Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiều Thanh Du thấy thế, cô ấy trêu: "Bác sĩ Cố, cả nhà người ta đoàn tụ, anh đừng đi góp vui nữa!"


Cổ Mộc Thành liếc cô ấy một cái: "Tới kiểm tra..."


"Anh đừng nặng tay như vậy! Tôi còn là hoàng hoa khuê nữ đó!" Kiều Thanh Du đùa anh ta.


Cổ Mộc Thành nói: "Hoàng hoa khuê nữ không phải cô nói là được, vẫn cần phải kiểm nghiệm!"



Mặc Sơ cũng bật cười: "Hai người đừng nói nữa, tôi có khách hàng như này nhá..."


"Móa!" Kiều Thanh Su cạn lời: "Đây là tên đàn ông quỷ quái gì vậy, sóng ở xã hội nguyên thủy


à!"


Ngoài cửa, Diệp Tử đã nghe trộm được câu chuyện của bọn họ.


Cô ta nghĩ, tất cả đều là lỗi của Mặc Sở, Cổ Mộc Thành mới không thích cô ta, cho nên, con của Mặc Sơ cũng là sai lầm!


Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.




Mặc Sa vẫn hơi dạt dào sóng lòng, Quyền Đế Sâm đã cưới cô và nuôi đứa trẻ không phải con của anh.


Cổ Vãn Vãn thân nơi đất khách, mang thai con của Quyền Đế Sâm và chưa trở về.


Mối quan hệ quá rối rắm, khiến cho Mặc Sơ vẫn có một chút khó mà chấp nhận.


Yêu một người thì không sai, nhưng mà, yêu phải một người không yêu mình, thì là sai!


Cô trở mình nhiều lần vẫn chưa ngủ được, Quyền Đế Sâm hỏi cô: "Vẫn đang bánh nướng áp chảo à?"


"Đế Sâm..." Mặc Sơ nhìn anh, anh có thích có một chút chút nào không?


Cô cũng không xác định lắm.


Có thể là hiện tại cô vẫn không dám yêu, nhưng, cô có thể khẳng định rằng, khi cô gặp nguy hiểm, Quyền Đế Sâm thật sự rất quan tâm cô.


Cô nhào vào lòng anh, dí dỏm hỏi: "Thế anh thích ăn bánh không?"


Quyền Đế Sâm khẽ cười: "Em không biết anh thích ăn bánh đến nhường nào à? Tối nay chưa có ăn bánh, suy nghĩ đến chuyện sáng mai phải đi đến sân bay đón người, có người nhớ con. đến nỗi không ngủ được, kết quả, bỏ lỡ thời gian đón máy bay..."


Mặc Sơ tựa vào ngực anh: "Em cảm thấy em quá hạnh phúc!"


"Dễ thỏa mãn thế à?" Quyền Đế Sâm xoa tóc cô.


"Ừ." Mặc Sơ gật đầu.


Bởi vì tối hôm trước mất ngủ, sáng hôm sau thức đậy cô suýt đến muộn.


Sau khi đánh răng rửa mặt xong, cô và Quyền Đế Sâm cùng đi ra ngoài.


Cô nhìn người đàn ông đang lái xe ở bên cạnh, anh tự lái xe đến sân bay, trong lòng cô, vẫn tràn ngập hạnh phúc.


Thực ra, hạnh phúc mà một người phụ nữ muốn rất đơn giản. Một người chồng yêu cô, với cả đứa con thông minh đáng yêu, cứ thế ở bên nhau sống cuộc sống vui vẻ hạnh phúc mỗi ngày, là đủ rồi.


Cái mà người đàn ông muốn là thiên hạ, cái mà người phụ nữ muốn là gia đình.


Sân bay.


Chuyến bay trở về từ New York, chậm rãi hạ xuống mặt đất của thành phố S, một người trên máy bay cũng vui vẻ reo hò.


Mặc Hi đứng dậy khỏi chỗ ngồi, lúc cậu bé đang đi ra khỏi cửa thì đột nhiên có một người đàn ông bế cậu lên, một tay anh ta bịt miệng Mặc Hi: "Thằng nhóc thối, con chạy đi đâu vậy! Nhỏ thế này mà dám rời xa bố, bố đúng là nuôi không con rồi!"


Mặc Hi không ngờ, lễ gặp mặt đầu tiên khi về nước, lại là cái này!


Diệp Tử nghĩ ở cửa có Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ tới đón, người mà cô ta tìm, tất nhiên là không ra tay được!


Vì thế, ở ngay chỗ cửa ra máy bay cô ta đã tìm một người đàn ông lấy danh nghĩa bố cướp Mặc Hi đi.


Dù sao thì người lên máy bay, thì không nhận ra nhau nữa.


Lấy danh nghĩa bố cướp Mặc Hi đi, tin rằng cũng sẽ không có ai nghi ngờ.


Mặc Hi lại không có phản kháng, mặc kệ anh ta ôm mình đi ra ngoài sân bay.


Lúc vừa đi đến cửa ra, người đàn ông này hết nhìn trái rồi lại nhìn phải.


Quyền Đế Sâm chờ Con ở chỗ cửa vừa nhìn thấy người này, anh liền cảm giác anh ta không phải người tốt!


"Mặc Sở, em ở đây đợi anh!" Quyền Đế Sâm bước nhanh chạy theo người đàn ông ôm đứa bé.


Người đàn ông này thấy có một người đàn ông cao to mà lãnh khốc cường thể đang chạy về phía mình, anh ta bắt đầu chột dạ, định chạy đến nơi khác!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK