Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nếu có một cơ hội, có thể để cha nhanh chóng trở lên mạnh mẽ, có được thực lực coi khinh vùng núi tế trời, cho dù bị quấy rầy mãi không dứt, đau sống không được, cha cũng phải thử!” Ánh mắt Tô Thần Binh kiên định nói.  

“Ông nội.”  

Advertisement

“Cha.”  

Ánh mắt của Tô Thương, dừng lại trên người Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh, khẽ cười nói: “Chuyện bảo vệ nhà họ Tô, cứu mẹ con, để hết lên người con là được rồi.”  

Advertisement

“Nhưng mà, nếu hai người muốn tu chân, đương nhiên con sẽ đồng ý giúp mọi người.”  

Tô Thương đã đồng ý.  

Tuổi thọ của người tu chân vô hạn vô tận, cho dù không nhắc đến cha và ông nội, sớm muộn gì anh ấy cũng sẽ khiến hai người họ đi trên con đường tu chân.  

Còn về cái gọi là...  

Tô Thương có lòng tin về tốc độ tu chân của bản thân mình, chắc chắn rất nhanh thôi sẽ chạm đến cái kì lạ kia, đến lúc đó, dựa vào kinh nghiệm của anh ấy, chắc chắn có thể tìm được cách hóa giải.  

Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh, nghe được sự đồng ý của Tô Thương, bỗng vô cùng vui mừng, thúc giục Tô Thương lập tức truyền dạy cho hai người họ cách tu chân.  

Tô Thương vốn định gặp Lý Nguyệt, sau đó đến sơn trang Y Vân giải quyết mối nguy hiểm của Dược vương điện.  

Nhưng ông nội và cha cứ giữ anh ấy lại, không cho đi, hết cách, anh ấy đành phải giúp hai người họ đặt chân đến tu chân.  

Sau đó.  

Tô Thương lấy vài chục viên đá năng lượng từ vong tay chứa đồ ra, sau đó bố trí Tụ Linh trận, bận rộn một lúc lâu.  

Khi tầm bốn năm giờ chiều, cuối cùng Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh cũng trở thành người tu chân rồi.  

“Đây chính là Tụ Linh trận sao, năng lượng kinh khủng thật, chân khí hoàn toàn không có gì sánh bằng.”  

“Luyện khí tầng thứ nhất, ha ha, bây giờ, cha cũng là người tu chân rồi!”  

Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh ngồi khoanh chân lại, xung quanh mỗi người đều toát ra một luồng chân khí, ánh mắt tràn đầy sự vui mừng.  

“Ông nội, cha, bởi vì chân khí và linh khí, không thể cùng nhau tồn tại, cho nên chân khí bên trong cơ thể hai người, đã bị con hút ra hết rồi.”  

Tô Thương nhìn về phía hai người họ, cười nói: “Cha thì không có vấn đề gì, cơ thể là hóa kình, bây giờ luyện khí tầng thứ nhất, cũng có thể so sánh được với hóa kình.”  

“Nhưng ông nội, bây giờ ông không còn là người luyện võ ở cảnh giới địa tông nữa, thì không còn cách nào dùng chân khí được, giờ đây thực lực đã giảm sút đi nhiều.”  

Tô Thương nhắc nhở trước”: “Cho nên, trong thời gian ngắn ông đừng đi tìm ông Lý để ra oai nữa, nếu không ông sẽ bị ông ta đánh đấy.”  

“Ừ, ông biết rồi, cháu ngoan, cảm ơn cháu nhé.” Tô Kiền Khôn cảm kích nói.  

Tình cảm giữa ông ấy và Lý Thuần Phong, bên ngoài thì tương đương nhau, thực ra là ông ấy đang giấu đi thực lực của mình, ông ấy chỉ là muốn kết bạn với lão già Lý Thuần Phong này thôi.  

Nếu như, dùng năng lực cảnh giới địa tông của Tô Kiền Khôn, thì có thể dễ dàng bắt chẹt Lý Thuần Phong.  

Nhưng cứ như vậy, giữa Lý Thuần Phong và ông ấy, sẽ có khoảng cách, và chắc chắn sẽ có sự xa cách.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK