“Mẹ, yên tâm đi!” Mặc Chiêu Đệ vô cùng vui vẻ nói: “Tối nay anh ấy sẽ là người đàn ông của con.”
Chỉ cần tối nay bọn họ ở bên nhau, từ nay về sau anh chính là người đàn ông của cô ta.
Mặc Chiêu Đệ đã lợi dụng nhân viên phục vụ để cả bàn của Quyền Đế đều uống rượu trắng đã bỏ thuốc, cô ta cũng không tin là Quyền Đế Sâm không trúng chiêu.
Cô ta vẫn không tin là cô ta sẽ thua Mặc Sơ.
Mặc Chiêu Đệ lặng lẽ theo dõi Quyền Đế Sâm, nhìn anh vào một gian phòng nghỉ ngơi, cô ta cũng lập tức tới ngay.
Quyền Đế Sâm đang định đóng cửa, Mặc Chiêu Đệ đứng ở cửa: “Tổng giám đốc Quyền, để em vào làm bạn với anh!”
Cô ta cố ý kéo cổ áo xuống thấp một chút để cho hai quả bưởi trắng nõn thuận thế lộ ra hấp dẫn ánh mắt người đàn ông.
Quyền Đế Sâm nhíu mày, người phụ nữ này đúng là âm hồn không tiêu tan, anh đi đến chỗ nào, cô ta cũng sẽ xuất hiện ở chỗ đó!
Lúc này, Tổng giám đốc Vương cùng bàn với bọn họ đang ôm một người phụ nữ diêm dúa lòe loẹt đi tới, bàn tay to của Tổng giám đốc Vương rất không yên phận, vừa đi vừa vuốt ve trên thân thể người phụ nữ này.
Nhưng trên tay người phụ nữ này đang cầm một xấp tiền mà Tổng giám đốc Vương cho, cũng chỉ mặc kệ tay Tổng giám đốc Vương giở trò.
Quyền Sâm chú ý thấy trên mặt Tổng giám Vương đỏ hồng bất thường, chẳng lẽ là…
Tổng giám đốc Vương còn chưa kịp vào trong phòng khách sạn cũng đã không kìm nổi muốn “kết hợp” với người phụ nữ diêm dúa lòe loẹt này.
Mặc Chiêu Đệ nhìn thấy thuốc đã có tác dụng ở hai người này, cô ta mừng rỡ không thôi, cô ta biết, Quyền Đế Sâm cũng uống rượu này!
Thế là cô ta giơ tay đẩy một cái, lập tức đẩy Quyền Đế Sâm vào trong phòng.
Mặc Sơ gọi tới người phụ trách khách sạn đến, để bọn họ lặng lẽ đưa Tổng giám đốc Trần đi bệnh viện, dù sao mọi người đều là người có mặt mũi, đặc biệt là còn xảy ra chuyện trong tiệc sinh nhật của người nhà họ Mặc, Mặc Sơ đã sốt ruột như lửa đốt.
Mấu chốt là cô không tìm ra Quyền Đế Sâm đã đi đâu, cô tìm một nhân viên phục vụ: “Cô thấy Tổng giám đốc Quyền đi đâu không?”
“Không ạ.” Nhân viên phục vụ nói.
Mặc Sơ tìm điện thoại di động gọi điện thoại cho anh, trong tiệc sinh nhật của bố nuôi cô, Quyền Đế Sâm bị Mặc Chiêu Đệ tính toán, làm sao Mặc Sơ có thể chịu được điều này?
Nhưng mà cô gọi điện thoại lại không có ai nghe máy.
Mặc Sơ vô cùng lo lắng cho anh, nhưng mà không tìm thấy người!
Mặc Sơ không thể làm gì khác hơn là đi tìm người phụ trách, xem camera giám sát, xem có thể tìm thấy bóng dáng Quyền Đế Sâm không.
Sau khi nhìn thấy số phòng mà Quyền Đế Sâm đã đi vào, cô lập tức chạy tới, hy vọng tất cả vẫn còn kịp.
Cửa chỉ khép hờ, Mặc Sơ vừa chạy tới cửa đã nghe thấy trong phòng tiếng nói chuyện “ồn ào”.
Trong phòng không bật đèn, Mặc Sơ cảm nhận được có gì đó rơi trên mặt đất.
GIọng nói của Mặc Chiêu Đệ truyền tới một cách rõ ràng: “Tổng giám đốc Quyền, em yêu anh từ rất lâu rồi, tối nay, nhất định em sẽ làm anh thích…”
Trong đêm tối, người đàn ông không nói gì.
Giọng nói của Mặc Chiêu lại vang lên: “Tổng giám đốc Quyền, tới đây đi! Em không nhịn nổi nữa rồi! Đau quá…”
Mặc Sơ sốt ruột đến nỗi toàn thân đều toát mồ hôi lạnh, cô giơ tay sờ bóng đèn trên vách tường nhưng làm sao cũng không tìm được công tắc điện.
Cô còn suýt té lăn ra mặt đất, nhưng vẫn lảo đảo nghiêng ngả vọt tới trước, đi theo hướng có tiếng nói.
Mặc Sơ từng gặp nhiều người phụ nữ vô liêm sỉ nhưng chưa thấy ai vô liêm sỉ bằng Mặc Chiêu Đệ, Trong tiệc sinh nhật của bố ruột, vì chiếm được Quyền Đế Sâm, cô ta tính kế cả bàn khách khứa.
“Mặc Chiêu Đệ, sao em có thể không biết xấu hổ như vậy?” Từ trước đến nay Mặc Sơ chưa từng tức giận như vậy, dù là khi còn bé Mặc Chiêu Đệ vu oan bắt nạt cô, cô cũng chỉ vô cùng dửng dưng nở nụ cười cho qua.
Nhưng mà giờ phút này Mặc Chiêu Đệ tính kế Quyền Đế Sâm, Mặc sơ không cho phép!
Rèm cửa sổ không được kéo kín, mơ hồ có ánh đèn bên ngoài chiếu vào từ cửa sổ, Mặc Sơ loáng thoáng thấy được Mặc Chiêu Đệ cưỡi trên người một người đàn ông.
Lúc này bộ lễ phục màu đỏ của Mặc Chiêu Đệ đã bị ném trên đất, cô ta biểu diễn thân hình gợi cảm có da có thịt, đã không kịp chờ đợi.
Mặc Sơ vươn một tay ra, kéo Mặc Chiêu Đệ xuống, cô trở tay đánh một bạt tai: “Mặc Chiêu Đệ, em thật quá đáng!”
Mặc Chiêu Đệ không ngờ Mặc Sơ tới đây, cô ta lập sắp sửa kết hợp với Quyền Đế Sâm rồi, vậy mà Mặc Sơ lại tới!
Hơn nữa một bạt tai này làm Mặc Chiêu Đệ bất ngờ không kịp trở tay, phải biết rằng khi còn bé toàn là cô ta ức hiếp Mặc Sơ, từ trước đến nay Mặc Sơ không dám đánh cô ta!
“Tôi quá đáng ư? Tôi làm thế này là đang tranh thủ vì hạnh phúc của mình!” Mặc Chiêu Đệ nói như cây ngay không sợ chết đứng: “Mặc Sơ, tại sao chị cứ như âm hồn không tiêu tan, chị tới đây làm gì?”
“Chị không cho phép em làm vậy với Tổng giám đốc Quyền!” Mặc Sơ lạnh lùng nói: “Hôm nay là tiệc sinh nhật của bố, em lại vì ích kỷ cá nhân mà bỏ thuốc nhiều khách khứa như vậy. Em thật điên rồ! Bây giờ em lập tức ra ngoài cho chị!”
Mặc Chiêu Đệ che một bên gò má: “Mặc Sơ, chị dám đánh tôi! Chị cũng không nhìn xem mình là thứ gì? Chị chỉ là một con chó do nhà tôi nuôi mà thôi! Tôi nhất định phải chiếm được Tổng giám đốc Quyền! Bây giờ người nên cút đi là chị mới đúng, đừng chậm trễ chuyện tốt của tôi và Tổng giám đốc Quyền!”
Mặc Sơ ngăn cản trước giường lớn: “Chị không cho phép!”
“Chị không cho phép ư?” Mặc Chiêu Đệ cười lạnh một tiếng: “Hay là chị muốn như bọ ngựa phía trước, chim sẻ đằng sau, hưởng thụ thành quả lao động của tôi? Mặc Sơ, chị muốn bò lên giường đúng không!”
“Em đừng ngậm máu phun người!” Mặc Sơ trầm giọng nói: “Anh ta chỉ là khách hàng của chị! Anh ta là khách hàng lớn của công ty bọn chị, bản thân chị sẽ cố gắng hết sức, không cho phép bất kỳ người hãm hại anh ta!”
“Tôi không tin!” Mặc Chiêu Đệ đẩy Mặc Sơ ra, cô ta leo lên giường một lần nữa.
Mặc Sơ té ngã trên đất, cô vội vàng đuổi theo, muốn kéo Mặc Chiêu Đệ ra. Lúc này cô không thể gọi nhân viên an ninh của khách sạn tới, dù sao chuyện này liên quan đến danh dự của Quyền Đế Sâm, còn có thể diện người nhà họ Mặc.
Lúc này, Mặc Chiêu Đệ đã leo lên thân người đàn ông đang nằm trên giường, định hoàn thành bước cuối cùng.
“Tổng giám đốc Quyền…” Mặc Sơ lo lắng, Quyền Đế Sâm tốt với cô như vậy, nhưng cô không thể bảo vệ anh được ư?
Đột nhiên tay Mặc Sơ sờ tới một chiếc thắt lưng nam bằng da trên mặt đất, cô lập tức cầm lấy rồi đánh về phía Mặc Chiêu Đệ!
Mặc Chiêu Đệ bị đánh một roi, cô ta gần như gào lên: “Mặc Sơ, con đàn bà điên này, chị lại dám đánh tôi!”
“Đúng là đánh em đấy!” Từ trước đến giờ Mặc Sơ vẫn nhường cô ta, nhưng bây giờ chuyện này liên quan đến Quyền Đế Sâm, Mặc Sơ đối vẫn đánh Mặc Chiêu Đệ chứ không bỏ qua!
Hai người cũng không biết, ở trong bóng tối còn có một đôi mắt đang nhìn bọn họ, đó là một đôi mắt sắc bén như ưng, anh khá hài lòng đối với biểu hiện của Mặc Sơ.
Mặc Chiêu Đệ bị đánh, cô ta thuận tay vơ đồ vật đập lên người Mặc Sơ.
Mắt thấy Mặc Sơ tránh né nhưng bỗng nhiên có một bàn tay ôm cô vào lòng.
Mặc Sơ chỉ cảm thấy có một luồng sức mạnh to lớn ùn ùn kéo cô đi, mùi vị quen thuộc trong hô hấp, cô cũng thấy rõ người đàn ông ôm cô…