Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong khoảnh khắc, một đạo linh hồn như có thực chất, mặt xám màu tro thoát ra từ bên trong cờ Bách Độc.  

Advertisement

“M* ki*p khốn nạn thật!”   

“Chiếc cờ Bách Độc này, là tôi đây chế ra, kết quả suýt chút nữa đã hại chết mình, đáng ghét thật!”    

Advertisement

Lần đầu tiên bước ra, Đi ra trước tiên, Tô Ma không nhịn được mà chửi tục về chiếc cờ Bách Độc.   

“Được rồi, đừng oán trách nữa, đây đều là do ông tự làm tự chịu.”   

Lúc này, Tô Thương nhìn về phía Tô Ma, thản nhiên nói: “Tô Ma, tình hình bây giờ ông cũng thấy rồi đấy.”    

“Người kế nhiệm của ông, có ý nghĩ gì về linh hồn của ông, trong lòng ông cũng biết rõ rồi.”   

Tô Thương nói tiếp: “Bây giờ, ông chỉ có thể bắt buộc để cậu ta thoát ta khỏi cơ thể ông, như vậy chúng ta mới an toàn được.”   

Vừa rồi.  

Trước khi mở cờ Bách Độc ra, Tô Thương nhìn Vương Phú Quý và Lâm Uyên chiến đấu một cái.  

Tuy bây giờ hai người họ ngang tài ngang sức, nhưng dù sao thì Vương Phú Quý cũng là lần đầu tiên dùng kiếm chiến đấu, cộng với việc Lâm Uyên khống chế sức mạnh bản thân không bình thường như mọi khi.   

Nếu tiếp tục đánh nhau, chắc chắn Vương Phú Quý sẽ không chống cự được bao lâu, nên thua cuộc là chuyện tất yếu sẽ ra.   

Cho nên, Tô Thương mới đem linh hồn của Tô Ma, thả ra từ cờ Bách Độc.    

“Ừm!”  

Tô Ma nhận lấy ánh Tô Thương, gật đầu nói: “Cậu nói không sai, là tôi nhìn nhầm rồi, không ngờ tên này lại lòng lang dạ thú như thế, đến cả tôi mà cũng muốn nuốt chửng, tôi đây tất nhiên sẽ không ta cho nó đâu.”  

“Chỉ bất quá, Tô Thương, sức mạnh linh hồn của tôi bây giờ quá yếu, tôi biết tháp Hư Không của cậu, có mấy linh hồn nữa.”    

Tô Ma cầu xin nói: “Chỉ cần cậu đưa bọn chúng cho tôi, sau khi tôi nuốt chửng bọn chúng, sức mạnh của linh hồn sẽ tăng lên, nhất định có thể khiến Lâm Uyên ra khỏi cơ thể tôi, đến lúc đó nguy hiểm có thể giải trừ được ngay!”    

“Ha ha!”  

Tô Thương nghe vậy, liền để  lộ ra một nụ cười lạnh, chăm chú nhìn Tô Ma nói ra: “Không phải chứ, đến lúc đó chỉ sợ ông sẽ hợp nhất với cơ thể của mình, rồi trở mối nguy hiểm mới của tôi thì sao?”   

“Cậu nói cái gì vậy chứ!”   

Suy nghĩ của Tô Ma đã bị nhìn thấu, bỗng có chút xấu hổ, nhưng lại không thừa nhận: “Tô Thương, tốt xấu gì thì chúng ta cũng coi như ở chung với nhau khá lâu, tôi với người nhà họ Tô các cậu, cũng có chút quan hệ, ông cố Tô Vô Kỵ của cậu, lại càng là bạn thân chí cốt của tôi, sao tôi lại có thể gây khó dễ cho cậu được.”    

“Thật sao?”  

Tô Thương nhíu mày nói: “Sẽ không gây khó dễ cho tôi... Ha ha, nói như vậy là sau khi đuổi Lâm Uyên đi, ông thật sự có thể hợp nhất với linh hồn mình thật sao?”   

“Ta…”  

Tô Ma nghe vậy, do dự vài giây, sau đó không giả vờ nữa, mà ngả bài nói thẳng luôn: “Tô Thương, để tôi nói thật với cậu vậy.”  

“Cậu đoán không sai, tôi sẽ quay trở về với cơ thể của mình, đây là điều mà cậu không thể nào ngăn cản được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK