Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhiều năm trước ông ta đã xin từ chức vị trí gia chủ, đồng thời đẩy cháu ruột của em trai thứ hai là Đỗ Minh Viễn lên ngôi gia chủ, thậm chí còn đối xử với Đỗ Minh Viễn như con trai của mình, thường xuyên chỉ bảo dạy dỗ Đỗ Minh Viễn.  

Những năm gần đây, Đỗ Khôn chỉ ở trong nhà, không có ai biết, ông ta đã đặt chân vào cảnh giới Thần Tông.  

Advertisement

Ai mà có thể ngờ tới, nhà họ Đỗ nho nhỏ ở Thâm Thành, chỉ là một nhất đẳng tông phái mà thôi, vậy mà có thể cất giấu một vị cao thủ Thần Tông.  

Có thể nói không hề khoa trương là Đỗ Khôn chính là con bài tẩy của nhà họ Đỗ, chỉ cần có ông ta ở đây, nhà họ Đỗ sẽ không loạn.  

Advertisement

Vừa rồi, Đỗ Khôn biết được tin Đỗ Minh Viễn chết, ông ta ngay lập tức giận tím mặt, trong mắt toát ra lửa giận ngập trời.  

“Dược Vương điện!”  

“Vậy mà lại ra tay với nhà họ Đỗ ta, giết Đỗ gia chủ ta, Tô Thương đúng không, hừ, ta nhất định sẽ tự tay bóp nát linh hồn của nó, khiến nó hồn phi phách tán, vĩnh viễn không được siêu sinh!”  

Đỗ Khôn tức giận nói, chân khí quanh người ông ta đều bạo động, đồ vật trong phòng thì ong ong rung động.  

“Lão tổ bớt giận.”  

Cách đó không xa, một tên thanh niên tuấn kiệt nhà họ Đỗ cắn răng nói: “Thù của cha, cháu nhất định sẽ báo!”  

“Cháu nghe nói tên Tô Thương kia sẽ tham gia Bách Tông hội võ, đến lúc đó cháu sẽ gi3t chết anh ta!”  

Người này tên là Đỗ Phi Dương, là con trai của Đỗ Minh Viễn, là con cưng kiệt xuất nhất của nhà họ Đỗ.  

Hơn ba mươi tuổi anh ta đã là Thiên Tông trung kỳ, đồng thời còn lĩnh ngộ được võ công của nhà họ Đỗ, đã đạt đến trình độ siêu phàm, ngay cả lão tổ Đỗ Khôn cũng khen ngợi anh ta không dứt miệng.  

“Phi Dương, điện chủ trẻ tuổi của Dược Vương điện có thể gi3t chết cha của cháu, nói như vậy thì thực lực của tên đó cũng không thể khinh thường, cháu nhất định muốn đích thân ra tay?” Đỗ Khôn dò hỏi.  

“Vâng.”  

Đỗ Phi Dương trịnh trọng nói: “Thù giết cha, không đội trời chung, thân làm con, nếu như cháu không thể báo thù cho cha thì làm sao con có thể tiếp quản nhà họ Đỗ, làm sao có thể uy hiếp giới cổ võ?”  

“Cho dù là phải liều một cái mạng thì cháu cũng muốn khiến Tô Thương hồn phi phách tán.”  

“Ha ha, tốt, không hổ là binh sĩ nhà họ Đỗ chúng ta!”  

Đỗ Khôn vuốt râu, vẻ mặt thưởng thức cười, ngược lại ông ta nói: “Lĩnh ngộ kiến thức thất truyền của nhà họ Đỗ của cháu không yếu hơn ông, hơn nữa trên người của cháu có ba hồn phách, mời tổ tông trợ giúp, thực lực của cháu có thể so với Thần Tông.”  

“Nhất là hồn phách thứ ba của cháu, là lão tổ của nhà họ Đỗ ba trăm năm trước, thực lực sâu không lường được.”  

Đỗ Khôn nói tiếp: “Nếu cháu mạo hiểm bị trọng thương, mời vị đó về hỗ trợ, cháu lập tức có thể lên Thần Tông trung kỳ.”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK