"Đúng thế thì đã sao?"
Advertisement
"Khoảng thời gian trước, ông ta đã bị con cháu nhà họ Tô giết chết, con cháu của ông ta cũng đã bị Tô Thương xóa sổ."
Nam Cung Dận nói tiếp: "Quân Vô Ưu, bây giờ Tô Thương đang ở đại điện, ông không đi giết cậu ta để báo thù cho em trai ruột thịt một nhà của ông sao?"
"Chuyện này thì tôi biết, nhưng nó đâu có liên quan gì đến tôi đâu, Đoan Mộc Lưu rơi vào kết cục như vậy là do bản thân tự gieo gió gặt bão mà thôi."
Advertisement
Quân Vô Ưu lắc đầu nói: "Còn về chuyện báo thù, thì thật ngại quá, từ sau khi tôi bị trục xuất khỏi gia tộc thì đã thề rằng, tôi sẽ không xen vào bất cứ chuyện gì của gia tộc Đoan Mộc nữa."
"Quân Vô Ưu!"
"Ông tuyệt tình thật đấy!"
Nam Cung Dận vừa chiến đấu với A Ly, vừa nói: "Đừng tưởng rằng tôi không biết ông tới núi Võ Đang lần này là có mục đích gì!"
"Nếu như ông không chịu ra tay, tôi thề, ông nhất định sẽ thất bại mà quay về!"
Nam Cung Dận cắn răng nói: "Cho dù tôi dốc hết toàn bộ sức lực cũng sẽ không để cho ông đạt được mục đích, nếu ông không tin thì cứ thử xem!"
"Ông đang uy hiếp tôi ư?" Quân Vô Ưu nhíu mày nói.
"Đúng thế, ông có thể hiểu như vậy!"
Nam Cung Dận đưa ra điều kiện, nói tiếp: "Đoan Mộc Vô Ưu, tôi có thể đảm bảo với ông rằng, chỉ cần ông giúp tôi, tôi nhất định sẽ giúp ông lấy được thứ mà ông mong muốn!"
Quân Vô Ưu suy nghĩ vài giây, sau khi suy nghĩ xong, cuối cùng ông ta cũng gật đầu nói: "Được, tôi đồng ý với ông, hy vọng ông sẽ không nuốt lời, nếu không tôi sẽ không để cho ông sống thoải mái đâu!"
Dứt lời, Quân Vô Ưu uống một ngụm rượu, sau đó vỗ hồ lô rượu.
Vù!
Thoáng chốc, khí tức của Quân Vô Ưu tăng vọt, cảnh giới cũng liên tục được thăng cấp, chỉ trong khoảng thời gian mà đã thăng cấp lên Trúc Cơ đỉnh phong.
Trên người hắn tản mát ra uy thế, càng là khủng bố, thậm chí không yếu hơn Nam Cung Dận!
Sau đó.
Quân Vô Ưu bay lên trời, tham gia vào trận chiến của Nam Cung Dận và A Ly, hai người cùng nhau bao vây tấn công A Ly.
Có Quân Vô Ưu tham gia vào trận chiến, áp lực của Nam Cung Dận rõ ràng đã bớt đi rất nhiều.
A Ly bắt đầu bị chèn ép, nhưng cũng không đến nổi chịu không được, cô ấy không muốn hiện nguyên hình.
Bởi vì.
A Ly có thể nhận thấy được rõ ràng, rằng Quân Vô Ưu và Nam Cung Dận này không hề đơn giản, bọn họ có thể gây uy hiếp cho cô ấy.
Cho dù cô ấy có khôi phục nguyên hình thành Cửu Vĩ Hồ, cũng chưa chắc có thể chiến thắng được hai người bọn họ.
Theo lý thuyết mà nói, đây là tình huống không nên xuất hiện, kết đan không thành, bản thân vốn nên bất khả chiến bại.
Ngay từ đầu, A Ly còn cho rằng bản thân đã nhìn lầm, nhưng cảm giác nguy cơ này lại càng ngày càng mãnh liệt, thế cho nên A Ly không dám hành động thiếu suy nghĩ, cô ấy tính toán giữ chân hai người này, tranh thủ thời gian cho cậu chủ.
Và đương nhiên.