Sau khi cô đi về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, lúc cô khom lưng thay giày, cô nhìn thấy một cảnh tượng làm cho cô sợ ngây người.
Bởi vì, cô trông thấy hai bóng dáng một lớn một nhỏ của Quyền Đế Sâm và Mặc Hi đang ở trong phòng bếp, thế mà bọn họ lại cùng nhau xuống bếp!
Quyền Đế Sâm đeo một cái tạp dề lớn, Mặc Hi thì đeo cái tạp dề nhỏ, hai người phân công hợp tác, bận rộn kinh khủng, nhưng hình ảnh chung sống lại làm cho Mặc Sơ thấy kích động sắp khóc luôn rồi!
Bữa cơm này, cô còn chưa bắt đầu ăn, mà đã cảm thấy tràn ngập tình cảm yêu mến rồi.
Cô nhìn hình ảnh này, hình ảnh có một không hai giữa bố và con, không biết từ bao giờ mắt cô đã ươn ướt rồi!
Cô không có quấy rầy bọn họ, cô lặng lẽ đi lên tầng cất lễ phục, sau đó cầm khăn giấy đi nước mắt.
Bỗng nhiên, có một bàn tay to ôm eo cô.
Không phải anh đang ở trong phòng bếp tầng dưới nấu cơm tối với Mặc Hi sao?
Sao anh đã lên rồi vậy?
Còn nữa, anh nhìn thấy mắt cô hồng hồng, giống như là đang khóc!
"Sao em lại khóc?" Quyền Đế Sâm nhìn cô.
Thực ra, cô vừa vào nhà, với độ nhạy bén của Quyền Đế Sâm, anh đã phát hiện ra cô rồi.
Chẳng qua, anh không nói thôi.
Đây vốn chính là một người đàn ông sâu sắc mà lão luyện, anh không nói, ai cũng không này được miệng anh!
Mặc Sơ nhìn anh chăm chú, anh đã cởi tạp dề ra rồi, còn chiếc áo sơ mi anh mặc lúc đi làm, vật dưới đã kéo ra khỏi quần tây, còn có một chút nhăn
nhúm.
"Em vừa về đã nhìn thấy hình ảnh trong phòng bếp, đặc biệt cảm động!" Mặc Sơ nín khóc mà cười.
Trong lòng cô, tất nhiên vẫn sẽ lo Quyền Đế Sâm và Mặc di chung sống không hòa thuận, nếu mà thật sự như vậy, cô thiên vị ai thì người đó cũng sẽ buồn.
Quyền Đế Sâm không có nói chuyện, cô nhìn bộ dạng vừa khóc vừa cười của cô, anh xoa tóc cô: "Anh sẽ luôn đối xử tốt với Hi Hi!"
Tất nhiên, đó là con trai ruột của anh mà!
"Ừ ừ..." Mặc Sơ gật đầu, cô cảm động nói: "Cảm ơn anh, Đế Sâm, anh là người đàn ông tốt nhất mà em gặp được kiếp này!"
"Em ngốc thế này! Anh không thu nhận em, để em đi hại người khác à?" Quyền Đế Sâm trêu cô.
Mặc Sơ vui vẻ, cô cũng nói đùa với anh: "Em không ngốc một chút, thì sao thể hiện được sự thông minh của anh?"
Quyền Đế Sâm nhặt mũi cô: "Sự thông minh của anh, không cần em làm nền đâu!"
(D)
Mặc Sơ cười nói: "Em đã mua lễ phục, ngày mai có một lễ trao giải, nói là công bố tác phẩm đoạt giải của bọn em!"
"Ừ, xuống lầu ăn cơm thôi!" Quyền Đế Sâm nói.
"Vâng!" Mặc Sơ thân thiết nắm tay anh đi xuống tầng: "Đi chậm, là bị Hi Hi ăn
hết đó!"
Theo như cách nói của cô, đứa bé này phải ăn khỏe cỡ nào đây!
Sau khi hai người cùng đi xuống tầng, Mặc Hi đã ngồi vào bàn ăn cơm rồi.
"BỐ, Sơ Sơ, mau tới đây!" Mặc Hi gọi: "Sắc trời trở muộn, cơm đã lên bàn!"
Mặc Sơ ngồi xuống, ngửi mùi đồ ăn: "Woa! Kiểu này là muốn vỗ béo mẹ hả?"
Bởi vì, tay nghề của Quyền Đế Sâm rất cao, có thích ăn!
Mặc Hi cũng thể!
Bây giờ hai bố con đã liên thủ, cô ăn nữa cũng không ăn hết đồ ăn ngon.
Cô nghĩ thôi đã cảm thấy cực kỳ vui vẻ.
Bầu không khí trên bàn ăn vô cùng hòa hợp, cả nhà ăn cơm hạnh phúc.
Sau bữa cơm, Mặc Sơ chủ động xung phong đi rửa bát, dọn dẹp phòng bếp.
Quyền Đế Sâm đi thư phòng, Mặc Hi cũng đi vào phòng của cậu bé.
Mặc Hi và Mặc Hàm đang gọi video, Cố Vãn Vãn ngồi trên sô pha ở bên cạnh.
Mặc Hàm hỏi: "Hi Hi, về nhà quen chưa?"
Mặc Hi: "Quen lắm, còn làm một việc lớn nữa?"
Mặc Hàm: "Anh cưới tiểu Tống làm vợ à?"
Mặc Hi: "Không phải!
Mặc Hàm: "Oscar sinh bé cưng rồi à?"
Oscar là một con chó mà hàng xóm nuôi trước kia!
Mặc Hi: "Anh chưa về đó ở!"
Mặc Hàm nhìn bố cục trang trí ở trong video: "Anh ở biệt thự lớn rồi à? Sơ Sơ đâu? Với cả Quyền Đế Sâm đâu?"