Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ầm!  

Ầm!  

Advertisement

Ầm!  

Trong chốc lát, những dư âm của cuộc chiến giữa không trung tàn phá mọi thứ khắp nơi, sáu người càng đánh càng kịch liệt.  

Advertisement

Tô Thương, A Ly, Đoàn Khánh Sinh, Tây Môn Long Ngâm, thì ở dưới quan sát.  

Trong đó, hai mắt của A Ly thì tràn đầy phức tạp.  

Sự cường đại của đám người Tây Môn Phong Vân, càng kích thích lòng hiếu thắng của A Ly, cô ấy hạ quyết tâm, nhất định phải mạnh hơn mới được!  

Đoàn Khánh Sinh thì không có gì đáng nói, anh ta đã trải qua tẩy rửa của kim quang, dựa vào thiên phú của anh ta bây giờ, chỉ cần cho anh ta thời gian thì anh ta sẽ nhanh chóng có thể đạt được cảnh giới võ tôn đỉnh phong, thậm chí còn cơ hội đột phá võ tôn, đạt tới cảnh giới võ thánh.  

Không chỉ có anh ta, mà mười người được Tô Thương ban tặng, sau khi trải qua tẩy rửa của kim quang, thiên phú đã được năng cao lên vô số lần so với lúc trước, trong thời gian ngắn đều sẽ có cơ hội thành võ thánh.  

"Lão tổ, ông ta...vậy mà là kết đan đỉnh phong..."  

Về phần Tây Môn Long Ngâm, càng nhìn thấy sự cường đại của Tây Môn Phong Vân, thì trong lòng anh ta càng hối hận.  

Sớm biết như vậy, anh ta tuyệt đối sẽ không lựa chọn phản bội lại lão tổ, đáng tiếc, có hối hận cũng đã muộn rồi.  

Sau khi cân nhắc thiệt hơn, Tây Môn Long Ngâm dự định sẽ nịnh nọt Tô Thương, hy vọng có thể bảo toàn được tính mạng của mình.  

"Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm, ba người có mảnh vỡ của tháp Hư Không, thực lực so với cao thủ kết đan hậu kỳ bình thường mạnh hơn quá nhiều rồi."  

Tô Thương âm thầm phân tích nói: "Lại thêm dì Phù ở cảnh giới võ tôn hậu kỳ nữa, cho dù Tây Môn Phong Vân không có ra tay thì Lục Quân Đình cũng chỉ có thể ôm hận mà về thôi."  

"Nhưng mà bây giờ, có thêm sự trợ giúp của Tây Môn Phong Vân, trong vòng 200 hiệp, Lục Quân Đình chết là cái chắc."  

Dựa vào mắt nhìn của Tô Thương thì đã có thể thấy được kết quả của cuộc chiến này rồi.  

Sự việc quả thực tiến triển theo như những gì Tô Thương nói, trong vòng 100 chiêu, Lục Quân Đình đã bị Tô Thanh Y đánh ngã xuống đất.  

"Đồ chó, ngoại vực rộng lớn như vậy, còn không đủ chỗ cho mày sao, sao cứ phải chạy đến trái đất hả, đi chết đi!"  

Tô Chiến Long không hề khách khí, thừa thắng xông lên, nắm đấm to lớn được bao bọc bởi linh khí, uy nghiêm trút xuống.  

Ầm!  

Cùng với một tràng âm thanh vang lên, thì bụng của Lục Quân Đình liền bị một cú đấm xuyên thủng bụng tạo thành một lỗ thủng lớn.  

Máu đỏ tươi trong chớp mắt tuôn trào ra, đỏ thẫm mà yêu kiều, nhuộm đỏ cả một vạt đất.  

Lục Quân Đình lập tức tái nhợt mặt mày, vội vàng vận chuyển linh khí, phong bế miệng vết thương của mình lại.  

"Năm đó nếu như không phải đám ngoại vực tụi mày giật dây thì sao lại có cuộc đại biến ở núi Côn Luân, nợ máu phải dùng máu để trả lại!"  

Tô Bất Phàm mặt trầm như nước, nắm bắt cơ hội, nhanh chóng tiến lên, rồi bất ngờ kéo đứt cánh tay của Lục Quân Đình.  

"A!"  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK