Mặc Sơ mỉm cười rồi gật đầu: "Cảm ơn!"
Thật ra, bất luận Quyền Đế Sâm có nói như thế nào, cô cũng thấy đúng hết!
vietwriter.vn
"Anh Quyền, bà Quyền, chào hai người! Tôi là người học huyền học, tôi tên là Huyền Sắc Tử!" Huyền Sắc Tử tự giới thiệu.
"Chào cô!" Mặc Sa vươn tay ra bắt tay với cô ta.
Quyền Đế Sâm thì gật đầu.
Lúc này, có người gọi Huyền Sắc Tử tới, Huyền Sắc Tử chào bọn họ một tiếng, rồi đi luôn.
Sau đó, Mặc Sơ tiếp tục nghịch ngón tay của mình và ngón tay của Quyền Để Sâm, mặc dù huyền học ờ kể lại gì gì đó, những cái này không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin!
vietwriter.vn
Lúc này, Long Diệu Thiên gọi Quyền Đế Sâm: "Chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?"
HT
"Không cần thiết!" Từ trước đến nay chưa bao giờ Quyền Đế Sâm nghĩ đến việc hòa giải, cho nên anh sẽ không nói chuyện riêng về bất kỳ vấn đề gì với ông ta.
Sắc mặt của Long Diệu Thiên thay đổi rồi, rất rõ ràng là Quyền Đế Sâm không nể mặt ông ta!
Long Diệu Thiên chửi thẳng luôn: "Quyền Đế Sâm, cậu có tự tin như vậy, cậu có thể lật đổ được tôi chắc?"
"Công lý tự do ở lòng người!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất bình tĩnh: "Ông có phù hợp làm tổng thống hay không, nhân dân nói mới tính!"
Long Diệu Thiên lại chửi Mặc Sơ: "Cô là heo à? Bị người đàn ông này tẩy não à, tới công kích tôi?"
Trên đời này, làm gì có người bố đẻ nào lại đi chửi con gái của mình như thế này?
Mặc SƠ và Quyền Đế Sâm đứng trên một chiến tuyến, cô bình tĩnh phản công: "Ông mới là kẻ bị lợi ích làm mê muội tâm can, để đạt mục đích mà không từ thủ đoạn! Long Diệu Thiên, tôi biết hôm đó tại sao ông hỏi tôi bao nhiêu tuổi, sau đó lại hận không thể bóp chết tôi rồi! Hổ dữ còn không ăn thịt con, ông và tôi vĩnh viễn không có khả năng hòa giải đâu!"
Lúc này, Quyền Đế Sâm kéo Mặc Sơ ra sau lưng anh, đôi mắt anh lạnh lùng như mũi tiên nhìn thẳng vào Long Diệu Thiên: "Từ cổ chí kim, nợ máu thì phải trả bằng máu, đó là lẽ bất di bất dịch!"
Khi mà hai bên đang tranh chấp, báo cáo giám định đã ra rồi.
Báo cáo giám định vừa ra phiên tòa tiếp tục.
Thẩm phán tuyên bố: "Kết quả giám định bố con, Mặc Sa và Long Diệu Thiên là quan hệ bố và con gái ruột, do hai bên đều là người có tiếng tăm, Long Diệu Thiên là danh nhân trên đàn chính trị, Mặc Sơ là mợ chủ nhà giàu, hai bên có muốn hòa giải ngoài tòa hay không?"
Sắc mặt của Long Diệu Thiên khó coi đến cực điểm: "Sao có thể chứ? Trước đó tôi giám định quan hệ bố con không thành lập, tại sao bây giờ lại thế như này? Tôi không thừa nhận kết quả này!"
Cải búa trên tay thẩm phán được gõ mạnh một cái: "Đây là coi thường tòa án sao? Cho dù ông có thừa nhận hay không, kết quả cũng là như vậy!"
Long Diệu Thiên vì để đạt mục tiêu chính đàn của mình, ông ta nói: "Tôi đồng ý hòa giải ngoài tòa!"
Thẩm phán nhìn về phía Mặc Sơ: "Nguyên cáo thì sao?"
"Tôi không đồng ý hòa giải ngoài tòa!" Mặc Sơ nói.
Long Diệu Thiên tức giận nói: "Mặc Sơ, cô đừng có mà quá đáng!"
Mặc Sơ vẫn nói với giọng điệu kiên quyết: "Tôi chỉ muốn đòi lại danh dự thuộc về tôi! Tôi là một cô nhi, được nhà họ Mặc nhận nuôi từ nhỏ, hiện tại tôi chính thức kiện bố đẻ của tôi, tội vứt bỏ con cái!"
Không phải là cô không khoan dung không bỏ qua, chẳng qua là cô kiên trì đến cùng!
Cô ta nhìn hai người bọn họ rồi nói: "Bà Quyền, anh Quyền cũng không phải là nói lời dỗ dành đâu, theo phân tích khoa học, hai kiểu người này, người không tranh đấu và người mười hoa tay là kiểu tính cách bổ sung cho nhau, một cương một nhu, một chủ động một bị động, thu hút lẫn nhau thập toàn thập mỹ."
Mặc Sơ mỉm cười rồi gật đầu: "Cảm ơn!"
Thật ra, bất luận Quyền Đế Sâm có nói như thế nào, cô cũng thấy đúng hết!
vietwriter.vn
"Anh Quyền, bà Quyền, chào hai người! Tôi là người học huyền học, tôi tên là Huyền Sắc Tử!" Huyền Sắc Tử tự giới thiệu.
"Chào cô!" Mặc Sa vươn tay ra bắt tay với cô ta.
Quyền Đế Sâm thì gật đầu.
Lúc này, có người gọi Huyền Sắc Tử tới, Huyền Sắc Tử chào bọn họ một tiếng, rồi đi luôn.
Sau đó, Mặc Sơ tiếp tục nghịch ngón tay của mình và ngón tay của Quyền Để Sâm, mặc dù huyền học ờ kể lại gì gì đó, những cái này không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin!
vietwriter.vn
Lúc này, Long Diệu Thiên gọi Quyền Đế Sâm: "Chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?"
HT
"Không cần thiết!" Từ trước đến nay chưa bao giờ Quyền Đế Sâm nghĩ đến việc hòa giải, cho nên anh sẽ không nói chuyện riêng về bất kỳ vấn đề gì với ông ta.
Sắc mặt của Long Diệu Thiên thay đổi rồi, rất rõ ràng là Quyền Đế Sâm không nể mặt ông ta!
Long Diệu Thiên chửi thẳng luôn: "Quyền Đế Sâm, cậu có tự tin như vậy, cậu có thể lật đổ được tôi chắc?"
"Công lý tự do ở lòng người!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất bình tĩnh: "Ông có phù hợp làm tổng thống hay không, nhân dân nói mới tính!"
Long Diệu Thiên lại chửi Mặc Sơ: "Cô là heo à? Bị người đàn ông này tẩy não à, tới công kích tôi?"
Trên đời này, làm gì có người bố đẻ nào lại đi chửi con gái của mình như thế này?
Mặc SƠ và Quyền Đế Sâm đứng trên một chiến tuyến, cô bình tĩnh phản công: "Ông mới là kẻ bị lợi ích làm mê muội tâm can, để đạt mục đích mà không từ thủ đoạn! Long Diệu Thiên, tôi biết hôm đó tại sao ông hỏi tôi bao nhiêu tuổi, sau đó lại hận không thể bóp chết tôi rồi! Hổ dữ còn không ăn thịt con, ông và tôi vĩnh viễn không có khả năng hòa giải đâu!"
Lúc này, Quyền Đế Sâm kéo Mặc Sơ ra sau lưng anh, đôi mắt anh lạnh lùng như mũi tiên nhìn thẳng vào Long Diệu Thiên: "Từ cổ chí kim, nợ máu thì phải trả bằng máu, đó là lẽ bất di bất dịch!"
Khi mà hai bên đang tranh chấp, báo cáo giám định đã ra rồi.
Báo cáo giám định vừa ra phiên tòa tiếp tục.
Thẩm phán tuyên bố: "Kết quả giám định bố con, Mặc Sa và Long Diệu Thiên là quan hệ bố và con gái ruột, do hai bên đều là người có tiếng tăm, Long Diệu Thiên là danh nhân trên đàn chính trị, Mặc Sơ là mợ chủ nhà giàu, hai bên có muốn hòa giải ngoài tòa hay không?"
Sắc mặt của Long Diệu Thiên khó coi đến cực điểm: "Sao có thể chứ? Trước đó tôi giám định quan hệ bố con không thành lập, tại sao bây giờ lại thế như này? Tôi không thừa nhận kết quả này!"
Cải búa trên tay thẩm phán được gõ mạnh một cái: "Đây là coi thường tòa án sao? Cho dù ông có thừa nhận hay không, kết quả cũng là như vậy!"
Long Diệu Thiên vì để đạt mục tiêu chính đàn của mình, ông ta nói: "Tôi đồng ý hòa giải ngoài tòa!"
Thẩm phán nhìn về phía Mặc Sơ: "Nguyên cáo thì sao?"
"Tôi không đồng ý hòa giải ngoài tòa!" Mặc Sơ nói.
Long Diệu Thiên tức giận nói: "Mặc Sơ, cô đừng có mà quá đáng!"
Mặc Sơ vẫn nói với giọng điệu kiên quyết: "Tôi chỉ muốn đòi lại danh dự thuộc về tôi! Tôi là một cô nhi, được nhà họ Mặc nhận nuôi từ nhỏ, hiện tại tôi chính thức kiện bố đẻ của tôi, tội vứt bỏ con cái!"
Không phải là cô không khoan dung không bỏ qua, chẳng qua là cô kiên trì đến cùng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Cô ta nhìn hai người bọn họ rồi nói: "Bà Quyền, anh Quyền cũng không phải là nói lời dỗ dành đâu, theo phân tích khoa học, hai kiểu người này, người không tranh đấu và người mười hoa tay là kiểu tính cách bổ sung cho nhau, một cương một nhu, một chủ động một bị động, thu hút lẫn nhau thập toàn thập mỹ."
Mặc Sơ mỉm cười rồi gật đầu: "Cảm ơn!"
Thật ra, bất luận Quyền Đế Sâm có nói như thế nào, cô cũng thấy đúng hết!
vietwriter.vn
"Anh Quyền, bà Quyền, chào hai người! Tôi là người học huyền học, tôi tên là Huyền Sắc Tử!" Huyền Sắc Tử tự giới thiệu.
"Chào cô!" Mặc Sa vươn tay ra bắt tay với cô ta.
Quyền Đế Sâm thì gật đầu.
Lúc này, có người gọi Huyền Sắc Tử tới, Huyền Sắc Tử chào bọn họ một tiếng, rồi đi luôn.
Sau đó, Mặc Sơ tiếp tục nghịch ngón tay của mình và ngón tay của Quyền Để Sâm, mặc dù huyền học ờ kể lại gì gì đó, những cái này không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin!
vietwriter.vn
Lúc này, Long Diệu Thiên gọi Quyền Đế Sâm: "Chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?"
HT
"Không cần thiết!" Từ trước đến nay chưa bao giờ Quyền Đế Sâm nghĩ đến việc hòa giải, cho nên anh sẽ không nói chuyện riêng về bất kỳ vấn đề gì với ông ta.
Sắc mặt của Long Diệu Thiên thay đổi rồi, rất rõ ràng là Quyền Đế Sâm không nể mặt ông ta!
Long Diệu Thiên chửi thẳng luôn: "Quyền Đế Sâm, cậu có tự tin như vậy, cậu có thể lật đổ được tôi chắc?"
"Công lý tự do ở lòng người!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất bình tĩnh: "Ông có phù hợp làm tổng thống hay không, nhân dân nói mới tính!"
Long Diệu Thiên lại chửi Mặc Sơ: "Cô là heo à? Bị người đàn ông này tẩy não à, tới công kích tôi?"
Trên đời này, làm gì có người bố đẻ nào lại đi chửi con gái của mình như thế này?
Mặc SƠ và Quyền Đế Sâm đứng trên một chiến tuyến, cô bình tĩnh phản công: "Ông mới là kẻ bị lợi ích làm mê muội tâm can, để đạt mục đích mà không từ thủ đoạn! Long Diệu Thiên, tôi biết hôm đó tại sao ông hỏi tôi bao nhiêu tuổi, sau đó lại hận không thể bóp chết tôi rồi! Hổ dữ còn không ăn thịt con, ông và tôi vĩnh viễn không có khả năng hòa giải đâu!"
Lúc này, Quyền Đế Sâm kéo Mặc Sơ ra sau lưng anh, đôi mắt anh lạnh lùng như mũi tiên nhìn thẳng vào Long Diệu Thiên: "Từ cổ chí kim, nợ máu thì phải trả bằng máu, đó là lẽ bất di bất dịch!"
Khi mà hai bên đang tranh chấp, báo cáo giám định đã ra rồi.
Báo cáo giám định vừa ra phiên tòa tiếp tục.
Thẩm phán tuyên bố: "Kết quả giám định bố con, Mặc Sa và Long Diệu Thiên là quan hệ bố và con gái ruột, do hai bên đều là người có tiếng tăm, Long Diệu Thiên là danh nhân trên đàn chính trị, Mặc Sơ là mợ chủ nhà giàu, hai bên có muốn hòa giải ngoài tòa hay không?"
Sắc mặt của Long Diệu Thiên khó coi đến cực điểm: "Sao có thể chứ? Trước đó tôi giám định quan hệ bố con không thành lập, tại sao bây giờ lại thế như này? Tôi không thừa nhận kết quả này!"
Cải búa trên tay thẩm phán được gõ mạnh một cái: "Đây là coi thường tòa án sao? Cho dù ông có thừa nhận hay không, kết quả cũng là như vậy!"
Long Diệu Thiên vì để đạt mục tiêu chính đàn của mình, ông ta nói: "Tôi đồng ý hòa giải ngoài tòa!"
Thẩm phán nhìn về phía Mặc Sơ: "Nguyên cáo thì sao?"
"Tôi không đồng ý hòa giải ngoài tòa!" Mặc Sơ nói.
Long Diệu Thiên tức giận nói: "Mặc Sơ, cô đừng có mà quá đáng!"
Mặc Sơ vẫn nói với giọng điệu kiên quyết: "Tôi chỉ muốn đòi lại danh dự thuộc về tôi! Tôi là một cô nhi, được nhà họ Mặc nhận nuôi từ nhỏ, hiện tại tôi chính thức kiện bố đẻ của tôi, tội vứt bỏ con cái!"
Không phải là cô không khoan dung không bỏ qua, chẳng qua là cô kiên trì đến cùng!
Cô ta nhìn hai người bọn họ rồi nói: "Bà Quyền, anh Quyền cũng không phải là nói lời dỗ dành đâu, theo phân tích khoa học, hai kiểu người này, người không tranh đấu và người mười hoa tay là kiểu tính cách bổ sung cho nhau, một cương một nhu, một chủ động một bị động, thu hút lẫn nhau thập toàn thập mỹ."
Mặc Sơ mỉm cười rồi gật đầu: "Cảm ơn!"
Thật ra, bất luận Quyền Đế Sâm có nói như thế nào, cô cũng thấy đúng hết!
vietwriter.vn
"Anh Quyền, bà Quyền, chào hai người! Tôi là người học huyền học, tôi tên là Huyền Sắc Tử!" Huyền Sắc Tử tự giới thiệu.
"Chào cô!" Mặc Sa vươn tay ra bắt tay với cô ta.
Quyền Đế Sâm thì gật đầu.
Lúc này, có người gọi Huyền Sắc Tử tới, Huyền Sắc Tử chào bọn họ một tiếng, rồi đi luôn.
Sau đó, Mặc Sơ tiếp tục nghịch ngón tay của mình và ngón tay của Quyền Để Sâm, mặc dù huyền học ờ kể lại gì gì đó, những cái này không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin!
vietwriter.vn
Lúc này, Long Diệu Thiên gọi Quyền Đế Sâm: "Chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?"
HT
"Không cần thiết!" Từ trước đến nay chưa bao giờ Quyền Đế Sâm nghĩ đến việc hòa giải, cho nên anh sẽ không nói chuyện riêng về bất kỳ vấn đề gì với ông ta.
Sắc mặt của Long Diệu Thiên thay đổi rồi, rất rõ ràng là Quyền Đế Sâm không nể mặt ông ta!
Long Diệu Thiên chửi thẳng luôn: "Quyền Đế Sâm, cậu có tự tin như vậy, cậu có thể lật đổ được tôi chắc?"
"Công lý tự do ở lòng người!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất bình tĩnh: "Ông có phù hợp làm tổng thống hay không, nhân dân nói mới tính!"
Long Diệu Thiên lại chửi Mặc Sơ: "Cô là heo à? Bị người đàn ông này tẩy não à, tới công kích tôi?"
Trên đời này, làm gì có người bố đẻ nào lại đi chửi con gái của mình như thế này?
Mặc SƠ và Quyền Đế Sâm đứng trên một chiến tuyến, cô bình tĩnh phản công: "Ông mới là kẻ bị lợi ích làm mê muội tâm can, để đạt mục đích mà không từ thủ đoạn! Long Diệu Thiên, tôi biết hôm đó tại sao ông hỏi tôi bao nhiêu tuổi, sau đó lại hận không thể bóp chết tôi rồi! Hổ dữ còn không ăn thịt con, ông và tôi vĩnh viễn không có khả năng hòa giải đâu!"
Lúc này, Quyền Đế Sâm kéo Mặc Sơ ra sau lưng anh, đôi mắt anh lạnh lùng như mũi tiên nhìn thẳng vào Long Diệu Thiên: "Từ cổ chí kim, nợ máu thì phải trả bằng máu, đó là lẽ bất di bất dịch!"
Khi mà hai bên đang tranh chấp, báo cáo giám định đã ra rồi.
Báo cáo giám định vừa ra phiên tòa tiếp tục.
Thẩm phán tuyên bố: "Kết quả giám định bố con, Mặc Sa và Long Diệu Thiên là quan hệ bố và con gái ruột, do hai bên đều là người có tiếng tăm, Long Diệu Thiên là danh nhân trên đàn chính trị, Mặc Sơ là mợ chủ nhà giàu, hai bên có muốn hòa giải ngoài tòa hay không?"
Sắc mặt của Long Diệu Thiên khó coi đến cực điểm: "Sao có thể chứ? Trước đó tôi giám định quan hệ bố con không thành lập, tại sao bây giờ lại thế như này? Tôi không thừa nhận kết quả này!"
Cải búa trên tay thẩm phán được gõ mạnh một cái: "Đây là coi thường tòa án sao? Cho dù ông có thừa nhận hay không, kết quả cũng là như vậy!"
Long Diệu Thiên vì để đạt mục tiêu chính đàn của mình, ông ta nói: "Tôi đồng ý hòa giải ngoài tòa!"
Thẩm phán nhìn về phía Mặc Sơ: "Nguyên cáo thì sao?"
"Tôi không đồng ý hòa giải ngoài tòa!" Mặc Sơ nói.
Long Diệu Thiên tức giận nói: "Mặc Sơ, cô đừng có mà quá đáng!"
Mặc Sơ vẫn nói với giọng điệu kiên quyết: "Tôi chỉ muốn đòi lại danh dự thuộc về tôi! Tôi là một cô nhi, được nhà họ Mặc nhận nuôi từ nhỏ, hiện tại tôi chính thức kiện bố đẻ của tôi, tội vứt bỏ con cái!"
Không phải là cô không khoan dung không bỏ qua, chẳng qua là cô kiên trì đến cùng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Cô ta nhìn hai người bọn họ rồi nói: "Bà Quyền, anh Quyền cũng không phải là nói lời dỗ dành đâu, theo phân tích khoa học, hai kiểu người này, người không tranh đấu và người mười hoa tay là kiểu tính cách bổ sung cho nhau, một cương một nhu, một chủ động một bị động, thu hút lẫn nhau thập toàn thập mỹ."
Mặc Sơ mỉm cười rồi gật đầu: "Cảm ơn!"
Thật ra, bất luận Quyền Đế Sâm có nói như thế nào, cô cũng thấy đúng hết!
vietwriter.vn
"Anh Quyền, bà Quyền, chào hai người! Tôi là người học huyền học, tôi tên là Huyền Sắc Tử!" Huyền Sắc Tử tự giới thiệu.
"Chào cô!" Mặc Sa vươn tay ra bắt tay với cô ta.
Quyền Đế Sâm thì gật đầu.
Lúc này, có người gọi Huyền Sắc Tử tới, Huyền Sắc Tử chào bọn họ một tiếng, rồi đi luôn.
Sau đó, Mặc Sơ tiếp tục nghịch ngón tay của mình và ngón tay của Quyền Để Sâm, mặc dù huyền học ờ kể lại gì gì đó, những cái này không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin!
vietwriter.vn
Lúc này, Long Diệu Thiên gọi Quyền Đế Sâm: "Chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?"
HT
"Không cần thiết!" Từ trước đến nay chưa bao giờ Quyền Đế Sâm nghĩ đến việc hòa giải, cho nên anh sẽ không nói chuyện riêng về bất kỳ vấn đề gì với ông ta.
Sắc mặt của Long Diệu Thiên thay đổi rồi, rất rõ ràng là Quyền Đế Sâm không nể mặt ông ta!
Long Diệu Thiên chửi thẳng luôn: "Quyền Đế Sâm, cậu có tự tin như vậy, cậu có thể lật đổ được tôi chắc?"
"Công lý tự do ở lòng người!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất bình tĩnh: "Ông có phù hợp làm tổng thống hay không, nhân dân nói mới tính!"
Long Diệu Thiên lại chửi Mặc Sơ: "Cô là heo à? Bị người đàn ông này tẩy não à, tới công kích tôi?"
Trên đời này, làm gì có người bố đẻ nào lại đi chửi con gái của mình như thế này?
Mặc SƠ và Quyền Đế Sâm đứng trên một chiến tuyến, cô bình tĩnh phản công: "Ông mới là kẻ bị lợi ích làm mê muội tâm can, để đạt mục đích mà không từ thủ đoạn! Long Diệu Thiên, tôi biết hôm đó tại sao ông hỏi tôi bao nhiêu tuổi, sau đó lại hận không thể bóp chết tôi rồi! Hổ dữ còn không ăn thịt con, ông và tôi vĩnh viễn không có khả năng hòa giải đâu!"
Lúc này, Quyền Đế Sâm kéo Mặc Sơ ra sau lưng anh, đôi mắt anh lạnh lùng như mũi tiên nhìn thẳng vào Long Diệu Thiên: "Từ cổ chí kim, nợ máu thì phải trả bằng máu, đó là lẽ bất di bất dịch!"
Khi mà hai bên đang tranh chấp, báo cáo giám định đã ra rồi.
Báo cáo giám định vừa ra phiên tòa tiếp tục.
Thẩm phán tuyên bố: "Kết quả giám định bố con, Mặc Sa và Long Diệu Thiên là quan hệ bố và con gái ruột, do hai bên đều là người có tiếng tăm, Long Diệu Thiên là danh nhân trên đàn chính trị, Mặc Sơ là mợ chủ nhà giàu, hai bên có muốn hòa giải ngoài tòa hay không?"
Sắc mặt của Long Diệu Thiên khó coi đến cực điểm: "Sao có thể chứ? Trước đó tôi giám định quan hệ bố con không thành lập, tại sao bây giờ lại thế như này? Tôi không thừa nhận kết quả này!"
Cải búa trên tay thẩm phán được gõ mạnh một cái: "Đây là coi thường tòa án sao? Cho dù ông có thừa nhận hay không, kết quả cũng là như vậy!"
Long Diệu Thiên vì để đạt mục tiêu chính đàn của mình, ông ta nói: "Tôi đồng ý hòa giải ngoài tòa!"
Thẩm phán nhìn về phía Mặc Sơ: "Nguyên cáo thì sao?"
"Tôi không đồng ý hòa giải ngoài tòa!" Mặc Sơ nói.
Long Diệu Thiên tức giận nói: "Mặc Sơ, cô đừng có mà quá đáng!"
Mặc Sơ vẫn nói với giọng điệu kiên quyết: "Tôi chỉ muốn đòi lại danh dự thuộc về tôi! Tôi là một cô nhi, được nhà họ Mặc nhận nuôi từ nhỏ, hiện tại tôi chính thức kiện bố đẻ của tôi, tội vứt bỏ con cái!"
Không phải là cô không khoan dung không bỏ qua, chẳng qua là cô kiên trì đến cùng!
Cô ta nhìn hai người bọn họ rồi nói: "Bà Quyền, anh Quyền cũng không phải là nói lời dỗ dành đâu, theo phân tích khoa học, hai kiểu người này, người không tranh đấu và người mười hoa tay là kiểu tính cách bổ sung cho nhau, một cương một nhu, một chủ động một bị động, thu hút lẫn nhau thập toàn thập mỹ."
Mặc Sơ mỉm cười rồi gật đầu: "Cảm ơn!"
Thật ra, bất luận Quyền Đế Sâm có nói như thế nào, cô cũng thấy đúng hết!
vietwriter.vn
"Anh Quyền, bà Quyền, chào hai người! Tôi là người học huyền học, tôi tên là Huyền Sắc Tử!" Huyền Sắc Tử tự giới thiệu.
"Chào cô!" Mặc Sa vươn tay ra bắt tay với cô ta.
Quyền Đế Sâm thì gật đầu.
Lúc này, có người gọi Huyền Sắc Tử tới, Huyền Sắc Tử chào bọn họ một tiếng, rồi đi luôn.
Sau đó, Mặc Sơ tiếp tục nghịch ngón tay của mình và ngón tay của Quyền Để Sâm, mặc dù huyền học ờ kể lại gì gì đó, những cái này không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin!
vietwriter.vn
Lúc này, Long Diệu Thiên gọi Quyền Đế Sâm: "Chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?"
HT
"Không cần thiết!" Từ trước đến nay chưa bao giờ Quyền Đế Sâm nghĩ đến việc hòa giải, cho nên anh sẽ không nói chuyện riêng về bất kỳ vấn đề gì với ông ta.
Sắc mặt của Long Diệu Thiên thay đổi rồi, rất rõ ràng là Quyền Đế Sâm không nể mặt ông ta!
Long Diệu Thiên chửi thẳng luôn: "Quyền Đế Sâm, cậu có tự tin như vậy, cậu có thể lật đổ được tôi chắc?"
"Công lý tự do ở lòng người!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất bình tĩnh: "Ông có phù hợp làm tổng thống hay không, nhân dân nói mới tính!"
Long Diệu Thiên lại chửi Mặc Sơ: "Cô là heo à? Bị người đàn ông này tẩy não à, tới công kích tôi?"
Trên đời này, làm gì có người bố đẻ nào lại đi chửi con gái của mình như thế này?
Mặc SƠ và Quyền Đế Sâm đứng trên một chiến tuyến, cô bình tĩnh phản công: "Ông mới là kẻ bị lợi ích làm mê muội tâm can, để đạt mục đích mà không từ thủ đoạn! Long Diệu Thiên, tôi biết hôm đó tại sao ông hỏi tôi bao nhiêu tuổi, sau đó lại hận không thể bóp chết tôi rồi! Hổ dữ còn không ăn thịt con, ông và tôi vĩnh viễn không có khả năng hòa giải đâu!"
Lúc này, Quyền Đế Sâm kéo Mặc Sơ ra sau lưng anh, đôi mắt anh lạnh lùng như mũi tiên nhìn thẳng vào Long Diệu Thiên: "Từ cổ chí kim, nợ máu thì phải trả bằng máu, đó là lẽ bất di bất dịch!"
Khi mà hai bên đang tranh chấp, báo cáo giám định đã ra rồi.
Báo cáo giám định vừa ra phiên tòa tiếp tục.
Thẩm phán tuyên bố: "Kết quả giám định bố con, Mặc Sa và Long Diệu Thiên là quan hệ bố và con gái ruột, do hai bên đều là người có tiếng tăm, Long Diệu Thiên là danh nhân trên đàn chính trị, Mặc Sơ là mợ chủ nhà giàu, hai bên có muốn hòa giải ngoài tòa hay không?"
Sắc mặt của Long Diệu Thiên khó coi đến cực điểm: "Sao có thể chứ? Trước đó tôi giám định quan hệ bố con không thành lập, tại sao bây giờ lại thế như này? Tôi không thừa nhận kết quả này!"
Cải búa trên tay thẩm phán được gõ mạnh một cái: "Đây là coi thường tòa án sao? Cho dù ông có thừa nhận hay không, kết quả cũng là như vậy!"
Long Diệu Thiên vì để đạt mục tiêu chính đàn của mình, ông ta nói: "Tôi đồng ý hòa giải ngoài tòa!"
Thẩm phán nhìn về phía Mặc Sơ: "Nguyên cáo thì sao?"
"Tôi không đồng ý hòa giải ngoài tòa!" Mặc Sơ nói.
Long Diệu Thiên tức giận nói: "Mặc Sơ, cô đừng có mà quá đáng!"
Mặc Sơ vẫn nói với giọng điệu kiên quyết: "Tôi chỉ muốn đòi lại danh dự thuộc về tôi! Tôi là một cô nhi, được nhà họ Mặc nhận nuôi từ nhỏ, hiện tại tôi chính thức kiện bố đẻ của tôi, tội vứt bỏ con cái!"
Không phải là cô không khoan dung không bỏ qua, chẳng qua là cô kiên trì đến cùng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Cô ta nhìn hai người bọn họ rồi nói: "Bà Quyền, anh Quyền cũng không phải là nói lời dỗ dành đâu, theo phân tích khoa học, hai kiểu người này, người không tranh đấu và người mười hoa tay là kiểu tính cách bổ sung cho nhau, một cương một nhu, một chủ động một bị động, thu hút lẫn nhau thập toàn thập mỹ."
Mặc Sơ mỉm cười rồi gật đầu: "Cảm ơn!"
Thật ra, bất luận Quyền Đế Sâm có nói như thế nào, cô cũng thấy đúng hết!
vietwriter.vn
"Anh Quyền, bà Quyền, chào hai người! Tôi là người học huyền học, tôi tên là Huyền Sắc Tử!" Huyền Sắc Tử tự giới thiệu.
"Chào cô!" Mặc Sa vươn tay ra bắt tay với cô ta.
Quyền Đế Sâm thì gật đầu.
Lúc này, có người gọi Huyền Sắc Tử tới, Huyền Sắc Tử chào bọn họ một tiếng, rồi đi luôn.
Sau đó, Mặc Sơ tiếp tục nghịch ngón tay của mình và ngón tay của Quyền Để Sâm, mặc dù huyền học ờ kể lại gì gì đó, những cái này không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin!
vietwriter.vn
Lúc này, Long Diệu Thiên gọi Quyền Đế Sâm: "Chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?"
HT
"Không cần thiết!" Từ trước đến nay chưa bao giờ Quyền Đế Sâm nghĩ đến việc hòa giải, cho nên anh sẽ không nói chuyện riêng về bất kỳ vấn đề gì với ông ta.
Sắc mặt của Long Diệu Thiên thay đổi rồi, rất rõ ràng là Quyền Đế Sâm không nể mặt ông ta!
Long Diệu Thiên chửi thẳng luôn: "Quyền Đế Sâm, cậu có tự tin như vậy, cậu có thể lật đổ được tôi chắc?"
"Công lý tự do ở lòng người!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất bình tĩnh: "Ông có phù hợp làm tổng thống hay không, nhân dân nói mới tính!"
Long Diệu Thiên lại chửi Mặc Sơ: "Cô là heo à? Bị người đàn ông này tẩy não à, tới công kích tôi?"
Trên đời này, làm gì có người bố đẻ nào lại đi chửi con gái của mình như thế này?
Mặc SƠ và Quyền Đế Sâm đứng trên một chiến tuyến, cô bình tĩnh phản công: "Ông mới là kẻ bị lợi ích làm mê muội tâm can, để đạt mục đích mà không từ thủ đoạn! Long Diệu Thiên, tôi biết hôm đó tại sao ông hỏi tôi bao nhiêu tuổi, sau đó lại hận không thể bóp chết tôi rồi! Hổ dữ còn không ăn thịt con, ông và tôi vĩnh viễn không có khả năng hòa giải đâu!"
Lúc này, Quyền Đế Sâm kéo Mặc Sơ ra sau lưng anh, đôi mắt anh lạnh lùng như mũi tiên nhìn thẳng vào Long Diệu Thiên: "Từ cổ chí kim, nợ máu thì phải trả bằng máu, đó là lẽ bất di bất dịch!"
Khi mà hai bên đang tranh chấp, báo cáo giám định đã ra rồi.
Báo cáo giám định vừa ra phiên tòa tiếp tục.
Thẩm phán tuyên bố: "Kết quả giám định bố con, Mặc Sa và Long Diệu Thiên là quan hệ bố và con gái ruột, do hai bên đều là người có tiếng tăm, Long Diệu Thiên là danh nhân trên đàn chính trị, Mặc Sơ là mợ chủ nhà giàu, hai bên có muốn hòa giải ngoài tòa hay không?"
Sắc mặt của Long Diệu Thiên khó coi đến cực điểm: "Sao có thể chứ? Trước đó tôi giám định quan hệ bố con không thành lập, tại sao bây giờ lại thế như này? Tôi không thừa nhận kết quả này!"
Cải búa trên tay thẩm phán được gõ mạnh một cái: "Đây là coi thường tòa án sao? Cho dù ông có thừa nhận hay không, kết quả cũng là như vậy!"
Long Diệu Thiên vì để đạt mục tiêu chính đàn của mình, ông ta nói: "Tôi đồng ý hòa giải ngoài tòa!"
Thẩm phán nhìn về phía Mặc Sơ: "Nguyên cáo thì sao?"
"Tôi không đồng ý hòa giải ngoài tòa!" Mặc Sơ nói.
Long Diệu Thiên tức giận nói: "Mặc Sơ, cô đừng có mà quá đáng!"
Mặc Sơ vẫn nói với giọng điệu kiên quyết: "Tôi chỉ muốn đòi lại danh dự thuộc về tôi! Tôi là một cô nhi, được nhà họ Mặc nhận nuôi từ nhỏ, hiện tại tôi chính thức kiện bố đẻ của tôi, tội vứt bỏ con cái!"
Không phải là cô không khoan dung không bỏ qua, chẳng qua là cô kiên trì đến cùng!
Cô ta nhìn hai người bọn họ rồi nói: "Bà Quyền, anh Quyền cũng không phải là nói lời dỗ dành đâu, theo phân tích khoa học, hai kiểu người này, người không tranh đấu và người mười hoa tay là kiểu tính cách bổ sung cho nhau, một cương một nhu, một chủ động một bị động, thu hút lẫn nhau thập toàn thập mỹ."
Mặc Sơ mỉm cười rồi gật đầu: "Cảm ơn!"
Thật ra, bất luận Quyền Đế Sâm có nói như thế nào, cô cũng thấy đúng hết!
vietwriter.vn
"Anh Quyền, bà Quyền, chào hai người! Tôi là người học huyền học, tôi tên là Huyền Sắc Tử!" Huyền Sắc Tử tự giới thiệu.
"Chào cô!" Mặc Sa vươn tay ra bắt tay với cô ta.
Quyền Đế Sâm thì gật đầu.
Lúc này, có người gọi Huyền Sắc Tử tới, Huyền Sắc Tử chào bọn họ một tiếng, rồi đi luôn.
Sau đó, Mặc Sơ tiếp tục nghịch ngón tay của mình và ngón tay của Quyền Để Sâm, mặc dù huyền học ờ kể lại gì gì đó, những cái này không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin!
vietwriter.vn
Lúc này, Long Diệu Thiên gọi Quyền Đế Sâm: "Chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?"
HT
"Không cần thiết!" Từ trước đến nay chưa bao giờ Quyền Đế Sâm nghĩ đến việc hòa giải, cho nên anh sẽ không nói chuyện riêng về bất kỳ vấn đề gì với ông ta.
Sắc mặt của Long Diệu Thiên thay đổi rồi, rất rõ ràng là Quyền Đế Sâm không nể mặt ông ta!
Long Diệu Thiên chửi thẳng luôn: "Quyền Đế Sâm, cậu có tự tin như vậy, cậu có thể lật đổ được tôi chắc?"
"Công lý tự do ở lòng người!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất bình tĩnh: "Ông có phù hợp làm tổng thống hay không, nhân dân nói mới tính!"
Long Diệu Thiên lại chửi Mặc Sơ: "Cô là heo à? Bị người đàn ông này tẩy não à, tới công kích tôi?"
Trên đời này, làm gì có người bố đẻ nào lại đi chửi con gái của mình như thế này?
Mặc SƠ và Quyền Đế Sâm đứng trên một chiến tuyến, cô bình tĩnh phản công: "Ông mới là kẻ bị lợi ích làm mê muội tâm can, để đạt mục đích mà không từ thủ đoạn! Long Diệu Thiên, tôi biết hôm đó tại sao ông hỏi tôi bao nhiêu tuổi, sau đó lại hận không thể bóp chết tôi rồi! Hổ dữ còn không ăn thịt con, ông và tôi vĩnh viễn không có khả năng hòa giải đâu!"
Lúc này, Quyền Đế Sâm kéo Mặc Sơ ra sau lưng anh, đôi mắt anh lạnh lùng như mũi tiên nhìn thẳng vào Long Diệu Thiên: "Từ cổ chí kim, nợ máu thì phải trả bằng máu, đó là lẽ bất di bất dịch!"
Khi mà hai bên đang tranh chấp, báo cáo giám định đã ra rồi.
Báo cáo giám định vừa ra phiên tòa tiếp tục.
Thẩm phán tuyên bố: "Kết quả giám định bố con, Mặc Sa và Long Diệu Thiên là quan hệ bố và con gái ruột, do hai bên đều là người có tiếng tăm, Long Diệu Thiên là danh nhân trên đàn chính trị, Mặc Sơ là mợ chủ nhà giàu, hai bên có muốn hòa giải ngoài tòa hay không?"
Sắc mặt của Long Diệu Thiên khó coi đến cực điểm: "Sao có thể chứ? Trước đó tôi giám định quan hệ bố con không thành lập, tại sao bây giờ lại thế như này? Tôi không thừa nhận kết quả này!"
Cải búa trên tay thẩm phán được gõ mạnh một cái: "Đây là coi thường tòa án sao? Cho dù ông có thừa nhận hay không, kết quả cũng là như vậy!"
Long Diệu Thiên vì để đạt mục tiêu chính đàn của mình, ông ta nói: "Tôi đồng ý hòa giải ngoài tòa!"
Thẩm phán nhìn về phía Mặc Sơ: "Nguyên cáo thì sao?"
"Tôi không đồng ý hòa giải ngoài tòa!" Mặc Sơ nói.
Long Diệu Thiên tức giận nói: "Mặc Sơ, cô đừng có mà quá đáng!"
Mặc Sơ vẫn nói với giọng điệu kiên quyết: "Tôi chỉ muốn đòi lại danh dự thuộc về tôi! Tôi là một cô nhi, được nhà họ Mặc nhận nuôi từ nhỏ, hiện tại tôi chính thức kiện bố đẻ của tôi, tội vứt bỏ con cái!"
Không phải là cô không khoan dung không bỏ qua, chẳng qua là cô kiên trì đến cùng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Cô ta nhìn hai người bọn họ rồi nói: "Bà Quyền, anh Quyền cũng không phải là nói lời dỗ dành đâu, theo phân tích khoa học, hai kiểu người này, người không tranh đấu và người mười hoa tay là kiểu tính cách bổ sung cho nhau, một cương một nhu, một chủ động một bị động, thu hút lẫn nhau thập toàn thập mỹ."
Mặc Sơ mỉm cười rồi gật đầu: "Cảm ơn!"
Thật ra, bất luận Quyền Đế Sâm có nói như thế nào, cô cũng thấy đúng hết!
vietwriter.vn
"Anh Quyền, bà Quyền, chào hai người! Tôi là người học huyền học, tôi tên là Huyền Sắc Tử!" Huyền Sắc Tử tự giới thiệu.
"Chào cô!" Mặc Sa vươn tay ra bắt tay với cô ta.
Quyền Đế Sâm thì gật đầu.
Lúc này, có người gọi Huyền Sắc Tử tới, Huyền Sắc Tử chào bọn họ một tiếng, rồi đi luôn.
Sau đó, Mặc Sơ tiếp tục nghịch ngón tay của mình và ngón tay của Quyền Để Sâm, mặc dù huyền học ờ kể lại gì gì đó, những cái này không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin!
vietwriter.vn
Lúc này, Long Diệu Thiên gọi Quyền Đế Sâm: "Chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?"
HT
"Không cần thiết!" Từ trước đến nay chưa bao giờ Quyền Đế Sâm nghĩ đến việc hòa giải, cho nên anh sẽ không nói chuyện riêng về bất kỳ vấn đề gì với ông ta.
Sắc mặt của Long Diệu Thiên thay đổi rồi, rất rõ ràng là Quyền Đế Sâm không nể mặt ông ta!
Long Diệu Thiên chửi thẳng luôn: "Quyền Đế Sâm, cậu có tự tin như vậy, cậu có thể lật đổ được tôi chắc?"
"Công lý tự do ở lòng người!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất bình tĩnh: "Ông có phù hợp làm tổng thống hay không, nhân dân nói mới tính!"
Long Diệu Thiên lại chửi Mặc Sơ: "Cô là heo à? Bị người đàn ông này tẩy não à, tới công kích tôi?"
Trên đời này, làm gì có người bố đẻ nào lại đi chửi con gái của mình như thế này?
Mặc SƠ và Quyền Đế Sâm đứng trên một chiến tuyến, cô bình tĩnh phản công: "Ông mới là kẻ bị lợi ích làm mê muội tâm can, để đạt mục đích mà không từ thủ đoạn! Long Diệu Thiên, tôi biết hôm đó tại sao ông hỏi tôi bao nhiêu tuổi, sau đó lại hận không thể bóp chết tôi rồi! Hổ dữ còn không ăn thịt con, ông và tôi vĩnh viễn không có khả năng hòa giải đâu!"
Lúc này, Quyền Đế Sâm kéo Mặc Sơ ra sau lưng anh, đôi mắt anh lạnh lùng như mũi tiên nhìn thẳng vào Long Diệu Thiên: "Từ cổ chí kim, nợ máu thì phải trả bằng máu, đó là lẽ bất di bất dịch!"
Khi mà hai bên đang tranh chấp, báo cáo giám định đã ra rồi.
Báo cáo giám định vừa ra phiên tòa tiếp tục.
Thẩm phán tuyên bố: "Kết quả giám định bố con, Mặc Sa và Long Diệu Thiên là quan hệ bố và con gái ruột, do hai bên đều là người có tiếng tăm, Long Diệu Thiên là danh nhân trên đàn chính trị, Mặc Sơ là mợ chủ nhà giàu, hai bên có muốn hòa giải ngoài tòa hay không?"
Sắc mặt của Long Diệu Thiên khó coi đến cực điểm: "Sao có thể chứ? Trước đó tôi giám định quan hệ bố con không thành lập, tại sao bây giờ lại thế như này? Tôi không thừa nhận kết quả này!"
Cải búa trên tay thẩm phán được gõ mạnh một cái: "Đây là coi thường tòa án sao? Cho dù ông có thừa nhận hay không, kết quả cũng là như vậy!"
Long Diệu Thiên vì để đạt mục tiêu chính đàn của mình, ông ta nói: "Tôi đồng ý hòa giải ngoài tòa!"
Thẩm phán nhìn về phía Mặc Sơ: "Nguyên cáo thì sao?"
"Tôi không đồng ý hòa giải ngoài tòa!" Mặc Sơ nói.
Long Diệu Thiên tức giận nói: "Mặc Sơ, cô đừng có mà quá đáng!"
Mặc Sơ vẫn nói với giọng điệu kiên quyết: "Tôi chỉ muốn đòi lại danh dự thuộc về tôi! Tôi là một cô nhi, được nhà họ Mặc nhận nuôi từ nhỏ, hiện tại tôi chính thức kiện bố đẻ của tôi, tội vứt bỏ con cái!"
Không phải là cô không khoan dung không bỏ qua, chẳng qua là cô kiên trì đến cùng!
Cô ta nhìn hai người bọn họ rồi nói: "Bà Quyền, anh Quyền cũng không phải là nói lời dỗ dành đâu, theo phân tích khoa học, hai kiểu người này, người không tranh đấu và người mười hoa tay là kiểu tính cách bổ sung cho nhau, một cương một nhu, một chủ động một bị động, thu hút lẫn nhau thập toàn thập mỹ."
Mặc Sơ mỉm cười rồi gật đầu: "Cảm ơn!"
Thật ra, bất luận Quyền Đế Sâm có nói như thế nào, cô cũng thấy đúng hết!
vietwriter.vn
"Anh Quyền, bà Quyền, chào hai người! Tôi là người học huyền học, tôi tên là Huyền Sắc Tử!" Huyền Sắc Tử tự giới thiệu.
"Chào cô!" Mặc Sa vươn tay ra bắt tay với cô ta.
Quyền Đế Sâm thì gật đầu.
Lúc này, có người gọi Huyền Sắc Tử tới, Huyền Sắc Tử chào bọn họ một tiếng, rồi đi luôn.
Sau đó, Mặc Sơ tiếp tục nghịch ngón tay của mình và ngón tay của Quyền Để Sâm, mặc dù huyền học ờ kể lại gì gì đó, những cái này không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin!
vietwriter.vn
Lúc này, Long Diệu Thiên gọi Quyền Đế Sâm: "Chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?"
HT
"Không cần thiết!" Từ trước đến nay chưa bao giờ Quyền Đế Sâm nghĩ đến việc hòa giải, cho nên anh sẽ không nói chuyện riêng về bất kỳ vấn đề gì với ông ta.
Sắc mặt của Long Diệu Thiên thay đổi rồi, rất rõ ràng là Quyền Đế Sâm không nể mặt ông ta!
Long Diệu Thiên chửi thẳng luôn: "Quyền Đế Sâm, cậu có tự tin như vậy, cậu có thể lật đổ được tôi chắc?"
"Công lý tự do ở lòng người!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất bình tĩnh: "Ông có phù hợp làm tổng thống hay không, nhân dân nói mới tính!"
Long Diệu Thiên lại chửi Mặc Sơ: "Cô là heo à? Bị người đàn ông này tẩy não à, tới công kích tôi?"
Trên đời này, làm gì có người bố đẻ nào lại đi chửi con gái của mình như thế này?
Mặc SƠ và Quyền Đế Sâm đứng trên một chiến tuyến, cô bình tĩnh phản công: "Ông mới là kẻ bị lợi ích làm mê muội tâm can, để đạt mục đích mà không từ thủ đoạn! Long Diệu Thiên, tôi biết hôm đó tại sao ông hỏi tôi bao nhiêu tuổi, sau đó lại hận không thể bóp chết tôi rồi! Hổ dữ còn không ăn thịt con, ông và tôi vĩnh viễn không có khả năng hòa giải đâu!"
Lúc này, Quyền Đế Sâm kéo Mặc Sơ ra sau lưng anh, đôi mắt anh lạnh lùng như mũi tiên nhìn thẳng vào Long Diệu Thiên: "Từ cổ chí kim, nợ máu thì phải trả bằng máu, đó là lẽ bất di bất dịch!"
Khi mà hai bên đang tranh chấp, báo cáo giám định đã ra rồi.
Báo cáo giám định vừa ra phiên tòa tiếp tục.
Thẩm phán tuyên bố: "Kết quả giám định bố con, Mặc Sa và Long Diệu Thiên là quan hệ bố và con gái ruột, do hai bên đều là người có tiếng tăm, Long Diệu Thiên là danh nhân trên đàn chính trị, Mặc Sơ là mợ chủ nhà giàu, hai bên có muốn hòa giải ngoài tòa hay không?"
Sắc mặt của Long Diệu Thiên khó coi đến cực điểm: "Sao có thể chứ? Trước đó tôi giám định quan hệ bố con không thành lập, tại sao bây giờ lại thế như này? Tôi không thừa nhận kết quả này!"
Cải búa trên tay thẩm phán được gõ mạnh một cái: "Đây là coi thường tòa án sao? Cho dù ông có thừa nhận hay không, kết quả cũng là như vậy!"
Long Diệu Thiên vì để đạt mục tiêu chính đàn của mình, ông ta nói: "Tôi đồng ý hòa giải ngoài tòa!"
Thẩm phán nhìn về phía Mặc Sơ: "Nguyên cáo thì sao?"
"Tôi không đồng ý hòa giải ngoài tòa!" Mặc Sơ nói.
Long Diệu Thiên tức giận nói: "Mặc Sơ, cô đừng có mà quá đáng!"
Mặc Sơ vẫn nói với giọng điệu kiên quyết: "Tôi chỉ muốn đòi lại danh dự thuộc về tôi! Tôi là một cô nhi, được nhà họ Mặc nhận nuôi từ nhỏ, hiện tại tôi chính thức kiện bố đẻ của tôi, tội vứt bỏ con cái!"
Không phải là cô không khoan dung không bỏ qua, chẳng qua là cô kiên trì đến cùng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Cô ta nhìn hai người bọn họ rồi nói: "Bà Quyền, anh Quyền cũng không phải là nói lời dỗ dành đâu, theo phân tích khoa học, hai kiểu người này, người không tranh đấu và người mười hoa tay là kiểu tính cách bổ sung cho nhau, một cương một nhu, một chủ động một bị động, thu hút lẫn nhau thập toàn thập mỹ."
Mặc Sơ mỉm cười rồi gật đầu: "Cảm ơn!"
Thật ra, bất luận Quyền Đế Sâm có nói như thế nào, cô cũng thấy đúng hết!
vietwriter.vn
"Anh Quyền, bà Quyền, chào hai người! Tôi là người học huyền học, tôi tên là Huyền Sắc Tử!" Huyền Sắc Tử tự giới thiệu.
"Chào cô!" Mặc Sa vươn tay ra bắt tay với cô ta.
Quyền Đế Sâm thì gật đầu.
Lúc này, có người gọi Huyền Sắc Tử tới, Huyền Sắc Tử chào bọn họ một tiếng, rồi đi luôn.
Sau đó, Mặc Sơ tiếp tục nghịch ngón tay của mình và ngón tay của Quyền Để Sâm, mặc dù huyền học ờ kể lại gì gì đó, những cái này không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin!
vietwriter.vn
Lúc này, Long Diệu Thiên gọi Quyền Đế Sâm: "Chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?"
HT
"Không cần thiết!" Từ trước đến nay chưa bao giờ Quyền Đế Sâm nghĩ đến việc hòa giải, cho nên anh sẽ không nói chuyện riêng về bất kỳ vấn đề gì với ông ta.
Sắc mặt của Long Diệu Thiên thay đổi rồi, rất rõ ràng là Quyền Đế Sâm không nể mặt ông ta!
Long Diệu Thiên chửi thẳng luôn: "Quyền Đế Sâm, cậu có tự tin như vậy, cậu có thể lật đổ được tôi chắc?"
"Công lý tự do ở lòng người!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất bình tĩnh: "Ông có phù hợp làm tổng thống hay không, nhân dân nói mới tính!"
Long Diệu Thiên lại chửi Mặc Sơ: "Cô là heo à? Bị người đàn ông này tẩy não à, tới công kích tôi?"
Trên đời này, làm gì có người bố đẻ nào lại đi chửi con gái của mình như thế này?
Mặc SƠ và Quyền Đế Sâm đứng trên một chiến tuyến, cô bình tĩnh phản công: "Ông mới là kẻ bị lợi ích làm mê muội tâm can, để đạt mục đích mà không từ thủ đoạn! Long Diệu Thiên, tôi biết hôm đó tại sao ông hỏi tôi bao nhiêu tuổi, sau đó lại hận không thể bóp chết tôi rồi! Hổ dữ còn không ăn thịt con, ông và tôi vĩnh viễn không có khả năng hòa giải đâu!"
Lúc này, Quyền Đế Sâm kéo Mặc Sơ ra sau lưng anh, đôi mắt anh lạnh lùng như mũi tiên nhìn thẳng vào Long Diệu Thiên: "Từ cổ chí kim, nợ máu thì phải trả bằng máu, đó là lẽ bất di bất dịch!"
Khi mà hai bên đang tranh chấp, báo cáo giám định đã ra rồi.
Báo cáo giám định vừa ra phiên tòa tiếp tục.
Thẩm phán tuyên bố: "Kết quả giám định bố con, Mặc Sa và Long Diệu Thiên là quan hệ bố và con gái ruột, do hai bên đều là người có tiếng tăm, Long Diệu Thiên là danh nhân trên đàn chính trị, Mặc Sơ là mợ chủ nhà giàu, hai bên có muốn hòa giải ngoài tòa hay không?"
Sắc mặt của Long Diệu Thiên khó coi đến cực điểm: "Sao có thể chứ? Trước đó tôi giám định quan hệ bố con không thành lập, tại sao bây giờ lại thế như này? Tôi không thừa nhận kết quả này!"
Cải búa trên tay thẩm phán được gõ mạnh một cái: "Đây là coi thường tòa án sao? Cho dù ông có thừa nhận hay không, kết quả cũng là như vậy!"
Long Diệu Thiên vì để đạt mục tiêu chính đàn của mình, ông ta nói: "Tôi đồng ý hòa giải ngoài tòa!"
Thẩm phán nhìn về phía Mặc Sơ: "Nguyên cáo thì sao?"
"Tôi không đồng ý hòa giải ngoài tòa!" Mặc Sơ nói.
Long Diệu Thiên tức giận nói: "Mặc Sơ, cô đừng có mà quá đáng!"
Mặc Sơ vẫn nói với giọng điệu kiên quyết: "Tôi chỉ muốn đòi lại danh dự thuộc về tôi! Tôi là một cô nhi, được nhà họ Mặc nhận nuôi từ nhỏ, hiện tại tôi chính thức kiện bố đẻ của tôi, tội vứt bỏ con cái!"
Không phải là cô không khoan dung không bỏ qua, chẳng qua là cô kiên trì đến cùng!
Cô ta nhìn hai người bọn họ rồi nói: "Bà Quyền, anh Quyền cũng không phải là nói lời dỗ dành đâu, theo phân tích khoa học, hai kiểu người này, người không tranh đấu và người mười hoa tay là kiểu tính cách bổ sung cho nhau, một cương một nhu, một chủ động một bị động, thu hút lẫn nhau thập toàn thập mỹ."
Mặc Sơ mỉm cười rồi gật đầu: "Cảm ơn!"
Thật ra, bất luận Quyền Đế Sâm có nói như thế nào, cô cũng thấy đúng hết!
vietwriter.vn
"Anh Quyền, bà Quyền, chào hai người! Tôi là người học huyền học, tôi tên là Huyền Sắc Tử!" Huyền Sắc Tử tự giới thiệu.
"Chào cô!" Mặc Sa vươn tay ra bắt tay với cô ta.
Quyền Đế Sâm thì gật đầu.
Lúc này, có người gọi Huyền Sắc Tử tới, Huyền Sắc Tử chào bọn họ một tiếng, rồi đi luôn.
Sau đó, Mặc Sơ tiếp tục nghịch ngón tay của mình và ngón tay của Quyền Để Sâm, mặc dù huyền học ờ kể lại gì gì đó, những cái này không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin!
vietwriter.vn
Lúc này, Long Diệu Thiên gọi Quyền Đế Sâm: "Chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?"
HT
"Không cần thiết!" Từ trước đến nay chưa bao giờ Quyền Đế Sâm nghĩ đến việc hòa giải, cho nên anh sẽ không nói chuyện riêng về bất kỳ vấn đề gì với ông ta.
Sắc mặt của Long Diệu Thiên thay đổi rồi, rất rõ ràng là Quyền Đế Sâm không nể mặt ông ta!
Long Diệu Thiên chửi thẳng luôn: "Quyền Đế Sâm, cậu có tự tin như vậy, cậu có thể lật đổ được tôi chắc?"
"Công lý tự do ở lòng người!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất bình tĩnh: "Ông có phù hợp làm tổng thống hay không, nhân dân nói mới tính!"
Long Diệu Thiên lại chửi Mặc Sơ: "Cô là heo à? Bị người đàn ông này tẩy não à, tới công kích tôi?"
Trên đời này, làm gì có người bố đẻ nào lại đi chửi con gái của mình như thế này?
Mặc SƠ và Quyền Đế Sâm đứng trên một chiến tuyến, cô bình tĩnh phản công: "Ông mới là kẻ bị lợi ích làm mê muội tâm can, để đạt mục đích mà không từ thủ đoạn! Long Diệu Thiên, tôi biết hôm đó tại sao ông hỏi tôi bao nhiêu tuổi, sau đó lại hận không thể bóp chết tôi rồi! Hổ dữ còn không ăn thịt con, ông và tôi vĩnh viễn không có khả năng hòa giải đâu!"
Lúc này, Quyền Đế Sâm kéo Mặc Sơ ra sau lưng anh, đôi mắt anh lạnh lùng như mũi tiên nhìn thẳng vào Long Diệu Thiên: "Từ cổ chí kim, nợ máu thì phải trả bằng máu, đó là lẽ bất di bất dịch!"
Khi mà hai bên đang tranh chấp, báo cáo giám định đã ra rồi.
Báo cáo giám định vừa ra phiên tòa tiếp tục.
Thẩm phán tuyên bố: "Kết quả giám định bố con, Mặc Sa và Long Diệu Thiên là quan hệ bố và con gái ruột, do hai bên đều là người có tiếng tăm, Long Diệu Thiên là danh nhân trên đàn chính trị, Mặc Sơ là mợ chủ nhà giàu, hai bên có muốn hòa giải ngoài tòa hay không?"
Sắc mặt của Long Diệu Thiên khó coi đến cực điểm: "Sao có thể chứ? Trước đó tôi giám định quan hệ bố con không thành lập, tại sao bây giờ lại thế như này? Tôi không thừa nhận kết quả này!"
Cải búa trên tay thẩm phán được gõ mạnh một cái: "Đây là coi thường tòa án sao? Cho dù ông có thừa nhận hay không, kết quả cũng là như vậy!"
Long Diệu Thiên vì để đạt mục tiêu chính đàn của mình, ông ta nói: "Tôi đồng ý hòa giải ngoài tòa!"
Thẩm phán nhìn về phía Mặc Sơ: "Nguyên cáo thì sao?"
"Tôi không đồng ý hòa giải ngoài tòa!" Mặc Sơ nói.
Long Diệu Thiên tức giận nói: "Mặc Sơ, cô đừng có mà quá đáng!"
Mặc Sơ vẫn nói với giọng điệu kiên quyết: "Tôi chỉ muốn đòi lại danh dự thuộc về tôi! Tôi là một cô nhi, được nhà họ Mặc nhận nuôi từ nhỏ, hiện tại tôi chính thức kiện bố đẻ của tôi, tội vứt bỏ con cái!"
Không phải là cô không khoan dung không bỏ qua, chẳng qua là cô kiên trì đến cùng!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Cô ta nhìn hai người bọn họ rồi nói: "Bà Quyền, anh Quyền cũng không phải là nói lời dỗ dành đâu, theo phân tích khoa học, hai kiểu người này, người không tranh đấu và người mười hoa tay là kiểu tính cách bổ sung cho nhau, một cương một nhu, một chủ động một bị động, thu hút lẫn nhau thập toàn thập mỹ."
Mặc Sơ mỉm cười rồi gật đầu: "Cảm ơn!"
Thật ra, bất luận Quyền Đế Sâm có nói như thế nào, cô cũng thấy đúng hết!
vietwriter.vn
"Anh Quyền, bà Quyền, chào hai người! Tôi là người học huyền học, tôi tên là Huyền Sắc Tử!" Huyền Sắc Tử tự giới thiệu.
"Chào cô!" Mặc Sa vươn tay ra bắt tay với cô ta.
Quyền Đế Sâm thì gật đầu.
Lúc này, có người gọi Huyền Sắc Tử tới, Huyền Sắc Tử chào bọn họ một tiếng, rồi đi luôn.
Sau đó, Mặc Sơ tiếp tục nghịch ngón tay của mình và ngón tay của Quyền Để Sâm, mặc dù huyền học ờ kể lại gì gì đó, những cái này không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin!
vietwriter.vn
Lúc này, Long Diệu Thiên gọi Quyền Đế Sâm: "Chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?"
HT
"Không cần thiết!" Từ trước đến nay chưa bao giờ Quyền Đế Sâm nghĩ đến việc hòa giải, cho nên anh sẽ không nói chuyện riêng về bất kỳ vấn đề gì với ông ta.
Sắc mặt của Long Diệu Thiên thay đổi rồi, rất rõ ràng là Quyền Đế Sâm không nể mặt ông ta!
Long Diệu Thiên chửi thẳng luôn: "Quyền Đế Sâm, cậu có tự tin như vậy, cậu có thể lật đổ được tôi chắc?"
"Công lý tự do ở lòng người!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất bình tĩnh: "Ông có phù hợp làm tổng thống hay không, nhân dân nói mới tính!"
Long Diệu Thiên lại chửi Mặc Sơ: "Cô là heo à? Bị người đàn ông này tẩy não à, tới công kích tôi?"
Trên đời này, làm gì có người bố đẻ nào lại đi chửi con gái của mình như thế này?
Mặc SƠ và Quyền Đế Sâm đứng trên một chiến tuyến, cô bình tĩnh phản công: "Ông mới là kẻ bị lợi ích làm mê muội tâm can, để đạt mục đích mà không từ thủ đoạn! Long Diệu Thiên, tôi biết hôm đó tại sao ông hỏi tôi bao nhiêu tuổi, sau đó lại hận không thể bóp chết tôi rồi! Hổ dữ còn không ăn thịt con, ông và tôi vĩnh viễn không có khả năng hòa giải đâu!"
Lúc này, Quyền Đế Sâm kéo Mặc Sơ ra sau lưng anh, đôi mắt anh lạnh lùng như mũi tiên nhìn thẳng vào Long Diệu Thiên: "Từ cổ chí kim, nợ máu thì phải trả bằng máu, đó là lẽ bất di bất dịch!"
Khi mà hai bên đang tranh chấp, báo cáo giám định đã ra rồi.
Báo cáo giám định vừa ra phiên tòa tiếp tục.
Thẩm phán tuyên bố: "Kết quả giám định bố con, Mặc Sa và Long Diệu Thiên là quan hệ bố và con gái ruột, do hai bên đều là người có tiếng tăm, Long Diệu Thiên là danh nhân trên đàn chính trị, Mặc Sơ là mợ chủ nhà giàu, hai bên có muốn hòa giải ngoài tòa hay không?"
Sắc mặt của Long Diệu Thiên khó coi đến cực điểm: "Sao có thể chứ? Trước đó tôi giám định quan hệ bố con không thành lập, tại sao bây giờ lại thế như này? Tôi không thừa nhận kết quả này!"
Cải búa trên tay thẩm phán được gõ mạnh một cái: "Đây là coi thường tòa án sao? Cho dù ông có thừa nhận hay không, kết quả cũng là như vậy!"
Long Diệu Thiên vì để đạt mục tiêu chính đàn của mình, ông ta nói: "Tôi đồng ý hòa giải ngoài tòa!"
Thẩm phán nhìn về phía Mặc Sơ: "Nguyên cáo thì sao?"
"Tôi không đồng ý hòa giải ngoài tòa!" Mặc Sơ nói.
Long Diệu Thiên tức giận nói: "Mặc Sơ, cô đừng có mà quá đáng!"
Mặc Sơ vẫn nói với giọng điệu kiên quyết: "Tôi chỉ muốn đòi lại danh dự thuộc về tôi! Tôi là một cô nhi, được nhà họ Mặc nhận nuôi từ nhỏ, hiện tại tôi chính thức kiện bố đẻ của tôi, tội vứt bỏ con cái!"
Không phải là cô không khoan dung không bỏ qua, chẳng qua là cô kiên trì đến cùng!
Cô ta nhìn hai người bọn họ rồi nói: "Bà Quyền, anh Quyền cũng không phải là nói lời dỗ dành đâu, theo phân tích khoa học, hai kiểu người này, người không tranh đấu và người mười hoa tay là kiểu tính cách bổ sung cho nhau, một cương một nhu, một chủ động một bị động, thu hút lẫn nhau thập toàn thập mỹ."
Mặc Sơ mỉm cười rồi gật đầu: "Cảm ơn!"
Thật ra, bất luận Quyền Đế Sâm có nói như thế nào, cô cũng thấy đúng hết!
vietwriter.vn
"Anh Quyền, bà Quyền, chào hai người! Tôi là người học huyền học, tôi tên là Huyền Sắc Tử!" Huyền Sắc Tử tự giới thiệu.
"Chào cô!" Mặc Sa vươn tay ra bắt tay với cô ta.
Quyền Đế Sâm thì gật đầu.
Lúc này, có người gọi Huyền Sắc Tử tới, Huyền Sắc Tử chào bọn họ một tiếng, rồi đi luôn.
Sau đó, Mặc Sơ tiếp tục nghịch ngón tay của mình và ngón tay của Quyền Để Sâm, mặc dù huyền học ờ kể lại gì gì đó, những cái này không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin!
vietwriter.vn
Lúc này, Long Diệu Thiên gọi Quyền Đế Sâm: "Chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?"
HT
"Không cần thiết!" Từ trước đến nay chưa bao giờ Quyền Đế Sâm nghĩ đến việc hòa giải, cho nên anh sẽ không nói chuyện riêng về bất kỳ vấn đề gì với ông ta.
Sắc mặt của Long Diệu Thiên thay đổi rồi, rất rõ ràng là Quyền Đế Sâm không nể mặt ông ta!
Long Diệu Thiên chửi thẳng luôn: "Quyền Đế Sâm, cậu có tự tin như vậy, cậu có thể lật đổ được tôi chắc?"
"Công lý tự do ở lòng người!" Quyền Đế Sâm nói với giọng điệu rất bình tĩnh: "Ông có phù hợp làm tổng thống hay không, nhân dân nói mới tính!"
Long Diệu Thiên lại chửi Mặc Sơ: "Cô là heo à? Bị người đàn ông này tẩy não à, tới công kích tôi?"
Trên đời này, làm gì có người bố đẻ nào lại đi chửi con gái của mình như thế này?
Mặc SƠ và Quyền Đế Sâm đứng trên một chiến tuyến, cô bình tĩnh phản công: "Ông mới là kẻ bị lợi ích làm mê muội tâm can, để đạt mục đích mà không từ thủ đoạn! Long Diệu Thiên, tôi biết hôm đó tại sao ông hỏi tôi bao nhiêu tuổi, sau đó lại hận không thể bóp chết tôi rồi! Hổ dữ còn không ăn thịt con, ông và tôi vĩnh viễn không có khả năng hòa giải đâu!"
Lúc này, Quyền Đế Sâm kéo Mặc Sơ ra sau lưng anh, đôi mắt anh lạnh lùng như mũi tiên nhìn thẳng vào Long Diệu Thiên: "Từ cổ chí kim, nợ máu thì phải trả bằng máu, đó là lẽ bất di bất dịch!"
Khi mà hai bên đang tranh chấp, báo cáo giám định đã ra rồi.
Báo cáo giám định vừa ra phiên tòa tiếp tục.
Thẩm phán tuyên bố: "Kết quả giám định bố con, Mặc Sa và Long Diệu Thiên là quan hệ bố và con gái ruột, do hai bên đều là người có tiếng tăm, Long Diệu Thiên là danh nhân trên đàn chính trị, Mặc Sơ là mợ chủ nhà giàu, hai bên có muốn hòa giải ngoài tòa hay không?"
Sắc mặt của Long Diệu Thiên khó coi đến cực điểm: "Sao có thể chứ? Trước đó tôi giám định quan hệ bố con không thành lập, tại sao bây giờ lại thế như này? Tôi không thừa nhận kết quả này!"
Cải búa trên tay thẩm phán được gõ mạnh một cái: "Đây là coi thường tòa án sao? Cho dù ông có thừa nhận hay không, kết quả cũng là như vậy!"
Long Diệu Thiên vì để đạt mục tiêu chính đàn của mình, ông ta nói: "Tôi đồng ý hòa giải ngoài tòa!"
Thẩm phán nhìn về phía Mặc Sơ: "Nguyên cáo thì sao?"
"Tôi không đồng ý hòa giải ngoài tòa!" Mặc Sơ nói.
Long Diệu Thiên tức giận nói: "Mặc Sơ, cô đừng có mà quá đáng!"
Mặc Sơ vẫn nói với giọng điệu kiên quyết: "Tôi chỉ muốn đòi lại danh dự thuộc về tôi! Tôi là một cô nhi, được nhà họ Mặc nhận nuôi từ nhỏ, hiện tại tôi chính thức kiện bố đẻ của tôi, tội vứt bỏ con cái!"
Không phải là cô không khoan dung không bỏ qua, chẳng qua là cô kiên trì đến cùng!
vietwriter.vn vietwriter.vn