Tô Thương gật gật đầu, khẽ cười nói: "Nếu không thì, hai người cho rằng người nào giết Cổ Hồng Nguyệt?"
"Ha ha, Tô Thương, đừng dát vàng lên mặt mình thế chứ, đừng tưởng thân già này không biết, thánh thủ thành phố Trương Trọng Ngu vẫn chưa chết, lại đặt chân đến cảnh giới Thần tông rồi."
Advertisement
Hà Kim Chi biết rõ một số tin tức, khinh miệt cười nói: "Hơn nữa, có một tên cao thủ Thần tông xa lạ, giúp đỡ Dược Vương Điện, vì thế mới đánh bại được Cổ Hồng Nguyệt cùng ông chủ Đỗ Minh Viễn của nhà họ Đỗ ở Thâm thành, bọn họ với cậu có quan hệ gì chứ?"
Advertisement
"Oh, thế sao."
Tô Thương nghe vậy, liền lộ ra một nụ cười.
Những tin tức này, chắc là Trương Trọng Ngu tung ra ngoài, mục đích chính là ẩn giấu thực lực của mình, tránh để người khác chú ý.
"Đừng nhiều lời với nó, dùng toàn lực giết nó đi, nơi đây là điểm dừng chân cao tốc, lượng người qua lại khá lớn, tránh làm người khác hoảng sợ."
Lúc này, Từ Hải Phong trầm giọng nói: "Còn một nam một nữ bên cạnh cậu ta, ha ha, nam giết, nữa phải giữ lại cho tôi."
"Cái con búp bê nhỏ này, quả thực là quốc sắc thiên hương, nhìn thấy cô ấy, lòng của lão phu vốn đã bình tĩnh được nhiều năm nay, lại sôi sục lên lần nữa rồi." Trong mắt Từ Hải Phong lóe lên một nụ cười gian xảo.
"Ha ha."
Có điều, Hà Kim Chi lại nói: "Nam cũng không cần giết, giữ lại cho thân già này đi."
Vừa nói, ánh mắt Hà Kim Chi nhìn lên người Vương Phú Quý, nhịn không được mà liếm môi một cái.
Điều này khiến Vương Phú Quý rùng mình lên một cái, cuối cùng chịu không nổi, bị dọa đến núp sau lưng Tô Thương.
"Tô đại thiếu gia, thật là đáng sợ, hù chết bổn đại thiếu gia rồi, kẻ nào cung thật là biến thái, vẫn nên giao cho các anh đối phó đó." Vương Phú Quý vội vàng nói, khuôn mặt hoảng sợ trợn nhìn.
"Hà Kim Chi, cậu ta gầy gò nhỏ thế này, chắc chắn không làm được gì cả, cái kia có lẽ cũng không lớn đâu, bà muốn cậu ta làm cái gì chứ?" Từ Hải Phong không hiểu được nên hỏi.
"F*ck!"
Vương Phú Quý vốn dĩ đang ngồi xổm sau lưng Tô Thương, có điều nghe nói như thế, nhất thời khó chịu, đứng ra giữ gìn tôn nghiêm của mình: "Lão già kia, cmn đang nói người nào vậy hả, có gan thì móc ra tôi với ông so sánh xem, tôi lại không tin, tôi đang là một thanh niên tuổi ăn tuổi lớn thế này, lại không bằng lão già ông chứ!"
Từ Hải Phong thấyVương Phú Quý bất kính với mình như vậy, nhất thời mặt trầm như nước, lạnh lùng nhìn chăm chú Vương Phú Quý.
Vương Phú Quý nhìn Tô Thương cùng A Ly bên cạnh, đột nhiên không hề sợ hãi, mà ôm cánh tay khiêu khích nói: "Thế nào hả, lão già kia, không dám so sánh hả?"
"Ha ha, tôi nghe nói cơ thể người già sẽ bị co lại đó, lão già kia, nếu như tôi đoán không sai, cái đó của ông bây giờ đã khô héo cực kỳ nghiêm trọng rồi, bây giờ vẫn còn to như chiếc đũa sao hả?"