Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vĩ Trạch, em về được, bố ở trên trời cũng sẽ yên tâm ra đi!" Mặc Sơ khẽ nói.


Thiệu Vĩ Trạch không nói gì, anh ta cũng không biết nên nói gì.


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Thiệu Vĩ Trạch qua: "Con trai, cục cưng của mẹ, cuối cùng con đã về! Mẹ nhớ con lắm..."


Mặc Tử Mãnh là con nuôi của nhà họ Mặc, cậu ta mặc quần áo màu đen qua đây, cậu ta liếc mắt thấy Mặc Chiêu Đệ vẫn có vẻ cà lơ cà phất, vậu ta đi tới bên cạnh Mặc Sơ: "Chị cả, anh rể, em tới rồi!"



vietwriter.vn



"Như thế mới ngoan!" Mặc Sơ vỗ vai cậu ta.


Mặc Tử Mãnh nhìn Trần Chân Dao cứ kéo Thiệu Vĩ Trạch nói chuyện, cậu ta đứng bên cạnh thì không ai để ý đến cậu ta!


Ánh mắt của Quyền Đế Sâm vô cùng sắc bén, anh quét mắt nhìn các vị khách tới đây, duy chỉ thiếu mỗi nhà họ Mộ và nhà họ Long, thực ra bọn họ có tới hay không cũng chẳng quan trọng, anh là muốn nói cho bọn họ biết, người tiếp theo chính là bọn họ đấy!


Mặc Sơ hỏi nhỏ anh: "Để Sâm, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều chưa có người tới, đúng không?"


"Bọn họ không tới, là bọn họ bất lịch sự, chúng ta mời bọn họ, đây là lễ nghi của chúng ta." Quyền Đế Sâm an ủi cô.



vietwriter.vn



Thực sự thì đúng là như vậy, nhà họ Mặc mời nhà họ Mộ và nhà họ Long, đây là vấn đề lễ nghi, chiêu này của Quyền Đế Sâm thì người ngoài nhìn vào sẽ là nhà họ Mộ và nhà họ Long bất lịch sự, nhưng mà, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều hiểu ý của Quyền Đế Sâm là gì.


Tất nhiên, Quyền Đế Sâm đã rất giỏi khi dùng Mặc Đại Thắng để thể hiện ý của anh, nhà họ Mộ và nhà họ Long có tới hay không, đều chẳng liên quan.


Mặc Chiêu Đệ vẫn đang đợi cổ thần tới, Trần Chân Dao hỏi cô ta: "Con đã gọi điện chưa? Thế nào thì cậu ta cũng nên lộ diện rồi chứ, để cho họ hàng thân thích của chúng ta biết được rằng cậu là một nhân vật có máu mặt cỡ nào!"


"Con đã gọi mấy cuộc rồi nhưng không ai bắt máy!" Mặc Chiêu Đệ cũng trở nên cáu kỉnh, cô ta đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại rồi, cổ thần này sao thế không biết?


Bắt đầu có các hàng xóm và các bà dì hóng hớt hỏi: "Toàn bộ chi phí tang lễ lần này đều là chồng của Mặc Sợ bỏ ra, chồng của Mặc SỢ ghê thật đấy, Chiêu Đệ, nghe nói cháu có một người bạn trai à? Hơn nữa còn là một người chơi cổ phiếu? Đầu năm nay, chơi cổ phiếu dễ toang lắm!"


"Đúng đó nghe nói Chân Dao bán phòng cũng có tiền ở chỗ buôi cổ phiếu! Thật là quá điên cuồng, nhà mà mất thì ở chỗ nào!" Cô đó nói thêm: "Các cô xem, trên tang lễ, cổ thần cũng chưa xuất hiện, Quyền Đế Sâm vẫn giỏi hơn, đáng tin nhất, Mặc Sợ gả đúng người rồi."


"Đúng thế đúng thế, trước kia bao nhiêu người cho rằng, nhà họ Quyền giàu có như thế thì sao lại coi trọng một đứa mồ hôi, nhưng mà, sự thực chính là như vậy..."


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao nghe những người này hóng hớt, hai mẹ con cũng tức đến hộc máu.


Mặc Chiêu Đệ lập tức phản bác: "Chẳng qua hiện tại bạn trai cháu không rảnh thôi, chứ anh ấy tốt với cháu ắm!"


Có bác gái hỏi ngược lại cô ta: "Tang lễ của bố cháu mà cũng không có rảnh? Thế lúc nào thì anh ta rảnh?"


Bỗng nhiên, lúc này điện thoại của Mặc Chiêu Đệ reo lên, cô ta nhifnnn một cái, là cổ thần gọi tới, cô ta nghe máu luôn, vốn dĩ là vẻ mặt tức giận, nhưng cô ta đã giả vờ là vẻ dịu dàng như nước rồi: "Anh yêu, sao anh bận thế?"


Trần Chân Dao nói nhỏ: "Chiều Đệ, con mở loa ngoài đi, cho bọn họ nghe xem bạn trai cổ thần của con uy vũ cỡ nào!"


Mặc Chiêu Đệ lập tức ấn chức năng mở loa ngoài trên điện thoại, khiến cho những bác gái đang hóng chuyện đều dòng tai nghe.


Cổ thần nói: "Chiêu Đệ, chúng ta chia tay đi!"


"Anh..." Mặc Chiều Đệ không ngờ, anh ta lại ra chiêu trên tang lễ! "Anh đùa à! Anh yêu, em biết con người anh thích nói đùa..."


Cổ thần cắt ngang lời cô ta: "Trước giờ, tôi chưa bao giờ nghiêm túc như thế này? Sau này cô cũng đừng gọi điện cho tôi nữa!"


Sau đó, chính là một loạt tút tút tút.


Trần Chân Dao cũng ngây ngẩn cả người, bà ta vốn định thể hiện một trận, kết quả thì sao? Lại làm trò cười cho thiên hạ!


Bất kể là ở đâu, cũng sẽ không thiếu những người hóng hớt những chuyện tốt này.


"Chân Dao, cháu xem, cô đã bảo là không dựa vào được rồi mà, chia tay rồi nhỉ..."


"Trời ơi, mau xem xem tiền trong tài khoản có còn không..."


"Nếu mà không còn, thì đó mới là cả người cả của đều mất..."


"Đúng thế, Chiêu Đệ, chau mau đi xem đi, chẳng phải các cháu chơi cổ phiếu đều có tài sản trên mấy ngàn mấy vạn sao? Cháu xem xem có còn không?"


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao cùng mở tài khoản trên điện thoại ra xem, hai người lại càng há hốc mồm, trước kia mở ra xem, số dư bên trên là số lẻ ở trước, rồi n số không, giờ thì sao?







"Vĩ Trạch, em về được, bố ở trên trời cũng sẽ yên tâm ra đi!" Mặc Sơ khẽ nói.


Thiệu Vĩ Trạch không nói gì, anh ta cũng không biết nên nói gì.


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Thiệu Vĩ Trạch qua: "Con trai, cục cưng của mẹ, cuối cùng con đã về! Mẹ nhớ con lắm..."


Mặc Tử Mãnh là con nuôi của nhà họ Mặc, cậu ta mặc quần áo màu đen qua đây, cậu ta liếc mắt thấy Mặc Chiêu Đệ vẫn có vẻ cà lơ cà phất, vậu ta đi tới bên cạnh Mặc Sơ: "Chị cả, anh rể, em tới rồi!"



vietwriter.vn



"Như thế mới ngoan!" Mặc Sơ vỗ vai cậu ta.


Mặc Tử Mãnh nhìn Trần Chân Dao cứ kéo Thiệu Vĩ Trạch nói chuyện, cậu ta đứng bên cạnh thì không ai để ý đến cậu ta!


Ánh mắt của Quyền Đế Sâm vô cùng sắc bén, anh quét mắt nhìn các vị khách tới đây, duy chỉ thiếu mỗi nhà họ Mộ và nhà họ Long, thực ra bọn họ có tới hay không cũng chẳng quan trọng, anh là muốn nói cho bọn họ biết, người tiếp theo chính là bọn họ đấy!


Mặc Sơ hỏi nhỏ anh: "Để Sâm, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều chưa có người tới, đúng không?"


"Bọn họ không tới, là bọn họ bất lịch sự, chúng ta mời bọn họ, đây là lễ nghi của chúng ta." Quyền Đế Sâm an ủi cô.



vietwriter.vn



Thực sự thì đúng là như vậy, nhà họ Mặc mời nhà họ Mộ và nhà họ Long, đây là vấn đề lễ nghi, chiêu này của Quyền Đế Sâm thì người ngoài nhìn vào sẽ là nhà họ Mộ và nhà họ Long bất lịch sự, nhưng mà, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều hiểu ý của Quyền Đế Sâm là gì.


Tất nhiên, Quyền Đế Sâm đã rất giỏi khi dùng Mặc Đại Thắng để thể hiện ý của anh, nhà họ Mộ và nhà họ Long có tới hay không, đều chẳng liên quan.


Mặc Chiêu Đệ vẫn đang đợi cổ thần tới, Trần Chân Dao hỏi cô ta: "Con đã gọi điện chưa? Thế nào thì cậu ta cũng nên lộ diện rồi chứ, để cho họ hàng thân thích của chúng ta biết được rằng cậu là một nhân vật có máu mặt cỡ nào!"


"Con đã gọi mấy cuộc rồi nhưng không ai bắt máy!" Mặc Chiêu Đệ cũng trở nên cáu kỉnh, cô ta đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại rồi, cổ thần này sao thế không biết?


Bắt đầu có các hàng xóm và các bà dì hóng hớt hỏi: "Toàn bộ chi phí tang lễ lần này đều là chồng của Mặc Sợ bỏ ra, chồng của Mặc SỢ ghê thật đấy, Chiêu Đệ, nghe nói cháu có một người bạn trai à? Hơn nữa còn là một người chơi cổ phiếu? Đầu năm nay, chơi cổ phiếu dễ toang lắm!"


"Đúng đó nghe nói Chân Dao bán phòng cũng có tiền ở chỗ buôi cổ phiếu! Thật là quá điên cuồng, nhà mà mất thì ở chỗ nào!" Cô đó nói thêm: "Các cô xem, trên tang lễ, cổ thần cũng chưa xuất hiện, Quyền Đế Sâm vẫn giỏi hơn, đáng tin nhất, Mặc Sợ gả đúng người rồi."


"Đúng thế đúng thế, trước kia bao nhiêu người cho rằng, nhà họ Quyền giàu có như thế thì sao lại coi trọng một đứa mồ hôi, nhưng mà, sự thực chính là như vậy..."


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao nghe những người này hóng hớt, hai mẹ con cũng tức đến hộc máu.


Mặc Chiêu Đệ lập tức phản bác: "Chẳng qua hiện tại bạn trai cháu không rảnh thôi, chứ anh ấy tốt với cháu ắm!"


Có bác gái hỏi ngược lại cô ta: "Tang lễ của bố cháu mà cũng không có rảnh? Thế lúc nào thì anh ta rảnh?"


Bỗng nhiên, lúc này điện thoại của Mặc Chiêu Đệ reo lên, cô ta nhifnnn một cái, là cổ thần gọi tới, cô ta nghe máu luôn, vốn dĩ là vẻ mặt tức giận, nhưng cô ta đã giả vờ là vẻ dịu dàng như nước rồi: "Anh yêu, sao anh bận thế?"


Trần Chân Dao nói nhỏ: "Chiều Đệ, con mở loa ngoài đi, cho bọn họ nghe xem bạn trai cổ thần của con uy vũ cỡ nào!"


Mặc Chiêu Đệ lập tức ấn chức năng mở loa ngoài trên điện thoại, khiến cho những bác gái đang hóng chuyện đều dòng tai nghe.


Cổ thần nói: "Chiêu Đệ, chúng ta chia tay đi!"


"Anh..." Mặc Chiều Đệ không ngờ, anh ta lại ra chiêu trên tang lễ! "Anh đùa à! Anh yêu, em biết con người anh thích nói đùa..."


Cổ thần cắt ngang lời cô ta: "Trước giờ, tôi chưa bao giờ nghiêm túc như thế này? Sau này cô cũng đừng gọi điện cho tôi nữa!"


Sau đó, chính là một loạt tút tút tút.


Trần Chân Dao cũng ngây ngẩn cả người, bà ta vốn định thể hiện một trận, kết quả thì sao? Lại làm trò cười cho thiên hạ!


Bất kể là ở đâu, cũng sẽ không thiếu những người hóng hớt những chuyện tốt này.


"Chân Dao, cháu xem, cô đã bảo là không dựa vào được rồi mà, chia tay rồi nhỉ..."


"Trời ơi, mau xem xem tiền trong tài khoản có còn không..."


"Nếu mà không còn, thì đó mới là cả người cả của đều mất..."


"Đúng thế, Chiêu Đệ, chau mau đi xem đi, chẳng phải các cháu chơi cổ phiếu đều có tài sản trên mấy ngàn mấy vạn sao? Cháu xem xem có còn không?"


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao cùng mở tài khoản trên điện thoại ra xem, hai người lại càng há hốc mồm, trước kia mở ra xem, số dư bên trên là số lẻ ở trước, rồi n số không, giờ thì sao?
vietwriter.vn vietwriter.vn












"Vĩ Trạch, em về được, bố ở trên trời cũng sẽ yên tâm ra đi!" Mặc Sơ khẽ nói.


Thiệu Vĩ Trạch không nói gì, anh ta cũng không biết nên nói gì.


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Thiệu Vĩ Trạch qua: "Con trai, cục cưng của mẹ, cuối cùng con đã về! Mẹ nhớ con lắm..."


Mặc Tử Mãnh là con nuôi của nhà họ Mặc, cậu ta mặc quần áo màu đen qua đây, cậu ta liếc mắt thấy Mặc Chiêu Đệ vẫn có vẻ cà lơ cà phất, vậu ta đi tới bên cạnh Mặc Sơ: "Chị cả, anh rể, em tới rồi!"



vietwriter.vn



"Như thế mới ngoan!" Mặc Sơ vỗ vai cậu ta.


Mặc Tử Mãnh nhìn Trần Chân Dao cứ kéo Thiệu Vĩ Trạch nói chuyện, cậu ta đứng bên cạnh thì không ai để ý đến cậu ta!


Ánh mắt của Quyền Đế Sâm vô cùng sắc bén, anh quét mắt nhìn các vị khách tới đây, duy chỉ thiếu mỗi nhà họ Mộ và nhà họ Long, thực ra bọn họ có tới hay không cũng chẳng quan trọng, anh là muốn nói cho bọn họ biết, người tiếp theo chính là bọn họ đấy!


Mặc Sơ hỏi nhỏ anh: "Để Sâm, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều chưa có người tới, đúng không?"


"Bọn họ không tới, là bọn họ bất lịch sự, chúng ta mời bọn họ, đây là lễ nghi của chúng ta." Quyền Đế Sâm an ủi cô.



vietwriter.vn



Thực sự thì đúng là như vậy, nhà họ Mặc mời nhà họ Mộ và nhà họ Long, đây là vấn đề lễ nghi, chiêu này của Quyền Đế Sâm thì người ngoài nhìn vào sẽ là nhà họ Mộ và nhà họ Long bất lịch sự, nhưng mà, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều hiểu ý của Quyền Đế Sâm là gì.


Tất nhiên, Quyền Đế Sâm đã rất giỏi khi dùng Mặc Đại Thắng để thể hiện ý của anh, nhà họ Mộ và nhà họ Long có tới hay không, đều chẳng liên quan.


Mặc Chiêu Đệ vẫn đang đợi cổ thần tới, Trần Chân Dao hỏi cô ta: "Con đã gọi điện chưa? Thế nào thì cậu ta cũng nên lộ diện rồi chứ, để cho họ hàng thân thích của chúng ta biết được rằng cậu là một nhân vật có máu mặt cỡ nào!"


"Con đã gọi mấy cuộc rồi nhưng không ai bắt máy!" Mặc Chiêu Đệ cũng trở nên cáu kỉnh, cô ta đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại rồi, cổ thần này sao thế không biết?


Bắt đầu có các hàng xóm và các bà dì hóng hớt hỏi: "Toàn bộ chi phí tang lễ lần này đều là chồng của Mặc Sợ bỏ ra, chồng của Mặc SỢ ghê thật đấy, Chiêu Đệ, nghe nói cháu có một người bạn trai à? Hơn nữa còn là một người chơi cổ phiếu? Đầu năm nay, chơi cổ phiếu dễ toang lắm!"


"Đúng đó nghe nói Chân Dao bán phòng cũng có tiền ở chỗ buôi cổ phiếu! Thật là quá điên cuồng, nhà mà mất thì ở chỗ nào!" Cô đó nói thêm: "Các cô xem, trên tang lễ, cổ thần cũng chưa xuất hiện, Quyền Đế Sâm vẫn giỏi hơn, đáng tin nhất, Mặc Sợ gả đúng người rồi."


"Đúng thế đúng thế, trước kia bao nhiêu người cho rằng, nhà họ Quyền giàu có như thế thì sao lại coi trọng một đứa mồ hôi, nhưng mà, sự thực chính là như vậy..."


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao nghe những người này hóng hớt, hai mẹ con cũng tức đến hộc máu.


Mặc Chiêu Đệ lập tức phản bác: "Chẳng qua hiện tại bạn trai cháu không rảnh thôi, chứ anh ấy tốt với cháu ắm!"


Có bác gái hỏi ngược lại cô ta: "Tang lễ của bố cháu mà cũng không có rảnh? Thế lúc nào thì anh ta rảnh?"


Bỗng nhiên, lúc này điện thoại của Mặc Chiêu Đệ reo lên, cô ta nhifnnn một cái, là cổ thần gọi tới, cô ta nghe máu luôn, vốn dĩ là vẻ mặt tức giận, nhưng cô ta đã giả vờ là vẻ dịu dàng như nước rồi: "Anh yêu, sao anh bận thế?"


Trần Chân Dao nói nhỏ: "Chiều Đệ, con mở loa ngoài đi, cho bọn họ nghe xem bạn trai cổ thần của con uy vũ cỡ nào!"


Mặc Chiêu Đệ lập tức ấn chức năng mở loa ngoài trên điện thoại, khiến cho những bác gái đang hóng chuyện đều dòng tai nghe.


Cổ thần nói: "Chiêu Đệ, chúng ta chia tay đi!"


"Anh..." Mặc Chiều Đệ không ngờ, anh ta lại ra chiêu trên tang lễ! "Anh đùa à! Anh yêu, em biết con người anh thích nói đùa..."


Cổ thần cắt ngang lời cô ta: "Trước giờ, tôi chưa bao giờ nghiêm túc như thế này? Sau này cô cũng đừng gọi điện cho tôi nữa!"


Sau đó, chính là một loạt tút tút tút.


Trần Chân Dao cũng ngây ngẩn cả người, bà ta vốn định thể hiện một trận, kết quả thì sao? Lại làm trò cười cho thiên hạ!


Bất kể là ở đâu, cũng sẽ không thiếu những người hóng hớt những chuyện tốt này.


"Chân Dao, cháu xem, cô đã bảo là không dựa vào được rồi mà, chia tay rồi nhỉ..."


"Trời ơi, mau xem xem tiền trong tài khoản có còn không..."


"Nếu mà không còn, thì đó mới là cả người cả của đều mất..."


"Đúng thế, Chiêu Đệ, chau mau đi xem đi, chẳng phải các cháu chơi cổ phiếu đều có tài sản trên mấy ngàn mấy vạn sao? Cháu xem xem có còn không?"


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao cùng mở tài khoản trên điện thoại ra xem, hai người lại càng há hốc mồm, trước kia mở ra xem, số dư bên trên là số lẻ ở trước, rồi n số không, giờ thì sao?







"Vĩ Trạch, em về được, bố ở trên trời cũng sẽ yên tâm ra đi!" Mặc Sơ khẽ nói.


Thiệu Vĩ Trạch không nói gì, anh ta cũng không biết nên nói gì.


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Thiệu Vĩ Trạch qua: "Con trai, cục cưng của mẹ, cuối cùng con đã về! Mẹ nhớ con lắm..."


Mặc Tử Mãnh là con nuôi của nhà họ Mặc, cậu ta mặc quần áo màu đen qua đây, cậu ta liếc mắt thấy Mặc Chiêu Đệ vẫn có vẻ cà lơ cà phất, vậu ta đi tới bên cạnh Mặc Sơ: "Chị cả, anh rể, em tới rồi!"



vietwriter.vn



"Như thế mới ngoan!" Mặc Sơ vỗ vai cậu ta.


Mặc Tử Mãnh nhìn Trần Chân Dao cứ kéo Thiệu Vĩ Trạch nói chuyện, cậu ta đứng bên cạnh thì không ai để ý đến cậu ta!


Ánh mắt của Quyền Đế Sâm vô cùng sắc bén, anh quét mắt nhìn các vị khách tới đây, duy chỉ thiếu mỗi nhà họ Mộ và nhà họ Long, thực ra bọn họ có tới hay không cũng chẳng quan trọng, anh là muốn nói cho bọn họ biết, người tiếp theo chính là bọn họ đấy!


Mặc Sơ hỏi nhỏ anh: "Để Sâm, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều chưa có người tới, đúng không?"


"Bọn họ không tới, là bọn họ bất lịch sự, chúng ta mời bọn họ, đây là lễ nghi của chúng ta." Quyền Đế Sâm an ủi cô.



vietwriter.vn



Thực sự thì đúng là như vậy, nhà họ Mặc mời nhà họ Mộ và nhà họ Long, đây là vấn đề lễ nghi, chiêu này của Quyền Đế Sâm thì người ngoài nhìn vào sẽ là nhà họ Mộ và nhà họ Long bất lịch sự, nhưng mà, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều hiểu ý của Quyền Đế Sâm là gì.


Tất nhiên, Quyền Đế Sâm đã rất giỏi khi dùng Mặc Đại Thắng để thể hiện ý của anh, nhà họ Mộ và nhà họ Long có tới hay không, đều chẳng liên quan.


Mặc Chiêu Đệ vẫn đang đợi cổ thần tới, Trần Chân Dao hỏi cô ta: "Con đã gọi điện chưa? Thế nào thì cậu ta cũng nên lộ diện rồi chứ, để cho họ hàng thân thích của chúng ta biết được rằng cậu là một nhân vật có máu mặt cỡ nào!"


"Con đã gọi mấy cuộc rồi nhưng không ai bắt máy!" Mặc Chiêu Đệ cũng trở nên cáu kỉnh, cô ta đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại rồi, cổ thần này sao thế không biết?


Bắt đầu có các hàng xóm và các bà dì hóng hớt hỏi: "Toàn bộ chi phí tang lễ lần này đều là chồng của Mặc Sợ bỏ ra, chồng của Mặc SỢ ghê thật đấy, Chiêu Đệ, nghe nói cháu có một người bạn trai à? Hơn nữa còn là một người chơi cổ phiếu? Đầu năm nay, chơi cổ phiếu dễ toang lắm!"


"Đúng đó nghe nói Chân Dao bán phòng cũng có tiền ở chỗ buôi cổ phiếu! Thật là quá điên cuồng, nhà mà mất thì ở chỗ nào!" Cô đó nói thêm: "Các cô xem, trên tang lễ, cổ thần cũng chưa xuất hiện, Quyền Đế Sâm vẫn giỏi hơn, đáng tin nhất, Mặc Sợ gả đúng người rồi."


"Đúng thế đúng thế, trước kia bao nhiêu người cho rằng, nhà họ Quyền giàu có như thế thì sao lại coi trọng một đứa mồ hôi, nhưng mà, sự thực chính là như vậy..."


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao nghe những người này hóng hớt, hai mẹ con cũng tức đến hộc máu.


Mặc Chiêu Đệ lập tức phản bác: "Chẳng qua hiện tại bạn trai cháu không rảnh thôi, chứ anh ấy tốt với cháu ắm!"


Có bác gái hỏi ngược lại cô ta: "Tang lễ của bố cháu mà cũng không có rảnh? Thế lúc nào thì anh ta rảnh?"


Bỗng nhiên, lúc này điện thoại của Mặc Chiêu Đệ reo lên, cô ta nhifnnn một cái, là cổ thần gọi tới, cô ta nghe máu luôn, vốn dĩ là vẻ mặt tức giận, nhưng cô ta đã giả vờ là vẻ dịu dàng như nước rồi: "Anh yêu, sao anh bận thế?"


Trần Chân Dao nói nhỏ: "Chiều Đệ, con mở loa ngoài đi, cho bọn họ nghe xem bạn trai cổ thần của con uy vũ cỡ nào!"


Mặc Chiêu Đệ lập tức ấn chức năng mở loa ngoài trên điện thoại, khiến cho những bác gái đang hóng chuyện đều dòng tai nghe.


Cổ thần nói: "Chiêu Đệ, chúng ta chia tay đi!"


"Anh..." Mặc Chiều Đệ không ngờ, anh ta lại ra chiêu trên tang lễ! "Anh đùa à! Anh yêu, em biết con người anh thích nói đùa..."


Cổ thần cắt ngang lời cô ta: "Trước giờ, tôi chưa bao giờ nghiêm túc như thế này? Sau này cô cũng đừng gọi điện cho tôi nữa!"


Sau đó, chính là một loạt tút tút tút.


Trần Chân Dao cũng ngây ngẩn cả người, bà ta vốn định thể hiện một trận, kết quả thì sao? Lại làm trò cười cho thiên hạ!


Bất kể là ở đâu, cũng sẽ không thiếu những người hóng hớt những chuyện tốt này.


"Chân Dao, cháu xem, cô đã bảo là không dựa vào được rồi mà, chia tay rồi nhỉ..."


"Trời ơi, mau xem xem tiền trong tài khoản có còn không..."


"Nếu mà không còn, thì đó mới là cả người cả của đều mất..."


"Đúng thế, Chiêu Đệ, chau mau đi xem đi, chẳng phải các cháu chơi cổ phiếu đều có tài sản trên mấy ngàn mấy vạn sao? Cháu xem xem có còn không?"


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao cùng mở tài khoản trên điện thoại ra xem, hai người lại càng há hốc mồm, trước kia mở ra xem, số dư bên trên là số lẻ ở trước, rồi n số không, giờ thì sao?
vietwriter.vn vietwriter.vn












"Vĩ Trạch, em về được, bố ở trên trời cũng sẽ yên tâm ra đi!" Mặc Sơ khẽ nói.


Thiệu Vĩ Trạch không nói gì, anh ta cũng không biết nên nói gì.


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Thiệu Vĩ Trạch qua: "Con trai, cục cưng của mẹ, cuối cùng con đã về! Mẹ nhớ con lắm..."


Mặc Tử Mãnh là con nuôi của nhà họ Mặc, cậu ta mặc quần áo màu đen qua đây, cậu ta liếc mắt thấy Mặc Chiêu Đệ vẫn có vẻ cà lơ cà phất, vậu ta đi tới bên cạnh Mặc Sơ: "Chị cả, anh rể, em tới rồi!"



vietwriter.vn



"Như thế mới ngoan!" Mặc Sơ vỗ vai cậu ta.


Mặc Tử Mãnh nhìn Trần Chân Dao cứ kéo Thiệu Vĩ Trạch nói chuyện, cậu ta đứng bên cạnh thì không ai để ý đến cậu ta!


Ánh mắt của Quyền Đế Sâm vô cùng sắc bén, anh quét mắt nhìn các vị khách tới đây, duy chỉ thiếu mỗi nhà họ Mộ và nhà họ Long, thực ra bọn họ có tới hay không cũng chẳng quan trọng, anh là muốn nói cho bọn họ biết, người tiếp theo chính là bọn họ đấy!


Mặc Sơ hỏi nhỏ anh: "Để Sâm, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều chưa có người tới, đúng không?"


"Bọn họ không tới, là bọn họ bất lịch sự, chúng ta mời bọn họ, đây là lễ nghi của chúng ta." Quyền Đế Sâm an ủi cô.



vietwriter.vn



Thực sự thì đúng là như vậy, nhà họ Mặc mời nhà họ Mộ và nhà họ Long, đây là vấn đề lễ nghi, chiêu này của Quyền Đế Sâm thì người ngoài nhìn vào sẽ là nhà họ Mộ và nhà họ Long bất lịch sự, nhưng mà, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều hiểu ý của Quyền Đế Sâm là gì.


Tất nhiên, Quyền Đế Sâm đã rất giỏi khi dùng Mặc Đại Thắng để thể hiện ý của anh, nhà họ Mộ và nhà họ Long có tới hay không, đều chẳng liên quan.


Mặc Chiêu Đệ vẫn đang đợi cổ thần tới, Trần Chân Dao hỏi cô ta: "Con đã gọi điện chưa? Thế nào thì cậu ta cũng nên lộ diện rồi chứ, để cho họ hàng thân thích của chúng ta biết được rằng cậu là một nhân vật có máu mặt cỡ nào!"


"Con đã gọi mấy cuộc rồi nhưng không ai bắt máy!" Mặc Chiêu Đệ cũng trở nên cáu kỉnh, cô ta đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại rồi, cổ thần này sao thế không biết?


Bắt đầu có các hàng xóm và các bà dì hóng hớt hỏi: "Toàn bộ chi phí tang lễ lần này đều là chồng của Mặc Sợ bỏ ra, chồng của Mặc SỢ ghê thật đấy, Chiêu Đệ, nghe nói cháu có một người bạn trai à? Hơn nữa còn là một người chơi cổ phiếu? Đầu năm nay, chơi cổ phiếu dễ toang lắm!"


"Đúng đó nghe nói Chân Dao bán phòng cũng có tiền ở chỗ buôi cổ phiếu! Thật là quá điên cuồng, nhà mà mất thì ở chỗ nào!" Cô đó nói thêm: "Các cô xem, trên tang lễ, cổ thần cũng chưa xuất hiện, Quyền Đế Sâm vẫn giỏi hơn, đáng tin nhất, Mặc Sợ gả đúng người rồi."


"Đúng thế đúng thế, trước kia bao nhiêu người cho rằng, nhà họ Quyền giàu có như thế thì sao lại coi trọng một đứa mồ hôi, nhưng mà, sự thực chính là như vậy..."


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao nghe những người này hóng hớt, hai mẹ con cũng tức đến hộc máu.


Mặc Chiêu Đệ lập tức phản bác: "Chẳng qua hiện tại bạn trai cháu không rảnh thôi, chứ anh ấy tốt với cháu ắm!"


Có bác gái hỏi ngược lại cô ta: "Tang lễ của bố cháu mà cũng không có rảnh? Thế lúc nào thì anh ta rảnh?"


Bỗng nhiên, lúc này điện thoại của Mặc Chiêu Đệ reo lên, cô ta nhifnnn một cái, là cổ thần gọi tới, cô ta nghe máu luôn, vốn dĩ là vẻ mặt tức giận, nhưng cô ta đã giả vờ là vẻ dịu dàng như nước rồi: "Anh yêu, sao anh bận thế?"


Trần Chân Dao nói nhỏ: "Chiều Đệ, con mở loa ngoài đi, cho bọn họ nghe xem bạn trai cổ thần của con uy vũ cỡ nào!"


Mặc Chiêu Đệ lập tức ấn chức năng mở loa ngoài trên điện thoại, khiến cho những bác gái đang hóng chuyện đều dòng tai nghe.


Cổ thần nói: "Chiêu Đệ, chúng ta chia tay đi!"


"Anh..." Mặc Chiều Đệ không ngờ, anh ta lại ra chiêu trên tang lễ! "Anh đùa à! Anh yêu, em biết con người anh thích nói đùa..."


Cổ thần cắt ngang lời cô ta: "Trước giờ, tôi chưa bao giờ nghiêm túc như thế này? Sau này cô cũng đừng gọi điện cho tôi nữa!"


Sau đó, chính là một loạt tút tút tút.


Trần Chân Dao cũng ngây ngẩn cả người, bà ta vốn định thể hiện một trận, kết quả thì sao? Lại làm trò cười cho thiên hạ!


Bất kể là ở đâu, cũng sẽ không thiếu những người hóng hớt những chuyện tốt này.


"Chân Dao, cháu xem, cô đã bảo là không dựa vào được rồi mà, chia tay rồi nhỉ..."


"Trời ơi, mau xem xem tiền trong tài khoản có còn không..."


"Nếu mà không còn, thì đó mới là cả người cả của đều mất..."


"Đúng thế, Chiêu Đệ, chau mau đi xem đi, chẳng phải các cháu chơi cổ phiếu đều có tài sản trên mấy ngàn mấy vạn sao? Cháu xem xem có còn không?"


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao cùng mở tài khoản trên điện thoại ra xem, hai người lại càng há hốc mồm, trước kia mở ra xem, số dư bên trên là số lẻ ở trước, rồi n số không, giờ thì sao?







"Vĩ Trạch, em về được, bố ở trên trời cũng sẽ yên tâm ra đi!" Mặc Sơ khẽ nói.


Thiệu Vĩ Trạch không nói gì, anh ta cũng không biết nên nói gì.


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Thiệu Vĩ Trạch qua: "Con trai, cục cưng của mẹ, cuối cùng con đã về! Mẹ nhớ con lắm..."


Mặc Tử Mãnh là con nuôi của nhà họ Mặc, cậu ta mặc quần áo màu đen qua đây, cậu ta liếc mắt thấy Mặc Chiêu Đệ vẫn có vẻ cà lơ cà phất, vậu ta đi tới bên cạnh Mặc Sơ: "Chị cả, anh rể, em tới rồi!"



vietwriter.vn



"Như thế mới ngoan!" Mặc Sơ vỗ vai cậu ta.


Mặc Tử Mãnh nhìn Trần Chân Dao cứ kéo Thiệu Vĩ Trạch nói chuyện, cậu ta đứng bên cạnh thì không ai để ý đến cậu ta!


Ánh mắt của Quyền Đế Sâm vô cùng sắc bén, anh quét mắt nhìn các vị khách tới đây, duy chỉ thiếu mỗi nhà họ Mộ và nhà họ Long, thực ra bọn họ có tới hay không cũng chẳng quan trọng, anh là muốn nói cho bọn họ biết, người tiếp theo chính là bọn họ đấy!


Mặc Sơ hỏi nhỏ anh: "Để Sâm, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều chưa có người tới, đúng không?"


"Bọn họ không tới, là bọn họ bất lịch sự, chúng ta mời bọn họ, đây là lễ nghi của chúng ta." Quyền Đế Sâm an ủi cô.



vietwriter.vn



Thực sự thì đúng là như vậy, nhà họ Mặc mời nhà họ Mộ và nhà họ Long, đây là vấn đề lễ nghi, chiêu này của Quyền Đế Sâm thì người ngoài nhìn vào sẽ là nhà họ Mộ và nhà họ Long bất lịch sự, nhưng mà, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều hiểu ý của Quyền Đế Sâm là gì.


Tất nhiên, Quyền Đế Sâm đã rất giỏi khi dùng Mặc Đại Thắng để thể hiện ý của anh, nhà họ Mộ và nhà họ Long có tới hay không, đều chẳng liên quan.


Mặc Chiêu Đệ vẫn đang đợi cổ thần tới, Trần Chân Dao hỏi cô ta: "Con đã gọi điện chưa? Thế nào thì cậu ta cũng nên lộ diện rồi chứ, để cho họ hàng thân thích của chúng ta biết được rằng cậu là một nhân vật có máu mặt cỡ nào!"


"Con đã gọi mấy cuộc rồi nhưng không ai bắt máy!" Mặc Chiêu Đệ cũng trở nên cáu kỉnh, cô ta đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại rồi, cổ thần này sao thế không biết?


Bắt đầu có các hàng xóm và các bà dì hóng hớt hỏi: "Toàn bộ chi phí tang lễ lần này đều là chồng của Mặc Sợ bỏ ra, chồng của Mặc SỢ ghê thật đấy, Chiêu Đệ, nghe nói cháu có một người bạn trai à? Hơn nữa còn là một người chơi cổ phiếu? Đầu năm nay, chơi cổ phiếu dễ toang lắm!"


"Đúng đó nghe nói Chân Dao bán phòng cũng có tiền ở chỗ buôi cổ phiếu! Thật là quá điên cuồng, nhà mà mất thì ở chỗ nào!" Cô đó nói thêm: "Các cô xem, trên tang lễ, cổ thần cũng chưa xuất hiện, Quyền Đế Sâm vẫn giỏi hơn, đáng tin nhất, Mặc Sợ gả đúng người rồi."


"Đúng thế đúng thế, trước kia bao nhiêu người cho rằng, nhà họ Quyền giàu có như thế thì sao lại coi trọng một đứa mồ hôi, nhưng mà, sự thực chính là như vậy..."


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao nghe những người này hóng hớt, hai mẹ con cũng tức đến hộc máu.


Mặc Chiêu Đệ lập tức phản bác: "Chẳng qua hiện tại bạn trai cháu không rảnh thôi, chứ anh ấy tốt với cháu ắm!"


Có bác gái hỏi ngược lại cô ta: "Tang lễ của bố cháu mà cũng không có rảnh? Thế lúc nào thì anh ta rảnh?"


Bỗng nhiên, lúc này điện thoại của Mặc Chiêu Đệ reo lên, cô ta nhifnnn một cái, là cổ thần gọi tới, cô ta nghe máu luôn, vốn dĩ là vẻ mặt tức giận, nhưng cô ta đã giả vờ là vẻ dịu dàng như nước rồi: "Anh yêu, sao anh bận thế?"


Trần Chân Dao nói nhỏ: "Chiều Đệ, con mở loa ngoài đi, cho bọn họ nghe xem bạn trai cổ thần của con uy vũ cỡ nào!"


Mặc Chiêu Đệ lập tức ấn chức năng mở loa ngoài trên điện thoại, khiến cho những bác gái đang hóng chuyện đều dòng tai nghe.


Cổ thần nói: "Chiêu Đệ, chúng ta chia tay đi!"


"Anh..." Mặc Chiều Đệ không ngờ, anh ta lại ra chiêu trên tang lễ! "Anh đùa à! Anh yêu, em biết con người anh thích nói đùa..."


Cổ thần cắt ngang lời cô ta: "Trước giờ, tôi chưa bao giờ nghiêm túc như thế này? Sau này cô cũng đừng gọi điện cho tôi nữa!"


Sau đó, chính là một loạt tút tút tút.


Trần Chân Dao cũng ngây ngẩn cả người, bà ta vốn định thể hiện một trận, kết quả thì sao? Lại làm trò cười cho thiên hạ!


Bất kể là ở đâu, cũng sẽ không thiếu những người hóng hớt những chuyện tốt này.


"Chân Dao, cháu xem, cô đã bảo là không dựa vào được rồi mà, chia tay rồi nhỉ..."


"Trời ơi, mau xem xem tiền trong tài khoản có còn không..."


"Nếu mà không còn, thì đó mới là cả người cả của đều mất..."


"Đúng thế, Chiêu Đệ, chau mau đi xem đi, chẳng phải các cháu chơi cổ phiếu đều có tài sản trên mấy ngàn mấy vạn sao? Cháu xem xem có còn không?"


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao cùng mở tài khoản trên điện thoại ra xem, hai người lại càng há hốc mồm, trước kia mở ra xem, số dư bên trên là số lẻ ở trước, rồi n số không, giờ thì sao?
vietwriter.vn vietwriter.vn












"Vĩ Trạch, em về được, bố ở trên trời cũng sẽ yên tâm ra đi!" Mặc Sơ khẽ nói.


Thiệu Vĩ Trạch không nói gì, anh ta cũng không biết nên nói gì.


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Thiệu Vĩ Trạch qua: "Con trai, cục cưng của mẹ, cuối cùng con đã về! Mẹ nhớ con lắm..."


Mặc Tử Mãnh là con nuôi của nhà họ Mặc, cậu ta mặc quần áo màu đen qua đây, cậu ta liếc mắt thấy Mặc Chiêu Đệ vẫn có vẻ cà lơ cà phất, vậu ta đi tới bên cạnh Mặc Sơ: "Chị cả, anh rể, em tới rồi!"



vietwriter.vn



"Như thế mới ngoan!" Mặc Sơ vỗ vai cậu ta.


Mặc Tử Mãnh nhìn Trần Chân Dao cứ kéo Thiệu Vĩ Trạch nói chuyện, cậu ta đứng bên cạnh thì không ai để ý đến cậu ta!


Ánh mắt của Quyền Đế Sâm vô cùng sắc bén, anh quét mắt nhìn các vị khách tới đây, duy chỉ thiếu mỗi nhà họ Mộ và nhà họ Long, thực ra bọn họ có tới hay không cũng chẳng quan trọng, anh là muốn nói cho bọn họ biết, người tiếp theo chính là bọn họ đấy!


Mặc Sơ hỏi nhỏ anh: "Để Sâm, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều chưa có người tới, đúng không?"


"Bọn họ không tới, là bọn họ bất lịch sự, chúng ta mời bọn họ, đây là lễ nghi của chúng ta." Quyền Đế Sâm an ủi cô.



vietwriter.vn



Thực sự thì đúng là như vậy, nhà họ Mặc mời nhà họ Mộ và nhà họ Long, đây là vấn đề lễ nghi, chiêu này của Quyền Đế Sâm thì người ngoài nhìn vào sẽ là nhà họ Mộ và nhà họ Long bất lịch sự, nhưng mà, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều hiểu ý của Quyền Đế Sâm là gì.


Tất nhiên, Quyền Đế Sâm đã rất giỏi khi dùng Mặc Đại Thắng để thể hiện ý của anh, nhà họ Mộ và nhà họ Long có tới hay không, đều chẳng liên quan.


Mặc Chiêu Đệ vẫn đang đợi cổ thần tới, Trần Chân Dao hỏi cô ta: "Con đã gọi điện chưa? Thế nào thì cậu ta cũng nên lộ diện rồi chứ, để cho họ hàng thân thích của chúng ta biết được rằng cậu là một nhân vật có máu mặt cỡ nào!"


"Con đã gọi mấy cuộc rồi nhưng không ai bắt máy!" Mặc Chiêu Đệ cũng trở nên cáu kỉnh, cô ta đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại rồi, cổ thần này sao thế không biết?


Bắt đầu có các hàng xóm và các bà dì hóng hớt hỏi: "Toàn bộ chi phí tang lễ lần này đều là chồng của Mặc Sợ bỏ ra, chồng của Mặc SỢ ghê thật đấy, Chiêu Đệ, nghe nói cháu có một người bạn trai à? Hơn nữa còn là một người chơi cổ phiếu? Đầu năm nay, chơi cổ phiếu dễ toang lắm!"


"Đúng đó nghe nói Chân Dao bán phòng cũng có tiền ở chỗ buôi cổ phiếu! Thật là quá điên cuồng, nhà mà mất thì ở chỗ nào!" Cô đó nói thêm: "Các cô xem, trên tang lễ, cổ thần cũng chưa xuất hiện, Quyền Đế Sâm vẫn giỏi hơn, đáng tin nhất, Mặc Sợ gả đúng người rồi."


"Đúng thế đúng thế, trước kia bao nhiêu người cho rằng, nhà họ Quyền giàu có như thế thì sao lại coi trọng một đứa mồ hôi, nhưng mà, sự thực chính là như vậy..."


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao nghe những người này hóng hớt, hai mẹ con cũng tức đến hộc máu.


Mặc Chiêu Đệ lập tức phản bác: "Chẳng qua hiện tại bạn trai cháu không rảnh thôi, chứ anh ấy tốt với cháu ắm!"


Có bác gái hỏi ngược lại cô ta: "Tang lễ của bố cháu mà cũng không có rảnh? Thế lúc nào thì anh ta rảnh?"


Bỗng nhiên, lúc này điện thoại của Mặc Chiêu Đệ reo lên, cô ta nhifnnn một cái, là cổ thần gọi tới, cô ta nghe máu luôn, vốn dĩ là vẻ mặt tức giận, nhưng cô ta đã giả vờ là vẻ dịu dàng như nước rồi: "Anh yêu, sao anh bận thế?"


Trần Chân Dao nói nhỏ: "Chiều Đệ, con mở loa ngoài đi, cho bọn họ nghe xem bạn trai cổ thần của con uy vũ cỡ nào!"


Mặc Chiêu Đệ lập tức ấn chức năng mở loa ngoài trên điện thoại, khiến cho những bác gái đang hóng chuyện đều dòng tai nghe.


Cổ thần nói: "Chiêu Đệ, chúng ta chia tay đi!"


"Anh..." Mặc Chiều Đệ không ngờ, anh ta lại ra chiêu trên tang lễ! "Anh đùa à! Anh yêu, em biết con người anh thích nói đùa..."


Cổ thần cắt ngang lời cô ta: "Trước giờ, tôi chưa bao giờ nghiêm túc như thế này? Sau này cô cũng đừng gọi điện cho tôi nữa!"


Sau đó, chính là một loạt tút tút tút.


Trần Chân Dao cũng ngây ngẩn cả người, bà ta vốn định thể hiện một trận, kết quả thì sao? Lại làm trò cười cho thiên hạ!


Bất kể là ở đâu, cũng sẽ không thiếu những người hóng hớt những chuyện tốt này.


"Chân Dao, cháu xem, cô đã bảo là không dựa vào được rồi mà, chia tay rồi nhỉ..."


"Trời ơi, mau xem xem tiền trong tài khoản có còn không..."


"Nếu mà không còn, thì đó mới là cả người cả của đều mất..."


"Đúng thế, Chiêu Đệ, chau mau đi xem đi, chẳng phải các cháu chơi cổ phiếu đều có tài sản trên mấy ngàn mấy vạn sao? Cháu xem xem có còn không?"


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao cùng mở tài khoản trên điện thoại ra xem, hai người lại càng há hốc mồm, trước kia mở ra xem, số dư bên trên là số lẻ ở trước, rồi n số không, giờ thì sao?







"Vĩ Trạch, em về được, bố ở trên trời cũng sẽ yên tâm ra đi!" Mặc Sơ khẽ nói.


Thiệu Vĩ Trạch không nói gì, anh ta cũng không biết nên nói gì.


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Thiệu Vĩ Trạch qua: "Con trai, cục cưng của mẹ, cuối cùng con đã về! Mẹ nhớ con lắm..."


Mặc Tử Mãnh là con nuôi của nhà họ Mặc, cậu ta mặc quần áo màu đen qua đây, cậu ta liếc mắt thấy Mặc Chiêu Đệ vẫn có vẻ cà lơ cà phất, vậu ta đi tới bên cạnh Mặc Sơ: "Chị cả, anh rể, em tới rồi!"



vietwriter.vn



"Như thế mới ngoan!" Mặc Sơ vỗ vai cậu ta.


Mặc Tử Mãnh nhìn Trần Chân Dao cứ kéo Thiệu Vĩ Trạch nói chuyện, cậu ta đứng bên cạnh thì không ai để ý đến cậu ta!


Ánh mắt của Quyền Đế Sâm vô cùng sắc bén, anh quét mắt nhìn các vị khách tới đây, duy chỉ thiếu mỗi nhà họ Mộ và nhà họ Long, thực ra bọn họ có tới hay không cũng chẳng quan trọng, anh là muốn nói cho bọn họ biết, người tiếp theo chính là bọn họ đấy!


Mặc Sơ hỏi nhỏ anh: "Để Sâm, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều chưa có người tới, đúng không?"


"Bọn họ không tới, là bọn họ bất lịch sự, chúng ta mời bọn họ, đây là lễ nghi của chúng ta." Quyền Đế Sâm an ủi cô.



vietwriter.vn



Thực sự thì đúng là như vậy, nhà họ Mặc mời nhà họ Mộ và nhà họ Long, đây là vấn đề lễ nghi, chiêu này của Quyền Đế Sâm thì người ngoài nhìn vào sẽ là nhà họ Mộ và nhà họ Long bất lịch sự, nhưng mà, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều hiểu ý của Quyền Đế Sâm là gì.


Tất nhiên, Quyền Đế Sâm đã rất giỏi khi dùng Mặc Đại Thắng để thể hiện ý của anh, nhà họ Mộ và nhà họ Long có tới hay không, đều chẳng liên quan.


Mặc Chiêu Đệ vẫn đang đợi cổ thần tới, Trần Chân Dao hỏi cô ta: "Con đã gọi điện chưa? Thế nào thì cậu ta cũng nên lộ diện rồi chứ, để cho họ hàng thân thích của chúng ta biết được rằng cậu là một nhân vật có máu mặt cỡ nào!"


"Con đã gọi mấy cuộc rồi nhưng không ai bắt máy!" Mặc Chiêu Đệ cũng trở nên cáu kỉnh, cô ta đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại rồi, cổ thần này sao thế không biết?


Bắt đầu có các hàng xóm và các bà dì hóng hớt hỏi: "Toàn bộ chi phí tang lễ lần này đều là chồng của Mặc Sợ bỏ ra, chồng của Mặc SỢ ghê thật đấy, Chiêu Đệ, nghe nói cháu có một người bạn trai à? Hơn nữa còn là một người chơi cổ phiếu? Đầu năm nay, chơi cổ phiếu dễ toang lắm!"


"Đúng đó nghe nói Chân Dao bán phòng cũng có tiền ở chỗ buôi cổ phiếu! Thật là quá điên cuồng, nhà mà mất thì ở chỗ nào!" Cô đó nói thêm: "Các cô xem, trên tang lễ, cổ thần cũng chưa xuất hiện, Quyền Đế Sâm vẫn giỏi hơn, đáng tin nhất, Mặc Sợ gả đúng người rồi."


"Đúng thế đúng thế, trước kia bao nhiêu người cho rằng, nhà họ Quyền giàu có như thế thì sao lại coi trọng một đứa mồ hôi, nhưng mà, sự thực chính là như vậy..."


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao nghe những người này hóng hớt, hai mẹ con cũng tức đến hộc máu.


Mặc Chiêu Đệ lập tức phản bác: "Chẳng qua hiện tại bạn trai cháu không rảnh thôi, chứ anh ấy tốt với cháu ắm!"


Có bác gái hỏi ngược lại cô ta: "Tang lễ của bố cháu mà cũng không có rảnh? Thế lúc nào thì anh ta rảnh?"


Bỗng nhiên, lúc này điện thoại của Mặc Chiêu Đệ reo lên, cô ta nhifnnn một cái, là cổ thần gọi tới, cô ta nghe máu luôn, vốn dĩ là vẻ mặt tức giận, nhưng cô ta đã giả vờ là vẻ dịu dàng như nước rồi: "Anh yêu, sao anh bận thế?"


Trần Chân Dao nói nhỏ: "Chiều Đệ, con mở loa ngoài đi, cho bọn họ nghe xem bạn trai cổ thần của con uy vũ cỡ nào!"


Mặc Chiêu Đệ lập tức ấn chức năng mở loa ngoài trên điện thoại, khiến cho những bác gái đang hóng chuyện đều dòng tai nghe.


Cổ thần nói: "Chiêu Đệ, chúng ta chia tay đi!"


"Anh..." Mặc Chiều Đệ không ngờ, anh ta lại ra chiêu trên tang lễ! "Anh đùa à! Anh yêu, em biết con người anh thích nói đùa..."


Cổ thần cắt ngang lời cô ta: "Trước giờ, tôi chưa bao giờ nghiêm túc như thế này? Sau này cô cũng đừng gọi điện cho tôi nữa!"


Sau đó, chính là một loạt tút tút tút.


Trần Chân Dao cũng ngây ngẩn cả người, bà ta vốn định thể hiện một trận, kết quả thì sao? Lại làm trò cười cho thiên hạ!


Bất kể là ở đâu, cũng sẽ không thiếu những người hóng hớt những chuyện tốt này.


"Chân Dao, cháu xem, cô đã bảo là không dựa vào được rồi mà, chia tay rồi nhỉ..."


"Trời ơi, mau xem xem tiền trong tài khoản có còn không..."


"Nếu mà không còn, thì đó mới là cả người cả của đều mất..."


"Đúng thế, Chiêu Đệ, chau mau đi xem đi, chẳng phải các cháu chơi cổ phiếu đều có tài sản trên mấy ngàn mấy vạn sao? Cháu xem xem có còn không?"


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao cùng mở tài khoản trên điện thoại ra xem, hai người lại càng há hốc mồm, trước kia mở ra xem, số dư bên trên là số lẻ ở trước, rồi n số không, giờ thì sao?
vietwriter.vn vietwriter.vn












"Vĩ Trạch, em về được, bố ở trên trời cũng sẽ yên tâm ra đi!" Mặc Sơ khẽ nói.


Thiệu Vĩ Trạch không nói gì, anh ta cũng không biết nên nói gì.


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Thiệu Vĩ Trạch qua: "Con trai, cục cưng của mẹ, cuối cùng con đã về! Mẹ nhớ con lắm..."


Mặc Tử Mãnh là con nuôi của nhà họ Mặc, cậu ta mặc quần áo màu đen qua đây, cậu ta liếc mắt thấy Mặc Chiêu Đệ vẫn có vẻ cà lơ cà phất, vậu ta đi tới bên cạnh Mặc Sơ: "Chị cả, anh rể, em tới rồi!"



vietwriter.vn



"Như thế mới ngoan!" Mặc Sơ vỗ vai cậu ta.


Mặc Tử Mãnh nhìn Trần Chân Dao cứ kéo Thiệu Vĩ Trạch nói chuyện, cậu ta đứng bên cạnh thì không ai để ý đến cậu ta!


Ánh mắt của Quyền Đế Sâm vô cùng sắc bén, anh quét mắt nhìn các vị khách tới đây, duy chỉ thiếu mỗi nhà họ Mộ và nhà họ Long, thực ra bọn họ có tới hay không cũng chẳng quan trọng, anh là muốn nói cho bọn họ biết, người tiếp theo chính là bọn họ đấy!


Mặc Sơ hỏi nhỏ anh: "Để Sâm, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều chưa có người tới, đúng không?"


"Bọn họ không tới, là bọn họ bất lịch sự, chúng ta mời bọn họ, đây là lễ nghi của chúng ta." Quyền Đế Sâm an ủi cô.



vietwriter.vn



Thực sự thì đúng là như vậy, nhà họ Mặc mời nhà họ Mộ và nhà họ Long, đây là vấn đề lễ nghi, chiêu này của Quyền Đế Sâm thì người ngoài nhìn vào sẽ là nhà họ Mộ và nhà họ Long bất lịch sự, nhưng mà, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều hiểu ý của Quyền Đế Sâm là gì.


Tất nhiên, Quyền Đế Sâm đã rất giỏi khi dùng Mặc Đại Thắng để thể hiện ý của anh, nhà họ Mộ và nhà họ Long có tới hay không, đều chẳng liên quan.


Mặc Chiêu Đệ vẫn đang đợi cổ thần tới, Trần Chân Dao hỏi cô ta: "Con đã gọi điện chưa? Thế nào thì cậu ta cũng nên lộ diện rồi chứ, để cho họ hàng thân thích của chúng ta biết được rằng cậu là một nhân vật có máu mặt cỡ nào!"


"Con đã gọi mấy cuộc rồi nhưng không ai bắt máy!" Mặc Chiêu Đệ cũng trở nên cáu kỉnh, cô ta đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại rồi, cổ thần này sao thế không biết?


Bắt đầu có các hàng xóm và các bà dì hóng hớt hỏi: "Toàn bộ chi phí tang lễ lần này đều là chồng của Mặc Sợ bỏ ra, chồng của Mặc SỢ ghê thật đấy, Chiêu Đệ, nghe nói cháu có một người bạn trai à? Hơn nữa còn là một người chơi cổ phiếu? Đầu năm nay, chơi cổ phiếu dễ toang lắm!"


"Đúng đó nghe nói Chân Dao bán phòng cũng có tiền ở chỗ buôi cổ phiếu! Thật là quá điên cuồng, nhà mà mất thì ở chỗ nào!" Cô đó nói thêm: "Các cô xem, trên tang lễ, cổ thần cũng chưa xuất hiện, Quyền Đế Sâm vẫn giỏi hơn, đáng tin nhất, Mặc Sợ gả đúng người rồi."


"Đúng thế đúng thế, trước kia bao nhiêu người cho rằng, nhà họ Quyền giàu có như thế thì sao lại coi trọng một đứa mồ hôi, nhưng mà, sự thực chính là như vậy..."


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao nghe những người này hóng hớt, hai mẹ con cũng tức đến hộc máu.


Mặc Chiêu Đệ lập tức phản bác: "Chẳng qua hiện tại bạn trai cháu không rảnh thôi, chứ anh ấy tốt với cháu ắm!"


Có bác gái hỏi ngược lại cô ta: "Tang lễ của bố cháu mà cũng không có rảnh? Thế lúc nào thì anh ta rảnh?"


Bỗng nhiên, lúc này điện thoại của Mặc Chiêu Đệ reo lên, cô ta nhifnnn một cái, là cổ thần gọi tới, cô ta nghe máu luôn, vốn dĩ là vẻ mặt tức giận, nhưng cô ta đã giả vờ là vẻ dịu dàng như nước rồi: "Anh yêu, sao anh bận thế?"


Trần Chân Dao nói nhỏ: "Chiều Đệ, con mở loa ngoài đi, cho bọn họ nghe xem bạn trai cổ thần của con uy vũ cỡ nào!"


Mặc Chiêu Đệ lập tức ấn chức năng mở loa ngoài trên điện thoại, khiến cho những bác gái đang hóng chuyện đều dòng tai nghe.


Cổ thần nói: "Chiêu Đệ, chúng ta chia tay đi!"


"Anh..." Mặc Chiều Đệ không ngờ, anh ta lại ra chiêu trên tang lễ! "Anh đùa à! Anh yêu, em biết con người anh thích nói đùa..."


Cổ thần cắt ngang lời cô ta: "Trước giờ, tôi chưa bao giờ nghiêm túc như thế này? Sau này cô cũng đừng gọi điện cho tôi nữa!"


Sau đó, chính là một loạt tút tút tút.


Trần Chân Dao cũng ngây ngẩn cả người, bà ta vốn định thể hiện một trận, kết quả thì sao? Lại làm trò cười cho thiên hạ!


Bất kể là ở đâu, cũng sẽ không thiếu những người hóng hớt những chuyện tốt này.


"Chân Dao, cháu xem, cô đã bảo là không dựa vào được rồi mà, chia tay rồi nhỉ..."


"Trời ơi, mau xem xem tiền trong tài khoản có còn không..."


"Nếu mà không còn, thì đó mới là cả người cả của đều mất..."


"Đúng thế, Chiêu Đệ, chau mau đi xem đi, chẳng phải các cháu chơi cổ phiếu đều có tài sản trên mấy ngàn mấy vạn sao? Cháu xem xem có còn không?"


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao cùng mở tài khoản trên điện thoại ra xem, hai người lại càng há hốc mồm, trước kia mở ra xem, số dư bên trên là số lẻ ở trước, rồi n số không, giờ thì sao?







"Vĩ Trạch, em về được, bố ở trên trời cũng sẽ yên tâm ra đi!" Mặc Sơ khẽ nói.


Thiệu Vĩ Trạch không nói gì, anh ta cũng không biết nên nói gì.


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Thiệu Vĩ Trạch qua: "Con trai, cục cưng của mẹ, cuối cùng con đã về! Mẹ nhớ con lắm..."


Mặc Tử Mãnh là con nuôi của nhà họ Mặc, cậu ta mặc quần áo màu đen qua đây, cậu ta liếc mắt thấy Mặc Chiêu Đệ vẫn có vẻ cà lơ cà phất, vậu ta đi tới bên cạnh Mặc Sơ: "Chị cả, anh rể, em tới rồi!"



vietwriter.vn



"Như thế mới ngoan!" Mặc Sơ vỗ vai cậu ta.


Mặc Tử Mãnh nhìn Trần Chân Dao cứ kéo Thiệu Vĩ Trạch nói chuyện, cậu ta đứng bên cạnh thì không ai để ý đến cậu ta!


Ánh mắt của Quyền Đế Sâm vô cùng sắc bén, anh quét mắt nhìn các vị khách tới đây, duy chỉ thiếu mỗi nhà họ Mộ và nhà họ Long, thực ra bọn họ có tới hay không cũng chẳng quan trọng, anh là muốn nói cho bọn họ biết, người tiếp theo chính là bọn họ đấy!


Mặc Sơ hỏi nhỏ anh: "Để Sâm, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều chưa có người tới, đúng không?"


"Bọn họ không tới, là bọn họ bất lịch sự, chúng ta mời bọn họ, đây là lễ nghi của chúng ta." Quyền Đế Sâm an ủi cô.



vietwriter.vn



Thực sự thì đúng là như vậy, nhà họ Mặc mời nhà họ Mộ và nhà họ Long, đây là vấn đề lễ nghi, chiêu này của Quyền Đế Sâm thì người ngoài nhìn vào sẽ là nhà họ Mộ và nhà họ Long bất lịch sự, nhưng mà, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều hiểu ý của Quyền Đế Sâm là gì.


Tất nhiên, Quyền Đế Sâm đã rất giỏi khi dùng Mặc Đại Thắng để thể hiện ý của anh, nhà họ Mộ và nhà họ Long có tới hay không, đều chẳng liên quan.


Mặc Chiêu Đệ vẫn đang đợi cổ thần tới, Trần Chân Dao hỏi cô ta: "Con đã gọi điện chưa? Thế nào thì cậu ta cũng nên lộ diện rồi chứ, để cho họ hàng thân thích của chúng ta biết được rằng cậu là một nhân vật có máu mặt cỡ nào!"


"Con đã gọi mấy cuộc rồi nhưng không ai bắt máy!" Mặc Chiêu Đệ cũng trở nên cáu kỉnh, cô ta đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại rồi, cổ thần này sao thế không biết?


Bắt đầu có các hàng xóm và các bà dì hóng hớt hỏi: "Toàn bộ chi phí tang lễ lần này đều là chồng của Mặc Sợ bỏ ra, chồng của Mặc SỢ ghê thật đấy, Chiêu Đệ, nghe nói cháu có một người bạn trai à? Hơn nữa còn là một người chơi cổ phiếu? Đầu năm nay, chơi cổ phiếu dễ toang lắm!"


"Đúng đó nghe nói Chân Dao bán phòng cũng có tiền ở chỗ buôi cổ phiếu! Thật là quá điên cuồng, nhà mà mất thì ở chỗ nào!" Cô đó nói thêm: "Các cô xem, trên tang lễ, cổ thần cũng chưa xuất hiện, Quyền Đế Sâm vẫn giỏi hơn, đáng tin nhất, Mặc Sợ gả đúng người rồi."


"Đúng thế đúng thế, trước kia bao nhiêu người cho rằng, nhà họ Quyền giàu có như thế thì sao lại coi trọng một đứa mồ hôi, nhưng mà, sự thực chính là như vậy..."


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao nghe những người này hóng hớt, hai mẹ con cũng tức đến hộc máu.


Mặc Chiêu Đệ lập tức phản bác: "Chẳng qua hiện tại bạn trai cháu không rảnh thôi, chứ anh ấy tốt với cháu ắm!"


Có bác gái hỏi ngược lại cô ta: "Tang lễ của bố cháu mà cũng không có rảnh? Thế lúc nào thì anh ta rảnh?"


Bỗng nhiên, lúc này điện thoại của Mặc Chiêu Đệ reo lên, cô ta nhifnnn một cái, là cổ thần gọi tới, cô ta nghe máu luôn, vốn dĩ là vẻ mặt tức giận, nhưng cô ta đã giả vờ là vẻ dịu dàng như nước rồi: "Anh yêu, sao anh bận thế?"


Trần Chân Dao nói nhỏ: "Chiều Đệ, con mở loa ngoài đi, cho bọn họ nghe xem bạn trai cổ thần của con uy vũ cỡ nào!"


Mặc Chiêu Đệ lập tức ấn chức năng mở loa ngoài trên điện thoại, khiến cho những bác gái đang hóng chuyện đều dòng tai nghe.


Cổ thần nói: "Chiêu Đệ, chúng ta chia tay đi!"


"Anh..." Mặc Chiều Đệ không ngờ, anh ta lại ra chiêu trên tang lễ! "Anh đùa à! Anh yêu, em biết con người anh thích nói đùa..."


Cổ thần cắt ngang lời cô ta: "Trước giờ, tôi chưa bao giờ nghiêm túc như thế này? Sau này cô cũng đừng gọi điện cho tôi nữa!"


Sau đó, chính là một loạt tút tút tút.


Trần Chân Dao cũng ngây ngẩn cả người, bà ta vốn định thể hiện một trận, kết quả thì sao? Lại làm trò cười cho thiên hạ!


Bất kể là ở đâu, cũng sẽ không thiếu những người hóng hớt những chuyện tốt này.


"Chân Dao, cháu xem, cô đã bảo là không dựa vào được rồi mà, chia tay rồi nhỉ..."


"Trời ơi, mau xem xem tiền trong tài khoản có còn không..."


"Nếu mà không còn, thì đó mới là cả người cả của đều mất..."


"Đúng thế, Chiêu Đệ, chau mau đi xem đi, chẳng phải các cháu chơi cổ phiếu đều có tài sản trên mấy ngàn mấy vạn sao? Cháu xem xem có còn không?"


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao cùng mở tài khoản trên điện thoại ra xem, hai người lại càng há hốc mồm, trước kia mở ra xem, số dư bên trên là số lẻ ở trước, rồi n số không, giờ thì sao?
vietwriter.vn vietwriter.vn












"Vĩ Trạch, em về được, bố ở trên trời cũng sẽ yên tâm ra đi!" Mặc Sơ khẽ nói.


Thiệu Vĩ Trạch không nói gì, anh ta cũng không biết nên nói gì.


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Thiệu Vĩ Trạch qua: "Con trai, cục cưng của mẹ, cuối cùng con đã về! Mẹ nhớ con lắm..."


Mặc Tử Mãnh là con nuôi của nhà họ Mặc, cậu ta mặc quần áo màu đen qua đây, cậu ta liếc mắt thấy Mặc Chiêu Đệ vẫn có vẻ cà lơ cà phất, vậu ta đi tới bên cạnh Mặc Sơ: "Chị cả, anh rể, em tới rồi!"



vietwriter.vn



"Như thế mới ngoan!" Mặc Sơ vỗ vai cậu ta.


Mặc Tử Mãnh nhìn Trần Chân Dao cứ kéo Thiệu Vĩ Trạch nói chuyện, cậu ta đứng bên cạnh thì không ai để ý đến cậu ta!


Ánh mắt của Quyền Đế Sâm vô cùng sắc bén, anh quét mắt nhìn các vị khách tới đây, duy chỉ thiếu mỗi nhà họ Mộ và nhà họ Long, thực ra bọn họ có tới hay không cũng chẳng quan trọng, anh là muốn nói cho bọn họ biết, người tiếp theo chính là bọn họ đấy!


Mặc Sơ hỏi nhỏ anh: "Để Sâm, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều chưa có người tới, đúng không?"


"Bọn họ không tới, là bọn họ bất lịch sự, chúng ta mời bọn họ, đây là lễ nghi của chúng ta." Quyền Đế Sâm an ủi cô.



vietwriter.vn



Thực sự thì đúng là như vậy, nhà họ Mặc mời nhà họ Mộ và nhà họ Long, đây là vấn đề lễ nghi, chiêu này của Quyền Đế Sâm thì người ngoài nhìn vào sẽ là nhà họ Mộ và nhà họ Long bất lịch sự, nhưng mà, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều hiểu ý của Quyền Đế Sâm là gì.


Tất nhiên, Quyền Đế Sâm đã rất giỏi khi dùng Mặc Đại Thắng để thể hiện ý của anh, nhà họ Mộ và nhà họ Long có tới hay không, đều chẳng liên quan.


Mặc Chiêu Đệ vẫn đang đợi cổ thần tới, Trần Chân Dao hỏi cô ta: "Con đã gọi điện chưa? Thế nào thì cậu ta cũng nên lộ diện rồi chứ, để cho họ hàng thân thích của chúng ta biết được rằng cậu là một nhân vật có máu mặt cỡ nào!"


"Con đã gọi mấy cuộc rồi nhưng không ai bắt máy!" Mặc Chiêu Đệ cũng trở nên cáu kỉnh, cô ta đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại rồi, cổ thần này sao thế không biết?


Bắt đầu có các hàng xóm và các bà dì hóng hớt hỏi: "Toàn bộ chi phí tang lễ lần này đều là chồng của Mặc Sợ bỏ ra, chồng của Mặc SỢ ghê thật đấy, Chiêu Đệ, nghe nói cháu có một người bạn trai à? Hơn nữa còn là một người chơi cổ phiếu? Đầu năm nay, chơi cổ phiếu dễ toang lắm!"


"Đúng đó nghe nói Chân Dao bán phòng cũng có tiền ở chỗ buôi cổ phiếu! Thật là quá điên cuồng, nhà mà mất thì ở chỗ nào!" Cô đó nói thêm: "Các cô xem, trên tang lễ, cổ thần cũng chưa xuất hiện, Quyền Đế Sâm vẫn giỏi hơn, đáng tin nhất, Mặc Sợ gả đúng người rồi."


"Đúng thế đúng thế, trước kia bao nhiêu người cho rằng, nhà họ Quyền giàu có như thế thì sao lại coi trọng một đứa mồ hôi, nhưng mà, sự thực chính là như vậy..."


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao nghe những người này hóng hớt, hai mẹ con cũng tức đến hộc máu.


Mặc Chiêu Đệ lập tức phản bác: "Chẳng qua hiện tại bạn trai cháu không rảnh thôi, chứ anh ấy tốt với cháu ắm!"


Có bác gái hỏi ngược lại cô ta: "Tang lễ của bố cháu mà cũng không có rảnh? Thế lúc nào thì anh ta rảnh?"


Bỗng nhiên, lúc này điện thoại của Mặc Chiêu Đệ reo lên, cô ta nhifnnn một cái, là cổ thần gọi tới, cô ta nghe máu luôn, vốn dĩ là vẻ mặt tức giận, nhưng cô ta đã giả vờ là vẻ dịu dàng như nước rồi: "Anh yêu, sao anh bận thế?"


Trần Chân Dao nói nhỏ: "Chiều Đệ, con mở loa ngoài đi, cho bọn họ nghe xem bạn trai cổ thần của con uy vũ cỡ nào!"


Mặc Chiêu Đệ lập tức ấn chức năng mở loa ngoài trên điện thoại, khiến cho những bác gái đang hóng chuyện đều dòng tai nghe.


Cổ thần nói: "Chiêu Đệ, chúng ta chia tay đi!"


"Anh..." Mặc Chiều Đệ không ngờ, anh ta lại ra chiêu trên tang lễ! "Anh đùa à! Anh yêu, em biết con người anh thích nói đùa..."


Cổ thần cắt ngang lời cô ta: "Trước giờ, tôi chưa bao giờ nghiêm túc như thế này? Sau này cô cũng đừng gọi điện cho tôi nữa!"


Sau đó, chính là một loạt tút tút tút.


Trần Chân Dao cũng ngây ngẩn cả người, bà ta vốn định thể hiện một trận, kết quả thì sao? Lại làm trò cười cho thiên hạ!


Bất kể là ở đâu, cũng sẽ không thiếu những người hóng hớt những chuyện tốt này.


"Chân Dao, cháu xem, cô đã bảo là không dựa vào được rồi mà, chia tay rồi nhỉ..."


"Trời ơi, mau xem xem tiền trong tài khoản có còn không..."


"Nếu mà không còn, thì đó mới là cả người cả của đều mất..."


"Đúng thế, Chiêu Đệ, chau mau đi xem đi, chẳng phải các cháu chơi cổ phiếu đều có tài sản trên mấy ngàn mấy vạn sao? Cháu xem xem có còn không?"


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao cùng mở tài khoản trên điện thoại ra xem, hai người lại càng há hốc mồm, trước kia mở ra xem, số dư bên trên là số lẻ ở trước, rồi n số không, giờ thì sao?







"Vĩ Trạch, em về được, bố ở trên trời cũng sẽ yên tâm ra đi!" Mặc Sơ khẽ nói.


Thiệu Vĩ Trạch không nói gì, anh ta cũng không biết nên nói gì.


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Thiệu Vĩ Trạch qua: "Con trai, cục cưng của mẹ, cuối cùng con đã về! Mẹ nhớ con lắm..."


Mặc Tử Mãnh là con nuôi của nhà họ Mặc, cậu ta mặc quần áo màu đen qua đây, cậu ta liếc mắt thấy Mặc Chiêu Đệ vẫn có vẻ cà lơ cà phất, vậu ta đi tới bên cạnh Mặc Sơ: "Chị cả, anh rể, em tới rồi!"



vietwriter.vn



"Như thế mới ngoan!" Mặc Sơ vỗ vai cậu ta.


Mặc Tử Mãnh nhìn Trần Chân Dao cứ kéo Thiệu Vĩ Trạch nói chuyện, cậu ta đứng bên cạnh thì không ai để ý đến cậu ta!


Ánh mắt của Quyền Đế Sâm vô cùng sắc bén, anh quét mắt nhìn các vị khách tới đây, duy chỉ thiếu mỗi nhà họ Mộ và nhà họ Long, thực ra bọn họ có tới hay không cũng chẳng quan trọng, anh là muốn nói cho bọn họ biết, người tiếp theo chính là bọn họ đấy!


Mặc Sơ hỏi nhỏ anh: "Để Sâm, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều chưa có người tới, đúng không?"


"Bọn họ không tới, là bọn họ bất lịch sự, chúng ta mời bọn họ, đây là lễ nghi của chúng ta." Quyền Đế Sâm an ủi cô.



vietwriter.vn



Thực sự thì đúng là như vậy, nhà họ Mặc mời nhà họ Mộ và nhà họ Long, đây là vấn đề lễ nghi, chiêu này của Quyền Đế Sâm thì người ngoài nhìn vào sẽ là nhà họ Mộ và nhà họ Long bất lịch sự, nhưng mà, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều hiểu ý của Quyền Đế Sâm là gì.


Tất nhiên, Quyền Đế Sâm đã rất giỏi khi dùng Mặc Đại Thắng để thể hiện ý của anh, nhà họ Mộ và nhà họ Long có tới hay không, đều chẳng liên quan.


Mặc Chiêu Đệ vẫn đang đợi cổ thần tới, Trần Chân Dao hỏi cô ta: "Con đã gọi điện chưa? Thế nào thì cậu ta cũng nên lộ diện rồi chứ, để cho họ hàng thân thích của chúng ta biết được rằng cậu là một nhân vật có máu mặt cỡ nào!"


"Con đã gọi mấy cuộc rồi nhưng không ai bắt máy!" Mặc Chiêu Đệ cũng trở nên cáu kỉnh, cô ta đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại rồi, cổ thần này sao thế không biết?


Bắt đầu có các hàng xóm và các bà dì hóng hớt hỏi: "Toàn bộ chi phí tang lễ lần này đều là chồng của Mặc Sợ bỏ ra, chồng của Mặc SỢ ghê thật đấy, Chiêu Đệ, nghe nói cháu có một người bạn trai à? Hơn nữa còn là một người chơi cổ phiếu? Đầu năm nay, chơi cổ phiếu dễ toang lắm!"


"Đúng đó nghe nói Chân Dao bán phòng cũng có tiền ở chỗ buôi cổ phiếu! Thật là quá điên cuồng, nhà mà mất thì ở chỗ nào!" Cô đó nói thêm: "Các cô xem, trên tang lễ, cổ thần cũng chưa xuất hiện, Quyền Đế Sâm vẫn giỏi hơn, đáng tin nhất, Mặc Sợ gả đúng người rồi."


"Đúng thế đúng thế, trước kia bao nhiêu người cho rằng, nhà họ Quyền giàu có như thế thì sao lại coi trọng một đứa mồ hôi, nhưng mà, sự thực chính là như vậy..."


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao nghe những người này hóng hớt, hai mẹ con cũng tức đến hộc máu.


Mặc Chiêu Đệ lập tức phản bác: "Chẳng qua hiện tại bạn trai cháu không rảnh thôi, chứ anh ấy tốt với cháu ắm!"


Có bác gái hỏi ngược lại cô ta: "Tang lễ của bố cháu mà cũng không có rảnh? Thế lúc nào thì anh ta rảnh?"


Bỗng nhiên, lúc này điện thoại của Mặc Chiêu Đệ reo lên, cô ta nhifnnn một cái, là cổ thần gọi tới, cô ta nghe máu luôn, vốn dĩ là vẻ mặt tức giận, nhưng cô ta đã giả vờ là vẻ dịu dàng như nước rồi: "Anh yêu, sao anh bận thế?"


Trần Chân Dao nói nhỏ: "Chiều Đệ, con mở loa ngoài đi, cho bọn họ nghe xem bạn trai cổ thần của con uy vũ cỡ nào!"


Mặc Chiêu Đệ lập tức ấn chức năng mở loa ngoài trên điện thoại, khiến cho những bác gái đang hóng chuyện đều dòng tai nghe.


Cổ thần nói: "Chiêu Đệ, chúng ta chia tay đi!"


"Anh..." Mặc Chiều Đệ không ngờ, anh ta lại ra chiêu trên tang lễ! "Anh đùa à! Anh yêu, em biết con người anh thích nói đùa..."


Cổ thần cắt ngang lời cô ta: "Trước giờ, tôi chưa bao giờ nghiêm túc như thế này? Sau này cô cũng đừng gọi điện cho tôi nữa!"


Sau đó, chính là một loạt tút tút tút.


Trần Chân Dao cũng ngây ngẩn cả người, bà ta vốn định thể hiện một trận, kết quả thì sao? Lại làm trò cười cho thiên hạ!


Bất kể là ở đâu, cũng sẽ không thiếu những người hóng hớt những chuyện tốt này.


"Chân Dao, cháu xem, cô đã bảo là không dựa vào được rồi mà, chia tay rồi nhỉ..."


"Trời ơi, mau xem xem tiền trong tài khoản có còn không..."


"Nếu mà không còn, thì đó mới là cả người cả của đều mất..."


"Đúng thế, Chiêu Đệ, chau mau đi xem đi, chẳng phải các cháu chơi cổ phiếu đều có tài sản trên mấy ngàn mấy vạn sao? Cháu xem xem có còn không?"


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao cùng mở tài khoản trên điện thoại ra xem, hai người lại càng há hốc mồm, trước kia mở ra xem, số dư bên trên là số lẻ ở trước, rồi n số không, giờ thì sao?
vietwriter.vn vietwriter.vn












"Vĩ Trạch, em về được, bố ở trên trời cũng sẽ yên tâm ra đi!" Mặc Sơ khẽ nói.


Thiệu Vĩ Trạch không nói gì, anh ta cũng không biết nên nói gì.


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Thiệu Vĩ Trạch qua: "Con trai, cục cưng của mẹ, cuối cùng con đã về! Mẹ nhớ con lắm..."


Mặc Tử Mãnh là con nuôi của nhà họ Mặc, cậu ta mặc quần áo màu đen qua đây, cậu ta liếc mắt thấy Mặc Chiêu Đệ vẫn có vẻ cà lơ cà phất, vậu ta đi tới bên cạnh Mặc Sơ: "Chị cả, anh rể, em tới rồi!"



vietwriter.vn



"Như thế mới ngoan!" Mặc Sơ vỗ vai cậu ta.


Mặc Tử Mãnh nhìn Trần Chân Dao cứ kéo Thiệu Vĩ Trạch nói chuyện, cậu ta đứng bên cạnh thì không ai để ý đến cậu ta!


Ánh mắt của Quyền Đế Sâm vô cùng sắc bén, anh quét mắt nhìn các vị khách tới đây, duy chỉ thiếu mỗi nhà họ Mộ và nhà họ Long, thực ra bọn họ có tới hay không cũng chẳng quan trọng, anh là muốn nói cho bọn họ biết, người tiếp theo chính là bọn họ đấy!


Mặc Sơ hỏi nhỏ anh: "Để Sâm, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều chưa có người tới, đúng không?"


"Bọn họ không tới, là bọn họ bất lịch sự, chúng ta mời bọn họ, đây là lễ nghi của chúng ta." Quyền Đế Sâm an ủi cô.



vietwriter.vn



Thực sự thì đúng là như vậy, nhà họ Mặc mời nhà họ Mộ và nhà họ Long, đây là vấn đề lễ nghi, chiêu này của Quyền Đế Sâm thì người ngoài nhìn vào sẽ là nhà họ Mộ và nhà họ Long bất lịch sự, nhưng mà, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều hiểu ý của Quyền Đế Sâm là gì.


Tất nhiên, Quyền Đế Sâm đã rất giỏi khi dùng Mặc Đại Thắng để thể hiện ý của anh, nhà họ Mộ và nhà họ Long có tới hay không, đều chẳng liên quan.


Mặc Chiêu Đệ vẫn đang đợi cổ thần tới, Trần Chân Dao hỏi cô ta: "Con đã gọi điện chưa? Thế nào thì cậu ta cũng nên lộ diện rồi chứ, để cho họ hàng thân thích của chúng ta biết được rằng cậu là một nhân vật có máu mặt cỡ nào!"


"Con đã gọi mấy cuộc rồi nhưng không ai bắt máy!" Mặc Chiêu Đệ cũng trở nên cáu kỉnh, cô ta đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại rồi, cổ thần này sao thế không biết?


Bắt đầu có các hàng xóm và các bà dì hóng hớt hỏi: "Toàn bộ chi phí tang lễ lần này đều là chồng của Mặc Sợ bỏ ra, chồng của Mặc SỢ ghê thật đấy, Chiêu Đệ, nghe nói cháu có một người bạn trai à? Hơn nữa còn là một người chơi cổ phiếu? Đầu năm nay, chơi cổ phiếu dễ toang lắm!"


"Đúng đó nghe nói Chân Dao bán phòng cũng có tiền ở chỗ buôi cổ phiếu! Thật là quá điên cuồng, nhà mà mất thì ở chỗ nào!" Cô đó nói thêm: "Các cô xem, trên tang lễ, cổ thần cũng chưa xuất hiện, Quyền Đế Sâm vẫn giỏi hơn, đáng tin nhất, Mặc Sợ gả đúng người rồi."


"Đúng thế đúng thế, trước kia bao nhiêu người cho rằng, nhà họ Quyền giàu có như thế thì sao lại coi trọng một đứa mồ hôi, nhưng mà, sự thực chính là như vậy..."


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao nghe những người này hóng hớt, hai mẹ con cũng tức đến hộc máu.


Mặc Chiêu Đệ lập tức phản bác: "Chẳng qua hiện tại bạn trai cháu không rảnh thôi, chứ anh ấy tốt với cháu ắm!"


Có bác gái hỏi ngược lại cô ta: "Tang lễ của bố cháu mà cũng không có rảnh? Thế lúc nào thì anh ta rảnh?"


Bỗng nhiên, lúc này điện thoại của Mặc Chiêu Đệ reo lên, cô ta nhifnnn một cái, là cổ thần gọi tới, cô ta nghe máu luôn, vốn dĩ là vẻ mặt tức giận, nhưng cô ta đã giả vờ là vẻ dịu dàng như nước rồi: "Anh yêu, sao anh bận thế?"


Trần Chân Dao nói nhỏ: "Chiều Đệ, con mở loa ngoài đi, cho bọn họ nghe xem bạn trai cổ thần của con uy vũ cỡ nào!"


Mặc Chiêu Đệ lập tức ấn chức năng mở loa ngoài trên điện thoại, khiến cho những bác gái đang hóng chuyện đều dòng tai nghe.


Cổ thần nói: "Chiêu Đệ, chúng ta chia tay đi!"


"Anh..." Mặc Chiều Đệ không ngờ, anh ta lại ra chiêu trên tang lễ! "Anh đùa à! Anh yêu, em biết con người anh thích nói đùa..."


Cổ thần cắt ngang lời cô ta: "Trước giờ, tôi chưa bao giờ nghiêm túc như thế này? Sau này cô cũng đừng gọi điện cho tôi nữa!"


Sau đó, chính là một loạt tút tút tút.


Trần Chân Dao cũng ngây ngẩn cả người, bà ta vốn định thể hiện một trận, kết quả thì sao? Lại làm trò cười cho thiên hạ!


Bất kể là ở đâu, cũng sẽ không thiếu những người hóng hớt những chuyện tốt này.


"Chân Dao, cháu xem, cô đã bảo là không dựa vào được rồi mà, chia tay rồi nhỉ..."


"Trời ơi, mau xem xem tiền trong tài khoản có còn không..."


"Nếu mà không còn, thì đó mới là cả người cả của đều mất..."


"Đúng thế, Chiêu Đệ, chau mau đi xem đi, chẳng phải các cháu chơi cổ phiếu đều có tài sản trên mấy ngàn mấy vạn sao? Cháu xem xem có còn không?"


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao cùng mở tài khoản trên điện thoại ra xem, hai người lại càng há hốc mồm, trước kia mở ra xem, số dư bên trên là số lẻ ở trước, rồi n số không, giờ thì sao?







"Vĩ Trạch, em về được, bố ở trên trời cũng sẽ yên tâm ra đi!" Mặc Sơ khẽ nói.


Thiệu Vĩ Trạch không nói gì, anh ta cũng không biết nên nói gì.


Lúc này, Trần Chân Dao kéo Thiệu Vĩ Trạch qua: "Con trai, cục cưng của mẹ, cuối cùng con đã về! Mẹ nhớ con lắm..."


Mặc Tử Mãnh là con nuôi của nhà họ Mặc, cậu ta mặc quần áo màu đen qua đây, cậu ta liếc mắt thấy Mặc Chiêu Đệ vẫn có vẻ cà lơ cà phất, vậu ta đi tới bên cạnh Mặc Sơ: "Chị cả, anh rể, em tới rồi!"



vietwriter.vn



"Như thế mới ngoan!" Mặc Sơ vỗ vai cậu ta.


Mặc Tử Mãnh nhìn Trần Chân Dao cứ kéo Thiệu Vĩ Trạch nói chuyện, cậu ta đứng bên cạnh thì không ai để ý đến cậu ta!


Ánh mắt của Quyền Đế Sâm vô cùng sắc bén, anh quét mắt nhìn các vị khách tới đây, duy chỉ thiếu mỗi nhà họ Mộ và nhà họ Long, thực ra bọn họ có tới hay không cũng chẳng quan trọng, anh là muốn nói cho bọn họ biết, người tiếp theo chính là bọn họ đấy!


Mặc Sơ hỏi nhỏ anh: "Để Sâm, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều chưa có người tới, đúng không?"


"Bọn họ không tới, là bọn họ bất lịch sự, chúng ta mời bọn họ, đây là lễ nghi của chúng ta." Quyền Đế Sâm an ủi cô.



vietwriter.vn



Thực sự thì đúng là như vậy, nhà họ Mặc mời nhà họ Mộ và nhà họ Long, đây là vấn đề lễ nghi, chiêu này của Quyền Đế Sâm thì người ngoài nhìn vào sẽ là nhà họ Mộ và nhà họ Long bất lịch sự, nhưng mà, nhà họ Mộ và nhà họ Long đều hiểu ý của Quyền Đế Sâm là gì.


Tất nhiên, Quyền Đế Sâm đã rất giỏi khi dùng Mặc Đại Thắng để thể hiện ý của anh, nhà họ Mộ và nhà họ Long có tới hay không, đều chẳng liên quan.


Mặc Chiêu Đệ vẫn đang đợi cổ thần tới, Trần Chân Dao hỏi cô ta: "Con đã gọi điện chưa? Thế nào thì cậu ta cũng nên lộ diện rồi chứ, để cho họ hàng thân thích của chúng ta biết được rằng cậu là một nhân vật có máu mặt cỡ nào!"


"Con đã gọi mấy cuộc rồi nhưng không ai bắt máy!" Mặc Chiêu Đệ cũng trở nên cáu kỉnh, cô ta đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại rồi, cổ thần này sao thế không biết?


Bắt đầu có các hàng xóm và các bà dì hóng hớt hỏi: "Toàn bộ chi phí tang lễ lần này đều là chồng của Mặc Sợ bỏ ra, chồng của Mặc SỢ ghê thật đấy, Chiêu Đệ, nghe nói cháu có một người bạn trai à? Hơn nữa còn là một người chơi cổ phiếu? Đầu năm nay, chơi cổ phiếu dễ toang lắm!"


"Đúng đó nghe nói Chân Dao bán phòng cũng có tiền ở chỗ buôi cổ phiếu! Thật là quá điên cuồng, nhà mà mất thì ở chỗ nào!" Cô đó nói thêm: "Các cô xem, trên tang lễ, cổ thần cũng chưa xuất hiện, Quyền Đế Sâm vẫn giỏi hơn, đáng tin nhất, Mặc Sợ gả đúng người rồi."


"Đúng thế đúng thế, trước kia bao nhiêu người cho rằng, nhà họ Quyền giàu có như thế thì sao lại coi trọng một đứa mồ hôi, nhưng mà, sự thực chính là như vậy..."


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao nghe những người này hóng hớt, hai mẹ con cũng tức đến hộc máu.


Mặc Chiêu Đệ lập tức phản bác: "Chẳng qua hiện tại bạn trai cháu không rảnh thôi, chứ anh ấy tốt với cháu ắm!"


Có bác gái hỏi ngược lại cô ta: "Tang lễ của bố cháu mà cũng không có rảnh? Thế lúc nào thì anh ta rảnh?"


Bỗng nhiên, lúc này điện thoại của Mặc Chiêu Đệ reo lên, cô ta nhifnnn một cái, là cổ thần gọi tới, cô ta nghe máu luôn, vốn dĩ là vẻ mặt tức giận, nhưng cô ta đã giả vờ là vẻ dịu dàng như nước rồi: "Anh yêu, sao anh bận thế?"


Trần Chân Dao nói nhỏ: "Chiều Đệ, con mở loa ngoài đi, cho bọn họ nghe xem bạn trai cổ thần của con uy vũ cỡ nào!"


Mặc Chiêu Đệ lập tức ấn chức năng mở loa ngoài trên điện thoại, khiến cho những bác gái đang hóng chuyện đều dòng tai nghe.


Cổ thần nói: "Chiêu Đệ, chúng ta chia tay đi!"


"Anh..." Mặc Chiều Đệ không ngờ, anh ta lại ra chiêu trên tang lễ! "Anh đùa à! Anh yêu, em biết con người anh thích nói đùa..."


Cổ thần cắt ngang lời cô ta: "Trước giờ, tôi chưa bao giờ nghiêm túc như thế này? Sau này cô cũng đừng gọi điện cho tôi nữa!"


Sau đó, chính là một loạt tút tút tút.


Trần Chân Dao cũng ngây ngẩn cả người, bà ta vốn định thể hiện một trận, kết quả thì sao? Lại làm trò cười cho thiên hạ!


Bất kể là ở đâu, cũng sẽ không thiếu những người hóng hớt những chuyện tốt này.


"Chân Dao, cháu xem, cô đã bảo là không dựa vào được rồi mà, chia tay rồi nhỉ..."


"Trời ơi, mau xem xem tiền trong tài khoản có còn không..."


"Nếu mà không còn, thì đó mới là cả người cả của đều mất..."


"Đúng thế, Chiêu Đệ, chau mau đi xem đi, chẳng phải các cháu chơi cổ phiếu đều có tài sản trên mấy ngàn mấy vạn sao? Cháu xem xem có còn không?"


Mặc Chiêu Đệ và Trần Chân Dao cùng mở tài khoản trên điện thoại ra xem, hai người lại càng há hốc mồm, trước kia mở ra xem, số dư bên trên là số lẻ ở trước, rồi n số không, giờ thì sao?
vietwriter.vn vietwriter.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK