"Nếu mà là em muốn cố tình làm anh tức giận, anh chấp nhận!" Giọng điệu của anh đã trở nên bao dung hơn một chút.
Tất nhiên, cái giá của việc anh chấp nhận chính là anh hôn cô đến mức người cô mềm nhũn.
Anh biết, cô không phải người nói lung tung.
Trong đôi mắt của Mặc Sơ xoẹt qua một tia khó chịu không dễ phát giác, rốt cuộc kiếp trước cô đã làm cái gì để kiếp này cô gặp phải một người đàn ông phúc hắc đến cực điểm còn có lòng bao dung mạnh như thế này cơ chứ?
Cô nhìn sang chỗ khác, mỗi lần cô đối diện với ánh mắt của anh, cô đều không chịu nổi ánh mắt của anh, mà chuyển tầm mắt đi trước.
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm bể cơ thể đã mềm nhũn của cô lên, anh đặt cô lên chiếc giường của hai người, anh cúi người, hôn lên môi cô lần nữa.
Lần này, cuối cùng đã không còn cuồng phong mãnh liệt như vừa nãy nữa.
Anh cũng nằm xuống cạnh cô, bàn tay to cách một tầng áo ngủ vỗ về từng tấc da thịt của cô.
Mặc Sơ vừa bị anh hôn đến mềm nhũn, bây giờ vẫn chưa hồi phục lại, lúc này, bàn tay anh lại phủ lên, cô chỉ có thể run nhè nhẹ dưới bàn tay của anh.
Cô nhắm mắt lại, xúc cảm càng thêm nhạy bén.
Cô muốn kháng cự, nhưng lại không nói nên lời, người đàn ông này lại hôn xuống tiếp, bàn tay to bá đạo hạ xuống... chỗ riêng tư của cô.
Cô giãy dụa, làm sao có thể tránh được gông cùm xiềng xích của anh, trái lại, còn giống như đang đưa mình vào trong vòng tay anh, mặc anh làm gì thì làm.
vietwriter.vn
Hơn nữa, sau khi cơ thể trẻ trung được anh yêu thương qua, tựa hồ chỉ nhận anh, hơn nữa cũng thích sự làm càn của anh.
Mặc Sơ không nói được gì, cơ thể cũng nằm trong sự khống chế của anh, hơn nữa cô cũng càng ngày càng nóng.
Có thể là anh quá giỏi, cô không chịu được sự vuốt ve của anh, cơ thể run lợi hại.
Quyền Đế Sâm là một người đàn ông cực kỳ có kiên nhẫn, anh không vội làm cô lên đến cảm giác cao nhất, trái lại anh dùng đôi tay chậm rãi mài nhẵn cô, anh cứ thế nhìn cô mất khống chế từng chút từng chút một, nhưng ngay cả lời cầu xin tha thứ cũng không nói ra được.
Dù sao Mặc Sơ cũng còn quá trẻ, nửa năm nay lại được anh chiều kinh khủng, cô nào có chịu qua dằn vặn như thế này?
Bình thường, chỉ cần có động tình, người đàn ông này sẽ suy nghĩa đến cảm xúc của cô, làm cô ổn định lên đến nơi cao nhất nở ra đóa hoa rực rỡ.
Miệng nhỏ của cô bị anh anh hôn, nó chỉ kêu "hu hu" như con thú nhỏ, không nói được lời nào.
Còn cơ thể lại phản ứng thành thực, cô ỷ lại anh như thế nào!
Cô vừa sốt ruột vừa xấu hổ, cuối cùng không kìm được được rơi nước mắt.
Sao anh có thể như thế này?
Quyền Đế Sâm buông môi cô ra, sau đó hôn lên nước mắt ở khóe mắt cô, nước mắt mặn chát rơi lên đầu lưỡi của anh.
Môi cô cuối cùng đã được tự do, cô nức nở: "Đừng... đừng như thế.."
Quyền Đế Sâm không để ý đến sự từ chối của cô, mà là khi cảm xúc và cơ thể cô đều mất khống chế, anh trực tiếp đưa cô lên đỉnh!
Trong nháy mắt, trong đầu Mặc Sơ như có vô số dòng điện xoẹt qua, đầu óc trống rỗng.
Tất cả mọi thứ đều nằm trong trạng thái đứng im.
Cô muốn kêu to, nhưng lại không bật ra tiếng.
Cô muốn hành động, nhưng lại không cựa quậy được.
Cảm giác như thế này, trước đây cũng có, tất nhiên cũng là anh cho
Chỉ có điều, lần này, anh chỉ dùng tay...
Khi Mặc Sơ phục hồi lại tinh thần, cô khóc đến nỗi không kiềm chế được, cô cuộn tròn người lại, sao cô có thể ỷ lại anh như vậy?
Cô tưởng cô có thể tự do, cô tưởng cô có thể kiên cường, cô tưởng cô có thể tung bay, nào ngờ, ở trong lòng anh, cô lại là mặc anh nắm giữ.
Anh muốn làm cô thế nào, cô cũng chỉ có thể đi theo tiết tấu của anh, lắc lư hoặc mất khống chế.
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, mái tóc cô che đi nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cô đưa hai tay che mặt, vừa thẹn vừa giận...
Nước mắt của cô lại chảy xuống từ giữa khe hở, rơi lên mu bàn tay của anh.
Anh đưa tay ra ôm cô vào lòng: "Khóc cái gì?".
Mặc Sơ giãy dụa, cơ thể vừa mới tuôn ra tình triều cũng không có một tí sức lực nào, trái lại như đang làm nũng với anh vậy.
"Anh bắt nạt em..." Mặc Sơ nức nở nói, anh bắt nạt cô nhưu thế, bảo cô phải giấu mặt đi đâu?
Quyền Đế Sâm không nói gì, anh mặc cô khóc thỏa thích trong lòng anh, từ sau khi cô biết chuyện của bố nuôi cô, cô rất ít khi mất khống chế khóc trong lòng anh như này.
Lý trí cuối cùng đã quay lại, Mặc Sơ đưa tay ra đấm vào ngực Quyền Đế Sâm, cô vừa khóc vừa nói: "Anh xấu xa, anh bắt nạt em, anh bắt nạt em..."
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nước mắt giàn dụa, anh vươn tay ta gạt sợi tóc bị nước mắt làm ướt ra, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt cô đi.
Anh nhìn cô, như glaji không nói một câu nào.
Lúc này, tâm trạng của Mặc Sơ vẫn rất kém, cô vẫn có thể nhìn thấy tình cảm dịu dàng ẩn sâu trong đôi mắt anh, cô muốn chạy ra khỏi vòng ôm của anh, cô dùng cả tay và chân muốn chạy đi, nhưng lại bị anh tóm lại.
"Anh buông em ra!" Mặc Sở nghẹn ngào nói: "Em không để ý đến anh nữa!".
Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, giờ phút này, anh đứng yên nhíu mày rồi nhìn chằm chằm vào cô.
"Nếu mà là em muốn cố tình làm anh tức giận, anh chấp nhận!" Giọng điệu của anh đã trở nên bao dung hơn một chút.
Tất nhiên, cái giá của việc anh chấp nhận chính là anh hôn cô đến mức người cô mềm nhũn.
Anh biết, cô không phải người nói lung tung.
Trong đôi mắt của Mặc Sơ xoẹt qua một tia khó chịu không dễ phát giác, rốt cuộc kiếp trước cô đã làm cái gì để kiếp này cô gặp phải một người đàn ông phúc hắc đến cực điểm còn có lòng bao dung mạnh như thế này cơ chứ?
Cô nhìn sang chỗ khác, mỗi lần cô đối diện với ánh mắt của anh, cô đều không chịu nổi ánh mắt của anh, mà chuyển tầm mắt đi trước.
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm bể cơ thể đã mềm nhũn của cô lên, anh đặt cô lên chiếc giường của hai người, anh cúi người, hôn lên môi cô lần nữa.
Lần này, cuối cùng đã không còn cuồng phong mãnh liệt như vừa nãy nữa.
Anh cũng nằm xuống cạnh cô, bàn tay to cách một tầng áo ngủ vỗ về từng tấc da thịt của cô.
Mặc Sơ vừa bị anh hôn đến mềm nhũn, bây giờ vẫn chưa hồi phục lại, lúc này, bàn tay anh lại phủ lên, cô chỉ có thể run nhè nhẹ dưới bàn tay của anh.
Cô nhắm mắt lại, xúc cảm càng thêm nhạy bén.
Cô muốn kháng cự, nhưng lại không nói nên lời, người đàn ông này lại hôn xuống tiếp, bàn tay to bá đạo hạ xuống... chỗ riêng tư của cô.
Cô giãy dụa, làm sao có thể tránh được gông cùm xiềng xích của anh, trái lại, còn giống như đang đưa mình vào trong vòng tay anh, mặc anh làm gì thì làm.
vietwriter.vn
Hơn nữa, sau khi cơ thể trẻ trung được anh yêu thương qua, tựa hồ chỉ nhận anh, hơn nữa cũng thích sự làm càn của anh.
Mặc Sơ không nói được gì, cơ thể cũng nằm trong sự khống chế của anh, hơn nữa cô cũng càng ngày càng nóng.
Có thể là anh quá giỏi, cô không chịu được sự vuốt ve của anh, cơ thể run lợi hại.
Quyền Đế Sâm là một người đàn ông cực kỳ có kiên nhẫn, anh không vội làm cô lên đến cảm giác cao nhất, trái lại anh dùng đôi tay chậm rãi mài nhẵn cô, anh cứ thế nhìn cô mất khống chế từng chút từng chút một, nhưng ngay cả lời cầu xin tha thứ cũng không nói ra được.
Dù sao Mặc Sơ cũng còn quá trẻ, nửa năm nay lại được anh chiều kinh khủng, cô nào có chịu qua dằn vặn như thế này?
Bình thường, chỉ cần có động tình, người đàn ông này sẽ suy nghĩa đến cảm xúc của cô, làm cô ổn định lên đến nơi cao nhất nở ra đóa hoa rực rỡ.
Miệng nhỏ của cô bị anh anh hôn, nó chỉ kêu "hu hu" như con thú nhỏ, không nói được lời nào.
Còn cơ thể lại phản ứng thành thực, cô ỷ lại anh như thế nào!
Cô vừa sốt ruột vừa xấu hổ, cuối cùng không kìm được được rơi nước mắt.
Sao anh có thể như thế này?
Quyền Đế Sâm buông môi cô ra, sau đó hôn lên nước mắt ở khóe mắt cô, nước mắt mặn chát rơi lên đầu lưỡi của anh.
Môi cô cuối cùng đã được tự do, cô nức nở: "Đừng... đừng như thế.."
Quyền Đế Sâm không để ý đến sự từ chối của cô, mà là khi cảm xúc và cơ thể cô đều mất khống chế, anh trực tiếp đưa cô lên đỉnh!
Trong nháy mắt, trong đầu Mặc Sơ như có vô số dòng điện xoẹt qua, đầu óc trống rỗng.
Tất cả mọi thứ đều nằm trong trạng thái đứng im.
Cô muốn kêu to, nhưng lại không bật ra tiếng.
Cô muốn hành động, nhưng lại không cựa quậy được.
Cảm giác như thế này, trước đây cũng có, tất nhiên cũng là anh cho
Chỉ có điều, lần này, anh chỉ dùng tay...
Khi Mặc Sơ phục hồi lại tinh thần, cô khóc đến nỗi không kiềm chế được, cô cuộn tròn người lại, sao cô có thể ỷ lại anh như vậy?
Cô tưởng cô có thể tự do, cô tưởng cô có thể kiên cường, cô tưởng cô có thể tung bay, nào ngờ, ở trong lòng anh, cô lại là mặc anh nắm giữ.
Anh muốn làm cô thế nào, cô cũng chỉ có thể đi theo tiết tấu của anh, lắc lư hoặc mất khống chế.
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, mái tóc cô che đi nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cô đưa hai tay che mặt, vừa thẹn vừa giận...
Nước mắt của cô lại chảy xuống từ giữa khe hở, rơi lên mu bàn tay của anh.
Anh đưa tay ra ôm cô vào lòng: "Khóc cái gì?".
Mặc Sơ giãy dụa, cơ thể vừa mới tuôn ra tình triều cũng không có một tí sức lực nào, trái lại như đang làm nũng với anh vậy.
"Anh bắt nạt em..." Mặc Sơ nức nở nói, anh bắt nạt cô nhưu thế, bảo cô phải giấu mặt đi đâu?
Quyền Đế Sâm không nói gì, anh mặc cô khóc thỏa thích trong lòng anh, từ sau khi cô biết chuyện của bố nuôi cô, cô rất ít khi mất khống chế khóc trong lòng anh như này.
Lý trí cuối cùng đã quay lại, Mặc Sơ đưa tay ra đấm vào ngực Quyền Đế Sâm, cô vừa khóc vừa nói: "Anh xấu xa, anh bắt nạt em, anh bắt nạt em..."
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nước mắt giàn dụa, anh vươn tay ta gạt sợi tóc bị nước mắt làm ướt ra, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt cô đi.
Anh nhìn cô, như glaji không nói một câu nào.
Lúc này, tâm trạng của Mặc Sơ vẫn rất kém, cô vẫn có thể nhìn thấy tình cảm dịu dàng ẩn sâu trong đôi mắt anh, cô muốn chạy ra khỏi vòng ôm của anh, cô dùng cả tay và chân muốn chạy đi, nhưng lại bị anh tóm lại.
"Anh buông em ra!" Mặc Sở nghẹn ngào nói: "Em không để ý đến anh nữa!".
vietwriter.vn vietwriter.vn
Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, giờ phút này, anh đứng yên nhíu mày rồi nhìn chằm chằm vào cô.
"Nếu mà là em muốn cố tình làm anh tức giận, anh chấp nhận!" Giọng điệu của anh đã trở nên bao dung hơn một chút.
Tất nhiên, cái giá của việc anh chấp nhận chính là anh hôn cô đến mức người cô mềm nhũn.
Anh biết, cô không phải người nói lung tung.
Trong đôi mắt của Mặc Sơ xoẹt qua một tia khó chịu không dễ phát giác, rốt cuộc kiếp trước cô đã làm cái gì để kiếp này cô gặp phải một người đàn ông phúc hắc đến cực điểm còn có lòng bao dung mạnh như thế này cơ chứ?
Cô nhìn sang chỗ khác, mỗi lần cô đối diện với ánh mắt của anh, cô đều không chịu nổi ánh mắt của anh, mà chuyển tầm mắt đi trước.
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm bể cơ thể đã mềm nhũn của cô lên, anh đặt cô lên chiếc giường của hai người, anh cúi người, hôn lên môi cô lần nữa.
Lần này, cuối cùng đã không còn cuồng phong mãnh liệt như vừa nãy nữa.
Anh cũng nằm xuống cạnh cô, bàn tay to cách một tầng áo ngủ vỗ về từng tấc da thịt của cô.
Mặc Sơ vừa bị anh hôn đến mềm nhũn, bây giờ vẫn chưa hồi phục lại, lúc này, bàn tay anh lại phủ lên, cô chỉ có thể run nhè nhẹ dưới bàn tay của anh.
Cô nhắm mắt lại, xúc cảm càng thêm nhạy bén.
Cô muốn kháng cự, nhưng lại không nói nên lời, người đàn ông này lại hôn xuống tiếp, bàn tay to bá đạo hạ xuống... chỗ riêng tư của cô.
Cô giãy dụa, làm sao có thể tránh được gông cùm xiềng xích của anh, trái lại, còn giống như đang đưa mình vào trong vòng tay anh, mặc anh làm gì thì làm.
vietwriter.vn
Hơn nữa, sau khi cơ thể trẻ trung được anh yêu thương qua, tựa hồ chỉ nhận anh, hơn nữa cũng thích sự làm càn của anh.
Mặc Sơ không nói được gì, cơ thể cũng nằm trong sự khống chế của anh, hơn nữa cô cũng càng ngày càng nóng.
Có thể là anh quá giỏi, cô không chịu được sự vuốt ve của anh, cơ thể run lợi hại.
Quyền Đế Sâm là một người đàn ông cực kỳ có kiên nhẫn, anh không vội làm cô lên đến cảm giác cao nhất, trái lại anh dùng đôi tay chậm rãi mài nhẵn cô, anh cứ thế nhìn cô mất khống chế từng chút từng chút một, nhưng ngay cả lời cầu xin tha thứ cũng không nói ra được.
Dù sao Mặc Sơ cũng còn quá trẻ, nửa năm nay lại được anh chiều kinh khủng, cô nào có chịu qua dằn vặn như thế này?
Bình thường, chỉ cần có động tình, người đàn ông này sẽ suy nghĩa đến cảm xúc của cô, làm cô ổn định lên đến nơi cao nhất nở ra đóa hoa rực rỡ.
Miệng nhỏ của cô bị anh anh hôn, nó chỉ kêu "hu hu" như con thú nhỏ, không nói được lời nào.
Còn cơ thể lại phản ứng thành thực, cô ỷ lại anh như thế nào!
Cô vừa sốt ruột vừa xấu hổ, cuối cùng không kìm được được rơi nước mắt.
Sao anh có thể như thế này?
Quyền Đế Sâm buông môi cô ra, sau đó hôn lên nước mắt ở khóe mắt cô, nước mắt mặn chát rơi lên đầu lưỡi của anh.
Môi cô cuối cùng đã được tự do, cô nức nở: "Đừng... đừng như thế.."
Quyền Đế Sâm không để ý đến sự từ chối của cô, mà là khi cảm xúc và cơ thể cô đều mất khống chế, anh trực tiếp đưa cô lên đỉnh!
Trong nháy mắt, trong đầu Mặc Sơ như có vô số dòng điện xoẹt qua, đầu óc trống rỗng.
Tất cả mọi thứ đều nằm trong trạng thái đứng im.
Cô muốn kêu to, nhưng lại không bật ra tiếng.
Cô muốn hành động, nhưng lại không cựa quậy được.
Cảm giác như thế này, trước đây cũng có, tất nhiên cũng là anh cho
Chỉ có điều, lần này, anh chỉ dùng tay...
Khi Mặc Sơ phục hồi lại tinh thần, cô khóc đến nỗi không kiềm chế được, cô cuộn tròn người lại, sao cô có thể ỷ lại anh như vậy?
Cô tưởng cô có thể tự do, cô tưởng cô có thể kiên cường, cô tưởng cô có thể tung bay, nào ngờ, ở trong lòng anh, cô lại là mặc anh nắm giữ.
Anh muốn làm cô thế nào, cô cũng chỉ có thể đi theo tiết tấu của anh, lắc lư hoặc mất khống chế.
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, mái tóc cô che đi nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cô đưa hai tay che mặt, vừa thẹn vừa giận...
Nước mắt của cô lại chảy xuống từ giữa khe hở, rơi lên mu bàn tay của anh.
Anh đưa tay ra ôm cô vào lòng: "Khóc cái gì?".
Mặc Sơ giãy dụa, cơ thể vừa mới tuôn ra tình triều cũng không có một tí sức lực nào, trái lại như đang làm nũng với anh vậy.
"Anh bắt nạt em..." Mặc Sơ nức nở nói, anh bắt nạt cô nhưu thế, bảo cô phải giấu mặt đi đâu?
Quyền Đế Sâm không nói gì, anh mặc cô khóc thỏa thích trong lòng anh, từ sau khi cô biết chuyện của bố nuôi cô, cô rất ít khi mất khống chế khóc trong lòng anh như này.
Lý trí cuối cùng đã quay lại, Mặc Sơ đưa tay ra đấm vào ngực Quyền Đế Sâm, cô vừa khóc vừa nói: "Anh xấu xa, anh bắt nạt em, anh bắt nạt em..."
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nước mắt giàn dụa, anh vươn tay ta gạt sợi tóc bị nước mắt làm ướt ra, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt cô đi.
Anh nhìn cô, như glaji không nói một câu nào.
Lúc này, tâm trạng của Mặc Sơ vẫn rất kém, cô vẫn có thể nhìn thấy tình cảm dịu dàng ẩn sâu trong đôi mắt anh, cô muốn chạy ra khỏi vòng ôm của anh, cô dùng cả tay và chân muốn chạy đi, nhưng lại bị anh tóm lại.
"Anh buông em ra!" Mặc Sở nghẹn ngào nói: "Em không để ý đến anh nữa!".
Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, giờ phút này, anh đứng yên nhíu mày rồi nhìn chằm chằm vào cô.
"Nếu mà là em muốn cố tình làm anh tức giận, anh chấp nhận!" Giọng điệu của anh đã trở nên bao dung hơn một chút.
Tất nhiên, cái giá của việc anh chấp nhận chính là anh hôn cô đến mức người cô mềm nhũn.
Anh biết, cô không phải người nói lung tung.
Trong đôi mắt của Mặc Sơ xoẹt qua một tia khó chịu không dễ phát giác, rốt cuộc kiếp trước cô đã làm cái gì để kiếp này cô gặp phải một người đàn ông phúc hắc đến cực điểm còn có lòng bao dung mạnh như thế này cơ chứ?
Cô nhìn sang chỗ khác, mỗi lần cô đối diện với ánh mắt của anh, cô đều không chịu nổi ánh mắt của anh, mà chuyển tầm mắt đi trước.
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm bể cơ thể đã mềm nhũn của cô lên, anh đặt cô lên chiếc giường của hai người, anh cúi người, hôn lên môi cô lần nữa.
Lần này, cuối cùng đã không còn cuồng phong mãnh liệt như vừa nãy nữa.
Anh cũng nằm xuống cạnh cô, bàn tay to cách một tầng áo ngủ vỗ về từng tấc da thịt của cô.
Mặc Sơ vừa bị anh hôn đến mềm nhũn, bây giờ vẫn chưa hồi phục lại, lúc này, bàn tay anh lại phủ lên, cô chỉ có thể run nhè nhẹ dưới bàn tay của anh.
Cô nhắm mắt lại, xúc cảm càng thêm nhạy bén.
Cô muốn kháng cự, nhưng lại không nói nên lời, người đàn ông này lại hôn xuống tiếp, bàn tay to bá đạo hạ xuống... chỗ riêng tư của cô.
Cô giãy dụa, làm sao có thể tránh được gông cùm xiềng xích của anh, trái lại, còn giống như đang đưa mình vào trong vòng tay anh, mặc anh làm gì thì làm.
vietwriter.vn
Hơn nữa, sau khi cơ thể trẻ trung được anh yêu thương qua, tựa hồ chỉ nhận anh, hơn nữa cũng thích sự làm càn của anh.
Mặc Sơ không nói được gì, cơ thể cũng nằm trong sự khống chế của anh, hơn nữa cô cũng càng ngày càng nóng.
Có thể là anh quá giỏi, cô không chịu được sự vuốt ve của anh, cơ thể run lợi hại.
Quyền Đế Sâm là một người đàn ông cực kỳ có kiên nhẫn, anh không vội làm cô lên đến cảm giác cao nhất, trái lại anh dùng đôi tay chậm rãi mài nhẵn cô, anh cứ thế nhìn cô mất khống chế từng chút từng chút một, nhưng ngay cả lời cầu xin tha thứ cũng không nói ra được.
Dù sao Mặc Sơ cũng còn quá trẻ, nửa năm nay lại được anh chiều kinh khủng, cô nào có chịu qua dằn vặn như thế này?
Bình thường, chỉ cần có động tình, người đàn ông này sẽ suy nghĩa đến cảm xúc của cô, làm cô ổn định lên đến nơi cao nhất nở ra đóa hoa rực rỡ.
Miệng nhỏ của cô bị anh anh hôn, nó chỉ kêu "hu hu" như con thú nhỏ, không nói được lời nào.
Còn cơ thể lại phản ứng thành thực, cô ỷ lại anh như thế nào!
Cô vừa sốt ruột vừa xấu hổ, cuối cùng không kìm được được rơi nước mắt.
Sao anh có thể như thế này?
Quyền Đế Sâm buông môi cô ra, sau đó hôn lên nước mắt ở khóe mắt cô, nước mắt mặn chát rơi lên đầu lưỡi của anh.
Môi cô cuối cùng đã được tự do, cô nức nở: "Đừng... đừng như thế.."
Quyền Đế Sâm không để ý đến sự từ chối của cô, mà là khi cảm xúc và cơ thể cô đều mất khống chế, anh trực tiếp đưa cô lên đỉnh!
Trong nháy mắt, trong đầu Mặc Sơ như có vô số dòng điện xoẹt qua, đầu óc trống rỗng.
Tất cả mọi thứ đều nằm trong trạng thái đứng im.
Cô muốn kêu to, nhưng lại không bật ra tiếng.
Cô muốn hành động, nhưng lại không cựa quậy được.
Cảm giác như thế này, trước đây cũng có, tất nhiên cũng là anh cho
Chỉ có điều, lần này, anh chỉ dùng tay...
Khi Mặc Sơ phục hồi lại tinh thần, cô khóc đến nỗi không kiềm chế được, cô cuộn tròn người lại, sao cô có thể ỷ lại anh như vậy?
Cô tưởng cô có thể tự do, cô tưởng cô có thể kiên cường, cô tưởng cô có thể tung bay, nào ngờ, ở trong lòng anh, cô lại là mặc anh nắm giữ.
Anh muốn làm cô thế nào, cô cũng chỉ có thể đi theo tiết tấu của anh, lắc lư hoặc mất khống chế.
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, mái tóc cô che đi nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cô đưa hai tay che mặt, vừa thẹn vừa giận...
Nước mắt của cô lại chảy xuống từ giữa khe hở, rơi lên mu bàn tay của anh.
Anh đưa tay ra ôm cô vào lòng: "Khóc cái gì?".
Mặc Sơ giãy dụa, cơ thể vừa mới tuôn ra tình triều cũng không có một tí sức lực nào, trái lại như đang làm nũng với anh vậy.
"Anh bắt nạt em..." Mặc Sơ nức nở nói, anh bắt nạt cô nhưu thế, bảo cô phải giấu mặt đi đâu?
Quyền Đế Sâm không nói gì, anh mặc cô khóc thỏa thích trong lòng anh, từ sau khi cô biết chuyện của bố nuôi cô, cô rất ít khi mất khống chế khóc trong lòng anh như này.
Lý trí cuối cùng đã quay lại, Mặc Sơ đưa tay ra đấm vào ngực Quyền Đế Sâm, cô vừa khóc vừa nói: "Anh xấu xa, anh bắt nạt em, anh bắt nạt em..."
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nước mắt giàn dụa, anh vươn tay ta gạt sợi tóc bị nước mắt làm ướt ra, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt cô đi.
Anh nhìn cô, như glaji không nói một câu nào.
Lúc này, tâm trạng của Mặc Sơ vẫn rất kém, cô vẫn có thể nhìn thấy tình cảm dịu dàng ẩn sâu trong đôi mắt anh, cô muốn chạy ra khỏi vòng ôm của anh, cô dùng cả tay và chân muốn chạy đi, nhưng lại bị anh tóm lại.
"Anh buông em ra!" Mặc Sở nghẹn ngào nói: "Em không để ý đến anh nữa!".
vietwriter.vn vietwriter.vn
Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, giờ phút này, anh đứng yên nhíu mày rồi nhìn chằm chằm vào cô.
"Nếu mà là em muốn cố tình làm anh tức giận, anh chấp nhận!" Giọng điệu của anh đã trở nên bao dung hơn một chút.
Tất nhiên, cái giá của việc anh chấp nhận chính là anh hôn cô đến mức người cô mềm nhũn.
Anh biết, cô không phải người nói lung tung.
Trong đôi mắt của Mặc Sơ xoẹt qua một tia khó chịu không dễ phát giác, rốt cuộc kiếp trước cô đã làm cái gì để kiếp này cô gặp phải một người đàn ông phúc hắc đến cực điểm còn có lòng bao dung mạnh như thế này cơ chứ?
Cô nhìn sang chỗ khác, mỗi lần cô đối diện với ánh mắt của anh, cô đều không chịu nổi ánh mắt của anh, mà chuyển tầm mắt đi trước.
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm bể cơ thể đã mềm nhũn của cô lên, anh đặt cô lên chiếc giường của hai người, anh cúi người, hôn lên môi cô lần nữa.
Lần này, cuối cùng đã không còn cuồng phong mãnh liệt như vừa nãy nữa.
Anh cũng nằm xuống cạnh cô, bàn tay to cách một tầng áo ngủ vỗ về từng tấc da thịt của cô.
Mặc Sơ vừa bị anh hôn đến mềm nhũn, bây giờ vẫn chưa hồi phục lại, lúc này, bàn tay anh lại phủ lên, cô chỉ có thể run nhè nhẹ dưới bàn tay của anh.
Cô nhắm mắt lại, xúc cảm càng thêm nhạy bén.
Cô muốn kháng cự, nhưng lại không nói nên lời, người đàn ông này lại hôn xuống tiếp, bàn tay to bá đạo hạ xuống... chỗ riêng tư của cô.
Cô giãy dụa, làm sao có thể tránh được gông cùm xiềng xích của anh, trái lại, còn giống như đang đưa mình vào trong vòng tay anh, mặc anh làm gì thì làm.
vietwriter.vn
Hơn nữa, sau khi cơ thể trẻ trung được anh yêu thương qua, tựa hồ chỉ nhận anh, hơn nữa cũng thích sự làm càn của anh.
Mặc Sơ không nói được gì, cơ thể cũng nằm trong sự khống chế của anh, hơn nữa cô cũng càng ngày càng nóng.
Có thể là anh quá giỏi, cô không chịu được sự vuốt ve của anh, cơ thể run lợi hại.
Quyền Đế Sâm là một người đàn ông cực kỳ có kiên nhẫn, anh không vội làm cô lên đến cảm giác cao nhất, trái lại anh dùng đôi tay chậm rãi mài nhẵn cô, anh cứ thế nhìn cô mất khống chế từng chút từng chút một, nhưng ngay cả lời cầu xin tha thứ cũng không nói ra được.
Dù sao Mặc Sơ cũng còn quá trẻ, nửa năm nay lại được anh chiều kinh khủng, cô nào có chịu qua dằn vặn như thế này?
Bình thường, chỉ cần có động tình, người đàn ông này sẽ suy nghĩa đến cảm xúc của cô, làm cô ổn định lên đến nơi cao nhất nở ra đóa hoa rực rỡ.
Miệng nhỏ của cô bị anh anh hôn, nó chỉ kêu "hu hu" như con thú nhỏ, không nói được lời nào.
Còn cơ thể lại phản ứng thành thực, cô ỷ lại anh như thế nào!
Cô vừa sốt ruột vừa xấu hổ, cuối cùng không kìm được được rơi nước mắt.
Sao anh có thể như thế này?
Quyền Đế Sâm buông môi cô ra, sau đó hôn lên nước mắt ở khóe mắt cô, nước mắt mặn chát rơi lên đầu lưỡi của anh.
Môi cô cuối cùng đã được tự do, cô nức nở: "Đừng... đừng như thế.."
Quyền Đế Sâm không để ý đến sự từ chối của cô, mà là khi cảm xúc và cơ thể cô đều mất khống chế, anh trực tiếp đưa cô lên đỉnh!
Trong nháy mắt, trong đầu Mặc Sơ như có vô số dòng điện xoẹt qua, đầu óc trống rỗng.
Tất cả mọi thứ đều nằm trong trạng thái đứng im.
Cô muốn kêu to, nhưng lại không bật ra tiếng.
Cô muốn hành động, nhưng lại không cựa quậy được.
Cảm giác như thế này, trước đây cũng có, tất nhiên cũng là anh cho
Chỉ có điều, lần này, anh chỉ dùng tay...
Khi Mặc Sơ phục hồi lại tinh thần, cô khóc đến nỗi không kiềm chế được, cô cuộn tròn người lại, sao cô có thể ỷ lại anh như vậy?
Cô tưởng cô có thể tự do, cô tưởng cô có thể kiên cường, cô tưởng cô có thể tung bay, nào ngờ, ở trong lòng anh, cô lại là mặc anh nắm giữ.
Anh muốn làm cô thế nào, cô cũng chỉ có thể đi theo tiết tấu của anh, lắc lư hoặc mất khống chế.
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, mái tóc cô che đi nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cô đưa hai tay che mặt, vừa thẹn vừa giận...
Nước mắt của cô lại chảy xuống từ giữa khe hở, rơi lên mu bàn tay của anh.
Anh đưa tay ra ôm cô vào lòng: "Khóc cái gì?".
Mặc Sơ giãy dụa, cơ thể vừa mới tuôn ra tình triều cũng không có một tí sức lực nào, trái lại như đang làm nũng với anh vậy.
"Anh bắt nạt em..." Mặc Sơ nức nở nói, anh bắt nạt cô nhưu thế, bảo cô phải giấu mặt đi đâu?
Quyền Đế Sâm không nói gì, anh mặc cô khóc thỏa thích trong lòng anh, từ sau khi cô biết chuyện của bố nuôi cô, cô rất ít khi mất khống chế khóc trong lòng anh như này.
Lý trí cuối cùng đã quay lại, Mặc Sơ đưa tay ra đấm vào ngực Quyền Đế Sâm, cô vừa khóc vừa nói: "Anh xấu xa, anh bắt nạt em, anh bắt nạt em..."
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nước mắt giàn dụa, anh vươn tay ta gạt sợi tóc bị nước mắt làm ướt ra, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt cô đi.
Anh nhìn cô, như glaji không nói một câu nào.
Lúc này, tâm trạng của Mặc Sơ vẫn rất kém, cô vẫn có thể nhìn thấy tình cảm dịu dàng ẩn sâu trong đôi mắt anh, cô muốn chạy ra khỏi vòng ôm của anh, cô dùng cả tay và chân muốn chạy đi, nhưng lại bị anh tóm lại.
"Anh buông em ra!" Mặc Sở nghẹn ngào nói: "Em không để ý đến anh nữa!".
Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, giờ phút này, anh đứng yên nhíu mày rồi nhìn chằm chằm vào cô.
"Nếu mà là em muốn cố tình làm anh tức giận, anh chấp nhận!" Giọng điệu của anh đã trở nên bao dung hơn một chút.
Tất nhiên, cái giá của việc anh chấp nhận chính là anh hôn cô đến mức người cô mềm nhũn.
Anh biết, cô không phải người nói lung tung.
Trong đôi mắt của Mặc Sơ xoẹt qua một tia khó chịu không dễ phát giác, rốt cuộc kiếp trước cô đã làm cái gì để kiếp này cô gặp phải một người đàn ông phúc hắc đến cực điểm còn có lòng bao dung mạnh như thế này cơ chứ?
Cô nhìn sang chỗ khác, mỗi lần cô đối diện với ánh mắt của anh, cô đều không chịu nổi ánh mắt của anh, mà chuyển tầm mắt đi trước.
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm bể cơ thể đã mềm nhũn của cô lên, anh đặt cô lên chiếc giường của hai người, anh cúi người, hôn lên môi cô lần nữa.
Lần này, cuối cùng đã không còn cuồng phong mãnh liệt như vừa nãy nữa.
Anh cũng nằm xuống cạnh cô, bàn tay to cách một tầng áo ngủ vỗ về từng tấc da thịt của cô.
Mặc Sơ vừa bị anh hôn đến mềm nhũn, bây giờ vẫn chưa hồi phục lại, lúc này, bàn tay anh lại phủ lên, cô chỉ có thể run nhè nhẹ dưới bàn tay của anh.
Cô nhắm mắt lại, xúc cảm càng thêm nhạy bén.
Cô muốn kháng cự, nhưng lại không nói nên lời, người đàn ông này lại hôn xuống tiếp, bàn tay to bá đạo hạ xuống... chỗ riêng tư của cô.
Cô giãy dụa, làm sao có thể tránh được gông cùm xiềng xích của anh, trái lại, còn giống như đang đưa mình vào trong vòng tay anh, mặc anh làm gì thì làm.
vietwriter.vn
Hơn nữa, sau khi cơ thể trẻ trung được anh yêu thương qua, tựa hồ chỉ nhận anh, hơn nữa cũng thích sự làm càn của anh.
Mặc Sơ không nói được gì, cơ thể cũng nằm trong sự khống chế của anh, hơn nữa cô cũng càng ngày càng nóng.
Có thể là anh quá giỏi, cô không chịu được sự vuốt ve của anh, cơ thể run lợi hại.
Quyền Đế Sâm là một người đàn ông cực kỳ có kiên nhẫn, anh không vội làm cô lên đến cảm giác cao nhất, trái lại anh dùng đôi tay chậm rãi mài nhẵn cô, anh cứ thế nhìn cô mất khống chế từng chút từng chút một, nhưng ngay cả lời cầu xin tha thứ cũng không nói ra được.
Dù sao Mặc Sơ cũng còn quá trẻ, nửa năm nay lại được anh chiều kinh khủng, cô nào có chịu qua dằn vặn như thế này?
Bình thường, chỉ cần có động tình, người đàn ông này sẽ suy nghĩa đến cảm xúc của cô, làm cô ổn định lên đến nơi cao nhất nở ra đóa hoa rực rỡ.
Miệng nhỏ của cô bị anh anh hôn, nó chỉ kêu "hu hu" như con thú nhỏ, không nói được lời nào.
Còn cơ thể lại phản ứng thành thực, cô ỷ lại anh như thế nào!
Cô vừa sốt ruột vừa xấu hổ, cuối cùng không kìm được được rơi nước mắt.
Sao anh có thể như thế này?
Quyền Đế Sâm buông môi cô ra, sau đó hôn lên nước mắt ở khóe mắt cô, nước mắt mặn chát rơi lên đầu lưỡi của anh.
Môi cô cuối cùng đã được tự do, cô nức nở: "Đừng... đừng như thế.."
Quyền Đế Sâm không để ý đến sự từ chối của cô, mà là khi cảm xúc và cơ thể cô đều mất khống chế, anh trực tiếp đưa cô lên đỉnh!
Trong nháy mắt, trong đầu Mặc Sơ như có vô số dòng điện xoẹt qua, đầu óc trống rỗng.
Tất cả mọi thứ đều nằm trong trạng thái đứng im.
Cô muốn kêu to, nhưng lại không bật ra tiếng.
Cô muốn hành động, nhưng lại không cựa quậy được.
Cảm giác như thế này, trước đây cũng có, tất nhiên cũng là anh cho
Chỉ có điều, lần này, anh chỉ dùng tay...
Khi Mặc Sơ phục hồi lại tinh thần, cô khóc đến nỗi không kiềm chế được, cô cuộn tròn người lại, sao cô có thể ỷ lại anh như vậy?
Cô tưởng cô có thể tự do, cô tưởng cô có thể kiên cường, cô tưởng cô có thể tung bay, nào ngờ, ở trong lòng anh, cô lại là mặc anh nắm giữ.
Anh muốn làm cô thế nào, cô cũng chỉ có thể đi theo tiết tấu của anh, lắc lư hoặc mất khống chế.
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, mái tóc cô che đi nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cô đưa hai tay che mặt, vừa thẹn vừa giận...
Nước mắt của cô lại chảy xuống từ giữa khe hở, rơi lên mu bàn tay của anh.
Anh đưa tay ra ôm cô vào lòng: "Khóc cái gì?".
Mặc Sơ giãy dụa, cơ thể vừa mới tuôn ra tình triều cũng không có một tí sức lực nào, trái lại như đang làm nũng với anh vậy.
"Anh bắt nạt em..." Mặc Sơ nức nở nói, anh bắt nạt cô nhưu thế, bảo cô phải giấu mặt đi đâu?
Quyền Đế Sâm không nói gì, anh mặc cô khóc thỏa thích trong lòng anh, từ sau khi cô biết chuyện của bố nuôi cô, cô rất ít khi mất khống chế khóc trong lòng anh như này.
Lý trí cuối cùng đã quay lại, Mặc Sơ đưa tay ra đấm vào ngực Quyền Đế Sâm, cô vừa khóc vừa nói: "Anh xấu xa, anh bắt nạt em, anh bắt nạt em..."
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nước mắt giàn dụa, anh vươn tay ta gạt sợi tóc bị nước mắt làm ướt ra, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt cô đi.
Anh nhìn cô, như glaji không nói một câu nào.
Lúc này, tâm trạng của Mặc Sơ vẫn rất kém, cô vẫn có thể nhìn thấy tình cảm dịu dàng ẩn sâu trong đôi mắt anh, cô muốn chạy ra khỏi vòng ôm của anh, cô dùng cả tay và chân muốn chạy đi, nhưng lại bị anh tóm lại.
"Anh buông em ra!" Mặc Sở nghẹn ngào nói: "Em không để ý đến anh nữa!".
vietwriter.vn vietwriter.vn
Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, giờ phút này, anh đứng yên nhíu mày rồi nhìn chằm chằm vào cô.
"Nếu mà là em muốn cố tình làm anh tức giận, anh chấp nhận!" Giọng điệu của anh đã trở nên bao dung hơn một chút.
Tất nhiên, cái giá của việc anh chấp nhận chính là anh hôn cô đến mức người cô mềm nhũn.
Anh biết, cô không phải người nói lung tung.
Trong đôi mắt của Mặc Sơ xoẹt qua một tia khó chịu không dễ phát giác, rốt cuộc kiếp trước cô đã làm cái gì để kiếp này cô gặp phải một người đàn ông phúc hắc đến cực điểm còn có lòng bao dung mạnh như thế này cơ chứ?
Cô nhìn sang chỗ khác, mỗi lần cô đối diện với ánh mắt của anh, cô đều không chịu nổi ánh mắt của anh, mà chuyển tầm mắt đi trước.
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm bể cơ thể đã mềm nhũn của cô lên, anh đặt cô lên chiếc giường của hai người, anh cúi người, hôn lên môi cô lần nữa.
Lần này, cuối cùng đã không còn cuồng phong mãnh liệt như vừa nãy nữa.
Anh cũng nằm xuống cạnh cô, bàn tay to cách một tầng áo ngủ vỗ về từng tấc da thịt của cô.
Mặc Sơ vừa bị anh hôn đến mềm nhũn, bây giờ vẫn chưa hồi phục lại, lúc này, bàn tay anh lại phủ lên, cô chỉ có thể run nhè nhẹ dưới bàn tay của anh.
Cô nhắm mắt lại, xúc cảm càng thêm nhạy bén.
Cô muốn kháng cự, nhưng lại không nói nên lời, người đàn ông này lại hôn xuống tiếp, bàn tay to bá đạo hạ xuống... chỗ riêng tư của cô.
Cô giãy dụa, làm sao có thể tránh được gông cùm xiềng xích của anh, trái lại, còn giống như đang đưa mình vào trong vòng tay anh, mặc anh làm gì thì làm.
vietwriter.vn
Hơn nữa, sau khi cơ thể trẻ trung được anh yêu thương qua, tựa hồ chỉ nhận anh, hơn nữa cũng thích sự làm càn của anh.
Mặc Sơ không nói được gì, cơ thể cũng nằm trong sự khống chế của anh, hơn nữa cô cũng càng ngày càng nóng.
Có thể là anh quá giỏi, cô không chịu được sự vuốt ve của anh, cơ thể run lợi hại.
Quyền Đế Sâm là một người đàn ông cực kỳ có kiên nhẫn, anh không vội làm cô lên đến cảm giác cao nhất, trái lại anh dùng đôi tay chậm rãi mài nhẵn cô, anh cứ thế nhìn cô mất khống chế từng chút từng chút một, nhưng ngay cả lời cầu xin tha thứ cũng không nói ra được.
Dù sao Mặc Sơ cũng còn quá trẻ, nửa năm nay lại được anh chiều kinh khủng, cô nào có chịu qua dằn vặn như thế này?
Bình thường, chỉ cần có động tình, người đàn ông này sẽ suy nghĩa đến cảm xúc của cô, làm cô ổn định lên đến nơi cao nhất nở ra đóa hoa rực rỡ.
Miệng nhỏ của cô bị anh anh hôn, nó chỉ kêu "hu hu" như con thú nhỏ, không nói được lời nào.
Còn cơ thể lại phản ứng thành thực, cô ỷ lại anh như thế nào!
Cô vừa sốt ruột vừa xấu hổ, cuối cùng không kìm được được rơi nước mắt.
Sao anh có thể như thế này?
Quyền Đế Sâm buông môi cô ra, sau đó hôn lên nước mắt ở khóe mắt cô, nước mắt mặn chát rơi lên đầu lưỡi của anh.
Môi cô cuối cùng đã được tự do, cô nức nở: "Đừng... đừng như thế.."
Quyền Đế Sâm không để ý đến sự từ chối của cô, mà là khi cảm xúc và cơ thể cô đều mất khống chế, anh trực tiếp đưa cô lên đỉnh!
Trong nháy mắt, trong đầu Mặc Sơ như có vô số dòng điện xoẹt qua, đầu óc trống rỗng.
Tất cả mọi thứ đều nằm trong trạng thái đứng im.
Cô muốn kêu to, nhưng lại không bật ra tiếng.
Cô muốn hành động, nhưng lại không cựa quậy được.
Cảm giác như thế này, trước đây cũng có, tất nhiên cũng là anh cho
Chỉ có điều, lần này, anh chỉ dùng tay...
Khi Mặc Sơ phục hồi lại tinh thần, cô khóc đến nỗi không kiềm chế được, cô cuộn tròn người lại, sao cô có thể ỷ lại anh như vậy?
Cô tưởng cô có thể tự do, cô tưởng cô có thể kiên cường, cô tưởng cô có thể tung bay, nào ngờ, ở trong lòng anh, cô lại là mặc anh nắm giữ.
Anh muốn làm cô thế nào, cô cũng chỉ có thể đi theo tiết tấu của anh, lắc lư hoặc mất khống chế.
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, mái tóc cô che đi nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cô đưa hai tay che mặt, vừa thẹn vừa giận...
Nước mắt của cô lại chảy xuống từ giữa khe hở, rơi lên mu bàn tay của anh.
Anh đưa tay ra ôm cô vào lòng: "Khóc cái gì?".
Mặc Sơ giãy dụa, cơ thể vừa mới tuôn ra tình triều cũng không có một tí sức lực nào, trái lại như đang làm nũng với anh vậy.
"Anh bắt nạt em..." Mặc Sơ nức nở nói, anh bắt nạt cô nhưu thế, bảo cô phải giấu mặt đi đâu?
Quyền Đế Sâm không nói gì, anh mặc cô khóc thỏa thích trong lòng anh, từ sau khi cô biết chuyện của bố nuôi cô, cô rất ít khi mất khống chế khóc trong lòng anh như này.
Lý trí cuối cùng đã quay lại, Mặc Sơ đưa tay ra đấm vào ngực Quyền Đế Sâm, cô vừa khóc vừa nói: "Anh xấu xa, anh bắt nạt em, anh bắt nạt em..."
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nước mắt giàn dụa, anh vươn tay ta gạt sợi tóc bị nước mắt làm ướt ra, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt cô đi.
Anh nhìn cô, như glaji không nói một câu nào.
Lúc này, tâm trạng của Mặc Sơ vẫn rất kém, cô vẫn có thể nhìn thấy tình cảm dịu dàng ẩn sâu trong đôi mắt anh, cô muốn chạy ra khỏi vòng ôm của anh, cô dùng cả tay và chân muốn chạy đi, nhưng lại bị anh tóm lại.
"Anh buông em ra!" Mặc Sở nghẹn ngào nói: "Em không để ý đến anh nữa!".
Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, giờ phút này, anh đứng yên nhíu mày rồi nhìn chằm chằm vào cô.
"Nếu mà là em muốn cố tình làm anh tức giận, anh chấp nhận!" Giọng điệu của anh đã trở nên bao dung hơn một chút.
Tất nhiên, cái giá của việc anh chấp nhận chính là anh hôn cô đến mức người cô mềm nhũn.
Anh biết, cô không phải người nói lung tung.
Trong đôi mắt của Mặc Sơ xoẹt qua một tia khó chịu không dễ phát giác, rốt cuộc kiếp trước cô đã làm cái gì để kiếp này cô gặp phải một người đàn ông phúc hắc đến cực điểm còn có lòng bao dung mạnh như thế này cơ chứ?
Cô nhìn sang chỗ khác, mỗi lần cô đối diện với ánh mắt của anh, cô đều không chịu nổi ánh mắt của anh, mà chuyển tầm mắt đi trước.
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm bể cơ thể đã mềm nhũn của cô lên, anh đặt cô lên chiếc giường của hai người, anh cúi người, hôn lên môi cô lần nữa.
Lần này, cuối cùng đã không còn cuồng phong mãnh liệt như vừa nãy nữa.
Anh cũng nằm xuống cạnh cô, bàn tay to cách một tầng áo ngủ vỗ về từng tấc da thịt của cô.
Mặc Sơ vừa bị anh hôn đến mềm nhũn, bây giờ vẫn chưa hồi phục lại, lúc này, bàn tay anh lại phủ lên, cô chỉ có thể run nhè nhẹ dưới bàn tay của anh.
Cô nhắm mắt lại, xúc cảm càng thêm nhạy bén.
Cô muốn kháng cự, nhưng lại không nói nên lời, người đàn ông này lại hôn xuống tiếp, bàn tay to bá đạo hạ xuống... chỗ riêng tư của cô.
Cô giãy dụa, làm sao có thể tránh được gông cùm xiềng xích của anh, trái lại, còn giống như đang đưa mình vào trong vòng tay anh, mặc anh làm gì thì làm.
vietwriter.vn
Hơn nữa, sau khi cơ thể trẻ trung được anh yêu thương qua, tựa hồ chỉ nhận anh, hơn nữa cũng thích sự làm càn của anh.
Mặc Sơ không nói được gì, cơ thể cũng nằm trong sự khống chế của anh, hơn nữa cô cũng càng ngày càng nóng.
Có thể là anh quá giỏi, cô không chịu được sự vuốt ve của anh, cơ thể run lợi hại.
Quyền Đế Sâm là một người đàn ông cực kỳ có kiên nhẫn, anh không vội làm cô lên đến cảm giác cao nhất, trái lại anh dùng đôi tay chậm rãi mài nhẵn cô, anh cứ thế nhìn cô mất khống chế từng chút từng chút một, nhưng ngay cả lời cầu xin tha thứ cũng không nói ra được.
Dù sao Mặc Sơ cũng còn quá trẻ, nửa năm nay lại được anh chiều kinh khủng, cô nào có chịu qua dằn vặn như thế này?
Bình thường, chỉ cần có động tình, người đàn ông này sẽ suy nghĩa đến cảm xúc của cô, làm cô ổn định lên đến nơi cao nhất nở ra đóa hoa rực rỡ.
Miệng nhỏ của cô bị anh anh hôn, nó chỉ kêu "hu hu" như con thú nhỏ, không nói được lời nào.
Còn cơ thể lại phản ứng thành thực, cô ỷ lại anh như thế nào!
Cô vừa sốt ruột vừa xấu hổ, cuối cùng không kìm được được rơi nước mắt.
Sao anh có thể như thế này?
Quyền Đế Sâm buông môi cô ra, sau đó hôn lên nước mắt ở khóe mắt cô, nước mắt mặn chát rơi lên đầu lưỡi của anh.
Môi cô cuối cùng đã được tự do, cô nức nở: "Đừng... đừng như thế.."
Quyền Đế Sâm không để ý đến sự từ chối của cô, mà là khi cảm xúc và cơ thể cô đều mất khống chế, anh trực tiếp đưa cô lên đỉnh!
Trong nháy mắt, trong đầu Mặc Sơ như có vô số dòng điện xoẹt qua, đầu óc trống rỗng.
Tất cả mọi thứ đều nằm trong trạng thái đứng im.
Cô muốn kêu to, nhưng lại không bật ra tiếng.
Cô muốn hành động, nhưng lại không cựa quậy được.
Cảm giác như thế này, trước đây cũng có, tất nhiên cũng là anh cho
Chỉ có điều, lần này, anh chỉ dùng tay...
Khi Mặc Sơ phục hồi lại tinh thần, cô khóc đến nỗi không kiềm chế được, cô cuộn tròn người lại, sao cô có thể ỷ lại anh như vậy?
Cô tưởng cô có thể tự do, cô tưởng cô có thể kiên cường, cô tưởng cô có thể tung bay, nào ngờ, ở trong lòng anh, cô lại là mặc anh nắm giữ.
Anh muốn làm cô thế nào, cô cũng chỉ có thể đi theo tiết tấu của anh, lắc lư hoặc mất khống chế.
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, mái tóc cô che đi nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cô đưa hai tay che mặt, vừa thẹn vừa giận...
Nước mắt của cô lại chảy xuống từ giữa khe hở, rơi lên mu bàn tay của anh.
Anh đưa tay ra ôm cô vào lòng: "Khóc cái gì?".
Mặc Sơ giãy dụa, cơ thể vừa mới tuôn ra tình triều cũng không có một tí sức lực nào, trái lại như đang làm nũng với anh vậy.
"Anh bắt nạt em..." Mặc Sơ nức nở nói, anh bắt nạt cô nhưu thế, bảo cô phải giấu mặt đi đâu?
Quyền Đế Sâm không nói gì, anh mặc cô khóc thỏa thích trong lòng anh, từ sau khi cô biết chuyện của bố nuôi cô, cô rất ít khi mất khống chế khóc trong lòng anh như này.
Lý trí cuối cùng đã quay lại, Mặc Sơ đưa tay ra đấm vào ngực Quyền Đế Sâm, cô vừa khóc vừa nói: "Anh xấu xa, anh bắt nạt em, anh bắt nạt em..."
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nước mắt giàn dụa, anh vươn tay ta gạt sợi tóc bị nước mắt làm ướt ra, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt cô đi.
Anh nhìn cô, như glaji không nói một câu nào.
Lúc này, tâm trạng của Mặc Sơ vẫn rất kém, cô vẫn có thể nhìn thấy tình cảm dịu dàng ẩn sâu trong đôi mắt anh, cô muốn chạy ra khỏi vòng ôm của anh, cô dùng cả tay và chân muốn chạy đi, nhưng lại bị anh tóm lại.
"Anh buông em ra!" Mặc Sở nghẹn ngào nói: "Em không để ý đến anh nữa!".
vietwriter.vn vietwriter.vn
Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, giờ phút này, anh đứng yên nhíu mày rồi nhìn chằm chằm vào cô.
"Nếu mà là em muốn cố tình làm anh tức giận, anh chấp nhận!" Giọng điệu của anh đã trở nên bao dung hơn một chút.
Tất nhiên, cái giá của việc anh chấp nhận chính là anh hôn cô đến mức người cô mềm nhũn.
Anh biết, cô không phải người nói lung tung.
Trong đôi mắt của Mặc Sơ xoẹt qua một tia khó chịu không dễ phát giác, rốt cuộc kiếp trước cô đã làm cái gì để kiếp này cô gặp phải một người đàn ông phúc hắc đến cực điểm còn có lòng bao dung mạnh như thế này cơ chứ?
Cô nhìn sang chỗ khác, mỗi lần cô đối diện với ánh mắt của anh, cô đều không chịu nổi ánh mắt của anh, mà chuyển tầm mắt đi trước.
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm bể cơ thể đã mềm nhũn của cô lên, anh đặt cô lên chiếc giường của hai người, anh cúi người, hôn lên môi cô lần nữa.
Lần này, cuối cùng đã không còn cuồng phong mãnh liệt như vừa nãy nữa.
Anh cũng nằm xuống cạnh cô, bàn tay to cách một tầng áo ngủ vỗ về từng tấc da thịt của cô.
Mặc Sơ vừa bị anh hôn đến mềm nhũn, bây giờ vẫn chưa hồi phục lại, lúc này, bàn tay anh lại phủ lên, cô chỉ có thể run nhè nhẹ dưới bàn tay của anh.
Cô nhắm mắt lại, xúc cảm càng thêm nhạy bén.
Cô muốn kháng cự, nhưng lại không nói nên lời, người đàn ông này lại hôn xuống tiếp, bàn tay to bá đạo hạ xuống... chỗ riêng tư của cô.
Cô giãy dụa, làm sao có thể tránh được gông cùm xiềng xích của anh, trái lại, còn giống như đang đưa mình vào trong vòng tay anh, mặc anh làm gì thì làm.
vietwriter.vn
Hơn nữa, sau khi cơ thể trẻ trung được anh yêu thương qua, tựa hồ chỉ nhận anh, hơn nữa cũng thích sự làm càn của anh.
Mặc Sơ không nói được gì, cơ thể cũng nằm trong sự khống chế của anh, hơn nữa cô cũng càng ngày càng nóng.
Có thể là anh quá giỏi, cô không chịu được sự vuốt ve của anh, cơ thể run lợi hại.
Quyền Đế Sâm là một người đàn ông cực kỳ có kiên nhẫn, anh không vội làm cô lên đến cảm giác cao nhất, trái lại anh dùng đôi tay chậm rãi mài nhẵn cô, anh cứ thế nhìn cô mất khống chế từng chút từng chút một, nhưng ngay cả lời cầu xin tha thứ cũng không nói ra được.
Dù sao Mặc Sơ cũng còn quá trẻ, nửa năm nay lại được anh chiều kinh khủng, cô nào có chịu qua dằn vặn như thế này?
Bình thường, chỉ cần có động tình, người đàn ông này sẽ suy nghĩa đến cảm xúc của cô, làm cô ổn định lên đến nơi cao nhất nở ra đóa hoa rực rỡ.
Miệng nhỏ của cô bị anh anh hôn, nó chỉ kêu "hu hu" như con thú nhỏ, không nói được lời nào.
Còn cơ thể lại phản ứng thành thực, cô ỷ lại anh như thế nào!
Cô vừa sốt ruột vừa xấu hổ, cuối cùng không kìm được được rơi nước mắt.
Sao anh có thể như thế này?
Quyền Đế Sâm buông môi cô ra, sau đó hôn lên nước mắt ở khóe mắt cô, nước mắt mặn chát rơi lên đầu lưỡi của anh.
Môi cô cuối cùng đã được tự do, cô nức nở: "Đừng... đừng như thế.."
Quyền Đế Sâm không để ý đến sự từ chối của cô, mà là khi cảm xúc và cơ thể cô đều mất khống chế, anh trực tiếp đưa cô lên đỉnh!
Trong nháy mắt, trong đầu Mặc Sơ như có vô số dòng điện xoẹt qua, đầu óc trống rỗng.
Tất cả mọi thứ đều nằm trong trạng thái đứng im.
Cô muốn kêu to, nhưng lại không bật ra tiếng.
Cô muốn hành động, nhưng lại không cựa quậy được.
Cảm giác như thế này, trước đây cũng có, tất nhiên cũng là anh cho
Chỉ có điều, lần này, anh chỉ dùng tay...
Khi Mặc Sơ phục hồi lại tinh thần, cô khóc đến nỗi không kiềm chế được, cô cuộn tròn người lại, sao cô có thể ỷ lại anh như vậy?
Cô tưởng cô có thể tự do, cô tưởng cô có thể kiên cường, cô tưởng cô có thể tung bay, nào ngờ, ở trong lòng anh, cô lại là mặc anh nắm giữ.
Anh muốn làm cô thế nào, cô cũng chỉ có thể đi theo tiết tấu của anh, lắc lư hoặc mất khống chế.
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, mái tóc cô che đi nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cô đưa hai tay che mặt, vừa thẹn vừa giận...
Nước mắt của cô lại chảy xuống từ giữa khe hở, rơi lên mu bàn tay của anh.
Anh đưa tay ra ôm cô vào lòng: "Khóc cái gì?".
Mặc Sơ giãy dụa, cơ thể vừa mới tuôn ra tình triều cũng không có một tí sức lực nào, trái lại như đang làm nũng với anh vậy.
"Anh bắt nạt em..." Mặc Sơ nức nở nói, anh bắt nạt cô nhưu thế, bảo cô phải giấu mặt đi đâu?
Quyền Đế Sâm không nói gì, anh mặc cô khóc thỏa thích trong lòng anh, từ sau khi cô biết chuyện của bố nuôi cô, cô rất ít khi mất khống chế khóc trong lòng anh như này.
Lý trí cuối cùng đã quay lại, Mặc Sơ đưa tay ra đấm vào ngực Quyền Đế Sâm, cô vừa khóc vừa nói: "Anh xấu xa, anh bắt nạt em, anh bắt nạt em..."
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nước mắt giàn dụa, anh vươn tay ta gạt sợi tóc bị nước mắt làm ướt ra, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt cô đi.
Anh nhìn cô, như glaji không nói một câu nào.
Lúc này, tâm trạng của Mặc Sơ vẫn rất kém, cô vẫn có thể nhìn thấy tình cảm dịu dàng ẩn sâu trong đôi mắt anh, cô muốn chạy ra khỏi vòng ôm của anh, cô dùng cả tay và chân muốn chạy đi, nhưng lại bị anh tóm lại.
"Anh buông em ra!" Mặc Sở nghẹn ngào nói: "Em không để ý đến anh nữa!".
Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, giờ phút này, anh đứng yên nhíu mày rồi nhìn chằm chằm vào cô.
"Nếu mà là em muốn cố tình làm anh tức giận, anh chấp nhận!" Giọng điệu của anh đã trở nên bao dung hơn một chút.
Tất nhiên, cái giá của việc anh chấp nhận chính là anh hôn cô đến mức người cô mềm nhũn.
Anh biết, cô không phải người nói lung tung.
Trong đôi mắt của Mặc Sơ xoẹt qua một tia khó chịu không dễ phát giác, rốt cuộc kiếp trước cô đã làm cái gì để kiếp này cô gặp phải một người đàn ông phúc hắc đến cực điểm còn có lòng bao dung mạnh như thế này cơ chứ?
Cô nhìn sang chỗ khác, mỗi lần cô đối diện với ánh mắt của anh, cô đều không chịu nổi ánh mắt của anh, mà chuyển tầm mắt đi trước.
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm bể cơ thể đã mềm nhũn của cô lên, anh đặt cô lên chiếc giường của hai người, anh cúi người, hôn lên môi cô lần nữa.
Lần này, cuối cùng đã không còn cuồng phong mãnh liệt như vừa nãy nữa.
Anh cũng nằm xuống cạnh cô, bàn tay to cách một tầng áo ngủ vỗ về từng tấc da thịt của cô.
Mặc Sơ vừa bị anh hôn đến mềm nhũn, bây giờ vẫn chưa hồi phục lại, lúc này, bàn tay anh lại phủ lên, cô chỉ có thể run nhè nhẹ dưới bàn tay của anh.
Cô nhắm mắt lại, xúc cảm càng thêm nhạy bén.
Cô muốn kháng cự, nhưng lại không nói nên lời, người đàn ông này lại hôn xuống tiếp, bàn tay to bá đạo hạ xuống... chỗ riêng tư của cô.
Cô giãy dụa, làm sao có thể tránh được gông cùm xiềng xích của anh, trái lại, còn giống như đang đưa mình vào trong vòng tay anh, mặc anh làm gì thì làm.
vietwriter.vn
Hơn nữa, sau khi cơ thể trẻ trung được anh yêu thương qua, tựa hồ chỉ nhận anh, hơn nữa cũng thích sự làm càn của anh.
Mặc Sơ không nói được gì, cơ thể cũng nằm trong sự khống chế của anh, hơn nữa cô cũng càng ngày càng nóng.
Có thể là anh quá giỏi, cô không chịu được sự vuốt ve của anh, cơ thể run lợi hại.
Quyền Đế Sâm là một người đàn ông cực kỳ có kiên nhẫn, anh không vội làm cô lên đến cảm giác cao nhất, trái lại anh dùng đôi tay chậm rãi mài nhẵn cô, anh cứ thế nhìn cô mất khống chế từng chút từng chút một, nhưng ngay cả lời cầu xin tha thứ cũng không nói ra được.
Dù sao Mặc Sơ cũng còn quá trẻ, nửa năm nay lại được anh chiều kinh khủng, cô nào có chịu qua dằn vặn như thế này?
Bình thường, chỉ cần có động tình, người đàn ông này sẽ suy nghĩa đến cảm xúc của cô, làm cô ổn định lên đến nơi cao nhất nở ra đóa hoa rực rỡ.
Miệng nhỏ của cô bị anh anh hôn, nó chỉ kêu "hu hu" như con thú nhỏ, không nói được lời nào.
Còn cơ thể lại phản ứng thành thực, cô ỷ lại anh như thế nào!
Cô vừa sốt ruột vừa xấu hổ, cuối cùng không kìm được được rơi nước mắt.
Sao anh có thể như thế này?
Quyền Đế Sâm buông môi cô ra, sau đó hôn lên nước mắt ở khóe mắt cô, nước mắt mặn chát rơi lên đầu lưỡi của anh.
Môi cô cuối cùng đã được tự do, cô nức nở: "Đừng... đừng như thế.."
Quyền Đế Sâm không để ý đến sự từ chối của cô, mà là khi cảm xúc và cơ thể cô đều mất khống chế, anh trực tiếp đưa cô lên đỉnh!
Trong nháy mắt, trong đầu Mặc Sơ như có vô số dòng điện xoẹt qua, đầu óc trống rỗng.
Tất cả mọi thứ đều nằm trong trạng thái đứng im.
Cô muốn kêu to, nhưng lại không bật ra tiếng.
Cô muốn hành động, nhưng lại không cựa quậy được.
Cảm giác như thế này, trước đây cũng có, tất nhiên cũng là anh cho
Chỉ có điều, lần này, anh chỉ dùng tay...
Khi Mặc Sơ phục hồi lại tinh thần, cô khóc đến nỗi không kiềm chế được, cô cuộn tròn người lại, sao cô có thể ỷ lại anh như vậy?
Cô tưởng cô có thể tự do, cô tưởng cô có thể kiên cường, cô tưởng cô có thể tung bay, nào ngờ, ở trong lòng anh, cô lại là mặc anh nắm giữ.
Anh muốn làm cô thế nào, cô cũng chỉ có thể đi theo tiết tấu của anh, lắc lư hoặc mất khống chế.
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, mái tóc cô che đi nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cô đưa hai tay che mặt, vừa thẹn vừa giận...
Nước mắt của cô lại chảy xuống từ giữa khe hở, rơi lên mu bàn tay của anh.
Anh đưa tay ra ôm cô vào lòng: "Khóc cái gì?".
Mặc Sơ giãy dụa, cơ thể vừa mới tuôn ra tình triều cũng không có một tí sức lực nào, trái lại như đang làm nũng với anh vậy.
"Anh bắt nạt em..." Mặc Sơ nức nở nói, anh bắt nạt cô nhưu thế, bảo cô phải giấu mặt đi đâu?
Quyền Đế Sâm không nói gì, anh mặc cô khóc thỏa thích trong lòng anh, từ sau khi cô biết chuyện của bố nuôi cô, cô rất ít khi mất khống chế khóc trong lòng anh như này.
Lý trí cuối cùng đã quay lại, Mặc Sơ đưa tay ra đấm vào ngực Quyền Đế Sâm, cô vừa khóc vừa nói: "Anh xấu xa, anh bắt nạt em, anh bắt nạt em..."
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nước mắt giàn dụa, anh vươn tay ta gạt sợi tóc bị nước mắt làm ướt ra, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt cô đi.
Anh nhìn cô, như glaji không nói một câu nào.
Lúc này, tâm trạng của Mặc Sơ vẫn rất kém, cô vẫn có thể nhìn thấy tình cảm dịu dàng ẩn sâu trong đôi mắt anh, cô muốn chạy ra khỏi vòng ôm của anh, cô dùng cả tay và chân muốn chạy đi, nhưng lại bị anh tóm lại.
"Anh buông em ra!" Mặc Sở nghẹn ngào nói: "Em không để ý đến anh nữa!".
vietwriter.vn vietwriter.vn
Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, giờ phút này, anh đứng yên nhíu mày rồi nhìn chằm chằm vào cô.
"Nếu mà là em muốn cố tình làm anh tức giận, anh chấp nhận!" Giọng điệu của anh đã trở nên bao dung hơn một chút.
Tất nhiên, cái giá của việc anh chấp nhận chính là anh hôn cô đến mức người cô mềm nhũn.
Anh biết, cô không phải người nói lung tung.
Trong đôi mắt của Mặc Sơ xoẹt qua một tia khó chịu không dễ phát giác, rốt cuộc kiếp trước cô đã làm cái gì để kiếp này cô gặp phải một người đàn ông phúc hắc đến cực điểm còn có lòng bao dung mạnh như thế này cơ chứ?
Cô nhìn sang chỗ khác, mỗi lần cô đối diện với ánh mắt của anh, cô đều không chịu nổi ánh mắt của anh, mà chuyển tầm mắt đi trước.
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm bể cơ thể đã mềm nhũn của cô lên, anh đặt cô lên chiếc giường của hai người, anh cúi người, hôn lên môi cô lần nữa.
Lần này, cuối cùng đã không còn cuồng phong mãnh liệt như vừa nãy nữa.
Anh cũng nằm xuống cạnh cô, bàn tay to cách một tầng áo ngủ vỗ về từng tấc da thịt của cô.
Mặc Sơ vừa bị anh hôn đến mềm nhũn, bây giờ vẫn chưa hồi phục lại, lúc này, bàn tay anh lại phủ lên, cô chỉ có thể run nhè nhẹ dưới bàn tay của anh.
Cô nhắm mắt lại, xúc cảm càng thêm nhạy bén.
Cô muốn kháng cự, nhưng lại không nói nên lời, người đàn ông này lại hôn xuống tiếp, bàn tay to bá đạo hạ xuống... chỗ riêng tư của cô.
Cô giãy dụa, làm sao có thể tránh được gông cùm xiềng xích của anh, trái lại, còn giống như đang đưa mình vào trong vòng tay anh, mặc anh làm gì thì làm.
vietwriter.vn
Hơn nữa, sau khi cơ thể trẻ trung được anh yêu thương qua, tựa hồ chỉ nhận anh, hơn nữa cũng thích sự làm càn của anh.
Mặc Sơ không nói được gì, cơ thể cũng nằm trong sự khống chế của anh, hơn nữa cô cũng càng ngày càng nóng.
Có thể là anh quá giỏi, cô không chịu được sự vuốt ve của anh, cơ thể run lợi hại.
Quyền Đế Sâm là một người đàn ông cực kỳ có kiên nhẫn, anh không vội làm cô lên đến cảm giác cao nhất, trái lại anh dùng đôi tay chậm rãi mài nhẵn cô, anh cứ thế nhìn cô mất khống chế từng chút từng chút một, nhưng ngay cả lời cầu xin tha thứ cũng không nói ra được.
Dù sao Mặc Sơ cũng còn quá trẻ, nửa năm nay lại được anh chiều kinh khủng, cô nào có chịu qua dằn vặn như thế này?
Bình thường, chỉ cần có động tình, người đàn ông này sẽ suy nghĩa đến cảm xúc của cô, làm cô ổn định lên đến nơi cao nhất nở ra đóa hoa rực rỡ.
Miệng nhỏ của cô bị anh anh hôn, nó chỉ kêu "hu hu" như con thú nhỏ, không nói được lời nào.
Còn cơ thể lại phản ứng thành thực, cô ỷ lại anh như thế nào!
Cô vừa sốt ruột vừa xấu hổ, cuối cùng không kìm được được rơi nước mắt.
Sao anh có thể như thế này?
Quyền Đế Sâm buông môi cô ra, sau đó hôn lên nước mắt ở khóe mắt cô, nước mắt mặn chát rơi lên đầu lưỡi của anh.
Môi cô cuối cùng đã được tự do, cô nức nở: "Đừng... đừng như thế.."
Quyền Đế Sâm không để ý đến sự từ chối của cô, mà là khi cảm xúc và cơ thể cô đều mất khống chế, anh trực tiếp đưa cô lên đỉnh!
Trong nháy mắt, trong đầu Mặc Sơ như có vô số dòng điện xoẹt qua, đầu óc trống rỗng.
Tất cả mọi thứ đều nằm trong trạng thái đứng im.
Cô muốn kêu to, nhưng lại không bật ra tiếng.
Cô muốn hành động, nhưng lại không cựa quậy được.
Cảm giác như thế này, trước đây cũng có, tất nhiên cũng là anh cho
Chỉ có điều, lần này, anh chỉ dùng tay...
Khi Mặc Sơ phục hồi lại tinh thần, cô khóc đến nỗi không kiềm chế được, cô cuộn tròn người lại, sao cô có thể ỷ lại anh như vậy?
Cô tưởng cô có thể tự do, cô tưởng cô có thể kiên cường, cô tưởng cô có thể tung bay, nào ngờ, ở trong lòng anh, cô lại là mặc anh nắm giữ.
Anh muốn làm cô thế nào, cô cũng chỉ có thể đi theo tiết tấu của anh, lắc lư hoặc mất khống chế.
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, mái tóc cô che đi nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cô đưa hai tay che mặt, vừa thẹn vừa giận...
Nước mắt của cô lại chảy xuống từ giữa khe hở, rơi lên mu bàn tay của anh.
Anh đưa tay ra ôm cô vào lòng: "Khóc cái gì?".
Mặc Sơ giãy dụa, cơ thể vừa mới tuôn ra tình triều cũng không có một tí sức lực nào, trái lại như đang làm nũng với anh vậy.
"Anh bắt nạt em..." Mặc Sơ nức nở nói, anh bắt nạt cô nhưu thế, bảo cô phải giấu mặt đi đâu?
Quyền Đế Sâm không nói gì, anh mặc cô khóc thỏa thích trong lòng anh, từ sau khi cô biết chuyện của bố nuôi cô, cô rất ít khi mất khống chế khóc trong lòng anh như này.
Lý trí cuối cùng đã quay lại, Mặc Sơ đưa tay ra đấm vào ngực Quyền Đế Sâm, cô vừa khóc vừa nói: "Anh xấu xa, anh bắt nạt em, anh bắt nạt em..."
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nước mắt giàn dụa, anh vươn tay ta gạt sợi tóc bị nước mắt làm ướt ra, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt cô đi.
Anh nhìn cô, như glaji không nói một câu nào.
Lúc này, tâm trạng của Mặc Sơ vẫn rất kém, cô vẫn có thể nhìn thấy tình cảm dịu dàng ẩn sâu trong đôi mắt anh, cô muốn chạy ra khỏi vòng ôm của anh, cô dùng cả tay và chân muốn chạy đi, nhưng lại bị anh tóm lại.
"Anh buông em ra!" Mặc Sở nghẹn ngào nói: "Em không để ý đến anh nữa!".
Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, giờ phút này, anh đứng yên nhíu mày rồi nhìn chằm chằm vào cô.
"Nếu mà là em muốn cố tình làm anh tức giận, anh chấp nhận!" Giọng điệu của anh đã trở nên bao dung hơn một chút.
Tất nhiên, cái giá của việc anh chấp nhận chính là anh hôn cô đến mức người cô mềm nhũn.
Anh biết, cô không phải người nói lung tung.
Trong đôi mắt của Mặc Sơ xoẹt qua một tia khó chịu không dễ phát giác, rốt cuộc kiếp trước cô đã làm cái gì để kiếp này cô gặp phải một người đàn ông phúc hắc đến cực điểm còn có lòng bao dung mạnh như thế này cơ chứ?
Cô nhìn sang chỗ khác, mỗi lần cô đối diện với ánh mắt của anh, cô đều không chịu nổi ánh mắt của anh, mà chuyển tầm mắt đi trước.
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm bể cơ thể đã mềm nhũn của cô lên, anh đặt cô lên chiếc giường của hai người, anh cúi người, hôn lên môi cô lần nữa.
Lần này, cuối cùng đã không còn cuồng phong mãnh liệt như vừa nãy nữa.
Anh cũng nằm xuống cạnh cô, bàn tay to cách một tầng áo ngủ vỗ về từng tấc da thịt của cô.
Mặc Sơ vừa bị anh hôn đến mềm nhũn, bây giờ vẫn chưa hồi phục lại, lúc này, bàn tay anh lại phủ lên, cô chỉ có thể run nhè nhẹ dưới bàn tay của anh.
Cô nhắm mắt lại, xúc cảm càng thêm nhạy bén.
Cô muốn kháng cự, nhưng lại không nói nên lời, người đàn ông này lại hôn xuống tiếp, bàn tay to bá đạo hạ xuống... chỗ riêng tư của cô.
Cô giãy dụa, làm sao có thể tránh được gông cùm xiềng xích của anh, trái lại, còn giống như đang đưa mình vào trong vòng tay anh, mặc anh làm gì thì làm.
vietwriter.vn
Hơn nữa, sau khi cơ thể trẻ trung được anh yêu thương qua, tựa hồ chỉ nhận anh, hơn nữa cũng thích sự làm càn của anh.
Mặc Sơ không nói được gì, cơ thể cũng nằm trong sự khống chế của anh, hơn nữa cô cũng càng ngày càng nóng.
Có thể là anh quá giỏi, cô không chịu được sự vuốt ve của anh, cơ thể run lợi hại.
Quyền Đế Sâm là một người đàn ông cực kỳ có kiên nhẫn, anh không vội làm cô lên đến cảm giác cao nhất, trái lại anh dùng đôi tay chậm rãi mài nhẵn cô, anh cứ thế nhìn cô mất khống chế từng chút từng chút một, nhưng ngay cả lời cầu xin tha thứ cũng không nói ra được.
Dù sao Mặc Sơ cũng còn quá trẻ, nửa năm nay lại được anh chiều kinh khủng, cô nào có chịu qua dằn vặn như thế này?
Bình thường, chỉ cần có động tình, người đàn ông này sẽ suy nghĩa đến cảm xúc của cô, làm cô ổn định lên đến nơi cao nhất nở ra đóa hoa rực rỡ.
Miệng nhỏ của cô bị anh anh hôn, nó chỉ kêu "hu hu" như con thú nhỏ, không nói được lời nào.
Còn cơ thể lại phản ứng thành thực, cô ỷ lại anh như thế nào!
Cô vừa sốt ruột vừa xấu hổ, cuối cùng không kìm được được rơi nước mắt.
Sao anh có thể như thế này?
Quyền Đế Sâm buông môi cô ra, sau đó hôn lên nước mắt ở khóe mắt cô, nước mắt mặn chát rơi lên đầu lưỡi của anh.
Môi cô cuối cùng đã được tự do, cô nức nở: "Đừng... đừng như thế.."
Quyền Đế Sâm không để ý đến sự từ chối của cô, mà là khi cảm xúc và cơ thể cô đều mất khống chế, anh trực tiếp đưa cô lên đỉnh!
Trong nháy mắt, trong đầu Mặc Sơ như có vô số dòng điện xoẹt qua, đầu óc trống rỗng.
Tất cả mọi thứ đều nằm trong trạng thái đứng im.
Cô muốn kêu to, nhưng lại không bật ra tiếng.
Cô muốn hành động, nhưng lại không cựa quậy được.
Cảm giác như thế này, trước đây cũng có, tất nhiên cũng là anh cho
Chỉ có điều, lần này, anh chỉ dùng tay...
Khi Mặc Sơ phục hồi lại tinh thần, cô khóc đến nỗi không kiềm chế được, cô cuộn tròn người lại, sao cô có thể ỷ lại anh như vậy?
Cô tưởng cô có thể tự do, cô tưởng cô có thể kiên cường, cô tưởng cô có thể tung bay, nào ngờ, ở trong lòng anh, cô lại là mặc anh nắm giữ.
Anh muốn làm cô thế nào, cô cũng chỉ có thể đi theo tiết tấu của anh, lắc lư hoặc mất khống chế.
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, mái tóc cô che đi nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cô đưa hai tay che mặt, vừa thẹn vừa giận...
Nước mắt của cô lại chảy xuống từ giữa khe hở, rơi lên mu bàn tay của anh.
Anh đưa tay ra ôm cô vào lòng: "Khóc cái gì?".
Mặc Sơ giãy dụa, cơ thể vừa mới tuôn ra tình triều cũng không có một tí sức lực nào, trái lại như đang làm nũng với anh vậy.
"Anh bắt nạt em..." Mặc Sơ nức nở nói, anh bắt nạt cô nhưu thế, bảo cô phải giấu mặt đi đâu?
Quyền Đế Sâm không nói gì, anh mặc cô khóc thỏa thích trong lòng anh, từ sau khi cô biết chuyện của bố nuôi cô, cô rất ít khi mất khống chế khóc trong lòng anh như này.
Lý trí cuối cùng đã quay lại, Mặc Sơ đưa tay ra đấm vào ngực Quyền Đế Sâm, cô vừa khóc vừa nói: "Anh xấu xa, anh bắt nạt em, anh bắt nạt em..."
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nước mắt giàn dụa, anh vươn tay ta gạt sợi tóc bị nước mắt làm ướt ra, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt cô đi.
Anh nhìn cô, như glaji không nói một câu nào.
Lúc này, tâm trạng của Mặc Sơ vẫn rất kém, cô vẫn có thể nhìn thấy tình cảm dịu dàng ẩn sâu trong đôi mắt anh, cô muốn chạy ra khỏi vòng ôm của anh, cô dùng cả tay và chân muốn chạy đi, nhưng lại bị anh tóm lại.
"Anh buông em ra!" Mặc Sở nghẹn ngào nói: "Em không để ý đến anh nữa!".
vietwriter.vn vietwriter.vn
Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, giờ phút này, anh đứng yên nhíu mày rồi nhìn chằm chằm vào cô.
"Nếu mà là em muốn cố tình làm anh tức giận, anh chấp nhận!" Giọng điệu của anh đã trở nên bao dung hơn một chút.
Tất nhiên, cái giá của việc anh chấp nhận chính là anh hôn cô đến mức người cô mềm nhũn.
Anh biết, cô không phải người nói lung tung.
Trong đôi mắt của Mặc Sơ xoẹt qua một tia khó chịu không dễ phát giác, rốt cuộc kiếp trước cô đã làm cái gì để kiếp này cô gặp phải một người đàn ông phúc hắc đến cực điểm còn có lòng bao dung mạnh như thế này cơ chứ?
Cô nhìn sang chỗ khác, mỗi lần cô đối diện với ánh mắt của anh, cô đều không chịu nổi ánh mắt của anh, mà chuyển tầm mắt đi trước.
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm bể cơ thể đã mềm nhũn của cô lên, anh đặt cô lên chiếc giường của hai người, anh cúi người, hôn lên môi cô lần nữa.
Lần này, cuối cùng đã không còn cuồng phong mãnh liệt như vừa nãy nữa.
Anh cũng nằm xuống cạnh cô, bàn tay to cách một tầng áo ngủ vỗ về từng tấc da thịt của cô.
Mặc Sơ vừa bị anh hôn đến mềm nhũn, bây giờ vẫn chưa hồi phục lại, lúc này, bàn tay anh lại phủ lên, cô chỉ có thể run nhè nhẹ dưới bàn tay của anh.
Cô nhắm mắt lại, xúc cảm càng thêm nhạy bén.
Cô muốn kháng cự, nhưng lại không nói nên lời, người đàn ông này lại hôn xuống tiếp, bàn tay to bá đạo hạ xuống... chỗ riêng tư của cô.
Cô giãy dụa, làm sao có thể tránh được gông cùm xiềng xích của anh, trái lại, còn giống như đang đưa mình vào trong vòng tay anh, mặc anh làm gì thì làm.
vietwriter.vn
Hơn nữa, sau khi cơ thể trẻ trung được anh yêu thương qua, tựa hồ chỉ nhận anh, hơn nữa cũng thích sự làm càn của anh.
Mặc Sơ không nói được gì, cơ thể cũng nằm trong sự khống chế của anh, hơn nữa cô cũng càng ngày càng nóng.
Có thể là anh quá giỏi, cô không chịu được sự vuốt ve của anh, cơ thể run lợi hại.
Quyền Đế Sâm là một người đàn ông cực kỳ có kiên nhẫn, anh không vội làm cô lên đến cảm giác cao nhất, trái lại anh dùng đôi tay chậm rãi mài nhẵn cô, anh cứ thế nhìn cô mất khống chế từng chút từng chút một, nhưng ngay cả lời cầu xin tha thứ cũng không nói ra được.
Dù sao Mặc Sơ cũng còn quá trẻ, nửa năm nay lại được anh chiều kinh khủng, cô nào có chịu qua dằn vặn như thế này?
Bình thường, chỉ cần có động tình, người đàn ông này sẽ suy nghĩa đến cảm xúc của cô, làm cô ổn định lên đến nơi cao nhất nở ra đóa hoa rực rỡ.
Miệng nhỏ của cô bị anh anh hôn, nó chỉ kêu "hu hu" như con thú nhỏ, không nói được lời nào.
Còn cơ thể lại phản ứng thành thực, cô ỷ lại anh như thế nào!
Cô vừa sốt ruột vừa xấu hổ, cuối cùng không kìm được được rơi nước mắt.
Sao anh có thể như thế này?
Quyền Đế Sâm buông môi cô ra, sau đó hôn lên nước mắt ở khóe mắt cô, nước mắt mặn chát rơi lên đầu lưỡi của anh.
Môi cô cuối cùng đã được tự do, cô nức nở: "Đừng... đừng như thế.."
Quyền Đế Sâm không để ý đến sự từ chối của cô, mà là khi cảm xúc và cơ thể cô đều mất khống chế, anh trực tiếp đưa cô lên đỉnh!
Trong nháy mắt, trong đầu Mặc Sơ như có vô số dòng điện xoẹt qua, đầu óc trống rỗng.
Tất cả mọi thứ đều nằm trong trạng thái đứng im.
Cô muốn kêu to, nhưng lại không bật ra tiếng.
Cô muốn hành động, nhưng lại không cựa quậy được.
Cảm giác như thế này, trước đây cũng có, tất nhiên cũng là anh cho
Chỉ có điều, lần này, anh chỉ dùng tay...
Khi Mặc Sơ phục hồi lại tinh thần, cô khóc đến nỗi không kiềm chế được, cô cuộn tròn người lại, sao cô có thể ỷ lại anh như vậy?
Cô tưởng cô có thể tự do, cô tưởng cô có thể kiên cường, cô tưởng cô có thể tung bay, nào ngờ, ở trong lòng anh, cô lại là mặc anh nắm giữ.
Anh muốn làm cô thế nào, cô cũng chỉ có thể đi theo tiết tấu của anh, lắc lư hoặc mất khống chế.
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, mái tóc cô che đi nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cô đưa hai tay che mặt, vừa thẹn vừa giận...
Nước mắt của cô lại chảy xuống từ giữa khe hở, rơi lên mu bàn tay của anh.
Anh đưa tay ra ôm cô vào lòng: "Khóc cái gì?".
Mặc Sơ giãy dụa, cơ thể vừa mới tuôn ra tình triều cũng không có một tí sức lực nào, trái lại như đang làm nũng với anh vậy.
"Anh bắt nạt em..." Mặc Sơ nức nở nói, anh bắt nạt cô nhưu thế, bảo cô phải giấu mặt đi đâu?
Quyền Đế Sâm không nói gì, anh mặc cô khóc thỏa thích trong lòng anh, từ sau khi cô biết chuyện của bố nuôi cô, cô rất ít khi mất khống chế khóc trong lòng anh như này.
Lý trí cuối cùng đã quay lại, Mặc Sơ đưa tay ra đấm vào ngực Quyền Đế Sâm, cô vừa khóc vừa nói: "Anh xấu xa, anh bắt nạt em, anh bắt nạt em..."
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nước mắt giàn dụa, anh vươn tay ta gạt sợi tóc bị nước mắt làm ướt ra, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt cô đi.
Anh nhìn cô, như glaji không nói một câu nào.
Lúc này, tâm trạng của Mặc Sơ vẫn rất kém, cô vẫn có thể nhìn thấy tình cảm dịu dàng ẩn sâu trong đôi mắt anh, cô muốn chạy ra khỏi vòng ôm của anh, cô dùng cả tay và chân muốn chạy đi, nhưng lại bị anh tóm lại.
"Anh buông em ra!" Mặc Sở nghẹn ngào nói: "Em không để ý đến anh nữa!".
Đôi mắt của Quyền Đế Sâm sâu như biển, giờ phút này, anh đứng yên nhíu mày rồi nhìn chằm chằm vào cô.
"Nếu mà là em muốn cố tình làm anh tức giận, anh chấp nhận!" Giọng điệu của anh đã trở nên bao dung hơn một chút.
Tất nhiên, cái giá của việc anh chấp nhận chính là anh hôn cô đến mức người cô mềm nhũn.
Anh biết, cô không phải người nói lung tung.
Trong đôi mắt của Mặc Sơ xoẹt qua một tia khó chịu không dễ phát giác, rốt cuộc kiếp trước cô đã làm cái gì để kiếp này cô gặp phải một người đàn ông phúc hắc đến cực điểm còn có lòng bao dung mạnh như thế này cơ chứ?
Cô nhìn sang chỗ khác, mỗi lần cô đối diện với ánh mắt của anh, cô đều không chịu nổi ánh mắt của anh, mà chuyển tầm mắt đi trước.
vietwriter.vn
Quyền Đế Sâm bể cơ thể đã mềm nhũn của cô lên, anh đặt cô lên chiếc giường của hai người, anh cúi người, hôn lên môi cô lần nữa.
Lần này, cuối cùng đã không còn cuồng phong mãnh liệt như vừa nãy nữa.
Anh cũng nằm xuống cạnh cô, bàn tay to cách một tầng áo ngủ vỗ về từng tấc da thịt của cô.
Mặc Sơ vừa bị anh hôn đến mềm nhũn, bây giờ vẫn chưa hồi phục lại, lúc này, bàn tay anh lại phủ lên, cô chỉ có thể run nhè nhẹ dưới bàn tay của anh.
Cô nhắm mắt lại, xúc cảm càng thêm nhạy bén.
Cô muốn kháng cự, nhưng lại không nói nên lời, người đàn ông này lại hôn xuống tiếp, bàn tay to bá đạo hạ xuống... chỗ riêng tư của cô.
Cô giãy dụa, làm sao có thể tránh được gông cùm xiềng xích của anh, trái lại, còn giống như đang đưa mình vào trong vòng tay anh, mặc anh làm gì thì làm.
vietwriter.vn
Hơn nữa, sau khi cơ thể trẻ trung được anh yêu thương qua, tựa hồ chỉ nhận anh, hơn nữa cũng thích sự làm càn của anh.
Mặc Sơ không nói được gì, cơ thể cũng nằm trong sự khống chế của anh, hơn nữa cô cũng càng ngày càng nóng.
Có thể là anh quá giỏi, cô không chịu được sự vuốt ve của anh, cơ thể run lợi hại.
Quyền Đế Sâm là một người đàn ông cực kỳ có kiên nhẫn, anh không vội làm cô lên đến cảm giác cao nhất, trái lại anh dùng đôi tay chậm rãi mài nhẵn cô, anh cứ thế nhìn cô mất khống chế từng chút từng chút một, nhưng ngay cả lời cầu xin tha thứ cũng không nói ra được.
Dù sao Mặc Sơ cũng còn quá trẻ, nửa năm nay lại được anh chiều kinh khủng, cô nào có chịu qua dằn vặn như thế này?
Bình thường, chỉ cần có động tình, người đàn ông này sẽ suy nghĩa đến cảm xúc của cô, làm cô ổn định lên đến nơi cao nhất nở ra đóa hoa rực rỡ.
Miệng nhỏ của cô bị anh anh hôn, nó chỉ kêu "hu hu" như con thú nhỏ, không nói được lời nào.
Còn cơ thể lại phản ứng thành thực, cô ỷ lại anh như thế nào!
Cô vừa sốt ruột vừa xấu hổ, cuối cùng không kìm được được rơi nước mắt.
Sao anh có thể như thế này?
Quyền Đế Sâm buông môi cô ra, sau đó hôn lên nước mắt ở khóe mắt cô, nước mắt mặn chát rơi lên đầu lưỡi của anh.
Môi cô cuối cùng đã được tự do, cô nức nở: "Đừng... đừng như thế.."
Quyền Đế Sâm không để ý đến sự từ chối của cô, mà là khi cảm xúc và cơ thể cô đều mất khống chế, anh trực tiếp đưa cô lên đỉnh!
Trong nháy mắt, trong đầu Mặc Sơ như có vô số dòng điện xoẹt qua, đầu óc trống rỗng.
Tất cả mọi thứ đều nằm trong trạng thái đứng im.
Cô muốn kêu to, nhưng lại không bật ra tiếng.
Cô muốn hành động, nhưng lại không cựa quậy được.
Cảm giác như thế này, trước đây cũng có, tất nhiên cũng là anh cho
Chỉ có điều, lần này, anh chỉ dùng tay...
Khi Mặc Sơ phục hồi lại tinh thần, cô khóc đến nỗi không kiềm chế được, cô cuộn tròn người lại, sao cô có thể ỷ lại anh như vậy?
Cô tưởng cô có thể tự do, cô tưởng cô có thể kiên cường, cô tưởng cô có thể tung bay, nào ngờ, ở trong lòng anh, cô lại là mặc anh nắm giữ.
Anh muốn làm cô thế nào, cô cũng chỉ có thể đi theo tiết tấu của anh, lắc lư hoặc mất khống chế.
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô, mái tóc cô che đi nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cô đưa hai tay che mặt, vừa thẹn vừa giận...
Nước mắt của cô lại chảy xuống từ giữa khe hở, rơi lên mu bàn tay của anh.
Anh đưa tay ra ôm cô vào lòng: "Khóc cái gì?".
Mặc Sơ giãy dụa, cơ thể vừa mới tuôn ra tình triều cũng không có một tí sức lực nào, trái lại như đang làm nũng với anh vậy.
"Anh bắt nạt em..." Mặc Sơ nức nở nói, anh bắt nạt cô nhưu thế, bảo cô phải giấu mặt đi đâu?
Quyền Đế Sâm không nói gì, anh mặc cô khóc thỏa thích trong lòng anh, từ sau khi cô biết chuyện của bố nuôi cô, cô rất ít khi mất khống chế khóc trong lòng anh như này.
Lý trí cuối cùng đã quay lại, Mặc Sơ đưa tay ra đấm vào ngực Quyền Đế Sâm, cô vừa khóc vừa nói: "Anh xấu xa, anh bắt nạt em, anh bắt nạt em..."
Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nước mắt giàn dụa, anh vươn tay ta gạt sợi tóc bị nước mắt làm ướt ra, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt cô đi.
Anh nhìn cô, như glaji không nói một câu nào.
Lúc này, tâm trạng của Mặc Sơ vẫn rất kém, cô vẫn có thể nhìn thấy tình cảm dịu dàng ẩn sâu trong đôi mắt anh, cô muốn chạy ra khỏi vòng ôm của anh, cô dùng cả tay và chân muốn chạy đi, nhưng lại bị anh tóm lại.
"Anh buông em ra!" Mặc Sở nghẹn ngào nói: "Em không để ý đến anh nữa!".
vietwriter.vn vietwriter.vn