Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ân Phi Âm nhìn Mặc Sơ chằm chằm, cô ta nói nhỏ bên tai Mặc Sơ: "Tuy cô không có cái bản lĩnh này, nhưng, sau khi cô lấy lòng tổng giám đốc Quyền ở trên giường, một khi tổng giám đốc Quyền vui vẻ, thì có chuyện gì không làm được cơ chứ?"


Mặc Sơ sửng sốt, cô thật sự chưa có liên kết chuyện này và Quyền Đế Sâm với nhau?


Huống hồ, hiện tại quan hệ của cô và Quyền Đế Sâm... một lời khó nói hết.


Vẻ mặt của Mặc Sơ, làm cho Ân Phi Âm càng cảm thấy chính là Mặc Sơ làm.


"Tiểu yêu tinh không biết xấu hổ!" Ân Phi Âm cứ cho rằng, chắc chắn là công phu trên giường của Mặc Sơ tốt, làm cho quyền Đế Sâm vui.


Vẻ mặt của Mặc Sơ trầm xuống: "Khó trách mấy năm nay cho dù cô đã làm quản lý, thành tích của cô vẫn bình thường! Cô biết vì sao không?"



vietwriter.vn



Đây là đang dẫm trúng chỗ đau của Ân Phi Âm, phải biết rằng thành tích của cô ta thật sự không tốt.


Mặc Sơ thấy sắc mặt của Ân Phi Âm trở nên khó coi, cô mới nói: "Một người há mồm ngậm mồm toàn là công phu trên giường, thì có thể giỏi được đến đâu!"


Cô nói xong, liền thẳng lưng, tự tin mười phần đi về văn phòng của mình.


Cô hoàn toàn không cần giữ thể diện cho Ân Phi Âm, một người phụ nữ không có thành tích lại đi châm ngòi thị phi như thế, Mặc Sơ dứt khoát chọc vào điểm yếu của cô ta luôn.


Mặc Sơ về tới văn phòng, cô ngồi xuống.


Thật ra, hai nhà Mộ, Đường kết thông gia, đây đều là danh môn vọng tộc ở thành phố S, loại chuyện đào hôn này, Mộ Dật Phong hoàn toàn làm được.


Chỉ có điều, Mặc Sơ không ngờ, Đường Tuyết Nhi cũng dám!



vietwriter.vn



Có lẽ, vì tự do, mỗi người đều có đầy đủ dũng cảm nhỉ!


Cô lại nghĩ về bản thân mình, hình như cô chưa bao giờ sống cuộc sống của mình!


Hồi nhỏ, ở nhà họ Mặc, cô cũng lớn lên trong sự bắt nạt, cô từng ao ước vô số lần, đợi sau khi cô 18 tuổi, cô nhất định sẽ độc lập tự chủ, cô sẽ thi vào một trường đại học ở xa, cô sẽ có lý tưởng của mình.


Nhưng mà, vào năm cô 18 tuổi, vận hạn ập đến, cô bị người lạ mặt đã uống say cưỡng ép chiếm lấy, trong bóng đêm, cô cũng không biết anh là ai, bụng cô lại có thêm một cặp thai long phượng.


Sáu năm nay, cô bận rộn mà hạnh phúc, cô cũng không dám suy nghĩ về đời sống tình cảm của mình.


Mãi đến khi gặp Quyền Đế Sâm...


Thật ra, mỗi người đều không có tự do thật sự.


Mặc Sơ là vậy, Quyền Đế Sâm cũng vậy, không ai có thể thoát khỏi hiện thực cuộc sống.


Mặc Sơ lưu luyến cặp thai long phượng, cô đã tức giận, cô cũng phải bị quản chế bởi Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm cũng không buông bỏ được tất cả, mục tiêu báo thù của anh sắp hoàn thành rồi!


Hôm nay đúng là một ngày rối loạn!


Đường Tuyết Nhi mất tích, Mộ Dật Phong cũng không thấy đâu.


Người của hai gia tộc lớn đều bận rộn vừa tìm người vừa gọi điện cho các vị khách thông báo hủy bỏ đám cưới, còn có truyền thông thêm dầu vào lửa, chuyện này càng xào càng hot rồi.


Công ty Quyền Thị.


Đường Tuyết Nhi đang uống trà ở trong văn phòng chủ tịch của Quyền Đế Sâm: "Anh Sâm, chỉ có chỗ anh là an toàn nhất thôi!"


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô ta, lớp trang điểm xấu xí của cô ta vẫn chưa được xóa đi: "Qua hôm nay, chuyện này đã thành kết cục đã định, bố em cũng sẽ không ép em nữa!"


Đường Tuyết Nhi gật đầu: "Tại sao em không có một tí tự do nào vậy?"


"Cái gọi là tự do, đều phải trả giá." Quyền Đế Sâm hơi cong môi.


Cái giá mà mỗi người phải trả là khác nhau, tự do cũng khác nhau.


Khi trời tối, sau khi Quyền Đế Sâm tan làm, Đường Tuyết Nhi cũng ngồi xe anh về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Sau khi Mặc Sơ về nhà, cô nhìn thấy trong phòng khách có một thân ảnh quen thuộc, cô đi vào nhà liền nghe thấy Đường Tuyết Nhi gọi giòn tan: "Chị dâu, chị về rồi à!"


"Tuyết Nhi..." Mặc Sơ lập tức hiểu ra ngay, lẽ nào tất cả những chuyện này có liên quan đến quyền Đế Sâm thật sao?


Đường Tuyết Nhi kéo cô ngồi xuống: "Chị tan làm rồi phải không? Chị uống trà đi!"


Mặc Sơ và cô ta ngồi xuống, trà uống ngọt mà hơi đắng chát, trên gương mặt của Đường Tuyết Nhi, tràn ngập một niềm hạnh phúc mang theo tự do.


Lúc này, cửa phòng bếp cũng mở ra.


Quyền Đế Sâm bê đồ ăn đi ra: "Có thể ăn cơm tối được rồi!"


Năm người cùng ngồi vào bàn, bắt đầu ăn bữa tối.


Bữa tối hôm nay, là Quyền Đế Sâm tự nấu.


Trên bàn, một con cá Thạch Ban hấp, tỏa ra mùi thơm.


Quyền Đế Sâm vẫn dùng đũa gắp thịt cá, rút xương cá, rồi bỏ vào trong bát của Mặc Sơ.


Hành động chu đáo mà ấm áp như này, đây là hành động đã làm trái tim Mặc Sơ rung động ngay từ lúc đầu, khiến cô nghĩ rằng, người đàn ông này thật sự là người đàn ông tốt mà cô có thể dựa vào.




Ân Phi Âm nhìn Mặc Sơ chằm chằm, cô ta nói nhỏ bên tai Mặc Sơ: "Tuy cô không có cái bản lĩnh này, nhưng, sau khi cô lấy lòng tổng giám đốc Quyền ở trên giường, một khi tổng giám đốc Quyền vui vẻ, thì có chuyện gì không làm được cơ chứ?"


Mặc Sơ sửng sốt, cô thật sự chưa có liên kết chuyện này và Quyền Đế Sâm với nhau?


Huống hồ, hiện tại quan hệ của cô và Quyền Đế Sâm... một lời khó nói hết.


Vẻ mặt của Mặc Sơ, làm cho Ân Phi Âm càng cảm thấy chính là Mặc Sơ làm.


"Tiểu yêu tinh không biết xấu hổ!" Ân Phi Âm cứ cho rằng, chắc chắn là công phu trên giường của Mặc Sơ tốt, làm cho quyền Đế Sâm vui.


Vẻ mặt của Mặc Sơ trầm xuống: "Khó trách mấy năm nay cho dù cô đã làm quản lý, thành tích của cô vẫn bình thường! Cô biết vì sao không?"



vietwriter.vn



Đây là đang dẫm trúng chỗ đau của Ân Phi Âm, phải biết rằng thành tích của cô ta thật sự không tốt.


Mặc Sơ thấy sắc mặt của Ân Phi Âm trở nên khó coi, cô mới nói: "Một người há mồm ngậm mồm toàn là công phu trên giường, thì có thể giỏi được đến đâu!"


Cô nói xong, liền thẳng lưng, tự tin mười phần đi về văn phòng của mình.


Cô hoàn toàn không cần giữ thể diện cho Ân Phi Âm, một người phụ nữ không có thành tích lại đi châm ngòi thị phi như thế, Mặc Sơ dứt khoát chọc vào điểm yếu của cô ta luôn.


Mặc Sơ về tới văn phòng, cô ngồi xuống.


Thật ra, hai nhà Mộ, Đường kết thông gia, đây đều là danh môn vọng tộc ở thành phố S, loại chuyện đào hôn này, Mộ Dật Phong hoàn toàn làm được.


Chỉ có điều, Mặc Sơ không ngờ, Đường Tuyết Nhi cũng dám!



vietwriter.vn



Có lẽ, vì tự do, mỗi người đều có đầy đủ dũng cảm nhỉ!


Cô lại nghĩ về bản thân mình, hình như cô chưa bao giờ sống cuộc sống của mình!


Hồi nhỏ, ở nhà họ Mặc, cô cũng lớn lên trong sự bắt nạt, cô từng ao ước vô số lần, đợi sau khi cô 18 tuổi, cô nhất định sẽ độc lập tự chủ, cô sẽ thi vào một trường đại học ở xa, cô sẽ có lý tưởng của mình.


Nhưng mà, vào năm cô 18 tuổi, vận hạn ập đến, cô bị người lạ mặt đã uống say cưỡng ép chiếm lấy, trong bóng đêm, cô cũng không biết anh là ai, bụng cô lại có thêm một cặp thai long phượng.


Sáu năm nay, cô bận rộn mà hạnh phúc, cô cũng không dám suy nghĩ về đời sống tình cảm của mình.


Mãi đến khi gặp Quyền Đế Sâm...


Thật ra, mỗi người đều không có tự do thật sự.


Mặc Sơ là vậy, Quyền Đế Sâm cũng vậy, không ai có thể thoát khỏi hiện thực cuộc sống.


Mặc Sơ lưu luyến cặp thai long phượng, cô đã tức giận, cô cũng phải bị quản chế bởi Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm cũng không buông bỏ được tất cả, mục tiêu báo thù của anh sắp hoàn thành rồi!


Hôm nay đúng là một ngày rối loạn!


Đường Tuyết Nhi mất tích, Mộ Dật Phong cũng không thấy đâu.


Người của hai gia tộc lớn đều bận rộn vừa tìm người vừa gọi điện cho các vị khách thông báo hủy bỏ đám cưới, còn có truyền thông thêm dầu vào lửa, chuyện này càng xào càng hot rồi.


Công ty Quyền Thị.


Đường Tuyết Nhi đang uống trà ở trong văn phòng chủ tịch của Quyền Đế Sâm: "Anh Sâm, chỉ có chỗ anh là an toàn nhất thôi!"


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô ta, lớp trang điểm xấu xí của cô ta vẫn chưa được xóa đi: "Qua hôm nay, chuyện này đã thành kết cục đã định, bố em cũng sẽ không ép em nữa!"


Đường Tuyết Nhi gật đầu: "Tại sao em không có một tí tự do nào vậy?"


"Cái gọi là tự do, đều phải trả giá." Quyền Đế Sâm hơi cong môi.


Cái giá mà mỗi người phải trả là khác nhau, tự do cũng khác nhau.


Khi trời tối, sau khi Quyền Đế Sâm tan làm, Đường Tuyết Nhi cũng ngồi xe anh về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Sau khi Mặc Sơ về nhà, cô nhìn thấy trong phòng khách có một thân ảnh quen thuộc, cô đi vào nhà liền nghe thấy Đường Tuyết Nhi gọi giòn tan: "Chị dâu, chị về rồi à!"


"Tuyết Nhi..." Mặc Sơ lập tức hiểu ra ngay, lẽ nào tất cả những chuyện này có liên quan đến quyền Đế Sâm thật sao?


Đường Tuyết Nhi kéo cô ngồi xuống: "Chị tan làm rồi phải không? Chị uống trà đi!"


Mặc Sơ và cô ta ngồi xuống, trà uống ngọt mà hơi đắng chát, trên gương mặt của Đường Tuyết Nhi, tràn ngập một niềm hạnh phúc mang theo tự do.


Lúc này, cửa phòng bếp cũng mở ra.


Quyền Đế Sâm bê đồ ăn đi ra: "Có thể ăn cơm tối được rồi!"


Năm người cùng ngồi vào bàn, bắt đầu ăn bữa tối.


Bữa tối hôm nay, là Quyền Đế Sâm tự nấu.


Trên bàn, một con cá Thạch Ban hấp, tỏa ra mùi thơm.


Quyền Đế Sâm vẫn dùng đũa gắp thịt cá, rút xương cá, rồi bỏ vào trong bát của Mặc Sơ.


Hành động chu đáo mà ấm áp như này, đây là hành động đã làm trái tim Mặc Sơ rung động ngay từ lúc đầu, khiến cô nghĩ rằng, người đàn ông này thật sự là người đàn ông tốt mà cô có thể dựa vào.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Ân Phi Âm nhìn Mặc Sơ chằm chằm, cô ta nói nhỏ bên tai Mặc Sơ: "Tuy cô không có cái bản lĩnh này, nhưng, sau khi cô lấy lòng tổng giám đốc Quyền ở trên giường, một khi tổng giám đốc Quyền vui vẻ, thì có chuyện gì không làm được cơ chứ?"


Mặc Sơ sửng sốt, cô thật sự chưa có liên kết chuyện này và Quyền Đế Sâm với nhau?


Huống hồ, hiện tại quan hệ của cô và Quyền Đế Sâm... một lời khó nói hết.


Vẻ mặt của Mặc Sơ, làm cho Ân Phi Âm càng cảm thấy chính là Mặc Sơ làm.


"Tiểu yêu tinh không biết xấu hổ!" Ân Phi Âm cứ cho rằng, chắc chắn là công phu trên giường của Mặc Sơ tốt, làm cho quyền Đế Sâm vui.


Vẻ mặt của Mặc Sơ trầm xuống: "Khó trách mấy năm nay cho dù cô đã làm quản lý, thành tích của cô vẫn bình thường! Cô biết vì sao không?"



vietwriter.vn



Đây là đang dẫm trúng chỗ đau của Ân Phi Âm, phải biết rằng thành tích của cô ta thật sự không tốt.


Mặc Sơ thấy sắc mặt của Ân Phi Âm trở nên khó coi, cô mới nói: "Một người há mồm ngậm mồm toàn là công phu trên giường, thì có thể giỏi được đến đâu!"


Cô nói xong, liền thẳng lưng, tự tin mười phần đi về văn phòng của mình.


Cô hoàn toàn không cần giữ thể diện cho Ân Phi Âm, một người phụ nữ không có thành tích lại đi châm ngòi thị phi như thế, Mặc Sơ dứt khoát chọc vào điểm yếu của cô ta luôn.


Mặc Sơ về tới văn phòng, cô ngồi xuống.


Thật ra, hai nhà Mộ, Đường kết thông gia, đây đều là danh môn vọng tộc ở thành phố S, loại chuyện đào hôn này, Mộ Dật Phong hoàn toàn làm được.


Chỉ có điều, Mặc Sơ không ngờ, Đường Tuyết Nhi cũng dám!



vietwriter.vn



Có lẽ, vì tự do, mỗi người đều có đầy đủ dũng cảm nhỉ!


Cô lại nghĩ về bản thân mình, hình như cô chưa bao giờ sống cuộc sống của mình!


Hồi nhỏ, ở nhà họ Mặc, cô cũng lớn lên trong sự bắt nạt, cô từng ao ước vô số lần, đợi sau khi cô 18 tuổi, cô nhất định sẽ độc lập tự chủ, cô sẽ thi vào một trường đại học ở xa, cô sẽ có lý tưởng của mình.


Nhưng mà, vào năm cô 18 tuổi, vận hạn ập đến, cô bị người lạ mặt đã uống say cưỡng ép chiếm lấy, trong bóng đêm, cô cũng không biết anh là ai, bụng cô lại có thêm một cặp thai long phượng.


Sáu năm nay, cô bận rộn mà hạnh phúc, cô cũng không dám suy nghĩ về đời sống tình cảm của mình.


Mãi đến khi gặp Quyền Đế Sâm...


Thật ra, mỗi người đều không có tự do thật sự.


Mặc Sơ là vậy, Quyền Đế Sâm cũng vậy, không ai có thể thoát khỏi hiện thực cuộc sống.


Mặc Sơ lưu luyến cặp thai long phượng, cô đã tức giận, cô cũng phải bị quản chế bởi Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm cũng không buông bỏ được tất cả, mục tiêu báo thù của anh sắp hoàn thành rồi!


Hôm nay đúng là một ngày rối loạn!


Đường Tuyết Nhi mất tích, Mộ Dật Phong cũng không thấy đâu.


Người của hai gia tộc lớn đều bận rộn vừa tìm người vừa gọi điện cho các vị khách thông báo hủy bỏ đám cưới, còn có truyền thông thêm dầu vào lửa, chuyện này càng xào càng hot rồi.


Công ty Quyền Thị.


Đường Tuyết Nhi đang uống trà ở trong văn phòng chủ tịch của Quyền Đế Sâm: "Anh Sâm, chỉ có chỗ anh là an toàn nhất thôi!"


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô ta, lớp trang điểm xấu xí của cô ta vẫn chưa được xóa đi: "Qua hôm nay, chuyện này đã thành kết cục đã định, bố em cũng sẽ không ép em nữa!"


Đường Tuyết Nhi gật đầu: "Tại sao em không có một tí tự do nào vậy?"


"Cái gọi là tự do, đều phải trả giá." Quyền Đế Sâm hơi cong môi.


Cái giá mà mỗi người phải trả là khác nhau, tự do cũng khác nhau.


Khi trời tối, sau khi Quyền Đế Sâm tan làm, Đường Tuyết Nhi cũng ngồi xe anh về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Sau khi Mặc Sơ về nhà, cô nhìn thấy trong phòng khách có một thân ảnh quen thuộc, cô đi vào nhà liền nghe thấy Đường Tuyết Nhi gọi giòn tan: "Chị dâu, chị về rồi à!"


"Tuyết Nhi..." Mặc Sơ lập tức hiểu ra ngay, lẽ nào tất cả những chuyện này có liên quan đến quyền Đế Sâm thật sao?


Đường Tuyết Nhi kéo cô ngồi xuống: "Chị tan làm rồi phải không? Chị uống trà đi!"


Mặc Sơ và cô ta ngồi xuống, trà uống ngọt mà hơi đắng chát, trên gương mặt của Đường Tuyết Nhi, tràn ngập một niềm hạnh phúc mang theo tự do.


Lúc này, cửa phòng bếp cũng mở ra.


Quyền Đế Sâm bê đồ ăn đi ra: "Có thể ăn cơm tối được rồi!"


Năm người cùng ngồi vào bàn, bắt đầu ăn bữa tối.


Bữa tối hôm nay, là Quyền Đế Sâm tự nấu.


Trên bàn, một con cá Thạch Ban hấp, tỏa ra mùi thơm.


Quyền Đế Sâm vẫn dùng đũa gắp thịt cá, rút xương cá, rồi bỏ vào trong bát của Mặc Sơ.


Hành động chu đáo mà ấm áp như này, đây là hành động đã làm trái tim Mặc Sơ rung động ngay từ lúc đầu, khiến cô nghĩ rằng, người đàn ông này thật sự là người đàn ông tốt mà cô có thể dựa vào.




Ân Phi Âm nhìn Mặc Sơ chằm chằm, cô ta nói nhỏ bên tai Mặc Sơ: "Tuy cô không có cái bản lĩnh này, nhưng, sau khi cô lấy lòng tổng giám đốc Quyền ở trên giường, một khi tổng giám đốc Quyền vui vẻ, thì có chuyện gì không làm được cơ chứ?"


Mặc Sơ sửng sốt, cô thật sự chưa có liên kết chuyện này và Quyền Đế Sâm với nhau?


Huống hồ, hiện tại quan hệ của cô và Quyền Đế Sâm... một lời khó nói hết.


Vẻ mặt của Mặc Sơ, làm cho Ân Phi Âm càng cảm thấy chính là Mặc Sơ làm.


"Tiểu yêu tinh không biết xấu hổ!" Ân Phi Âm cứ cho rằng, chắc chắn là công phu trên giường của Mặc Sơ tốt, làm cho quyền Đế Sâm vui.


Vẻ mặt của Mặc Sơ trầm xuống: "Khó trách mấy năm nay cho dù cô đã làm quản lý, thành tích của cô vẫn bình thường! Cô biết vì sao không?"



vietwriter.vn



Đây là đang dẫm trúng chỗ đau của Ân Phi Âm, phải biết rằng thành tích của cô ta thật sự không tốt.


Mặc Sơ thấy sắc mặt của Ân Phi Âm trở nên khó coi, cô mới nói: "Một người há mồm ngậm mồm toàn là công phu trên giường, thì có thể giỏi được đến đâu!"


Cô nói xong, liền thẳng lưng, tự tin mười phần đi về văn phòng của mình.


Cô hoàn toàn không cần giữ thể diện cho Ân Phi Âm, một người phụ nữ không có thành tích lại đi châm ngòi thị phi như thế, Mặc Sơ dứt khoát chọc vào điểm yếu của cô ta luôn.


Mặc Sơ về tới văn phòng, cô ngồi xuống.


Thật ra, hai nhà Mộ, Đường kết thông gia, đây đều là danh môn vọng tộc ở thành phố S, loại chuyện đào hôn này, Mộ Dật Phong hoàn toàn làm được.


Chỉ có điều, Mặc Sơ không ngờ, Đường Tuyết Nhi cũng dám!



vietwriter.vn



Có lẽ, vì tự do, mỗi người đều có đầy đủ dũng cảm nhỉ!


Cô lại nghĩ về bản thân mình, hình như cô chưa bao giờ sống cuộc sống của mình!


Hồi nhỏ, ở nhà họ Mặc, cô cũng lớn lên trong sự bắt nạt, cô từng ao ước vô số lần, đợi sau khi cô 18 tuổi, cô nhất định sẽ độc lập tự chủ, cô sẽ thi vào một trường đại học ở xa, cô sẽ có lý tưởng của mình.


Nhưng mà, vào năm cô 18 tuổi, vận hạn ập đến, cô bị người lạ mặt đã uống say cưỡng ép chiếm lấy, trong bóng đêm, cô cũng không biết anh là ai, bụng cô lại có thêm một cặp thai long phượng.


Sáu năm nay, cô bận rộn mà hạnh phúc, cô cũng không dám suy nghĩ về đời sống tình cảm của mình.


Mãi đến khi gặp Quyền Đế Sâm...


Thật ra, mỗi người đều không có tự do thật sự.


Mặc Sơ là vậy, Quyền Đế Sâm cũng vậy, không ai có thể thoát khỏi hiện thực cuộc sống.


Mặc Sơ lưu luyến cặp thai long phượng, cô đã tức giận, cô cũng phải bị quản chế bởi Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm cũng không buông bỏ được tất cả, mục tiêu báo thù của anh sắp hoàn thành rồi!


Hôm nay đúng là một ngày rối loạn!


Đường Tuyết Nhi mất tích, Mộ Dật Phong cũng không thấy đâu.


Người của hai gia tộc lớn đều bận rộn vừa tìm người vừa gọi điện cho các vị khách thông báo hủy bỏ đám cưới, còn có truyền thông thêm dầu vào lửa, chuyện này càng xào càng hot rồi.


Công ty Quyền Thị.


Đường Tuyết Nhi đang uống trà ở trong văn phòng chủ tịch của Quyền Đế Sâm: "Anh Sâm, chỉ có chỗ anh là an toàn nhất thôi!"


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô ta, lớp trang điểm xấu xí của cô ta vẫn chưa được xóa đi: "Qua hôm nay, chuyện này đã thành kết cục đã định, bố em cũng sẽ không ép em nữa!"


Đường Tuyết Nhi gật đầu: "Tại sao em không có một tí tự do nào vậy?"


"Cái gọi là tự do, đều phải trả giá." Quyền Đế Sâm hơi cong môi.


Cái giá mà mỗi người phải trả là khác nhau, tự do cũng khác nhau.


Khi trời tối, sau khi Quyền Đế Sâm tan làm, Đường Tuyết Nhi cũng ngồi xe anh về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Sau khi Mặc Sơ về nhà, cô nhìn thấy trong phòng khách có một thân ảnh quen thuộc, cô đi vào nhà liền nghe thấy Đường Tuyết Nhi gọi giòn tan: "Chị dâu, chị về rồi à!"


"Tuyết Nhi..." Mặc Sơ lập tức hiểu ra ngay, lẽ nào tất cả những chuyện này có liên quan đến quyền Đế Sâm thật sao?


Đường Tuyết Nhi kéo cô ngồi xuống: "Chị tan làm rồi phải không? Chị uống trà đi!"


Mặc Sơ và cô ta ngồi xuống, trà uống ngọt mà hơi đắng chát, trên gương mặt của Đường Tuyết Nhi, tràn ngập một niềm hạnh phúc mang theo tự do.


Lúc này, cửa phòng bếp cũng mở ra.


Quyền Đế Sâm bê đồ ăn đi ra: "Có thể ăn cơm tối được rồi!"


Năm người cùng ngồi vào bàn, bắt đầu ăn bữa tối.


Bữa tối hôm nay, là Quyền Đế Sâm tự nấu.


Trên bàn, một con cá Thạch Ban hấp, tỏa ra mùi thơm.


Quyền Đế Sâm vẫn dùng đũa gắp thịt cá, rút xương cá, rồi bỏ vào trong bát của Mặc Sơ.


Hành động chu đáo mà ấm áp như này, đây là hành động đã làm trái tim Mặc Sơ rung động ngay từ lúc đầu, khiến cô nghĩ rằng, người đàn ông này thật sự là người đàn ông tốt mà cô có thể dựa vào.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Ân Phi Âm nhìn Mặc Sơ chằm chằm, cô ta nói nhỏ bên tai Mặc Sơ: "Tuy cô không có cái bản lĩnh này, nhưng, sau khi cô lấy lòng tổng giám đốc Quyền ở trên giường, một khi tổng giám đốc Quyền vui vẻ, thì có chuyện gì không làm được cơ chứ?"


Mặc Sơ sửng sốt, cô thật sự chưa có liên kết chuyện này và Quyền Đế Sâm với nhau?


Huống hồ, hiện tại quan hệ của cô và Quyền Đế Sâm... một lời khó nói hết.


Vẻ mặt của Mặc Sơ, làm cho Ân Phi Âm càng cảm thấy chính là Mặc Sơ làm.


"Tiểu yêu tinh không biết xấu hổ!" Ân Phi Âm cứ cho rằng, chắc chắn là công phu trên giường của Mặc Sơ tốt, làm cho quyền Đế Sâm vui.


Vẻ mặt của Mặc Sơ trầm xuống: "Khó trách mấy năm nay cho dù cô đã làm quản lý, thành tích của cô vẫn bình thường! Cô biết vì sao không?"



vietwriter.vn



Đây là đang dẫm trúng chỗ đau của Ân Phi Âm, phải biết rằng thành tích của cô ta thật sự không tốt.


Mặc Sơ thấy sắc mặt của Ân Phi Âm trở nên khó coi, cô mới nói: "Một người há mồm ngậm mồm toàn là công phu trên giường, thì có thể giỏi được đến đâu!"


Cô nói xong, liền thẳng lưng, tự tin mười phần đi về văn phòng của mình.


Cô hoàn toàn không cần giữ thể diện cho Ân Phi Âm, một người phụ nữ không có thành tích lại đi châm ngòi thị phi như thế, Mặc Sơ dứt khoát chọc vào điểm yếu của cô ta luôn.


Mặc Sơ về tới văn phòng, cô ngồi xuống.


Thật ra, hai nhà Mộ, Đường kết thông gia, đây đều là danh môn vọng tộc ở thành phố S, loại chuyện đào hôn này, Mộ Dật Phong hoàn toàn làm được.


Chỉ có điều, Mặc Sơ không ngờ, Đường Tuyết Nhi cũng dám!



vietwriter.vn



Có lẽ, vì tự do, mỗi người đều có đầy đủ dũng cảm nhỉ!


Cô lại nghĩ về bản thân mình, hình như cô chưa bao giờ sống cuộc sống của mình!


Hồi nhỏ, ở nhà họ Mặc, cô cũng lớn lên trong sự bắt nạt, cô từng ao ước vô số lần, đợi sau khi cô 18 tuổi, cô nhất định sẽ độc lập tự chủ, cô sẽ thi vào một trường đại học ở xa, cô sẽ có lý tưởng của mình.


Nhưng mà, vào năm cô 18 tuổi, vận hạn ập đến, cô bị người lạ mặt đã uống say cưỡng ép chiếm lấy, trong bóng đêm, cô cũng không biết anh là ai, bụng cô lại có thêm một cặp thai long phượng.


Sáu năm nay, cô bận rộn mà hạnh phúc, cô cũng không dám suy nghĩ về đời sống tình cảm của mình.


Mãi đến khi gặp Quyền Đế Sâm...


Thật ra, mỗi người đều không có tự do thật sự.


Mặc Sơ là vậy, Quyền Đế Sâm cũng vậy, không ai có thể thoát khỏi hiện thực cuộc sống.


Mặc Sơ lưu luyến cặp thai long phượng, cô đã tức giận, cô cũng phải bị quản chế bởi Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm cũng không buông bỏ được tất cả, mục tiêu báo thù của anh sắp hoàn thành rồi!


Hôm nay đúng là một ngày rối loạn!


Đường Tuyết Nhi mất tích, Mộ Dật Phong cũng không thấy đâu.


Người của hai gia tộc lớn đều bận rộn vừa tìm người vừa gọi điện cho các vị khách thông báo hủy bỏ đám cưới, còn có truyền thông thêm dầu vào lửa, chuyện này càng xào càng hot rồi.


Công ty Quyền Thị.


Đường Tuyết Nhi đang uống trà ở trong văn phòng chủ tịch của Quyền Đế Sâm: "Anh Sâm, chỉ có chỗ anh là an toàn nhất thôi!"


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô ta, lớp trang điểm xấu xí của cô ta vẫn chưa được xóa đi: "Qua hôm nay, chuyện này đã thành kết cục đã định, bố em cũng sẽ không ép em nữa!"


Đường Tuyết Nhi gật đầu: "Tại sao em không có một tí tự do nào vậy?"


"Cái gọi là tự do, đều phải trả giá." Quyền Đế Sâm hơi cong môi.


Cái giá mà mỗi người phải trả là khác nhau, tự do cũng khác nhau.


Khi trời tối, sau khi Quyền Đế Sâm tan làm, Đường Tuyết Nhi cũng ngồi xe anh về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Sau khi Mặc Sơ về nhà, cô nhìn thấy trong phòng khách có một thân ảnh quen thuộc, cô đi vào nhà liền nghe thấy Đường Tuyết Nhi gọi giòn tan: "Chị dâu, chị về rồi à!"


"Tuyết Nhi..." Mặc Sơ lập tức hiểu ra ngay, lẽ nào tất cả những chuyện này có liên quan đến quyền Đế Sâm thật sao?


Đường Tuyết Nhi kéo cô ngồi xuống: "Chị tan làm rồi phải không? Chị uống trà đi!"


Mặc Sơ và cô ta ngồi xuống, trà uống ngọt mà hơi đắng chát, trên gương mặt của Đường Tuyết Nhi, tràn ngập một niềm hạnh phúc mang theo tự do.


Lúc này, cửa phòng bếp cũng mở ra.


Quyền Đế Sâm bê đồ ăn đi ra: "Có thể ăn cơm tối được rồi!"


Năm người cùng ngồi vào bàn, bắt đầu ăn bữa tối.


Bữa tối hôm nay, là Quyền Đế Sâm tự nấu.


Trên bàn, một con cá Thạch Ban hấp, tỏa ra mùi thơm.


Quyền Đế Sâm vẫn dùng đũa gắp thịt cá, rút xương cá, rồi bỏ vào trong bát của Mặc Sơ.


Hành động chu đáo mà ấm áp như này, đây là hành động đã làm trái tim Mặc Sơ rung động ngay từ lúc đầu, khiến cô nghĩ rằng, người đàn ông này thật sự là người đàn ông tốt mà cô có thể dựa vào.




Ân Phi Âm nhìn Mặc Sơ chằm chằm, cô ta nói nhỏ bên tai Mặc Sơ: "Tuy cô không có cái bản lĩnh này, nhưng, sau khi cô lấy lòng tổng giám đốc Quyền ở trên giường, một khi tổng giám đốc Quyền vui vẻ, thì có chuyện gì không làm được cơ chứ?"


Mặc Sơ sửng sốt, cô thật sự chưa có liên kết chuyện này và Quyền Đế Sâm với nhau?


Huống hồ, hiện tại quan hệ của cô và Quyền Đế Sâm... một lời khó nói hết.


Vẻ mặt của Mặc Sơ, làm cho Ân Phi Âm càng cảm thấy chính là Mặc Sơ làm.


"Tiểu yêu tinh không biết xấu hổ!" Ân Phi Âm cứ cho rằng, chắc chắn là công phu trên giường của Mặc Sơ tốt, làm cho quyền Đế Sâm vui.


Vẻ mặt của Mặc Sơ trầm xuống: "Khó trách mấy năm nay cho dù cô đã làm quản lý, thành tích của cô vẫn bình thường! Cô biết vì sao không?"



vietwriter.vn



Đây là đang dẫm trúng chỗ đau của Ân Phi Âm, phải biết rằng thành tích của cô ta thật sự không tốt.


Mặc Sơ thấy sắc mặt của Ân Phi Âm trở nên khó coi, cô mới nói: "Một người há mồm ngậm mồm toàn là công phu trên giường, thì có thể giỏi được đến đâu!"


Cô nói xong, liền thẳng lưng, tự tin mười phần đi về văn phòng của mình.


Cô hoàn toàn không cần giữ thể diện cho Ân Phi Âm, một người phụ nữ không có thành tích lại đi châm ngòi thị phi như thế, Mặc Sơ dứt khoát chọc vào điểm yếu của cô ta luôn.


Mặc Sơ về tới văn phòng, cô ngồi xuống.


Thật ra, hai nhà Mộ, Đường kết thông gia, đây đều là danh môn vọng tộc ở thành phố S, loại chuyện đào hôn này, Mộ Dật Phong hoàn toàn làm được.


Chỉ có điều, Mặc Sơ không ngờ, Đường Tuyết Nhi cũng dám!



vietwriter.vn



Có lẽ, vì tự do, mỗi người đều có đầy đủ dũng cảm nhỉ!


Cô lại nghĩ về bản thân mình, hình như cô chưa bao giờ sống cuộc sống của mình!


Hồi nhỏ, ở nhà họ Mặc, cô cũng lớn lên trong sự bắt nạt, cô từng ao ước vô số lần, đợi sau khi cô 18 tuổi, cô nhất định sẽ độc lập tự chủ, cô sẽ thi vào một trường đại học ở xa, cô sẽ có lý tưởng của mình.


Nhưng mà, vào năm cô 18 tuổi, vận hạn ập đến, cô bị người lạ mặt đã uống say cưỡng ép chiếm lấy, trong bóng đêm, cô cũng không biết anh là ai, bụng cô lại có thêm một cặp thai long phượng.


Sáu năm nay, cô bận rộn mà hạnh phúc, cô cũng không dám suy nghĩ về đời sống tình cảm của mình.


Mãi đến khi gặp Quyền Đế Sâm...


Thật ra, mỗi người đều không có tự do thật sự.


Mặc Sơ là vậy, Quyền Đế Sâm cũng vậy, không ai có thể thoát khỏi hiện thực cuộc sống.


Mặc Sơ lưu luyến cặp thai long phượng, cô đã tức giận, cô cũng phải bị quản chế bởi Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm cũng không buông bỏ được tất cả, mục tiêu báo thù của anh sắp hoàn thành rồi!


Hôm nay đúng là một ngày rối loạn!


Đường Tuyết Nhi mất tích, Mộ Dật Phong cũng không thấy đâu.


Người của hai gia tộc lớn đều bận rộn vừa tìm người vừa gọi điện cho các vị khách thông báo hủy bỏ đám cưới, còn có truyền thông thêm dầu vào lửa, chuyện này càng xào càng hot rồi.


Công ty Quyền Thị.


Đường Tuyết Nhi đang uống trà ở trong văn phòng chủ tịch của Quyền Đế Sâm: "Anh Sâm, chỉ có chỗ anh là an toàn nhất thôi!"


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô ta, lớp trang điểm xấu xí của cô ta vẫn chưa được xóa đi: "Qua hôm nay, chuyện này đã thành kết cục đã định, bố em cũng sẽ không ép em nữa!"


Đường Tuyết Nhi gật đầu: "Tại sao em không có một tí tự do nào vậy?"


"Cái gọi là tự do, đều phải trả giá." Quyền Đế Sâm hơi cong môi.


Cái giá mà mỗi người phải trả là khác nhau, tự do cũng khác nhau.


Khi trời tối, sau khi Quyền Đế Sâm tan làm, Đường Tuyết Nhi cũng ngồi xe anh về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Sau khi Mặc Sơ về nhà, cô nhìn thấy trong phòng khách có một thân ảnh quen thuộc, cô đi vào nhà liền nghe thấy Đường Tuyết Nhi gọi giòn tan: "Chị dâu, chị về rồi à!"


"Tuyết Nhi..." Mặc Sơ lập tức hiểu ra ngay, lẽ nào tất cả những chuyện này có liên quan đến quyền Đế Sâm thật sao?


Đường Tuyết Nhi kéo cô ngồi xuống: "Chị tan làm rồi phải không? Chị uống trà đi!"


Mặc Sơ và cô ta ngồi xuống, trà uống ngọt mà hơi đắng chát, trên gương mặt của Đường Tuyết Nhi, tràn ngập một niềm hạnh phúc mang theo tự do.


Lúc này, cửa phòng bếp cũng mở ra.


Quyền Đế Sâm bê đồ ăn đi ra: "Có thể ăn cơm tối được rồi!"


Năm người cùng ngồi vào bàn, bắt đầu ăn bữa tối.


Bữa tối hôm nay, là Quyền Đế Sâm tự nấu.


Trên bàn, một con cá Thạch Ban hấp, tỏa ra mùi thơm.


Quyền Đế Sâm vẫn dùng đũa gắp thịt cá, rút xương cá, rồi bỏ vào trong bát của Mặc Sơ.


Hành động chu đáo mà ấm áp như này, đây là hành động đã làm trái tim Mặc Sơ rung động ngay từ lúc đầu, khiến cô nghĩ rằng, người đàn ông này thật sự là người đàn ông tốt mà cô có thể dựa vào.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Ân Phi Âm nhìn Mặc Sơ chằm chằm, cô ta nói nhỏ bên tai Mặc Sơ: "Tuy cô không có cái bản lĩnh này, nhưng, sau khi cô lấy lòng tổng giám đốc Quyền ở trên giường, một khi tổng giám đốc Quyền vui vẻ, thì có chuyện gì không làm được cơ chứ?"


Mặc Sơ sửng sốt, cô thật sự chưa có liên kết chuyện này và Quyền Đế Sâm với nhau?


Huống hồ, hiện tại quan hệ của cô và Quyền Đế Sâm... một lời khó nói hết.


Vẻ mặt của Mặc Sơ, làm cho Ân Phi Âm càng cảm thấy chính là Mặc Sơ làm.


"Tiểu yêu tinh không biết xấu hổ!" Ân Phi Âm cứ cho rằng, chắc chắn là công phu trên giường của Mặc Sơ tốt, làm cho quyền Đế Sâm vui.


Vẻ mặt của Mặc Sơ trầm xuống: "Khó trách mấy năm nay cho dù cô đã làm quản lý, thành tích của cô vẫn bình thường! Cô biết vì sao không?"



vietwriter.vn



Đây là đang dẫm trúng chỗ đau của Ân Phi Âm, phải biết rằng thành tích của cô ta thật sự không tốt.


Mặc Sơ thấy sắc mặt của Ân Phi Âm trở nên khó coi, cô mới nói: "Một người há mồm ngậm mồm toàn là công phu trên giường, thì có thể giỏi được đến đâu!"


Cô nói xong, liền thẳng lưng, tự tin mười phần đi về văn phòng của mình.


Cô hoàn toàn không cần giữ thể diện cho Ân Phi Âm, một người phụ nữ không có thành tích lại đi châm ngòi thị phi như thế, Mặc Sơ dứt khoát chọc vào điểm yếu của cô ta luôn.


Mặc Sơ về tới văn phòng, cô ngồi xuống.


Thật ra, hai nhà Mộ, Đường kết thông gia, đây đều là danh môn vọng tộc ở thành phố S, loại chuyện đào hôn này, Mộ Dật Phong hoàn toàn làm được.


Chỉ có điều, Mặc Sơ không ngờ, Đường Tuyết Nhi cũng dám!



vietwriter.vn



Có lẽ, vì tự do, mỗi người đều có đầy đủ dũng cảm nhỉ!


Cô lại nghĩ về bản thân mình, hình như cô chưa bao giờ sống cuộc sống của mình!


Hồi nhỏ, ở nhà họ Mặc, cô cũng lớn lên trong sự bắt nạt, cô từng ao ước vô số lần, đợi sau khi cô 18 tuổi, cô nhất định sẽ độc lập tự chủ, cô sẽ thi vào một trường đại học ở xa, cô sẽ có lý tưởng của mình.


Nhưng mà, vào năm cô 18 tuổi, vận hạn ập đến, cô bị người lạ mặt đã uống say cưỡng ép chiếm lấy, trong bóng đêm, cô cũng không biết anh là ai, bụng cô lại có thêm một cặp thai long phượng.


Sáu năm nay, cô bận rộn mà hạnh phúc, cô cũng không dám suy nghĩ về đời sống tình cảm của mình.


Mãi đến khi gặp Quyền Đế Sâm...


Thật ra, mỗi người đều không có tự do thật sự.


Mặc Sơ là vậy, Quyền Đế Sâm cũng vậy, không ai có thể thoát khỏi hiện thực cuộc sống.


Mặc Sơ lưu luyến cặp thai long phượng, cô đã tức giận, cô cũng phải bị quản chế bởi Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm cũng không buông bỏ được tất cả, mục tiêu báo thù của anh sắp hoàn thành rồi!


Hôm nay đúng là một ngày rối loạn!


Đường Tuyết Nhi mất tích, Mộ Dật Phong cũng không thấy đâu.


Người của hai gia tộc lớn đều bận rộn vừa tìm người vừa gọi điện cho các vị khách thông báo hủy bỏ đám cưới, còn có truyền thông thêm dầu vào lửa, chuyện này càng xào càng hot rồi.


Công ty Quyền Thị.


Đường Tuyết Nhi đang uống trà ở trong văn phòng chủ tịch của Quyền Đế Sâm: "Anh Sâm, chỉ có chỗ anh là an toàn nhất thôi!"


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô ta, lớp trang điểm xấu xí của cô ta vẫn chưa được xóa đi: "Qua hôm nay, chuyện này đã thành kết cục đã định, bố em cũng sẽ không ép em nữa!"


Đường Tuyết Nhi gật đầu: "Tại sao em không có một tí tự do nào vậy?"


"Cái gọi là tự do, đều phải trả giá." Quyền Đế Sâm hơi cong môi.


Cái giá mà mỗi người phải trả là khác nhau, tự do cũng khác nhau.


Khi trời tối, sau khi Quyền Đế Sâm tan làm, Đường Tuyết Nhi cũng ngồi xe anh về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Sau khi Mặc Sơ về nhà, cô nhìn thấy trong phòng khách có một thân ảnh quen thuộc, cô đi vào nhà liền nghe thấy Đường Tuyết Nhi gọi giòn tan: "Chị dâu, chị về rồi à!"


"Tuyết Nhi..." Mặc Sơ lập tức hiểu ra ngay, lẽ nào tất cả những chuyện này có liên quan đến quyền Đế Sâm thật sao?


Đường Tuyết Nhi kéo cô ngồi xuống: "Chị tan làm rồi phải không? Chị uống trà đi!"


Mặc Sơ và cô ta ngồi xuống, trà uống ngọt mà hơi đắng chát, trên gương mặt của Đường Tuyết Nhi, tràn ngập một niềm hạnh phúc mang theo tự do.


Lúc này, cửa phòng bếp cũng mở ra.


Quyền Đế Sâm bê đồ ăn đi ra: "Có thể ăn cơm tối được rồi!"


Năm người cùng ngồi vào bàn, bắt đầu ăn bữa tối.


Bữa tối hôm nay, là Quyền Đế Sâm tự nấu.


Trên bàn, một con cá Thạch Ban hấp, tỏa ra mùi thơm.


Quyền Đế Sâm vẫn dùng đũa gắp thịt cá, rút xương cá, rồi bỏ vào trong bát của Mặc Sơ.


Hành động chu đáo mà ấm áp như này, đây là hành động đã làm trái tim Mặc Sơ rung động ngay từ lúc đầu, khiến cô nghĩ rằng, người đàn ông này thật sự là người đàn ông tốt mà cô có thể dựa vào.




Ân Phi Âm nhìn Mặc Sơ chằm chằm, cô ta nói nhỏ bên tai Mặc Sơ: "Tuy cô không có cái bản lĩnh này, nhưng, sau khi cô lấy lòng tổng giám đốc Quyền ở trên giường, một khi tổng giám đốc Quyền vui vẻ, thì có chuyện gì không làm được cơ chứ?"


Mặc Sơ sửng sốt, cô thật sự chưa có liên kết chuyện này và Quyền Đế Sâm với nhau?


Huống hồ, hiện tại quan hệ của cô và Quyền Đế Sâm... một lời khó nói hết.


Vẻ mặt của Mặc Sơ, làm cho Ân Phi Âm càng cảm thấy chính là Mặc Sơ làm.


"Tiểu yêu tinh không biết xấu hổ!" Ân Phi Âm cứ cho rằng, chắc chắn là công phu trên giường của Mặc Sơ tốt, làm cho quyền Đế Sâm vui.


Vẻ mặt của Mặc Sơ trầm xuống: "Khó trách mấy năm nay cho dù cô đã làm quản lý, thành tích của cô vẫn bình thường! Cô biết vì sao không?"



vietwriter.vn



Đây là đang dẫm trúng chỗ đau của Ân Phi Âm, phải biết rằng thành tích của cô ta thật sự không tốt.


Mặc Sơ thấy sắc mặt của Ân Phi Âm trở nên khó coi, cô mới nói: "Một người há mồm ngậm mồm toàn là công phu trên giường, thì có thể giỏi được đến đâu!"


Cô nói xong, liền thẳng lưng, tự tin mười phần đi về văn phòng của mình.


Cô hoàn toàn không cần giữ thể diện cho Ân Phi Âm, một người phụ nữ không có thành tích lại đi châm ngòi thị phi như thế, Mặc Sơ dứt khoát chọc vào điểm yếu của cô ta luôn.


Mặc Sơ về tới văn phòng, cô ngồi xuống.


Thật ra, hai nhà Mộ, Đường kết thông gia, đây đều là danh môn vọng tộc ở thành phố S, loại chuyện đào hôn này, Mộ Dật Phong hoàn toàn làm được.


Chỉ có điều, Mặc Sơ không ngờ, Đường Tuyết Nhi cũng dám!



vietwriter.vn



Có lẽ, vì tự do, mỗi người đều có đầy đủ dũng cảm nhỉ!


Cô lại nghĩ về bản thân mình, hình như cô chưa bao giờ sống cuộc sống của mình!


Hồi nhỏ, ở nhà họ Mặc, cô cũng lớn lên trong sự bắt nạt, cô từng ao ước vô số lần, đợi sau khi cô 18 tuổi, cô nhất định sẽ độc lập tự chủ, cô sẽ thi vào một trường đại học ở xa, cô sẽ có lý tưởng của mình.


Nhưng mà, vào năm cô 18 tuổi, vận hạn ập đến, cô bị người lạ mặt đã uống say cưỡng ép chiếm lấy, trong bóng đêm, cô cũng không biết anh là ai, bụng cô lại có thêm một cặp thai long phượng.


Sáu năm nay, cô bận rộn mà hạnh phúc, cô cũng không dám suy nghĩ về đời sống tình cảm của mình.


Mãi đến khi gặp Quyền Đế Sâm...


Thật ra, mỗi người đều không có tự do thật sự.


Mặc Sơ là vậy, Quyền Đế Sâm cũng vậy, không ai có thể thoát khỏi hiện thực cuộc sống.


Mặc Sơ lưu luyến cặp thai long phượng, cô đã tức giận, cô cũng phải bị quản chế bởi Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm cũng không buông bỏ được tất cả, mục tiêu báo thù của anh sắp hoàn thành rồi!


Hôm nay đúng là một ngày rối loạn!


Đường Tuyết Nhi mất tích, Mộ Dật Phong cũng không thấy đâu.


Người của hai gia tộc lớn đều bận rộn vừa tìm người vừa gọi điện cho các vị khách thông báo hủy bỏ đám cưới, còn có truyền thông thêm dầu vào lửa, chuyện này càng xào càng hot rồi.


Công ty Quyền Thị.


Đường Tuyết Nhi đang uống trà ở trong văn phòng chủ tịch của Quyền Đế Sâm: "Anh Sâm, chỉ có chỗ anh là an toàn nhất thôi!"


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô ta, lớp trang điểm xấu xí của cô ta vẫn chưa được xóa đi: "Qua hôm nay, chuyện này đã thành kết cục đã định, bố em cũng sẽ không ép em nữa!"


Đường Tuyết Nhi gật đầu: "Tại sao em không có một tí tự do nào vậy?"


"Cái gọi là tự do, đều phải trả giá." Quyền Đế Sâm hơi cong môi.


Cái giá mà mỗi người phải trả là khác nhau, tự do cũng khác nhau.


Khi trời tối, sau khi Quyền Đế Sâm tan làm, Đường Tuyết Nhi cũng ngồi xe anh về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Sau khi Mặc Sơ về nhà, cô nhìn thấy trong phòng khách có một thân ảnh quen thuộc, cô đi vào nhà liền nghe thấy Đường Tuyết Nhi gọi giòn tan: "Chị dâu, chị về rồi à!"


"Tuyết Nhi..." Mặc Sơ lập tức hiểu ra ngay, lẽ nào tất cả những chuyện này có liên quan đến quyền Đế Sâm thật sao?


Đường Tuyết Nhi kéo cô ngồi xuống: "Chị tan làm rồi phải không? Chị uống trà đi!"


Mặc Sơ và cô ta ngồi xuống, trà uống ngọt mà hơi đắng chát, trên gương mặt của Đường Tuyết Nhi, tràn ngập một niềm hạnh phúc mang theo tự do.


Lúc này, cửa phòng bếp cũng mở ra.


Quyền Đế Sâm bê đồ ăn đi ra: "Có thể ăn cơm tối được rồi!"


Năm người cùng ngồi vào bàn, bắt đầu ăn bữa tối.


Bữa tối hôm nay, là Quyền Đế Sâm tự nấu.


Trên bàn, một con cá Thạch Ban hấp, tỏa ra mùi thơm.


Quyền Đế Sâm vẫn dùng đũa gắp thịt cá, rút xương cá, rồi bỏ vào trong bát của Mặc Sơ.


Hành động chu đáo mà ấm áp như này, đây là hành động đã làm trái tim Mặc Sơ rung động ngay từ lúc đầu, khiến cô nghĩ rằng, người đàn ông này thật sự là người đàn ông tốt mà cô có thể dựa vào.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Ân Phi Âm nhìn Mặc Sơ chằm chằm, cô ta nói nhỏ bên tai Mặc Sơ: "Tuy cô không có cái bản lĩnh này, nhưng, sau khi cô lấy lòng tổng giám đốc Quyền ở trên giường, một khi tổng giám đốc Quyền vui vẻ, thì có chuyện gì không làm được cơ chứ?"


Mặc Sơ sửng sốt, cô thật sự chưa có liên kết chuyện này và Quyền Đế Sâm với nhau?


Huống hồ, hiện tại quan hệ của cô và Quyền Đế Sâm... một lời khó nói hết.


Vẻ mặt của Mặc Sơ, làm cho Ân Phi Âm càng cảm thấy chính là Mặc Sơ làm.


"Tiểu yêu tinh không biết xấu hổ!" Ân Phi Âm cứ cho rằng, chắc chắn là công phu trên giường của Mặc Sơ tốt, làm cho quyền Đế Sâm vui.


Vẻ mặt của Mặc Sơ trầm xuống: "Khó trách mấy năm nay cho dù cô đã làm quản lý, thành tích của cô vẫn bình thường! Cô biết vì sao không?"



vietwriter.vn



Đây là đang dẫm trúng chỗ đau của Ân Phi Âm, phải biết rằng thành tích của cô ta thật sự không tốt.


Mặc Sơ thấy sắc mặt của Ân Phi Âm trở nên khó coi, cô mới nói: "Một người há mồm ngậm mồm toàn là công phu trên giường, thì có thể giỏi được đến đâu!"


Cô nói xong, liền thẳng lưng, tự tin mười phần đi về văn phòng của mình.


Cô hoàn toàn không cần giữ thể diện cho Ân Phi Âm, một người phụ nữ không có thành tích lại đi châm ngòi thị phi như thế, Mặc Sơ dứt khoát chọc vào điểm yếu của cô ta luôn.


Mặc Sơ về tới văn phòng, cô ngồi xuống.


Thật ra, hai nhà Mộ, Đường kết thông gia, đây đều là danh môn vọng tộc ở thành phố S, loại chuyện đào hôn này, Mộ Dật Phong hoàn toàn làm được.


Chỉ có điều, Mặc Sơ không ngờ, Đường Tuyết Nhi cũng dám!



vietwriter.vn



Có lẽ, vì tự do, mỗi người đều có đầy đủ dũng cảm nhỉ!


Cô lại nghĩ về bản thân mình, hình như cô chưa bao giờ sống cuộc sống của mình!


Hồi nhỏ, ở nhà họ Mặc, cô cũng lớn lên trong sự bắt nạt, cô từng ao ước vô số lần, đợi sau khi cô 18 tuổi, cô nhất định sẽ độc lập tự chủ, cô sẽ thi vào một trường đại học ở xa, cô sẽ có lý tưởng của mình.


Nhưng mà, vào năm cô 18 tuổi, vận hạn ập đến, cô bị người lạ mặt đã uống say cưỡng ép chiếm lấy, trong bóng đêm, cô cũng không biết anh là ai, bụng cô lại có thêm một cặp thai long phượng.


Sáu năm nay, cô bận rộn mà hạnh phúc, cô cũng không dám suy nghĩ về đời sống tình cảm của mình.


Mãi đến khi gặp Quyền Đế Sâm...


Thật ra, mỗi người đều không có tự do thật sự.


Mặc Sơ là vậy, Quyền Đế Sâm cũng vậy, không ai có thể thoát khỏi hiện thực cuộc sống.


Mặc Sơ lưu luyến cặp thai long phượng, cô đã tức giận, cô cũng phải bị quản chế bởi Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm cũng không buông bỏ được tất cả, mục tiêu báo thù của anh sắp hoàn thành rồi!


Hôm nay đúng là một ngày rối loạn!


Đường Tuyết Nhi mất tích, Mộ Dật Phong cũng không thấy đâu.


Người của hai gia tộc lớn đều bận rộn vừa tìm người vừa gọi điện cho các vị khách thông báo hủy bỏ đám cưới, còn có truyền thông thêm dầu vào lửa, chuyện này càng xào càng hot rồi.


Công ty Quyền Thị.


Đường Tuyết Nhi đang uống trà ở trong văn phòng chủ tịch của Quyền Đế Sâm: "Anh Sâm, chỉ có chỗ anh là an toàn nhất thôi!"


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô ta, lớp trang điểm xấu xí của cô ta vẫn chưa được xóa đi: "Qua hôm nay, chuyện này đã thành kết cục đã định, bố em cũng sẽ không ép em nữa!"


Đường Tuyết Nhi gật đầu: "Tại sao em không có một tí tự do nào vậy?"


"Cái gọi là tự do, đều phải trả giá." Quyền Đế Sâm hơi cong môi.


Cái giá mà mỗi người phải trả là khác nhau, tự do cũng khác nhau.


Khi trời tối, sau khi Quyền Đế Sâm tan làm, Đường Tuyết Nhi cũng ngồi xe anh về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Sau khi Mặc Sơ về nhà, cô nhìn thấy trong phòng khách có một thân ảnh quen thuộc, cô đi vào nhà liền nghe thấy Đường Tuyết Nhi gọi giòn tan: "Chị dâu, chị về rồi à!"


"Tuyết Nhi..." Mặc Sơ lập tức hiểu ra ngay, lẽ nào tất cả những chuyện này có liên quan đến quyền Đế Sâm thật sao?


Đường Tuyết Nhi kéo cô ngồi xuống: "Chị tan làm rồi phải không? Chị uống trà đi!"


Mặc Sơ và cô ta ngồi xuống, trà uống ngọt mà hơi đắng chát, trên gương mặt của Đường Tuyết Nhi, tràn ngập một niềm hạnh phúc mang theo tự do.


Lúc này, cửa phòng bếp cũng mở ra.


Quyền Đế Sâm bê đồ ăn đi ra: "Có thể ăn cơm tối được rồi!"


Năm người cùng ngồi vào bàn, bắt đầu ăn bữa tối.


Bữa tối hôm nay, là Quyền Đế Sâm tự nấu.


Trên bàn, một con cá Thạch Ban hấp, tỏa ra mùi thơm.


Quyền Đế Sâm vẫn dùng đũa gắp thịt cá, rút xương cá, rồi bỏ vào trong bát của Mặc Sơ.


Hành động chu đáo mà ấm áp như này, đây là hành động đã làm trái tim Mặc Sơ rung động ngay từ lúc đầu, khiến cô nghĩ rằng, người đàn ông này thật sự là người đàn ông tốt mà cô có thể dựa vào.




Ân Phi Âm nhìn Mặc Sơ chằm chằm, cô ta nói nhỏ bên tai Mặc Sơ: "Tuy cô không có cái bản lĩnh này, nhưng, sau khi cô lấy lòng tổng giám đốc Quyền ở trên giường, một khi tổng giám đốc Quyền vui vẻ, thì có chuyện gì không làm được cơ chứ?"


Mặc Sơ sửng sốt, cô thật sự chưa có liên kết chuyện này và Quyền Đế Sâm với nhau?


Huống hồ, hiện tại quan hệ của cô và Quyền Đế Sâm... một lời khó nói hết.


Vẻ mặt của Mặc Sơ, làm cho Ân Phi Âm càng cảm thấy chính là Mặc Sơ làm.


"Tiểu yêu tinh không biết xấu hổ!" Ân Phi Âm cứ cho rằng, chắc chắn là công phu trên giường của Mặc Sơ tốt, làm cho quyền Đế Sâm vui.


Vẻ mặt của Mặc Sơ trầm xuống: "Khó trách mấy năm nay cho dù cô đã làm quản lý, thành tích của cô vẫn bình thường! Cô biết vì sao không?"



vietwriter.vn



Đây là đang dẫm trúng chỗ đau của Ân Phi Âm, phải biết rằng thành tích của cô ta thật sự không tốt.


Mặc Sơ thấy sắc mặt của Ân Phi Âm trở nên khó coi, cô mới nói: "Một người há mồm ngậm mồm toàn là công phu trên giường, thì có thể giỏi được đến đâu!"


Cô nói xong, liền thẳng lưng, tự tin mười phần đi về văn phòng của mình.


Cô hoàn toàn không cần giữ thể diện cho Ân Phi Âm, một người phụ nữ không có thành tích lại đi châm ngòi thị phi như thế, Mặc Sơ dứt khoát chọc vào điểm yếu của cô ta luôn.


Mặc Sơ về tới văn phòng, cô ngồi xuống.


Thật ra, hai nhà Mộ, Đường kết thông gia, đây đều là danh môn vọng tộc ở thành phố S, loại chuyện đào hôn này, Mộ Dật Phong hoàn toàn làm được.


Chỉ có điều, Mặc Sơ không ngờ, Đường Tuyết Nhi cũng dám!



vietwriter.vn



Có lẽ, vì tự do, mỗi người đều có đầy đủ dũng cảm nhỉ!


Cô lại nghĩ về bản thân mình, hình như cô chưa bao giờ sống cuộc sống của mình!


Hồi nhỏ, ở nhà họ Mặc, cô cũng lớn lên trong sự bắt nạt, cô từng ao ước vô số lần, đợi sau khi cô 18 tuổi, cô nhất định sẽ độc lập tự chủ, cô sẽ thi vào một trường đại học ở xa, cô sẽ có lý tưởng của mình.


Nhưng mà, vào năm cô 18 tuổi, vận hạn ập đến, cô bị người lạ mặt đã uống say cưỡng ép chiếm lấy, trong bóng đêm, cô cũng không biết anh là ai, bụng cô lại có thêm một cặp thai long phượng.


Sáu năm nay, cô bận rộn mà hạnh phúc, cô cũng không dám suy nghĩ về đời sống tình cảm của mình.


Mãi đến khi gặp Quyền Đế Sâm...


Thật ra, mỗi người đều không có tự do thật sự.


Mặc Sơ là vậy, Quyền Đế Sâm cũng vậy, không ai có thể thoát khỏi hiện thực cuộc sống.


Mặc Sơ lưu luyến cặp thai long phượng, cô đã tức giận, cô cũng phải bị quản chế bởi Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm cũng không buông bỏ được tất cả, mục tiêu báo thù của anh sắp hoàn thành rồi!


Hôm nay đúng là một ngày rối loạn!


Đường Tuyết Nhi mất tích, Mộ Dật Phong cũng không thấy đâu.


Người của hai gia tộc lớn đều bận rộn vừa tìm người vừa gọi điện cho các vị khách thông báo hủy bỏ đám cưới, còn có truyền thông thêm dầu vào lửa, chuyện này càng xào càng hot rồi.


Công ty Quyền Thị.


Đường Tuyết Nhi đang uống trà ở trong văn phòng chủ tịch của Quyền Đế Sâm: "Anh Sâm, chỉ có chỗ anh là an toàn nhất thôi!"


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô ta, lớp trang điểm xấu xí của cô ta vẫn chưa được xóa đi: "Qua hôm nay, chuyện này đã thành kết cục đã định, bố em cũng sẽ không ép em nữa!"


Đường Tuyết Nhi gật đầu: "Tại sao em không có một tí tự do nào vậy?"


"Cái gọi là tự do, đều phải trả giá." Quyền Đế Sâm hơi cong môi.


Cái giá mà mỗi người phải trả là khác nhau, tự do cũng khác nhau.


Khi trời tối, sau khi Quyền Đế Sâm tan làm, Đường Tuyết Nhi cũng ngồi xe anh về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Sau khi Mặc Sơ về nhà, cô nhìn thấy trong phòng khách có một thân ảnh quen thuộc, cô đi vào nhà liền nghe thấy Đường Tuyết Nhi gọi giòn tan: "Chị dâu, chị về rồi à!"


"Tuyết Nhi..." Mặc Sơ lập tức hiểu ra ngay, lẽ nào tất cả những chuyện này có liên quan đến quyền Đế Sâm thật sao?


Đường Tuyết Nhi kéo cô ngồi xuống: "Chị tan làm rồi phải không? Chị uống trà đi!"


Mặc Sơ và cô ta ngồi xuống, trà uống ngọt mà hơi đắng chát, trên gương mặt của Đường Tuyết Nhi, tràn ngập một niềm hạnh phúc mang theo tự do.


Lúc này, cửa phòng bếp cũng mở ra.


Quyền Đế Sâm bê đồ ăn đi ra: "Có thể ăn cơm tối được rồi!"


Năm người cùng ngồi vào bàn, bắt đầu ăn bữa tối.


Bữa tối hôm nay, là Quyền Đế Sâm tự nấu.


Trên bàn, một con cá Thạch Ban hấp, tỏa ra mùi thơm.


Quyền Đế Sâm vẫn dùng đũa gắp thịt cá, rút xương cá, rồi bỏ vào trong bát của Mặc Sơ.


Hành động chu đáo mà ấm áp như này, đây là hành động đã làm trái tim Mặc Sơ rung động ngay từ lúc đầu, khiến cô nghĩ rằng, người đàn ông này thật sự là người đàn ông tốt mà cô có thể dựa vào.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Ân Phi Âm nhìn Mặc Sơ chằm chằm, cô ta nói nhỏ bên tai Mặc Sơ: "Tuy cô không có cái bản lĩnh này, nhưng, sau khi cô lấy lòng tổng giám đốc Quyền ở trên giường, một khi tổng giám đốc Quyền vui vẻ, thì có chuyện gì không làm được cơ chứ?"


Mặc Sơ sửng sốt, cô thật sự chưa có liên kết chuyện này và Quyền Đế Sâm với nhau?


Huống hồ, hiện tại quan hệ của cô và Quyền Đế Sâm... một lời khó nói hết.


Vẻ mặt của Mặc Sơ, làm cho Ân Phi Âm càng cảm thấy chính là Mặc Sơ làm.


"Tiểu yêu tinh không biết xấu hổ!" Ân Phi Âm cứ cho rằng, chắc chắn là công phu trên giường của Mặc Sơ tốt, làm cho quyền Đế Sâm vui.


Vẻ mặt của Mặc Sơ trầm xuống: "Khó trách mấy năm nay cho dù cô đã làm quản lý, thành tích của cô vẫn bình thường! Cô biết vì sao không?"



vietwriter.vn



Đây là đang dẫm trúng chỗ đau của Ân Phi Âm, phải biết rằng thành tích của cô ta thật sự không tốt.


Mặc Sơ thấy sắc mặt của Ân Phi Âm trở nên khó coi, cô mới nói: "Một người há mồm ngậm mồm toàn là công phu trên giường, thì có thể giỏi được đến đâu!"


Cô nói xong, liền thẳng lưng, tự tin mười phần đi về văn phòng của mình.


Cô hoàn toàn không cần giữ thể diện cho Ân Phi Âm, một người phụ nữ không có thành tích lại đi châm ngòi thị phi như thế, Mặc Sơ dứt khoát chọc vào điểm yếu của cô ta luôn.


Mặc Sơ về tới văn phòng, cô ngồi xuống.


Thật ra, hai nhà Mộ, Đường kết thông gia, đây đều là danh môn vọng tộc ở thành phố S, loại chuyện đào hôn này, Mộ Dật Phong hoàn toàn làm được.


Chỉ có điều, Mặc Sơ không ngờ, Đường Tuyết Nhi cũng dám!



vietwriter.vn



Có lẽ, vì tự do, mỗi người đều có đầy đủ dũng cảm nhỉ!


Cô lại nghĩ về bản thân mình, hình như cô chưa bao giờ sống cuộc sống của mình!


Hồi nhỏ, ở nhà họ Mặc, cô cũng lớn lên trong sự bắt nạt, cô từng ao ước vô số lần, đợi sau khi cô 18 tuổi, cô nhất định sẽ độc lập tự chủ, cô sẽ thi vào một trường đại học ở xa, cô sẽ có lý tưởng của mình.


Nhưng mà, vào năm cô 18 tuổi, vận hạn ập đến, cô bị người lạ mặt đã uống say cưỡng ép chiếm lấy, trong bóng đêm, cô cũng không biết anh là ai, bụng cô lại có thêm một cặp thai long phượng.


Sáu năm nay, cô bận rộn mà hạnh phúc, cô cũng không dám suy nghĩ về đời sống tình cảm của mình.


Mãi đến khi gặp Quyền Đế Sâm...


Thật ra, mỗi người đều không có tự do thật sự.


Mặc Sơ là vậy, Quyền Đế Sâm cũng vậy, không ai có thể thoát khỏi hiện thực cuộc sống.


Mặc Sơ lưu luyến cặp thai long phượng, cô đã tức giận, cô cũng phải bị quản chế bởi Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm cũng không buông bỏ được tất cả, mục tiêu báo thù của anh sắp hoàn thành rồi!


Hôm nay đúng là một ngày rối loạn!


Đường Tuyết Nhi mất tích, Mộ Dật Phong cũng không thấy đâu.


Người của hai gia tộc lớn đều bận rộn vừa tìm người vừa gọi điện cho các vị khách thông báo hủy bỏ đám cưới, còn có truyền thông thêm dầu vào lửa, chuyện này càng xào càng hot rồi.


Công ty Quyền Thị.


Đường Tuyết Nhi đang uống trà ở trong văn phòng chủ tịch của Quyền Đế Sâm: "Anh Sâm, chỉ có chỗ anh là an toàn nhất thôi!"


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô ta, lớp trang điểm xấu xí của cô ta vẫn chưa được xóa đi: "Qua hôm nay, chuyện này đã thành kết cục đã định, bố em cũng sẽ không ép em nữa!"


Đường Tuyết Nhi gật đầu: "Tại sao em không có một tí tự do nào vậy?"


"Cái gọi là tự do, đều phải trả giá." Quyền Đế Sâm hơi cong môi.


Cái giá mà mỗi người phải trả là khác nhau, tự do cũng khác nhau.


Khi trời tối, sau khi Quyền Đế Sâm tan làm, Đường Tuyết Nhi cũng ngồi xe anh về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Sau khi Mặc Sơ về nhà, cô nhìn thấy trong phòng khách có một thân ảnh quen thuộc, cô đi vào nhà liền nghe thấy Đường Tuyết Nhi gọi giòn tan: "Chị dâu, chị về rồi à!"


"Tuyết Nhi..." Mặc Sơ lập tức hiểu ra ngay, lẽ nào tất cả những chuyện này có liên quan đến quyền Đế Sâm thật sao?


Đường Tuyết Nhi kéo cô ngồi xuống: "Chị tan làm rồi phải không? Chị uống trà đi!"


Mặc Sơ và cô ta ngồi xuống, trà uống ngọt mà hơi đắng chát, trên gương mặt của Đường Tuyết Nhi, tràn ngập một niềm hạnh phúc mang theo tự do.


Lúc này, cửa phòng bếp cũng mở ra.


Quyền Đế Sâm bê đồ ăn đi ra: "Có thể ăn cơm tối được rồi!"


Năm người cùng ngồi vào bàn, bắt đầu ăn bữa tối.


Bữa tối hôm nay, là Quyền Đế Sâm tự nấu.


Trên bàn, một con cá Thạch Ban hấp, tỏa ra mùi thơm.


Quyền Đế Sâm vẫn dùng đũa gắp thịt cá, rút xương cá, rồi bỏ vào trong bát của Mặc Sơ.


Hành động chu đáo mà ấm áp như này, đây là hành động đã làm trái tim Mặc Sơ rung động ngay từ lúc đầu, khiến cô nghĩ rằng, người đàn ông này thật sự là người đàn ông tốt mà cô có thể dựa vào.




Ân Phi Âm nhìn Mặc Sơ chằm chằm, cô ta nói nhỏ bên tai Mặc Sơ: "Tuy cô không có cái bản lĩnh này, nhưng, sau khi cô lấy lòng tổng giám đốc Quyền ở trên giường, một khi tổng giám đốc Quyền vui vẻ, thì có chuyện gì không làm được cơ chứ?"


Mặc Sơ sửng sốt, cô thật sự chưa có liên kết chuyện này và Quyền Đế Sâm với nhau?


Huống hồ, hiện tại quan hệ của cô và Quyền Đế Sâm... một lời khó nói hết.


Vẻ mặt của Mặc Sơ, làm cho Ân Phi Âm càng cảm thấy chính là Mặc Sơ làm.


"Tiểu yêu tinh không biết xấu hổ!" Ân Phi Âm cứ cho rằng, chắc chắn là công phu trên giường của Mặc Sơ tốt, làm cho quyền Đế Sâm vui.


Vẻ mặt của Mặc Sơ trầm xuống: "Khó trách mấy năm nay cho dù cô đã làm quản lý, thành tích của cô vẫn bình thường! Cô biết vì sao không?"



vietwriter.vn



Đây là đang dẫm trúng chỗ đau của Ân Phi Âm, phải biết rằng thành tích của cô ta thật sự không tốt.


Mặc Sơ thấy sắc mặt của Ân Phi Âm trở nên khó coi, cô mới nói: "Một người há mồm ngậm mồm toàn là công phu trên giường, thì có thể giỏi được đến đâu!"


Cô nói xong, liền thẳng lưng, tự tin mười phần đi về văn phòng của mình.


Cô hoàn toàn không cần giữ thể diện cho Ân Phi Âm, một người phụ nữ không có thành tích lại đi châm ngòi thị phi như thế, Mặc Sơ dứt khoát chọc vào điểm yếu của cô ta luôn.


Mặc Sơ về tới văn phòng, cô ngồi xuống.


Thật ra, hai nhà Mộ, Đường kết thông gia, đây đều là danh môn vọng tộc ở thành phố S, loại chuyện đào hôn này, Mộ Dật Phong hoàn toàn làm được.


Chỉ có điều, Mặc Sơ không ngờ, Đường Tuyết Nhi cũng dám!



vietwriter.vn



Có lẽ, vì tự do, mỗi người đều có đầy đủ dũng cảm nhỉ!


Cô lại nghĩ về bản thân mình, hình như cô chưa bao giờ sống cuộc sống của mình!


Hồi nhỏ, ở nhà họ Mặc, cô cũng lớn lên trong sự bắt nạt, cô từng ao ước vô số lần, đợi sau khi cô 18 tuổi, cô nhất định sẽ độc lập tự chủ, cô sẽ thi vào một trường đại học ở xa, cô sẽ có lý tưởng của mình.


Nhưng mà, vào năm cô 18 tuổi, vận hạn ập đến, cô bị người lạ mặt đã uống say cưỡng ép chiếm lấy, trong bóng đêm, cô cũng không biết anh là ai, bụng cô lại có thêm một cặp thai long phượng.


Sáu năm nay, cô bận rộn mà hạnh phúc, cô cũng không dám suy nghĩ về đời sống tình cảm của mình.


Mãi đến khi gặp Quyền Đế Sâm...


Thật ra, mỗi người đều không có tự do thật sự.


Mặc Sơ là vậy, Quyền Đế Sâm cũng vậy, không ai có thể thoát khỏi hiện thực cuộc sống.


Mặc Sơ lưu luyến cặp thai long phượng, cô đã tức giận, cô cũng phải bị quản chế bởi Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm cũng không buông bỏ được tất cả, mục tiêu báo thù của anh sắp hoàn thành rồi!


Hôm nay đúng là một ngày rối loạn!


Đường Tuyết Nhi mất tích, Mộ Dật Phong cũng không thấy đâu.


Người của hai gia tộc lớn đều bận rộn vừa tìm người vừa gọi điện cho các vị khách thông báo hủy bỏ đám cưới, còn có truyền thông thêm dầu vào lửa, chuyện này càng xào càng hot rồi.


Công ty Quyền Thị.


Đường Tuyết Nhi đang uống trà ở trong văn phòng chủ tịch của Quyền Đế Sâm: "Anh Sâm, chỉ có chỗ anh là an toàn nhất thôi!"


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô ta, lớp trang điểm xấu xí của cô ta vẫn chưa được xóa đi: "Qua hôm nay, chuyện này đã thành kết cục đã định, bố em cũng sẽ không ép em nữa!"


Đường Tuyết Nhi gật đầu: "Tại sao em không có một tí tự do nào vậy?"


"Cái gọi là tự do, đều phải trả giá." Quyền Đế Sâm hơi cong môi.


Cái giá mà mỗi người phải trả là khác nhau, tự do cũng khác nhau.


Khi trời tối, sau khi Quyền Đế Sâm tan làm, Đường Tuyết Nhi cũng ngồi xe anh về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Sau khi Mặc Sơ về nhà, cô nhìn thấy trong phòng khách có một thân ảnh quen thuộc, cô đi vào nhà liền nghe thấy Đường Tuyết Nhi gọi giòn tan: "Chị dâu, chị về rồi à!"


"Tuyết Nhi..." Mặc Sơ lập tức hiểu ra ngay, lẽ nào tất cả những chuyện này có liên quan đến quyền Đế Sâm thật sao?


Đường Tuyết Nhi kéo cô ngồi xuống: "Chị tan làm rồi phải không? Chị uống trà đi!"


Mặc Sơ và cô ta ngồi xuống, trà uống ngọt mà hơi đắng chát, trên gương mặt của Đường Tuyết Nhi, tràn ngập một niềm hạnh phúc mang theo tự do.


Lúc này, cửa phòng bếp cũng mở ra.


Quyền Đế Sâm bê đồ ăn đi ra: "Có thể ăn cơm tối được rồi!"


Năm người cùng ngồi vào bàn, bắt đầu ăn bữa tối.


Bữa tối hôm nay, là Quyền Đế Sâm tự nấu.


Trên bàn, một con cá Thạch Ban hấp, tỏa ra mùi thơm.


Quyền Đế Sâm vẫn dùng đũa gắp thịt cá, rút xương cá, rồi bỏ vào trong bát của Mặc Sơ.


Hành động chu đáo mà ấm áp như này, đây là hành động đã làm trái tim Mặc Sơ rung động ngay từ lúc đầu, khiến cô nghĩ rằng, người đàn ông này thật sự là người đàn ông tốt mà cô có thể dựa vào.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Ân Phi Âm nhìn Mặc Sơ chằm chằm, cô ta nói nhỏ bên tai Mặc Sơ: "Tuy cô không có cái bản lĩnh này, nhưng, sau khi cô lấy lòng tổng giám đốc Quyền ở trên giường, một khi tổng giám đốc Quyền vui vẻ, thì có chuyện gì không làm được cơ chứ?"


Mặc Sơ sửng sốt, cô thật sự chưa có liên kết chuyện này và Quyền Đế Sâm với nhau?


Huống hồ, hiện tại quan hệ của cô và Quyền Đế Sâm... một lời khó nói hết.


Vẻ mặt của Mặc Sơ, làm cho Ân Phi Âm càng cảm thấy chính là Mặc Sơ làm.


"Tiểu yêu tinh không biết xấu hổ!" Ân Phi Âm cứ cho rằng, chắc chắn là công phu trên giường của Mặc Sơ tốt, làm cho quyền Đế Sâm vui.


Vẻ mặt của Mặc Sơ trầm xuống: "Khó trách mấy năm nay cho dù cô đã làm quản lý, thành tích của cô vẫn bình thường! Cô biết vì sao không?"



vietwriter.vn



Đây là đang dẫm trúng chỗ đau của Ân Phi Âm, phải biết rằng thành tích của cô ta thật sự không tốt.


Mặc Sơ thấy sắc mặt của Ân Phi Âm trở nên khó coi, cô mới nói: "Một người há mồm ngậm mồm toàn là công phu trên giường, thì có thể giỏi được đến đâu!"


Cô nói xong, liền thẳng lưng, tự tin mười phần đi về văn phòng của mình.


Cô hoàn toàn không cần giữ thể diện cho Ân Phi Âm, một người phụ nữ không có thành tích lại đi châm ngòi thị phi như thế, Mặc Sơ dứt khoát chọc vào điểm yếu của cô ta luôn.


Mặc Sơ về tới văn phòng, cô ngồi xuống.


Thật ra, hai nhà Mộ, Đường kết thông gia, đây đều là danh môn vọng tộc ở thành phố S, loại chuyện đào hôn này, Mộ Dật Phong hoàn toàn làm được.


Chỉ có điều, Mặc Sơ không ngờ, Đường Tuyết Nhi cũng dám!



vietwriter.vn



Có lẽ, vì tự do, mỗi người đều có đầy đủ dũng cảm nhỉ!


Cô lại nghĩ về bản thân mình, hình như cô chưa bao giờ sống cuộc sống của mình!


Hồi nhỏ, ở nhà họ Mặc, cô cũng lớn lên trong sự bắt nạt, cô từng ao ước vô số lần, đợi sau khi cô 18 tuổi, cô nhất định sẽ độc lập tự chủ, cô sẽ thi vào một trường đại học ở xa, cô sẽ có lý tưởng của mình.


Nhưng mà, vào năm cô 18 tuổi, vận hạn ập đến, cô bị người lạ mặt đã uống say cưỡng ép chiếm lấy, trong bóng đêm, cô cũng không biết anh là ai, bụng cô lại có thêm một cặp thai long phượng.


Sáu năm nay, cô bận rộn mà hạnh phúc, cô cũng không dám suy nghĩ về đời sống tình cảm của mình.


Mãi đến khi gặp Quyền Đế Sâm...


Thật ra, mỗi người đều không có tự do thật sự.


Mặc Sơ là vậy, Quyền Đế Sâm cũng vậy, không ai có thể thoát khỏi hiện thực cuộc sống.


Mặc Sơ lưu luyến cặp thai long phượng, cô đã tức giận, cô cũng phải bị quản chế bởi Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm cũng không buông bỏ được tất cả, mục tiêu báo thù của anh sắp hoàn thành rồi!


Hôm nay đúng là một ngày rối loạn!


Đường Tuyết Nhi mất tích, Mộ Dật Phong cũng không thấy đâu.


Người của hai gia tộc lớn đều bận rộn vừa tìm người vừa gọi điện cho các vị khách thông báo hủy bỏ đám cưới, còn có truyền thông thêm dầu vào lửa, chuyện này càng xào càng hot rồi.


Công ty Quyền Thị.


Đường Tuyết Nhi đang uống trà ở trong văn phòng chủ tịch của Quyền Đế Sâm: "Anh Sâm, chỉ có chỗ anh là an toàn nhất thôi!"


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô ta, lớp trang điểm xấu xí của cô ta vẫn chưa được xóa đi: "Qua hôm nay, chuyện này đã thành kết cục đã định, bố em cũng sẽ không ép em nữa!"


Đường Tuyết Nhi gật đầu: "Tại sao em không có một tí tự do nào vậy?"


"Cái gọi là tự do, đều phải trả giá." Quyền Đế Sâm hơi cong môi.


Cái giá mà mỗi người phải trả là khác nhau, tự do cũng khác nhau.


Khi trời tối, sau khi Quyền Đế Sâm tan làm, Đường Tuyết Nhi cũng ngồi xe anh về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Sau khi Mặc Sơ về nhà, cô nhìn thấy trong phòng khách có một thân ảnh quen thuộc, cô đi vào nhà liền nghe thấy Đường Tuyết Nhi gọi giòn tan: "Chị dâu, chị về rồi à!"


"Tuyết Nhi..." Mặc Sơ lập tức hiểu ra ngay, lẽ nào tất cả những chuyện này có liên quan đến quyền Đế Sâm thật sao?


Đường Tuyết Nhi kéo cô ngồi xuống: "Chị tan làm rồi phải không? Chị uống trà đi!"


Mặc Sơ và cô ta ngồi xuống, trà uống ngọt mà hơi đắng chát, trên gương mặt của Đường Tuyết Nhi, tràn ngập một niềm hạnh phúc mang theo tự do.


Lúc này, cửa phòng bếp cũng mở ra.


Quyền Đế Sâm bê đồ ăn đi ra: "Có thể ăn cơm tối được rồi!"


Năm người cùng ngồi vào bàn, bắt đầu ăn bữa tối.


Bữa tối hôm nay, là Quyền Đế Sâm tự nấu.


Trên bàn, một con cá Thạch Ban hấp, tỏa ra mùi thơm.


Quyền Đế Sâm vẫn dùng đũa gắp thịt cá, rút xương cá, rồi bỏ vào trong bát của Mặc Sơ.


Hành động chu đáo mà ấm áp như này, đây là hành động đã làm trái tim Mặc Sơ rung động ngay từ lúc đầu, khiến cô nghĩ rằng, người đàn ông này thật sự là người đàn ông tốt mà cô có thể dựa vào.




Ân Phi Âm nhìn Mặc Sơ chằm chằm, cô ta nói nhỏ bên tai Mặc Sơ: "Tuy cô không có cái bản lĩnh này, nhưng, sau khi cô lấy lòng tổng giám đốc Quyền ở trên giường, một khi tổng giám đốc Quyền vui vẻ, thì có chuyện gì không làm được cơ chứ?"


Mặc Sơ sửng sốt, cô thật sự chưa có liên kết chuyện này và Quyền Đế Sâm với nhau?


Huống hồ, hiện tại quan hệ của cô và Quyền Đế Sâm... một lời khó nói hết.


Vẻ mặt của Mặc Sơ, làm cho Ân Phi Âm càng cảm thấy chính là Mặc Sơ làm.


"Tiểu yêu tinh không biết xấu hổ!" Ân Phi Âm cứ cho rằng, chắc chắn là công phu trên giường của Mặc Sơ tốt, làm cho quyền Đế Sâm vui.


Vẻ mặt của Mặc Sơ trầm xuống: "Khó trách mấy năm nay cho dù cô đã làm quản lý, thành tích của cô vẫn bình thường! Cô biết vì sao không?"



vietwriter.vn



Đây là đang dẫm trúng chỗ đau của Ân Phi Âm, phải biết rằng thành tích của cô ta thật sự không tốt.


Mặc Sơ thấy sắc mặt của Ân Phi Âm trở nên khó coi, cô mới nói: "Một người há mồm ngậm mồm toàn là công phu trên giường, thì có thể giỏi được đến đâu!"


Cô nói xong, liền thẳng lưng, tự tin mười phần đi về văn phòng của mình.


Cô hoàn toàn không cần giữ thể diện cho Ân Phi Âm, một người phụ nữ không có thành tích lại đi châm ngòi thị phi như thế, Mặc Sơ dứt khoát chọc vào điểm yếu của cô ta luôn.


Mặc Sơ về tới văn phòng, cô ngồi xuống.


Thật ra, hai nhà Mộ, Đường kết thông gia, đây đều là danh môn vọng tộc ở thành phố S, loại chuyện đào hôn này, Mộ Dật Phong hoàn toàn làm được.


Chỉ có điều, Mặc Sơ không ngờ, Đường Tuyết Nhi cũng dám!



vietwriter.vn



Có lẽ, vì tự do, mỗi người đều có đầy đủ dũng cảm nhỉ!


Cô lại nghĩ về bản thân mình, hình như cô chưa bao giờ sống cuộc sống của mình!


Hồi nhỏ, ở nhà họ Mặc, cô cũng lớn lên trong sự bắt nạt, cô từng ao ước vô số lần, đợi sau khi cô 18 tuổi, cô nhất định sẽ độc lập tự chủ, cô sẽ thi vào một trường đại học ở xa, cô sẽ có lý tưởng của mình.


Nhưng mà, vào năm cô 18 tuổi, vận hạn ập đến, cô bị người lạ mặt đã uống say cưỡng ép chiếm lấy, trong bóng đêm, cô cũng không biết anh là ai, bụng cô lại có thêm một cặp thai long phượng.


Sáu năm nay, cô bận rộn mà hạnh phúc, cô cũng không dám suy nghĩ về đời sống tình cảm của mình.


Mãi đến khi gặp Quyền Đế Sâm...


Thật ra, mỗi người đều không có tự do thật sự.


Mặc Sơ là vậy, Quyền Đế Sâm cũng vậy, không ai có thể thoát khỏi hiện thực cuộc sống.


Mặc Sơ lưu luyến cặp thai long phượng, cô đã tức giận, cô cũng phải bị quản chế bởi Quyền Đế Sâm.


Quyền Đế Sâm cũng không buông bỏ được tất cả, mục tiêu báo thù của anh sắp hoàn thành rồi!


Hôm nay đúng là một ngày rối loạn!


Đường Tuyết Nhi mất tích, Mộ Dật Phong cũng không thấy đâu.


Người của hai gia tộc lớn đều bận rộn vừa tìm người vừa gọi điện cho các vị khách thông báo hủy bỏ đám cưới, còn có truyền thông thêm dầu vào lửa, chuyện này càng xào càng hot rồi.


Công ty Quyền Thị.


Đường Tuyết Nhi đang uống trà ở trong văn phòng chủ tịch của Quyền Đế Sâm: "Anh Sâm, chỉ có chỗ anh là an toàn nhất thôi!"


Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô ta, lớp trang điểm xấu xí của cô ta vẫn chưa được xóa đi: "Qua hôm nay, chuyện này đã thành kết cục đã định, bố em cũng sẽ không ép em nữa!"


Đường Tuyết Nhi gật đầu: "Tại sao em không có một tí tự do nào vậy?"


"Cái gọi là tự do, đều phải trả giá." Quyền Đế Sâm hơi cong môi.


Cái giá mà mỗi người phải trả là khác nhau, tự do cũng khác nhau.


Khi trời tối, sau khi Quyền Đế Sâm tan làm, Đường Tuyết Nhi cũng ngồi xe anh về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Sau khi Mặc Sơ về nhà, cô nhìn thấy trong phòng khách có một thân ảnh quen thuộc, cô đi vào nhà liền nghe thấy Đường Tuyết Nhi gọi giòn tan: "Chị dâu, chị về rồi à!"


"Tuyết Nhi..." Mặc Sơ lập tức hiểu ra ngay, lẽ nào tất cả những chuyện này có liên quan đến quyền Đế Sâm thật sao?


Đường Tuyết Nhi kéo cô ngồi xuống: "Chị tan làm rồi phải không? Chị uống trà đi!"


Mặc Sơ và cô ta ngồi xuống, trà uống ngọt mà hơi đắng chát, trên gương mặt của Đường Tuyết Nhi, tràn ngập một niềm hạnh phúc mang theo tự do.


Lúc này, cửa phòng bếp cũng mở ra.


Quyền Đế Sâm bê đồ ăn đi ra: "Có thể ăn cơm tối được rồi!"


Năm người cùng ngồi vào bàn, bắt đầu ăn bữa tối.


Bữa tối hôm nay, là Quyền Đế Sâm tự nấu.


Trên bàn, một con cá Thạch Ban hấp, tỏa ra mùi thơm.


Quyền Đế Sâm vẫn dùng đũa gắp thịt cá, rút xương cá, rồi bỏ vào trong bát của Mặc Sơ.


Hành động chu đáo mà ấm áp như này, đây là hành động đã làm trái tim Mặc Sơ rung động ngay từ lúc đầu, khiến cô nghĩ rằng, người đàn ông này thật sự là người đàn ông tốt mà cô có thể dựa vào.
vietwriter.vn vietwriter.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK