"Ha ha, cậu chủ đến rồi, thật tức chết đi à, chiến đấu tới tận trời sáng thế này à!"
"Một trận đến tận sáng, cái này không phục không được nha!"
Advertisement
Phía xa, Lưu Huy và Vương Trại liền thì thầm với nhau, nhìn Tô Thương với ánh mắt đầy sùng bái.
"Nói bậy cái gì vậy, ai có thể có sức chiến đấu đến giờ này chứ, cậu ta chắc chắn là đã ngủ tới giờ mới dậy!"
Giang Thành Dương bên cạnh phản bác lại, sau đó nhìn phía sau Tô Thương, cũng không nhìn thấy sĩ quan huấn luyện của mình, thế là ánh mắt nhìn lên người Tô Thương, nghi ngờ hỏi: "Tô Thương, sĩ quan huấn luyện của chúng tôi đâu rồi, cậu đã đưa cô ấy đi đâu rồi hả?"
"Cô ấy chưa quay lại sao?" Tô Thương nhíu mày, không thèm để ý đến Giang Thành Dương, mà trực tiếp hỏi thẳng Lưu Huy và Vương Trại.
"Vẫn chưa."
Lưu Huy lắc đầu nói: "Cậu chủ, từ sau khi hai người rời đi, chúng tôi chưa từng thấy sĩ quan huấn luyện Tây Dao."
"Ừm?"
Tô Thương nghĩ trăm đường vẫn không có lời giải, lẩm bẩm nói: "Cô ấy có thể đi đâu được chứ?"
"Tô Thương!"
Giờ phút này, Giang Thành Dương nghiến răng nghiến lợi nói: "Sĩ quan huấn luyện Tây Dao là linh hồn của Quốc Nhận chúng tôi, tôi mặc kệ có chuyện gì xảy ra, trước đó cô ấy đã cùng cậu đi ra ngoài, hôm nay cậu nhất định phải nói rõ cho tôi biết."
"Im miệng!"
Tô Thương lạnh lùng nhìn Giang Thành Dương một cái, toàn thân tản ra một luồng khí tức khủng khiếp.
Không thấy Tây Dao, trong lòng anh ấy cũng đang rất vội.
Giang Thành Dương còn chưa đặt chân đến Tông sư, dưới cái nhìn của Tô Thương, bị dọa đến run rẩy, tất nhiên không dám lắm lời nữa.
"Anh có cách thức liên lạc với Tây Dao không?" Tô Thương nhìn Giang Thành Dương dò hỏi.
"Có..."
Giang Thành Dương gật đầu, sau đó nói: "Trước đây không phải cậu đã thêm bạn bè với sĩ quan huấn luyện trên wechat rồi hay sao, cậu có thể gọi thoại cho cô ấy mà."
"Ừm."
Tô Thương lúc này mới nhớ, nghĩ là làm liền, anh ấy liền lấy điện thoại từ trong vòng tay lưu trữ ra ngoài.
Sau đó.
Anh ấy tìm được nick của Tây Dao, đồng thời bấm nút gọi thoại cho cô ấy.
Ting ting ting...
Nhưng mà đã vang lên một lúc, từ đầu đến cuối vẫn không có người nhận.
"Hửm. Hả?"