"Còn nữa, tôi không thích giải thích, tôi nói ông làm cái gì, thì ông cứ việc làm theo, đừng hỏi lung tung này kia, lần sau không được lặp lại chuyện này nữa!" Tô Thương lạnh lùng nói ra, sau đó liền cúp điện thoại.
"Vâng vâng vâng, thuộc hạ đáng chết."
Đổng Văn Thắng giật nảy mình, vội vàng mở miệng, có điều lại phát hiện Tô Thương đã dập máy.
"Mình thật lắm miệng mà!"
Đổng Văn Thắng cất điện thoại di động, vỗ vào miệng mình một cái, sau đó lo lắng nói ra: "Người dâu, chuẩn bị xe, qua biệt thự nhà họ Trương!"
...
Một bên khác.
Tô Thương cất điện thoại di động vào vòng tay chứa đồ, sau đó trầm giọng nói ra: "Ra đi, đừng núp trên lầu nữa!"
Vừa nói xong, tên người làm lúc trước nói chuyện với Lý Nguyệt, liền nơm nớp lo sợ từ trên lầu đi xuống.
"Bái...bái kiến Tô thiếu gia."
Cái tên hạ nhân này vội vàng quỳ xuống đất, run rẩy cuống họng khẩn cầu: "Tô thiếu gia, tất cả chuyện này đều là do Trương Vân Hải sắp xếp, tôi chỉ là bị ông ta uy hiếp mà thôi, vì thế mới làm việc cho ông ta, cầu xin Tô thiêu gia tha cho tôi một mạng."
"Cậu bây giờ đang phủi sạch tội lỗi cũng mình đó hả."
Tô Thương mặt trầm như nước nhìn chăm chú người này, giọng điệu lạnh lùng nói: "Tôi thấy ngoại trừ Trương Vân Hải ra, cậu là người mạnh nhất nhà họ Trương, chắc chắn đã làm rất nhiều chuyện ác cho Trương Vân Hải, cậu tên là gì."
"Tiểu nhân tên là Chu Kim, thật ra là bị Trương Vân Hải ép buộc, ông ta truyền thụ võ công cho tôi, chính là vì để cho tôi thay ông ta làm việc, tôi..."
"Được rồi, tôi không muốn nghe cậu giải thích."
Tô Thương lạnh lùng ngắt lời nói: "Trương Vân Hải làm những chuyện ác kia, cậu chắc chắn là người hiểu rõ nhất, chờ chút nữa sẽ có người đến tìm cậu, cậu tốt nhất phối hợp với ông ấy, công khai tất cả những chuyện ác mà Trương Vân Hải đã làm, nếu như làm tốt chuyện này, có lẽ tôi sẽ cân nhắc tha cho cậu một mạng đó."
"Tô thiếu gia xin yên tâm, tôi nhất định toàn lực phối hợp."
Chu Kim nói tiếp: "Trong tay của tôi có một quyển sổ, phía trên có ghi chép những của cải mà Trương Vân Hải đã vơ vét được ở Giang Bắc."
"Còn nữa, con người Trương Vân Hải này, trong lòng cực kỳ bi3n thái, lúc trước khi thu thập máu trong lần đầu tiên của mấy cô gái đó, có giữ lại 20 cái video, đều là do tôi giữ lại, có thể xem như chứng cứ." Chu Kim nói bổ sung.
"Như thế thì tốt."
Tô Thương thản nhiên nói: "Người đến xử lý chuyện nhà họ Trương là ông chủ họ Đổng, Đổng Văn Thắng, sau này cậu đi theo bên cạnh Đổng Văn Thắng đi."
"Thực lực của ông ấy, tất nhiên không bằng cậu, nhưng cậu phải nhớ kỹ, tôi không giờ phút nào không ở đây hết, nếu để cho tôi biết cậu chạy trốn, hoặc là không nghe theo mệnh lệnh của Đổng Văn Thắng, tôi tất nhiên sẽ có biện pháp tìm được cậu, dù là cậu có chạy trốn tới rừng sâu núi thẳm, cũng đừng hòng sống yên ổn, hiểu chưa?!"
"Tôi đã hiểu rồi." Chu Kim vội vàng đáp ứng.
"Ừm."
Tô Thương nhẹ gật đầu, sau đó liền dẫn Lý Nguyệt, Trương Mộ Cổ, cùng rời khỏi biệt thự nhà họ Trương.