Lúc này, Quyền Đế Đình đã đuổi đám phóng viên ra ngoài, anh ta đứng dậy, trên người không có mảnh vải che thân, người đàn ông vào sáng sớm tràn ngập mùi vị dã thú, Ân Phi Âm trông thấy thì thích lắm, nhưng mà, hiển nhiên Quyền Đế Đình không có ý với cô ta.
"Tôi không có hứng thú với phụ nữ lớn tuổi!" Quyền Đế Đình không hề khách sáo nói: "Thu cái ánh mắt phóng đãng của cô lại, đúng rồi, cô nói Mặc Mặc gì?"
"Nếu tôi đoán không nhầm, Mặc Mặc chính là Mặc Sở nhỉ! Anh và cô ta đã có con, nhưng cô ta đã lấy anh trai anh, hai anh em các anh có chung một người phụ nữ sau khi chuyện này truyền ra trong giới nhà giàu, tôi nghĩ sẽ thế nào nhỉ?" Ân Phi Âm cảm thấy, cô ta đã nắm được chỗ mềm của Quyền Đế Đình.
Quyền Đế Đình hai tay chống nạnh: "Cô muốn gì?"
"Tôi muốn trở thành vợ của anh!" Ân Phi Âm một lòng muốn gả vào nhà giàu, Quyền Đế Đình này là cậu hai của nhà họ Quyền, tất nhiên là lựa chọn hàng đầu.
Quyền Đế Đình chợt vỗ tay: "Hay cho một kế hoạch không chê vào đâu được! Tối qua tôi say, cô dìu tôi về khách sạn, tiện thể lăn một vòng trên giường, sau đó sáng hôm sau mời phóng viên tới bức hôn, bức hôn không thành, thì lấy chuyện của Mặc Mặc ra uy hiếp tôi! Ha ha ha, bà già, tôi nói cho cô biết, tôi mặc kệ cô là ai? Cũng mặc kệ tại sao cô muốn gả cho tôi, tôi khuyên cô một câu, tôi không phải chồng cô, cho dù tôi kết hôn rồi, thì hàng ngày cũng đi ăn chơi với người phụ nữ khác, còn nữa, tôi không có ý định kết hôn, tôi không phải Quyền Đế Sâm, tôi sẽ không trung thành với hôn nhân, ngoài ra, chuyện này, cô uy hiếp tôi cũng vô dụng, cô nên thấy được là, nhiều thêm một bê bối nữa tôi cũng không sợ, nhưng Quyền Đế Sâm thì khác đấy, cô đi uy hiếp anh ta đi! Anh ta để ý danh tiếng, anh ta không muốn danh tiếng của nhà họ Quyền bị Mặc Mặc và đứa bé hủy hoại!"
Ân Phi Âm không ngờ lại thế này!
Quyền Đế Đình nói xong liền đi vào phòng tắm tắm rửa, không hề quan tâm đến cảm xúc của Ân Phi Âm.
Ân Phi Âm tức chết đi được, cô ta cũng đành phải rời đi!
Tất nhiên, cô ta không dám đi uy hiếp Quyền Đế Sâm, bây giờ cô ta uy hiếp Quyền Đế Đình cũng không thành, cô ta đành phải đi uy hiếp Mặc Sơ thôi.
Đây đúng là cái mà mọi người thường nói, bóp thì bóp quả hồng mềm!
Ân Phi Âm dùng điện thoại nặc danh, gọi điện cho Mặc SƠ.
Buổi sáng, sau khi Quyền Đế Sâm đi, Mặc Sơ lại ngủ tiếp.
Lúc này, điện thoại của cô reo lên, cô bắt máy: "Chào buổi sáng!"
Ân Phi Âm cũng thay đổi giọng nói, cô ta nói: "Mặc SƠ, có một tin xấu của nhà giàu, cô có muốn biết không?"
Mặc Sơ không biết đây là ai, cô lập tức ngồi dậy: "Tin xấu gì?"
Ân Phi Âm lại nói: "Nghe nói, có một mợ chủ nhà giàu có gian díu với cả hai anh em, trước khi cưới anh cả, đã sinh con với cậu hai, tôi nghĩ, tin xấu thế này, các phóng viên đều muốn biết đấy! Người của xã hội thượng lưu cũng hóng hớt lắm đấy nhỉ!"
Mặc Sơ không nghĩ ra, sẽ là ai mà nhanh như vậy đã biết chuyện giữa cô và anh em Quyên Thị, trong lúc nhất thời cô cũng giật mình.
"Cô muốn thế nào?" Ngay sau đó, cô đã bình tĩnh lại, người này gọi điện thoại hỏi cô, chắc chắn là có điều kiện.
Ân Phi Âm tiếp tục thay đổi khẩu âm, rồi nói: "Cô ly hôn với tổng giám đốc Quyền, nếu không tôi sẽ vạch trần chuyện này cho phóng viên biết!
Mặc Sơ đoán là người mến mộ Quyền Đế Sâm gọi tới, cô nói: "Còn có điều kiện khác không?"
"Một điều kiện này trước đã." An Phi Âm thầm nghĩ, lần này cô ta còn không chỉnh chết Mặc Sơ chắc?