Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Chạy ra ngoại vực, cũng không thể sống sót sao?" Tô Thương hỏi thêm. 

"Đúng vậy." 

Diệp Miễn nói: "Chỉ cần sinh ra ở trái đất, sẽ có dấu ấn của trái đất, cho dù có trốn đến ngoại vực hay là thứ nguyên không gian cao cấp đi chăng nữa, thì cũng không thể thoát khỏi kỷ nguyên sụp đổ." 

"Vũ trụ Thương Khung bao la mênh mông, chỉ có người đạt từ Đế cảnh trở lên mới có thể ở trong thời kỳ kỷ nguyên sụp đổ mà sống sót." 

Diệp Miễn nói tiếp: "Mà muốn thăng cấp từ Đế cảnh trở lên, chỉ khi thông qua được sự cho phép của tổ chức chúng tôi, mở ra Thiên Môn. Cho nên, Tô Thương, gia nhập tổ chức của chúng tôi, đối với cậu mà nói là một lựa chọn vô cùng chính xác." 

"Bạn bè và người thân đều chết hết, sao tôi có thể sống một mình?" Tô Thương nghe vậy, lại khinh thường chất vấn. 

"Vậy thì tính là cái gì, cho dù là tình cảm gì thì cũng không ngăn được sự xâm nhập của năm tháng." 

Diệp Miễn nghiêm túc nói: "Tình thân, tình yêu, tình bạn, thậm chí là cơ tình, thời gian dài cũng sẽ chậm rãi biến mất, cuối cùng không còn sót lại chút gì." 

"Huống hồ gì, sau khi kỷ nguyên sụp đổ, cậu vẫn còn sống, cậu có thể chờ kỷ nguyên mở ra, xây dựng gia đình, kết bạn, cảm nhận cuộc sống mới một lần nữa." 

** Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất. 

Diệp Miễn nhìn Tô Thương, tràn đầy thương cảm nói: "Thế nhưng tôi tin rằng, sau khi trải qua vài lần, cậu sẽ không còn lối suy nghĩ này, bởi vì cậu sẽ nhìn thấu hết tất cả, tìm hiểu cái gọi là tình cảm." 

"Đây chỉ là quan điểm tình cảm của ông, không nên lấy quan điểm của ông về tình cảm áp đặt lên tôi." 

Tô Thương lạnh lùng nói: "Diệp Miễn, bây giờ tôi nói rõ ràng cho ông biết, tôi từ chối lời mời của ông!" 

"Ha ha!" 

Diệp Miễn nghe anh nói như vậy, biểu cảm lập tức trở nên lạnh lùng, trầm giọng nói: "Tôi đã đoán được cậu sẽ từ chối tôi, chỉ là tôi không nghĩ tới, lý do cậu từ chối tôi lại giống y như đúc lý do của hai kiếp trước." 

"Cậu ở đời thứ nhất, tôi đã xuất hiện hỏi cậu có đồng ý tiếp nhận tôi hay không, trở thành người bất tử chân chính, vĩnh viễn khống chế trái đất, không cần lo lắng triều đại sẽ thay đổi." 

"Nhưng lý do cậu từ chối, chính là sau khi kỷ nguyên sụp đổ, sống một mình không hề có ý nghĩa, vì thế cậu đã đến ngoại vực, đi để tìm một con đường sống, mà tôi cũng không ngăn cản cậu, nhưng tôi nghĩ mãi cũng không hiểu." 

Diệp Miễn tò mò nói: "Rốt cuộc cậu là một người như thế nào, trên đời này, thật sự có người sẽ vì bạn bè và người thân mà lựa chọn từ bỏ ký ức bất tử sao?" 

"Tôi không hiểu, cho nên tôi chẳng những không ngăn cản cậu, thay vào đó còn giúp cậu một tay, đánh cậu rơi vào thời không hỗn loạn, cho cậu đii tới tinh vực mười vạn năm trước, bây giờ tinh vực đó đã được cậu đặt tên là Huyền Thiên tinh vực." 

Diệp Miễn nói tiếp: "Lúc đó, tôi rút mất một phần ký ức của cậu, muốn xem nếu như cậu đạt đến đỉnh cao một lần nữa, thì cậu sẽ lựa chọn như thế nào." 

"Nhưng quả nhiên cậu không khiến cho tôi thất vọng, lại một lần nữa bước lên đỉnh phong. Thiên Đạo Ý Chí của Huyền Thiên tinh vực là sư đệ tôi, có quan hệ vô cùng tốt với tôi, tôi đã giao cho ông ấy thăm dò cậu, kết quả cậu vẫn vì không thể vứt bỏ tình thân, mà thẳng thừng từ bỏ gia nhập vào tổ chức của chúng ta." 

Diệp Miễn nói tiếp: "Nhưng tôi vẫn không thể nào hiểu nổi, cậu làm cho tôi rất mất mặt. Vì thế tôi đã bảo Thiên Đạo Ý Chí của Huyền Thiên tinh vực âm thầm dẫn cậu vào Cửu U Địa Ngục, tôi trốn ở nơi đó, rút đi một phần ký ức của Huyền Thiên tiên đế cậu, giam giữ cậu ở Cửu U Địa Ngục." 

"Vốn dĩ tôi nghĩ rằng, cậu vĩnh viễn sẽ bị phong ấn, nhưng tôi không hề ngờ tới, cậu lại trở về trái đất, thậm chí sức mạnh còn khôi phục đến đỉnh phong." 

"Ký ức hai đời của tôi, là do ông rút mất?" Tô Thương lạnh lùng hỏi. 

"Không sai." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK