Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba người trong thư phòng, đều không có nói chuyện.


Duy chỉ có tiếng hít thở khe khẽ.


Mặc Sơ đi từng bước về phía Quyền Đế Sâm, cô cảm thấy, rõ ràng chỉ cách vài bước chân, cô lại thấy như đã đi rất lâu rồi.


Tại sao lại như thế này?



vietwriter.vn



Cô cũng chẳng thèm nhìn Bạch Tử, cuối cùng cô đã đi tới trước mặt Quyền Đế Sâm, cô đứng trước mặt anh, nhìn anh với đôi mắt hoảng hốt.


Ánh mắt của cô, hoảng hốt, căng thẳng, bất an, thấp thỏm như thế.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế, đời này anh đã trải qua vô số sóng to gió lớn, giờ phút này, khi đối diện với ánh mắt của Mặc Sơ, vậy mà trong nháy mắt anh lại có một chút nóng ruột.


Từ trước đến giờ Mặc Sơ không phải là người mắc chứng cuồng loạn, cô luôn dùng một giọng điệu ấm áp để bắt đầu một câu hỏi tê tâm phế liệt.


Cô đã nhìn anh một lúc rồi mới thấp giọng hỏi: "Cái chết của bố nuôi em, anh là chủ mưu đứng sau sao?"



vietwriter.vn



Bởi vì, trước giờ cô chưa bao giờ nghi ngờ, cho nên, cái chết của bố mẹ nhà họ Mặc, cô vẫn cho rằng là bà Mặc quá tham tiền, Mặc Chiêu Đệ quá huênh hoang khoác lác, nên mới hại Mặc Đại Thăng khí huyết công tâm mà chết.


Không phải là vì cô nghĩ đơn giản, hết thảy đều xuất phát từ sự tín nhiệm mà cô dành anh.


Bạch Tử khoanh tay trước ngực, bà ấy yên lặng xem trò hay.


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn Mặc Sơ, khuôn mặt nhỏ của cô tái nhợt, bàn tay của cô đang không tự giác run run, ánh mắt cô hoảng hốt như vậy, cô còn cố gượng, giữ lấy lý trí cơ bản, kiên cường nhìn thẳng vào mắt anh.


Anh biết, anh nói ra thì thể nào giữa bọn họ cũng có một số cái sẽ thay đổi.


Có những chuyện, anh thà để cô không biết cả đời.


Nhưng mà, khi anh biết cô là con gái ruột của Long Diệu Thiên, anh liền biết, tất cả của cô và anh đều sẽ trở nên phức tạp.


Mặc Sơ cũng ngưng mắt nhìn anh, giọng cô run run, mang theo mấy phần cầu xin, cô hỏi lại một lần nữa: "Đế Sâm, người khác nói em đều không tin, em chỉ tin những lời anh nói, anh nói cho em biết, phải? Hay là không phải?"


Môi của Quyền Đế Sâm mím chặt, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm túc, hầu hết của anh đang chuyển động không tự nhiên.


Mặc Sợ biết, cảm xúc của anh đang dao động, cô từng hôn yết hầu của anh, đó là biểu tượng thứ hai khi đàn ông phát dục.


Cô từng hôn nhu tình mật ý như vậy, lúc này khi hầu hết đang trượt lên trượt xuống, cô cũng nhận ra, anh đang đấu tranh, anh đang băn khoăn, anh đang do dự, anh đang chần chừ.


Bạch Tử cũng biết, chỉ cần Quyền Đế Sâm bảo không phải, chắc chắn Mặc Sơ sẽ tiếp tục lựa chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm, công sức chuyến này của Bạch Tử liền uổng phí.


Bạch Tử lập tức nói: "Chẳng phải vừa nãy cô đã nghe thấy nó thừa nhận rồi sao?"


"Ra ngoài!" Quyền Đế Sâm vẫn không nói gì, đột nhiên anh quát Bạch Tử.


Bạch Tử là mẹ ruột của anh, đúng là vậy, bà ấy sinh anh ra nuôi anh cũng không sai.


Nhưng, bà ấy vung tay múa chân với hôn nhân của anh, anh không hài lòng.


Nếu không phải Bạch Tử gây trở ngại từ giữa, Mặc Sơ của anh, ngoan như một chú mèo nhỏ vậy, cả đời này cô cũng sẽ cuộn mình trong lòng anh, nhận hết sủng ái của anh suốt đời.


Vẻ mặt của Quyền Đế Sâm như điềm báo bão tố sắp tới, anh quát Bạch Tử, anh nhìn người phụ nữ mà anh phó thác sinh mạng của anh với ánh mắt phẫn nộ chưa từng thấy.


Lòng Bạch Tử cũng đau, bà ấy đã sinh ra Quyền Đế Sâm nuôi nấng Quyền Để Sâm, kết quả, đứa con trai này lại vì vợ rồi quát bà ấy!


Tất nhiên, Bạch Tử cũng là một người phụ nữ có lòng dạ rất sâu, bị tổn thương rồi, vẻ mặt cũng không có gì khác thường, bà ấy bình tĩnh quay người lại, đi ra khỏi thư phòng.


Chỉ có điều, sau khi đi ra khỏi thư phòng, đôi mắt đã dâng lên nước mắt.


Nhưng, bà ấy vẫn mang vẻ mặt mạnh mẽ, ngắm nhìn nước biển ở nơi xa.




Ba người trong thư phòng, đều không có nói chuyện.


Duy chỉ có tiếng hít thở khe khẽ.


Mặc Sơ đi từng bước về phía Quyền Đế Sâm, cô cảm thấy, rõ ràng chỉ cách vài bước chân, cô lại thấy như đã đi rất lâu rồi.


Tại sao lại như thế này?



vietwriter.vn



Cô cũng chẳng thèm nhìn Bạch Tử, cuối cùng cô đã đi tới trước mặt Quyền Đế Sâm, cô đứng trước mặt anh, nhìn anh với đôi mắt hoảng hốt.


Ánh mắt của cô, hoảng hốt, căng thẳng, bất an, thấp thỏm như thế.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế, đời này anh đã trải qua vô số sóng to gió lớn, giờ phút này, khi đối diện với ánh mắt của Mặc Sơ, vậy mà trong nháy mắt anh lại có một chút nóng ruột.


Từ trước đến giờ Mặc Sơ không phải là người mắc chứng cuồng loạn, cô luôn dùng một giọng điệu ấm áp để bắt đầu một câu hỏi tê tâm phế liệt.


Cô đã nhìn anh một lúc rồi mới thấp giọng hỏi: "Cái chết của bố nuôi em, anh là chủ mưu đứng sau sao?"



vietwriter.vn



Bởi vì, trước giờ cô chưa bao giờ nghi ngờ, cho nên, cái chết của bố mẹ nhà họ Mặc, cô vẫn cho rằng là bà Mặc quá tham tiền, Mặc Chiêu Đệ quá huênh hoang khoác lác, nên mới hại Mặc Đại Thăng khí huyết công tâm mà chết.


Không phải là vì cô nghĩ đơn giản, hết thảy đều xuất phát từ sự tín nhiệm mà cô dành anh.


Bạch Tử khoanh tay trước ngực, bà ấy yên lặng xem trò hay.


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn Mặc Sơ, khuôn mặt nhỏ của cô tái nhợt, bàn tay của cô đang không tự giác run run, ánh mắt cô hoảng hốt như vậy, cô còn cố gượng, giữ lấy lý trí cơ bản, kiên cường nhìn thẳng vào mắt anh.


Anh biết, anh nói ra thì thể nào giữa bọn họ cũng có một số cái sẽ thay đổi.


Có những chuyện, anh thà để cô không biết cả đời.


Nhưng mà, khi anh biết cô là con gái ruột của Long Diệu Thiên, anh liền biết, tất cả của cô và anh đều sẽ trở nên phức tạp.


Mặc Sơ cũng ngưng mắt nhìn anh, giọng cô run run, mang theo mấy phần cầu xin, cô hỏi lại một lần nữa: "Đế Sâm, người khác nói em đều không tin, em chỉ tin những lời anh nói, anh nói cho em biết, phải? Hay là không phải?"


Môi của Quyền Đế Sâm mím chặt, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm túc, hầu hết của anh đang chuyển động không tự nhiên.


Mặc Sợ biết, cảm xúc của anh đang dao động, cô từng hôn yết hầu của anh, đó là biểu tượng thứ hai khi đàn ông phát dục.


Cô từng hôn nhu tình mật ý như vậy, lúc này khi hầu hết đang trượt lên trượt xuống, cô cũng nhận ra, anh đang đấu tranh, anh đang băn khoăn, anh đang do dự, anh đang chần chừ.


Bạch Tử cũng biết, chỉ cần Quyền Đế Sâm bảo không phải, chắc chắn Mặc Sơ sẽ tiếp tục lựa chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm, công sức chuyến này của Bạch Tử liền uổng phí.


Bạch Tử lập tức nói: "Chẳng phải vừa nãy cô đã nghe thấy nó thừa nhận rồi sao?"


"Ra ngoài!" Quyền Đế Sâm vẫn không nói gì, đột nhiên anh quát Bạch Tử.


Bạch Tử là mẹ ruột của anh, đúng là vậy, bà ấy sinh anh ra nuôi anh cũng không sai.


Nhưng, bà ấy vung tay múa chân với hôn nhân của anh, anh không hài lòng.


Nếu không phải Bạch Tử gây trở ngại từ giữa, Mặc Sơ của anh, ngoan như một chú mèo nhỏ vậy, cả đời này cô cũng sẽ cuộn mình trong lòng anh, nhận hết sủng ái của anh suốt đời.


Vẻ mặt của Quyền Đế Sâm như điềm báo bão tố sắp tới, anh quát Bạch Tử, anh nhìn người phụ nữ mà anh phó thác sinh mạng của anh với ánh mắt phẫn nộ chưa từng thấy.


Lòng Bạch Tử cũng đau, bà ấy đã sinh ra Quyền Đế Sâm nuôi nấng Quyền Để Sâm, kết quả, đứa con trai này lại vì vợ rồi quát bà ấy!


Tất nhiên, Bạch Tử cũng là một người phụ nữ có lòng dạ rất sâu, bị tổn thương rồi, vẻ mặt cũng không có gì khác thường, bà ấy bình tĩnh quay người lại, đi ra khỏi thư phòng.


Chỉ có điều, sau khi đi ra khỏi thư phòng, đôi mắt đã dâng lên nước mắt.


Nhưng, bà ấy vẫn mang vẻ mặt mạnh mẽ, ngắm nhìn nước biển ở nơi xa.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Ba người trong thư phòng, đều không có nói chuyện.


Duy chỉ có tiếng hít thở khe khẽ.


Mặc Sơ đi từng bước về phía Quyền Đế Sâm, cô cảm thấy, rõ ràng chỉ cách vài bước chân, cô lại thấy như đã đi rất lâu rồi.


Tại sao lại như thế này?



vietwriter.vn



Cô cũng chẳng thèm nhìn Bạch Tử, cuối cùng cô đã đi tới trước mặt Quyền Đế Sâm, cô đứng trước mặt anh, nhìn anh với đôi mắt hoảng hốt.


Ánh mắt của cô, hoảng hốt, căng thẳng, bất an, thấp thỏm như thế.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế, đời này anh đã trải qua vô số sóng to gió lớn, giờ phút này, khi đối diện với ánh mắt của Mặc Sơ, vậy mà trong nháy mắt anh lại có một chút nóng ruột.


Từ trước đến giờ Mặc Sơ không phải là người mắc chứng cuồng loạn, cô luôn dùng một giọng điệu ấm áp để bắt đầu một câu hỏi tê tâm phế liệt.


Cô đã nhìn anh một lúc rồi mới thấp giọng hỏi: "Cái chết của bố nuôi em, anh là chủ mưu đứng sau sao?"



vietwriter.vn



Bởi vì, trước giờ cô chưa bao giờ nghi ngờ, cho nên, cái chết của bố mẹ nhà họ Mặc, cô vẫn cho rằng là bà Mặc quá tham tiền, Mặc Chiêu Đệ quá huênh hoang khoác lác, nên mới hại Mặc Đại Thăng khí huyết công tâm mà chết.


Không phải là vì cô nghĩ đơn giản, hết thảy đều xuất phát từ sự tín nhiệm mà cô dành anh.


Bạch Tử khoanh tay trước ngực, bà ấy yên lặng xem trò hay.


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn Mặc Sơ, khuôn mặt nhỏ của cô tái nhợt, bàn tay của cô đang không tự giác run run, ánh mắt cô hoảng hốt như vậy, cô còn cố gượng, giữ lấy lý trí cơ bản, kiên cường nhìn thẳng vào mắt anh.


Anh biết, anh nói ra thì thể nào giữa bọn họ cũng có một số cái sẽ thay đổi.


Có những chuyện, anh thà để cô không biết cả đời.


Nhưng mà, khi anh biết cô là con gái ruột của Long Diệu Thiên, anh liền biết, tất cả của cô và anh đều sẽ trở nên phức tạp.


Mặc Sơ cũng ngưng mắt nhìn anh, giọng cô run run, mang theo mấy phần cầu xin, cô hỏi lại một lần nữa: "Đế Sâm, người khác nói em đều không tin, em chỉ tin những lời anh nói, anh nói cho em biết, phải? Hay là không phải?"


Môi của Quyền Đế Sâm mím chặt, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm túc, hầu hết của anh đang chuyển động không tự nhiên.


Mặc Sợ biết, cảm xúc của anh đang dao động, cô từng hôn yết hầu của anh, đó là biểu tượng thứ hai khi đàn ông phát dục.


Cô từng hôn nhu tình mật ý như vậy, lúc này khi hầu hết đang trượt lên trượt xuống, cô cũng nhận ra, anh đang đấu tranh, anh đang băn khoăn, anh đang do dự, anh đang chần chừ.


Bạch Tử cũng biết, chỉ cần Quyền Đế Sâm bảo không phải, chắc chắn Mặc Sơ sẽ tiếp tục lựa chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm, công sức chuyến này của Bạch Tử liền uổng phí.


Bạch Tử lập tức nói: "Chẳng phải vừa nãy cô đã nghe thấy nó thừa nhận rồi sao?"


"Ra ngoài!" Quyền Đế Sâm vẫn không nói gì, đột nhiên anh quát Bạch Tử.


Bạch Tử là mẹ ruột của anh, đúng là vậy, bà ấy sinh anh ra nuôi anh cũng không sai.


Nhưng, bà ấy vung tay múa chân với hôn nhân của anh, anh không hài lòng.


Nếu không phải Bạch Tử gây trở ngại từ giữa, Mặc Sơ của anh, ngoan như một chú mèo nhỏ vậy, cả đời này cô cũng sẽ cuộn mình trong lòng anh, nhận hết sủng ái của anh suốt đời.


Vẻ mặt của Quyền Đế Sâm như điềm báo bão tố sắp tới, anh quát Bạch Tử, anh nhìn người phụ nữ mà anh phó thác sinh mạng của anh với ánh mắt phẫn nộ chưa từng thấy.


Lòng Bạch Tử cũng đau, bà ấy đã sinh ra Quyền Đế Sâm nuôi nấng Quyền Để Sâm, kết quả, đứa con trai này lại vì vợ rồi quát bà ấy!


Tất nhiên, Bạch Tử cũng là một người phụ nữ có lòng dạ rất sâu, bị tổn thương rồi, vẻ mặt cũng không có gì khác thường, bà ấy bình tĩnh quay người lại, đi ra khỏi thư phòng.


Chỉ có điều, sau khi đi ra khỏi thư phòng, đôi mắt đã dâng lên nước mắt.


Nhưng, bà ấy vẫn mang vẻ mặt mạnh mẽ, ngắm nhìn nước biển ở nơi xa.




Ba người trong thư phòng, đều không có nói chuyện.


Duy chỉ có tiếng hít thở khe khẽ.


Mặc Sơ đi từng bước về phía Quyền Đế Sâm, cô cảm thấy, rõ ràng chỉ cách vài bước chân, cô lại thấy như đã đi rất lâu rồi.


Tại sao lại như thế này?



vietwriter.vn



Cô cũng chẳng thèm nhìn Bạch Tử, cuối cùng cô đã đi tới trước mặt Quyền Đế Sâm, cô đứng trước mặt anh, nhìn anh với đôi mắt hoảng hốt.


Ánh mắt của cô, hoảng hốt, căng thẳng, bất an, thấp thỏm như thế.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế, đời này anh đã trải qua vô số sóng to gió lớn, giờ phút này, khi đối diện với ánh mắt của Mặc Sơ, vậy mà trong nháy mắt anh lại có một chút nóng ruột.


Từ trước đến giờ Mặc Sơ không phải là người mắc chứng cuồng loạn, cô luôn dùng một giọng điệu ấm áp để bắt đầu một câu hỏi tê tâm phế liệt.


Cô đã nhìn anh một lúc rồi mới thấp giọng hỏi: "Cái chết của bố nuôi em, anh là chủ mưu đứng sau sao?"



vietwriter.vn



Bởi vì, trước giờ cô chưa bao giờ nghi ngờ, cho nên, cái chết của bố mẹ nhà họ Mặc, cô vẫn cho rằng là bà Mặc quá tham tiền, Mặc Chiêu Đệ quá huênh hoang khoác lác, nên mới hại Mặc Đại Thăng khí huyết công tâm mà chết.


Không phải là vì cô nghĩ đơn giản, hết thảy đều xuất phát từ sự tín nhiệm mà cô dành anh.


Bạch Tử khoanh tay trước ngực, bà ấy yên lặng xem trò hay.


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn Mặc Sơ, khuôn mặt nhỏ của cô tái nhợt, bàn tay của cô đang không tự giác run run, ánh mắt cô hoảng hốt như vậy, cô còn cố gượng, giữ lấy lý trí cơ bản, kiên cường nhìn thẳng vào mắt anh.


Anh biết, anh nói ra thì thể nào giữa bọn họ cũng có một số cái sẽ thay đổi.


Có những chuyện, anh thà để cô không biết cả đời.


Nhưng mà, khi anh biết cô là con gái ruột của Long Diệu Thiên, anh liền biết, tất cả của cô và anh đều sẽ trở nên phức tạp.


Mặc Sơ cũng ngưng mắt nhìn anh, giọng cô run run, mang theo mấy phần cầu xin, cô hỏi lại một lần nữa: "Đế Sâm, người khác nói em đều không tin, em chỉ tin những lời anh nói, anh nói cho em biết, phải? Hay là không phải?"


Môi của Quyền Đế Sâm mím chặt, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm túc, hầu hết của anh đang chuyển động không tự nhiên.


Mặc Sợ biết, cảm xúc của anh đang dao động, cô từng hôn yết hầu của anh, đó là biểu tượng thứ hai khi đàn ông phát dục.


Cô từng hôn nhu tình mật ý như vậy, lúc này khi hầu hết đang trượt lên trượt xuống, cô cũng nhận ra, anh đang đấu tranh, anh đang băn khoăn, anh đang do dự, anh đang chần chừ.


Bạch Tử cũng biết, chỉ cần Quyền Đế Sâm bảo không phải, chắc chắn Mặc Sơ sẽ tiếp tục lựa chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm, công sức chuyến này của Bạch Tử liền uổng phí.


Bạch Tử lập tức nói: "Chẳng phải vừa nãy cô đã nghe thấy nó thừa nhận rồi sao?"


"Ra ngoài!" Quyền Đế Sâm vẫn không nói gì, đột nhiên anh quát Bạch Tử.


Bạch Tử là mẹ ruột của anh, đúng là vậy, bà ấy sinh anh ra nuôi anh cũng không sai.


Nhưng, bà ấy vung tay múa chân với hôn nhân của anh, anh không hài lòng.


Nếu không phải Bạch Tử gây trở ngại từ giữa, Mặc Sơ của anh, ngoan như một chú mèo nhỏ vậy, cả đời này cô cũng sẽ cuộn mình trong lòng anh, nhận hết sủng ái của anh suốt đời.


Vẻ mặt của Quyền Đế Sâm như điềm báo bão tố sắp tới, anh quát Bạch Tử, anh nhìn người phụ nữ mà anh phó thác sinh mạng của anh với ánh mắt phẫn nộ chưa từng thấy.


Lòng Bạch Tử cũng đau, bà ấy đã sinh ra Quyền Đế Sâm nuôi nấng Quyền Để Sâm, kết quả, đứa con trai này lại vì vợ rồi quát bà ấy!


Tất nhiên, Bạch Tử cũng là một người phụ nữ có lòng dạ rất sâu, bị tổn thương rồi, vẻ mặt cũng không có gì khác thường, bà ấy bình tĩnh quay người lại, đi ra khỏi thư phòng.


Chỉ có điều, sau khi đi ra khỏi thư phòng, đôi mắt đã dâng lên nước mắt.


Nhưng, bà ấy vẫn mang vẻ mặt mạnh mẽ, ngắm nhìn nước biển ở nơi xa.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Ba người trong thư phòng, đều không có nói chuyện.


Duy chỉ có tiếng hít thở khe khẽ.


Mặc Sơ đi từng bước về phía Quyền Đế Sâm, cô cảm thấy, rõ ràng chỉ cách vài bước chân, cô lại thấy như đã đi rất lâu rồi.


Tại sao lại như thế này?



vietwriter.vn



Cô cũng chẳng thèm nhìn Bạch Tử, cuối cùng cô đã đi tới trước mặt Quyền Đế Sâm, cô đứng trước mặt anh, nhìn anh với đôi mắt hoảng hốt.


Ánh mắt của cô, hoảng hốt, căng thẳng, bất an, thấp thỏm như thế.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế, đời này anh đã trải qua vô số sóng to gió lớn, giờ phút này, khi đối diện với ánh mắt của Mặc Sơ, vậy mà trong nháy mắt anh lại có một chút nóng ruột.


Từ trước đến giờ Mặc Sơ không phải là người mắc chứng cuồng loạn, cô luôn dùng một giọng điệu ấm áp để bắt đầu một câu hỏi tê tâm phế liệt.


Cô đã nhìn anh một lúc rồi mới thấp giọng hỏi: "Cái chết của bố nuôi em, anh là chủ mưu đứng sau sao?"



vietwriter.vn



Bởi vì, trước giờ cô chưa bao giờ nghi ngờ, cho nên, cái chết của bố mẹ nhà họ Mặc, cô vẫn cho rằng là bà Mặc quá tham tiền, Mặc Chiêu Đệ quá huênh hoang khoác lác, nên mới hại Mặc Đại Thăng khí huyết công tâm mà chết.


Không phải là vì cô nghĩ đơn giản, hết thảy đều xuất phát từ sự tín nhiệm mà cô dành anh.


Bạch Tử khoanh tay trước ngực, bà ấy yên lặng xem trò hay.


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn Mặc Sơ, khuôn mặt nhỏ của cô tái nhợt, bàn tay của cô đang không tự giác run run, ánh mắt cô hoảng hốt như vậy, cô còn cố gượng, giữ lấy lý trí cơ bản, kiên cường nhìn thẳng vào mắt anh.


Anh biết, anh nói ra thì thể nào giữa bọn họ cũng có một số cái sẽ thay đổi.


Có những chuyện, anh thà để cô không biết cả đời.


Nhưng mà, khi anh biết cô là con gái ruột của Long Diệu Thiên, anh liền biết, tất cả của cô và anh đều sẽ trở nên phức tạp.


Mặc Sơ cũng ngưng mắt nhìn anh, giọng cô run run, mang theo mấy phần cầu xin, cô hỏi lại một lần nữa: "Đế Sâm, người khác nói em đều không tin, em chỉ tin những lời anh nói, anh nói cho em biết, phải? Hay là không phải?"


Môi của Quyền Đế Sâm mím chặt, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm túc, hầu hết của anh đang chuyển động không tự nhiên.


Mặc Sợ biết, cảm xúc của anh đang dao động, cô từng hôn yết hầu của anh, đó là biểu tượng thứ hai khi đàn ông phát dục.


Cô từng hôn nhu tình mật ý như vậy, lúc này khi hầu hết đang trượt lên trượt xuống, cô cũng nhận ra, anh đang đấu tranh, anh đang băn khoăn, anh đang do dự, anh đang chần chừ.


Bạch Tử cũng biết, chỉ cần Quyền Đế Sâm bảo không phải, chắc chắn Mặc Sơ sẽ tiếp tục lựa chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm, công sức chuyến này của Bạch Tử liền uổng phí.


Bạch Tử lập tức nói: "Chẳng phải vừa nãy cô đã nghe thấy nó thừa nhận rồi sao?"


"Ra ngoài!" Quyền Đế Sâm vẫn không nói gì, đột nhiên anh quát Bạch Tử.


Bạch Tử là mẹ ruột của anh, đúng là vậy, bà ấy sinh anh ra nuôi anh cũng không sai.


Nhưng, bà ấy vung tay múa chân với hôn nhân của anh, anh không hài lòng.


Nếu không phải Bạch Tử gây trở ngại từ giữa, Mặc Sơ của anh, ngoan như một chú mèo nhỏ vậy, cả đời này cô cũng sẽ cuộn mình trong lòng anh, nhận hết sủng ái của anh suốt đời.


Vẻ mặt của Quyền Đế Sâm như điềm báo bão tố sắp tới, anh quát Bạch Tử, anh nhìn người phụ nữ mà anh phó thác sinh mạng của anh với ánh mắt phẫn nộ chưa từng thấy.


Lòng Bạch Tử cũng đau, bà ấy đã sinh ra Quyền Đế Sâm nuôi nấng Quyền Để Sâm, kết quả, đứa con trai này lại vì vợ rồi quát bà ấy!


Tất nhiên, Bạch Tử cũng là một người phụ nữ có lòng dạ rất sâu, bị tổn thương rồi, vẻ mặt cũng không có gì khác thường, bà ấy bình tĩnh quay người lại, đi ra khỏi thư phòng.


Chỉ có điều, sau khi đi ra khỏi thư phòng, đôi mắt đã dâng lên nước mắt.


Nhưng, bà ấy vẫn mang vẻ mặt mạnh mẽ, ngắm nhìn nước biển ở nơi xa.




Ba người trong thư phòng, đều không có nói chuyện.


Duy chỉ có tiếng hít thở khe khẽ.


Mặc Sơ đi từng bước về phía Quyền Đế Sâm, cô cảm thấy, rõ ràng chỉ cách vài bước chân, cô lại thấy như đã đi rất lâu rồi.


Tại sao lại như thế này?



vietwriter.vn



Cô cũng chẳng thèm nhìn Bạch Tử, cuối cùng cô đã đi tới trước mặt Quyền Đế Sâm, cô đứng trước mặt anh, nhìn anh với đôi mắt hoảng hốt.


Ánh mắt của cô, hoảng hốt, căng thẳng, bất an, thấp thỏm như thế.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế, đời này anh đã trải qua vô số sóng to gió lớn, giờ phút này, khi đối diện với ánh mắt của Mặc Sơ, vậy mà trong nháy mắt anh lại có một chút nóng ruột.


Từ trước đến giờ Mặc Sơ không phải là người mắc chứng cuồng loạn, cô luôn dùng một giọng điệu ấm áp để bắt đầu một câu hỏi tê tâm phế liệt.


Cô đã nhìn anh một lúc rồi mới thấp giọng hỏi: "Cái chết của bố nuôi em, anh là chủ mưu đứng sau sao?"



vietwriter.vn



Bởi vì, trước giờ cô chưa bao giờ nghi ngờ, cho nên, cái chết của bố mẹ nhà họ Mặc, cô vẫn cho rằng là bà Mặc quá tham tiền, Mặc Chiêu Đệ quá huênh hoang khoác lác, nên mới hại Mặc Đại Thăng khí huyết công tâm mà chết.


Không phải là vì cô nghĩ đơn giản, hết thảy đều xuất phát từ sự tín nhiệm mà cô dành anh.


Bạch Tử khoanh tay trước ngực, bà ấy yên lặng xem trò hay.


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn Mặc Sơ, khuôn mặt nhỏ của cô tái nhợt, bàn tay của cô đang không tự giác run run, ánh mắt cô hoảng hốt như vậy, cô còn cố gượng, giữ lấy lý trí cơ bản, kiên cường nhìn thẳng vào mắt anh.


Anh biết, anh nói ra thì thể nào giữa bọn họ cũng có một số cái sẽ thay đổi.


Có những chuyện, anh thà để cô không biết cả đời.


Nhưng mà, khi anh biết cô là con gái ruột của Long Diệu Thiên, anh liền biết, tất cả của cô và anh đều sẽ trở nên phức tạp.


Mặc Sơ cũng ngưng mắt nhìn anh, giọng cô run run, mang theo mấy phần cầu xin, cô hỏi lại một lần nữa: "Đế Sâm, người khác nói em đều không tin, em chỉ tin những lời anh nói, anh nói cho em biết, phải? Hay là không phải?"


Môi của Quyền Đế Sâm mím chặt, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm túc, hầu hết của anh đang chuyển động không tự nhiên.


Mặc Sợ biết, cảm xúc của anh đang dao động, cô từng hôn yết hầu của anh, đó là biểu tượng thứ hai khi đàn ông phát dục.


Cô từng hôn nhu tình mật ý như vậy, lúc này khi hầu hết đang trượt lên trượt xuống, cô cũng nhận ra, anh đang đấu tranh, anh đang băn khoăn, anh đang do dự, anh đang chần chừ.


Bạch Tử cũng biết, chỉ cần Quyền Đế Sâm bảo không phải, chắc chắn Mặc Sơ sẽ tiếp tục lựa chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm, công sức chuyến này của Bạch Tử liền uổng phí.


Bạch Tử lập tức nói: "Chẳng phải vừa nãy cô đã nghe thấy nó thừa nhận rồi sao?"


"Ra ngoài!" Quyền Đế Sâm vẫn không nói gì, đột nhiên anh quát Bạch Tử.


Bạch Tử là mẹ ruột của anh, đúng là vậy, bà ấy sinh anh ra nuôi anh cũng không sai.


Nhưng, bà ấy vung tay múa chân với hôn nhân của anh, anh không hài lòng.


Nếu không phải Bạch Tử gây trở ngại từ giữa, Mặc Sơ của anh, ngoan như một chú mèo nhỏ vậy, cả đời này cô cũng sẽ cuộn mình trong lòng anh, nhận hết sủng ái của anh suốt đời.


Vẻ mặt của Quyền Đế Sâm như điềm báo bão tố sắp tới, anh quát Bạch Tử, anh nhìn người phụ nữ mà anh phó thác sinh mạng của anh với ánh mắt phẫn nộ chưa từng thấy.


Lòng Bạch Tử cũng đau, bà ấy đã sinh ra Quyền Đế Sâm nuôi nấng Quyền Để Sâm, kết quả, đứa con trai này lại vì vợ rồi quát bà ấy!


Tất nhiên, Bạch Tử cũng là một người phụ nữ có lòng dạ rất sâu, bị tổn thương rồi, vẻ mặt cũng không có gì khác thường, bà ấy bình tĩnh quay người lại, đi ra khỏi thư phòng.


Chỉ có điều, sau khi đi ra khỏi thư phòng, đôi mắt đã dâng lên nước mắt.


Nhưng, bà ấy vẫn mang vẻ mặt mạnh mẽ, ngắm nhìn nước biển ở nơi xa.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Ba người trong thư phòng, đều không có nói chuyện.


Duy chỉ có tiếng hít thở khe khẽ.


Mặc Sơ đi từng bước về phía Quyền Đế Sâm, cô cảm thấy, rõ ràng chỉ cách vài bước chân, cô lại thấy như đã đi rất lâu rồi.


Tại sao lại như thế này?



vietwriter.vn



Cô cũng chẳng thèm nhìn Bạch Tử, cuối cùng cô đã đi tới trước mặt Quyền Đế Sâm, cô đứng trước mặt anh, nhìn anh với đôi mắt hoảng hốt.


Ánh mắt của cô, hoảng hốt, căng thẳng, bất an, thấp thỏm như thế.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế, đời này anh đã trải qua vô số sóng to gió lớn, giờ phút này, khi đối diện với ánh mắt của Mặc Sơ, vậy mà trong nháy mắt anh lại có một chút nóng ruột.


Từ trước đến giờ Mặc Sơ không phải là người mắc chứng cuồng loạn, cô luôn dùng một giọng điệu ấm áp để bắt đầu một câu hỏi tê tâm phế liệt.


Cô đã nhìn anh một lúc rồi mới thấp giọng hỏi: "Cái chết của bố nuôi em, anh là chủ mưu đứng sau sao?"



vietwriter.vn



Bởi vì, trước giờ cô chưa bao giờ nghi ngờ, cho nên, cái chết của bố mẹ nhà họ Mặc, cô vẫn cho rằng là bà Mặc quá tham tiền, Mặc Chiêu Đệ quá huênh hoang khoác lác, nên mới hại Mặc Đại Thăng khí huyết công tâm mà chết.


Không phải là vì cô nghĩ đơn giản, hết thảy đều xuất phát từ sự tín nhiệm mà cô dành anh.


Bạch Tử khoanh tay trước ngực, bà ấy yên lặng xem trò hay.


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn Mặc Sơ, khuôn mặt nhỏ của cô tái nhợt, bàn tay của cô đang không tự giác run run, ánh mắt cô hoảng hốt như vậy, cô còn cố gượng, giữ lấy lý trí cơ bản, kiên cường nhìn thẳng vào mắt anh.


Anh biết, anh nói ra thì thể nào giữa bọn họ cũng có một số cái sẽ thay đổi.


Có những chuyện, anh thà để cô không biết cả đời.


Nhưng mà, khi anh biết cô là con gái ruột của Long Diệu Thiên, anh liền biết, tất cả của cô và anh đều sẽ trở nên phức tạp.


Mặc Sơ cũng ngưng mắt nhìn anh, giọng cô run run, mang theo mấy phần cầu xin, cô hỏi lại một lần nữa: "Đế Sâm, người khác nói em đều không tin, em chỉ tin những lời anh nói, anh nói cho em biết, phải? Hay là không phải?"


Môi của Quyền Đế Sâm mím chặt, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm túc, hầu hết của anh đang chuyển động không tự nhiên.


Mặc Sợ biết, cảm xúc của anh đang dao động, cô từng hôn yết hầu của anh, đó là biểu tượng thứ hai khi đàn ông phát dục.


Cô từng hôn nhu tình mật ý như vậy, lúc này khi hầu hết đang trượt lên trượt xuống, cô cũng nhận ra, anh đang đấu tranh, anh đang băn khoăn, anh đang do dự, anh đang chần chừ.


Bạch Tử cũng biết, chỉ cần Quyền Đế Sâm bảo không phải, chắc chắn Mặc Sơ sẽ tiếp tục lựa chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm, công sức chuyến này của Bạch Tử liền uổng phí.


Bạch Tử lập tức nói: "Chẳng phải vừa nãy cô đã nghe thấy nó thừa nhận rồi sao?"


"Ra ngoài!" Quyền Đế Sâm vẫn không nói gì, đột nhiên anh quát Bạch Tử.


Bạch Tử là mẹ ruột của anh, đúng là vậy, bà ấy sinh anh ra nuôi anh cũng không sai.


Nhưng, bà ấy vung tay múa chân với hôn nhân của anh, anh không hài lòng.


Nếu không phải Bạch Tử gây trở ngại từ giữa, Mặc Sơ của anh, ngoan như một chú mèo nhỏ vậy, cả đời này cô cũng sẽ cuộn mình trong lòng anh, nhận hết sủng ái của anh suốt đời.


Vẻ mặt của Quyền Đế Sâm như điềm báo bão tố sắp tới, anh quát Bạch Tử, anh nhìn người phụ nữ mà anh phó thác sinh mạng của anh với ánh mắt phẫn nộ chưa từng thấy.


Lòng Bạch Tử cũng đau, bà ấy đã sinh ra Quyền Đế Sâm nuôi nấng Quyền Để Sâm, kết quả, đứa con trai này lại vì vợ rồi quát bà ấy!


Tất nhiên, Bạch Tử cũng là một người phụ nữ có lòng dạ rất sâu, bị tổn thương rồi, vẻ mặt cũng không có gì khác thường, bà ấy bình tĩnh quay người lại, đi ra khỏi thư phòng.


Chỉ có điều, sau khi đi ra khỏi thư phòng, đôi mắt đã dâng lên nước mắt.


Nhưng, bà ấy vẫn mang vẻ mặt mạnh mẽ, ngắm nhìn nước biển ở nơi xa.




Ba người trong thư phòng, đều không có nói chuyện.


Duy chỉ có tiếng hít thở khe khẽ.


Mặc Sơ đi từng bước về phía Quyền Đế Sâm, cô cảm thấy, rõ ràng chỉ cách vài bước chân, cô lại thấy như đã đi rất lâu rồi.


Tại sao lại như thế này?



vietwriter.vn



Cô cũng chẳng thèm nhìn Bạch Tử, cuối cùng cô đã đi tới trước mặt Quyền Đế Sâm, cô đứng trước mặt anh, nhìn anh với đôi mắt hoảng hốt.


Ánh mắt của cô, hoảng hốt, căng thẳng, bất an, thấp thỏm như thế.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế, đời này anh đã trải qua vô số sóng to gió lớn, giờ phút này, khi đối diện với ánh mắt của Mặc Sơ, vậy mà trong nháy mắt anh lại có một chút nóng ruột.


Từ trước đến giờ Mặc Sơ không phải là người mắc chứng cuồng loạn, cô luôn dùng một giọng điệu ấm áp để bắt đầu một câu hỏi tê tâm phế liệt.


Cô đã nhìn anh một lúc rồi mới thấp giọng hỏi: "Cái chết của bố nuôi em, anh là chủ mưu đứng sau sao?"



vietwriter.vn



Bởi vì, trước giờ cô chưa bao giờ nghi ngờ, cho nên, cái chết của bố mẹ nhà họ Mặc, cô vẫn cho rằng là bà Mặc quá tham tiền, Mặc Chiêu Đệ quá huênh hoang khoác lác, nên mới hại Mặc Đại Thăng khí huyết công tâm mà chết.


Không phải là vì cô nghĩ đơn giản, hết thảy đều xuất phát từ sự tín nhiệm mà cô dành anh.


Bạch Tử khoanh tay trước ngực, bà ấy yên lặng xem trò hay.


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn Mặc Sơ, khuôn mặt nhỏ của cô tái nhợt, bàn tay của cô đang không tự giác run run, ánh mắt cô hoảng hốt như vậy, cô còn cố gượng, giữ lấy lý trí cơ bản, kiên cường nhìn thẳng vào mắt anh.


Anh biết, anh nói ra thì thể nào giữa bọn họ cũng có một số cái sẽ thay đổi.


Có những chuyện, anh thà để cô không biết cả đời.


Nhưng mà, khi anh biết cô là con gái ruột của Long Diệu Thiên, anh liền biết, tất cả của cô và anh đều sẽ trở nên phức tạp.


Mặc Sơ cũng ngưng mắt nhìn anh, giọng cô run run, mang theo mấy phần cầu xin, cô hỏi lại một lần nữa: "Đế Sâm, người khác nói em đều không tin, em chỉ tin những lời anh nói, anh nói cho em biết, phải? Hay là không phải?"


Môi của Quyền Đế Sâm mím chặt, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm túc, hầu hết của anh đang chuyển động không tự nhiên.


Mặc Sợ biết, cảm xúc của anh đang dao động, cô từng hôn yết hầu của anh, đó là biểu tượng thứ hai khi đàn ông phát dục.


Cô từng hôn nhu tình mật ý như vậy, lúc này khi hầu hết đang trượt lên trượt xuống, cô cũng nhận ra, anh đang đấu tranh, anh đang băn khoăn, anh đang do dự, anh đang chần chừ.


Bạch Tử cũng biết, chỉ cần Quyền Đế Sâm bảo không phải, chắc chắn Mặc Sơ sẽ tiếp tục lựa chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm, công sức chuyến này của Bạch Tử liền uổng phí.


Bạch Tử lập tức nói: "Chẳng phải vừa nãy cô đã nghe thấy nó thừa nhận rồi sao?"


"Ra ngoài!" Quyền Đế Sâm vẫn không nói gì, đột nhiên anh quát Bạch Tử.


Bạch Tử là mẹ ruột của anh, đúng là vậy, bà ấy sinh anh ra nuôi anh cũng không sai.


Nhưng, bà ấy vung tay múa chân với hôn nhân của anh, anh không hài lòng.


Nếu không phải Bạch Tử gây trở ngại từ giữa, Mặc Sơ của anh, ngoan như một chú mèo nhỏ vậy, cả đời này cô cũng sẽ cuộn mình trong lòng anh, nhận hết sủng ái của anh suốt đời.


Vẻ mặt của Quyền Đế Sâm như điềm báo bão tố sắp tới, anh quát Bạch Tử, anh nhìn người phụ nữ mà anh phó thác sinh mạng của anh với ánh mắt phẫn nộ chưa từng thấy.


Lòng Bạch Tử cũng đau, bà ấy đã sinh ra Quyền Đế Sâm nuôi nấng Quyền Để Sâm, kết quả, đứa con trai này lại vì vợ rồi quát bà ấy!


Tất nhiên, Bạch Tử cũng là một người phụ nữ có lòng dạ rất sâu, bị tổn thương rồi, vẻ mặt cũng không có gì khác thường, bà ấy bình tĩnh quay người lại, đi ra khỏi thư phòng.


Chỉ có điều, sau khi đi ra khỏi thư phòng, đôi mắt đã dâng lên nước mắt.


Nhưng, bà ấy vẫn mang vẻ mặt mạnh mẽ, ngắm nhìn nước biển ở nơi xa.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Ba người trong thư phòng, đều không có nói chuyện.


Duy chỉ có tiếng hít thở khe khẽ.


Mặc Sơ đi từng bước về phía Quyền Đế Sâm, cô cảm thấy, rõ ràng chỉ cách vài bước chân, cô lại thấy như đã đi rất lâu rồi.


Tại sao lại như thế này?



vietwriter.vn



Cô cũng chẳng thèm nhìn Bạch Tử, cuối cùng cô đã đi tới trước mặt Quyền Đế Sâm, cô đứng trước mặt anh, nhìn anh với đôi mắt hoảng hốt.


Ánh mắt của cô, hoảng hốt, căng thẳng, bất an, thấp thỏm như thế.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế, đời này anh đã trải qua vô số sóng to gió lớn, giờ phút này, khi đối diện với ánh mắt của Mặc Sơ, vậy mà trong nháy mắt anh lại có một chút nóng ruột.


Từ trước đến giờ Mặc Sơ không phải là người mắc chứng cuồng loạn, cô luôn dùng một giọng điệu ấm áp để bắt đầu một câu hỏi tê tâm phế liệt.


Cô đã nhìn anh một lúc rồi mới thấp giọng hỏi: "Cái chết của bố nuôi em, anh là chủ mưu đứng sau sao?"



vietwriter.vn



Bởi vì, trước giờ cô chưa bao giờ nghi ngờ, cho nên, cái chết của bố mẹ nhà họ Mặc, cô vẫn cho rằng là bà Mặc quá tham tiền, Mặc Chiêu Đệ quá huênh hoang khoác lác, nên mới hại Mặc Đại Thăng khí huyết công tâm mà chết.


Không phải là vì cô nghĩ đơn giản, hết thảy đều xuất phát từ sự tín nhiệm mà cô dành anh.


Bạch Tử khoanh tay trước ngực, bà ấy yên lặng xem trò hay.


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn Mặc Sơ, khuôn mặt nhỏ của cô tái nhợt, bàn tay của cô đang không tự giác run run, ánh mắt cô hoảng hốt như vậy, cô còn cố gượng, giữ lấy lý trí cơ bản, kiên cường nhìn thẳng vào mắt anh.


Anh biết, anh nói ra thì thể nào giữa bọn họ cũng có một số cái sẽ thay đổi.


Có những chuyện, anh thà để cô không biết cả đời.


Nhưng mà, khi anh biết cô là con gái ruột của Long Diệu Thiên, anh liền biết, tất cả của cô và anh đều sẽ trở nên phức tạp.


Mặc Sơ cũng ngưng mắt nhìn anh, giọng cô run run, mang theo mấy phần cầu xin, cô hỏi lại một lần nữa: "Đế Sâm, người khác nói em đều không tin, em chỉ tin những lời anh nói, anh nói cho em biết, phải? Hay là không phải?"


Môi của Quyền Đế Sâm mím chặt, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm túc, hầu hết của anh đang chuyển động không tự nhiên.


Mặc Sợ biết, cảm xúc của anh đang dao động, cô từng hôn yết hầu của anh, đó là biểu tượng thứ hai khi đàn ông phát dục.


Cô từng hôn nhu tình mật ý như vậy, lúc này khi hầu hết đang trượt lên trượt xuống, cô cũng nhận ra, anh đang đấu tranh, anh đang băn khoăn, anh đang do dự, anh đang chần chừ.


Bạch Tử cũng biết, chỉ cần Quyền Đế Sâm bảo không phải, chắc chắn Mặc Sơ sẽ tiếp tục lựa chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm, công sức chuyến này của Bạch Tử liền uổng phí.


Bạch Tử lập tức nói: "Chẳng phải vừa nãy cô đã nghe thấy nó thừa nhận rồi sao?"


"Ra ngoài!" Quyền Đế Sâm vẫn không nói gì, đột nhiên anh quát Bạch Tử.


Bạch Tử là mẹ ruột của anh, đúng là vậy, bà ấy sinh anh ra nuôi anh cũng không sai.


Nhưng, bà ấy vung tay múa chân với hôn nhân của anh, anh không hài lòng.


Nếu không phải Bạch Tử gây trở ngại từ giữa, Mặc Sơ của anh, ngoan như một chú mèo nhỏ vậy, cả đời này cô cũng sẽ cuộn mình trong lòng anh, nhận hết sủng ái của anh suốt đời.


Vẻ mặt của Quyền Đế Sâm như điềm báo bão tố sắp tới, anh quát Bạch Tử, anh nhìn người phụ nữ mà anh phó thác sinh mạng của anh với ánh mắt phẫn nộ chưa từng thấy.


Lòng Bạch Tử cũng đau, bà ấy đã sinh ra Quyền Đế Sâm nuôi nấng Quyền Để Sâm, kết quả, đứa con trai này lại vì vợ rồi quát bà ấy!


Tất nhiên, Bạch Tử cũng là một người phụ nữ có lòng dạ rất sâu, bị tổn thương rồi, vẻ mặt cũng không có gì khác thường, bà ấy bình tĩnh quay người lại, đi ra khỏi thư phòng.


Chỉ có điều, sau khi đi ra khỏi thư phòng, đôi mắt đã dâng lên nước mắt.


Nhưng, bà ấy vẫn mang vẻ mặt mạnh mẽ, ngắm nhìn nước biển ở nơi xa.




Ba người trong thư phòng, đều không có nói chuyện.


Duy chỉ có tiếng hít thở khe khẽ.


Mặc Sơ đi từng bước về phía Quyền Đế Sâm, cô cảm thấy, rõ ràng chỉ cách vài bước chân, cô lại thấy như đã đi rất lâu rồi.


Tại sao lại như thế này?



vietwriter.vn



Cô cũng chẳng thèm nhìn Bạch Tử, cuối cùng cô đã đi tới trước mặt Quyền Đế Sâm, cô đứng trước mặt anh, nhìn anh với đôi mắt hoảng hốt.


Ánh mắt của cô, hoảng hốt, căng thẳng, bất an, thấp thỏm như thế.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế, đời này anh đã trải qua vô số sóng to gió lớn, giờ phút này, khi đối diện với ánh mắt của Mặc Sơ, vậy mà trong nháy mắt anh lại có một chút nóng ruột.


Từ trước đến giờ Mặc Sơ không phải là người mắc chứng cuồng loạn, cô luôn dùng một giọng điệu ấm áp để bắt đầu một câu hỏi tê tâm phế liệt.


Cô đã nhìn anh một lúc rồi mới thấp giọng hỏi: "Cái chết của bố nuôi em, anh là chủ mưu đứng sau sao?"



vietwriter.vn



Bởi vì, trước giờ cô chưa bao giờ nghi ngờ, cho nên, cái chết của bố mẹ nhà họ Mặc, cô vẫn cho rằng là bà Mặc quá tham tiền, Mặc Chiêu Đệ quá huênh hoang khoác lác, nên mới hại Mặc Đại Thăng khí huyết công tâm mà chết.


Không phải là vì cô nghĩ đơn giản, hết thảy đều xuất phát từ sự tín nhiệm mà cô dành anh.


Bạch Tử khoanh tay trước ngực, bà ấy yên lặng xem trò hay.


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn Mặc Sơ, khuôn mặt nhỏ của cô tái nhợt, bàn tay của cô đang không tự giác run run, ánh mắt cô hoảng hốt như vậy, cô còn cố gượng, giữ lấy lý trí cơ bản, kiên cường nhìn thẳng vào mắt anh.


Anh biết, anh nói ra thì thể nào giữa bọn họ cũng có một số cái sẽ thay đổi.


Có những chuyện, anh thà để cô không biết cả đời.


Nhưng mà, khi anh biết cô là con gái ruột của Long Diệu Thiên, anh liền biết, tất cả của cô và anh đều sẽ trở nên phức tạp.


Mặc Sơ cũng ngưng mắt nhìn anh, giọng cô run run, mang theo mấy phần cầu xin, cô hỏi lại một lần nữa: "Đế Sâm, người khác nói em đều không tin, em chỉ tin những lời anh nói, anh nói cho em biết, phải? Hay là không phải?"


Môi của Quyền Đế Sâm mím chặt, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm túc, hầu hết của anh đang chuyển động không tự nhiên.


Mặc Sợ biết, cảm xúc của anh đang dao động, cô từng hôn yết hầu của anh, đó là biểu tượng thứ hai khi đàn ông phát dục.


Cô từng hôn nhu tình mật ý như vậy, lúc này khi hầu hết đang trượt lên trượt xuống, cô cũng nhận ra, anh đang đấu tranh, anh đang băn khoăn, anh đang do dự, anh đang chần chừ.


Bạch Tử cũng biết, chỉ cần Quyền Đế Sâm bảo không phải, chắc chắn Mặc Sơ sẽ tiếp tục lựa chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm, công sức chuyến này của Bạch Tử liền uổng phí.


Bạch Tử lập tức nói: "Chẳng phải vừa nãy cô đã nghe thấy nó thừa nhận rồi sao?"


"Ra ngoài!" Quyền Đế Sâm vẫn không nói gì, đột nhiên anh quát Bạch Tử.


Bạch Tử là mẹ ruột của anh, đúng là vậy, bà ấy sinh anh ra nuôi anh cũng không sai.


Nhưng, bà ấy vung tay múa chân với hôn nhân của anh, anh không hài lòng.


Nếu không phải Bạch Tử gây trở ngại từ giữa, Mặc Sơ của anh, ngoan như một chú mèo nhỏ vậy, cả đời này cô cũng sẽ cuộn mình trong lòng anh, nhận hết sủng ái của anh suốt đời.


Vẻ mặt của Quyền Đế Sâm như điềm báo bão tố sắp tới, anh quát Bạch Tử, anh nhìn người phụ nữ mà anh phó thác sinh mạng của anh với ánh mắt phẫn nộ chưa từng thấy.


Lòng Bạch Tử cũng đau, bà ấy đã sinh ra Quyền Đế Sâm nuôi nấng Quyền Để Sâm, kết quả, đứa con trai này lại vì vợ rồi quát bà ấy!


Tất nhiên, Bạch Tử cũng là một người phụ nữ có lòng dạ rất sâu, bị tổn thương rồi, vẻ mặt cũng không có gì khác thường, bà ấy bình tĩnh quay người lại, đi ra khỏi thư phòng.


Chỉ có điều, sau khi đi ra khỏi thư phòng, đôi mắt đã dâng lên nước mắt.


Nhưng, bà ấy vẫn mang vẻ mặt mạnh mẽ, ngắm nhìn nước biển ở nơi xa.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Ba người trong thư phòng, đều không có nói chuyện.


Duy chỉ có tiếng hít thở khe khẽ.


Mặc Sơ đi từng bước về phía Quyền Đế Sâm, cô cảm thấy, rõ ràng chỉ cách vài bước chân, cô lại thấy như đã đi rất lâu rồi.


Tại sao lại như thế này?



vietwriter.vn



Cô cũng chẳng thèm nhìn Bạch Tử, cuối cùng cô đã đi tới trước mặt Quyền Đế Sâm, cô đứng trước mặt anh, nhìn anh với đôi mắt hoảng hốt.


Ánh mắt của cô, hoảng hốt, căng thẳng, bất an, thấp thỏm như thế.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế, đời này anh đã trải qua vô số sóng to gió lớn, giờ phút này, khi đối diện với ánh mắt của Mặc Sơ, vậy mà trong nháy mắt anh lại có một chút nóng ruột.


Từ trước đến giờ Mặc Sơ không phải là người mắc chứng cuồng loạn, cô luôn dùng một giọng điệu ấm áp để bắt đầu một câu hỏi tê tâm phế liệt.


Cô đã nhìn anh một lúc rồi mới thấp giọng hỏi: "Cái chết của bố nuôi em, anh là chủ mưu đứng sau sao?"



vietwriter.vn



Bởi vì, trước giờ cô chưa bao giờ nghi ngờ, cho nên, cái chết của bố mẹ nhà họ Mặc, cô vẫn cho rằng là bà Mặc quá tham tiền, Mặc Chiêu Đệ quá huênh hoang khoác lác, nên mới hại Mặc Đại Thăng khí huyết công tâm mà chết.


Không phải là vì cô nghĩ đơn giản, hết thảy đều xuất phát từ sự tín nhiệm mà cô dành anh.


Bạch Tử khoanh tay trước ngực, bà ấy yên lặng xem trò hay.


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn Mặc Sơ, khuôn mặt nhỏ của cô tái nhợt, bàn tay của cô đang không tự giác run run, ánh mắt cô hoảng hốt như vậy, cô còn cố gượng, giữ lấy lý trí cơ bản, kiên cường nhìn thẳng vào mắt anh.


Anh biết, anh nói ra thì thể nào giữa bọn họ cũng có một số cái sẽ thay đổi.


Có những chuyện, anh thà để cô không biết cả đời.


Nhưng mà, khi anh biết cô là con gái ruột của Long Diệu Thiên, anh liền biết, tất cả của cô và anh đều sẽ trở nên phức tạp.


Mặc Sơ cũng ngưng mắt nhìn anh, giọng cô run run, mang theo mấy phần cầu xin, cô hỏi lại một lần nữa: "Đế Sâm, người khác nói em đều không tin, em chỉ tin những lời anh nói, anh nói cho em biết, phải? Hay là không phải?"


Môi của Quyền Đế Sâm mím chặt, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm túc, hầu hết của anh đang chuyển động không tự nhiên.


Mặc Sợ biết, cảm xúc của anh đang dao động, cô từng hôn yết hầu của anh, đó là biểu tượng thứ hai khi đàn ông phát dục.


Cô từng hôn nhu tình mật ý như vậy, lúc này khi hầu hết đang trượt lên trượt xuống, cô cũng nhận ra, anh đang đấu tranh, anh đang băn khoăn, anh đang do dự, anh đang chần chừ.


Bạch Tử cũng biết, chỉ cần Quyền Đế Sâm bảo không phải, chắc chắn Mặc Sơ sẽ tiếp tục lựa chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm, công sức chuyến này của Bạch Tử liền uổng phí.


Bạch Tử lập tức nói: "Chẳng phải vừa nãy cô đã nghe thấy nó thừa nhận rồi sao?"


"Ra ngoài!" Quyền Đế Sâm vẫn không nói gì, đột nhiên anh quát Bạch Tử.


Bạch Tử là mẹ ruột của anh, đúng là vậy, bà ấy sinh anh ra nuôi anh cũng không sai.


Nhưng, bà ấy vung tay múa chân với hôn nhân của anh, anh không hài lòng.


Nếu không phải Bạch Tử gây trở ngại từ giữa, Mặc Sơ của anh, ngoan như một chú mèo nhỏ vậy, cả đời này cô cũng sẽ cuộn mình trong lòng anh, nhận hết sủng ái của anh suốt đời.


Vẻ mặt của Quyền Đế Sâm như điềm báo bão tố sắp tới, anh quát Bạch Tử, anh nhìn người phụ nữ mà anh phó thác sinh mạng của anh với ánh mắt phẫn nộ chưa từng thấy.


Lòng Bạch Tử cũng đau, bà ấy đã sinh ra Quyền Đế Sâm nuôi nấng Quyền Để Sâm, kết quả, đứa con trai này lại vì vợ rồi quát bà ấy!


Tất nhiên, Bạch Tử cũng là một người phụ nữ có lòng dạ rất sâu, bị tổn thương rồi, vẻ mặt cũng không có gì khác thường, bà ấy bình tĩnh quay người lại, đi ra khỏi thư phòng.


Chỉ có điều, sau khi đi ra khỏi thư phòng, đôi mắt đã dâng lên nước mắt.


Nhưng, bà ấy vẫn mang vẻ mặt mạnh mẽ, ngắm nhìn nước biển ở nơi xa.




Ba người trong thư phòng, đều không có nói chuyện.


Duy chỉ có tiếng hít thở khe khẽ.


Mặc Sơ đi từng bước về phía Quyền Đế Sâm, cô cảm thấy, rõ ràng chỉ cách vài bước chân, cô lại thấy như đã đi rất lâu rồi.


Tại sao lại như thế này?



vietwriter.vn



Cô cũng chẳng thèm nhìn Bạch Tử, cuối cùng cô đã đi tới trước mặt Quyền Đế Sâm, cô đứng trước mặt anh, nhìn anh với đôi mắt hoảng hốt.


Ánh mắt của cô, hoảng hốt, căng thẳng, bất an, thấp thỏm như thế.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế, đời này anh đã trải qua vô số sóng to gió lớn, giờ phút này, khi đối diện với ánh mắt của Mặc Sơ, vậy mà trong nháy mắt anh lại có một chút nóng ruột.


Từ trước đến giờ Mặc Sơ không phải là người mắc chứng cuồng loạn, cô luôn dùng một giọng điệu ấm áp để bắt đầu một câu hỏi tê tâm phế liệt.


Cô đã nhìn anh một lúc rồi mới thấp giọng hỏi: "Cái chết của bố nuôi em, anh là chủ mưu đứng sau sao?"



vietwriter.vn



Bởi vì, trước giờ cô chưa bao giờ nghi ngờ, cho nên, cái chết của bố mẹ nhà họ Mặc, cô vẫn cho rằng là bà Mặc quá tham tiền, Mặc Chiêu Đệ quá huênh hoang khoác lác, nên mới hại Mặc Đại Thăng khí huyết công tâm mà chết.


Không phải là vì cô nghĩ đơn giản, hết thảy đều xuất phát từ sự tín nhiệm mà cô dành anh.


Bạch Tử khoanh tay trước ngực, bà ấy yên lặng xem trò hay.


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn Mặc Sơ, khuôn mặt nhỏ của cô tái nhợt, bàn tay của cô đang không tự giác run run, ánh mắt cô hoảng hốt như vậy, cô còn cố gượng, giữ lấy lý trí cơ bản, kiên cường nhìn thẳng vào mắt anh.


Anh biết, anh nói ra thì thể nào giữa bọn họ cũng có một số cái sẽ thay đổi.


Có những chuyện, anh thà để cô không biết cả đời.


Nhưng mà, khi anh biết cô là con gái ruột của Long Diệu Thiên, anh liền biết, tất cả của cô và anh đều sẽ trở nên phức tạp.


Mặc Sơ cũng ngưng mắt nhìn anh, giọng cô run run, mang theo mấy phần cầu xin, cô hỏi lại một lần nữa: "Đế Sâm, người khác nói em đều không tin, em chỉ tin những lời anh nói, anh nói cho em biết, phải? Hay là không phải?"


Môi của Quyền Đế Sâm mím chặt, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm túc, hầu hết của anh đang chuyển động không tự nhiên.


Mặc Sợ biết, cảm xúc của anh đang dao động, cô từng hôn yết hầu của anh, đó là biểu tượng thứ hai khi đàn ông phát dục.


Cô từng hôn nhu tình mật ý như vậy, lúc này khi hầu hết đang trượt lên trượt xuống, cô cũng nhận ra, anh đang đấu tranh, anh đang băn khoăn, anh đang do dự, anh đang chần chừ.


Bạch Tử cũng biết, chỉ cần Quyền Đế Sâm bảo không phải, chắc chắn Mặc Sơ sẽ tiếp tục lựa chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm, công sức chuyến này của Bạch Tử liền uổng phí.


Bạch Tử lập tức nói: "Chẳng phải vừa nãy cô đã nghe thấy nó thừa nhận rồi sao?"


"Ra ngoài!" Quyền Đế Sâm vẫn không nói gì, đột nhiên anh quát Bạch Tử.


Bạch Tử là mẹ ruột của anh, đúng là vậy, bà ấy sinh anh ra nuôi anh cũng không sai.


Nhưng, bà ấy vung tay múa chân với hôn nhân của anh, anh không hài lòng.


Nếu không phải Bạch Tử gây trở ngại từ giữa, Mặc Sơ của anh, ngoan như một chú mèo nhỏ vậy, cả đời này cô cũng sẽ cuộn mình trong lòng anh, nhận hết sủng ái của anh suốt đời.


Vẻ mặt của Quyền Đế Sâm như điềm báo bão tố sắp tới, anh quát Bạch Tử, anh nhìn người phụ nữ mà anh phó thác sinh mạng của anh với ánh mắt phẫn nộ chưa từng thấy.


Lòng Bạch Tử cũng đau, bà ấy đã sinh ra Quyền Đế Sâm nuôi nấng Quyền Để Sâm, kết quả, đứa con trai này lại vì vợ rồi quát bà ấy!


Tất nhiên, Bạch Tử cũng là một người phụ nữ có lòng dạ rất sâu, bị tổn thương rồi, vẻ mặt cũng không có gì khác thường, bà ấy bình tĩnh quay người lại, đi ra khỏi thư phòng.


Chỉ có điều, sau khi đi ra khỏi thư phòng, đôi mắt đã dâng lên nước mắt.


Nhưng, bà ấy vẫn mang vẻ mặt mạnh mẽ, ngắm nhìn nước biển ở nơi xa.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Ba người trong thư phòng, đều không có nói chuyện.


Duy chỉ có tiếng hít thở khe khẽ.


Mặc Sơ đi từng bước về phía Quyền Đế Sâm, cô cảm thấy, rõ ràng chỉ cách vài bước chân, cô lại thấy như đã đi rất lâu rồi.


Tại sao lại như thế này?



vietwriter.vn



Cô cũng chẳng thèm nhìn Bạch Tử, cuối cùng cô đã đi tới trước mặt Quyền Đế Sâm, cô đứng trước mặt anh, nhìn anh với đôi mắt hoảng hốt.


Ánh mắt của cô, hoảng hốt, căng thẳng, bất an, thấp thỏm như thế.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế, đời này anh đã trải qua vô số sóng to gió lớn, giờ phút này, khi đối diện với ánh mắt của Mặc Sơ, vậy mà trong nháy mắt anh lại có một chút nóng ruột.


Từ trước đến giờ Mặc Sơ không phải là người mắc chứng cuồng loạn, cô luôn dùng một giọng điệu ấm áp để bắt đầu một câu hỏi tê tâm phế liệt.


Cô đã nhìn anh một lúc rồi mới thấp giọng hỏi: "Cái chết của bố nuôi em, anh là chủ mưu đứng sau sao?"



vietwriter.vn



Bởi vì, trước giờ cô chưa bao giờ nghi ngờ, cho nên, cái chết của bố mẹ nhà họ Mặc, cô vẫn cho rằng là bà Mặc quá tham tiền, Mặc Chiêu Đệ quá huênh hoang khoác lác, nên mới hại Mặc Đại Thăng khí huyết công tâm mà chết.


Không phải là vì cô nghĩ đơn giản, hết thảy đều xuất phát từ sự tín nhiệm mà cô dành anh.


Bạch Tử khoanh tay trước ngực, bà ấy yên lặng xem trò hay.


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn Mặc Sơ, khuôn mặt nhỏ của cô tái nhợt, bàn tay của cô đang không tự giác run run, ánh mắt cô hoảng hốt như vậy, cô còn cố gượng, giữ lấy lý trí cơ bản, kiên cường nhìn thẳng vào mắt anh.


Anh biết, anh nói ra thì thể nào giữa bọn họ cũng có một số cái sẽ thay đổi.


Có những chuyện, anh thà để cô không biết cả đời.


Nhưng mà, khi anh biết cô là con gái ruột của Long Diệu Thiên, anh liền biết, tất cả của cô và anh đều sẽ trở nên phức tạp.


Mặc Sơ cũng ngưng mắt nhìn anh, giọng cô run run, mang theo mấy phần cầu xin, cô hỏi lại một lần nữa: "Đế Sâm, người khác nói em đều không tin, em chỉ tin những lời anh nói, anh nói cho em biết, phải? Hay là không phải?"


Môi của Quyền Đế Sâm mím chặt, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm túc, hầu hết của anh đang chuyển động không tự nhiên.


Mặc Sợ biết, cảm xúc của anh đang dao động, cô từng hôn yết hầu của anh, đó là biểu tượng thứ hai khi đàn ông phát dục.


Cô từng hôn nhu tình mật ý như vậy, lúc này khi hầu hết đang trượt lên trượt xuống, cô cũng nhận ra, anh đang đấu tranh, anh đang băn khoăn, anh đang do dự, anh đang chần chừ.


Bạch Tử cũng biết, chỉ cần Quyền Đế Sâm bảo không phải, chắc chắn Mặc Sơ sẽ tiếp tục lựa chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm, công sức chuyến này của Bạch Tử liền uổng phí.


Bạch Tử lập tức nói: "Chẳng phải vừa nãy cô đã nghe thấy nó thừa nhận rồi sao?"


"Ra ngoài!" Quyền Đế Sâm vẫn không nói gì, đột nhiên anh quát Bạch Tử.


Bạch Tử là mẹ ruột của anh, đúng là vậy, bà ấy sinh anh ra nuôi anh cũng không sai.


Nhưng, bà ấy vung tay múa chân với hôn nhân của anh, anh không hài lòng.


Nếu không phải Bạch Tử gây trở ngại từ giữa, Mặc Sơ của anh, ngoan như một chú mèo nhỏ vậy, cả đời này cô cũng sẽ cuộn mình trong lòng anh, nhận hết sủng ái của anh suốt đời.


Vẻ mặt của Quyền Đế Sâm như điềm báo bão tố sắp tới, anh quát Bạch Tử, anh nhìn người phụ nữ mà anh phó thác sinh mạng của anh với ánh mắt phẫn nộ chưa từng thấy.


Lòng Bạch Tử cũng đau, bà ấy đã sinh ra Quyền Đế Sâm nuôi nấng Quyền Để Sâm, kết quả, đứa con trai này lại vì vợ rồi quát bà ấy!


Tất nhiên, Bạch Tử cũng là một người phụ nữ có lòng dạ rất sâu, bị tổn thương rồi, vẻ mặt cũng không có gì khác thường, bà ấy bình tĩnh quay người lại, đi ra khỏi thư phòng.


Chỉ có điều, sau khi đi ra khỏi thư phòng, đôi mắt đã dâng lên nước mắt.


Nhưng, bà ấy vẫn mang vẻ mặt mạnh mẽ, ngắm nhìn nước biển ở nơi xa.




Ba người trong thư phòng, đều không có nói chuyện.


Duy chỉ có tiếng hít thở khe khẽ.


Mặc Sơ đi từng bước về phía Quyền Đế Sâm, cô cảm thấy, rõ ràng chỉ cách vài bước chân, cô lại thấy như đã đi rất lâu rồi.


Tại sao lại như thế này?



vietwriter.vn



Cô cũng chẳng thèm nhìn Bạch Tử, cuối cùng cô đã đi tới trước mặt Quyền Đế Sâm, cô đứng trước mặt anh, nhìn anh với đôi mắt hoảng hốt.


Ánh mắt của cô, hoảng hốt, căng thẳng, bất an, thấp thỏm như thế.


Quyền Đế Sâm ngồi trên ghế, đời này anh đã trải qua vô số sóng to gió lớn, giờ phút này, khi đối diện với ánh mắt của Mặc Sơ, vậy mà trong nháy mắt anh lại có một chút nóng ruột.


Từ trước đến giờ Mặc Sơ không phải là người mắc chứng cuồng loạn, cô luôn dùng một giọng điệu ấm áp để bắt đầu một câu hỏi tê tâm phế liệt.


Cô đã nhìn anh một lúc rồi mới thấp giọng hỏi: "Cái chết của bố nuôi em, anh là chủ mưu đứng sau sao?"



vietwriter.vn



Bởi vì, trước giờ cô chưa bao giờ nghi ngờ, cho nên, cái chết của bố mẹ nhà họ Mặc, cô vẫn cho rằng là bà Mặc quá tham tiền, Mặc Chiêu Đệ quá huênh hoang khoác lác, nên mới hại Mặc Đại Thăng khí huyết công tâm mà chết.


Không phải là vì cô nghĩ đơn giản, hết thảy đều xuất phát từ sự tín nhiệm mà cô dành anh.


Bạch Tử khoanh tay trước ngực, bà ấy yên lặng xem trò hay.


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn Mặc Sơ, khuôn mặt nhỏ của cô tái nhợt, bàn tay của cô đang không tự giác run run, ánh mắt cô hoảng hốt như vậy, cô còn cố gượng, giữ lấy lý trí cơ bản, kiên cường nhìn thẳng vào mắt anh.


Anh biết, anh nói ra thì thể nào giữa bọn họ cũng có một số cái sẽ thay đổi.


Có những chuyện, anh thà để cô không biết cả đời.


Nhưng mà, khi anh biết cô là con gái ruột của Long Diệu Thiên, anh liền biết, tất cả của cô và anh đều sẽ trở nên phức tạp.


Mặc Sơ cũng ngưng mắt nhìn anh, giọng cô run run, mang theo mấy phần cầu xin, cô hỏi lại một lần nữa: "Đế Sâm, người khác nói em đều không tin, em chỉ tin những lời anh nói, anh nói cho em biết, phải? Hay là không phải?"


Môi của Quyền Đế Sâm mím chặt, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm túc, hầu hết của anh đang chuyển động không tự nhiên.


Mặc Sợ biết, cảm xúc của anh đang dao động, cô từng hôn yết hầu của anh, đó là biểu tượng thứ hai khi đàn ông phát dục.


Cô từng hôn nhu tình mật ý như vậy, lúc này khi hầu hết đang trượt lên trượt xuống, cô cũng nhận ra, anh đang đấu tranh, anh đang băn khoăn, anh đang do dự, anh đang chần chừ.


Bạch Tử cũng biết, chỉ cần Quyền Đế Sâm bảo không phải, chắc chắn Mặc Sơ sẽ tiếp tục lựa chọn tin tưởng Quyền Đế Sâm, công sức chuyến này của Bạch Tử liền uổng phí.


Bạch Tử lập tức nói: "Chẳng phải vừa nãy cô đã nghe thấy nó thừa nhận rồi sao?"


"Ra ngoài!" Quyền Đế Sâm vẫn không nói gì, đột nhiên anh quát Bạch Tử.


Bạch Tử là mẹ ruột của anh, đúng là vậy, bà ấy sinh anh ra nuôi anh cũng không sai.


Nhưng, bà ấy vung tay múa chân với hôn nhân của anh, anh không hài lòng.


Nếu không phải Bạch Tử gây trở ngại từ giữa, Mặc Sơ của anh, ngoan như một chú mèo nhỏ vậy, cả đời này cô cũng sẽ cuộn mình trong lòng anh, nhận hết sủng ái của anh suốt đời.


Vẻ mặt của Quyền Đế Sâm như điềm báo bão tố sắp tới, anh quát Bạch Tử, anh nhìn người phụ nữ mà anh phó thác sinh mạng của anh với ánh mắt phẫn nộ chưa từng thấy.


Lòng Bạch Tử cũng đau, bà ấy đã sinh ra Quyền Đế Sâm nuôi nấng Quyền Để Sâm, kết quả, đứa con trai này lại vì vợ rồi quát bà ấy!


Tất nhiên, Bạch Tử cũng là một người phụ nữ có lòng dạ rất sâu, bị tổn thương rồi, vẻ mặt cũng không có gì khác thường, bà ấy bình tĩnh quay người lại, đi ra khỏi thư phòng.


Chỉ có điều, sau khi đi ra khỏi thư phòng, đôi mắt đã dâng lên nước mắt.


Nhưng, bà ấy vẫn mang vẻ mặt mạnh mẽ, ngắm nhìn nước biển ở nơi xa.
vietwriter.vn vietwriter.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK