<
Sau khi tỉnh táo lại, Tô Kiền Khôn nhịn không được mà tò mò hỏi: "Thận phận của ông tôn quý như thế, sao lại biết Tô Thương, sao lại giúp nhà họ Tô vượt qua cửa ải này?"
Advertisement
"Cái này..."
Trương Trọng Ngu cười cười, đang định dựa theo lời Tô Thương dặn dò mà giải thích.
Nhưng mà lúc này, Tô Thương khẽ cười nói: "Trương thần y, hay là để tôi nói cho ông nội đi."
"Ông nội, là thế này, ông còn nhớ Tô Huyền Thiên không, chính là người đã kết nghĩa anh em với ông đó?" Tô Thương hỏi ngược lại.
Nhắc đến Tô Huyền Thiên, Tô Kiền Khôn liền nghiêm mặt nói: "Tất nhiên là nhớ rồi, thì sao?"
"Ông với cha con, lúc trước không phải là luôn nghi ngờ bối cảnh của Tô Huyền Thiên hay sao, cảm thấy ông ấy còn quá trẻ, mà lại có thực lực mạnh như vậy, còn có thượng cổ phù lục, chắc chắn là có lai lịch lớn."
Tô Thương trên mặt nở nụ cười, nói tiếp: "Ông với cha đoán không sai, bối cảnh của Tô Huyền Thiên quả thực là rất lớn. Bởi vì, ông ấy chính là điện chủ mới nhận chức của Dược Vương Điện, có được toàn bộ Dược Vương Điện, ra lệnh một tiếng thì tất cả thầy thuốc trong thiên hạ, không ai không nghe theo!"
"Cái gì!"
Tô Kiền Khôn nghe nói như thế, nhất thời chấn động không ngừng: "Em trai kết nghĩa của ông, lại là điện chủ Dược Vương Điện, Tô Thương, chuyện này là thật sao?"
"Chính xác trăm phần trăm." Tô Thương gật đầu.
Tô Kiền Khôn vẫn không tin, liền nhìn sang Trương Trọng Ngu bên cạnh, nhìn thấy Trương Trọng Ngu gật đầu thì ông ấy mới hoàn toàn tin tưởng.
"Em trai kết nghĩa của mình, thật sự là điện chủ Dược Vương Điện, ha ha ha, chẳng trách lại mạnh như vậy, lấy được tài nguyên từ Dược Vương Điện, bồi dưỡng được một người thanh niên tài giỏi như thế, cũng không có gì là lạ, lần này cũng xem như đã hiểu được rồi." Tô Kiền Khôn ngửa mặt lên trời cười lớn.
Tô Thần Binh nằm ở một cái giường khác, cũng hưng phấn khác thường: "Chú Huyền Thiên thần thần bí bí, vẫn luôn giấu diếm chúng ta, không ngờ lại là một quả bom nổ chậm sao."
"Điện chủ Dược Vương Điện, thân phận này quá lớn rồi, e rằng toàn bộ giới luyện võ cũng đều phải giữ thể diện cho chú ấy."
Tô Thần Binh mừng rỡ như điên nói: "Lần này nhà họ Tô tạm thời được cứu rồi!"
"Đúng vậy."
Lúc này, Tô Thương khẽ cười nói: "Cha nói đến đúng điểm quan trọng rồi, Tô Huyền Thiên nhớ đến chuyện đã kết nghĩa anh em với ông nội, nên mới quyết định ra mặt giúp đỡ nhà họ Tô chúng ta."
"Đêm nay, thần y Trương Trọng Ngu, cũng là nhận được lệnh của Tô Huyền Thiên đến bảo vệ nhà họ Tô."
Tô Thương tiếp tục nói: "Ông nội, cha, hai người không biết đó thôi, tối nay người đến nhà họ Tô cực kỳ mạnh, nghe nói là cao thủ thiên tông hậu kỳ, nhưng may mắn là Trương thần y đã tới, nếu không thì chỉ sợ nhà họ Tô đã gặp nguy hiểm rồi."
"Thiên tông... Hậu kỳ!"
Tô Thần Binh nghe vậy, nhất thời giật nảy mình, sau đó híp hai mắt lại, bên trong ánh mắt hiện lên vẻ sắc bén: "Vùng núi tế trời vậy mà đã làm thật rồi, Thạch Hão Hãn đáng chết, năm đó rõ ràng Ngọc Yến đã đồng ý..."
Nói đến đây, Tô Thần Binh ý thức được có người ngoài bên cạnh, nên liền im lặng.