Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thương tối sầm mặt lại, đang định hất tay Vương Phú Quý ra.  

Nhưng mà lúc này, bóng dáng của Thục Phân lập lòe, lập tức xuất hiện trên người Tô Thương, nhìn qua giống như đang ghen tuông vậy, cô ấy trực tiếp nắm lấy tay Vương Phú Quý, dùng sức hất ra.  

Ngay sau đó.  

Thục Phân chặn ở trước mặt Tô Thương, sắc mặt khó coi nói: "Vương đại thiếu gia, lấy tay của anh ra, đừng đụng đến cậu chủ của tôi."  

"Tay của cậu chủ, cô chủ Lý Nguyệt có thể đụng, chị Tuyết Nhi có thể đụng, chị Tây Dao có thể đụng, nhưng anh thì không được."  

Thục Phân trịnh trọng uy hiếp: "Tôi cảnh cáo anh, cậu chủ tôi là thẳng, hoàn toàn là trai thẳng đó, anh đừng nghĩ có thể bẻ cong được anh ấy nha!"  

"Tôi..."  

Vương Phú Quý bối rối, không ngờ Thục Phân lại nghiêm túc nhắc nhở cậu ấy như vậy, vốn định phun ra mấy lời thơm tho, cộng thêm vài câu tinh túy của quốc gia nữa.  

Có điều, vừa nghĩ đến thực lực của Thục Phân, Vương Phú Quý luống cuống, e ngại rụt rụt đầu.  

"Sợ rồi, sợ rồi."  

Vương Phú Quý nhỏ giọng nói: "Ý tá nhỏ, cô đừng nóng giận, tôi sai rồi, con người của tôi miệng chó nhả không ra ngà voi, cô đừng chấp vặt với tôi."  

"Miệng anh mới nhả không ra ngà voi ấy!"  

Thục Phân vốn dĩ cũng là chó, sau khi nghe được Vương Phú Quý nói, nhất thời nghiến răng nghiến lợi.  

"Đúng đúng đúng, là tôi, là tôi không bằng chó má mà." Vương Phú Quý vội vàng nhận thua.  

"Chó má?"  

Thục Phân nhìn chăm chú Vương Phú Quý, giận không kiềm được mà nói: "Chó chọc anh rồi hả, sao anh cứ luôn miệng nhắc đến chó thế, có ý gì hả?"  

"Móa!"  

"Y tá nhỏ, cô đừng có mà được đằng chân lân đằng đầu nha, tôi nói chó thì sao hả, liên quan rắm gì đến cô chứ."  

Vương Phú Quý nhịn không được, lẩm bẩm nói: "Nhìn cái dáng vẻ hung hăng của cô, coi cái đuôi hồ ly liên tục vểnh lên trời kìa, nể mặt Tô đại thiếu gia, bổn đại thiếu gia đây không tính toán với cô, nếu không thì một đầu ngón tay tôi có thể...Ah!"  

Vương Phú Quý còn chưa nói hết, Thục Phân liền ra tay, tốc độ nhanh kinh người, Vương Phú Quý chưa kịp nhìn thấy cô ấy ra tay lúc nào thì cơ thể mình đã bị té bay ra ngoài rồi.  

"Hồ ly lại chọc giận cô rồi hả? Hừm!"  

Đầu tiên là nhắc đến chó, bây giờ lại lôi cả hồ ly ra nói, Thục Phân hoàn toàn bị làm cho tức điên lên rồi, không chịu buông tha Vương Phú Quý, đi tới đi lui đều là một cú đánh.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK