Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc Sa cũng muốn cố gắng thật tốt, trở thành vợ của Quyền Đế Sâm, trở thành người con dâu được Bạch Tử công nhận.


Huống hồ, Long Diệu Thiên càng sợ thân phận của Mặc Sợ bị dân chúng biết, cô càng muốn nói.


Đối với người bố đẻ muốn bóp chết mình, chưa bao giờ Mặc Sơ muốn có người bố này.


Cho nên, Mặc Sơ nói: "Để Sâm, là tự em muốn như vậy và cũng là tự em làm như vậy."


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm không tin, anh nhìn cô: "Anh không hy vọng em lừa anh!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ lập tức gật đầu: "Em nói thật, em thật sự không có lừa anh"


Tuy cô nói có hơi lắp bắp, nét mặt cũng rất khẩn trương.


Có thể là Mặc Sơ thật sự chưa từng nói dối trước mặt Quyền Để Sâm, hôm nay lúc nói lời này, đúng là cô có hơi thấp thỏm bất an.


Hai bàn tay của cô nắm lại với nhau, rất sợ anh lại hỏi nữa.


Quyền Đế Sâm không có truy hỏi ai là người đứng sau thúc đẩy nữa, Mặc Sơ không nói, trong lòng anh cũng đã có người được chọn rồi, đương nhiên người này là Bạch Tử chứ chẳng còn ai vào đây nữa.


Thảo nào, dạo gần đây Bạch Tử đòi ở lại biệt thự vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Mặc Sơ cũng chung sống hòa bình với Bạch Tử, gần đây ở chung khá yên ổn, không có bất kỳ gợn sóng nà.



vietwriter.vn



Thì ra là vì Mặc Sơ đã đồng ý với Bạch Tử, cô làm chuyện này, cho dù bây giờ Quyền Đế Sâm có hỏi thế nào, Mặc Sơ cũng sẽ không nói, cô sẽ không khai ra Bạch Tử.


Mặc Sơ thấy anh không nói gì nữa, cô tiến lên hai bước.


Cô đi tới trước mặt anh, cách anh rất gần.


Cô vươn tay ra, hai tay nhẹ nhàng ôm thắt lưng anh.


Mặc Sơ lại giải thích: "Em biết, anh không cần em làm gì cả, nhưng em muốn mình làm một ít chuyện, anh đừng giận nữa có được không?"


Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông này.


Trong mắt cô viết sự sùng bái dành cho anh, sự kính trọng dành cho anh, tình yêu dành cho anh, tình cảm biết ơn dành cho anh.


Bất luận thế sự biến thiên ra sao, bất luận tương lai bọn họ sẽ gặp phải khó khăn như thế nào, Mặc Sơ cũng muốn cùng anh đối mặt với mọi khó khăn nguy hiểm, bất luận trên con đường phía trước là bụi gai dày đặc, hay là hoa tươi nở rộ, ước nguyện ban đầu của cô, điểm xuất phát của cô, đều là hy vọng trên đường đi có anh bầu bạn.


Mặc Sơ thấy anh vẫn không nói chuyện, cô lại giải thích một lượt nữa: "Em làm như thế đã làm anh mất mặt phải không, bởi vì anh đã cưới một một đứa con gái riêng của nhà họ Long?"


Hơn nữa, nhà họ Long bây giờ cũng đang ồn ào huyên náo.


Cô vừa nói tới đây, sắc mặt lập tức thay đổi.


Qủa thực là Mặc Sơ chưa nghĩ tới điểm này, bởi vì cô chỉ muốn suy nghĩ thêm cho quyền Để Sâm, cô không ngờ thân phận địa vị của mình sẽ gây ra ảnh hưởng to lớn cho Quyền Đế Sâm!


Trước đây, cô là lấy thân phận của một cô bé mồ côi, gả vào nhà hào môn thế gia như nhà họ Quyền thế này đã làm cho rất nhiều người nghĩ rằng, cô là chim sẻ một phát biến thành phượng hoàng bay lên đầu cành.


Bây giờ cô tự công khai thân thế của mình ra, đúng là con gái riêng của cựu phó tổng thống, bây giờ là người đang tiến hành tranh cử tổng thống.


Mặc Sơ vừa nghĩ tới đây, cô sốt ruột đến sắp khóc rồi.


Lúc đó cô không ngờ là sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực cho Quyền Đế Sâm.


Ý nghĩ của cô, kinh nghiệm của cô vẫn còn quá đơn giản.


Quyền Đế Sâm nhìn dáng vẻ khẩn trương bất an, rất lo lắng không yên của người phụ nữ nhỏ này, lúc này cô còn sốt ruột đến nỗi sắp khóc rồi.


Anh mới chìa một tay ra, giữ chặt bả vai của cô, sau đó dùng một cái tay khác nâng cằm cô lên.


Anh thấy trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo của cô, vành mắt cô đỏ ửng, biểu cảm lo lắng.


Anh lại không kìm được thầm thở dài, có quan tâm anh như vậy!


Lúc này, anh mới nói: "Từ trước đến nay anh không sợ lời đồn tốt hay xấu gì!"


Mặc Sơ nhìn anh với ánh mắt hơi khó hiểu, thế mà anh lại không sợ có lời đồn tiêu cực, thế tại sao anh vẫn còn giận như vậy cơ chứ?


Cô cục xúc bất an ngóng nhìn người đàn ông này: "Lẽ nào là bởi em chưa thương lượng trước với anh sao?"


Qủa thật là Mặc Sơ muốn cho anh một bất ngờ, nhưng ai ngờ bây giờ lại biến thành một khiếp sợ.


Cho nên, bất ngờ và khiếp sợ cũng là chuyện của một ý niệm, có một số việc làm được tốt thì gọi là bất ngờ. Có những việc làm không tốt thì chính là khiếp sợ.


Bây giờ Mặc Sơ đã là mất bình tĩnh rồi, cô không nắm chắc nỗi lòng của Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm vẫn luôn cho rằng Mặc Sơ là một cục cưng ngoan, anh cũng thấy rất lạ: "Chuyện lần này, tại sao em không nói cho anh biết trước?"


Cho dù là bình thường công ty cổ có nghiệp vụ gì, cô cũng sẽ về nói với Quyền Đế Sâm.


Nhưng lần này, cô mặc kệ vinh nhục của mình, lấy tất cả của mình ra làm tiền đặt cược rồi đổ lên chuyện Long Diệu Thiên đang tranh cử tổng thống!


Cô chưa từng nhắc đến chuyện này trước mặt anh, sau khi Quyền Đế Sâm biết, làm sao mà anh không giận cơ chứ?







Mặc Sa cũng muốn cố gắng thật tốt, trở thành vợ của Quyền Đế Sâm, trở thành người con dâu được Bạch Tử công nhận.


Huống hồ, Long Diệu Thiên càng sợ thân phận của Mặc Sợ bị dân chúng biết, cô càng muốn nói.


Đối với người bố đẻ muốn bóp chết mình, chưa bao giờ Mặc Sơ muốn có người bố này.


Cho nên, Mặc Sơ nói: "Để Sâm, là tự em muốn như vậy và cũng là tự em làm như vậy."


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm không tin, anh nhìn cô: "Anh không hy vọng em lừa anh!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ lập tức gật đầu: "Em nói thật, em thật sự không có lừa anh"


Tuy cô nói có hơi lắp bắp, nét mặt cũng rất khẩn trương.


Có thể là Mặc Sơ thật sự chưa từng nói dối trước mặt Quyền Để Sâm, hôm nay lúc nói lời này, đúng là cô có hơi thấp thỏm bất an.


Hai bàn tay của cô nắm lại với nhau, rất sợ anh lại hỏi nữa.


Quyền Đế Sâm không có truy hỏi ai là người đứng sau thúc đẩy nữa, Mặc Sơ không nói, trong lòng anh cũng đã có người được chọn rồi, đương nhiên người này là Bạch Tử chứ chẳng còn ai vào đây nữa.


Thảo nào, dạo gần đây Bạch Tử đòi ở lại biệt thự vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Mặc Sơ cũng chung sống hòa bình với Bạch Tử, gần đây ở chung khá yên ổn, không có bất kỳ gợn sóng nà.



vietwriter.vn



Thì ra là vì Mặc Sơ đã đồng ý với Bạch Tử, cô làm chuyện này, cho dù bây giờ Quyền Đế Sâm có hỏi thế nào, Mặc Sơ cũng sẽ không nói, cô sẽ không khai ra Bạch Tử.


Mặc Sơ thấy anh không nói gì nữa, cô tiến lên hai bước.


Cô đi tới trước mặt anh, cách anh rất gần.


Cô vươn tay ra, hai tay nhẹ nhàng ôm thắt lưng anh.


Mặc Sơ lại giải thích: "Em biết, anh không cần em làm gì cả, nhưng em muốn mình làm một ít chuyện, anh đừng giận nữa có được không?"


Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông này.


Trong mắt cô viết sự sùng bái dành cho anh, sự kính trọng dành cho anh, tình yêu dành cho anh, tình cảm biết ơn dành cho anh.


Bất luận thế sự biến thiên ra sao, bất luận tương lai bọn họ sẽ gặp phải khó khăn như thế nào, Mặc Sơ cũng muốn cùng anh đối mặt với mọi khó khăn nguy hiểm, bất luận trên con đường phía trước là bụi gai dày đặc, hay là hoa tươi nở rộ, ước nguyện ban đầu của cô, điểm xuất phát của cô, đều là hy vọng trên đường đi có anh bầu bạn.


Mặc Sơ thấy anh vẫn không nói chuyện, cô lại giải thích một lượt nữa: "Em làm như thế đã làm anh mất mặt phải không, bởi vì anh đã cưới một một đứa con gái riêng của nhà họ Long?"


Hơn nữa, nhà họ Long bây giờ cũng đang ồn ào huyên náo.


Cô vừa nói tới đây, sắc mặt lập tức thay đổi.


Qủa thực là Mặc Sơ chưa nghĩ tới điểm này, bởi vì cô chỉ muốn suy nghĩ thêm cho quyền Để Sâm, cô không ngờ thân phận địa vị của mình sẽ gây ra ảnh hưởng to lớn cho Quyền Đế Sâm!


Trước đây, cô là lấy thân phận của một cô bé mồ côi, gả vào nhà hào môn thế gia như nhà họ Quyền thế này đã làm cho rất nhiều người nghĩ rằng, cô là chim sẻ một phát biến thành phượng hoàng bay lên đầu cành.


Bây giờ cô tự công khai thân thế của mình ra, đúng là con gái riêng của cựu phó tổng thống, bây giờ là người đang tiến hành tranh cử tổng thống.


Mặc Sơ vừa nghĩ tới đây, cô sốt ruột đến sắp khóc rồi.


Lúc đó cô không ngờ là sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực cho Quyền Đế Sâm.


Ý nghĩ của cô, kinh nghiệm của cô vẫn còn quá đơn giản.


Quyền Đế Sâm nhìn dáng vẻ khẩn trương bất an, rất lo lắng không yên của người phụ nữ nhỏ này, lúc này cô còn sốt ruột đến nỗi sắp khóc rồi.


Anh mới chìa một tay ra, giữ chặt bả vai của cô, sau đó dùng một cái tay khác nâng cằm cô lên.


Anh thấy trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo của cô, vành mắt cô đỏ ửng, biểu cảm lo lắng.


Anh lại không kìm được thầm thở dài, có quan tâm anh như vậy!


Lúc này, anh mới nói: "Từ trước đến nay anh không sợ lời đồn tốt hay xấu gì!"


Mặc Sơ nhìn anh với ánh mắt hơi khó hiểu, thế mà anh lại không sợ có lời đồn tiêu cực, thế tại sao anh vẫn còn giận như vậy cơ chứ?


Cô cục xúc bất an ngóng nhìn người đàn ông này: "Lẽ nào là bởi em chưa thương lượng trước với anh sao?"


Qủa thật là Mặc Sơ muốn cho anh một bất ngờ, nhưng ai ngờ bây giờ lại biến thành một khiếp sợ.


Cho nên, bất ngờ và khiếp sợ cũng là chuyện của một ý niệm, có một số việc làm được tốt thì gọi là bất ngờ. Có những việc làm không tốt thì chính là khiếp sợ.


Bây giờ Mặc Sơ đã là mất bình tĩnh rồi, cô không nắm chắc nỗi lòng của Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm vẫn luôn cho rằng Mặc Sơ là một cục cưng ngoan, anh cũng thấy rất lạ: "Chuyện lần này, tại sao em không nói cho anh biết trước?"


Cho dù là bình thường công ty cổ có nghiệp vụ gì, cô cũng sẽ về nói với Quyền Đế Sâm.


Nhưng lần này, cô mặc kệ vinh nhục của mình, lấy tất cả của mình ra làm tiền đặt cược rồi đổ lên chuyện Long Diệu Thiên đang tranh cử tổng thống!


Cô chưa từng nhắc đến chuyện này trước mặt anh, sau khi Quyền Đế Sâm biết, làm sao mà anh không giận cơ chứ?
vietwriter.vn vietwriter.vn












Mặc Sa cũng muốn cố gắng thật tốt, trở thành vợ của Quyền Đế Sâm, trở thành người con dâu được Bạch Tử công nhận.


Huống hồ, Long Diệu Thiên càng sợ thân phận của Mặc Sợ bị dân chúng biết, cô càng muốn nói.


Đối với người bố đẻ muốn bóp chết mình, chưa bao giờ Mặc Sơ muốn có người bố này.


Cho nên, Mặc Sơ nói: "Để Sâm, là tự em muốn như vậy và cũng là tự em làm như vậy."


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm không tin, anh nhìn cô: "Anh không hy vọng em lừa anh!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ lập tức gật đầu: "Em nói thật, em thật sự không có lừa anh"


Tuy cô nói có hơi lắp bắp, nét mặt cũng rất khẩn trương.


Có thể là Mặc Sơ thật sự chưa từng nói dối trước mặt Quyền Để Sâm, hôm nay lúc nói lời này, đúng là cô có hơi thấp thỏm bất an.


Hai bàn tay của cô nắm lại với nhau, rất sợ anh lại hỏi nữa.


Quyền Đế Sâm không có truy hỏi ai là người đứng sau thúc đẩy nữa, Mặc Sơ không nói, trong lòng anh cũng đã có người được chọn rồi, đương nhiên người này là Bạch Tử chứ chẳng còn ai vào đây nữa.


Thảo nào, dạo gần đây Bạch Tử đòi ở lại biệt thự vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Mặc Sơ cũng chung sống hòa bình với Bạch Tử, gần đây ở chung khá yên ổn, không có bất kỳ gợn sóng nà.



vietwriter.vn



Thì ra là vì Mặc Sơ đã đồng ý với Bạch Tử, cô làm chuyện này, cho dù bây giờ Quyền Đế Sâm có hỏi thế nào, Mặc Sơ cũng sẽ không nói, cô sẽ không khai ra Bạch Tử.


Mặc Sơ thấy anh không nói gì nữa, cô tiến lên hai bước.


Cô đi tới trước mặt anh, cách anh rất gần.


Cô vươn tay ra, hai tay nhẹ nhàng ôm thắt lưng anh.


Mặc Sơ lại giải thích: "Em biết, anh không cần em làm gì cả, nhưng em muốn mình làm một ít chuyện, anh đừng giận nữa có được không?"


Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông này.


Trong mắt cô viết sự sùng bái dành cho anh, sự kính trọng dành cho anh, tình yêu dành cho anh, tình cảm biết ơn dành cho anh.


Bất luận thế sự biến thiên ra sao, bất luận tương lai bọn họ sẽ gặp phải khó khăn như thế nào, Mặc Sơ cũng muốn cùng anh đối mặt với mọi khó khăn nguy hiểm, bất luận trên con đường phía trước là bụi gai dày đặc, hay là hoa tươi nở rộ, ước nguyện ban đầu của cô, điểm xuất phát của cô, đều là hy vọng trên đường đi có anh bầu bạn.


Mặc Sơ thấy anh vẫn không nói chuyện, cô lại giải thích một lượt nữa: "Em làm như thế đã làm anh mất mặt phải không, bởi vì anh đã cưới một một đứa con gái riêng của nhà họ Long?"


Hơn nữa, nhà họ Long bây giờ cũng đang ồn ào huyên náo.


Cô vừa nói tới đây, sắc mặt lập tức thay đổi.


Qủa thực là Mặc Sơ chưa nghĩ tới điểm này, bởi vì cô chỉ muốn suy nghĩ thêm cho quyền Để Sâm, cô không ngờ thân phận địa vị của mình sẽ gây ra ảnh hưởng to lớn cho Quyền Đế Sâm!


Trước đây, cô là lấy thân phận của một cô bé mồ côi, gả vào nhà hào môn thế gia như nhà họ Quyền thế này đã làm cho rất nhiều người nghĩ rằng, cô là chim sẻ một phát biến thành phượng hoàng bay lên đầu cành.


Bây giờ cô tự công khai thân thế của mình ra, đúng là con gái riêng của cựu phó tổng thống, bây giờ là người đang tiến hành tranh cử tổng thống.


Mặc Sơ vừa nghĩ tới đây, cô sốt ruột đến sắp khóc rồi.


Lúc đó cô không ngờ là sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực cho Quyền Đế Sâm.


Ý nghĩ của cô, kinh nghiệm của cô vẫn còn quá đơn giản.


Quyền Đế Sâm nhìn dáng vẻ khẩn trương bất an, rất lo lắng không yên của người phụ nữ nhỏ này, lúc này cô còn sốt ruột đến nỗi sắp khóc rồi.


Anh mới chìa một tay ra, giữ chặt bả vai của cô, sau đó dùng một cái tay khác nâng cằm cô lên.


Anh thấy trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo của cô, vành mắt cô đỏ ửng, biểu cảm lo lắng.


Anh lại không kìm được thầm thở dài, có quan tâm anh như vậy!


Lúc này, anh mới nói: "Từ trước đến nay anh không sợ lời đồn tốt hay xấu gì!"


Mặc Sơ nhìn anh với ánh mắt hơi khó hiểu, thế mà anh lại không sợ có lời đồn tiêu cực, thế tại sao anh vẫn còn giận như vậy cơ chứ?


Cô cục xúc bất an ngóng nhìn người đàn ông này: "Lẽ nào là bởi em chưa thương lượng trước với anh sao?"


Qủa thật là Mặc Sơ muốn cho anh một bất ngờ, nhưng ai ngờ bây giờ lại biến thành một khiếp sợ.


Cho nên, bất ngờ và khiếp sợ cũng là chuyện của một ý niệm, có một số việc làm được tốt thì gọi là bất ngờ. Có những việc làm không tốt thì chính là khiếp sợ.


Bây giờ Mặc Sơ đã là mất bình tĩnh rồi, cô không nắm chắc nỗi lòng của Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm vẫn luôn cho rằng Mặc Sơ là một cục cưng ngoan, anh cũng thấy rất lạ: "Chuyện lần này, tại sao em không nói cho anh biết trước?"


Cho dù là bình thường công ty cổ có nghiệp vụ gì, cô cũng sẽ về nói với Quyền Đế Sâm.


Nhưng lần này, cô mặc kệ vinh nhục của mình, lấy tất cả của mình ra làm tiền đặt cược rồi đổ lên chuyện Long Diệu Thiên đang tranh cử tổng thống!


Cô chưa từng nhắc đến chuyện này trước mặt anh, sau khi Quyền Đế Sâm biết, làm sao mà anh không giận cơ chứ?







Mặc Sa cũng muốn cố gắng thật tốt, trở thành vợ của Quyền Đế Sâm, trở thành người con dâu được Bạch Tử công nhận.


Huống hồ, Long Diệu Thiên càng sợ thân phận của Mặc Sợ bị dân chúng biết, cô càng muốn nói.


Đối với người bố đẻ muốn bóp chết mình, chưa bao giờ Mặc Sơ muốn có người bố này.


Cho nên, Mặc Sơ nói: "Để Sâm, là tự em muốn như vậy và cũng là tự em làm như vậy."


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm không tin, anh nhìn cô: "Anh không hy vọng em lừa anh!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ lập tức gật đầu: "Em nói thật, em thật sự không có lừa anh"


Tuy cô nói có hơi lắp bắp, nét mặt cũng rất khẩn trương.


Có thể là Mặc Sơ thật sự chưa từng nói dối trước mặt Quyền Để Sâm, hôm nay lúc nói lời này, đúng là cô có hơi thấp thỏm bất an.


Hai bàn tay của cô nắm lại với nhau, rất sợ anh lại hỏi nữa.


Quyền Đế Sâm không có truy hỏi ai là người đứng sau thúc đẩy nữa, Mặc Sơ không nói, trong lòng anh cũng đã có người được chọn rồi, đương nhiên người này là Bạch Tử chứ chẳng còn ai vào đây nữa.


Thảo nào, dạo gần đây Bạch Tử đòi ở lại biệt thự vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Mặc Sơ cũng chung sống hòa bình với Bạch Tử, gần đây ở chung khá yên ổn, không có bất kỳ gợn sóng nà.



vietwriter.vn



Thì ra là vì Mặc Sơ đã đồng ý với Bạch Tử, cô làm chuyện này, cho dù bây giờ Quyền Đế Sâm có hỏi thế nào, Mặc Sơ cũng sẽ không nói, cô sẽ không khai ra Bạch Tử.


Mặc Sơ thấy anh không nói gì nữa, cô tiến lên hai bước.


Cô đi tới trước mặt anh, cách anh rất gần.


Cô vươn tay ra, hai tay nhẹ nhàng ôm thắt lưng anh.


Mặc Sơ lại giải thích: "Em biết, anh không cần em làm gì cả, nhưng em muốn mình làm một ít chuyện, anh đừng giận nữa có được không?"


Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông này.


Trong mắt cô viết sự sùng bái dành cho anh, sự kính trọng dành cho anh, tình yêu dành cho anh, tình cảm biết ơn dành cho anh.


Bất luận thế sự biến thiên ra sao, bất luận tương lai bọn họ sẽ gặp phải khó khăn như thế nào, Mặc Sơ cũng muốn cùng anh đối mặt với mọi khó khăn nguy hiểm, bất luận trên con đường phía trước là bụi gai dày đặc, hay là hoa tươi nở rộ, ước nguyện ban đầu của cô, điểm xuất phát của cô, đều là hy vọng trên đường đi có anh bầu bạn.


Mặc Sơ thấy anh vẫn không nói chuyện, cô lại giải thích một lượt nữa: "Em làm như thế đã làm anh mất mặt phải không, bởi vì anh đã cưới một một đứa con gái riêng của nhà họ Long?"


Hơn nữa, nhà họ Long bây giờ cũng đang ồn ào huyên náo.


Cô vừa nói tới đây, sắc mặt lập tức thay đổi.


Qủa thực là Mặc Sơ chưa nghĩ tới điểm này, bởi vì cô chỉ muốn suy nghĩ thêm cho quyền Để Sâm, cô không ngờ thân phận địa vị của mình sẽ gây ra ảnh hưởng to lớn cho Quyền Đế Sâm!


Trước đây, cô là lấy thân phận của một cô bé mồ côi, gả vào nhà hào môn thế gia như nhà họ Quyền thế này đã làm cho rất nhiều người nghĩ rằng, cô là chim sẻ một phát biến thành phượng hoàng bay lên đầu cành.


Bây giờ cô tự công khai thân thế của mình ra, đúng là con gái riêng của cựu phó tổng thống, bây giờ là người đang tiến hành tranh cử tổng thống.


Mặc Sơ vừa nghĩ tới đây, cô sốt ruột đến sắp khóc rồi.


Lúc đó cô không ngờ là sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực cho Quyền Đế Sâm.


Ý nghĩ của cô, kinh nghiệm của cô vẫn còn quá đơn giản.


Quyền Đế Sâm nhìn dáng vẻ khẩn trương bất an, rất lo lắng không yên của người phụ nữ nhỏ này, lúc này cô còn sốt ruột đến nỗi sắp khóc rồi.


Anh mới chìa một tay ra, giữ chặt bả vai của cô, sau đó dùng một cái tay khác nâng cằm cô lên.


Anh thấy trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo của cô, vành mắt cô đỏ ửng, biểu cảm lo lắng.


Anh lại không kìm được thầm thở dài, có quan tâm anh như vậy!


Lúc này, anh mới nói: "Từ trước đến nay anh không sợ lời đồn tốt hay xấu gì!"


Mặc Sơ nhìn anh với ánh mắt hơi khó hiểu, thế mà anh lại không sợ có lời đồn tiêu cực, thế tại sao anh vẫn còn giận như vậy cơ chứ?


Cô cục xúc bất an ngóng nhìn người đàn ông này: "Lẽ nào là bởi em chưa thương lượng trước với anh sao?"


Qủa thật là Mặc Sơ muốn cho anh một bất ngờ, nhưng ai ngờ bây giờ lại biến thành một khiếp sợ.


Cho nên, bất ngờ và khiếp sợ cũng là chuyện của một ý niệm, có một số việc làm được tốt thì gọi là bất ngờ. Có những việc làm không tốt thì chính là khiếp sợ.


Bây giờ Mặc Sơ đã là mất bình tĩnh rồi, cô không nắm chắc nỗi lòng của Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm vẫn luôn cho rằng Mặc Sơ là một cục cưng ngoan, anh cũng thấy rất lạ: "Chuyện lần này, tại sao em không nói cho anh biết trước?"


Cho dù là bình thường công ty cổ có nghiệp vụ gì, cô cũng sẽ về nói với Quyền Đế Sâm.


Nhưng lần này, cô mặc kệ vinh nhục của mình, lấy tất cả của mình ra làm tiền đặt cược rồi đổ lên chuyện Long Diệu Thiên đang tranh cử tổng thống!


Cô chưa từng nhắc đến chuyện này trước mặt anh, sau khi Quyền Đế Sâm biết, làm sao mà anh không giận cơ chứ?
vietwriter.vn vietwriter.vn












Mặc Sa cũng muốn cố gắng thật tốt, trở thành vợ của Quyền Đế Sâm, trở thành người con dâu được Bạch Tử công nhận.


Huống hồ, Long Diệu Thiên càng sợ thân phận của Mặc Sợ bị dân chúng biết, cô càng muốn nói.


Đối với người bố đẻ muốn bóp chết mình, chưa bao giờ Mặc Sơ muốn có người bố này.


Cho nên, Mặc Sơ nói: "Để Sâm, là tự em muốn như vậy và cũng là tự em làm như vậy."


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm không tin, anh nhìn cô: "Anh không hy vọng em lừa anh!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ lập tức gật đầu: "Em nói thật, em thật sự không có lừa anh"


Tuy cô nói có hơi lắp bắp, nét mặt cũng rất khẩn trương.


Có thể là Mặc Sơ thật sự chưa từng nói dối trước mặt Quyền Để Sâm, hôm nay lúc nói lời này, đúng là cô có hơi thấp thỏm bất an.


Hai bàn tay của cô nắm lại với nhau, rất sợ anh lại hỏi nữa.


Quyền Đế Sâm không có truy hỏi ai là người đứng sau thúc đẩy nữa, Mặc Sơ không nói, trong lòng anh cũng đã có người được chọn rồi, đương nhiên người này là Bạch Tử chứ chẳng còn ai vào đây nữa.


Thảo nào, dạo gần đây Bạch Tử đòi ở lại biệt thự vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Mặc Sơ cũng chung sống hòa bình với Bạch Tử, gần đây ở chung khá yên ổn, không có bất kỳ gợn sóng nà.



vietwriter.vn



Thì ra là vì Mặc Sơ đã đồng ý với Bạch Tử, cô làm chuyện này, cho dù bây giờ Quyền Đế Sâm có hỏi thế nào, Mặc Sơ cũng sẽ không nói, cô sẽ không khai ra Bạch Tử.


Mặc Sơ thấy anh không nói gì nữa, cô tiến lên hai bước.


Cô đi tới trước mặt anh, cách anh rất gần.


Cô vươn tay ra, hai tay nhẹ nhàng ôm thắt lưng anh.


Mặc Sơ lại giải thích: "Em biết, anh không cần em làm gì cả, nhưng em muốn mình làm một ít chuyện, anh đừng giận nữa có được không?"


Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông này.


Trong mắt cô viết sự sùng bái dành cho anh, sự kính trọng dành cho anh, tình yêu dành cho anh, tình cảm biết ơn dành cho anh.


Bất luận thế sự biến thiên ra sao, bất luận tương lai bọn họ sẽ gặp phải khó khăn như thế nào, Mặc Sơ cũng muốn cùng anh đối mặt với mọi khó khăn nguy hiểm, bất luận trên con đường phía trước là bụi gai dày đặc, hay là hoa tươi nở rộ, ước nguyện ban đầu của cô, điểm xuất phát của cô, đều là hy vọng trên đường đi có anh bầu bạn.


Mặc Sơ thấy anh vẫn không nói chuyện, cô lại giải thích một lượt nữa: "Em làm như thế đã làm anh mất mặt phải không, bởi vì anh đã cưới một một đứa con gái riêng của nhà họ Long?"


Hơn nữa, nhà họ Long bây giờ cũng đang ồn ào huyên náo.


Cô vừa nói tới đây, sắc mặt lập tức thay đổi.


Qủa thực là Mặc Sơ chưa nghĩ tới điểm này, bởi vì cô chỉ muốn suy nghĩ thêm cho quyền Để Sâm, cô không ngờ thân phận địa vị của mình sẽ gây ra ảnh hưởng to lớn cho Quyền Đế Sâm!


Trước đây, cô là lấy thân phận của một cô bé mồ côi, gả vào nhà hào môn thế gia như nhà họ Quyền thế này đã làm cho rất nhiều người nghĩ rằng, cô là chim sẻ một phát biến thành phượng hoàng bay lên đầu cành.


Bây giờ cô tự công khai thân thế của mình ra, đúng là con gái riêng của cựu phó tổng thống, bây giờ là người đang tiến hành tranh cử tổng thống.


Mặc Sơ vừa nghĩ tới đây, cô sốt ruột đến sắp khóc rồi.


Lúc đó cô không ngờ là sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực cho Quyền Đế Sâm.


Ý nghĩ của cô, kinh nghiệm của cô vẫn còn quá đơn giản.


Quyền Đế Sâm nhìn dáng vẻ khẩn trương bất an, rất lo lắng không yên của người phụ nữ nhỏ này, lúc này cô còn sốt ruột đến nỗi sắp khóc rồi.


Anh mới chìa một tay ra, giữ chặt bả vai của cô, sau đó dùng một cái tay khác nâng cằm cô lên.


Anh thấy trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo của cô, vành mắt cô đỏ ửng, biểu cảm lo lắng.


Anh lại không kìm được thầm thở dài, có quan tâm anh như vậy!


Lúc này, anh mới nói: "Từ trước đến nay anh không sợ lời đồn tốt hay xấu gì!"


Mặc Sơ nhìn anh với ánh mắt hơi khó hiểu, thế mà anh lại không sợ có lời đồn tiêu cực, thế tại sao anh vẫn còn giận như vậy cơ chứ?


Cô cục xúc bất an ngóng nhìn người đàn ông này: "Lẽ nào là bởi em chưa thương lượng trước với anh sao?"


Qủa thật là Mặc Sơ muốn cho anh một bất ngờ, nhưng ai ngờ bây giờ lại biến thành một khiếp sợ.


Cho nên, bất ngờ và khiếp sợ cũng là chuyện của một ý niệm, có một số việc làm được tốt thì gọi là bất ngờ. Có những việc làm không tốt thì chính là khiếp sợ.


Bây giờ Mặc Sơ đã là mất bình tĩnh rồi, cô không nắm chắc nỗi lòng của Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm vẫn luôn cho rằng Mặc Sơ là một cục cưng ngoan, anh cũng thấy rất lạ: "Chuyện lần này, tại sao em không nói cho anh biết trước?"


Cho dù là bình thường công ty cổ có nghiệp vụ gì, cô cũng sẽ về nói với Quyền Đế Sâm.


Nhưng lần này, cô mặc kệ vinh nhục của mình, lấy tất cả của mình ra làm tiền đặt cược rồi đổ lên chuyện Long Diệu Thiên đang tranh cử tổng thống!


Cô chưa từng nhắc đến chuyện này trước mặt anh, sau khi Quyền Đế Sâm biết, làm sao mà anh không giận cơ chứ?







Mặc Sa cũng muốn cố gắng thật tốt, trở thành vợ của Quyền Đế Sâm, trở thành người con dâu được Bạch Tử công nhận.


Huống hồ, Long Diệu Thiên càng sợ thân phận của Mặc Sợ bị dân chúng biết, cô càng muốn nói.


Đối với người bố đẻ muốn bóp chết mình, chưa bao giờ Mặc Sơ muốn có người bố này.


Cho nên, Mặc Sơ nói: "Để Sâm, là tự em muốn như vậy và cũng là tự em làm như vậy."


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm không tin, anh nhìn cô: "Anh không hy vọng em lừa anh!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ lập tức gật đầu: "Em nói thật, em thật sự không có lừa anh"


Tuy cô nói có hơi lắp bắp, nét mặt cũng rất khẩn trương.


Có thể là Mặc Sơ thật sự chưa từng nói dối trước mặt Quyền Để Sâm, hôm nay lúc nói lời này, đúng là cô có hơi thấp thỏm bất an.


Hai bàn tay của cô nắm lại với nhau, rất sợ anh lại hỏi nữa.


Quyền Đế Sâm không có truy hỏi ai là người đứng sau thúc đẩy nữa, Mặc Sơ không nói, trong lòng anh cũng đã có người được chọn rồi, đương nhiên người này là Bạch Tử chứ chẳng còn ai vào đây nữa.


Thảo nào, dạo gần đây Bạch Tử đòi ở lại biệt thự vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Mặc Sơ cũng chung sống hòa bình với Bạch Tử, gần đây ở chung khá yên ổn, không có bất kỳ gợn sóng nà.



vietwriter.vn



Thì ra là vì Mặc Sơ đã đồng ý với Bạch Tử, cô làm chuyện này, cho dù bây giờ Quyền Đế Sâm có hỏi thế nào, Mặc Sơ cũng sẽ không nói, cô sẽ không khai ra Bạch Tử.


Mặc Sơ thấy anh không nói gì nữa, cô tiến lên hai bước.


Cô đi tới trước mặt anh, cách anh rất gần.


Cô vươn tay ra, hai tay nhẹ nhàng ôm thắt lưng anh.


Mặc Sơ lại giải thích: "Em biết, anh không cần em làm gì cả, nhưng em muốn mình làm một ít chuyện, anh đừng giận nữa có được không?"


Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông này.


Trong mắt cô viết sự sùng bái dành cho anh, sự kính trọng dành cho anh, tình yêu dành cho anh, tình cảm biết ơn dành cho anh.


Bất luận thế sự biến thiên ra sao, bất luận tương lai bọn họ sẽ gặp phải khó khăn như thế nào, Mặc Sơ cũng muốn cùng anh đối mặt với mọi khó khăn nguy hiểm, bất luận trên con đường phía trước là bụi gai dày đặc, hay là hoa tươi nở rộ, ước nguyện ban đầu của cô, điểm xuất phát của cô, đều là hy vọng trên đường đi có anh bầu bạn.


Mặc Sơ thấy anh vẫn không nói chuyện, cô lại giải thích một lượt nữa: "Em làm như thế đã làm anh mất mặt phải không, bởi vì anh đã cưới một một đứa con gái riêng của nhà họ Long?"


Hơn nữa, nhà họ Long bây giờ cũng đang ồn ào huyên náo.


Cô vừa nói tới đây, sắc mặt lập tức thay đổi.


Qủa thực là Mặc Sơ chưa nghĩ tới điểm này, bởi vì cô chỉ muốn suy nghĩ thêm cho quyền Để Sâm, cô không ngờ thân phận địa vị của mình sẽ gây ra ảnh hưởng to lớn cho Quyền Đế Sâm!


Trước đây, cô là lấy thân phận của một cô bé mồ côi, gả vào nhà hào môn thế gia như nhà họ Quyền thế này đã làm cho rất nhiều người nghĩ rằng, cô là chim sẻ một phát biến thành phượng hoàng bay lên đầu cành.


Bây giờ cô tự công khai thân thế của mình ra, đúng là con gái riêng của cựu phó tổng thống, bây giờ là người đang tiến hành tranh cử tổng thống.


Mặc Sơ vừa nghĩ tới đây, cô sốt ruột đến sắp khóc rồi.


Lúc đó cô không ngờ là sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực cho Quyền Đế Sâm.


Ý nghĩ của cô, kinh nghiệm của cô vẫn còn quá đơn giản.


Quyền Đế Sâm nhìn dáng vẻ khẩn trương bất an, rất lo lắng không yên của người phụ nữ nhỏ này, lúc này cô còn sốt ruột đến nỗi sắp khóc rồi.


Anh mới chìa một tay ra, giữ chặt bả vai của cô, sau đó dùng một cái tay khác nâng cằm cô lên.


Anh thấy trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo của cô, vành mắt cô đỏ ửng, biểu cảm lo lắng.


Anh lại không kìm được thầm thở dài, có quan tâm anh như vậy!


Lúc này, anh mới nói: "Từ trước đến nay anh không sợ lời đồn tốt hay xấu gì!"


Mặc Sơ nhìn anh với ánh mắt hơi khó hiểu, thế mà anh lại không sợ có lời đồn tiêu cực, thế tại sao anh vẫn còn giận như vậy cơ chứ?


Cô cục xúc bất an ngóng nhìn người đàn ông này: "Lẽ nào là bởi em chưa thương lượng trước với anh sao?"


Qủa thật là Mặc Sơ muốn cho anh một bất ngờ, nhưng ai ngờ bây giờ lại biến thành một khiếp sợ.


Cho nên, bất ngờ và khiếp sợ cũng là chuyện của một ý niệm, có một số việc làm được tốt thì gọi là bất ngờ. Có những việc làm không tốt thì chính là khiếp sợ.


Bây giờ Mặc Sơ đã là mất bình tĩnh rồi, cô không nắm chắc nỗi lòng của Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm vẫn luôn cho rằng Mặc Sơ là một cục cưng ngoan, anh cũng thấy rất lạ: "Chuyện lần này, tại sao em không nói cho anh biết trước?"


Cho dù là bình thường công ty cổ có nghiệp vụ gì, cô cũng sẽ về nói với Quyền Đế Sâm.


Nhưng lần này, cô mặc kệ vinh nhục của mình, lấy tất cả của mình ra làm tiền đặt cược rồi đổ lên chuyện Long Diệu Thiên đang tranh cử tổng thống!


Cô chưa từng nhắc đến chuyện này trước mặt anh, sau khi Quyền Đế Sâm biết, làm sao mà anh không giận cơ chứ?
vietwriter.vn vietwriter.vn












Mặc Sa cũng muốn cố gắng thật tốt, trở thành vợ của Quyền Đế Sâm, trở thành người con dâu được Bạch Tử công nhận.


Huống hồ, Long Diệu Thiên càng sợ thân phận của Mặc Sợ bị dân chúng biết, cô càng muốn nói.


Đối với người bố đẻ muốn bóp chết mình, chưa bao giờ Mặc Sơ muốn có người bố này.


Cho nên, Mặc Sơ nói: "Để Sâm, là tự em muốn như vậy và cũng là tự em làm như vậy."


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm không tin, anh nhìn cô: "Anh không hy vọng em lừa anh!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ lập tức gật đầu: "Em nói thật, em thật sự không có lừa anh"


Tuy cô nói có hơi lắp bắp, nét mặt cũng rất khẩn trương.


Có thể là Mặc Sơ thật sự chưa từng nói dối trước mặt Quyền Để Sâm, hôm nay lúc nói lời này, đúng là cô có hơi thấp thỏm bất an.


Hai bàn tay của cô nắm lại với nhau, rất sợ anh lại hỏi nữa.


Quyền Đế Sâm không có truy hỏi ai là người đứng sau thúc đẩy nữa, Mặc Sơ không nói, trong lòng anh cũng đã có người được chọn rồi, đương nhiên người này là Bạch Tử chứ chẳng còn ai vào đây nữa.


Thảo nào, dạo gần đây Bạch Tử đòi ở lại biệt thự vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Mặc Sơ cũng chung sống hòa bình với Bạch Tử, gần đây ở chung khá yên ổn, không có bất kỳ gợn sóng nà.



vietwriter.vn



Thì ra là vì Mặc Sơ đã đồng ý với Bạch Tử, cô làm chuyện này, cho dù bây giờ Quyền Đế Sâm có hỏi thế nào, Mặc Sơ cũng sẽ không nói, cô sẽ không khai ra Bạch Tử.


Mặc Sơ thấy anh không nói gì nữa, cô tiến lên hai bước.


Cô đi tới trước mặt anh, cách anh rất gần.


Cô vươn tay ra, hai tay nhẹ nhàng ôm thắt lưng anh.


Mặc Sơ lại giải thích: "Em biết, anh không cần em làm gì cả, nhưng em muốn mình làm một ít chuyện, anh đừng giận nữa có được không?"


Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông này.


Trong mắt cô viết sự sùng bái dành cho anh, sự kính trọng dành cho anh, tình yêu dành cho anh, tình cảm biết ơn dành cho anh.


Bất luận thế sự biến thiên ra sao, bất luận tương lai bọn họ sẽ gặp phải khó khăn như thế nào, Mặc Sơ cũng muốn cùng anh đối mặt với mọi khó khăn nguy hiểm, bất luận trên con đường phía trước là bụi gai dày đặc, hay là hoa tươi nở rộ, ước nguyện ban đầu của cô, điểm xuất phát của cô, đều là hy vọng trên đường đi có anh bầu bạn.


Mặc Sơ thấy anh vẫn không nói chuyện, cô lại giải thích một lượt nữa: "Em làm như thế đã làm anh mất mặt phải không, bởi vì anh đã cưới một một đứa con gái riêng của nhà họ Long?"


Hơn nữa, nhà họ Long bây giờ cũng đang ồn ào huyên náo.


Cô vừa nói tới đây, sắc mặt lập tức thay đổi.


Qủa thực là Mặc Sơ chưa nghĩ tới điểm này, bởi vì cô chỉ muốn suy nghĩ thêm cho quyền Để Sâm, cô không ngờ thân phận địa vị của mình sẽ gây ra ảnh hưởng to lớn cho Quyền Đế Sâm!


Trước đây, cô là lấy thân phận của một cô bé mồ côi, gả vào nhà hào môn thế gia như nhà họ Quyền thế này đã làm cho rất nhiều người nghĩ rằng, cô là chim sẻ một phát biến thành phượng hoàng bay lên đầu cành.


Bây giờ cô tự công khai thân thế của mình ra, đúng là con gái riêng của cựu phó tổng thống, bây giờ là người đang tiến hành tranh cử tổng thống.


Mặc Sơ vừa nghĩ tới đây, cô sốt ruột đến sắp khóc rồi.


Lúc đó cô không ngờ là sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực cho Quyền Đế Sâm.


Ý nghĩ của cô, kinh nghiệm của cô vẫn còn quá đơn giản.


Quyền Đế Sâm nhìn dáng vẻ khẩn trương bất an, rất lo lắng không yên của người phụ nữ nhỏ này, lúc này cô còn sốt ruột đến nỗi sắp khóc rồi.


Anh mới chìa một tay ra, giữ chặt bả vai của cô, sau đó dùng một cái tay khác nâng cằm cô lên.


Anh thấy trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo của cô, vành mắt cô đỏ ửng, biểu cảm lo lắng.


Anh lại không kìm được thầm thở dài, có quan tâm anh như vậy!


Lúc này, anh mới nói: "Từ trước đến nay anh không sợ lời đồn tốt hay xấu gì!"


Mặc Sơ nhìn anh với ánh mắt hơi khó hiểu, thế mà anh lại không sợ có lời đồn tiêu cực, thế tại sao anh vẫn còn giận như vậy cơ chứ?


Cô cục xúc bất an ngóng nhìn người đàn ông này: "Lẽ nào là bởi em chưa thương lượng trước với anh sao?"


Qủa thật là Mặc Sơ muốn cho anh một bất ngờ, nhưng ai ngờ bây giờ lại biến thành một khiếp sợ.


Cho nên, bất ngờ và khiếp sợ cũng là chuyện của một ý niệm, có một số việc làm được tốt thì gọi là bất ngờ. Có những việc làm không tốt thì chính là khiếp sợ.


Bây giờ Mặc Sơ đã là mất bình tĩnh rồi, cô không nắm chắc nỗi lòng của Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm vẫn luôn cho rằng Mặc Sơ là một cục cưng ngoan, anh cũng thấy rất lạ: "Chuyện lần này, tại sao em không nói cho anh biết trước?"


Cho dù là bình thường công ty cổ có nghiệp vụ gì, cô cũng sẽ về nói với Quyền Đế Sâm.


Nhưng lần này, cô mặc kệ vinh nhục của mình, lấy tất cả của mình ra làm tiền đặt cược rồi đổ lên chuyện Long Diệu Thiên đang tranh cử tổng thống!


Cô chưa từng nhắc đến chuyện này trước mặt anh, sau khi Quyền Đế Sâm biết, làm sao mà anh không giận cơ chứ?







Mặc Sa cũng muốn cố gắng thật tốt, trở thành vợ của Quyền Đế Sâm, trở thành người con dâu được Bạch Tử công nhận.


Huống hồ, Long Diệu Thiên càng sợ thân phận của Mặc Sợ bị dân chúng biết, cô càng muốn nói.


Đối với người bố đẻ muốn bóp chết mình, chưa bao giờ Mặc Sơ muốn có người bố này.


Cho nên, Mặc Sơ nói: "Để Sâm, là tự em muốn như vậy và cũng là tự em làm như vậy."


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm không tin, anh nhìn cô: "Anh không hy vọng em lừa anh!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ lập tức gật đầu: "Em nói thật, em thật sự không có lừa anh"


Tuy cô nói có hơi lắp bắp, nét mặt cũng rất khẩn trương.


Có thể là Mặc Sơ thật sự chưa từng nói dối trước mặt Quyền Để Sâm, hôm nay lúc nói lời này, đúng là cô có hơi thấp thỏm bất an.


Hai bàn tay của cô nắm lại với nhau, rất sợ anh lại hỏi nữa.


Quyền Đế Sâm không có truy hỏi ai là người đứng sau thúc đẩy nữa, Mặc Sơ không nói, trong lòng anh cũng đã có người được chọn rồi, đương nhiên người này là Bạch Tử chứ chẳng còn ai vào đây nữa.


Thảo nào, dạo gần đây Bạch Tử đòi ở lại biệt thự vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Mặc Sơ cũng chung sống hòa bình với Bạch Tử, gần đây ở chung khá yên ổn, không có bất kỳ gợn sóng nà.



vietwriter.vn



Thì ra là vì Mặc Sơ đã đồng ý với Bạch Tử, cô làm chuyện này, cho dù bây giờ Quyền Đế Sâm có hỏi thế nào, Mặc Sơ cũng sẽ không nói, cô sẽ không khai ra Bạch Tử.


Mặc Sơ thấy anh không nói gì nữa, cô tiến lên hai bước.


Cô đi tới trước mặt anh, cách anh rất gần.


Cô vươn tay ra, hai tay nhẹ nhàng ôm thắt lưng anh.


Mặc Sơ lại giải thích: "Em biết, anh không cần em làm gì cả, nhưng em muốn mình làm một ít chuyện, anh đừng giận nữa có được không?"


Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông này.


Trong mắt cô viết sự sùng bái dành cho anh, sự kính trọng dành cho anh, tình yêu dành cho anh, tình cảm biết ơn dành cho anh.


Bất luận thế sự biến thiên ra sao, bất luận tương lai bọn họ sẽ gặp phải khó khăn như thế nào, Mặc Sơ cũng muốn cùng anh đối mặt với mọi khó khăn nguy hiểm, bất luận trên con đường phía trước là bụi gai dày đặc, hay là hoa tươi nở rộ, ước nguyện ban đầu của cô, điểm xuất phát của cô, đều là hy vọng trên đường đi có anh bầu bạn.


Mặc Sơ thấy anh vẫn không nói chuyện, cô lại giải thích một lượt nữa: "Em làm như thế đã làm anh mất mặt phải không, bởi vì anh đã cưới một một đứa con gái riêng của nhà họ Long?"


Hơn nữa, nhà họ Long bây giờ cũng đang ồn ào huyên náo.


Cô vừa nói tới đây, sắc mặt lập tức thay đổi.


Qủa thực là Mặc Sơ chưa nghĩ tới điểm này, bởi vì cô chỉ muốn suy nghĩ thêm cho quyền Để Sâm, cô không ngờ thân phận địa vị của mình sẽ gây ra ảnh hưởng to lớn cho Quyền Đế Sâm!


Trước đây, cô là lấy thân phận của một cô bé mồ côi, gả vào nhà hào môn thế gia như nhà họ Quyền thế này đã làm cho rất nhiều người nghĩ rằng, cô là chim sẻ một phát biến thành phượng hoàng bay lên đầu cành.


Bây giờ cô tự công khai thân thế của mình ra, đúng là con gái riêng của cựu phó tổng thống, bây giờ là người đang tiến hành tranh cử tổng thống.


Mặc Sơ vừa nghĩ tới đây, cô sốt ruột đến sắp khóc rồi.


Lúc đó cô không ngờ là sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực cho Quyền Đế Sâm.


Ý nghĩ của cô, kinh nghiệm của cô vẫn còn quá đơn giản.


Quyền Đế Sâm nhìn dáng vẻ khẩn trương bất an, rất lo lắng không yên của người phụ nữ nhỏ này, lúc này cô còn sốt ruột đến nỗi sắp khóc rồi.


Anh mới chìa một tay ra, giữ chặt bả vai của cô, sau đó dùng một cái tay khác nâng cằm cô lên.


Anh thấy trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo của cô, vành mắt cô đỏ ửng, biểu cảm lo lắng.


Anh lại không kìm được thầm thở dài, có quan tâm anh như vậy!


Lúc này, anh mới nói: "Từ trước đến nay anh không sợ lời đồn tốt hay xấu gì!"


Mặc Sơ nhìn anh với ánh mắt hơi khó hiểu, thế mà anh lại không sợ có lời đồn tiêu cực, thế tại sao anh vẫn còn giận như vậy cơ chứ?


Cô cục xúc bất an ngóng nhìn người đàn ông này: "Lẽ nào là bởi em chưa thương lượng trước với anh sao?"


Qủa thật là Mặc Sơ muốn cho anh một bất ngờ, nhưng ai ngờ bây giờ lại biến thành một khiếp sợ.


Cho nên, bất ngờ và khiếp sợ cũng là chuyện của một ý niệm, có một số việc làm được tốt thì gọi là bất ngờ. Có những việc làm không tốt thì chính là khiếp sợ.


Bây giờ Mặc Sơ đã là mất bình tĩnh rồi, cô không nắm chắc nỗi lòng của Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm vẫn luôn cho rằng Mặc Sơ là một cục cưng ngoan, anh cũng thấy rất lạ: "Chuyện lần này, tại sao em không nói cho anh biết trước?"


Cho dù là bình thường công ty cổ có nghiệp vụ gì, cô cũng sẽ về nói với Quyền Đế Sâm.


Nhưng lần này, cô mặc kệ vinh nhục của mình, lấy tất cả của mình ra làm tiền đặt cược rồi đổ lên chuyện Long Diệu Thiên đang tranh cử tổng thống!


Cô chưa từng nhắc đến chuyện này trước mặt anh, sau khi Quyền Đế Sâm biết, làm sao mà anh không giận cơ chứ?
vietwriter.vn vietwriter.vn












Mặc Sa cũng muốn cố gắng thật tốt, trở thành vợ của Quyền Đế Sâm, trở thành người con dâu được Bạch Tử công nhận.


Huống hồ, Long Diệu Thiên càng sợ thân phận của Mặc Sợ bị dân chúng biết, cô càng muốn nói.


Đối với người bố đẻ muốn bóp chết mình, chưa bao giờ Mặc Sơ muốn có người bố này.


Cho nên, Mặc Sơ nói: "Để Sâm, là tự em muốn như vậy và cũng là tự em làm như vậy."


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm không tin, anh nhìn cô: "Anh không hy vọng em lừa anh!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ lập tức gật đầu: "Em nói thật, em thật sự không có lừa anh"


Tuy cô nói có hơi lắp bắp, nét mặt cũng rất khẩn trương.


Có thể là Mặc Sơ thật sự chưa từng nói dối trước mặt Quyền Để Sâm, hôm nay lúc nói lời này, đúng là cô có hơi thấp thỏm bất an.


Hai bàn tay của cô nắm lại với nhau, rất sợ anh lại hỏi nữa.


Quyền Đế Sâm không có truy hỏi ai là người đứng sau thúc đẩy nữa, Mặc Sơ không nói, trong lòng anh cũng đã có người được chọn rồi, đương nhiên người này là Bạch Tử chứ chẳng còn ai vào đây nữa.


Thảo nào, dạo gần đây Bạch Tử đòi ở lại biệt thự vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Mặc Sơ cũng chung sống hòa bình với Bạch Tử, gần đây ở chung khá yên ổn, không có bất kỳ gợn sóng nà.



vietwriter.vn



Thì ra là vì Mặc Sơ đã đồng ý với Bạch Tử, cô làm chuyện này, cho dù bây giờ Quyền Đế Sâm có hỏi thế nào, Mặc Sơ cũng sẽ không nói, cô sẽ không khai ra Bạch Tử.


Mặc Sơ thấy anh không nói gì nữa, cô tiến lên hai bước.


Cô đi tới trước mặt anh, cách anh rất gần.


Cô vươn tay ra, hai tay nhẹ nhàng ôm thắt lưng anh.


Mặc Sơ lại giải thích: "Em biết, anh không cần em làm gì cả, nhưng em muốn mình làm một ít chuyện, anh đừng giận nữa có được không?"


Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông này.


Trong mắt cô viết sự sùng bái dành cho anh, sự kính trọng dành cho anh, tình yêu dành cho anh, tình cảm biết ơn dành cho anh.


Bất luận thế sự biến thiên ra sao, bất luận tương lai bọn họ sẽ gặp phải khó khăn như thế nào, Mặc Sơ cũng muốn cùng anh đối mặt với mọi khó khăn nguy hiểm, bất luận trên con đường phía trước là bụi gai dày đặc, hay là hoa tươi nở rộ, ước nguyện ban đầu của cô, điểm xuất phát của cô, đều là hy vọng trên đường đi có anh bầu bạn.


Mặc Sơ thấy anh vẫn không nói chuyện, cô lại giải thích một lượt nữa: "Em làm như thế đã làm anh mất mặt phải không, bởi vì anh đã cưới một một đứa con gái riêng của nhà họ Long?"


Hơn nữa, nhà họ Long bây giờ cũng đang ồn ào huyên náo.


Cô vừa nói tới đây, sắc mặt lập tức thay đổi.


Qủa thực là Mặc Sơ chưa nghĩ tới điểm này, bởi vì cô chỉ muốn suy nghĩ thêm cho quyền Để Sâm, cô không ngờ thân phận địa vị của mình sẽ gây ra ảnh hưởng to lớn cho Quyền Đế Sâm!


Trước đây, cô là lấy thân phận của một cô bé mồ côi, gả vào nhà hào môn thế gia như nhà họ Quyền thế này đã làm cho rất nhiều người nghĩ rằng, cô là chim sẻ một phát biến thành phượng hoàng bay lên đầu cành.


Bây giờ cô tự công khai thân thế của mình ra, đúng là con gái riêng của cựu phó tổng thống, bây giờ là người đang tiến hành tranh cử tổng thống.


Mặc Sơ vừa nghĩ tới đây, cô sốt ruột đến sắp khóc rồi.


Lúc đó cô không ngờ là sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực cho Quyền Đế Sâm.


Ý nghĩ của cô, kinh nghiệm của cô vẫn còn quá đơn giản.


Quyền Đế Sâm nhìn dáng vẻ khẩn trương bất an, rất lo lắng không yên của người phụ nữ nhỏ này, lúc này cô còn sốt ruột đến nỗi sắp khóc rồi.


Anh mới chìa một tay ra, giữ chặt bả vai của cô, sau đó dùng một cái tay khác nâng cằm cô lên.


Anh thấy trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo của cô, vành mắt cô đỏ ửng, biểu cảm lo lắng.


Anh lại không kìm được thầm thở dài, có quan tâm anh như vậy!


Lúc này, anh mới nói: "Từ trước đến nay anh không sợ lời đồn tốt hay xấu gì!"


Mặc Sơ nhìn anh với ánh mắt hơi khó hiểu, thế mà anh lại không sợ có lời đồn tiêu cực, thế tại sao anh vẫn còn giận như vậy cơ chứ?


Cô cục xúc bất an ngóng nhìn người đàn ông này: "Lẽ nào là bởi em chưa thương lượng trước với anh sao?"


Qủa thật là Mặc Sơ muốn cho anh một bất ngờ, nhưng ai ngờ bây giờ lại biến thành một khiếp sợ.


Cho nên, bất ngờ và khiếp sợ cũng là chuyện của một ý niệm, có một số việc làm được tốt thì gọi là bất ngờ. Có những việc làm không tốt thì chính là khiếp sợ.


Bây giờ Mặc Sơ đã là mất bình tĩnh rồi, cô không nắm chắc nỗi lòng của Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm vẫn luôn cho rằng Mặc Sơ là một cục cưng ngoan, anh cũng thấy rất lạ: "Chuyện lần này, tại sao em không nói cho anh biết trước?"


Cho dù là bình thường công ty cổ có nghiệp vụ gì, cô cũng sẽ về nói với Quyền Đế Sâm.


Nhưng lần này, cô mặc kệ vinh nhục của mình, lấy tất cả của mình ra làm tiền đặt cược rồi đổ lên chuyện Long Diệu Thiên đang tranh cử tổng thống!


Cô chưa từng nhắc đến chuyện này trước mặt anh, sau khi Quyền Đế Sâm biết, làm sao mà anh không giận cơ chứ?







Mặc Sa cũng muốn cố gắng thật tốt, trở thành vợ của Quyền Đế Sâm, trở thành người con dâu được Bạch Tử công nhận.


Huống hồ, Long Diệu Thiên càng sợ thân phận của Mặc Sợ bị dân chúng biết, cô càng muốn nói.


Đối với người bố đẻ muốn bóp chết mình, chưa bao giờ Mặc Sơ muốn có người bố này.


Cho nên, Mặc Sơ nói: "Để Sâm, là tự em muốn như vậy và cũng là tự em làm như vậy."


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm không tin, anh nhìn cô: "Anh không hy vọng em lừa anh!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ lập tức gật đầu: "Em nói thật, em thật sự không có lừa anh"


Tuy cô nói có hơi lắp bắp, nét mặt cũng rất khẩn trương.


Có thể là Mặc Sơ thật sự chưa từng nói dối trước mặt Quyền Để Sâm, hôm nay lúc nói lời này, đúng là cô có hơi thấp thỏm bất an.


Hai bàn tay của cô nắm lại với nhau, rất sợ anh lại hỏi nữa.


Quyền Đế Sâm không có truy hỏi ai là người đứng sau thúc đẩy nữa, Mặc Sơ không nói, trong lòng anh cũng đã có người được chọn rồi, đương nhiên người này là Bạch Tử chứ chẳng còn ai vào đây nữa.


Thảo nào, dạo gần đây Bạch Tử đòi ở lại biệt thự vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Mặc Sơ cũng chung sống hòa bình với Bạch Tử, gần đây ở chung khá yên ổn, không có bất kỳ gợn sóng nà.



vietwriter.vn



Thì ra là vì Mặc Sơ đã đồng ý với Bạch Tử, cô làm chuyện này, cho dù bây giờ Quyền Đế Sâm có hỏi thế nào, Mặc Sơ cũng sẽ không nói, cô sẽ không khai ra Bạch Tử.


Mặc Sơ thấy anh không nói gì nữa, cô tiến lên hai bước.


Cô đi tới trước mặt anh, cách anh rất gần.


Cô vươn tay ra, hai tay nhẹ nhàng ôm thắt lưng anh.


Mặc Sơ lại giải thích: "Em biết, anh không cần em làm gì cả, nhưng em muốn mình làm một ít chuyện, anh đừng giận nữa có được không?"


Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông này.


Trong mắt cô viết sự sùng bái dành cho anh, sự kính trọng dành cho anh, tình yêu dành cho anh, tình cảm biết ơn dành cho anh.


Bất luận thế sự biến thiên ra sao, bất luận tương lai bọn họ sẽ gặp phải khó khăn như thế nào, Mặc Sơ cũng muốn cùng anh đối mặt với mọi khó khăn nguy hiểm, bất luận trên con đường phía trước là bụi gai dày đặc, hay là hoa tươi nở rộ, ước nguyện ban đầu của cô, điểm xuất phát của cô, đều là hy vọng trên đường đi có anh bầu bạn.


Mặc Sơ thấy anh vẫn không nói chuyện, cô lại giải thích một lượt nữa: "Em làm như thế đã làm anh mất mặt phải không, bởi vì anh đã cưới một một đứa con gái riêng của nhà họ Long?"


Hơn nữa, nhà họ Long bây giờ cũng đang ồn ào huyên náo.


Cô vừa nói tới đây, sắc mặt lập tức thay đổi.


Qủa thực là Mặc Sơ chưa nghĩ tới điểm này, bởi vì cô chỉ muốn suy nghĩ thêm cho quyền Để Sâm, cô không ngờ thân phận địa vị của mình sẽ gây ra ảnh hưởng to lớn cho Quyền Đế Sâm!


Trước đây, cô là lấy thân phận của một cô bé mồ côi, gả vào nhà hào môn thế gia như nhà họ Quyền thế này đã làm cho rất nhiều người nghĩ rằng, cô là chim sẻ một phát biến thành phượng hoàng bay lên đầu cành.


Bây giờ cô tự công khai thân thế của mình ra, đúng là con gái riêng của cựu phó tổng thống, bây giờ là người đang tiến hành tranh cử tổng thống.


Mặc Sơ vừa nghĩ tới đây, cô sốt ruột đến sắp khóc rồi.


Lúc đó cô không ngờ là sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực cho Quyền Đế Sâm.


Ý nghĩ của cô, kinh nghiệm của cô vẫn còn quá đơn giản.


Quyền Đế Sâm nhìn dáng vẻ khẩn trương bất an, rất lo lắng không yên của người phụ nữ nhỏ này, lúc này cô còn sốt ruột đến nỗi sắp khóc rồi.


Anh mới chìa một tay ra, giữ chặt bả vai của cô, sau đó dùng một cái tay khác nâng cằm cô lên.


Anh thấy trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo của cô, vành mắt cô đỏ ửng, biểu cảm lo lắng.


Anh lại không kìm được thầm thở dài, có quan tâm anh như vậy!


Lúc này, anh mới nói: "Từ trước đến nay anh không sợ lời đồn tốt hay xấu gì!"


Mặc Sơ nhìn anh với ánh mắt hơi khó hiểu, thế mà anh lại không sợ có lời đồn tiêu cực, thế tại sao anh vẫn còn giận như vậy cơ chứ?


Cô cục xúc bất an ngóng nhìn người đàn ông này: "Lẽ nào là bởi em chưa thương lượng trước với anh sao?"


Qủa thật là Mặc Sơ muốn cho anh một bất ngờ, nhưng ai ngờ bây giờ lại biến thành một khiếp sợ.


Cho nên, bất ngờ và khiếp sợ cũng là chuyện của một ý niệm, có một số việc làm được tốt thì gọi là bất ngờ. Có những việc làm không tốt thì chính là khiếp sợ.


Bây giờ Mặc Sơ đã là mất bình tĩnh rồi, cô không nắm chắc nỗi lòng của Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm vẫn luôn cho rằng Mặc Sơ là một cục cưng ngoan, anh cũng thấy rất lạ: "Chuyện lần này, tại sao em không nói cho anh biết trước?"


Cho dù là bình thường công ty cổ có nghiệp vụ gì, cô cũng sẽ về nói với Quyền Đế Sâm.


Nhưng lần này, cô mặc kệ vinh nhục của mình, lấy tất cả của mình ra làm tiền đặt cược rồi đổ lên chuyện Long Diệu Thiên đang tranh cử tổng thống!


Cô chưa từng nhắc đến chuyện này trước mặt anh, sau khi Quyền Đế Sâm biết, làm sao mà anh không giận cơ chứ?
vietwriter.vn vietwriter.vn












Mặc Sa cũng muốn cố gắng thật tốt, trở thành vợ của Quyền Đế Sâm, trở thành người con dâu được Bạch Tử công nhận.


Huống hồ, Long Diệu Thiên càng sợ thân phận của Mặc Sợ bị dân chúng biết, cô càng muốn nói.


Đối với người bố đẻ muốn bóp chết mình, chưa bao giờ Mặc Sơ muốn có người bố này.


Cho nên, Mặc Sơ nói: "Để Sâm, là tự em muốn như vậy và cũng là tự em làm như vậy."


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm không tin, anh nhìn cô: "Anh không hy vọng em lừa anh!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ lập tức gật đầu: "Em nói thật, em thật sự không có lừa anh"


Tuy cô nói có hơi lắp bắp, nét mặt cũng rất khẩn trương.


Có thể là Mặc Sơ thật sự chưa từng nói dối trước mặt Quyền Để Sâm, hôm nay lúc nói lời này, đúng là cô có hơi thấp thỏm bất an.


Hai bàn tay của cô nắm lại với nhau, rất sợ anh lại hỏi nữa.


Quyền Đế Sâm không có truy hỏi ai là người đứng sau thúc đẩy nữa, Mặc Sơ không nói, trong lòng anh cũng đã có người được chọn rồi, đương nhiên người này là Bạch Tử chứ chẳng còn ai vào đây nữa.


Thảo nào, dạo gần đây Bạch Tử đòi ở lại biệt thự vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Mặc Sơ cũng chung sống hòa bình với Bạch Tử, gần đây ở chung khá yên ổn, không có bất kỳ gợn sóng nà.



vietwriter.vn



Thì ra là vì Mặc Sơ đã đồng ý với Bạch Tử, cô làm chuyện này, cho dù bây giờ Quyền Đế Sâm có hỏi thế nào, Mặc Sơ cũng sẽ không nói, cô sẽ không khai ra Bạch Tử.


Mặc Sơ thấy anh không nói gì nữa, cô tiến lên hai bước.


Cô đi tới trước mặt anh, cách anh rất gần.


Cô vươn tay ra, hai tay nhẹ nhàng ôm thắt lưng anh.


Mặc Sơ lại giải thích: "Em biết, anh không cần em làm gì cả, nhưng em muốn mình làm một ít chuyện, anh đừng giận nữa có được không?"


Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông này.


Trong mắt cô viết sự sùng bái dành cho anh, sự kính trọng dành cho anh, tình yêu dành cho anh, tình cảm biết ơn dành cho anh.


Bất luận thế sự biến thiên ra sao, bất luận tương lai bọn họ sẽ gặp phải khó khăn như thế nào, Mặc Sơ cũng muốn cùng anh đối mặt với mọi khó khăn nguy hiểm, bất luận trên con đường phía trước là bụi gai dày đặc, hay là hoa tươi nở rộ, ước nguyện ban đầu của cô, điểm xuất phát của cô, đều là hy vọng trên đường đi có anh bầu bạn.


Mặc Sơ thấy anh vẫn không nói chuyện, cô lại giải thích một lượt nữa: "Em làm như thế đã làm anh mất mặt phải không, bởi vì anh đã cưới một một đứa con gái riêng của nhà họ Long?"


Hơn nữa, nhà họ Long bây giờ cũng đang ồn ào huyên náo.


Cô vừa nói tới đây, sắc mặt lập tức thay đổi.


Qủa thực là Mặc Sơ chưa nghĩ tới điểm này, bởi vì cô chỉ muốn suy nghĩ thêm cho quyền Để Sâm, cô không ngờ thân phận địa vị của mình sẽ gây ra ảnh hưởng to lớn cho Quyền Đế Sâm!


Trước đây, cô là lấy thân phận của một cô bé mồ côi, gả vào nhà hào môn thế gia như nhà họ Quyền thế này đã làm cho rất nhiều người nghĩ rằng, cô là chim sẻ một phát biến thành phượng hoàng bay lên đầu cành.


Bây giờ cô tự công khai thân thế của mình ra, đúng là con gái riêng của cựu phó tổng thống, bây giờ là người đang tiến hành tranh cử tổng thống.


Mặc Sơ vừa nghĩ tới đây, cô sốt ruột đến sắp khóc rồi.


Lúc đó cô không ngờ là sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực cho Quyền Đế Sâm.


Ý nghĩ của cô, kinh nghiệm của cô vẫn còn quá đơn giản.


Quyền Đế Sâm nhìn dáng vẻ khẩn trương bất an, rất lo lắng không yên của người phụ nữ nhỏ này, lúc này cô còn sốt ruột đến nỗi sắp khóc rồi.


Anh mới chìa một tay ra, giữ chặt bả vai của cô, sau đó dùng một cái tay khác nâng cằm cô lên.


Anh thấy trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo của cô, vành mắt cô đỏ ửng, biểu cảm lo lắng.


Anh lại không kìm được thầm thở dài, có quan tâm anh như vậy!


Lúc này, anh mới nói: "Từ trước đến nay anh không sợ lời đồn tốt hay xấu gì!"


Mặc Sơ nhìn anh với ánh mắt hơi khó hiểu, thế mà anh lại không sợ có lời đồn tiêu cực, thế tại sao anh vẫn còn giận như vậy cơ chứ?


Cô cục xúc bất an ngóng nhìn người đàn ông này: "Lẽ nào là bởi em chưa thương lượng trước với anh sao?"


Qủa thật là Mặc Sơ muốn cho anh một bất ngờ, nhưng ai ngờ bây giờ lại biến thành một khiếp sợ.


Cho nên, bất ngờ và khiếp sợ cũng là chuyện của một ý niệm, có một số việc làm được tốt thì gọi là bất ngờ. Có những việc làm không tốt thì chính là khiếp sợ.


Bây giờ Mặc Sơ đã là mất bình tĩnh rồi, cô không nắm chắc nỗi lòng của Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm vẫn luôn cho rằng Mặc Sơ là một cục cưng ngoan, anh cũng thấy rất lạ: "Chuyện lần này, tại sao em không nói cho anh biết trước?"


Cho dù là bình thường công ty cổ có nghiệp vụ gì, cô cũng sẽ về nói với Quyền Đế Sâm.


Nhưng lần này, cô mặc kệ vinh nhục của mình, lấy tất cả của mình ra làm tiền đặt cược rồi đổ lên chuyện Long Diệu Thiên đang tranh cử tổng thống!


Cô chưa từng nhắc đến chuyện này trước mặt anh, sau khi Quyền Đế Sâm biết, làm sao mà anh không giận cơ chứ?







Mặc Sa cũng muốn cố gắng thật tốt, trở thành vợ của Quyền Đế Sâm, trở thành người con dâu được Bạch Tử công nhận.


Huống hồ, Long Diệu Thiên càng sợ thân phận của Mặc Sợ bị dân chúng biết, cô càng muốn nói.


Đối với người bố đẻ muốn bóp chết mình, chưa bao giờ Mặc Sơ muốn có người bố này.


Cho nên, Mặc Sơ nói: "Để Sâm, là tự em muốn như vậy và cũng là tự em làm như vậy."


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm không tin, anh nhìn cô: "Anh không hy vọng em lừa anh!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ lập tức gật đầu: "Em nói thật, em thật sự không có lừa anh"


Tuy cô nói có hơi lắp bắp, nét mặt cũng rất khẩn trương.


Có thể là Mặc Sơ thật sự chưa từng nói dối trước mặt Quyền Để Sâm, hôm nay lúc nói lời này, đúng là cô có hơi thấp thỏm bất an.


Hai bàn tay của cô nắm lại với nhau, rất sợ anh lại hỏi nữa.


Quyền Đế Sâm không có truy hỏi ai là người đứng sau thúc đẩy nữa, Mặc Sơ không nói, trong lòng anh cũng đã có người được chọn rồi, đương nhiên người này là Bạch Tử chứ chẳng còn ai vào đây nữa.


Thảo nào, dạo gần đây Bạch Tử đòi ở lại biệt thự vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Mặc Sơ cũng chung sống hòa bình với Bạch Tử, gần đây ở chung khá yên ổn, không có bất kỳ gợn sóng nà.



vietwriter.vn



Thì ra là vì Mặc Sơ đã đồng ý với Bạch Tử, cô làm chuyện này, cho dù bây giờ Quyền Đế Sâm có hỏi thế nào, Mặc Sơ cũng sẽ không nói, cô sẽ không khai ra Bạch Tử.


Mặc Sơ thấy anh không nói gì nữa, cô tiến lên hai bước.


Cô đi tới trước mặt anh, cách anh rất gần.


Cô vươn tay ra, hai tay nhẹ nhàng ôm thắt lưng anh.


Mặc Sơ lại giải thích: "Em biết, anh không cần em làm gì cả, nhưng em muốn mình làm một ít chuyện, anh đừng giận nữa có được không?"


Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông này.


Trong mắt cô viết sự sùng bái dành cho anh, sự kính trọng dành cho anh, tình yêu dành cho anh, tình cảm biết ơn dành cho anh.


Bất luận thế sự biến thiên ra sao, bất luận tương lai bọn họ sẽ gặp phải khó khăn như thế nào, Mặc Sơ cũng muốn cùng anh đối mặt với mọi khó khăn nguy hiểm, bất luận trên con đường phía trước là bụi gai dày đặc, hay là hoa tươi nở rộ, ước nguyện ban đầu của cô, điểm xuất phát của cô, đều là hy vọng trên đường đi có anh bầu bạn.


Mặc Sơ thấy anh vẫn không nói chuyện, cô lại giải thích một lượt nữa: "Em làm như thế đã làm anh mất mặt phải không, bởi vì anh đã cưới một một đứa con gái riêng của nhà họ Long?"


Hơn nữa, nhà họ Long bây giờ cũng đang ồn ào huyên náo.


Cô vừa nói tới đây, sắc mặt lập tức thay đổi.


Qủa thực là Mặc Sơ chưa nghĩ tới điểm này, bởi vì cô chỉ muốn suy nghĩ thêm cho quyền Để Sâm, cô không ngờ thân phận địa vị của mình sẽ gây ra ảnh hưởng to lớn cho Quyền Đế Sâm!


Trước đây, cô là lấy thân phận của một cô bé mồ côi, gả vào nhà hào môn thế gia như nhà họ Quyền thế này đã làm cho rất nhiều người nghĩ rằng, cô là chim sẻ một phát biến thành phượng hoàng bay lên đầu cành.


Bây giờ cô tự công khai thân thế của mình ra, đúng là con gái riêng của cựu phó tổng thống, bây giờ là người đang tiến hành tranh cử tổng thống.


Mặc Sơ vừa nghĩ tới đây, cô sốt ruột đến sắp khóc rồi.


Lúc đó cô không ngờ là sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực cho Quyền Đế Sâm.


Ý nghĩ của cô, kinh nghiệm của cô vẫn còn quá đơn giản.


Quyền Đế Sâm nhìn dáng vẻ khẩn trương bất an, rất lo lắng không yên của người phụ nữ nhỏ này, lúc này cô còn sốt ruột đến nỗi sắp khóc rồi.


Anh mới chìa một tay ra, giữ chặt bả vai của cô, sau đó dùng một cái tay khác nâng cằm cô lên.


Anh thấy trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo của cô, vành mắt cô đỏ ửng, biểu cảm lo lắng.


Anh lại không kìm được thầm thở dài, có quan tâm anh như vậy!


Lúc này, anh mới nói: "Từ trước đến nay anh không sợ lời đồn tốt hay xấu gì!"


Mặc Sơ nhìn anh với ánh mắt hơi khó hiểu, thế mà anh lại không sợ có lời đồn tiêu cực, thế tại sao anh vẫn còn giận như vậy cơ chứ?


Cô cục xúc bất an ngóng nhìn người đàn ông này: "Lẽ nào là bởi em chưa thương lượng trước với anh sao?"


Qủa thật là Mặc Sơ muốn cho anh một bất ngờ, nhưng ai ngờ bây giờ lại biến thành một khiếp sợ.


Cho nên, bất ngờ và khiếp sợ cũng là chuyện của một ý niệm, có một số việc làm được tốt thì gọi là bất ngờ. Có những việc làm không tốt thì chính là khiếp sợ.


Bây giờ Mặc Sơ đã là mất bình tĩnh rồi, cô không nắm chắc nỗi lòng của Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm vẫn luôn cho rằng Mặc Sơ là một cục cưng ngoan, anh cũng thấy rất lạ: "Chuyện lần này, tại sao em không nói cho anh biết trước?"


Cho dù là bình thường công ty cổ có nghiệp vụ gì, cô cũng sẽ về nói với Quyền Đế Sâm.


Nhưng lần này, cô mặc kệ vinh nhục của mình, lấy tất cả của mình ra làm tiền đặt cược rồi đổ lên chuyện Long Diệu Thiên đang tranh cử tổng thống!


Cô chưa từng nhắc đến chuyện này trước mặt anh, sau khi Quyền Đế Sâm biết, làm sao mà anh không giận cơ chứ?
vietwriter.vn vietwriter.vn












Mặc Sa cũng muốn cố gắng thật tốt, trở thành vợ của Quyền Đế Sâm, trở thành người con dâu được Bạch Tử công nhận.


Huống hồ, Long Diệu Thiên càng sợ thân phận của Mặc Sợ bị dân chúng biết, cô càng muốn nói.


Đối với người bố đẻ muốn bóp chết mình, chưa bao giờ Mặc Sơ muốn có người bố này.


Cho nên, Mặc Sơ nói: "Để Sâm, là tự em muốn như vậy và cũng là tự em làm như vậy."


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm không tin, anh nhìn cô: "Anh không hy vọng em lừa anh!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ lập tức gật đầu: "Em nói thật, em thật sự không có lừa anh"


Tuy cô nói có hơi lắp bắp, nét mặt cũng rất khẩn trương.


Có thể là Mặc Sơ thật sự chưa từng nói dối trước mặt Quyền Để Sâm, hôm nay lúc nói lời này, đúng là cô có hơi thấp thỏm bất an.


Hai bàn tay của cô nắm lại với nhau, rất sợ anh lại hỏi nữa.


Quyền Đế Sâm không có truy hỏi ai là người đứng sau thúc đẩy nữa, Mặc Sơ không nói, trong lòng anh cũng đã có người được chọn rồi, đương nhiên người này là Bạch Tử chứ chẳng còn ai vào đây nữa.


Thảo nào, dạo gần đây Bạch Tử đòi ở lại biệt thự vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Mặc Sơ cũng chung sống hòa bình với Bạch Tử, gần đây ở chung khá yên ổn, không có bất kỳ gợn sóng nà.



vietwriter.vn



Thì ra là vì Mặc Sơ đã đồng ý với Bạch Tử, cô làm chuyện này, cho dù bây giờ Quyền Đế Sâm có hỏi thế nào, Mặc Sơ cũng sẽ không nói, cô sẽ không khai ra Bạch Tử.


Mặc Sơ thấy anh không nói gì nữa, cô tiến lên hai bước.


Cô đi tới trước mặt anh, cách anh rất gần.


Cô vươn tay ra, hai tay nhẹ nhàng ôm thắt lưng anh.


Mặc Sơ lại giải thích: "Em biết, anh không cần em làm gì cả, nhưng em muốn mình làm một ít chuyện, anh đừng giận nữa có được không?"


Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông này.


Trong mắt cô viết sự sùng bái dành cho anh, sự kính trọng dành cho anh, tình yêu dành cho anh, tình cảm biết ơn dành cho anh.


Bất luận thế sự biến thiên ra sao, bất luận tương lai bọn họ sẽ gặp phải khó khăn như thế nào, Mặc Sơ cũng muốn cùng anh đối mặt với mọi khó khăn nguy hiểm, bất luận trên con đường phía trước là bụi gai dày đặc, hay là hoa tươi nở rộ, ước nguyện ban đầu của cô, điểm xuất phát của cô, đều là hy vọng trên đường đi có anh bầu bạn.


Mặc Sơ thấy anh vẫn không nói chuyện, cô lại giải thích một lượt nữa: "Em làm như thế đã làm anh mất mặt phải không, bởi vì anh đã cưới một một đứa con gái riêng của nhà họ Long?"


Hơn nữa, nhà họ Long bây giờ cũng đang ồn ào huyên náo.


Cô vừa nói tới đây, sắc mặt lập tức thay đổi.


Qủa thực là Mặc Sơ chưa nghĩ tới điểm này, bởi vì cô chỉ muốn suy nghĩ thêm cho quyền Để Sâm, cô không ngờ thân phận địa vị của mình sẽ gây ra ảnh hưởng to lớn cho Quyền Đế Sâm!


Trước đây, cô là lấy thân phận của một cô bé mồ côi, gả vào nhà hào môn thế gia như nhà họ Quyền thế này đã làm cho rất nhiều người nghĩ rằng, cô là chim sẻ một phát biến thành phượng hoàng bay lên đầu cành.


Bây giờ cô tự công khai thân thế của mình ra, đúng là con gái riêng của cựu phó tổng thống, bây giờ là người đang tiến hành tranh cử tổng thống.


Mặc Sơ vừa nghĩ tới đây, cô sốt ruột đến sắp khóc rồi.


Lúc đó cô không ngờ là sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực cho Quyền Đế Sâm.


Ý nghĩ của cô, kinh nghiệm của cô vẫn còn quá đơn giản.


Quyền Đế Sâm nhìn dáng vẻ khẩn trương bất an, rất lo lắng không yên của người phụ nữ nhỏ này, lúc này cô còn sốt ruột đến nỗi sắp khóc rồi.


Anh mới chìa một tay ra, giữ chặt bả vai của cô, sau đó dùng một cái tay khác nâng cằm cô lên.


Anh thấy trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo của cô, vành mắt cô đỏ ửng, biểu cảm lo lắng.


Anh lại không kìm được thầm thở dài, có quan tâm anh như vậy!


Lúc này, anh mới nói: "Từ trước đến nay anh không sợ lời đồn tốt hay xấu gì!"


Mặc Sơ nhìn anh với ánh mắt hơi khó hiểu, thế mà anh lại không sợ có lời đồn tiêu cực, thế tại sao anh vẫn còn giận như vậy cơ chứ?


Cô cục xúc bất an ngóng nhìn người đàn ông này: "Lẽ nào là bởi em chưa thương lượng trước với anh sao?"


Qủa thật là Mặc Sơ muốn cho anh một bất ngờ, nhưng ai ngờ bây giờ lại biến thành một khiếp sợ.


Cho nên, bất ngờ và khiếp sợ cũng là chuyện của một ý niệm, có một số việc làm được tốt thì gọi là bất ngờ. Có những việc làm không tốt thì chính là khiếp sợ.


Bây giờ Mặc Sơ đã là mất bình tĩnh rồi, cô không nắm chắc nỗi lòng của Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm vẫn luôn cho rằng Mặc Sơ là một cục cưng ngoan, anh cũng thấy rất lạ: "Chuyện lần này, tại sao em không nói cho anh biết trước?"


Cho dù là bình thường công ty cổ có nghiệp vụ gì, cô cũng sẽ về nói với Quyền Đế Sâm.


Nhưng lần này, cô mặc kệ vinh nhục của mình, lấy tất cả của mình ra làm tiền đặt cược rồi đổ lên chuyện Long Diệu Thiên đang tranh cử tổng thống!


Cô chưa từng nhắc đến chuyện này trước mặt anh, sau khi Quyền Đế Sâm biết, làm sao mà anh không giận cơ chứ?







Mặc Sa cũng muốn cố gắng thật tốt, trở thành vợ của Quyền Đế Sâm, trở thành người con dâu được Bạch Tử công nhận.


Huống hồ, Long Diệu Thiên càng sợ thân phận của Mặc Sợ bị dân chúng biết, cô càng muốn nói.


Đối với người bố đẻ muốn bóp chết mình, chưa bao giờ Mặc Sơ muốn có người bố này.


Cho nên, Mặc Sơ nói: "Để Sâm, là tự em muốn như vậy và cũng là tự em làm như vậy."


Đương nhiên là Quyền Đế Sâm không tin, anh nhìn cô: "Anh không hy vọng em lừa anh!"



vietwriter.vn



Mặc Sơ lập tức gật đầu: "Em nói thật, em thật sự không có lừa anh"


Tuy cô nói có hơi lắp bắp, nét mặt cũng rất khẩn trương.


Có thể là Mặc Sơ thật sự chưa từng nói dối trước mặt Quyền Để Sâm, hôm nay lúc nói lời này, đúng là cô có hơi thấp thỏm bất an.


Hai bàn tay của cô nắm lại với nhau, rất sợ anh lại hỏi nữa.


Quyền Đế Sâm không có truy hỏi ai là người đứng sau thúc đẩy nữa, Mặc Sơ không nói, trong lòng anh cũng đã có người được chọn rồi, đương nhiên người này là Bạch Tử chứ chẳng còn ai vào đây nữa.


Thảo nào, dạo gần đây Bạch Tử đòi ở lại biệt thự vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Mặc Sơ cũng chung sống hòa bình với Bạch Tử, gần đây ở chung khá yên ổn, không có bất kỳ gợn sóng nà.



vietwriter.vn



Thì ra là vì Mặc Sơ đã đồng ý với Bạch Tử, cô làm chuyện này, cho dù bây giờ Quyền Đế Sâm có hỏi thế nào, Mặc Sơ cũng sẽ không nói, cô sẽ không khai ra Bạch Tử.


Mặc Sơ thấy anh không nói gì nữa, cô tiến lên hai bước.


Cô đi tới trước mặt anh, cách anh rất gần.


Cô vươn tay ra, hai tay nhẹ nhàng ôm thắt lưng anh.


Mặc Sơ lại giải thích: "Em biết, anh không cần em làm gì cả, nhưng em muốn mình làm một ít chuyện, anh đừng giận nữa có được không?"


Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông này.


Trong mắt cô viết sự sùng bái dành cho anh, sự kính trọng dành cho anh, tình yêu dành cho anh, tình cảm biết ơn dành cho anh.


Bất luận thế sự biến thiên ra sao, bất luận tương lai bọn họ sẽ gặp phải khó khăn như thế nào, Mặc Sơ cũng muốn cùng anh đối mặt với mọi khó khăn nguy hiểm, bất luận trên con đường phía trước là bụi gai dày đặc, hay là hoa tươi nở rộ, ước nguyện ban đầu của cô, điểm xuất phát của cô, đều là hy vọng trên đường đi có anh bầu bạn.


Mặc Sơ thấy anh vẫn không nói chuyện, cô lại giải thích một lượt nữa: "Em làm như thế đã làm anh mất mặt phải không, bởi vì anh đã cưới một một đứa con gái riêng của nhà họ Long?"


Hơn nữa, nhà họ Long bây giờ cũng đang ồn ào huyên náo.


Cô vừa nói tới đây, sắc mặt lập tức thay đổi.


Qủa thực là Mặc Sơ chưa nghĩ tới điểm này, bởi vì cô chỉ muốn suy nghĩ thêm cho quyền Để Sâm, cô không ngờ thân phận địa vị của mình sẽ gây ra ảnh hưởng to lớn cho Quyền Đế Sâm!


Trước đây, cô là lấy thân phận của một cô bé mồ côi, gả vào nhà hào môn thế gia như nhà họ Quyền thế này đã làm cho rất nhiều người nghĩ rằng, cô là chim sẻ một phát biến thành phượng hoàng bay lên đầu cành.


Bây giờ cô tự công khai thân thế của mình ra, đúng là con gái riêng của cựu phó tổng thống, bây giờ là người đang tiến hành tranh cử tổng thống.


Mặc Sơ vừa nghĩ tới đây, cô sốt ruột đến sắp khóc rồi.


Lúc đó cô không ngờ là sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực cho Quyền Đế Sâm.


Ý nghĩ của cô, kinh nghiệm của cô vẫn còn quá đơn giản.


Quyền Đế Sâm nhìn dáng vẻ khẩn trương bất an, rất lo lắng không yên của người phụ nữ nhỏ này, lúc này cô còn sốt ruột đến nỗi sắp khóc rồi.


Anh mới chìa một tay ra, giữ chặt bả vai của cô, sau đó dùng một cái tay khác nâng cằm cô lên.


Anh thấy trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo của cô, vành mắt cô đỏ ửng, biểu cảm lo lắng.


Anh lại không kìm được thầm thở dài, có quan tâm anh như vậy!


Lúc này, anh mới nói: "Từ trước đến nay anh không sợ lời đồn tốt hay xấu gì!"


Mặc Sơ nhìn anh với ánh mắt hơi khó hiểu, thế mà anh lại không sợ có lời đồn tiêu cực, thế tại sao anh vẫn còn giận như vậy cơ chứ?


Cô cục xúc bất an ngóng nhìn người đàn ông này: "Lẽ nào là bởi em chưa thương lượng trước với anh sao?"


Qủa thật là Mặc Sơ muốn cho anh một bất ngờ, nhưng ai ngờ bây giờ lại biến thành một khiếp sợ.


Cho nên, bất ngờ và khiếp sợ cũng là chuyện của một ý niệm, có một số việc làm được tốt thì gọi là bất ngờ. Có những việc làm không tốt thì chính là khiếp sợ.


Bây giờ Mặc Sơ đã là mất bình tĩnh rồi, cô không nắm chắc nỗi lòng của Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm vẫn luôn cho rằng Mặc Sơ là một cục cưng ngoan, anh cũng thấy rất lạ: "Chuyện lần này, tại sao em không nói cho anh biết trước?"


Cho dù là bình thường công ty cổ có nghiệp vụ gì, cô cũng sẽ về nói với Quyền Đế Sâm.


Nhưng lần này, cô mặc kệ vinh nhục của mình, lấy tất cả của mình ra làm tiền đặt cược rồi đổ lên chuyện Long Diệu Thiên đang tranh cử tổng thống!


Cô chưa từng nhắc đến chuyện này trước mặt anh, sau khi Quyền Đế Sâm biết, làm sao mà anh không giận cơ chứ?
vietwriter.vn vietwriter.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK