Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng sau đó, Tô Ma vì muốn nhanh chóng mạnh lên nên đã đi vào con đường không có lối thoát, tạo ra những chuyện gây ảnh hưởng rất lớn, thậm chí người thân họ hàng của ông ấy cũng không nhận ông ấy nữa,  rồi ông ấy lại trở thành kẻ thù với Tô Vô Kỵ, dựa vào sức mạnh của Tô Ma, xém chút là có thể giết chết Tô Vô Kỵ rồi. 

Nhưng sau đó, Huyền Thiên tiên đế ra tay, vốn tính giết chết Tô Ma, nhưng Tô Vô Kỵ lại cầu xin thay cho ông ấy, cho nên Tô Ma mới nhặt được một cái mạng quay về. 

Cho nên, lúc này khi Tô Vô Kỵ đứng ra cầu xin, lời ông ấy nói Tô Ma không có lý do gì mà phản bác lại. 

“Năm đó…” Lúc này, Tô Ma lí nhí nói, ông ấy vô cùng ngượng ngùng. 

“Chuyện đã qua không cần phải nhắc lại làm gì.” 

Tô Vô Kỵ cười thoải mái nói: “ Bây giờ chúng ta có chung mục tiêu, vẫn là anh em như cũ, Viêm Long tiên đế diệt hết tộc của ông, thâm cừu đại hận như vậy, tôi biết ông không có cách gì có thể quên đi được, nhưng ông phải cố gắng đợi thêm một thời gian nữa.” 

“Ừm!” 

Tô Ma gật đầu, xem như đồng ý với những gì Tô Vô Kỵ nói, không nói thêm điều gì nữa. 

“Vương Dương Minh.” 

Tô Thương lúc này mới đi tới, mặt tràn đầy nghi hoặc nói: “Ông lấy đi sức mạnh linh hồn rốt cuộc là có ý đồ gì, nói ra nghe xem nào.” 

“Chuyện lớn hệ trọng, không thể nói ra ngay bây giờ.” 

Vương Dương Minh lại lắc đầu, nghiêm túc nói với Tô Thương: “Đợi thời cơ đến rồi, tự nhiên cậu sẽ biết.” 

Tô Thương khó lắm mới gặp được Vương Dương Minh, cho nên cũng không muốn hỏi tiếp nữa. 

Vù… 

Chính ngay lúc này, một luồng ánh sáng đột nhiên xuất hiện trên bầu trời sa mạc cằn cỗi, khiến cho cả không gian đều run lên. 

Tô Thương cùng với tất cả mọi người đang có mặt ở đó vội vàng ngẩng đầu lên xem. 

Chỉ nhìn thấy trên cao kia đột nhiên nứt toác ra một cái lỗ hổng như thể nó bị ai đó đâm xuyên thủng qua vậy. 

Bốn phía xung quanh tản ra ánh sáng chói lọi, như một giấc mơ ở xứ sở thần tiên vậy. 

Cùng lúc đó, từng sợi từng sợi linh khí không ngừng tuôn trào ra khắp bốn phía từ lỗ hổng đó. 

“Cái này là…linh khí muốn khôi phục lại rồi sao?” Tô Thương giọng run run, kích động nói. 

“Đúng!” 

Vương Dương Minh gật đầu nói: “Nhưng còn chưa hoàn toàn khôi phục thành công, linh khí khôi phục là cả một quá trình mất khoảng 10 phút.” 

“Sau 10 phút, mới là hoàn toàn khôi phục linh khí thành công, nếu như quá trình này bị gián đoạn, sự khôi phục sẽ bị ngưng lại, lần khôi phục sau cũng không biết là lúc nào nữa.” 

Vương Dương Minh nhắc nhở nói: “Cho nên, bây giờ chúng ta cần làm chính là bảo vệ chỗ này, không cho bất kỳ ai lại gần, nếu không việc dày công chuẩn bị của 100 năm này xem như đổ bỏ đi hết!” 

"Sau khi linh khí khôi phục xong, những cao thủ chuẩn tiên đế đỉnh phong như chúng ta có khả năng nhân cơ hội này cộng với những tích lũy bao năm qua trực tiếp đặt chân lên cảnh giới tiên đế chân chính được không?" Lúc này, Tô Ma dò hỏi nói. 

Đời này của ông ấy có thể đạt được đến cảnh giới cao nhất chính là chuẩn tiên đế đỉnh phong. 

Lúc đầu. 

Tô Ma chính là dựa vào thực lực chuẩn tiên đế đỉnh phong mà ép Viêm Long tiên đế rời khỏi trái đất. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK