<
Lúc này, sơn trang Y Vân canh phòng rất nghiêm ngặt, ngoài cửa có mấy tông sư võ đạo đang canh giữ, người làm ra vào đều phải xác minh thân phận.
Advertisement
Lúc này Tô Thương đi đằng trước, Hứa Sơn Cư đi sau Tô Thương, không dám thẳng lưng, vẻ mặt tràn đầy cung kính, giống như một tên người hầu trung thành tận tâm.
"Đứng lại."
Hai người vừa mới đi tới cửa sơn trang Y Vân đã bị người canh giữ ngăn lại, trong đó có một ông lão áo đen hơn sáu mươi tuổi đến gần, nhàn nhạt mở miệng: "Đêm nay sơn trang Y Vân bị bao vây, người không có nhiệm vụ thì mau trở về."
Ông lão áo đen là cấp dưới của Dược Vương Điện, từng nhận được lợi ích của Dược Vương Điện, thuộc người làm ngoài biên chế, sức mạnh đương nhiên là tông sư cấp đỉnh phong.
Lần này Dược Vương Điện tổ chức đại hội y thuật ở sơn trang Y Vân, lập tức mời ông ta tới giữ trật tự an ninh.
Không chỉ có mình ông ta, mà bên cạnh còn có vài cao thủ cảnh giới tông sư, toàn bộ đều là cấp dưới của Dược Vương Điện, đến đây để trả ơn.
Ông lão áo đen này là người mạnh nhất, ông ta chỉ cần liếc mắt một cái là biết ngay trên người Tô Thương và Hứa Sơn Cư không có chân khí chuyển động, mà chỉ là người bình thường.
Mà đêm nay chỉ có y sư của Dược Vương Điện mới có thể đi vào sơn trang Y Vân.
Mà đã là y sư của Dược Vương Điện thì cho dù thiên phú có kém đến đâu thì cũng là người luyện võ. Bởi vì nguồn dược liệu dồi dào, cho dù y sĩ có tài năng võ thuật tệ đến đâu cũng đều nghĩ cách để trở thành người luyện võ.
Và rất dễ nhận thấy, trong mắt ông già áo đen, Tô Thương và Hứa Sơn Cư không phải y sĩ của Dược Vương Điện, cho nên mới đứng ra ngăn cản.
"Người không có nhiệm vụ?"
Tô Thương nghe vậy thì lộ ra nụ cười trầm ngâm, sau đó thản nhiên nói: "Tôi đến đây để tham gia đại hội y thuật, không muốn gây phiền phức, tránh ra!"
"Ha ha, tên nhóc con, đây là thái độ mà cậu nói với tôi sao?"
Ông lão áo đen nghe anh nói như vậy, sắc mặt nhất thời trầm xuống, quanh người tỏa ra một luồng sức mạnh to lớn bao trùm Tô Thương, đồng thời lạnh lùng nói: "Quỳ xuống cho tôi!"
Mấy cao thủ tông sư có mặt ở đó đều lộ ra biểu cảm xem chuyện vui, không hề để Tô Thương vào mắt.
Có điều, chuyện ngoài dự tính đã xảy ra. Chẳng những Tô Thương không bị sức mạnh của ông lão áo đen ảnh hưởng, mà còn khẽ cười nói: "Hứa Sơn Cư, cho ông ta biết tay xem nào, giữ lại mạng ông ta."
"Vâng, ông chủ!"
Nhận được lệnh của Tô Thương, Hứa Sơn Cư chỉ đứng tại chỗ không nhúc nhích nhưng lại phóng ra một luồng sức mạnh.
Vù!
Thoáng chốc, luồng sức mạnh này lập tức đè nén không khí vang dội ầm ầm.