Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh
Lúc này, đêm đã khuya, vịnh Hồng Thụ Lâm cực kỳ yên tĩnh, chỉ có sóng biển đánh vào bởi cát, mà nhịp điệu như thế, cứ vòng đi vòng lại,


Quyền Đế Sâm chợt cong môi: "Có muốn đi trên bãi biển không?"


Mặc Sơ giật mình.



Anh đã nắm tay cô, đi về phía bờ biển


Mặc Sơ đi theo bước chân của anh, anh đi rất nhanh, cô còn phải chạy bước nhỏ mới có thể theo kịp bước chân của anh.


Cô đã chạy một đoạn đường, có hơi thở gấp.


Quyền Để Sâm dừng lại, anh nhìn cô chăm chú, do là cô chạy vội, cái trán cũng đã đổ mồ hôi.


Mặc Sơ thấy anh dừng lại, cô còn chưa thu bước, cô tông vào lồng ngực của anh, cô dụi mũi, sao đột nhiên anh lại dừng lại rồi?




Quả nhiên, người từng binh đều không ra bài theo kết cấu hả?


Quyền Đế Sâm thở dài một tiếng: "Nhìn cái thể lực này của em này?"


Mặc Sơ lẩm bẩm: "Người ta là văn chức, cũng không cần thể lực, đâu có giống Ngạo Tuyết, giỏi võ như vậy?"


Quyền Đế Sâm lại bật cười: "Ừ, thể lực của Ngạo Tuyết tốt thật!"


Mặc Sơ vừa nghe thấy anh nói thế, cô hất tay anh ra.


Anh nói vậy là có ý gì? Anh nghĩ rằng Ngạo Tuyết tốt hả? Tại sao anh không cưới Ngạo Tuyết làm vợ? Hay anh và Ngạo Tuyết đã từng có quan hệ thân mật, nên mới biết cô ấy thể lực tốt ha?


Mặc Sơ đi nhanh về phía trước, chẳng mấy chốc đã nhìn thấy một bãi biển rộng.


Cô đứng bên cạnh một tảng đá lớn, nhìn biển rộng đen như mực, nghe tiếng sóng biển vỗ vào đá, thế mà cô lại nghĩ về quan hệ của anh và Trịnh Ngạo Tuyết!


Hai người vừa nhìn là thấy có quan hệ không vừa!


Quyền Đế Sâm đi sau cô, nhìn gió biển thổi vào làn váy của cô, nhìn cô thở hồng hộc bước nhanh đằng trước, không phải cố hết sức rồi sao? Sao giờ lại đi nhanh thế!


Anh đi đến sau lưng cô, gió biển thổi vào mái tóc cô, tóc dài tung bay, có vài sợ bay vào mặt cô, như có như không chạm qua khuôn mặt như điêu khắc của anh.


Anh vươn tay, ôm eo cô từ phía sau, em của cô thật nhỏ, anh chỉ cảm giác sờ nhẹ một chút sẽ vỡ.


Mặc Sơ đi về phía trước, cô muốn thoát khỏi cái ôm của anh, nhưng, hai cánh tay của anh quấn chặt như sắt, cô nào có giãy dụa được!


"Vừa rồi đang tốt, còn lo lắng cho anh, sao đột nhiên lại giận rồi?" Quyền Đế Sâm thấp giọng hỏi cô, hơi thở của anh thổi vào tai cô, làm ấm da cô.


Mặc Cơ lấy lời của anh trả lại anh: Anh Quyền thật là giỏi, biết em đang tức giận?"


Quyền Đế Sâm mỉm cười: "Học nhanh thế à?"


Mặc Sơ hừ một tiếng, cô không có tâm trạng cười đâu!


Anh hổi lên sợi tóc của cô: "Em đang giận, anh bảo thể lực của Ngạo Tuyết tốt hả?"


Cơ thể Mặc Sơ đang ở trong lòng anh cũng khẽ run lên, nếu như nói trước kia gặp cô anh. không có phụ nữ, cô không tin, nhưng, khi anh nói trước mặt cô rằng, thể lực của người phụ nữ khác tốt, điều này có thể khiến trái tim cô không chua xót được sao? Điều này làm cố vui được sao?


Quyền Đế Sâm thấp giọng nói: "Cô ấy cũng là người mà anh huấn luyện ra, tất nhiên anh biết..."


Quyền Đế Sâm thấy cô giận, anh mới ghé vào bên tóc cô rồi nói nhỏ: "Anh từng là giáo viên của cô ấy, anh biết thể lực của cô ấy tốt, cũng là bình thường mà, em nghĩ đi đâu đấy?"


"Quyền Đế Sâm, anh đúng là một lão hồ hy ngàn năm giảo hoạt!" Mặc Sơ giậm chân, rõ ràng anh biết cô đang giận cái gì, thế mà cứ làm cô nổi giận!


Bây giờ anh mới nói ra vấn đề thể lực, anh chỉ biết cười cô!


Bờ biển vào buổi tối, lúc gió thổi qua thì lộ


20220226032429-tamlinh247-vn.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK