Cố Trạch Dã biết, mặc dù em gái được sinh ra ở gia đình giàu có, ngoại trừng được nuông chiều ra, tấm lòng của cô ấy luôn rất lương thiện.
Một bàn tay khác của anh ta thì xoa đầu Cố Vãn Vãn, anh ta thấy trên nét mặt của Cố Vấn Vãn thoáng hiện ra vẻ ưu thương.
Cố Trạch Dã nhìn cái bụng của Cố Vãn Vãn đang lớn lên từng ngày, anh ta thấp giọng hỏi: "Vãn Vãn, đứa bé có ngoan không, có tinh nghịch không?"
Cô ấy cười khẽ: "Có thể là con gái ấy, bây giờ vẫn chưa có thai động, đã hơn năm tháng rồi. Bình thường thì con trai nghịch ngợm, có thể sẽ động đậy sớm một chút, con gái dịu dàng, sẽ động muộn hơn một chút.
Tất nhiên, Cố Vãn Vãn rất ít khi ra ngoài, càng không giao lưu với các bà mẹ đang mang thai, cô ấy cũng chỉ dựa vào xem sách dạy con, hoặc là lên mạng tra tài liệu các kiểu.
vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn nhìn Cố Trạch Dã, lúc này bàn tay của anh ta đang đặt ở bụng mình.
Từ sau khi cô ấy mang thai, bầu bạn với cô ấy chỉ có một mình Cố Trạch Dã.
Bố mẹ thì cô ấy không dám nói cho họ biết, các bạn thì đều đã có gia đình, đương nhiên, cũng có những người không hiểu hành động chưa cưới đã chửa trước của cô ấy.
Cho nên, đối với Cố Vãn Vãn mà nói thì nhất cử nhất động của Cố Trạch Dã đều là hành động giữa người thân.
Đối với việc tay của Cổ Trạch Dã đặt lên bụng của Cố Vãn Vãn, cô ấy cũng cảm thấy đặc biệt yên tâm.
Cố Vãn Vãn nói: "Cục cưng, cậu đang sờ con đấy, con có cảm giác được không?"
vietwriter.vn
"Cậu?" Cổ Trạch Dã lặp lại từ này, anh ta nhìn khuôn mặt hạnh phúc và say mê khi làm mẹ của Cố Vãn Vãn, anh ta không có nói thêm gì nữa.
Bỗng nhiên, bụng của Cố Vãn Vãn khẽ động một chút.
Trong nháy mắt này, tuy là thai động rất khẽ Cố Vãn Vãn và Cố Trạch Dã đều đã cảm nhận được.
Hai người cùng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Cố Vãn Vãn lần đầu làm mẹ, cô ấy cũng là vuốt tảng đã qua sông, cô ấy cảm nhận được động tĩnh ở bụng.
Cố Trạch Dã cũng chưa chăm sóc thai phụ bao giờ, trước kia anh ta cũng là bội đội đặc chủng, đối với xúc cảm ở bàn tay cũng vô cùng nhạy bén.
Anh ta nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Cố Vãn Vãn, anh ta nói: "Thai động lần đầu tiên!"
Hơn nữa, anh ta còn nói với giọng điệu khẳng định!
Cố Vãn Vãn vui lắm.
Lâu lắm rồi cô ấy chưa vui như thế này, cô ấy cũng đặt tay lên bụng mình, thai động ở thời kỳ đầu không rõ lắm, cô ấy đã chờ một lúc lâu nữa, cũng chưa có cảm giác được thai động lần nữa của cục cưng nhỏ.
"Em không cảm nhận được cục cưng đang động đậy!" Cố Vãn Vãn ngạc nhiên lắm: "Woa, cục cưng có nhầm không vậy? Con cho cậu lần thai động đầu tiên, đến cả mami con cũng không cho nữa!"
Cố Trạch Dã nghe thấy cô ấy nói như vậy, anh ta không khỏi bật cười: "Cục cưng nhỏ thích cậu, đúng không nào?"
"Bảnh chọe!" Cố Vãn Vãn chu miệng: "Anh, cục cưng thân với anh như này! Em ghen!"
"Ha ha ha..." Cũng lâu lắm rồi Cố Trạch Dã chưa vui như thế này.
Khi màn đêm dần bao phủ xuống, hai người này đều đang cực kỳ vui vẻ vì lần đầu thai động của cục cưng nhỏ!
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Bạch Tử đang chơi đồ chơi với cặp thai long phượng.
Tuy bà ấy luôn mạnh mẽ mà máu lạnh, nhưng lại rất tốt với hai đứa bé này.
Mặc Hi ở một bên nghiên cứu mấy món đồ chơi, Mặc Hàm thì ở bên cạnh vẽ tranh, cô bé vẽ Bạch Tử và Tần Thời.
"Bà nội, cháu vẽ xong rồi, bà tới xem đi!" Mặc Hàm nói.
Bạch Tử tiến lên, bà ấy thấy tranh mà Mặc Hàm vẽ là một bà cụ có trạng thái tinh thần vô cùng tốt, hình tượng của bà cụ khá hung hãn và cay nghiệt, lông mày tinh tế, vẻ mặt hung hung.
Mặc Hàm còn không quên nói với bà ấy: "Bà nội, bà thích bà ấy không?"
Bạch Tử xoa đầu Mặc Hàm: "Bé con, cháu thật giỏi!"
Đây chẳng phải là tranh trá hình Bạch Tử sao?
Bạch Tử trong tranh của Mặc Hàm, là một người bà rất ác.
Trong một bức tranh khác của cô bé, người mà cô bé vẽ là Tần Thời, hình ảnh Tần Thời đang
phòng bếp, tay trái của ông ấy thì cầm một cái chảo, tay phải còn cầm một muối.
Trên khuôn mặt của Tần Thời là nụ cười hiền lành, vừa vặn hình thành nên sự đối lập rõ ràng với vẻ hung hãn của Bạch Tử.
Cố Vãn Vãn ngưng mắt nhìn Cố Trạch Dã: "Anh, em biết rồi, chỉ có điều Sơ Sơ cũng là bạn thân của em, em hy vọng cậu ấy có thể được đối xử công bằng nhất."
Cố Trạch Dã biết, mặc dù em gái được sinh ra ở gia đình giàu có, ngoại trừng được nuông chiều ra, tấm lòng của cô ấy luôn rất lương thiện.
Một bàn tay khác của anh ta thì xoa đầu Cố Vãn Vãn, anh ta thấy trên nét mặt của Cố Vấn Vãn thoáng hiện ra vẻ ưu thương.
Cố Trạch Dã nhìn cái bụng của Cố Vãn Vãn đang lớn lên từng ngày, anh ta thấp giọng hỏi: "Vãn Vãn, đứa bé có ngoan không, có tinh nghịch không?"
Cô ấy cười khẽ: "Có thể là con gái ấy, bây giờ vẫn chưa có thai động, đã hơn năm tháng rồi. Bình thường thì con trai nghịch ngợm, có thể sẽ động đậy sớm một chút, con gái dịu dàng, sẽ động muộn hơn một chút.
Tất nhiên, Cố Vãn Vãn rất ít khi ra ngoài, càng không giao lưu với các bà mẹ đang mang thai, cô ấy cũng chỉ dựa vào xem sách dạy con, hoặc là lên mạng tra tài liệu các kiểu.
vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn nhìn Cố Trạch Dã, lúc này bàn tay của anh ta đang đặt ở bụng mình.
Từ sau khi cô ấy mang thai, bầu bạn với cô ấy chỉ có một mình Cố Trạch Dã.
Bố mẹ thì cô ấy không dám nói cho họ biết, các bạn thì đều đã có gia đình, đương nhiên, cũng có những người không hiểu hành động chưa cưới đã chửa trước của cô ấy.
Cho nên, đối với Cố Vãn Vãn mà nói thì nhất cử nhất động của Cố Trạch Dã đều là hành động giữa người thân.
Đối với việc tay của Cổ Trạch Dã đặt lên bụng của Cố Vãn Vãn, cô ấy cũng cảm thấy đặc biệt yên tâm.
Cố Vãn Vãn nói: "Cục cưng, cậu đang sờ con đấy, con có cảm giác được không?"
vietwriter.vn
"Cậu?" Cổ Trạch Dã lặp lại từ này, anh ta nhìn khuôn mặt hạnh phúc và say mê khi làm mẹ của Cố Vãn Vãn, anh ta không có nói thêm gì nữa.
Bỗng nhiên, bụng của Cố Vãn Vãn khẽ động một chút.
Trong nháy mắt này, tuy là thai động rất khẽ Cố Vãn Vãn và Cố Trạch Dã đều đã cảm nhận được.
Hai người cùng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Cố Vãn Vãn lần đầu làm mẹ, cô ấy cũng là vuốt tảng đã qua sông, cô ấy cảm nhận được động tĩnh ở bụng.
Cố Trạch Dã cũng chưa chăm sóc thai phụ bao giờ, trước kia anh ta cũng là bội đội đặc chủng, đối với xúc cảm ở bàn tay cũng vô cùng nhạy bén.
Anh ta nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Cố Vãn Vãn, anh ta nói: "Thai động lần đầu tiên!"
Hơn nữa, anh ta còn nói với giọng điệu khẳng định!
Cố Vãn Vãn vui lắm.
Lâu lắm rồi cô ấy chưa vui như thế này, cô ấy cũng đặt tay lên bụng mình, thai động ở thời kỳ đầu không rõ lắm, cô ấy đã chờ một lúc lâu nữa, cũng chưa có cảm giác được thai động lần nữa của cục cưng nhỏ.
"Em không cảm nhận được cục cưng đang động đậy!" Cố Vãn Vãn ngạc nhiên lắm: "Woa, cục cưng có nhầm không vậy? Con cho cậu lần thai động đầu tiên, đến cả mami con cũng không cho nữa!"
Cố Trạch Dã nghe thấy cô ấy nói như vậy, anh ta không khỏi bật cười: "Cục cưng nhỏ thích cậu, đúng không nào?"
"Bảnh chọe!" Cố Vãn Vãn chu miệng: "Anh, cục cưng thân với anh như này! Em ghen!"
"Ha ha ha..." Cũng lâu lắm rồi Cố Trạch Dã chưa vui như thế này.
Khi màn đêm dần bao phủ xuống, hai người này đều đang cực kỳ vui vẻ vì lần đầu thai động của cục cưng nhỏ!
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Bạch Tử đang chơi đồ chơi với cặp thai long phượng.
Tuy bà ấy luôn mạnh mẽ mà máu lạnh, nhưng lại rất tốt với hai đứa bé này.
Mặc Hi ở một bên nghiên cứu mấy món đồ chơi, Mặc Hàm thì ở bên cạnh vẽ tranh, cô bé vẽ Bạch Tử và Tần Thời.
"Bà nội, cháu vẽ xong rồi, bà tới xem đi!" Mặc Hàm nói.
Bạch Tử tiến lên, bà ấy thấy tranh mà Mặc Hàm vẽ là một bà cụ có trạng thái tinh thần vô cùng tốt, hình tượng của bà cụ khá hung hãn và cay nghiệt, lông mày tinh tế, vẻ mặt hung hung.
Mặc Hàm còn không quên nói với bà ấy: "Bà nội, bà thích bà ấy không?"
Bạch Tử xoa đầu Mặc Hàm: "Bé con, cháu thật giỏi!"
Đây chẳng phải là tranh trá hình Bạch Tử sao?
Bạch Tử trong tranh của Mặc Hàm, là một người bà rất ác.
Trong một bức tranh khác của cô bé, người mà cô bé vẽ là Tần Thời, hình ảnh Tần Thời đang
phòng bếp, tay trái của ông ấy thì cầm một cái chảo, tay phải còn cầm một muối.
Trên khuôn mặt của Tần Thời là nụ cười hiền lành, vừa vặn hình thành nên sự đối lập rõ ràng với vẻ hung hãn của Bạch Tử.
vietwriter.vn vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn ngưng mắt nhìn Cố Trạch Dã: "Anh, em biết rồi, chỉ có điều Sơ Sơ cũng là bạn thân của em, em hy vọng cậu ấy có thể được đối xử công bằng nhất."
Cố Trạch Dã biết, mặc dù em gái được sinh ra ở gia đình giàu có, ngoại trừng được nuông chiều ra, tấm lòng của cô ấy luôn rất lương thiện.
Một bàn tay khác của anh ta thì xoa đầu Cố Vãn Vãn, anh ta thấy trên nét mặt của Cố Vấn Vãn thoáng hiện ra vẻ ưu thương.
Cố Trạch Dã nhìn cái bụng của Cố Vãn Vãn đang lớn lên từng ngày, anh ta thấp giọng hỏi: "Vãn Vãn, đứa bé có ngoan không, có tinh nghịch không?"
Cô ấy cười khẽ: "Có thể là con gái ấy, bây giờ vẫn chưa có thai động, đã hơn năm tháng rồi. Bình thường thì con trai nghịch ngợm, có thể sẽ động đậy sớm một chút, con gái dịu dàng, sẽ động muộn hơn một chút.
Tất nhiên, Cố Vãn Vãn rất ít khi ra ngoài, càng không giao lưu với các bà mẹ đang mang thai, cô ấy cũng chỉ dựa vào xem sách dạy con, hoặc là lên mạng tra tài liệu các kiểu.
vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn nhìn Cố Trạch Dã, lúc này bàn tay của anh ta đang đặt ở bụng mình.
Từ sau khi cô ấy mang thai, bầu bạn với cô ấy chỉ có một mình Cố Trạch Dã.
Bố mẹ thì cô ấy không dám nói cho họ biết, các bạn thì đều đã có gia đình, đương nhiên, cũng có những người không hiểu hành động chưa cưới đã chửa trước của cô ấy.
Cho nên, đối với Cố Vãn Vãn mà nói thì nhất cử nhất động của Cố Trạch Dã đều là hành động giữa người thân.
Đối với việc tay của Cổ Trạch Dã đặt lên bụng của Cố Vãn Vãn, cô ấy cũng cảm thấy đặc biệt yên tâm.
Cố Vãn Vãn nói: "Cục cưng, cậu đang sờ con đấy, con có cảm giác được không?"
vietwriter.vn
"Cậu?" Cổ Trạch Dã lặp lại từ này, anh ta nhìn khuôn mặt hạnh phúc và say mê khi làm mẹ của Cố Vãn Vãn, anh ta không có nói thêm gì nữa.
Bỗng nhiên, bụng của Cố Vãn Vãn khẽ động một chút.
Trong nháy mắt này, tuy là thai động rất khẽ Cố Vãn Vãn và Cố Trạch Dã đều đã cảm nhận được.
Hai người cùng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Cố Vãn Vãn lần đầu làm mẹ, cô ấy cũng là vuốt tảng đã qua sông, cô ấy cảm nhận được động tĩnh ở bụng.
Cố Trạch Dã cũng chưa chăm sóc thai phụ bao giờ, trước kia anh ta cũng là bội đội đặc chủng, đối với xúc cảm ở bàn tay cũng vô cùng nhạy bén.
Anh ta nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Cố Vãn Vãn, anh ta nói: "Thai động lần đầu tiên!"
Hơn nữa, anh ta còn nói với giọng điệu khẳng định!
Cố Vãn Vãn vui lắm.
Lâu lắm rồi cô ấy chưa vui như thế này, cô ấy cũng đặt tay lên bụng mình, thai động ở thời kỳ đầu không rõ lắm, cô ấy đã chờ một lúc lâu nữa, cũng chưa có cảm giác được thai động lần nữa của cục cưng nhỏ.
"Em không cảm nhận được cục cưng đang động đậy!" Cố Vãn Vãn ngạc nhiên lắm: "Woa, cục cưng có nhầm không vậy? Con cho cậu lần thai động đầu tiên, đến cả mami con cũng không cho nữa!"
Cố Trạch Dã nghe thấy cô ấy nói như vậy, anh ta không khỏi bật cười: "Cục cưng nhỏ thích cậu, đúng không nào?"
"Bảnh chọe!" Cố Vãn Vãn chu miệng: "Anh, cục cưng thân với anh như này! Em ghen!"
"Ha ha ha..." Cũng lâu lắm rồi Cố Trạch Dã chưa vui như thế này.
Khi màn đêm dần bao phủ xuống, hai người này đều đang cực kỳ vui vẻ vì lần đầu thai động của cục cưng nhỏ!
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Bạch Tử đang chơi đồ chơi với cặp thai long phượng.
Tuy bà ấy luôn mạnh mẽ mà máu lạnh, nhưng lại rất tốt với hai đứa bé này.
Mặc Hi ở một bên nghiên cứu mấy món đồ chơi, Mặc Hàm thì ở bên cạnh vẽ tranh, cô bé vẽ Bạch Tử và Tần Thời.
"Bà nội, cháu vẽ xong rồi, bà tới xem đi!" Mặc Hàm nói.
Bạch Tử tiến lên, bà ấy thấy tranh mà Mặc Hàm vẽ là một bà cụ có trạng thái tinh thần vô cùng tốt, hình tượng của bà cụ khá hung hãn và cay nghiệt, lông mày tinh tế, vẻ mặt hung hung.
Mặc Hàm còn không quên nói với bà ấy: "Bà nội, bà thích bà ấy không?"
Bạch Tử xoa đầu Mặc Hàm: "Bé con, cháu thật giỏi!"
Đây chẳng phải là tranh trá hình Bạch Tử sao?
Bạch Tử trong tranh của Mặc Hàm, là một người bà rất ác.
Trong một bức tranh khác của cô bé, người mà cô bé vẽ là Tần Thời, hình ảnh Tần Thời đang
phòng bếp, tay trái của ông ấy thì cầm một cái chảo, tay phải còn cầm một muối.
Trên khuôn mặt của Tần Thời là nụ cười hiền lành, vừa vặn hình thành nên sự đối lập rõ ràng với vẻ hung hãn của Bạch Tử.
Cố Vãn Vãn ngưng mắt nhìn Cố Trạch Dã: "Anh, em biết rồi, chỉ có điều Sơ Sơ cũng là bạn thân của em, em hy vọng cậu ấy có thể được đối xử công bằng nhất."
Cố Trạch Dã biết, mặc dù em gái được sinh ra ở gia đình giàu có, ngoại trừng được nuông chiều ra, tấm lòng của cô ấy luôn rất lương thiện.
Một bàn tay khác của anh ta thì xoa đầu Cố Vãn Vãn, anh ta thấy trên nét mặt của Cố Vấn Vãn thoáng hiện ra vẻ ưu thương.
Cố Trạch Dã nhìn cái bụng của Cố Vãn Vãn đang lớn lên từng ngày, anh ta thấp giọng hỏi: "Vãn Vãn, đứa bé có ngoan không, có tinh nghịch không?"
Cô ấy cười khẽ: "Có thể là con gái ấy, bây giờ vẫn chưa có thai động, đã hơn năm tháng rồi. Bình thường thì con trai nghịch ngợm, có thể sẽ động đậy sớm một chút, con gái dịu dàng, sẽ động muộn hơn một chút.
Tất nhiên, Cố Vãn Vãn rất ít khi ra ngoài, càng không giao lưu với các bà mẹ đang mang thai, cô ấy cũng chỉ dựa vào xem sách dạy con, hoặc là lên mạng tra tài liệu các kiểu.
vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn nhìn Cố Trạch Dã, lúc này bàn tay của anh ta đang đặt ở bụng mình.
Từ sau khi cô ấy mang thai, bầu bạn với cô ấy chỉ có một mình Cố Trạch Dã.
Bố mẹ thì cô ấy không dám nói cho họ biết, các bạn thì đều đã có gia đình, đương nhiên, cũng có những người không hiểu hành động chưa cưới đã chửa trước của cô ấy.
Cho nên, đối với Cố Vãn Vãn mà nói thì nhất cử nhất động của Cố Trạch Dã đều là hành động giữa người thân.
Đối với việc tay của Cổ Trạch Dã đặt lên bụng của Cố Vãn Vãn, cô ấy cũng cảm thấy đặc biệt yên tâm.
Cố Vãn Vãn nói: "Cục cưng, cậu đang sờ con đấy, con có cảm giác được không?"
vietwriter.vn
"Cậu?" Cổ Trạch Dã lặp lại từ này, anh ta nhìn khuôn mặt hạnh phúc và say mê khi làm mẹ của Cố Vãn Vãn, anh ta không có nói thêm gì nữa.
Bỗng nhiên, bụng của Cố Vãn Vãn khẽ động một chút.
Trong nháy mắt này, tuy là thai động rất khẽ Cố Vãn Vãn và Cố Trạch Dã đều đã cảm nhận được.
Hai người cùng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Cố Vãn Vãn lần đầu làm mẹ, cô ấy cũng là vuốt tảng đã qua sông, cô ấy cảm nhận được động tĩnh ở bụng.
Cố Trạch Dã cũng chưa chăm sóc thai phụ bao giờ, trước kia anh ta cũng là bội đội đặc chủng, đối với xúc cảm ở bàn tay cũng vô cùng nhạy bén.
Anh ta nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Cố Vãn Vãn, anh ta nói: "Thai động lần đầu tiên!"
Hơn nữa, anh ta còn nói với giọng điệu khẳng định!
Cố Vãn Vãn vui lắm.
Lâu lắm rồi cô ấy chưa vui như thế này, cô ấy cũng đặt tay lên bụng mình, thai động ở thời kỳ đầu không rõ lắm, cô ấy đã chờ một lúc lâu nữa, cũng chưa có cảm giác được thai động lần nữa của cục cưng nhỏ.
"Em không cảm nhận được cục cưng đang động đậy!" Cố Vãn Vãn ngạc nhiên lắm: "Woa, cục cưng có nhầm không vậy? Con cho cậu lần thai động đầu tiên, đến cả mami con cũng không cho nữa!"
Cố Trạch Dã nghe thấy cô ấy nói như vậy, anh ta không khỏi bật cười: "Cục cưng nhỏ thích cậu, đúng không nào?"
"Bảnh chọe!" Cố Vãn Vãn chu miệng: "Anh, cục cưng thân với anh như này! Em ghen!"
"Ha ha ha..." Cũng lâu lắm rồi Cố Trạch Dã chưa vui như thế này.
Khi màn đêm dần bao phủ xuống, hai người này đều đang cực kỳ vui vẻ vì lần đầu thai động của cục cưng nhỏ!
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Bạch Tử đang chơi đồ chơi với cặp thai long phượng.
Tuy bà ấy luôn mạnh mẽ mà máu lạnh, nhưng lại rất tốt với hai đứa bé này.
Mặc Hi ở một bên nghiên cứu mấy món đồ chơi, Mặc Hàm thì ở bên cạnh vẽ tranh, cô bé vẽ Bạch Tử và Tần Thời.
"Bà nội, cháu vẽ xong rồi, bà tới xem đi!" Mặc Hàm nói.
Bạch Tử tiến lên, bà ấy thấy tranh mà Mặc Hàm vẽ là một bà cụ có trạng thái tinh thần vô cùng tốt, hình tượng của bà cụ khá hung hãn và cay nghiệt, lông mày tinh tế, vẻ mặt hung hung.
Mặc Hàm còn không quên nói với bà ấy: "Bà nội, bà thích bà ấy không?"
Bạch Tử xoa đầu Mặc Hàm: "Bé con, cháu thật giỏi!"
Đây chẳng phải là tranh trá hình Bạch Tử sao?
Bạch Tử trong tranh của Mặc Hàm, là một người bà rất ác.
Trong một bức tranh khác của cô bé, người mà cô bé vẽ là Tần Thời, hình ảnh Tần Thời đang
phòng bếp, tay trái của ông ấy thì cầm một cái chảo, tay phải còn cầm một muối.
Trên khuôn mặt của Tần Thời là nụ cười hiền lành, vừa vặn hình thành nên sự đối lập rõ ràng với vẻ hung hãn của Bạch Tử.
vietwriter.vn vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn ngưng mắt nhìn Cố Trạch Dã: "Anh, em biết rồi, chỉ có điều Sơ Sơ cũng là bạn thân của em, em hy vọng cậu ấy có thể được đối xử công bằng nhất."
Cố Trạch Dã biết, mặc dù em gái được sinh ra ở gia đình giàu có, ngoại trừng được nuông chiều ra, tấm lòng của cô ấy luôn rất lương thiện.
Một bàn tay khác của anh ta thì xoa đầu Cố Vãn Vãn, anh ta thấy trên nét mặt của Cố Vấn Vãn thoáng hiện ra vẻ ưu thương.
Cố Trạch Dã nhìn cái bụng của Cố Vãn Vãn đang lớn lên từng ngày, anh ta thấp giọng hỏi: "Vãn Vãn, đứa bé có ngoan không, có tinh nghịch không?"
Cô ấy cười khẽ: "Có thể là con gái ấy, bây giờ vẫn chưa có thai động, đã hơn năm tháng rồi. Bình thường thì con trai nghịch ngợm, có thể sẽ động đậy sớm một chút, con gái dịu dàng, sẽ động muộn hơn một chút.
Tất nhiên, Cố Vãn Vãn rất ít khi ra ngoài, càng không giao lưu với các bà mẹ đang mang thai, cô ấy cũng chỉ dựa vào xem sách dạy con, hoặc là lên mạng tra tài liệu các kiểu.
vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn nhìn Cố Trạch Dã, lúc này bàn tay của anh ta đang đặt ở bụng mình.
Từ sau khi cô ấy mang thai, bầu bạn với cô ấy chỉ có một mình Cố Trạch Dã.
Bố mẹ thì cô ấy không dám nói cho họ biết, các bạn thì đều đã có gia đình, đương nhiên, cũng có những người không hiểu hành động chưa cưới đã chửa trước của cô ấy.
Cho nên, đối với Cố Vãn Vãn mà nói thì nhất cử nhất động của Cố Trạch Dã đều là hành động giữa người thân.
Đối với việc tay của Cổ Trạch Dã đặt lên bụng của Cố Vãn Vãn, cô ấy cũng cảm thấy đặc biệt yên tâm.
Cố Vãn Vãn nói: "Cục cưng, cậu đang sờ con đấy, con có cảm giác được không?"
vietwriter.vn
"Cậu?" Cổ Trạch Dã lặp lại từ này, anh ta nhìn khuôn mặt hạnh phúc và say mê khi làm mẹ của Cố Vãn Vãn, anh ta không có nói thêm gì nữa.
Bỗng nhiên, bụng của Cố Vãn Vãn khẽ động một chút.
Trong nháy mắt này, tuy là thai động rất khẽ Cố Vãn Vãn và Cố Trạch Dã đều đã cảm nhận được.
Hai người cùng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Cố Vãn Vãn lần đầu làm mẹ, cô ấy cũng là vuốt tảng đã qua sông, cô ấy cảm nhận được động tĩnh ở bụng.
Cố Trạch Dã cũng chưa chăm sóc thai phụ bao giờ, trước kia anh ta cũng là bội đội đặc chủng, đối với xúc cảm ở bàn tay cũng vô cùng nhạy bén.
Anh ta nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Cố Vãn Vãn, anh ta nói: "Thai động lần đầu tiên!"
Hơn nữa, anh ta còn nói với giọng điệu khẳng định!
Cố Vãn Vãn vui lắm.
Lâu lắm rồi cô ấy chưa vui như thế này, cô ấy cũng đặt tay lên bụng mình, thai động ở thời kỳ đầu không rõ lắm, cô ấy đã chờ một lúc lâu nữa, cũng chưa có cảm giác được thai động lần nữa của cục cưng nhỏ.
"Em không cảm nhận được cục cưng đang động đậy!" Cố Vãn Vãn ngạc nhiên lắm: "Woa, cục cưng có nhầm không vậy? Con cho cậu lần thai động đầu tiên, đến cả mami con cũng không cho nữa!"
Cố Trạch Dã nghe thấy cô ấy nói như vậy, anh ta không khỏi bật cười: "Cục cưng nhỏ thích cậu, đúng không nào?"
"Bảnh chọe!" Cố Vãn Vãn chu miệng: "Anh, cục cưng thân với anh như này! Em ghen!"
"Ha ha ha..." Cũng lâu lắm rồi Cố Trạch Dã chưa vui như thế này.
Khi màn đêm dần bao phủ xuống, hai người này đều đang cực kỳ vui vẻ vì lần đầu thai động của cục cưng nhỏ!
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Bạch Tử đang chơi đồ chơi với cặp thai long phượng.
Tuy bà ấy luôn mạnh mẽ mà máu lạnh, nhưng lại rất tốt với hai đứa bé này.
Mặc Hi ở một bên nghiên cứu mấy món đồ chơi, Mặc Hàm thì ở bên cạnh vẽ tranh, cô bé vẽ Bạch Tử và Tần Thời.
"Bà nội, cháu vẽ xong rồi, bà tới xem đi!" Mặc Hàm nói.
Bạch Tử tiến lên, bà ấy thấy tranh mà Mặc Hàm vẽ là một bà cụ có trạng thái tinh thần vô cùng tốt, hình tượng của bà cụ khá hung hãn và cay nghiệt, lông mày tinh tế, vẻ mặt hung hung.
Mặc Hàm còn không quên nói với bà ấy: "Bà nội, bà thích bà ấy không?"
Bạch Tử xoa đầu Mặc Hàm: "Bé con, cháu thật giỏi!"
Đây chẳng phải là tranh trá hình Bạch Tử sao?
Bạch Tử trong tranh của Mặc Hàm, là một người bà rất ác.
Trong một bức tranh khác của cô bé, người mà cô bé vẽ là Tần Thời, hình ảnh Tần Thời đang
phòng bếp, tay trái của ông ấy thì cầm một cái chảo, tay phải còn cầm một muối.
Trên khuôn mặt của Tần Thời là nụ cười hiền lành, vừa vặn hình thành nên sự đối lập rõ ràng với vẻ hung hãn của Bạch Tử.
Cố Vãn Vãn ngưng mắt nhìn Cố Trạch Dã: "Anh, em biết rồi, chỉ có điều Sơ Sơ cũng là bạn thân của em, em hy vọng cậu ấy có thể được đối xử công bằng nhất."
Cố Trạch Dã biết, mặc dù em gái được sinh ra ở gia đình giàu có, ngoại trừng được nuông chiều ra, tấm lòng của cô ấy luôn rất lương thiện.
Một bàn tay khác của anh ta thì xoa đầu Cố Vãn Vãn, anh ta thấy trên nét mặt của Cố Vấn Vãn thoáng hiện ra vẻ ưu thương.
Cố Trạch Dã nhìn cái bụng của Cố Vãn Vãn đang lớn lên từng ngày, anh ta thấp giọng hỏi: "Vãn Vãn, đứa bé có ngoan không, có tinh nghịch không?"
Cô ấy cười khẽ: "Có thể là con gái ấy, bây giờ vẫn chưa có thai động, đã hơn năm tháng rồi. Bình thường thì con trai nghịch ngợm, có thể sẽ động đậy sớm một chút, con gái dịu dàng, sẽ động muộn hơn một chút.
Tất nhiên, Cố Vãn Vãn rất ít khi ra ngoài, càng không giao lưu với các bà mẹ đang mang thai, cô ấy cũng chỉ dựa vào xem sách dạy con, hoặc là lên mạng tra tài liệu các kiểu.
vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn nhìn Cố Trạch Dã, lúc này bàn tay của anh ta đang đặt ở bụng mình.
Từ sau khi cô ấy mang thai, bầu bạn với cô ấy chỉ có một mình Cố Trạch Dã.
Bố mẹ thì cô ấy không dám nói cho họ biết, các bạn thì đều đã có gia đình, đương nhiên, cũng có những người không hiểu hành động chưa cưới đã chửa trước của cô ấy.
Cho nên, đối với Cố Vãn Vãn mà nói thì nhất cử nhất động của Cố Trạch Dã đều là hành động giữa người thân.
Đối với việc tay của Cổ Trạch Dã đặt lên bụng của Cố Vãn Vãn, cô ấy cũng cảm thấy đặc biệt yên tâm.
Cố Vãn Vãn nói: "Cục cưng, cậu đang sờ con đấy, con có cảm giác được không?"
vietwriter.vn
"Cậu?" Cổ Trạch Dã lặp lại từ này, anh ta nhìn khuôn mặt hạnh phúc và say mê khi làm mẹ của Cố Vãn Vãn, anh ta không có nói thêm gì nữa.
Bỗng nhiên, bụng của Cố Vãn Vãn khẽ động một chút.
Trong nháy mắt này, tuy là thai động rất khẽ Cố Vãn Vãn và Cố Trạch Dã đều đã cảm nhận được.
Hai người cùng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Cố Vãn Vãn lần đầu làm mẹ, cô ấy cũng là vuốt tảng đã qua sông, cô ấy cảm nhận được động tĩnh ở bụng.
Cố Trạch Dã cũng chưa chăm sóc thai phụ bao giờ, trước kia anh ta cũng là bội đội đặc chủng, đối với xúc cảm ở bàn tay cũng vô cùng nhạy bén.
Anh ta nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Cố Vãn Vãn, anh ta nói: "Thai động lần đầu tiên!"
Hơn nữa, anh ta còn nói với giọng điệu khẳng định!
Cố Vãn Vãn vui lắm.
Lâu lắm rồi cô ấy chưa vui như thế này, cô ấy cũng đặt tay lên bụng mình, thai động ở thời kỳ đầu không rõ lắm, cô ấy đã chờ một lúc lâu nữa, cũng chưa có cảm giác được thai động lần nữa của cục cưng nhỏ.
"Em không cảm nhận được cục cưng đang động đậy!" Cố Vãn Vãn ngạc nhiên lắm: "Woa, cục cưng có nhầm không vậy? Con cho cậu lần thai động đầu tiên, đến cả mami con cũng không cho nữa!"
Cố Trạch Dã nghe thấy cô ấy nói như vậy, anh ta không khỏi bật cười: "Cục cưng nhỏ thích cậu, đúng không nào?"
"Bảnh chọe!" Cố Vãn Vãn chu miệng: "Anh, cục cưng thân với anh như này! Em ghen!"
"Ha ha ha..." Cũng lâu lắm rồi Cố Trạch Dã chưa vui như thế này.
Khi màn đêm dần bao phủ xuống, hai người này đều đang cực kỳ vui vẻ vì lần đầu thai động của cục cưng nhỏ!
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Bạch Tử đang chơi đồ chơi với cặp thai long phượng.
Tuy bà ấy luôn mạnh mẽ mà máu lạnh, nhưng lại rất tốt với hai đứa bé này.
Mặc Hi ở một bên nghiên cứu mấy món đồ chơi, Mặc Hàm thì ở bên cạnh vẽ tranh, cô bé vẽ Bạch Tử và Tần Thời.
"Bà nội, cháu vẽ xong rồi, bà tới xem đi!" Mặc Hàm nói.
Bạch Tử tiến lên, bà ấy thấy tranh mà Mặc Hàm vẽ là một bà cụ có trạng thái tinh thần vô cùng tốt, hình tượng của bà cụ khá hung hãn và cay nghiệt, lông mày tinh tế, vẻ mặt hung hung.
Mặc Hàm còn không quên nói với bà ấy: "Bà nội, bà thích bà ấy không?"
Bạch Tử xoa đầu Mặc Hàm: "Bé con, cháu thật giỏi!"
Đây chẳng phải là tranh trá hình Bạch Tử sao?
Bạch Tử trong tranh của Mặc Hàm, là một người bà rất ác.
Trong một bức tranh khác của cô bé, người mà cô bé vẽ là Tần Thời, hình ảnh Tần Thời đang
phòng bếp, tay trái của ông ấy thì cầm một cái chảo, tay phải còn cầm một muối.
Trên khuôn mặt của Tần Thời là nụ cười hiền lành, vừa vặn hình thành nên sự đối lập rõ ràng với vẻ hung hãn của Bạch Tử.
vietwriter.vn vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn ngưng mắt nhìn Cố Trạch Dã: "Anh, em biết rồi, chỉ có điều Sơ Sơ cũng là bạn thân của em, em hy vọng cậu ấy có thể được đối xử công bằng nhất."
Cố Trạch Dã biết, mặc dù em gái được sinh ra ở gia đình giàu có, ngoại trừng được nuông chiều ra, tấm lòng của cô ấy luôn rất lương thiện.
Một bàn tay khác của anh ta thì xoa đầu Cố Vãn Vãn, anh ta thấy trên nét mặt của Cố Vấn Vãn thoáng hiện ra vẻ ưu thương.
Cố Trạch Dã nhìn cái bụng của Cố Vãn Vãn đang lớn lên từng ngày, anh ta thấp giọng hỏi: "Vãn Vãn, đứa bé có ngoan không, có tinh nghịch không?"
Cô ấy cười khẽ: "Có thể là con gái ấy, bây giờ vẫn chưa có thai động, đã hơn năm tháng rồi. Bình thường thì con trai nghịch ngợm, có thể sẽ động đậy sớm một chút, con gái dịu dàng, sẽ động muộn hơn một chút.
Tất nhiên, Cố Vãn Vãn rất ít khi ra ngoài, càng không giao lưu với các bà mẹ đang mang thai, cô ấy cũng chỉ dựa vào xem sách dạy con, hoặc là lên mạng tra tài liệu các kiểu.
vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn nhìn Cố Trạch Dã, lúc này bàn tay của anh ta đang đặt ở bụng mình.
Từ sau khi cô ấy mang thai, bầu bạn với cô ấy chỉ có một mình Cố Trạch Dã.
Bố mẹ thì cô ấy không dám nói cho họ biết, các bạn thì đều đã có gia đình, đương nhiên, cũng có những người không hiểu hành động chưa cưới đã chửa trước của cô ấy.
Cho nên, đối với Cố Vãn Vãn mà nói thì nhất cử nhất động của Cố Trạch Dã đều là hành động giữa người thân.
Đối với việc tay của Cổ Trạch Dã đặt lên bụng của Cố Vãn Vãn, cô ấy cũng cảm thấy đặc biệt yên tâm.
Cố Vãn Vãn nói: "Cục cưng, cậu đang sờ con đấy, con có cảm giác được không?"
vietwriter.vn
"Cậu?" Cổ Trạch Dã lặp lại từ này, anh ta nhìn khuôn mặt hạnh phúc và say mê khi làm mẹ của Cố Vãn Vãn, anh ta không có nói thêm gì nữa.
Bỗng nhiên, bụng của Cố Vãn Vãn khẽ động một chút.
Trong nháy mắt này, tuy là thai động rất khẽ Cố Vãn Vãn và Cố Trạch Dã đều đã cảm nhận được.
Hai người cùng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Cố Vãn Vãn lần đầu làm mẹ, cô ấy cũng là vuốt tảng đã qua sông, cô ấy cảm nhận được động tĩnh ở bụng.
Cố Trạch Dã cũng chưa chăm sóc thai phụ bao giờ, trước kia anh ta cũng là bội đội đặc chủng, đối với xúc cảm ở bàn tay cũng vô cùng nhạy bén.
Anh ta nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Cố Vãn Vãn, anh ta nói: "Thai động lần đầu tiên!"
Hơn nữa, anh ta còn nói với giọng điệu khẳng định!
Cố Vãn Vãn vui lắm.
Lâu lắm rồi cô ấy chưa vui như thế này, cô ấy cũng đặt tay lên bụng mình, thai động ở thời kỳ đầu không rõ lắm, cô ấy đã chờ một lúc lâu nữa, cũng chưa có cảm giác được thai động lần nữa của cục cưng nhỏ.
"Em không cảm nhận được cục cưng đang động đậy!" Cố Vãn Vãn ngạc nhiên lắm: "Woa, cục cưng có nhầm không vậy? Con cho cậu lần thai động đầu tiên, đến cả mami con cũng không cho nữa!"
Cố Trạch Dã nghe thấy cô ấy nói như vậy, anh ta không khỏi bật cười: "Cục cưng nhỏ thích cậu, đúng không nào?"
"Bảnh chọe!" Cố Vãn Vãn chu miệng: "Anh, cục cưng thân với anh như này! Em ghen!"
"Ha ha ha..." Cũng lâu lắm rồi Cố Trạch Dã chưa vui như thế này.
Khi màn đêm dần bao phủ xuống, hai người này đều đang cực kỳ vui vẻ vì lần đầu thai động của cục cưng nhỏ!
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Bạch Tử đang chơi đồ chơi với cặp thai long phượng.
Tuy bà ấy luôn mạnh mẽ mà máu lạnh, nhưng lại rất tốt với hai đứa bé này.
Mặc Hi ở một bên nghiên cứu mấy món đồ chơi, Mặc Hàm thì ở bên cạnh vẽ tranh, cô bé vẽ Bạch Tử và Tần Thời.
"Bà nội, cháu vẽ xong rồi, bà tới xem đi!" Mặc Hàm nói.
Bạch Tử tiến lên, bà ấy thấy tranh mà Mặc Hàm vẽ là một bà cụ có trạng thái tinh thần vô cùng tốt, hình tượng của bà cụ khá hung hãn và cay nghiệt, lông mày tinh tế, vẻ mặt hung hung.
Mặc Hàm còn không quên nói với bà ấy: "Bà nội, bà thích bà ấy không?"
Bạch Tử xoa đầu Mặc Hàm: "Bé con, cháu thật giỏi!"
Đây chẳng phải là tranh trá hình Bạch Tử sao?
Bạch Tử trong tranh của Mặc Hàm, là một người bà rất ác.
Trong một bức tranh khác của cô bé, người mà cô bé vẽ là Tần Thời, hình ảnh Tần Thời đang
phòng bếp, tay trái của ông ấy thì cầm một cái chảo, tay phải còn cầm một muối.
Trên khuôn mặt của Tần Thời là nụ cười hiền lành, vừa vặn hình thành nên sự đối lập rõ ràng với vẻ hung hãn của Bạch Tử.
Cố Vãn Vãn ngưng mắt nhìn Cố Trạch Dã: "Anh, em biết rồi, chỉ có điều Sơ Sơ cũng là bạn thân của em, em hy vọng cậu ấy có thể được đối xử công bằng nhất."
Cố Trạch Dã biết, mặc dù em gái được sinh ra ở gia đình giàu có, ngoại trừng được nuông chiều ra, tấm lòng của cô ấy luôn rất lương thiện.
Một bàn tay khác của anh ta thì xoa đầu Cố Vãn Vãn, anh ta thấy trên nét mặt của Cố Vấn Vãn thoáng hiện ra vẻ ưu thương.
Cố Trạch Dã nhìn cái bụng của Cố Vãn Vãn đang lớn lên từng ngày, anh ta thấp giọng hỏi: "Vãn Vãn, đứa bé có ngoan không, có tinh nghịch không?"
Cô ấy cười khẽ: "Có thể là con gái ấy, bây giờ vẫn chưa có thai động, đã hơn năm tháng rồi. Bình thường thì con trai nghịch ngợm, có thể sẽ động đậy sớm một chút, con gái dịu dàng, sẽ động muộn hơn một chút.
Tất nhiên, Cố Vãn Vãn rất ít khi ra ngoài, càng không giao lưu với các bà mẹ đang mang thai, cô ấy cũng chỉ dựa vào xem sách dạy con, hoặc là lên mạng tra tài liệu các kiểu.
vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn nhìn Cố Trạch Dã, lúc này bàn tay của anh ta đang đặt ở bụng mình.
Từ sau khi cô ấy mang thai, bầu bạn với cô ấy chỉ có một mình Cố Trạch Dã.
Bố mẹ thì cô ấy không dám nói cho họ biết, các bạn thì đều đã có gia đình, đương nhiên, cũng có những người không hiểu hành động chưa cưới đã chửa trước của cô ấy.
Cho nên, đối với Cố Vãn Vãn mà nói thì nhất cử nhất động của Cố Trạch Dã đều là hành động giữa người thân.
Đối với việc tay của Cổ Trạch Dã đặt lên bụng của Cố Vãn Vãn, cô ấy cũng cảm thấy đặc biệt yên tâm.
Cố Vãn Vãn nói: "Cục cưng, cậu đang sờ con đấy, con có cảm giác được không?"
vietwriter.vn
"Cậu?" Cổ Trạch Dã lặp lại từ này, anh ta nhìn khuôn mặt hạnh phúc và say mê khi làm mẹ của Cố Vãn Vãn, anh ta không có nói thêm gì nữa.
Bỗng nhiên, bụng của Cố Vãn Vãn khẽ động một chút.
Trong nháy mắt này, tuy là thai động rất khẽ Cố Vãn Vãn và Cố Trạch Dã đều đã cảm nhận được.
Hai người cùng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Cố Vãn Vãn lần đầu làm mẹ, cô ấy cũng là vuốt tảng đã qua sông, cô ấy cảm nhận được động tĩnh ở bụng.
Cố Trạch Dã cũng chưa chăm sóc thai phụ bao giờ, trước kia anh ta cũng là bội đội đặc chủng, đối với xúc cảm ở bàn tay cũng vô cùng nhạy bén.
Anh ta nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Cố Vãn Vãn, anh ta nói: "Thai động lần đầu tiên!"
Hơn nữa, anh ta còn nói với giọng điệu khẳng định!
Cố Vãn Vãn vui lắm.
Lâu lắm rồi cô ấy chưa vui như thế này, cô ấy cũng đặt tay lên bụng mình, thai động ở thời kỳ đầu không rõ lắm, cô ấy đã chờ một lúc lâu nữa, cũng chưa có cảm giác được thai động lần nữa của cục cưng nhỏ.
"Em không cảm nhận được cục cưng đang động đậy!" Cố Vãn Vãn ngạc nhiên lắm: "Woa, cục cưng có nhầm không vậy? Con cho cậu lần thai động đầu tiên, đến cả mami con cũng không cho nữa!"
Cố Trạch Dã nghe thấy cô ấy nói như vậy, anh ta không khỏi bật cười: "Cục cưng nhỏ thích cậu, đúng không nào?"
"Bảnh chọe!" Cố Vãn Vãn chu miệng: "Anh, cục cưng thân với anh như này! Em ghen!"
"Ha ha ha..." Cũng lâu lắm rồi Cố Trạch Dã chưa vui như thế này.
Khi màn đêm dần bao phủ xuống, hai người này đều đang cực kỳ vui vẻ vì lần đầu thai động của cục cưng nhỏ!
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Bạch Tử đang chơi đồ chơi với cặp thai long phượng.
Tuy bà ấy luôn mạnh mẽ mà máu lạnh, nhưng lại rất tốt với hai đứa bé này.
Mặc Hi ở một bên nghiên cứu mấy món đồ chơi, Mặc Hàm thì ở bên cạnh vẽ tranh, cô bé vẽ Bạch Tử và Tần Thời.
"Bà nội, cháu vẽ xong rồi, bà tới xem đi!" Mặc Hàm nói.
Bạch Tử tiến lên, bà ấy thấy tranh mà Mặc Hàm vẽ là một bà cụ có trạng thái tinh thần vô cùng tốt, hình tượng của bà cụ khá hung hãn và cay nghiệt, lông mày tinh tế, vẻ mặt hung hung.
Mặc Hàm còn không quên nói với bà ấy: "Bà nội, bà thích bà ấy không?"
Bạch Tử xoa đầu Mặc Hàm: "Bé con, cháu thật giỏi!"
Đây chẳng phải là tranh trá hình Bạch Tử sao?
Bạch Tử trong tranh của Mặc Hàm, là một người bà rất ác.
Trong một bức tranh khác của cô bé, người mà cô bé vẽ là Tần Thời, hình ảnh Tần Thời đang
phòng bếp, tay trái của ông ấy thì cầm một cái chảo, tay phải còn cầm một muối.
Trên khuôn mặt của Tần Thời là nụ cười hiền lành, vừa vặn hình thành nên sự đối lập rõ ràng với vẻ hung hãn của Bạch Tử.
vietwriter.vn vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn ngưng mắt nhìn Cố Trạch Dã: "Anh, em biết rồi, chỉ có điều Sơ Sơ cũng là bạn thân của em, em hy vọng cậu ấy có thể được đối xử công bằng nhất."
Cố Trạch Dã biết, mặc dù em gái được sinh ra ở gia đình giàu có, ngoại trừng được nuông chiều ra, tấm lòng của cô ấy luôn rất lương thiện.
Một bàn tay khác của anh ta thì xoa đầu Cố Vãn Vãn, anh ta thấy trên nét mặt của Cố Vấn Vãn thoáng hiện ra vẻ ưu thương.
Cố Trạch Dã nhìn cái bụng của Cố Vãn Vãn đang lớn lên từng ngày, anh ta thấp giọng hỏi: "Vãn Vãn, đứa bé có ngoan không, có tinh nghịch không?"
Cô ấy cười khẽ: "Có thể là con gái ấy, bây giờ vẫn chưa có thai động, đã hơn năm tháng rồi. Bình thường thì con trai nghịch ngợm, có thể sẽ động đậy sớm một chút, con gái dịu dàng, sẽ động muộn hơn một chút.
Tất nhiên, Cố Vãn Vãn rất ít khi ra ngoài, càng không giao lưu với các bà mẹ đang mang thai, cô ấy cũng chỉ dựa vào xem sách dạy con, hoặc là lên mạng tra tài liệu các kiểu.
vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn nhìn Cố Trạch Dã, lúc này bàn tay của anh ta đang đặt ở bụng mình.
Từ sau khi cô ấy mang thai, bầu bạn với cô ấy chỉ có một mình Cố Trạch Dã.
Bố mẹ thì cô ấy không dám nói cho họ biết, các bạn thì đều đã có gia đình, đương nhiên, cũng có những người không hiểu hành động chưa cưới đã chửa trước của cô ấy.
Cho nên, đối với Cố Vãn Vãn mà nói thì nhất cử nhất động của Cố Trạch Dã đều là hành động giữa người thân.
Đối với việc tay của Cổ Trạch Dã đặt lên bụng của Cố Vãn Vãn, cô ấy cũng cảm thấy đặc biệt yên tâm.
Cố Vãn Vãn nói: "Cục cưng, cậu đang sờ con đấy, con có cảm giác được không?"
vietwriter.vn
"Cậu?" Cổ Trạch Dã lặp lại từ này, anh ta nhìn khuôn mặt hạnh phúc và say mê khi làm mẹ của Cố Vãn Vãn, anh ta không có nói thêm gì nữa.
Bỗng nhiên, bụng của Cố Vãn Vãn khẽ động một chút.
Trong nháy mắt này, tuy là thai động rất khẽ Cố Vãn Vãn và Cố Trạch Dã đều đã cảm nhận được.
Hai người cùng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Cố Vãn Vãn lần đầu làm mẹ, cô ấy cũng là vuốt tảng đã qua sông, cô ấy cảm nhận được động tĩnh ở bụng.
Cố Trạch Dã cũng chưa chăm sóc thai phụ bao giờ, trước kia anh ta cũng là bội đội đặc chủng, đối với xúc cảm ở bàn tay cũng vô cùng nhạy bén.
Anh ta nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Cố Vãn Vãn, anh ta nói: "Thai động lần đầu tiên!"
Hơn nữa, anh ta còn nói với giọng điệu khẳng định!
Cố Vãn Vãn vui lắm.
Lâu lắm rồi cô ấy chưa vui như thế này, cô ấy cũng đặt tay lên bụng mình, thai động ở thời kỳ đầu không rõ lắm, cô ấy đã chờ một lúc lâu nữa, cũng chưa có cảm giác được thai động lần nữa của cục cưng nhỏ.
"Em không cảm nhận được cục cưng đang động đậy!" Cố Vãn Vãn ngạc nhiên lắm: "Woa, cục cưng có nhầm không vậy? Con cho cậu lần thai động đầu tiên, đến cả mami con cũng không cho nữa!"
Cố Trạch Dã nghe thấy cô ấy nói như vậy, anh ta không khỏi bật cười: "Cục cưng nhỏ thích cậu, đúng không nào?"
"Bảnh chọe!" Cố Vãn Vãn chu miệng: "Anh, cục cưng thân với anh như này! Em ghen!"
"Ha ha ha..." Cũng lâu lắm rồi Cố Trạch Dã chưa vui như thế này.
Khi màn đêm dần bao phủ xuống, hai người này đều đang cực kỳ vui vẻ vì lần đầu thai động của cục cưng nhỏ!
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Bạch Tử đang chơi đồ chơi với cặp thai long phượng.
Tuy bà ấy luôn mạnh mẽ mà máu lạnh, nhưng lại rất tốt với hai đứa bé này.
Mặc Hi ở một bên nghiên cứu mấy món đồ chơi, Mặc Hàm thì ở bên cạnh vẽ tranh, cô bé vẽ Bạch Tử và Tần Thời.
"Bà nội, cháu vẽ xong rồi, bà tới xem đi!" Mặc Hàm nói.
Bạch Tử tiến lên, bà ấy thấy tranh mà Mặc Hàm vẽ là một bà cụ có trạng thái tinh thần vô cùng tốt, hình tượng của bà cụ khá hung hãn và cay nghiệt, lông mày tinh tế, vẻ mặt hung hung.
Mặc Hàm còn không quên nói với bà ấy: "Bà nội, bà thích bà ấy không?"
Bạch Tử xoa đầu Mặc Hàm: "Bé con, cháu thật giỏi!"
Đây chẳng phải là tranh trá hình Bạch Tử sao?
Bạch Tử trong tranh của Mặc Hàm, là một người bà rất ác.
Trong một bức tranh khác của cô bé, người mà cô bé vẽ là Tần Thời, hình ảnh Tần Thời đang
phòng bếp, tay trái của ông ấy thì cầm một cái chảo, tay phải còn cầm một muối.
Trên khuôn mặt của Tần Thời là nụ cười hiền lành, vừa vặn hình thành nên sự đối lập rõ ràng với vẻ hung hãn của Bạch Tử.
Cố Vãn Vãn ngưng mắt nhìn Cố Trạch Dã: "Anh, em biết rồi, chỉ có điều Sơ Sơ cũng là bạn thân của em, em hy vọng cậu ấy có thể được đối xử công bằng nhất."
Cố Trạch Dã biết, mặc dù em gái được sinh ra ở gia đình giàu có, ngoại trừng được nuông chiều ra, tấm lòng của cô ấy luôn rất lương thiện.
Một bàn tay khác của anh ta thì xoa đầu Cố Vãn Vãn, anh ta thấy trên nét mặt của Cố Vấn Vãn thoáng hiện ra vẻ ưu thương.
Cố Trạch Dã nhìn cái bụng của Cố Vãn Vãn đang lớn lên từng ngày, anh ta thấp giọng hỏi: "Vãn Vãn, đứa bé có ngoan không, có tinh nghịch không?"
Cô ấy cười khẽ: "Có thể là con gái ấy, bây giờ vẫn chưa có thai động, đã hơn năm tháng rồi. Bình thường thì con trai nghịch ngợm, có thể sẽ động đậy sớm một chút, con gái dịu dàng, sẽ động muộn hơn một chút.
Tất nhiên, Cố Vãn Vãn rất ít khi ra ngoài, càng không giao lưu với các bà mẹ đang mang thai, cô ấy cũng chỉ dựa vào xem sách dạy con, hoặc là lên mạng tra tài liệu các kiểu.
vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn nhìn Cố Trạch Dã, lúc này bàn tay của anh ta đang đặt ở bụng mình.
Từ sau khi cô ấy mang thai, bầu bạn với cô ấy chỉ có một mình Cố Trạch Dã.
Bố mẹ thì cô ấy không dám nói cho họ biết, các bạn thì đều đã có gia đình, đương nhiên, cũng có những người không hiểu hành động chưa cưới đã chửa trước của cô ấy.
Cho nên, đối với Cố Vãn Vãn mà nói thì nhất cử nhất động của Cố Trạch Dã đều là hành động giữa người thân.
Đối với việc tay của Cổ Trạch Dã đặt lên bụng của Cố Vãn Vãn, cô ấy cũng cảm thấy đặc biệt yên tâm.
Cố Vãn Vãn nói: "Cục cưng, cậu đang sờ con đấy, con có cảm giác được không?"
vietwriter.vn
"Cậu?" Cổ Trạch Dã lặp lại từ này, anh ta nhìn khuôn mặt hạnh phúc và say mê khi làm mẹ của Cố Vãn Vãn, anh ta không có nói thêm gì nữa.
Bỗng nhiên, bụng của Cố Vãn Vãn khẽ động một chút.
Trong nháy mắt này, tuy là thai động rất khẽ Cố Vãn Vãn và Cố Trạch Dã đều đã cảm nhận được.
Hai người cùng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Cố Vãn Vãn lần đầu làm mẹ, cô ấy cũng là vuốt tảng đã qua sông, cô ấy cảm nhận được động tĩnh ở bụng.
Cố Trạch Dã cũng chưa chăm sóc thai phụ bao giờ, trước kia anh ta cũng là bội đội đặc chủng, đối với xúc cảm ở bàn tay cũng vô cùng nhạy bén.
Anh ta nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Cố Vãn Vãn, anh ta nói: "Thai động lần đầu tiên!"
Hơn nữa, anh ta còn nói với giọng điệu khẳng định!
Cố Vãn Vãn vui lắm.
Lâu lắm rồi cô ấy chưa vui như thế này, cô ấy cũng đặt tay lên bụng mình, thai động ở thời kỳ đầu không rõ lắm, cô ấy đã chờ một lúc lâu nữa, cũng chưa có cảm giác được thai động lần nữa của cục cưng nhỏ.
"Em không cảm nhận được cục cưng đang động đậy!" Cố Vãn Vãn ngạc nhiên lắm: "Woa, cục cưng có nhầm không vậy? Con cho cậu lần thai động đầu tiên, đến cả mami con cũng không cho nữa!"
Cố Trạch Dã nghe thấy cô ấy nói như vậy, anh ta không khỏi bật cười: "Cục cưng nhỏ thích cậu, đúng không nào?"
"Bảnh chọe!" Cố Vãn Vãn chu miệng: "Anh, cục cưng thân với anh như này! Em ghen!"
"Ha ha ha..." Cũng lâu lắm rồi Cố Trạch Dã chưa vui như thế này.
Khi màn đêm dần bao phủ xuống, hai người này đều đang cực kỳ vui vẻ vì lần đầu thai động của cục cưng nhỏ!
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Bạch Tử đang chơi đồ chơi với cặp thai long phượng.
Tuy bà ấy luôn mạnh mẽ mà máu lạnh, nhưng lại rất tốt với hai đứa bé này.
Mặc Hi ở một bên nghiên cứu mấy món đồ chơi, Mặc Hàm thì ở bên cạnh vẽ tranh, cô bé vẽ Bạch Tử và Tần Thời.
"Bà nội, cháu vẽ xong rồi, bà tới xem đi!" Mặc Hàm nói.
Bạch Tử tiến lên, bà ấy thấy tranh mà Mặc Hàm vẽ là một bà cụ có trạng thái tinh thần vô cùng tốt, hình tượng của bà cụ khá hung hãn và cay nghiệt, lông mày tinh tế, vẻ mặt hung hung.
Mặc Hàm còn không quên nói với bà ấy: "Bà nội, bà thích bà ấy không?"
Bạch Tử xoa đầu Mặc Hàm: "Bé con, cháu thật giỏi!"
Đây chẳng phải là tranh trá hình Bạch Tử sao?
Bạch Tử trong tranh của Mặc Hàm, là một người bà rất ác.
Trong một bức tranh khác của cô bé, người mà cô bé vẽ là Tần Thời, hình ảnh Tần Thời đang
phòng bếp, tay trái của ông ấy thì cầm một cái chảo, tay phải còn cầm một muối.
Trên khuôn mặt của Tần Thời là nụ cười hiền lành, vừa vặn hình thành nên sự đối lập rõ ràng với vẻ hung hãn của Bạch Tử.
vietwriter.vn vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn ngưng mắt nhìn Cố Trạch Dã: "Anh, em biết rồi, chỉ có điều Sơ Sơ cũng là bạn thân của em, em hy vọng cậu ấy có thể được đối xử công bằng nhất."
Cố Trạch Dã biết, mặc dù em gái được sinh ra ở gia đình giàu có, ngoại trừng được nuông chiều ra, tấm lòng của cô ấy luôn rất lương thiện.
Một bàn tay khác của anh ta thì xoa đầu Cố Vãn Vãn, anh ta thấy trên nét mặt của Cố Vấn Vãn thoáng hiện ra vẻ ưu thương.
Cố Trạch Dã nhìn cái bụng của Cố Vãn Vãn đang lớn lên từng ngày, anh ta thấp giọng hỏi: "Vãn Vãn, đứa bé có ngoan không, có tinh nghịch không?"
Cô ấy cười khẽ: "Có thể là con gái ấy, bây giờ vẫn chưa có thai động, đã hơn năm tháng rồi. Bình thường thì con trai nghịch ngợm, có thể sẽ động đậy sớm một chút, con gái dịu dàng, sẽ động muộn hơn một chút.
Tất nhiên, Cố Vãn Vãn rất ít khi ra ngoài, càng không giao lưu với các bà mẹ đang mang thai, cô ấy cũng chỉ dựa vào xem sách dạy con, hoặc là lên mạng tra tài liệu các kiểu.
vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn nhìn Cố Trạch Dã, lúc này bàn tay của anh ta đang đặt ở bụng mình.
Từ sau khi cô ấy mang thai, bầu bạn với cô ấy chỉ có một mình Cố Trạch Dã.
Bố mẹ thì cô ấy không dám nói cho họ biết, các bạn thì đều đã có gia đình, đương nhiên, cũng có những người không hiểu hành động chưa cưới đã chửa trước của cô ấy.
Cho nên, đối với Cố Vãn Vãn mà nói thì nhất cử nhất động của Cố Trạch Dã đều là hành động giữa người thân.
Đối với việc tay của Cổ Trạch Dã đặt lên bụng của Cố Vãn Vãn, cô ấy cũng cảm thấy đặc biệt yên tâm.
Cố Vãn Vãn nói: "Cục cưng, cậu đang sờ con đấy, con có cảm giác được không?"
vietwriter.vn
"Cậu?" Cổ Trạch Dã lặp lại từ này, anh ta nhìn khuôn mặt hạnh phúc và say mê khi làm mẹ của Cố Vãn Vãn, anh ta không có nói thêm gì nữa.
Bỗng nhiên, bụng của Cố Vãn Vãn khẽ động một chút.
Trong nháy mắt này, tuy là thai động rất khẽ Cố Vãn Vãn và Cố Trạch Dã đều đã cảm nhận được.
Hai người cùng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Cố Vãn Vãn lần đầu làm mẹ, cô ấy cũng là vuốt tảng đã qua sông, cô ấy cảm nhận được động tĩnh ở bụng.
Cố Trạch Dã cũng chưa chăm sóc thai phụ bao giờ, trước kia anh ta cũng là bội đội đặc chủng, đối với xúc cảm ở bàn tay cũng vô cùng nhạy bén.
Anh ta nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Cố Vãn Vãn, anh ta nói: "Thai động lần đầu tiên!"
Hơn nữa, anh ta còn nói với giọng điệu khẳng định!
Cố Vãn Vãn vui lắm.
Lâu lắm rồi cô ấy chưa vui như thế này, cô ấy cũng đặt tay lên bụng mình, thai động ở thời kỳ đầu không rõ lắm, cô ấy đã chờ một lúc lâu nữa, cũng chưa có cảm giác được thai động lần nữa của cục cưng nhỏ.
"Em không cảm nhận được cục cưng đang động đậy!" Cố Vãn Vãn ngạc nhiên lắm: "Woa, cục cưng có nhầm không vậy? Con cho cậu lần thai động đầu tiên, đến cả mami con cũng không cho nữa!"
Cố Trạch Dã nghe thấy cô ấy nói như vậy, anh ta không khỏi bật cười: "Cục cưng nhỏ thích cậu, đúng không nào?"
"Bảnh chọe!" Cố Vãn Vãn chu miệng: "Anh, cục cưng thân với anh như này! Em ghen!"
"Ha ha ha..." Cũng lâu lắm rồi Cố Trạch Dã chưa vui như thế này.
Khi màn đêm dần bao phủ xuống, hai người này đều đang cực kỳ vui vẻ vì lần đầu thai động của cục cưng nhỏ!
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Bạch Tử đang chơi đồ chơi với cặp thai long phượng.
Tuy bà ấy luôn mạnh mẽ mà máu lạnh, nhưng lại rất tốt với hai đứa bé này.
Mặc Hi ở một bên nghiên cứu mấy món đồ chơi, Mặc Hàm thì ở bên cạnh vẽ tranh, cô bé vẽ Bạch Tử và Tần Thời.
"Bà nội, cháu vẽ xong rồi, bà tới xem đi!" Mặc Hàm nói.
Bạch Tử tiến lên, bà ấy thấy tranh mà Mặc Hàm vẽ là một bà cụ có trạng thái tinh thần vô cùng tốt, hình tượng của bà cụ khá hung hãn và cay nghiệt, lông mày tinh tế, vẻ mặt hung hung.
Mặc Hàm còn không quên nói với bà ấy: "Bà nội, bà thích bà ấy không?"
Bạch Tử xoa đầu Mặc Hàm: "Bé con, cháu thật giỏi!"
Đây chẳng phải là tranh trá hình Bạch Tử sao?
Bạch Tử trong tranh của Mặc Hàm, là một người bà rất ác.
Trong một bức tranh khác của cô bé, người mà cô bé vẽ là Tần Thời, hình ảnh Tần Thời đang
phòng bếp, tay trái của ông ấy thì cầm một cái chảo, tay phải còn cầm một muối.
Trên khuôn mặt của Tần Thời là nụ cười hiền lành, vừa vặn hình thành nên sự đối lập rõ ràng với vẻ hung hãn của Bạch Tử.
Cố Vãn Vãn ngưng mắt nhìn Cố Trạch Dã: "Anh, em biết rồi, chỉ có điều Sơ Sơ cũng là bạn thân của em, em hy vọng cậu ấy có thể được đối xử công bằng nhất."
Cố Trạch Dã biết, mặc dù em gái được sinh ra ở gia đình giàu có, ngoại trừng được nuông chiều ra, tấm lòng của cô ấy luôn rất lương thiện.
Một bàn tay khác của anh ta thì xoa đầu Cố Vãn Vãn, anh ta thấy trên nét mặt của Cố Vấn Vãn thoáng hiện ra vẻ ưu thương.
Cố Trạch Dã nhìn cái bụng của Cố Vãn Vãn đang lớn lên từng ngày, anh ta thấp giọng hỏi: "Vãn Vãn, đứa bé có ngoan không, có tinh nghịch không?"
Cô ấy cười khẽ: "Có thể là con gái ấy, bây giờ vẫn chưa có thai động, đã hơn năm tháng rồi. Bình thường thì con trai nghịch ngợm, có thể sẽ động đậy sớm một chút, con gái dịu dàng, sẽ động muộn hơn một chút.
Tất nhiên, Cố Vãn Vãn rất ít khi ra ngoài, càng không giao lưu với các bà mẹ đang mang thai, cô ấy cũng chỉ dựa vào xem sách dạy con, hoặc là lên mạng tra tài liệu các kiểu.
vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn nhìn Cố Trạch Dã, lúc này bàn tay của anh ta đang đặt ở bụng mình.
Từ sau khi cô ấy mang thai, bầu bạn với cô ấy chỉ có một mình Cố Trạch Dã.
Bố mẹ thì cô ấy không dám nói cho họ biết, các bạn thì đều đã có gia đình, đương nhiên, cũng có những người không hiểu hành động chưa cưới đã chửa trước của cô ấy.
Cho nên, đối với Cố Vãn Vãn mà nói thì nhất cử nhất động của Cố Trạch Dã đều là hành động giữa người thân.
Đối với việc tay của Cổ Trạch Dã đặt lên bụng của Cố Vãn Vãn, cô ấy cũng cảm thấy đặc biệt yên tâm.
Cố Vãn Vãn nói: "Cục cưng, cậu đang sờ con đấy, con có cảm giác được không?"
vietwriter.vn
"Cậu?" Cổ Trạch Dã lặp lại từ này, anh ta nhìn khuôn mặt hạnh phúc và say mê khi làm mẹ của Cố Vãn Vãn, anh ta không có nói thêm gì nữa.
Bỗng nhiên, bụng của Cố Vãn Vãn khẽ động một chút.
Trong nháy mắt này, tuy là thai động rất khẽ Cố Vãn Vãn và Cố Trạch Dã đều đã cảm nhận được.
Hai người cùng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Cố Vãn Vãn lần đầu làm mẹ, cô ấy cũng là vuốt tảng đã qua sông, cô ấy cảm nhận được động tĩnh ở bụng.
Cố Trạch Dã cũng chưa chăm sóc thai phụ bao giờ, trước kia anh ta cũng là bội đội đặc chủng, đối với xúc cảm ở bàn tay cũng vô cùng nhạy bén.
Anh ta nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Cố Vãn Vãn, anh ta nói: "Thai động lần đầu tiên!"
Hơn nữa, anh ta còn nói với giọng điệu khẳng định!
Cố Vãn Vãn vui lắm.
Lâu lắm rồi cô ấy chưa vui như thế này, cô ấy cũng đặt tay lên bụng mình, thai động ở thời kỳ đầu không rõ lắm, cô ấy đã chờ một lúc lâu nữa, cũng chưa có cảm giác được thai động lần nữa của cục cưng nhỏ.
"Em không cảm nhận được cục cưng đang động đậy!" Cố Vãn Vãn ngạc nhiên lắm: "Woa, cục cưng có nhầm không vậy? Con cho cậu lần thai động đầu tiên, đến cả mami con cũng không cho nữa!"
Cố Trạch Dã nghe thấy cô ấy nói như vậy, anh ta không khỏi bật cười: "Cục cưng nhỏ thích cậu, đúng không nào?"
"Bảnh chọe!" Cố Vãn Vãn chu miệng: "Anh, cục cưng thân với anh như này! Em ghen!"
"Ha ha ha..." Cũng lâu lắm rồi Cố Trạch Dã chưa vui như thế này.
Khi màn đêm dần bao phủ xuống, hai người này đều đang cực kỳ vui vẻ vì lần đầu thai động của cục cưng nhỏ!
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Bạch Tử đang chơi đồ chơi với cặp thai long phượng.
Tuy bà ấy luôn mạnh mẽ mà máu lạnh, nhưng lại rất tốt với hai đứa bé này.
Mặc Hi ở một bên nghiên cứu mấy món đồ chơi, Mặc Hàm thì ở bên cạnh vẽ tranh, cô bé vẽ Bạch Tử và Tần Thời.
"Bà nội, cháu vẽ xong rồi, bà tới xem đi!" Mặc Hàm nói.
Bạch Tử tiến lên, bà ấy thấy tranh mà Mặc Hàm vẽ là một bà cụ có trạng thái tinh thần vô cùng tốt, hình tượng của bà cụ khá hung hãn và cay nghiệt, lông mày tinh tế, vẻ mặt hung hung.
Mặc Hàm còn không quên nói với bà ấy: "Bà nội, bà thích bà ấy không?"
Bạch Tử xoa đầu Mặc Hàm: "Bé con, cháu thật giỏi!"
Đây chẳng phải là tranh trá hình Bạch Tử sao?
Bạch Tử trong tranh của Mặc Hàm, là một người bà rất ác.
Trong một bức tranh khác của cô bé, người mà cô bé vẽ là Tần Thời, hình ảnh Tần Thời đang
phòng bếp, tay trái của ông ấy thì cầm một cái chảo, tay phải còn cầm một muối.
Trên khuôn mặt của Tần Thời là nụ cười hiền lành, vừa vặn hình thành nên sự đối lập rõ ràng với vẻ hung hãn của Bạch Tử.
vietwriter.vn vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn ngưng mắt nhìn Cố Trạch Dã: "Anh, em biết rồi, chỉ có điều Sơ Sơ cũng là bạn thân của em, em hy vọng cậu ấy có thể được đối xử công bằng nhất."
Cố Trạch Dã biết, mặc dù em gái được sinh ra ở gia đình giàu có, ngoại trừng được nuông chiều ra, tấm lòng của cô ấy luôn rất lương thiện.
Một bàn tay khác của anh ta thì xoa đầu Cố Vãn Vãn, anh ta thấy trên nét mặt của Cố Vấn Vãn thoáng hiện ra vẻ ưu thương.
Cố Trạch Dã nhìn cái bụng của Cố Vãn Vãn đang lớn lên từng ngày, anh ta thấp giọng hỏi: "Vãn Vãn, đứa bé có ngoan không, có tinh nghịch không?"
Cô ấy cười khẽ: "Có thể là con gái ấy, bây giờ vẫn chưa có thai động, đã hơn năm tháng rồi. Bình thường thì con trai nghịch ngợm, có thể sẽ động đậy sớm một chút, con gái dịu dàng, sẽ động muộn hơn một chút.
Tất nhiên, Cố Vãn Vãn rất ít khi ra ngoài, càng không giao lưu với các bà mẹ đang mang thai, cô ấy cũng chỉ dựa vào xem sách dạy con, hoặc là lên mạng tra tài liệu các kiểu.
vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn nhìn Cố Trạch Dã, lúc này bàn tay của anh ta đang đặt ở bụng mình.
Từ sau khi cô ấy mang thai, bầu bạn với cô ấy chỉ có một mình Cố Trạch Dã.
Bố mẹ thì cô ấy không dám nói cho họ biết, các bạn thì đều đã có gia đình, đương nhiên, cũng có những người không hiểu hành động chưa cưới đã chửa trước của cô ấy.
Cho nên, đối với Cố Vãn Vãn mà nói thì nhất cử nhất động của Cố Trạch Dã đều là hành động giữa người thân.
Đối với việc tay của Cổ Trạch Dã đặt lên bụng của Cố Vãn Vãn, cô ấy cũng cảm thấy đặc biệt yên tâm.
Cố Vãn Vãn nói: "Cục cưng, cậu đang sờ con đấy, con có cảm giác được không?"
vietwriter.vn
"Cậu?" Cổ Trạch Dã lặp lại từ này, anh ta nhìn khuôn mặt hạnh phúc và say mê khi làm mẹ của Cố Vãn Vãn, anh ta không có nói thêm gì nữa.
Bỗng nhiên, bụng của Cố Vãn Vãn khẽ động một chút.
Trong nháy mắt này, tuy là thai động rất khẽ Cố Vãn Vãn và Cố Trạch Dã đều đã cảm nhận được.
Hai người cùng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Cố Vãn Vãn lần đầu làm mẹ, cô ấy cũng là vuốt tảng đã qua sông, cô ấy cảm nhận được động tĩnh ở bụng.
Cố Trạch Dã cũng chưa chăm sóc thai phụ bao giờ, trước kia anh ta cũng là bội đội đặc chủng, đối với xúc cảm ở bàn tay cũng vô cùng nhạy bén.
Anh ta nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Cố Vãn Vãn, anh ta nói: "Thai động lần đầu tiên!"
Hơn nữa, anh ta còn nói với giọng điệu khẳng định!
Cố Vãn Vãn vui lắm.
Lâu lắm rồi cô ấy chưa vui như thế này, cô ấy cũng đặt tay lên bụng mình, thai động ở thời kỳ đầu không rõ lắm, cô ấy đã chờ một lúc lâu nữa, cũng chưa có cảm giác được thai động lần nữa của cục cưng nhỏ.
"Em không cảm nhận được cục cưng đang động đậy!" Cố Vãn Vãn ngạc nhiên lắm: "Woa, cục cưng có nhầm không vậy? Con cho cậu lần thai động đầu tiên, đến cả mami con cũng không cho nữa!"
Cố Trạch Dã nghe thấy cô ấy nói như vậy, anh ta không khỏi bật cười: "Cục cưng nhỏ thích cậu, đúng không nào?"
"Bảnh chọe!" Cố Vãn Vãn chu miệng: "Anh, cục cưng thân với anh như này! Em ghen!"
"Ha ha ha..." Cũng lâu lắm rồi Cố Trạch Dã chưa vui như thế này.
Khi màn đêm dần bao phủ xuống, hai người này đều đang cực kỳ vui vẻ vì lần đầu thai động của cục cưng nhỏ!
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Bạch Tử đang chơi đồ chơi với cặp thai long phượng.
Tuy bà ấy luôn mạnh mẽ mà máu lạnh, nhưng lại rất tốt với hai đứa bé này.
Mặc Hi ở một bên nghiên cứu mấy món đồ chơi, Mặc Hàm thì ở bên cạnh vẽ tranh, cô bé vẽ Bạch Tử và Tần Thời.
"Bà nội, cháu vẽ xong rồi, bà tới xem đi!" Mặc Hàm nói.
Bạch Tử tiến lên, bà ấy thấy tranh mà Mặc Hàm vẽ là một bà cụ có trạng thái tinh thần vô cùng tốt, hình tượng của bà cụ khá hung hãn và cay nghiệt, lông mày tinh tế, vẻ mặt hung hung.
Mặc Hàm còn không quên nói với bà ấy: "Bà nội, bà thích bà ấy không?"
Bạch Tử xoa đầu Mặc Hàm: "Bé con, cháu thật giỏi!"
Đây chẳng phải là tranh trá hình Bạch Tử sao?
Bạch Tử trong tranh của Mặc Hàm, là một người bà rất ác.
Trong một bức tranh khác của cô bé, người mà cô bé vẽ là Tần Thời, hình ảnh Tần Thời đang
phòng bếp, tay trái của ông ấy thì cầm một cái chảo, tay phải còn cầm một muối.
Trên khuôn mặt của Tần Thời là nụ cười hiền lành, vừa vặn hình thành nên sự đối lập rõ ràng với vẻ hung hãn của Bạch Tử.
Cố Vãn Vãn ngưng mắt nhìn Cố Trạch Dã: "Anh, em biết rồi, chỉ có điều Sơ Sơ cũng là bạn thân của em, em hy vọng cậu ấy có thể được đối xử công bằng nhất."
Cố Trạch Dã biết, mặc dù em gái được sinh ra ở gia đình giàu có, ngoại trừng được nuông chiều ra, tấm lòng của cô ấy luôn rất lương thiện.
Một bàn tay khác của anh ta thì xoa đầu Cố Vãn Vãn, anh ta thấy trên nét mặt của Cố Vấn Vãn thoáng hiện ra vẻ ưu thương.
Cố Trạch Dã nhìn cái bụng của Cố Vãn Vãn đang lớn lên từng ngày, anh ta thấp giọng hỏi: "Vãn Vãn, đứa bé có ngoan không, có tinh nghịch không?"
Cô ấy cười khẽ: "Có thể là con gái ấy, bây giờ vẫn chưa có thai động, đã hơn năm tháng rồi. Bình thường thì con trai nghịch ngợm, có thể sẽ động đậy sớm một chút, con gái dịu dàng, sẽ động muộn hơn một chút.
Tất nhiên, Cố Vãn Vãn rất ít khi ra ngoài, càng không giao lưu với các bà mẹ đang mang thai, cô ấy cũng chỉ dựa vào xem sách dạy con, hoặc là lên mạng tra tài liệu các kiểu.
vietwriter.vn
Cố Vãn Vãn nhìn Cố Trạch Dã, lúc này bàn tay của anh ta đang đặt ở bụng mình.
Từ sau khi cô ấy mang thai, bầu bạn với cô ấy chỉ có một mình Cố Trạch Dã.
Bố mẹ thì cô ấy không dám nói cho họ biết, các bạn thì đều đã có gia đình, đương nhiên, cũng có những người không hiểu hành động chưa cưới đã chửa trước của cô ấy.
Cho nên, đối với Cố Vãn Vãn mà nói thì nhất cử nhất động của Cố Trạch Dã đều là hành động giữa người thân.
Đối với việc tay của Cổ Trạch Dã đặt lên bụng của Cố Vãn Vãn, cô ấy cũng cảm thấy đặc biệt yên tâm.
Cố Vãn Vãn nói: "Cục cưng, cậu đang sờ con đấy, con có cảm giác được không?"
vietwriter.vn
"Cậu?" Cổ Trạch Dã lặp lại từ này, anh ta nhìn khuôn mặt hạnh phúc và say mê khi làm mẹ của Cố Vãn Vãn, anh ta không có nói thêm gì nữa.
Bỗng nhiên, bụng của Cố Vãn Vãn khẽ động một chút.
Trong nháy mắt này, tuy là thai động rất khẽ Cố Vãn Vãn và Cố Trạch Dã đều đã cảm nhận được.
Hai người cùng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Cố Vãn Vãn lần đầu làm mẹ, cô ấy cũng là vuốt tảng đã qua sông, cô ấy cảm nhận được động tĩnh ở bụng.
Cố Trạch Dã cũng chưa chăm sóc thai phụ bao giờ, trước kia anh ta cũng là bội đội đặc chủng, đối với xúc cảm ở bàn tay cũng vô cùng nhạy bén.
Anh ta nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Cố Vãn Vãn, anh ta nói: "Thai động lần đầu tiên!"
Hơn nữa, anh ta còn nói với giọng điệu khẳng định!
Cố Vãn Vãn vui lắm.
Lâu lắm rồi cô ấy chưa vui như thế này, cô ấy cũng đặt tay lên bụng mình, thai động ở thời kỳ đầu không rõ lắm, cô ấy đã chờ một lúc lâu nữa, cũng chưa có cảm giác được thai động lần nữa của cục cưng nhỏ.
"Em không cảm nhận được cục cưng đang động đậy!" Cố Vãn Vãn ngạc nhiên lắm: "Woa, cục cưng có nhầm không vậy? Con cho cậu lần thai động đầu tiên, đến cả mami con cũng không cho nữa!"
Cố Trạch Dã nghe thấy cô ấy nói như vậy, anh ta không khỏi bật cười: "Cục cưng nhỏ thích cậu, đúng không nào?"
"Bảnh chọe!" Cố Vãn Vãn chu miệng: "Anh, cục cưng thân với anh như này! Em ghen!"
"Ha ha ha..." Cũng lâu lắm rồi Cố Trạch Dã chưa vui như thế này.
Khi màn đêm dần bao phủ xuống, hai người này đều đang cực kỳ vui vẻ vì lần đầu thai động của cục cưng nhỏ!
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Bạch Tử đang chơi đồ chơi với cặp thai long phượng.
Tuy bà ấy luôn mạnh mẽ mà máu lạnh, nhưng lại rất tốt với hai đứa bé này.
Mặc Hi ở một bên nghiên cứu mấy món đồ chơi, Mặc Hàm thì ở bên cạnh vẽ tranh, cô bé vẽ Bạch Tử và Tần Thời.
"Bà nội, cháu vẽ xong rồi, bà tới xem đi!" Mặc Hàm nói.
Bạch Tử tiến lên, bà ấy thấy tranh mà Mặc Hàm vẽ là một bà cụ có trạng thái tinh thần vô cùng tốt, hình tượng của bà cụ khá hung hãn và cay nghiệt, lông mày tinh tế, vẻ mặt hung hung.
Mặc Hàm còn không quên nói với bà ấy: "Bà nội, bà thích bà ấy không?"
Bạch Tử xoa đầu Mặc Hàm: "Bé con, cháu thật giỏi!"
Đây chẳng phải là tranh trá hình Bạch Tử sao?
Bạch Tử trong tranh của Mặc Hàm, là một người bà rất ác.
Trong một bức tranh khác của cô bé, người mà cô bé vẽ là Tần Thời, hình ảnh Tần Thời đang
phòng bếp, tay trái của ông ấy thì cầm một cái chảo, tay phải còn cầm một muối.
Trên khuôn mặt của Tần Thời là nụ cười hiền lành, vừa vặn hình thành nên sự đối lập rõ ràng với vẻ hung hãn của Bạch Tử.
vietwriter.vn vietwriter.vn