“Vâng.”
Advertisement
Thục Phân ôm lấy cánh tay của Tô Thương, lắc lắc cánh tay, nũng nịu nói: “Cậu chủ~, đều nói người đẹp như tên, cái tên Thục Phân nghe quê mùa quá, quê mùa chết đi được, anh đổi tên cho tôi đi, tôi cũng muốn có một cái tên nghe thật hay.”
Lúc nói, Thục Phân còn xuất ra mị thuật, toàn thân toả ra khí tức quyến rũ.
“Được thôi.”
Advertisement
Tô Thương có linh hồn của Tiên đế đương nhiên không bị trúng mị thuật của Thục Phân, nhưng…cô ấy quyến rũ quá.
Tô Thương có chút không cưỡng lại được rồi, bèn gật đầu đồng ý, khẽ cười nói: “Để tôi gọi cho mẹ của cô thương lượng một chút, rồi chọn cho cô một cái tên thật hay nhé.”
“Không cần!”
Thục Phân vô cùng phản đối nói: “Cậu chủ, tôi không yên tâm về khả năng đặt tên của anh và mẹ tí nào, gì mà Bạch Miêu, Thục Phân, vẫn để tôi tự đặt có khi còn được hơn.”
Tô Thương sờ sờ sống mũi nói: “Tên chúng tôi đặt khó nghe như vậy sao?”
“Đúng vậy!” Thục Phân nghiêm túc gật đầu.
Hử?
Không thèm lịch sự chút xíu nào luôn sao?
Tô Thương cười khổ trước, sau lại nói: “Cũng được, cô tự đặt đi.”
“Ừa.”
Thục Phân suy nghĩ kỹ càng một lúc thì hai mắt sáng lên, nói: “Sau này, anh cảm thấy cái tên A Ly như thế nào, tôi bây giờ chính là cửu vĩ hồ ly, vốn dĩ cũng là một con hồ ly, A Ly là quá thích hợp luôn rồi.”
“Ừm, được.” Tô Thương gật gật đầu nói: “Sau này cứ gọi cô là A Ly đi.”
“A Ly cảm ơn cậu chủ.”
Tô Thương muốn xịt máu mũi, vội vàng nói: “A Ly, đừng có quyến rũ tôi như vậy, tôi sợ tôi không kiềm chế lại được, dù sao từ xưa tới nay, chưa từng có người đàn ông nào kiềm chế được trước sắc đẹp của hồ tiên cả.”
“Hi hi, không kiềm chế được nữa thì đừng kiềm chế nữa, cậu chủ, A Ly còn đang chờ đợi thời khắc này nữa kìa, nỗ lực làm những chuyện cậu chủ thích.” A Ly ra sức dụ dỗ.
“Ừng ực.”
Tô Thương không tự chủ được nuốt một ngụm nước miếng, nhưng anh vẫn lựa chọn tránh xa A Ly ra.
“Cậu chủ, trái tim anh làm bằng thép sao, sao mà có thể cưỡng lại được A Ly vậy.”
A Ly có chút thất vọng, vừa đi đến bên cạnh Tô Thương vừa yểu điệu nói: “Đến đi, cậu chủ, để A Ly nhìn xem trái tim của anh.”
Tô Thương hoảng thật sự rồi, sau khi phản ứng lại, liền lùi ra sau hai bước, lập tức nói: “A Ly, đừng quậy nữa, cô vẫn nên quay về vòng tay chứa đồ yên tĩnh một chút trước đi.”
Nói xong, Tô Thương liền nghĩ một cái trực tiếp đem A Ly thu vào trong vòng tay chứa đồ.
Tiếp theo đó, Tô Thương cũng không quên an ủi nó: “A Ly, cô đừng buồn, tôi chỉ là chưa chuẩn bị tốt tâm lý, chứ không có ý chê bai gì cô.”
“Sao phải buồn chứ, cứ cười không phải tốt hơn sao, cậu chủ, a Ly nhất định sẽ hạ được cậu.” Giọng nói của A Ly vang lên trong đầu của Tô Thương.
“Khụ.”