<
Nhưng những thông tin về cha mà cậu ấy được biết thì cha ruột của mình chỉ là một người bình thường, hơn nữa còn là một người ăn hại, vô công rỗi nghề.
Tô Tinh Hà không giống như Tô Du Du, cậu bé tâm khí cao ngạo, đương nhiên cảm thấy một Tô Thương như vậy không xứng để làm cha của mình, cho nên từ đầu đến cuối cũng không chịu thừa nhận Tô Thương.
Advertisement
Nhưng bây giờ, Tô Tinh Hà đã xác định được thân phận của Tô Thương rồi, hơn nữa cũng biết Tô Thương có thể đánh ngược lại mình được, trong lòng liền nảy sinh ra chút thay đổi.
Có một ông cha như vậy, dường như cũng rất tốt nha!
Cứ nghĩ như vậy, Tô Tinh Hà liền nở một nụ cười, tâm trạng vô cùng vui vẻ.
Lúc nãy cậu ấy còn hận không thể khiến cho Tô Thương cút xéo cho nhanh, nhưng bây giờ lại có chút mong chờ Tô Thương mau chóng trở lại.
"Khu vui chơi, mình cũng muốn đi."
....
Nửa tiếng sau.
Tô Thương lái xe đến trang viên nhà họ Tô.
"Đại thiếu gia."
Vừa vào đến, Quách Ý và Tiêu Đình liền chào đón, cung kính chào hỏi.
Nhất là Tiêu Đình, anh ấy sau khi hấp thụ được năng lượng mà Tô Thương để lại, giờ đã giống với Quách Ý, cũng đặt chân đến cảnh giới tông sư rồi.
Bây giờ Tiêu Đình mới biết, đại thiếu gia nhà mình lại khủng khiếp như vậy, không chỉ là thanh niên địa tông Tô Huyền Thiên trong truyền thuyết, mà còn có thể có cách giúp người khác nâng cao thực lực, năng lực này vừa nghe qua thôi cũng thấy rùng mình.
"Ừm."
Tô Thương nhìn Tiêu Đình, Quách Ý một chút, sau đó dò hỏi: "Cha với ông nội tôi thế nào rồi?"
"Ông chủ và ông nội đang ở trong mật thất tĩnh dưỡng, cảm xúc cũng khá ổn định." Tiêu Đình cung kính trả lời.
"Vậy là tốt rồi."
Tô Thương gật gật đầu, sau đó hỏi: "Những vệ sĩ nhà họ Tô thì sao, sau lưng có bàn tán gì không?"
"Chuyện này..."
Tiêu Đình dừng một chút, không biết trả lời thế nào.
Quách Ý bên cạnh, thẳng thắn nói: "Đại thiếu gia, bây giờ ông chủ và ông nội bị cao thủ thần bí làm trọng thương, lúc ấy căn bản nhà họ Tô không có sức đánh trả, những vệ sĩ nhà họ Tô đều có mặt tại hiện trường đó, nếu nói sau lưng không bàn tán gì thì chắc chắn là không thể nào, đã có bảy, tám tên vệ sĩ lén lút trốn khỏi Giang Bắc rồi."
"Còn lại bốn mươi chín vệ sĩ, tuy có những lời oán giận, nhưng lòng trung thành với nhà họ Tô thì không thể nghi ngờ gì, họ đã chọn ở lại."
Quách Ý dò hỏi: "Đại thiếu gia, những tên vệ sĩ chạy trốn kia, nếu như tôi điều tra, tất nhiên có thể tra ra được, có cần bắt họ trở lại không?"
"Không cần."