Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nhưng trong khoảng thời gian này, tốt nhất là cậu đừng thăng cấp nữa, để ổn định tay, củng cố cảnh giới lại chút, như vậy mới có ích đối với tương lai của cậu.”   

“Ừm.”  

Vương Phú Quý hiếm khi nghiêm túc như vậy, liền gật đầu nói: “Tô đại thiếu gia, cảm ơn đã nhắc nhở, thật ra tôi đã đã nhận ra, cảnh giới của tôi có chút không ổn định.”  

“Cho nên, đêm qua sau khi đặt chân đến luyện khí tầng thứ tám, tôi đã không tu luyện nữa, mà lựa chọn xuất quan, định hoãn lại hai tháng, sau đó lại tiếp tục hấp thụ linh khí bên trong cánh tay.”    

“Như thế tốt lắm.”  

Tô Thương cười nói: “Vương đại thiếu gia, không ngờ tên ranh nhà cậu, lại may mắn như thế, tôi mất một tháng để đột phá đến luyện khí tầng thứ tám, còn cậu thì chỉ cần dùng có mấy ngày đã làm xong rồi.”   

“He he, Tô đại thiếu gia, không phải đã nói rồi à, từ nay về sau cậu chính là anh ruột của tôi đó.”  

Vương Phú Quý cười nói nịnh nọt: “Đợi tôi mạnh lên rồi, Tô đại thiếu gia, tôi bản đảm sẽ không có ai dám chọc đến cậu nữa đâu.”   

“Người nào muốn động đến người anh em tốt nhất của tôi, nhất định phải bước qua thân xác của Vương Quyền Phú Quý tôi đã!”   

Vừa nói xong,  Vương Phú Quý đã thể hiện dáng vẻ nghiêm túc, ánh mắt tràn đầy sự kiên định và quyết liệt, không ai có thể tính chân thật của câu nói này được.    

Tô Thương nghe vậy, trong nháy mắt liền thay đổi sắc mặt, anh ấy biết, Vương Phú Quý sẽ làm như vậy thật.  

Có một người anh em tốt như vậy, đời này đúng là không uổng mà!   

Bây giờ.  

Tô Thương mới hiểu được ý nghĩa của cuộc sống.  

Kiếp trước, anh ấy là Huyền Thiên tiên đế, ngang ngược khắp thiên hạ, chuyên quyền độc đoán cả một thời, trên cõi đời này, chỉ có ít người, mới xứng đáng làm đối thủ của anh ấy.   

Nhưng, thế thì đã sao chứ?   

Một người mạnh đến đâu đi nữa, cũng không thể đọ được với sự cô đơn và yên lặng, không thể trải nghiệm được đủ loại tình cảm trong cuộc đời.    

Liên quan tới tình yêu.  

Huyền Thiên tiên đế một lòng mong đợi, cả đời theo đuổi Thanh Hoàng nữ đế.  

Tình yêu, anh ấy mong mà không được.  

Liên quan tới tình thân.  

Huyền Thiên tiên đế đã tu luyện được nhiều năm như vậy, còn quên mất xuất thân của mình, nói gì đến tình thân chứ?  

Coi như nhớ, chỉ sợ cũng đã muộn rồi, nhiều năm như vậy, tình thân của anh ấy đã biến thành một thỏi đất vàng khô cằn từ lâu rồi.    

Liên quan tới tình bạn.  

Huyền Thiên Tiên Vực là nơi cá lớn nuốt cá bé, từ đầu đến cuối anh ấy không có thế lực lớn nào làm chỗ dựa, mọi chuyện nhất định phải cẩn thận từng li từng tí, sao dám kết bạn với người khác, chứ đừng nói đến tình bạn?   

Trong cuộc đời có đủ loại tình cảm, nhưng Huyền Thiên tiên đế đều chưa từng trải nghiệm, mặc dù anh ấy chuyên quyền độc đoán suốt một thời như thế, chung quy lại vẫn chỉ là người cô đơn, không thoát khỏi được sự bào mòn của cô độc.   

Nhưng bây giờ! 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK