Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người ở trong thư phòng.


Lúc Quyền Đế Sâm quát Bạch Tử, Mặc Sơ cũng không tự giác được run run.


Người đàn ông này hung dữ lên, mẹ ruột anh cũng gầm lên giận dữ.


Quả thực, anh rất ít khi hung dữ với cô, anh chiều có thương cô, nhưng mà mục đích thì sao?


Nếu mục tiêu của anh là phá hủy nhà họ Mặc, thì cô chỉ là một quân cờ trên tay anh thôi!


Thật cũng là giả, giả cũng là thật?


Thật thật giả giả? Ai lại biết huyền cơ trong đó cơ chứ?



vietwriter.vn



Giờ phút này, sau khi Bạch Tử đi, thì chỉ có hai người Quyền Đế Sâm và Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm đứng lên khỏi ghế, anh cúi đầu nhìn Mặc Sở, cô vẫn đang chờ đáp án của


anh.


Anh biết, anh đã tận tay phá hủy sự tín nhiệm mà cô dành cho anh.


Có những chuyện, không hề phát triển theo phương hướng anh kiểm soát, còn nữa, không có gì khó chịu hơn việc người thân của mình tính kế mình.


Bạch Tử đã tính kế Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm đã tính kế Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm điều chỉnh cảm xúc của mình một chút, anh thấp giọng nói: "Thật ra, em không cần phải biết!"



vietwriter.vn



Quá khứ thì đã đi qua rồi, tương lai, anh vẫn sẽ tốt với cô, và chỉ tốt với một mình cô.


Sau khi kết thúc chuyện của Long Diệu Thiên, anh và cô sẽ không có ngăn trở gì nữa!


Ân oán của đời trước, cũng chấm dứt ở đây.


Mặc Sơ thấy anh lảng tránh, cô hít một hơi thật sâu: "Anh không muốn nói? Tại sao?"


Vậy thì, đáp án chỉ có một, đó chính là, anh là hung thủ đứng sau thật.


Mặc Sơ rất đau lòng với đáp án như thế này, tại sao người đàn ông mà cô tín nhiệm nhất lại bẫy cô như thế này?


Đôi mắt Quyền Đế Sầm nhìn cô chằm chằm, ánh mắt đó bình tĩnh tự nhiên như bình thường, anh không nói, là bởi vì anh biết, anh không thể nói.


Nhưng mà, Mặc Sở cũng là một người cố chấp!


Cô dũng cảm tiếp nhận hiện thực, cô có thể yêu bấp chấp tất cả, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa tự chịu diệt vong, cũng không muốn sống hồ đồ.


Chuyện này, nếu đã nói ra rồi, thì cô nhất định phải biết đáp án.


"Đế Sâm, nếu em nhất định phải biết đáp án thì sao?" Mặc Sơ có thể dịu dàng như nước, cũng có thể cố chấp đến cùng.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú, anh hy vọng biết bao cô chính là một con mèo nhỏ nhu thuận, lăn qua lăn lại phơi nắng trong lòng anh, cọ cọ trong lòng anh, rồi ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy thì vươn vai duỗi người, liếm mặt anh.


Mặc Sở cũng đang nhìn anh, cô không có ý nhượng bộ một tí nào, người khác đã nói rất nhiều với cô, cô đều không tin.


Quyền Đế Sâm đối xử tốt với cô, nếu mà là lời bịa đặt, vậy thì lâu dần liền thành chân lý.


Nếu hôm nay anh không nói, cô ắt sẽ không bỏ qua.


Quyền Đế Sâm cũng không có giấu diếm nữa, anh trầm giọng nói: "Phải!"


Anh đã thừa nhận mình đã phá hủy nhà họ Mặc, anh là người đứng đằng sau, anh trở tay một cái đã thắng được thắng lợi, hơn nữa còn đối xử với Mặc Sơ như bảo bối yêu mến nhất.


Mặc Sa vừa nghe được đáp án này, cô lung lay sắp đổ.


Cô đã từng nghe rất nhiều người nói bên tai cô, nói cùng một câu!


Đó chính là, Quyền Đế Sâm không hề tốt như trong tưởng tượng của cô!


Cô chỉ tin vào đôi mắt của mình, cô chỉ tin vào những gì mà mình nhìn thấy, cô chỉ tin vào cảm giác của cô, đó chính là, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vịn một tay lên chiếc bàn làm việc màu đen, mới không để mình ngã xuống.


Anh có biết không? Khi anh nói ra cái đáp án này, cô và anh còn đi tiếp thế nào được nữa?


Anh có biết không? Anh là đại anh hùng trong lòng cô, anh sẽ dẫm lên đám mây muôn màu tới cưới cô, cô chỉ đoán được mở đầu, cô không có đoán được kết cục!


Chí tôn bảo vĩnh viễn, Tử Hà tiên tử vĩnh viễn, những cái phân ly mãi mãi!


Cuối cùng sau khi chính miệng anh nói ra cái đáp án này, Mặc Sơ đưa hai tay lên che mặt, rồi từ từ ngồi xổm xuống đất, cô tưởng anh là chỗ dựa suốt đời của cô, nhưng không ngờ, cô đã rơi vào cái bẫy mà anh sắp đặt, cô còn tự cho rằng, anh chiều cô lên tận trời!


Mặc Sa cũng không ngờ, hạnh phúc mà mình nghĩ hóa ra là một âm mưu được thiết kế tỉ mỉ.


Đương nhiên, chín chắn lão luyện như Quyền Đế Sâm, anh muốn bẫy một Mặc Sơ hiền lành đáng yêu, đó là chuyện dễ như trở bàn tay.


Phụ nữ, vĩnh viễn không thoát khỏi lưới tình.


Còn Quyền Đế Sâm, anh dùng trí thông minh của anh đan một cái lưới tình, trùm cô vào giữa cái lưới, cô càng hãm càng sâu càng bối rối, anh lại đứng ở ngoài lưới, bình tĩnh nhìn hết thảy những điều này!


Mặc Sơ từng nghĩ là, cô chưa cưới đã mang thai một cặp thai long phượng, mãi mãi cô cũng không thể tìm được người đàn ông yêu cô!


Bởi vì, không có người đàn ông nào có thể chấp nhận người phụ nữ như thế!


Cho nên, cô cũng không định lập gia đình với ai, khiến cho các con chịu tội, khiến mình phải chịu đựng sự châm chọc và ghẻ lạnh của người đàn ông!


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác, anh đã bao dung tất cả của cô, anh đã cho cô tất cả!


Cô ở trong vòng ôm của anh, cô cảm thấy mình đã có được cả thế giới.




Hai người ở trong thư phòng.


Lúc Quyền Đế Sâm quát Bạch Tử, Mặc Sơ cũng không tự giác được run run.


Người đàn ông này hung dữ lên, mẹ ruột anh cũng gầm lên giận dữ.


Quả thực, anh rất ít khi hung dữ với cô, anh chiều có thương cô, nhưng mà mục đích thì sao?


Nếu mục tiêu của anh là phá hủy nhà họ Mặc, thì cô chỉ là một quân cờ trên tay anh thôi!


Thật cũng là giả, giả cũng là thật?


Thật thật giả giả? Ai lại biết huyền cơ trong đó cơ chứ?



vietwriter.vn



Giờ phút này, sau khi Bạch Tử đi, thì chỉ có hai người Quyền Đế Sâm và Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm đứng lên khỏi ghế, anh cúi đầu nhìn Mặc Sở, cô vẫn đang chờ đáp án của


anh.


Anh biết, anh đã tận tay phá hủy sự tín nhiệm mà cô dành cho anh.


Có những chuyện, không hề phát triển theo phương hướng anh kiểm soát, còn nữa, không có gì khó chịu hơn việc người thân của mình tính kế mình.


Bạch Tử đã tính kế Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm đã tính kế Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm điều chỉnh cảm xúc của mình một chút, anh thấp giọng nói: "Thật ra, em không cần phải biết!"



vietwriter.vn



Quá khứ thì đã đi qua rồi, tương lai, anh vẫn sẽ tốt với cô, và chỉ tốt với một mình cô.


Sau khi kết thúc chuyện của Long Diệu Thiên, anh và cô sẽ không có ngăn trở gì nữa!


Ân oán của đời trước, cũng chấm dứt ở đây.


Mặc Sơ thấy anh lảng tránh, cô hít một hơi thật sâu: "Anh không muốn nói? Tại sao?"


Vậy thì, đáp án chỉ có một, đó chính là, anh là hung thủ đứng sau thật.


Mặc Sơ rất đau lòng với đáp án như thế này, tại sao người đàn ông mà cô tín nhiệm nhất lại bẫy cô như thế này?


Đôi mắt Quyền Đế Sầm nhìn cô chằm chằm, ánh mắt đó bình tĩnh tự nhiên như bình thường, anh không nói, là bởi vì anh biết, anh không thể nói.


Nhưng mà, Mặc Sở cũng là một người cố chấp!


Cô dũng cảm tiếp nhận hiện thực, cô có thể yêu bấp chấp tất cả, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa tự chịu diệt vong, cũng không muốn sống hồ đồ.


Chuyện này, nếu đã nói ra rồi, thì cô nhất định phải biết đáp án.


"Đế Sâm, nếu em nhất định phải biết đáp án thì sao?" Mặc Sơ có thể dịu dàng như nước, cũng có thể cố chấp đến cùng.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú, anh hy vọng biết bao cô chính là một con mèo nhỏ nhu thuận, lăn qua lăn lại phơi nắng trong lòng anh, cọ cọ trong lòng anh, rồi ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy thì vươn vai duỗi người, liếm mặt anh.


Mặc Sở cũng đang nhìn anh, cô không có ý nhượng bộ một tí nào, người khác đã nói rất nhiều với cô, cô đều không tin.


Quyền Đế Sâm đối xử tốt với cô, nếu mà là lời bịa đặt, vậy thì lâu dần liền thành chân lý.


Nếu hôm nay anh không nói, cô ắt sẽ không bỏ qua.


Quyền Đế Sâm cũng không có giấu diếm nữa, anh trầm giọng nói: "Phải!"


Anh đã thừa nhận mình đã phá hủy nhà họ Mặc, anh là người đứng đằng sau, anh trở tay một cái đã thắng được thắng lợi, hơn nữa còn đối xử với Mặc Sơ như bảo bối yêu mến nhất.


Mặc Sa vừa nghe được đáp án này, cô lung lay sắp đổ.


Cô đã từng nghe rất nhiều người nói bên tai cô, nói cùng một câu!


Đó chính là, Quyền Đế Sâm không hề tốt như trong tưởng tượng của cô!


Cô chỉ tin vào đôi mắt của mình, cô chỉ tin vào những gì mà mình nhìn thấy, cô chỉ tin vào cảm giác của cô, đó chính là, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vịn một tay lên chiếc bàn làm việc màu đen, mới không để mình ngã xuống.


Anh có biết không? Khi anh nói ra cái đáp án này, cô và anh còn đi tiếp thế nào được nữa?


Anh có biết không? Anh là đại anh hùng trong lòng cô, anh sẽ dẫm lên đám mây muôn màu tới cưới cô, cô chỉ đoán được mở đầu, cô không có đoán được kết cục!


Chí tôn bảo vĩnh viễn, Tử Hà tiên tử vĩnh viễn, những cái phân ly mãi mãi!


Cuối cùng sau khi chính miệng anh nói ra cái đáp án này, Mặc Sơ đưa hai tay lên che mặt, rồi từ từ ngồi xổm xuống đất, cô tưởng anh là chỗ dựa suốt đời của cô, nhưng không ngờ, cô đã rơi vào cái bẫy mà anh sắp đặt, cô còn tự cho rằng, anh chiều cô lên tận trời!


Mặc Sa cũng không ngờ, hạnh phúc mà mình nghĩ hóa ra là một âm mưu được thiết kế tỉ mỉ.


Đương nhiên, chín chắn lão luyện như Quyền Đế Sâm, anh muốn bẫy một Mặc Sơ hiền lành đáng yêu, đó là chuyện dễ như trở bàn tay.


Phụ nữ, vĩnh viễn không thoát khỏi lưới tình.


Còn Quyền Đế Sâm, anh dùng trí thông minh của anh đan một cái lưới tình, trùm cô vào giữa cái lưới, cô càng hãm càng sâu càng bối rối, anh lại đứng ở ngoài lưới, bình tĩnh nhìn hết thảy những điều này!


Mặc Sơ từng nghĩ là, cô chưa cưới đã mang thai một cặp thai long phượng, mãi mãi cô cũng không thể tìm được người đàn ông yêu cô!


Bởi vì, không có người đàn ông nào có thể chấp nhận người phụ nữ như thế!


Cho nên, cô cũng không định lập gia đình với ai, khiến cho các con chịu tội, khiến mình phải chịu đựng sự châm chọc và ghẻ lạnh của người đàn ông!


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác, anh đã bao dung tất cả của cô, anh đã cho cô tất cả!


Cô ở trong vòng ôm của anh, cô cảm thấy mình đã có được cả thế giới.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Hai người ở trong thư phòng.


Lúc Quyền Đế Sâm quát Bạch Tử, Mặc Sơ cũng không tự giác được run run.


Người đàn ông này hung dữ lên, mẹ ruột anh cũng gầm lên giận dữ.


Quả thực, anh rất ít khi hung dữ với cô, anh chiều có thương cô, nhưng mà mục đích thì sao?


Nếu mục tiêu của anh là phá hủy nhà họ Mặc, thì cô chỉ là một quân cờ trên tay anh thôi!


Thật cũng là giả, giả cũng là thật?


Thật thật giả giả? Ai lại biết huyền cơ trong đó cơ chứ?



vietwriter.vn



Giờ phút này, sau khi Bạch Tử đi, thì chỉ có hai người Quyền Đế Sâm và Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm đứng lên khỏi ghế, anh cúi đầu nhìn Mặc Sở, cô vẫn đang chờ đáp án của


anh.


Anh biết, anh đã tận tay phá hủy sự tín nhiệm mà cô dành cho anh.


Có những chuyện, không hề phát triển theo phương hướng anh kiểm soát, còn nữa, không có gì khó chịu hơn việc người thân của mình tính kế mình.


Bạch Tử đã tính kế Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm đã tính kế Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm điều chỉnh cảm xúc của mình một chút, anh thấp giọng nói: "Thật ra, em không cần phải biết!"



vietwriter.vn



Quá khứ thì đã đi qua rồi, tương lai, anh vẫn sẽ tốt với cô, và chỉ tốt với một mình cô.


Sau khi kết thúc chuyện của Long Diệu Thiên, anh và cô sẽ không có ngăn trở gì nữa!


Ân oán của đời trước, cũng chấm dứt ở đây.


Mặc Sơ thấy anh lảng tránh, cô hít một hơi thật sâu: "Anh không muốn nói? Tại sao?"


Vậy thì, đáp án chỉ có một, đó chính là, anh là hung thủ đứng sau thật.


Mặc Sơ rất đau lòng với đáp án như thế này, tại sao người đàn ông mà cô tín nhiệm nhất lại bẫy cô như thế này?


Đôi mắt Quyền Đế Sầm nhìn cô chằm chằm, ánh mắt đó bình tĩnh tự nhiên như bình thường, anh không nói, là bởi vì anh biết, anh không thể nói.


Nhưng mà, Mặc Sở cũng là một người cố chấp!


Cô dũng cảm tiếp nhận hiện thực, cô có thể yêu bấp chấp tất cả, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa tự chịu diệt vong, cũng không muốn sống hồ đồ.


Chuyện này, nếu đã nói ra rồi, thì cô nhất định phải biết đáp án.


"Đế Sâm, nếu em nhất định phải biết đáp án thì sao?" Mặc Sơ có thể dịu dàng như nước, cũng có thể cố chấp đến cùng.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú, anh hy vọng biết bao cô chính là một con mèo nhỏ nhu thuận, lăn qua lăn lại phơi nắng trong lòng anh, cọ cọ trong lòng anh, rồi ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy thì vươn vai duỗi người, liếm mặt anh.


Mặc Sở cũng đang nhìn anh, cô không có ý nhượng bộ một tí nào, người khác đã nói rất nhiều với cô, cô đều không tin.


Quyền Đế Sâm đối xử tốt với cô, nếu mà là lời bịa đặt, vậy thì lâu dần liền thành chân lý.


Nếu hôm nay anh không nói, cô ắt sẽ không bỏ qua.


Quyền Đế Sâm cũng không có giấu diếm nữa, anh trầm giọng nói: "Phải!"


Anh đã thừa nhận mình đã phá hủy nhà họ Mặc, anh là người đứng đằng sau, anh trở tay một cái đã thắng được thắng lợi, hơn nữa còn đối xử với Mặc Sơ như bảo bối yêu mến nhất.


Mặc Sa vừa nghe được đáp án này, cô lung lay sắp đổ.


Cô đã từng nghe rất nhiều người nói bên tai cô, nói cùng một câu!


Đó chính là, Quyền Đế Sâm không hề tốt như trong tưởng tượng của cô!


Cô chỉ tin vào đôi mắt của mình, cô chỉ tin vào những gì mà mình nhìn thấy, cô chỉ tin vào cảm giác của cô, đó chính là, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vịn một tay lên chiếc bàn làm việc màu đen, mới không để mình ngã xuống.


Anh có biết không? Khi anh nói ra cái đáp án này, cô và anh còn đi tiếp thế nào được nữa?


Anh có biết không? Anh là đại anh hùng trong lòng cô, anh sẽ dẫm lên đám mây muôn màu tới cưới cô, cô chỉ đoán được mở đầu, cô không có đoán được kết cục!


Chí tôn bảo vĩnh viễn, Tử Hà tiên tử vĩnh viễn, những cái phân ly mãi mãi!


Cuối cùng sau khi chính miệng anh nói ra cái đáp án này, Mặc Sơ đưa hai tay lên che mặt, rồi từ từ ngồi xổm xuống đất, cô tưởng anh là chỗ dựa suốt đời của cô, nhưng không ngờ, cô đã rơi vào cái bẫy mà anh sắp đặt, cô còn tự cho rằng, anh chiều cô lên tận trời!


Mặc Sa cũng không ngờ, hạnh phúc mà mình nghĩ hóa ra là một âm mưu được thiết kế tỉ mỉ.


Đương nhiên, chín chắn lão luyện như Quyền Đế Sâm, anh muốn bẫy một Mặc Sơ hiền lành đáng yêu, đó là chuyện dễ như trở bàn tay.


Phụ nữ, vĩnh viễn không thoát khỏi lưới tình.


Còn Quyền Đế Sâm, anh dùng trí thông minh của anh đan một cái lưới tình, trùm cô vào giữa cái lưới, cô càng hãm càng sâu càng bối rối, anh lại đứng ở ngoài lưới, bình tĩnh nhìn hết thảy những điều này!


Mặc Sơ từng nghĩ là, cô chưa cưới đã mang thai một cặp thai long phượng, mãi mãi cô cũng không thể tìm được người đàn ông yêu cô!


Bởi vì, không có người đàn ông nào có thể chấp nhận người phụ nữ như thế!


Cho nên, cô cũng không định lập gia đình với ai, khiến cho các con chịu tội, khiến mình phải chịu đựng sự châm chọc và ghẻ lạnh của người đàn ông!


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác, anh đã bao dung tất cả của cô, anh đã cho cô tất cả!


Cô ở trong vòng ôm của anh, cô cảm thấy mình đã có được cả thế giới.




Hai người ở trong thư phòng.


Lúc Quyền Đế Sâm quát Bạch Tử, Mặc Sơ cũng không tự giác được run run.


Người đàn ông này hung dữ lên, mẹ ruột anh cũng gầm lên giận dữ.


Quả thực, anh rất ít khi hung dữ với cô, anh chiều có thương cô, nhưng mà mục đích thì sao?


Nếu mục tiêu của anh là phá hủy nhà họ Mặc, thì cô chỉ là một quân cờ trên tay anh thôi!


Thật cũng là giả, giả cũng là thật?


Thật thật giả giả? Ai lại biết huyền cơ trong đó cơ chứ?



vietwriter.vn



Giờ phút này, sau khi Bạch Tử đi, thì chỉ có hai người Quyền Đế Sâm và Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm đứng lên khỏi ghế, anh cúi đầu nhìn Mặc Sở, cô vẫn đang chờ đáp án của


anh.


Anh biết, anh đã tận tay phá hủy sự tín nhiệm mà cô dành cho anh.


Có những chuyện, không hề phát triển theo phương hướng anh kiểm soát, còn nữa, không có gì khó chịu hơn việc người thân của mình tính kế mình.


Bạch Tử đã tính kế Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm đã tính kế Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm điều chỉnh cảm xúc của mình một chút, anh thấp giọng nói: "Thật ra, em không cần phải biết!"



vietwriter.vn



Quá khứ thì đã đi qua rồi, tương lai, anh vẫn sẽ tốt với cô, và chỉ tốt với một mình cô.


Sau khi kết thúc chuyện của Long Diệu Thiên, anh và cô sẽ không có ngăn trở gì nữa!


Ân oán của đời trước, cũng chấm dứt ở đây.


Mặc Sơ thấy anh lảng tránh, cô hít một hơi thật sâu: "Anh không muốn nói? Tại sao?"


Vậy thì, đáp án chỉ có một, đó chính là, anh là hung thủ đứng sau thật.


Mặc Sơ rất đau lòng với đáp án như thế này, tại sao người đàn ông mà cô tín nhiệm nhất lại bẫy cô như thế này?


Đôi mắt Quyền Đế Sầm nhìn cô chằm chằm, ánh mắt đó bình tĩnh tự nhiên như bình thường, anh không nói, là bởi vì anh biết, anh không thể nói.


Nhưng mà, Mặc Sở cũng là một người cố chấp!


Cô dũng cảm tiếp nhận hiện thực, cô có thể yêu bấp chấp tất cả, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa tự chịu diệt vong, cũng không muốn sống hồ đồ.


Chuyện này, nếu đã nói ra rồi, thì cô nhất định phải biết đáp án.


"Đế Sâm, nếu em nhất định phải biết đáp án thì sao?" Mặc Sơ có thể dịu dàng như nước, cũng có thể cố chấp đến cùng.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú, anh hy vọng biết bao cô chính là một con mèo nhỏ nhu thuận, lăn qua lăn lại phơi nắng trong lòng anh, cọ cọ trong lòng anh, rồi ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy thì vươn vai duỗi người, liếm mặt anh.


Mặc Sở cũng đang nhìn anh, cô không có ý nhượng bộ một tí nào, người khác đã nói rất nhiều với cô, cô đều không tin.


Quyền Đế Sâm đối xử tốt với cô, nếu mà là lời bịa đặt, vậy thì lâu dần liền thành chân lý.


Nếu hôm nay anh không nói, cô ắt sẽ không bỏ qua.


Quyền Đế Sâm cũng không có giấu diếm nữa, anh trầm giọng nói: "Phải!"


Anh đã thừa nhận mình đã phá hủy nhà họ Mặc, anh là người đứng đằng sau, anh trở tay một cái đã thắng được thắng lợi, hơn nữa còn đối xử với Mặc Sơ như bảo bối yêu mến nhất.


Mặc Sa vừa nghe được đáp án này, cô lung lay sắp đổ.


Cô đã từng nghe rất nhiều người nói bên tai cô, nói cùng một câu!


Đó chính là, Quyền Đế Sâm không hề tốt như trong tưởng tượng của cô!


Cô chỉ tin vào đôi mắt của mình, cô chỉ tin vào những gì mà mình nhìn thấy, cô chỉ tin vào cảm giác của cô, đó chính là, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vịn một tay lên chiếc bàn làm việc màu đen, mới không để mình ngã xuống.


Anh có biết không? Khi anh nói ra cái đáp án này, cô và anh còn đi tiếp thế nào được nữa?


Anh có biết không? Anh là đại anh hùng trong lòng cô, anh sẽ dẫm lên đám mây muôn màu tới cưới cô, cô chỉ đoán được mở đầu, cô không có đoán được kết cục!


Chí tôn bảo vĩnh viễn, Tử Hà tiên tử vĩnh viễn, những cái phân ly mãi mãi!


Cuối cùng sau khi chính miệng anh nói ra cái đáp án này, Mặc Sơ đưa hai tay lên che mặt, rồi từ từ ngồi xổm xuống đất, cô tưởng anh là chỗ dựa suốt đời của cô, nhưng không ngờ, cô đã rơi vào cái bẫy mà anh sắp đặt, cô còn tự cho rằng, anh chiều cô lên tận trời!


Mặc Sa cũng không ngờ, hạnh phúc mà mình nghĩ hóa ra là một âm mưu được thiết kế tỉ mỉ.


Đương nhiên, chín chắn lão luyện như Quyền Đế Sâm, anh muốn bẫy một Mặc Sơ hiền lành đáng yêu, đó là chuyện dễ như trở bàn tay.


Phụ nữ, vĩnh viễn không thoát khỏi lưới tình.


Còn Quyền Đế Sâm, anh dùng trí thông minh của anh đan một cái lưới tình, trùm cô vào giữa cái lưới, cô càng hãm càng sâu càng bối rối, anh lại đứng ở ngoài lưới, bình tĩnh nhìn hết thảy những điều này!


Mặc Sơ từng nghĩ là, cô chưa cưới đã mang thai một cặp thai long phượng, mãi mãi cô cũng không thể tìm được người đàn ông yêu cô!


Bởi vì, không có người đàn ông nào có thể chấp nhận người phụ nữ như thế!


Cho nên, cô cũng không định lập gia đình với ai, khiến cho các con chịu tội, khiến mình phải chịu đựng sự châm chọc và ghẻ lạnh của người đàn ông!


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác, anh đã bao dung tất cả của cô, anh đã cho cô tất cả!


Cô ở trong vòng ôm của anh, cô cảm thấy mình đã có được cả thế giới.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Hai người ở trong thư phòng.


Lúc Quyền Đế Sâm quát Bạch Tử, Mặc Sơ cũng không tự giác được run run.


Người đàn ông này hung dữ lên, mẹ ruột anh cũng gầm lên giận dữ.


Quả thực, anh rất ít khi hung dữ với cô, anh chiều có thương cô, nhưng mà mục đích thì sao?


Nếu mục tiêu của anh là phá hủy nhà họ Mặc, thì cô chỉ là một quân cờ trên tay anh thôi!


Thật cũng là giả, giả cũng là thật?


Thật thật giả giả? Ai lại biết huyền cơ trong đó cơ chứ?



vietwriter.vn



Giờ phút này, sau khi Bạch Tử đi, thì chỉ có hai người Quyền Đế Sâm và Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm đứng lên khỏi ghế, anh cúi đầu nhìn Mặc Sở, cô vẫn đang chờ đáp án của


anh.


Anh biết, anh đã tận tay phá hủy sự tín nhiệm mà cô dành cho anh.


Có những chuyện, không hề phát triển theo phương hướng anh kiểm soát, còn nữa, không có gì khó chịu hơn việc người thân của mình tính kế mình.


Bạch Tử đã tính kế Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm đã tính kế Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm điều chỉnh cảm xúc của mình một chút, anh thấp giọng nói: "Thật ra, em không cần phải biết!"



vietwriter.vn



Quá khứ thì đã đi qua rồi, tương lai, anh vẫn sẽ tốt với cô, và chỉ tốt với một mình cô.


Sau khi kết thúc chuyện của Long Diệu Thiên, anh và cô sẽ không có ngăn trở gì nữa!


Ân oán của đời trước, cũng chấm dứt ở đây.


Mặc Sơ thấy anh lảng tránh, cô hít một hơi thật sâu: "Anh không muốn nói? Tại sao?"


Vậy thì, đáp án chỉ có một, đó chính là, anh là hung thủ đứng sau thật.


Mặc Sơ rất đau lòng với đáp án như thế này, tại sao người đàn ông mà cô tín nhiệm nhất lại bẫy cô như thế này?


Đôi mắt Quyền Đế Sầm nhìn cô chằm chằm, ánh mắt đó bình tĩnh tự nhiên như bình thường, anh không nói, là bởi vì anh biết, anh không thể nói.


Nhưng mà, Mặc Sở cũng là một người cố chấp!


Cô dũng cảm tiếp nhận hiện thực, cô có thể yêu bấp chấp tất cả, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa tự chịu diệt vong, cũng không muốn sống hồ đồ.


Chuyện này, nếu đã nói ra rồi, thì cô nhất định phải biết đáp án.


"Đế Sâm, nếu em nhất định phải biết đáp án thì sao?" Mặc Sơ có thể dịu dàng như nước, cũng có thể cố chấp đến cùng.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú, anh hy vọng biết bao cô chính là một con mèo nhỏ nhu thuận, lăn qua lăn lại phơi nắng trong lòng anh, cọ cọ trong lòng anh, rồi ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy thì vươn vai duỗi người, liếm mặt anh.


Mặc Sở cũng đang nhìn anh, cô không có ý nhượng bộ một tí nào, người khác đã nói rất nhiều với cô, cô đều không tin.


Quyền Đế Sâm đối xử tốt với cô, nếu mà là lời bịa đặt, vậy thì lâu dần liền thành chân lý.


Nếu hôm nay anh không nói, cô ắt sẽ không bỏ qua.


Quyền Đế Sâm cũng không có giấu diếm nữa, anh trầm giọng nói: "Phải!"


Anh đã thừa nhận mình đã phá hủy nhà họ Mặc, anh là người đứng đằng sau, anh trở tay một cái đã thắng được thắng lợi, hơn nữa còn đối xử với Mặc Sơ như bảo bối yêu mến nhất.


Mặc Sa vừa nghe được đáp án này, cô lung lay sắp đổ.


Cô đã từng nghe rất nhiều người nói bên tai cô, nói cùng một câu!


Đó chính là, Quyền Đế Sâm không hề tốt như trong tưởng tượng của cô!


Cô chỉ tin vào đôi mắt của mình, cô chỉ tin vào những gì mà mình nhìn thấy, cô chỉ tin vào cảm giác của cô, đó chính là, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vịn một tay lên chiếc bàn làm việc màu đen, mới không để mình ngã xuống.


Anh có biết không? Khi anh nói ra cái đáp án này, cô và anh còn đi tiếp thế nào được nữa?


Anh có biết không? Anh là đại anh hùng trong lòng cô, anh sẽ dẫm lên đám mây muôn màu tới cưới cô, cô chỉ đoán được mở đầu, cô không có đoán được kết cục!


Chí tôn bảo vĩnh viễn, Tử Hà tiên tử vĩnh viễn, những cái phân ly mãi mãi!


Cuối cùng sau khi chính miệng anh nói ra cái đáp án này, Mặc Sơ đưa hai tay lên che mặt, rồi từ từ ngồi xổm xuống đất, cô tưởng anh là chỗ dựa suốt đời của cô, nhưng không ngờ, cô đã rơi vào cái bẫy mà anh sắp đặt, cô còn tự cho rằng, anh chiều cô lên tận trời!


Mặc Sa cũng không ngờ, hạnh phúc mà mình nghĩ hóa ra là một âm mưu được thiết kế tỉ mỉ.


Đương nhiên, chín chắn lão luyện như Quyền Đế Sâm, anh muốn bẫy một Mặc Sơ hiền lành đáng yêu, đó là chuyện dễ như trở bàn tay.


Phụ nữ, vĩnh viễn không thoát khỏi lưới tình.


Còn Quyền Đế Sâm, anh dùng trí thông minh của anh đan một cái lưới tình, trùm cô vào giữa cái lưới, cô càng hãm càng sâu càng bối rối, anh lại đứng ở ngoài lưới, bình tĩnh nhìn hết thảy những điều này!


Mặc Sơ từng nghĩ là, cô chưa cưới đã mang thai một cặp thai long phượng, mãi mãi cô cũng không thể tìm được người đàn ông yêu cô!


Bởi vì, không có người đàn ông nào có thể chấp nhận người phụ nữ như thế!


Cho nên, cô cũng không định lập gia đình với ai, khiến cho các con chịu tội, khiến mình phải chịu đựng sự châm chọc và ghẻ lạnh của người đàn ông!


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác, anh đã bao dung tất cả của cô, anh đã cho cô tất cả!


Cô ở trong vòng ôm của anh, cô cảm thấy mình đã có được cả thế giới.




Hai người ở trong thư phòng.


Lúc Quyền Đế Sâm quát Bạch Tử, Mặc Sơ cũng không tự giác được run run.


Người đàn ông này hung dữ lên, mẹ ruột anh cũng gầm lên giận dữ.


Quả thực, anh rất ít khi hung dữ với cô, anh chiều có thương cô, nhưng mà mục đích thì sao?


Nếu mục tiêu của anh là phá hủy nhà họ Mặc, thì cô chỉ là một quân cờ trên tay anh thôi!


Thật cũng là giả, giả cũng là thật?


Thật thật giả giả? Ai lại biết huyền cơ trong đó cơ chứ?



vietwriter.vn



Giờ phút này, sau khi Bạch Tử đi, thì chỉ có hai người Quyền Đế Sâm và Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm đứng lên khỏi ghế, anh cúi đầu nhìn Mặc Sở, cô vẫn đang chờ đáp án của


anh.


Anh biết, anh đã tận tay phá hủy sự tín nhiệm mà cô dành cho anh.


Có những chuyện, không hề phát triển theo phương hướng anh kiểm soát, còn nữa, không có gì khó chịu hơn việc người thân của mình tính kế mình.


Bạch Tử đã tính kế Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm đã tính kế Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm điều chỉnh cảm xúc của mình một chút, anh thấp giọng nói: "Thật ra, em không cần phải biết!"



vietwriter.vn



Quá khứ thì đã đi qua rồi, tương lai, anh vẫn sẽ tốt với cô, và chỉ tốt với một mình cô.


Sau khi kết thúc chuyện của Long Diệu Thiên, anh và cô sẽ không có ngăn trở gì nữa!


Ân oán của đời trước, cũng chấm dứt ở đây.


Mặc Sơ thấy anh lảng tránh, cô hít một hơi thật sâu: "Anh không muốn nói? Tại sao?"


Vậy thì, đáp án chỉ có một, đó chính là, anh là hung thủ đứng sau thật.


Mặc Sơ rất đau lòng với đáp án như thế này, tại sao người đàn ông mà cô tín nhiệm nhất lại bẫy cô như thế này?


Đôi mắt Quyền Đế Sầm nhìn cô chằm chằm, ánh mắt đó bình tĩnh tự nhiên như bình thường, anh không nói, là bởi vì anh biết, anh không thể nói.


Nhưng mà, Mặc Sở cũng là một người cố chấp!


Cô dũng cảm tiếp nhận hiện thực, cô có thể yêu bấp chấp tất cả, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa tự chịu diệt vong, cũng không muốn sống hồ đồ.


Chuyện này, nếu đã nói ra rồi, thì cô nhất định phải biết đáp án.


"Đế Sâm, nếu em nhất định phải biết đáp án thì sao?" Mặc Sơ có thể dịu dàng như nước, cũng có thể cố chấp đến cùng.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú, anh hy vọng biết bao cô chính là một con mèo nhỏ nhu thuận, lăn qua lăn lại phơi nắng trong lòng anh, cọ cọ trong lòng anh, rồi ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy thì vươn vai duỗi người, liếm mặt anh.


Mặc Sở cũng đang nhìn anh, cô không có ý nhượng bộ một tí nào, người khác đã nói rất nhiều với cô, cô đều không tin.


Quyền Đế Sâm đối xử tốt với cô, nếu mà là lời bịa đặt, vậy thì lâu dần liền thành chân lý.


Nếu hôm nay anh không nói, cô ắt sẽ không bỏ qua.


Quyền Đế Sâm cũng không có giấu diếm nữa, anh trầm giọng nói: "Phải!"


Anh đã thừa nhận mình đã phá hủy nhà họ Mặc, anh là người đứng đằng sau, anh trở tay một cái đã thắng được thắng lợi, hơn nữa còn đối xử với Mặc Sơ như bảo bối yêu mến nhất.


Mặc Sa vừa nghe được đáp án này, cô lung lay sắp đổ.


Cô đã từng nghe rất nhiều người nói bên tai cô, nói cùng một câu!


Đó chính là, Quyền Đế Sâm không hề tốt như trong tưởng tượng của cô!


Cô chỉ tin vào đôi mắt của mình, cô chỉ tin vào những gì mà mình nhìn thấy, cô chỉ tin vào cảm giác của cô, đó chính là, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vịn một tay lên chiếc bàn làm việc màu đen, mới không để mình ngã xuống.


Anh có biết không? Khi anh nói ra cái đáp án này, cô và anh còn đi tiếp thế nào được nữa?


Anh có biết không? Anh là đại anh hùng trong lòng cô, anh sẽ dẫm lên đám mây muôn màu tới cưới cô, cô chỉ đoán được mở đầu, cô không có đoán được kết cục!


Chí tôn bảo vĩnh viễn, Tử Hà tiên tử vĩnh viễn, những cái phân ly mãi mãi!


Cuối cùng sau khi chính miệng anh nói ra cái đáp án này, Mặc Sơ đưa hai tay lên che mặt, rồi từ từ ngồi xổm xuống đất, cô tưởng anh là chỗ dựa suốt đời của cô, nhưng không ngờ, cô đã rơi vào cái bẫy mà anh sắp đặt, cô còn tự cho rằng, anh chiều cô lên tận trời!


Mặc Sa cũng không ngờ, hạnh phúc mà mình nghĩ hóa ra là một âm mưu được thiết kế tỉ mỉ.


Đương nhiên, chín chắn lão luyện như Quyền Đế Sâm, anh muốn bẫy một Mặc Sơ hiền lành đáng yêu, đó là chuyện dễ như trở bàn tay.


Phụ nữ, vĩnh viễn không thoát khỏi lưới tình.


Còn Quyền Đế Sâm, anh dùng trí thông minh của anh đan một cái lưới tình, trùm cô vào giữa cái lưới, cô càng hãm càng sâu càng bối rối, anh lại đứng ở ngoài lưới, bình tĩnh nhìn hết thảy những điều này!


Mặc Sơ từng nghĩ là, cô chưa cưới đã mang thai một cặp thai long phượng, mãi mãi cô cũng không thể tìm được người đàn ông yêu cô!


Bởi vì, không có người đàn ông nào có thể chấp nhận người phụ nữ như thế!


Cho nên, cô cũng không định lập gia đình với ai, khiến cho các con chịu tội, khiến mình phải chịu đựng sự châm chọc và ghẻ lạnh của người đàn ông!


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác, anh đã bao dung tất cả của cô, anh đã cho cô tất cả!


Cô ở trong vòng ôm của anh, cô cảm thấy mình đã có được cả thế giới.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Hai người ở trong thư phòng.


Lúc Quyền Đế Sâm quát Bạch Tử, Mặc Sơ cũng không tự giác được run run.


Người đàn ông này hung dữ lên, mẹ ruột anh cũng gầm lên giận dữ.


Quả thực, anh rất ít khi hung dữ với cô, anh chiều có thương cô, nhưng mà mục đích thì sao?


Nếu mục tiêu của anh là phá hủy nhà họ Mặc, thì cô chỉ là một quân cờ trên tay anh thôi!


Thật cũng là giả, giả cũng là thật?


Thật thật giả giả? Ai lại biết huyền cơ trong đó cơ chứ?



vietwriter.vn



Giờ phút này, sau khi Bạch Tử đi, thì chỉ có hai người Quyền Đế Sâm và Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm đứng lên khỏi ghế, anh cúi đầu nhìn Mặc Sở, cô vẫn đang chờ đáp án của


anh.


Anh biết, anh đã tận tay phá hủy sự tín nhiệm mà cô dành cho anh.


Có những chuyện, không hề phát triển theo phương hướng anh kiểm soát, còn nữa, không có gì khó chịu hơn việc người thân của mình tính kế mình.


Bạch Tử đã tính kế Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm đã tính kế Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm điều chỉnh cảm xúc của mình một chút, anh thấp giọng nói: "Thật ra, em không cần phải biết!"



vietwriter.vn



Quá khứ thì đã đi qua rồi, tương lai, anh vẫn sẽ tốt với cô, và chỉ tốt với một mình cô.


Sau khi kết thúc chuyện của Long Diệu Thiên, anh và cô sẽ không có ngăn trở gì nữa!


Ân oán của đời trước, cũng chấm dứt ở đây.


Mặc Sơ thấy anh lảng tránh, cô hít một hơi thật sâu: "Anh không muốn nói? Tại sao?"


Vậy thì, đáp án chỉ có một, đó chính là, anh là hung thủ đứng sau thật.


Mặc Sơ rất đau lòng với đáp án như thế này, tại sao người đàn ông mà cô tín nhiệm nhất lại bẫy cô như thế này?


Đôi mắt Quyền Đế Sầm nhìn cô chằm chằm, ánh mắt đó bình tĩnh tự nhiên như bình thường, anh không nói, là bởi vì anh biết, anh không thể nói.


Nhưng mà, Mặc Sở cũng là một người cố chấp!


Cô dũng cảm tiếp nhận hiện thực, cô có thể yêu bấp chấp tất cả, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa tự chịu diệt vong, cũng không muốn sống hồ đồ.


Chuyện này, nếu đã nói ra rồi, thì cô nhất định phải biết đáp án.


"Đế Sâm, nếu em nhất định phải biết đáp án thì sao?" Mặc Sơ có thể dịu dàng như nước, cũng có thể cố chấp đến cùng.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú, anh hy vọng biết bao cô chính là một con mèo nhỏ nhu thuận, lăn qua lăn lại phơi nắng trong lòng anh, cọ cọ trong lòng anh, rồi ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy thì vươn vai duỗi người, liếm mặt anh.


Mặc Sở cũng đang nhìn anh, cô không có ý nhượng bộ một tí nào, người khác đã nói rất nhiều với cô, cô đều không tin.


Quyền Đế Sâm đối xử tốt với cô, nếu mà là lời bịa đặt, vậy thì lâu dần liền thành chân lý.


Nếu hôm nay anh không nói, cô ắt sẽ không bỏ qua.


Quyền Đế Sâm cũng không có giấu diếm nữa, anh trầm giọng nói: "Phải!"


Anh đã thừa nhận mình đã phá hủy nhà họ Mặc, anh là người đứng đằng sau, anh trở tay một cái đã thắng được thắng lợi, hơn nữa còn đối xử với Mặc Sơ như bảo bối yêu mến nhất.


Mặc Sa vừa nghe được đáp án này, cô lung lay sắp đổ.


Cô đã từng nghe rất nhiều người nói bên tai cô, nói cùng một câu!


Đó chính là, Quyền Đế Sâm không hề tốt như trong tưởng tượng của cô!


Cô chỉ tin vào đôi mắt của mình, cô chỉ tin vào những gì mà mình nhìn thấy, cô chỉ tin vào cảm giác của cô, đó chính là, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vịn một tay lên chiếc bàn làm việc màu đen, mới không để mình ngã xuống.


Anh có biết không? Khi anh nói ra cái đáp án này, cô và anh còn đi tiếp thế nào được nữa?


Anh có biết không? Anh là đại anh hùng trong lòng cô, anh sẽ dẫm lên đám mây muôn màu tới cưới cô, cô chỉ đoán được mở đầu, cô không có đoán được kết cục!


Chí tôn bảo vĩnh viễn, Tử Hà tiên tử vĩnh viễn, những cái phân ly mãi mãi!


Cuối cùng sau khi chính miệng anh nói ra cái đáp án này, Mặc Sơ đưa hai tay lên che mặt, rồi từ từ ngồi xổm xuống đất, cô tưởng anh là chỗ dựa suốt đời của cô, nhưng không ngờ, cô đã rơi vào cái bẫy mà anh sắp đặt, cô còn tự cho rằng, anh chiều cô lên tận trời!


Mặc Sa cũng không ngờ, hạnh phúc mà mình nghĩ hóa ra là một âm mưu được thiết kế tỉ mỉ.


Đương nhiên, chín chắn lão luyện như Quyền Đế Sâm, anh muốn bẫy một Mặc Sơ hiền lành đáng yêu, đó là chuyện dễ như trở bàn tay.


Phụ nữ, vĩnh viễn không thoát khỏi lưới tình.


Còn Quyền Đế Sâm, anh dùng trí thông minh của anh đan một cái lưới tình, trùm cô vào giữa cái lưới, cô càng hãm càng sâu càng bối rối, anh lại đứng ở ngoài lưới, bình tĩnh nhìn hết thảy những điều này!


Mặc Sơ từng nghĩ là, cô chưa cưới đã mang thai một cặp thai long phượng, mãi mãi cô cũng không thể tìm được người đàn ông yêu cô!


Bởi vì, không có người đàn ông nào có thể chấp nhận người phụ nữ như thế!


Cho nên, cô cũng không định lập gia đình với ai, khiến cho các con chịu tội, khiến mình phải chịu đựng sự châm chọc và ghẻ lạnh của người đàn ông!


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác, anh đã bao dung tất cả của cô, anh đã cho cô tất cả!


Cô ở trong vòng ôm của anh, cô cảm thấy mình đã có được cả thế giới.




Hai người ở trong thư phòng.


Lúc Quyền Đế Sâm quát Bạch Tử, Mặc Sơ cũng không tự giác được run run.


Người đàn ông này hung dữ lên, mẹ ruột anh cũng gầm lên giận dữ.


Quả thực, anh rất ít khi hung dữ với cô, anh chiều có thương cô, nhưng mà mục đích thì sao?


Nếu mục tiêu của anh là phá hủy nhà họ Mặc, thì cô chỉ là một quân cờ trên tay anh thôi!


Thật cũng là giả, giả cũng là thật?


Thật thật giả giả? Ai lại biết huyền cơ trong đó cơ chứ?



vietwriter.vn



Giờ phút này, sau khi Bạch Tử đi, thì chỉ có hai người Quyền Đế Sâm và Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm đứng lên khỏi ghế, anh cúi đầu nhìn Mặc Sở, cô vẫn đang chờ đáp án của


anh.


Anh biết, anh đã tận tay phá hủy sự tín nhiệm mà cô dành cho anh.


Có những chuyện, không hề phát triển theo phương hướng anh kiểm soát, còn nữa, không có gì khó chịu hơn việc người thân của mình tính kế mình.


Bạch Tử đã tính kế Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm đã tính kế Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm điều chỉnh cảm xúc của mình một chút, anh thấp giọng nói: "Thật ra, em không cần phải biết!"



vietwriter.vn



Quá khứ thì đã đi qua rồi, tương lai, anh vẫn sẽ tốt với cô, và chỉ tốt với một mình cô.


Sau khi kết thúc chuyện của Long Diệu Thiên, anh và cô sẽ không có ngăn trở gì nữa!


Ân oán của đời trước, cũng chấm dứt ở đây.


Mặc Sơ thấy anh lảng tránh, cô hít một hơi thật sâu: "Anh không muốn nói? Tại sao?"


Vậy thì, đáp án chỉ có một, đó chính là, anh là hung thủ đứng sau thật.


Mặc Sơ rất đau lòng với đáp án như thế này, tại sao người đàn ông mà cô tín nhiệm nhất lại bẫy cô như thế này?


Đôi mắt Quyền Đế Sầm nhìn cô chằm chằm, ánh mắt đó bình tĩnh tự nhiên như bình thường, anh không nói, là bởi vì anh biết, anh không thể nói.


Nhưng mà, Mặc Sở cũng là một người cố chấp!


Cô dũng cảm tiếp nhận hiện thực, cô có thể yêu bấp chấp tất cả, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa tự chịu diệt vong, cũng không muốn sống hồ đồ.


Chuyện này, nếu đã nói ra rồi, thì cô nhất định phải biết đáp án.


"Đế Sâm, nếu em nhất định phải biết đáp án thì sao?" Mặc Sơ có thể dịu dàng như nước, cũng có thể cố chấp đến cùng.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú, anh hy vọng biết bao cô chính là một con mèo nhỏ nhu thuận, lăn qua lăn lại phơi nắng trong lòng anh, cọ cọ trong lòng anh, rồi ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy thì vươn vai duỗi người, liếm mặt anh.


Mặc Sở cũng đang nhìn anh, cô không có ý nhượng bộ một tí nào, người khác đã nói rất nhiều với cô, cô đều không tin.


Quyền Đế Sâm đối xử tốt với cô, nếu mà là lời bịa đặt, vậy thì lâu dần liền thành chân lý.


Nếu hôm nay anh không nói, cô ắt sẽ không bỏ qua.


Quyền Đế Sâm cũng không có giấu diếm nữa, anh trầm giọng nói: "Phải!"


Anh đã thừa nhận mình đã phá hủy nhà họ Mặc, anh là người đứng đằng sau, anh trở tay một cái đã thắng được thắng lợi, hơn nữa còn đối xử với Mặc Sơ như bảo bối yêu mến nhất.


Mặc Sa vừa nghe được đáp án này, cô lung lay sắp đổ.


Cô đã từng nghe rất nhiều người nói bên tai cô, nói cùng một câu!


Đó chính là, Quyền Đế Sâm không hề tốt như trong tưởng tượng của cô!


Cô chỉ tin vào đôi mắt của mình, cô chỉ tin vào những gì mà mình nhìn thấy, cô chỉ tin vào cảm giác của cô, đó chính là, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vịn một tay lên chiếc bàn làm việc màu đen, mới không để mình ngã xuống.


Anh có biết không? Khi anh nói ra cái đáp án này, cô và anh còn đi tiếp thế nào được nữa?


Anh có biết không? Anh là đại anh hùng trong lòng cô, anh sẽ dẫm lên đám mây muôn màu tới cưới cô, cô chỉ đoán được mở đầu, cô không có đoán được kết cục!


Chí tôn bảo vĩnh viễn, Tử Hà tiên tử vĩnh viễn, những cái phân ly mãi mãi!


Cuối cùng sau khi chính miệng anh nói ra cái đáp án này, Mặc Sơ đưa hai tay lên che mặt, rồi từ từ ngồi xổm xuống đất, cô tưởng anh là chỗ dựa suốt đời của cô, nhưng không ngờ, cô đã rơi vào cái bẫy mà anh sắp đặt, cô còn tự cho rằng, anh chiều cô lên tận trời!


Mặc Sa cũng không ngờ, hạnh phúc mà mình nghĩ hóa ra là một âm mưu được thiết kế tỉ mỉ.


Đương nhiên, chín chắn lão luyện như Quyền Đế Sâm, anh muốn bẫy một Mặc Sơ hiền lành đáng yêu, đó là chuyện dễ như trở bàn tay.


Phụ nữ, vĩnh viễn không thoát khỏi lưới tình.


Còn Quyền Đế Sâm, anh dùng trí thông minh của anh đan một cái lưới tình, trùm cô vào giữa cái lưới, cô càng hãm càng sâu càng bối rối, anh lại đứng ở ngoài lưới, bình tĩnh nhìn hết thảy những điều này!


Mặc Sơ từng nghĩ là, cô chưa cưới đã mang thai một cặp thai long phượng, mãi mãi cô cũng không thể tìm được người đàn ông yêu cô!


Bởi vì, không có người đàn ông nào có thể chấp nhận người phụ nữ như thế!


Cho nên, cô cũng không định lập gia đình với ai, khiến cho các con chịu tội, khiến mình phải chịu đựng sự châm chọc và ghẻ lạnh của người đàn ông!


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác, anh đã bao dung tất cả của cô, anh đã cho cô tất cả!


Cô ở trong vòng ôm của anh, cô cảm thấy mình đã có được cả thế giới.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Hai người ở trong thư phòng.


Lúc Quyền Đế Sâm quát Bạch Tử, Mặc Sơ cũng không tự giác được run run.


Người đàn ông này hung dữ lên, mẹ ruột anh cũng gầm lên giận dữ.


Quả thực, anh rất ít khi hung dữ với cô, anh chiều có thương cô, nhưng mà mục đích thì sao?


Nếu mục tiêu của anh là phá hủy nhà họ Mặc, thì cô chỉ là một quân cờ trên tay anh thôi!


Thật cũng là giả, giả cũng là thật?


Thật thật giả giả? Ai lại biết huyền cơ trong đó cơ chứ?



vietwriter.vn



Giờ phút này, sau khi Bạch Tử đi, thì chỉ có hai người Quyền Đế Sâm và Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm đứng lên khỏi ghế, anh cúi đầu nhìn Mặc Sở, cô vẫn đang chờ đáp án của


anh.


Anh biết, anh đã tận tay phá hủy sự tín nhiệm mà cô dành cho anh.


Có những chuyện, không hề phát triển theo phương hướng anh kiểm soát, còn nữa, không có gì khó chịu hơn việc người thân của mình tính kế mình.


Bạch Tử đã tính kế Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm đã tính kế Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm điều chỉnh cảm xúc của mình một chút, anh thấp giọng nói: "Thật ra, em không cần phải biết!"



vietwriter.vn



Quá khứ thì đã đi qua rồi, tương lai, anh vẫn sẽ tốt với cô, và chỉ tốt với một mình cô.


Sau khi kết thúc chuyện của Long Diệu Thiên, anh và cô sẽ không có ngăn trở gì nữa!


Ân oán của đời trước, cũng chấm dứt ở đây.


Mặc Sơ thấy anh lảng tránh, cô hít một hơi thật sâu: "Anh không muốn nói? Tại sao?"


Vậy thì, đáp án chỉ có một, đó chính là, anh là hung thủ đứng sau thật.


Mặc Sơ rất đau lòng với đáp án như thế này, tại sao người đàn ông mà cô tín nhiệm nhất lại bẫy cô như thế này?


Đôi mắt Quyền Đế Sầm nhìn cô chằm chằm, ánh mắt đó bình tĩnh tự nhiên như bình thường, anh không nói, là bởi vì anh biết, anh không thể nói.


Nhưng mà, Mặc Sở cũng là một người cố chấp!


Cô dũng cảm tiếp nhận hiện thực, cô có thể yêu bấp chấp tất cả, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa tự chịu diệt vong, cũng không muốn sống hồ đồ.


Chuyện này, nếu đã nói ra rồi, thì cô nhất định phải biết đáp án.


"Đế Sâm, nếu em nhất định phải biết đáp án thì sao?" Mặc Sơ có thể dịu dàng như nước, cũng có thể cố chấp đến cùng.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú, anh hy vọng biết bao cô chính là một con mèo nhỏ nhu thuận, lăn qua lăn lại phơi nắng trong lòng anh, cọ cọ trong lòng anh, rồi ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy thì vươn vai duỗi người, liếm mặt anh.


Mặc Sở cũng đang nhìn anh, cô không có ý nhượng bộ một tí nào, người khác đã nói rất nhiều với cô, cô đều không tin.


Quyền Đế Sâm đối xử tốt với cô, nếu mà là lời bịa đặt, vậy thì lâu dần liền thành chân lý.


Nếu hôm nay anh không nói, cô ắt sẽ không bỏ qua.


Quyền Đế Sâm cũng không có giấu diếm nữa, anh trầm giọng nói: "Phải!"


Anh đã thừa nhận mình đã phá hủy nhà họ Mặc, anh là người đứng đằng sau, anh trở tay một cái đã thắng được thắng lợi, hơn nữa còn đối xử với Mặc Sơ như bảo bối yêu mến nhất.


Mặc Sa vừa nghe được đáp án này, cô lung lay sắp đổ.


Cô đã từng nghe rất nhiều người nói bên tai cô, nói cùng một câu!


Đó chính là, Quyền Đế Sâm không hề tốt như trong tưởng tượng của cô!


Cô chỉ tin vào đôi mắt của mình, cô chỉ tin vào những gì mà mình nhìn thấy, cô chỉ tin vào cảm giác của cô, đó chính là, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vịn một tay lên chiếc bàn làm việc màu đen, mới không để mình ngã xuống.


Anh có biết không? Khi anh nói ra cái đáp án này, cô và anh còn đi tiếp thế nào được nữa?


Anh có biết không? Anh là đại anh hùng trong lòng cô, anh sẽ dẫm lên đám mây muôn màu tới cưới cô, cô chỉ đoán được mở đầu, cô không có đoán được kết cục!


Chí tôn bảo vĩnh viễn, Tử Hà tiên tử vĩnh viễn, những cái phân ly mãi mãi!


Cuối cùng sau khi chính miệng anh nói ra cái đáp án này, Mặc Sơ đưa hai tay lên che mặt, rồi từ từ ngồi xổm xuống đất, cô tưởng anh là chỗ dựa suốt đời của cô, nhưng không ngờ, cô đã rơi vào cái bẫy mà anh sắp đặt, cô còn tự cho rằng, anh chiều cô lên tận trời!


Mặc Sa cũng không ngờ, hạnh phúc mà mình nghĩ hóa ra là một âm mưu được thiết kế tỉ mỉ.


Đương nhiên, chín chắn lão luyện như Quyền Đế Sâm, anh muốn bẫy một Mặc Sơ hiền lành đáng yêu, đó là chuyện dễ như trở bàn tay.


Phụ nữ, vĩnh viễn không thoát khỏi lưới tình.


Còn Quyền Đế Sâm, anh dùng trí thông minh của anh đan một cái lưới tình, trùm cô vào giữa cái lưới, cô càng hãm càng sâu càng bối rối, anh lại đứng ở ngoài lưới, bình tĩnh nhìn hết thảy những điều này!


Mặc Sơ từng nghĩ là, cô chưa cưới đã mang thai một cặp thai long phượng, mãi mãi cô cũng không thể tìm được người đàn ông yêu cô!


Bởi vì, không có người đàn ông nào có thể chấp nhận người phụ nữ như thế!


Cho nên, cô cũng không định lập gia đình với ai, khiến cho các con chịu tội, khiến mình phải chịu đựng sự châm chọc và ghẻ lạnh của người đàn ông!


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác, anh đã bao dung tất cả của cô, anh đã cho cô tất cả!


Cô ở trong vòng ôm của anh, cô cảm thấy mình đã có được cả thế giới.




Hai người ở trong thư phòng.


Lúc Quyền Đế Sâm quát Bạch Tử, Mặc Sơ cũng không tự giác được run run.


Người đàn ông này hung dữ lên, mẹ ruột anh cũng gầm lên giận dữ.


Quả thực, anh rất ít khi hung dữ với cô, anh chiều có thương cô, nhưng mà mục đích thì sao?


Nếu mục tiêu của anh là phá hủy nhà họ Mặc, thì cô chỉ là một quân cờ trên tay anh thôi!


Thật cũng là giả, giả cũng là thật?


Thật thật giả giả? Ai lại biết huyền cơ trong đó cơ chứ?



vietwriter.vn



Giờ phút này, sau khi Bạch Tử đi, thì chỉ có hai người Quyền Đế Sâm và Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm đứng lên khỏi ghế, anh cúi đầu nhìn Mặc Sở, cô vẫn đang chờ đáp án của


anh.


Anh biết, anh đã tận tay phá hủy sự tín nhiệm mà cô dành cho anh.


Có những chuyện, không hề phát triển theo phương hướng anh kiểm soát, còn nữa, không có gì khó chịu hơn việc người thân của mình tính kế mình.


Bạch Tử đã tính kế Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm đã tính kế Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm điều chỉnh cảm xúc của mình một chút, anh thấp giọng nói: "Thật ra, em không cần phải biết!"



vietwriter.vn



Quá khứ thì đã đi qua rồi, tương lai, anh vẫn sẽ tốt với cô, và chỉ tốt với một mình cô.


Sau khi kết thúc chuyện của Long Diệu Thiên, anh và cô sẽ không có ngăn trở gì nữa!


Ân oán của đời trước, cũng chấm dứt ở đây.


Mặc Sơ thấy anh lảng tránh, cô hít một hơi thật sâu: "Anh không muốn nói? Tại sao?"


Vậy thì, đáp án chỉ có một, đó chính là, anh là hung thủ đứng sau thật.


Mặc Sơ rất đau lòng với đáp án như thế này, tại sao người đàn ông mà cô tín nhiệm nhất lại bẫy cô như thế này?


Đôi mắt Quyền Đế Sầm nhìn cô chằm chằm, ánh mắt đó bình tĩnh tự nhiên như bình thường, anh không nói, là bởi vì anh biết, anh không thể nói.


Nhưng mà, Mặc Sở cũng là một người cố chấp!


Cô dũng cảm tiếp nhận hiện thực, cô có thể yêu bấp chấp tất cả, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa tự chịu diệt vong, cũng không muốn sống hồ đồ.


Chuyện này, nếu đã nói ra rồi, thì cô nhất định phải biết đáp án.


"Đế Sâm, nếu em nhất định phải biết đáp án thì sao?" Mặc Sơ có thể dịu dàng như nước, cũng có thể cố chấp đến cùng.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú, anh hy vọng biết bao cô chính là một con mèo nhỏ nhu thuận, lăn qua lăn lại phơi nắng trong lòng anh, cọ cọ trong lòng anh, rồi ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy thì vươn vai duỗi người, liếm mặt anh.


Mặc Sở cũng đang nhìn anh, cô không có ý nhượng bộ một tí nào, người khác đã nói rất nhiều với cô, cô đều không tin.


Quyền Đế Sâm đối xử tốt với cô, nếu mà là lời bịa đặt, vậy thì lâu dần liền thành chân lý.


Nếu hôm nay anh không nói, cô ắt sẽ không bỏ qua.


Quyền Đế Sâm cũng không có giấu diếm nữa, anh trầm giọng nói: "Phải!"


Anh đã thừa nhận mình đã phá hủy nhà họ Mặc, anh là người đứng đằng sau, anh trở tay một cái đã thắng được thắng lợi, hơn nữa còn đối xử với Mặc Sơ như bảo bối yêu mến nhất.


Mặc Sa vừa nghe được đáp án này, cô lung lay sắp đổ.


Cô đã từng nghe rất nhiều người nói bên tai cô, nói cùng một câu!


Đó chính là, Quyền Đế Sâm không hề tốt như trong tưởng tượng của cô!


Cô chỉ tin vào đôi mắt của mình, cô chỉ tin vào những gì mà mình nhìn thấy, cô chỉ tin vào cảm giác của cô, đó chính là, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vịn một tay lên chiếc bàn làm việc màu đen, mới không để mình ngã xuống.


Anh có biết không? Khi anh nói ra cái đáp án này, cô và anh còn đi tiếp thế nào được nữa?


Anh có biết không? Anh là đại anh hùng trong lòng cô, anh sẽ dẫm lên đám mây muôn màu tới cưới cô, cô chỉ đoán được mở đầu, cô không có đoán được kết cục!


Chí tôn bảo vĩnh viễn, Tử Hà tiên tử vĩnh viễn, những cái phân ly mãi mãi!


Cuối cùng sau khi chính miệng anh nói ra cái đáp án này, Mặc Sơ đưa hai tay lên che mặt, rồi từ từ ngồi xổm xuống đất, cô tưởng anh là chỗ dựa suốt đời của cô, nhưng không ngờ, cô đã rơi vào cái bẫy mà anh sắp đặt, cô còn tự cho rằng, anh chiều cô lên tận trời!


Mặc Sa cũng không ngờ, hạnh phúc mà mình nghĩ hóa ra là một âm mưu được thiết kế tỉ mỉ.


Đương nhiên, chín chắn lão luyện như Quyền Đế Sâm, anh muốn bẫy một Mặc Sơ hiền lành đáng yêu, đó là chuyện dễ như trở bàn tay.


Phụ nữ, vĩnh viễn không thoát khỏi lưới tình.


Còn Quyền Đế Sâm, anh dùng trí thông minh của anh đan một cái lưới tình, trùm cô vào giữa cái lưới, cô càng hãm càng sâu càng bối rối, anh lại đứng ở ngoài lưới, bình tĩnh nhìn hết thảy những điều này!


Mặc Sơ từng nghĩ là, cô chưa cưới đã mang thai một cặp thai long phượng, mãi mãi cô cũng không thể tìm được người đàn ông yêu cô!


Bởi vì, không có người đàn ông nào có thể chấp nhận người phụ nữ như thế!


Cho nên, cô cũng không định lập gia đình với ai, khiến cho các con chịu tội, khiến mình phải chịu đựng sự châm chọc và ghẻ lạnh của người đàn ông!


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác, anh đã bao dung tất cả của cô, anh đã cho cô tất cả!


Cô ở trong vòng ôm của anh, cô cảm thấy mình đã có được cả thế giới.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Hai người ở trong thư phòng.


Lúc Quyền Đế Sâm quát Bạch Tử, Mặc Sơ cũng không tự giác được run run.


Người đàn ông này hung dữ lên, mẹ ruột anh cũng gầm lên giận dữ.


Quả thực, anh rất ít khi hung dữ với cô, anh chiều có thương cô, nhưng mà mục đích thì sao?


Nếu mục tiêu của anh là phá hủy nhà họ Mặc, thì cô chỉ là một quân cờ trên tay anh thôi!


Thật cũng là giả, giả cũng là thật?


Thật thật giả giả? Ai lại biết huyền cơ trong đó cơ chứ?



vietwriter.vn



Giờ phút này, sau khi Bạch Tử đi, thì chỉ có hai người Quyền Đế Sâm và Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm đứng lên khỏi ghế, anh cúi đầu nhìn Mặc Sở, cô vẫn đang chờ đáp án của


anh.


Anh biết, anh đã tận tay phá hủy sự tín nhiệm mà cô dành cho anh.


Có những chuyện, không hề phát triển theo phương hướng anh kiểm soát, còn nữa, không có gì khó chịu hơn việc người thân của mình tính kế mình.


Bạch Tử đã tính kế Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm đã tính kế Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm điều chỉnh cảm xúc của mình một chút, anh thấp giọng nói: "Thật ra, em không cần phải biết!"



vietwriter.vn



Quá khứ thì đã đi qua rồi, tương lai, anh vẫn sẽ tốt với cô, và chỉ tốt với một mình cô.


Sau khi kết thúc chuyện của Long Diệu Thiên, anh và cô sẽ không có ngăn trở gì nữa!


Ân oán của đời trước, cũng chấm dứt ở đây.


Mặc Sơ thấy anh lảng tránh, cô hít một hơi thật sâu: "Anh không muốn nói? Tại sao?"


Vậy thì, đáp án chỉ có một, đó chính là, anh là hung thủ đứng sau thật.


Mặc Sơ rất đau lòng với đáp án như thế này, tại sao người đàn ông mà cô tín nhiệm nhất lại bẫy cô như thế này?


Đôi mắt Quyền Đế Sầm nhìn cô chằm chằm, ánh mắt đó bình tĩnh tự nhiên như bình thường, anh không nói, là bởi vì anh biết, anh không thể nói.


Nhưng mà, Mặc Sở cũng là một người cố chấp!


Cô dũng cảm tiếp nhận hiện thực, cô có thể yêu bấp chấp tất cả, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa tự chịu diệt vong, cũng không muốn sống hồ đồ.


Chuyện này, nếu đã nói ra rồi, thì cô nhất định phải biết đáp án.


"Đế Sâm, nếu em nhất định phải biết đáp án thì sao?" Mặc Sơ có thể dịu dàng như nước, cũng có thể cố chấp đến cùng.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú, anh hy vọng biết bao cô chính là một con mèo nhỏ nhu thuận, lăn qua lăn lại phơi nắng trong lòng anh, cọ cọ trong lòng anh, rồi ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy thì vươn vai duỗi người, liếm mặt anh.


Mặc Sở cũng đang nhìn anh, cô không có ý nhượng bộ một tí nào, người khác đã nói rất nhiều với cô, cô đều không tin.


Quyền Đế Sâm đối xử tốt với cô, nếu mà là lời bịa đặt, vậy thì lâu dần liền thành chân lý.


Nếu hôm nay anh không nói, cô ắt sẽ không bỏ qua.


Quyền Đế Sâm cũng không có giấu diếm nữa, anh trầm giọng nói: "Phải!"


Anh đã thừa nhận mình đã phá hủy nhà họ Mặc, anh là người đứng đằng sau, anh trở tay một cái đã thắng được thắng lợi, hơn nữa còn đối xử với Mặc Sơ như bảo bối yêu mến nhất.


Mặc Sa vừa nghe được đáp án này, cô lung lay sắp đổ.


Cô đã từng nghe rất nhiều người nói bên tai cô, nói cùng một câu!


Đó chính là, Quyền Đế Sâm không hề tốt như trong tưởng tượng của cô!


Cô chỉ tin vào đôi mắt của mình, cô chỉ tin vào những gì mà mình nhìn thấy, cô chỉ tin vào cảm giác của cô, đó chính là, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vịn một tay lên chiếc bàn làm việc màu đen, mới không để mình ngã xuống.


Anh có biết không? Khi anh nói ra cái đáp án này, cô và anh còn đi tiếp thế nào được nữa?


Anh có biết không? Anh là đại anh hùng trong lòng cô, anh sẽ dẫm lên đám mây muôn màu tới cưới cô, cô chỉ đoán được mở đầu, cô không có đoán được kết cục!


Chí tôn bảo vĩnh viễn, Tử Hà tiên tử vĩnh viễn, những cái phân ly mãi mãi!


Cuối cùng sau khi chính miệng anh nói ra cái đáp án này, Mặc Sơ đưa hai tay lên che mặt, rồi từ từ ngồi xổm xuống đất, cô tưởng anh là chỗ dựa suốt đời của cô, nhưng không ngờ, cô đã rơi vào cái bẫy mà anh sắp đặt, cô còn tự cho rằng, anh chiều cô lên tận trời!


Mặc Sa cũng không ngờ, hạnh phúc mà mình nghĩ hóa ra là một âm mưu được thiết kế tỉ mỉ.


Đương nhiên, chín chắn lão luyện như Quyền Đế Sâm, anh muốn bẫy một Mặc Sơ hiền lành đáng yêu, đó là chuyện dễ như trở bàn tay.


Phụ nữ, vĩnh viễn không thoát khỏi lưới tình.


Còn Quyền Đế Sâm, anh dùng trí thông minh của anh đan một cái lưới tình, trùm cô vào giữa cái lưới, cô càng hãm càng sâu càng bối rối, anh lại đứng ở ngoài lưới, bình tĩnh nhìn hết thảy những điều này!


Mặc Sơ từng nghĩ là, cô chưa cưới đã mang thai một cặp thai long phượng, mãi mãi cô cũng không thể tìm được người đàn ông yêu cô!


Bởi vì, không có người đàn ông nào có thể chấp nhận người phụ nữ như thế!


Cho nên, cô cũng không định lập gia đình với ai, khiến cho các con chịu tội, khiến mình phải chịu đựng sự châm chọc và ghẻ lạnh của người đàn ông!


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác, anh đã bao dung tất cả của cô, anh đã cho cô tất cả!


Cô ở trong vòng ôm của anh, cô cảm thấy mình đã có được cả thế giới.




Hai người ở trong thư phòng.


Lúc Quyền Đế Sâm quát Bạch Tử, Mặc Sơ cũng không tự giác được run run.


Người đàn ông này hung dữ lên, mẹ ruột anh cũng gầm lên giận dữ.


Quả thực, anh rất ít khi hung dữ với cô, anh chiều có thương cô, nhưng mà mục đích thì sao?


Nếu mục tiêu của anh là phá hủy nhà họ Mặc, thì cô chỉ là một quân cờ trên tay anh thôi!


Thật cũng là giả, giả cũng là thật?


Thật thật giả giả? Ai lại biết huyền cơ trong đó cơ chứ?



vietwriter.vn



Giờ phút này, sau khi Bạch Tử đi, thì chỉ có hai người Quyền Đế Sâm và Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm đứng lên khỏi ghế, anh cúi đầu nhìn Mặc Sở, cô vẫn đang chờ đáp án của


anh.


Anh biết, anh đã tận tay phá hủy sự tín nhiệm mà cô dành cho anh.


Có những chuyện, không hề phát triển theo phương hướng anh kiểm soát, còn nữa, không có gì khó chịu hơn việc người thân của mình tính kế mình.


Bạch Tử đã tính kế Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm đã tính kế Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm điều chỉnh cảm xúc của mình một chút, anh thấp giọng nói: "Thật ra, em không cần phải biết!"



vietwriter.vn



Quá khứ thì đã đi qua rồi, tương lai, anh vẫn sẽ tốt với cô, và chỉ tốt với một mình cô.


Sau khi kết thúc chuyện của Long Diệu Thiên, anh và cô sẽ không có ngăn trở gì nữa!


Ân oán của đời trước, cũng chấm dứt ở đây.


Mặc Sơ thấy anh lảng tránh, cô hít một hơi thật sâu: "Anh không muốn nói? Tại sao?"


Vậy thì, đáp án chỉ có một, đó chính là, anh là hung thủ đứng sau thật.


Mặc Sơ rất đau lòng với đáp án như thế này, tại sao người đàn ông mà cô tín nhiệm nhất lại bẫy cô như thế này?


Đôi mắt Quyền Đế Sầm nhìn cô chằm chằm, ánh mắt đó bình tĩnh tự nhiên như bình thường, anh không nói, là bởi vì anh biết, anh không thể nói.


Nhưng mà, Mặc Sở cũng là một người cố chấp!


Cô dũng cảm tiếp nhận hiện thực, cô có thể yêu bấp chấp tất cả, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa tự chịu diệt vong, cũng không muốn sống hồ đồ.


Chuyện này, nếu đã nói ra rồi, thì cô nhất định phải biết đáp án.


"Đế Sâm, nếu em nhất định phải biết đáp án thì sao?" Mặc Sơ có thể dịu dàng như nước, cũng có thể cố chấp đến cùng.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú, anh hy vọng biết bao cô chính là một con mèo nhỏ nhu thuận, lăn qua lăn lại phơi nắng trong lòng anh, cọ cọ trong lòng anh, rồi ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy thì vươn vai duỗi người, liếm mặt anh.


Mặc Sở cũng đang nhìn anh, cô không có ý nhượng bộ một tí nào, người khác đã nói rất nhiều với cô, cô đều không tin.


Quyền Đế Sâm đối xử tốt với cô, nếu mà là lời bịa đặt, vậy thì lâu dần liền thành chân lý.


Nếu hôm nay anh không nói, cô ắt sẽ không bỏ qua.


Quyền Đế Sâm cũng không có giấu diếm nữa, anh trầm giọng nói: "Phải!"


Anh đã thừa nhận mình đã phá hủy nhà họ Mặc, anh là người đứng đằng sau, anh trở tay một cái đã thắng được thắng lợi, hơn nữa còn đối xử với Mặc Sơ như bảo bối yêu mến nhất.


Mặc Sa vừa nghe được đáp án này, cô lung lay sắp đổ.


Cô đã từng nghe rất nhiều người nói bên tai cô, nói cùng một câu!


Đó chính là, Quyền Đế Sâm không hề tốt như trong tưởng tượng của cô!


Cô chỉ tin vào đôi mắt của mình, cô chỉ tin vào những gì mà mình nhìn thấy, cô chỉ tin vào cảm giác của cô, đó chính là, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vịn một tay lên chiếc bàn làm việc màu đen, mới không để mình ngã xuống.


Anh có biết không? Khi anh nói ra cái đáp án này, cô và anh còn đi tiếp thế nào được nữa?


Anh có biết không? Anh là đại anh hùng trong lòng cô, anh sẽ dẫm lên đám mây muôn màu tới cưới cô, cô chỉ đoán được mở đầu, cô không có đoán được kết cục!


Chí tôn bảo vĩnh viễn, Tử Hà tiên tử vĩnh viễn, những cái phân ly mãi mãi!


Cuối cùng sau khi chính miệng anh nói ra cái đáp án này, Mặc Sơ đưa hai tay lên che mặt, rồi từ từ ngồi xổm xuống đất, cô tưởng anh là chỗ dựa suốt đời của cô, nhưng không ngờ, cô đã rơi vào cái bẫy mà anh sắp đặt, cô còn tự cho rằng, anh chiều cô lên tận trời!


Mặc Sa cũng không ngờ, hạnh phúc mà mình nghĩ hóa ra là một âm mưu được thiết kế tỉ mỉ.


Đương nhiên, chín chắn lão luyện như Quyền Đế Sâm, anh muốn bẫy một Mặc Sơ hiền lành đáng yêu, đó là chuyện dễ như trở bàn tay.


Phụ nữ, vĩnh viễn không thoát khỏi lưới tình.


Còn Quyền Đế Sâm, anh dùng trí thông minh của anh đan một cái lưới tình, trùm cô vào giữa cái lưới, cô càng hãm càng sâu càng bối rối, anh lại đứng ở ngoài lưới, bình tĩnh nhìn hết thảy những điều này!


Mặc Sơ từng nghĩ là, cô chưa cưới đã mang thai một cặp thai long phượng, mãi mãi cô cũng không thể tìm được người đàn ông yêu cô!


Bởi vì, không có người đàn ông nào có thể chấp nhận người phụ nữ như thế!


Cho nên, cô cũng không định lập gia đình với ai, khiến cho các con chịu tội, khiến mình phải chịu đựng sự châm chọc và ghẻ lạnh của người đàn ông!


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác, anh đã bao dung tất cả của cô, anh đã cho cô tất cả!


Cô ở trong vòng ôm của anh, cô cảm thấy mình đã có được cả thế giới.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Hai người ở trong thư phòng.


Lúc Quyền Đế Sâm quát Bạch Tử, Mặc Sơ cũng không tự giác được run run.


Người đàn ông này hung dữ lên, mẹ ruột anh cũng gầm lên giận dữ.


Quả thực, anh rất ít khi hung dữ với cô, anh chiều có thương cô, nhưng mà mục đích thì sao?


Nếu mục tiêu của anh là phá hủy nhà họ Mặc, thì cô chỉ là một quân cờ trên tay anh thôi!


Thật cũng là giả, giả cũng là thật?


Thật thật giả giả? Ai lại biết huyền cơ trong đó cơ chứ?



vietwriter.vn



Giờ phút này, sau khi Bạch Tử đi, thì chỉ có hai người Quyền Đế Sâm và Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm đứng lên khỏi ghế, anh cúi đầu nhìn Mặc Sở, cô vẫn đang chờ đáp án của


anh.


Anh biết, anh đã tận tay phá hủy sự tín nhiệm mà cô dành cho anh.


Có những chuyện, không hề phát triển theo phương hướng anh kiểm soát, còn nữa, không có gì khó chịu hơn việc người thân của mình tính kế mình.


Bạch Tử đã tính kế Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm đã tính kế Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm điều chỉnh cảm xúc của mình một chút, anh thấp giọng nói: "Thật ra, em không cần phải biết!"



vietwriter.vn



Quá khứ thì đã đi qua rồi, tương lai, anh vẫn sẽ tốt với cô, và chỉ tốt với một mình cô.


Sau khi kết thúc chuyện của Long Diệu Thiên, anh và cô sẽ không có ngăn trở gì nữa!


Ân oán của đời trước, cũng chấm dứt ở đây.


Mặc Sơ thấy anh lảng tránh, cô hít một hơi thật sâu: "Anh không muốn nói? Tại sao?"


Vậy thì, đáp án chỉ có một, đó chính là, anh là hung thủ đứng sau thật.


Mặc Sơ rất đau lòng với đáp án như thế này, tại sao người đàn ông mà cô tín nhiệm nhất lại bẫy cô như thế này?


Đôi mắt Quyền Đế Sầm nhìn cô chằm chằm, ánh mắt đó bình tĩnh tự nhiên như bình thường, anh không nói, là bởi vì anh biết, anh không thể nói.


Nhưng mà, Mặc Sở cũng là một người cố chấp!


Cô dũng cảm tiếp nhận hiện thực, cô có thể yêu bấp chấp tất cả, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa tự chịu diệt vong, cũng không muốn sống hồ đồ.


Chuyện này, nếu đã nói ra rồi, thì cô nhất định phải biết đáp án.


"Đế Sâm, nếu em nhất định phải biết đáp án thì sao?" Mặc Sơ có thể dịu dàng như nước, cũng có thể cố chấp đến cùng.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú, anh hy vọng biết bao cô chính là một con mèo nhỏ nhu thuận, lăn qua lăn lại phơi nắng trong lòng anh, cọ cọ trong lòng anh, rồi ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy thì vươn vai duỗi người, liếm mặt anh.


Mặc Sở cũng đang nhìn anh, cô không có ý nhượng bộ một tí nào, người khác đã nói rất nhiều với cô, cô đều không tin.


Quyền Đế Sâm đối xử tốt với cô, nếu mà là lời bịa đặt, vậy thì lâu dần liền thành chân lý.


Nếu hôm nay anh không nói, cô ắt sẽ không bỏ qua.


Quyền Đế Sâm cũng không có giấu diếm nữa, anh trầm giọng nói: "Phải!"


Anh đã thừa nhận mình đã phá hủy nhà họ Mặc, anh là người đứng đằng sau, anh trở tay một cái đã thắng được thắng lợi, hơn nữa còn đối xử với Mặc Sơ như bảo bối yêu mến nhất.


Mặc Sa vừa nghe được đáp án này, cô lung lay sắp đổ.


Cô đã từng nghe rất nhiều người nói bên tai cô, nói cùng một câu!


Đó chính là, Quyền Đế Sâm không hề tốt như trong tưởng tượng của cô!


Cô chỉ tin vào đôi mắt của mình, cô chỉ tin vào những gì mà mình nhìn thấy, cô chỉ tin vào cảm giác của cô, đó chính là, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vịn một tay lên chiếc bàn làm việc màu đen, mới không để mình ngã xuống.


Anh có biết không? Khi anh nói ra cái đáp án này, cô và anh còn đi tiếp thế nào được nữa?


Anh có biết không? Anh là đại anh hùng trong lòng cô, anh sẽ dẫm lên đám mây muôn màu tới cưới cô, cô chỉ đoán được mở đầu, cô không có đoán được kết cục!


Chí tôn bảo vĩnh viễn, Tử Hà tiên tử vĩnh viễn, những cái phân ly mãi mãi!


Cuối cùng sau khi chính miệng anh nói ra cái đáp án này, Mặc Sơ đưa hai tay lên che mặt, rồi từ từ ngồi xổm xuống đất, cô tưởng anh là chỗ dựa suốt đời của cô, nhưng không ngờ, cô đã rơi vào cái bẫy mà anh sắp đặt, cô còn tự cho rằng, anh chiều cô lên tận trời!


Mặc Sa cũng không ngờ, hạnh phúc mà mình nghĩ hóa ra là một âm mưu được thiết kế tỉ mỉ.


Đương nhiên, chín chắn lão luyện như Quyền Đế Sâm, anh muốn bẫy một Mặc Sơ hiền lành đáng yêu, đó là chuyện dễ như trở bàn tay.


Phụ nữ, vĩnh viễn không thoát khỏi lưới tình.


Còn Quyền Đế Sâm, anh dùng trí thông minh của anh đan một cái lưới tình, trùm cô vào giữa cái lưới, cô càng hãm càng sâu càng bối rối, anh lại đứng ở ngoài lưới, bình tĩnh nhìn hết thảy những điều này!


Mặc Sơ từng nghĩ là, cô chưa cưới đã mang thai một cặp thai long phượng, mãi mãi cô cũng không thể tìm được người đàn ông yêu cô!


Bởi vì, không có người đàn ông nào có thể chấp nhận người phụ nữ như thế!


Cho nên, cô cũng không định lập gia đình với ai, khiến cho các con chịu tội, khiến mình phải chịu đựng sự châm chọc và ghẻ lạnh của người đàn ông!


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác, anh đã bao dung tất cả của cô, anh đã cho cô tất cả!


Cô ở trong vòng ôm của anh, cô cảm thấy mình đã có được cả thế giới.




Hai người ở trong thư phòng.


Lúc Quyền Đế Sâm quát Bạch Tử, Mặc Sơ cũng không tự giác được run run.


Người đàn ông này hung dữ lên, mẹ ruột anh cũng gầm lên giận dữ.


Quả thực, anh rất ít khi hung dữ với cô, anh chiều có thương cô, nhưng mà mục đích thì sao?


Nếu mục tiêu của anh là phá hủy nhà họ Mặc, thì cô chỉ là một quân cờ trên tay anh thôi!


Thật cũng là giả, giả cũng là thật?


Thật thật giả giả? Ai lại biết huyền cơ trong đó cơ chứ?



vietwriter.vn



Giờ phút này, sau khi Bạch Tử đi, thì chỉ có hai người Quyền Đế Sâm và Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm đứng lên khỏi ghế, anh cúi đầu nhìn Mặc Sở, cô vẫn đang chờ đáp án của


anh.


Anh biết, anh đã tận tay phá hủy sự tín nhiệm mà cô dành cho anh.


Có những chuyện, không hề phát triển theo phương hướng anh kiểm soát, còn nữa, không có gì khó chịu hơn việc người thân của mình tính kế mình.


Bạch Tử đã tính kế Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm đã tính kế Mặc SƠ.


Quyền Đế Sâm điều chỉnh cảm xúc của mình một chút, anh thấp giọng nói: "Thật ra, em không cần phải biết!"



vietwriter.vn



Quá khứ thì đã đi qua rồi, tương lai, anh vẫn sẽ tốt với cô, và chỉ tốt với một mình cô.


Sau khi kết thúc chuyện của Long Diệu Thiên, anh và cô sẽ không có ngăn trở gì nữa!


Ân oán của đời trước, cũng chấm dứt ở đây.


Mặc Sơ thấy anh lảng tránh, cô hít một hơi thật sâu: "Anh không muốn nói? Tại sao?"


Vậy thì, đáp án chỉ có một, đó chính là, anh là hung thủ đứng sau thật.


Mặc Sơ rất đau lòng với đáp án như thế này, tại sao người đàn ông mà cô tín nhiệm nhất lại bẫy cô như thế này?


Đôi mắt Quyền Đế Sầm nhìn cô chằm chằm, ánh mắt đó bình tĩnh tự nhiên như bình thường, anh không nói, là bởi vì anh biết, anh không thể nói.


Nhưng mà, Mặc Sở cũng là một người cố chấp!


Cô dũng cảm tiếp nhận hiện thực, cô có thể yêu bấp chấp tất cả, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa tự chịu diệt vong, cũng không muốn sống hồ đồ.


Chuyện này, nếu đã nói ra rồi, thì cô nhất định phải biết đáp án.


"Đế Sâm, nếu em nhất định phải biết đáp án thì sao?" Mặc Sơ có thể dịu dàng như nước, cũng có thể cố chấp đến cùng.


Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú, anh hy vọng biết bao cô chính là một con mèo nhỏ nhu thuận, lăn qua lăn lại phơi nắng trong lòng anh, cọ cọ trong lòng anh, rồi ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy thì vươn vai duỗi người, liếm mặt anh.


Mặc Sở cũng đang nhìn anh, cô không có ý nhượng bộ một tí nào, người khác đã nói rất nhiều với cô, cô đều không tin.


Quyền Đế Sâm đối xử tốt với cô, nếu mà là lời bịa đặt, vậy thì lâu dần liền thành chân lý.


Nếu hôm nay anh không nói, cô ắt sẽ không bỏ qua.


Quyền Đế Sâm cũng không có giấu diếm nữa, anh trầm giọng nói: "Phải!"


Anh đã thừa nhận mình đã phá hủy nhà họ Mặc, anh là người đứng đằng sau, anh trở tay một cái đã thắng được thắng lợi, hơn nữa còn đối xử với Mặc Sơ như bảo bối yêu mến nhất.


Mặc Sa vừa nghe được đáp án này, cô lung lay sắp đổ.


Cô đã từng nghe rất nhiều người nói bên tai cô, nói cùng một câu!


Đó chính là, Quyền Đế Sâm không hề tốt như trong tưởng tượng của cô!


Cô chỉ tin vào đôi mắt của mình, cô chỉ tin vào những gì mà mình nhìn thấy, cô chỉ tin vào cảm giác của cô, đó chính là, anh thật sự rất tốt với cô.


Cô vịn một tay lên chiếc bàn làm việc màu đen, mới không để mình ngã xuống.


Anh có biết không? Khi anh nói ra cái đáp án này, cô và anh còn đi tiếp thế nào được nữa?


Anh có biết không? Anh là đại anh hùng trong lòng cô, anh sẽ dẫm lên đám mây muôn màu tới cưới cô, cô chỉ đoán được mở đầu, cô không có đoán được kết cục!


Chí tôn bảo vĩnh viễn, Tử Hà tiên tử vĩnh viễn, những cái phân ly mãi mãi!


Cuối cùng sau khi chính miệng anh nói ra cái đáp án này, Mặc Sơ đưa hai tay lên che mặt, rồi từ từ ngồi xổm xuống đất, cô tưởng anh là chỗ dựa suốt đời của cô, nhưng không ngờ, cô đã rơi vào cái bẫy mà anh sắp đặt, cô còn tự cho rằng, anh chiều cô lên tận trời!


Mặc Sa cũng không ngờ, hạnh phúc mà mình nghĩ hóa ra là một âm mưu được thiết kế tỉ mỉ.


Đương nhiên, chín chắn lão luyện như Quyền Đế Sâm, anh muốn bẫy một Mặc Sơ hiền lành đáng yêu, đó là chuyện dễ như trở bàn tay.


Phụ nữ, vĩnh viễn không thoát khỏi lưới tình.


Còn Quyền Đế Sâm, anh dùng trí thông minh của anh đan một cái lưới tình, trùm cô vào giữa cái lưới, cô càng hãm càng sâu càng bối rối, anh lại đứng ở ngoài lưới, bình tĩnh nhìn hết thảy những điều này!


Mặc Sơ từng nghĩ là, cô chưa cưới đã mang thai một cặp thai long phượng, mãi mãi cô cũng không thể tìm được người đàn ông yêu cô!


Bởi vì, không có người đàn ông nào có thể chấp nhận người phụ nữ như thế!


Cho nên, cô cũng không định lập gia đình với ai, khiến cho các con chịu tội, khiến mình phải chịu đựng sự châm chọc và ghẻ lạnh của người đàn ông!


Nhưng, Quyền Đế Sâm thì khác, anh đã bao dung tất cả của cô, anh đã cho cô tất cả!


Cô ở trong vòng ôm của anh, cô cảm thấy mình đã có được cả thế giới.
vietwriter.vn vietwriter.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK