"Dung hợp!"
Tô Vô Kỵ cũng không chần chờ, lập tức mở ra trạng thái mạnh nhất của chính mình.
Đầu tiên là thi triển Vô ngã thần công, toàn thân ông ấy trắng chói, uy thế ngập trời.
Sau đó, Tô Vô Kỵ lại nghịch chuyển gân mạch, thi triển Vô ngã ma công, một nửa thân thể khác, liền bị màu đen bao trùm.
Ngay sau đó, đen trắng dung hợp, cơ thể Tô Vô Kỵ từ từ bay lên không trung, ánh mắt sắc bén, như là ma thần đệ nhất, uy thế ngập trời.
Ầm!
Sau một giây, bàn tay Tô Vô Kỵ liền va chạm với Tô Du Du, hai người ai nấy đều lùi lại mấy bước.
"Các hạ, thực lực của cô, quả thực không yếu, chắc là chuẩn tiên đế đỉnh phong rồi."
"Nhungw!"
Tô Vô Kỵ giọng điệu lạnh lùng nói:"Cái này trong mắt tôi, không đáng chú ý, chỉ trong vòng 100 chiêu, cô chắc chắn thất bại!"
Vừa nói xong, Tô Vô Kỵ trực tiếp xông về phía Tô Du Du, Tô Du Du không mập mờ chút nào, chủ động nghênh đón nhận chiêu.
Cứ như vậy, hai người đánh nhau, hiện trường cực kỳ khủng khiếp, may nhờ có trận pháp bên trong động phủ, nếu không thì động phủ này cũng sớm sập rồi.
Đáng nhắc đến chính là, Bạch Khởi bên cạnh nghiêm túc quan sát chiếc váy dài tiên nữ, sau đó lộ ra một nụ cười, nhẹ nhõm, đứng một bên không ra tay nữa.
"Bạch Khởi, vì sao ông không đi giúp ông cố chứ?" Tô Thương thấy vậy, liền hỏi.
"Bệ hạ, ngài không vội, tôi vội cái gì chứ?" Bạch Khởi khẽ cười nói:"Huống hồ, tôi biết Thâm hải chi lam, người có tư cách khống chế Thâm hải chi lam, nhất định là có quan hệ máu mủ với ngài."
Bạch Khởi nói thêm:"Bệ hạ, chắc hẳn ngài và tiểu nữ đó vừa mới truyền âm nói chuyện với nhau, vì thế giờ phút này mới không vội."
"Không sai."
Tô Thương cũng không có ý định giấu diếm, gật đầu nói: "Ông biết Thâm hải chi lam, nói rõ lai lịch của nó cho tôi nghe xem."
"Vâng."
Bạch Khởi cung kính đồng ý, sau đó nhớ lại, mở miệng nói: "Nói đến Thâm hải chi lam, thì không thể không nhắc đến Thần Am cô nương.."
Cô Thần Am?
Nghe thấy cái tên này, Tô Thương khẽ nhíu mày. Mặc dù trong đầu anh không có ấn tượng, nhưng cứ luôn cảm thấy rất quen thuộc.
Cho nên, Tô Thương đã nhìn về phía Bạch Khởi, ý bảo Bạch Khởi cứ nói tiếp.
"Ai ai cũng đều biết, vào thời kỳ Tiên Tần, người mạnh mẽ nhất là ông, Tổ Long, hoàng đế Thủy Hoàng càn quét thiên hạ, thống nhất lục hợp bát hoang, kết thúc thời đại chiến loạn."
Bạch Khởi nói tiếp: "Nhưng những người chân chính đặt chân vào hàng ngũ lớn mạnh đứng đầu ai cũng đều biết, ở trên cậu thì ở trái đất còn có một người nữa, thực lực và tư chất đều vô cùng, mạnh mẽ, không ai có thể sánh ngang với cô ấy."
"Mà người kia, chính là cô Thần Am, con gái của Hiên Viên, Hiên Viên Thần Am."
Bạch Khởi nghênh đón ánh mắt của Tô Thương, nói tiếp: "Hiên Viên Thần Am hoàn toàn xứng đáng là thiên con gái cưng của thiên hạ, là con cưng của đất trời. Cô ấy đam mê võ thuật, cả đời đều theo đuổi đến trình độ cao nhất và đỉnh phong."
"Ông và Hiên Viên Thần Am đã quen biết nhau từ khi còn rất nhỏ, cũng xem như là thanh mai trúc mã, tình chàng ý thiếp."
"Ông từng nói, đợi sau khi bản thân dẹp dẹp yên được thiên hạ, sau khi mọi người đèn đuốc sáng trưng thì ông sẽ cưới Hiên Viên Thần Am."
"Mà Hiên Viên Thần Am cũng đồng ý với ông, cho nên đây là giao ước giữa hai người, đến chết không thay đổi."
"Cho nên, ông đã dồn hết tâm sức, dành ra vô số ngày đêm để chế tạo Thâm Hải Chi Lam định sẽ tặng cho Hiên Viên Thần Am coi như lễ vật đính hôn."
"Cuối cùng có một ngày, ông đã thống nhất được thiên hạ, người dân đều khuất phục, nơi mà tầm mắt có thể thấy được, đó đều là lãnh thổ của ông, là con dân của ông, ông đã rất vui vẻ, vì cuối cùng ông cũng đã có thể cưới được Hiên Viên Thần Am, nhưng có ai nào ngờ..."
Nói đến đây, Bạch Khởi thở dài một hơi, muốn nói rồi lại thôi, ông ấy không biết nên mở miệng như thế nào.
"Cứ nói tiếp." Tô Thương dùng giọng điệu bình thản thúc giục.
"Vâng."
Bạch Khởi vội vàng đồng ý, ông ấy lập tức nói tiếp: "Sau khi ông đã hoàn thành mục tiêu của mình, thực hiện được tham vọng trong lòng, thì Hiên Viên Thần Am lại gửi tới trái đất."
"Cô ấy để lại cho ông một đoạn ấn ký linh hồn, ngay cả lần cuối cùng mà ông cũng không gặp được cô ấy."
Bạch Khởi nói tiếp: "Tôi đã xem đoạn ấn ký linh hồn đó với ông, cho nên bây giờ vẫn còn nhớ rõ nội dung cơ bản."