Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đôi mắt nhỏ của Tô Tinh Hà chuyển động, không khỏi xúc động, không biết đang tính toán cái gì.  

<

Dưới mái hiên cách đó không xa.  

Advertisement

Thiên Sơn Tuyết mặc váy trắng, tháo mặt nạ ra nhìn hai đứa nhỏ cạnh sân vườn, nhất là Tô Du Du. Mà hốc mắt cô ta cũng ẩm ướt.  

"Tô Thương, tính toán thời gian thì chắc bây giờ anh cũng đã được chôn cất rồi đúng chứ. Anh cứ yên tâm, dù anh đã chết nhưng ở trong lòng tôi, anh vẫn luôn còn sống, tôi sẽ lấy thân phận là góa phụ của anh, sẽ giữ mình cả đời vì anh, sẽ không gả cho người khác!"  

Thiên Sơn Tuyết đau khổ nói: "Mặc dù lúc trước tôi tiếp cận anh là có mục đích, nhưng cũng coi như tôi không phụ lòng anh, sinh cho anh một trai một gái, có người nối nghiệp anh."  

Không tệ lắm.  

Lúc trước Thiên Sơn Tuyết sinh đôi, sinh ra một trai một gái, đều mang họ Tô Thương, đặt tên là Tô Du Du và Tô Tinh Hà.  

Có điều, hai đứa nhỏ này chỉ có Tô Du Du là nhớ cha mình, gần như ngày nào cũng nhắc tới cha trước mặt Thiên Sơn Tuyết, không thèm ăn uống mà chỉ muốn gặp cha.  

Mà Tô Tinh Hà, chẳng những không có thiện cảm với Tô Thương, mà còn vô cùng xem thường Tô Thương, cảm thấy Tô Thương là đồ vô dụng không xứng làm cha của mình.  

Có lẽ đây là sự khác biệt giữa con trai và con gái.  

Cho nên lần này đi Giang Bắc, Thiên Sơn Tuyết cũng không có dẫn theo Tô Tinh Hà, mà chỉ dẫn Tô Du Du đi cùng, muốn làm cho giấc mơ của con gái được trọn vẹn, để cho con gái cảm nhận được một chút tình thương của cha.  

"Tô Thương, tôi sẽ lập cho anh một ngôi mộ chôn cất, ngày lễ tết sẽ đốt giấy tiền vàng bạc cho anh. Chờ mong kiếp sau có thể gặp lại anh."  

Thiên Sơn Tuyết khẽ nhắm mắt lại, trong lòng vô cùng đau khổ, sau đó lập tức bỏ đi.  

Cô ấy không tiến lên an ủi Tô Du Du, bởi vì cô ấy cũng khó chịu. Cô ấy sợ thấy con gái khóc, bản thân cũng nhịn không được mà rơi nước mắt...

Thiên Sơn Tuyết là minh chủ liên minh Cửu Môn, thường ngày công việc rất bận rộn, chuyện lớn nhỏ gì cũng đều cần cô ấy xử lý.  

Nhưng cô rất quan tâm hai đứa trẻ, ngay cả khi bận rộn cô ấy cũng sẽ tự tay giặt quần áo và nấu ăn cho tụi trẻ.  

Thiên Sơn Tuyết biết, hai đứa nhỏ Tô Du Du và Tô Tinh Hà không có tình thương của cha, thế nên cô ấy không muốn hai đứa nhỏ cũng mất đi tình thương của mẹ.  

Hôm nay cô ấy đã giặt quần áo và nấu ăn xong xuôi, cho nên cô ấy đã đến trụ sở chính Cửu Môn để xử lý công việc.  

Tất nhiên do Tô Du Du và Tô Tinh Hà còn quá nhỏ nên vẫn cần người chăm sóc, bởi vậy bình thường Thiên Sơn Tuyết đều sẽ sắp xếp hai người giúp việc làm bạn với hai đứa nhỏ.  

Bất tri bất giác đã đến đêm khuya.  

Trong vườn nhà, Tô Du Du quá mức đau lòng nên chỉ ăn chút đồ rồi ngủ mất.  

Tô Tinh Hà xem TV một lát, rồi cũng nằm trên sô pha tiến vào mộng đẹp.  

Hai người giúp việc thấy vậy thì ôm Tô Tinh Hà trở lại phòng, nhẹ nhàng đặt Tô Tinh Hà lên giường, sau đó lập tức rời khỏi.  

"Mạt Lị, cô đã nghe nói về chuyện của minh chủ chưa, Tô Thương chết rồi thì thật tốt, chỉ là một tên vô dụng ở thành phố mà thôi, chẳng xứng với minh chủ."  

"Này, cô thì biết cái gì chứ, tôi thấy minh chủ không vui vẻ, có lẽ cô ấy thích Tô Thương kia ấy chứ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK