Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh
Cô ngây ngơ đứng tại chỗ, từ đầu tới cuối người đàn ông này đều biết cô đang nói gì, anh cũng dứt khoát nói với cô như thế.


Nhưng mà tại sao anh lại nói chỉ là một con cờ?


Đương nhiên, người đàn ông này sẽ không nói cho cô biết.



Một lúc lâu sau, mặc Sơ mới lái xe quay về công ty.


Cô trở về đến công ty, Triển Lê Hàn báo cho mọi người cùng họp.


Phòng họp.


Triển Lê Hàn nhìn họ: “Các bộ phận đều đến đông đủ, cuộc so tài lên kế hoạch mỗi năm một lần bắt đầu, bởi vì mọi người càng lúc càng quen thuộc với công ty hôn lễ. Trong tương lai sẽ phổ biến giống như quần áo, nước hoa và cả châu báu, kim cương. Công ty chúng ta sẽ có hai nhóm kế hoạch, đưa đi tham gia, mọi người đều có thể thiết kế kế hoạch, sau đó sẽ đến thành phố tranh vị trí ba tác phẩm đứng đầu”


Sau khi học xong, Triển Lê Hàn rời khỏi phòng họp, Tô Tiểu Mễ nói: “Giám đốc Ân, chị chắc chắn có thể. Một bản là của bị, còn một bản khác có thể là của tôi hay không?”




Ân Phi Âm lạnh lùng nhìn Mặc Sơ một cái, kình địch của bọn họ ở công ty chính là Mặc Sơ.


Mặc Sơ nói vô cùng lớn: “Đương nhiên tôi sẽ tham gia.”


Quyền Đế Sâm cũng cưng chiều cô, cô chính là bà Quyền, người khác hâm mộ việc này thì


ông có ích gì. Cô phải có tài thật sự, mới có thể thật sự đứng trên đỉnh núi.


cũng


Sau khi Mặc Sơ nói xong, cô rời khỏi phòng họp.


Tô Tiểu Mễ nhìn theo bóng lưng cô, nói: “Nếu Mặc Sơ tham gia, chắc chắn tôi sẽ không được tham gia.”


Trong lòng Ân Phi Âm cũng có chút khó chịu, không chỉ Tô Tiểu Mễ không được tham gia mà có khi Ân Phi Âm cũng thế.


Mặc SƠ quay lại phòng làm việc, cô bắt đầu sắp xếp kế hoạch dự thi.


Thế nhưng cô vẫn chưa có linh cảm để đưa ra kế hoạch.


Linh cảm thật sự không thể gấp được.


Mặc SƠ vừa xử lý những đơn hàng khác, vừa suy nghĩ linh cảm.


Lúc xế chiều, Mặc Sơ nhận được điện thoại của giáo viên nước ngoài của hai đứa nhỏ: “Cô Mặc, chào cô., cô là phụ huynh của Mặc Hi đúng không? Chúng tôi có một hoạt động, mời bố mẹ tham gia cùng, tương tác với bọn nhỏ. Dù là trẻ em thiên tài thì cũng phải có thời gian bên cạnh bố mẹ.”


“Tôi có thể tới một mình được không?” Mặc Sơ vẫn chưa biết ý Quyền Đế Sâm thế nào.


“Tốt nhất hai người cùng đến.” Giáo viên nói: “Dù là ngài tổng thống thì cũng có con của mình, anh ấy cũng phải tham dự buổi họp phụ huynh của con mình, anh ấy cũng phải bầu bạn, cùng lớn lên với bọn nhỏ.”


“Được.” Mặc Sơ đồng ý.


Cô ngồi trầm tư trên bàn làm việc, Mặc Hi vẫn chưa chính thức chung sống với Quyền Đế Sâm, liệu họ có thể hòa hợp với nhau không?


Quyền Đế Sâm từng hỏi cô, anh quan trọng hay con quan trọng hơn?


Cô đã nói một câu rất ích kỷ, đương nhiên là con quan trọng.


Thế nên, việc để bố dượng tham gia buổi họp phụ huynh của con cái, cô nên nghĩ thế nào mới đúng đây?


Buổi tối, tại vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.


Mặc Sơ cầm một bản thiết kế đồ chơi cho Quyền Đế Sâm xem: “Ngài Quyền, có hứng thú đầu tư không?”


Quyền Đế Sâm cầm trên


20220221024614-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK