"Chỉ là hại anh xém chút là thất thân rồi, điều này khiến tôi áy náy vô cùng, như vậy đi, sau khi tôi giúp anh đặt chân lên cảnh giới Võ Tôn, lại giúp anh tăng lên tới Võ Tôn đỉnh phong, anh thấy như thế nào?"
"Như thế, liền xin nhờ cậu chủ rồi!"
Lưu Huy kích động vô cùng, không biết tại sao, anh ấy hiện tại hận không thể nhào vào lòng Tô Thương, mà đè anh ra hôn một cái.
"Đừng khách khí, chuyện nhỏ thôi."
Tô Thương quan sát Lưu Huy một lượt, rồi khẽ cười nói: "Được rồi, bây giờ tôi giúp anh dịch dung trở về hình dạng ban đầu nhé, tôi nhìn anh giả nữ khá là phản cảm, trong lòng xấu hổ vô cùng."
"Nhanh như vậy đã phải dịch dung trở về rồi sao."
** Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Lưu Huy bỗng nhiên có chút không nỡ, nhìn nhìn cánh tay của mình, rồi lại cúi đầu nhìn một chút "vốn liếng" của mình, vô cùng hài lòng, thế là thỉnh cầu nói: "Cậu chủ, có thể để tôi như vậy mấy ngày không, tôi muốn dùng diện mạo này, trêu chọc cái tên đầu đất Vương Trại kia một chút."
"Tên bi3n thái này."
Tô Thương cười cười, nhưng vẫn đáp ứng: "Được, không có vấn đề, tôi không ra tay thì đêm nay anh cũng sẽ trở về lại hình dáng cũ."
Thuật dịch dung là có hạn chế thời gian, thực lực Tô Thương càng mạnh lên thì thời gian duy trì cũng lâu hơn.
Đương nhiên.
Tô Thương chỉ là tiện tay dịch dung cho Lưu Huy, cũng không có tốn nhiều sức lắm cho nên chỉ có thể duy trì được mười mấy tiếng.
Nếu là Tô Thương dịch dung cho chính mình, thì cho dù là qua một tuần, thì cũng sẽ duy trì được không hề bị biến đổi.
"Buổi tối tự động khôi phục lại, vậy thì tốt rồi."
Lưu Huy cười nói: "Thời gian vẫn còn kịp, cậu chủ, chúng ta bây giờ nên trở về Giang Bắc rồi nhỉ."
"Ừm, nhưng không cần vội, ghé qua thành phố một chút, có một số việc tôi muốn tìm Long Hành Thiên hỏi cho rõ ràng." Tô Thương thản nhiên nói, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.
Lưu Huy cảm nhận được tâm trạng thay đổi của Tô Thương, trong lòng liền trở nên căng thẳng, anh ấy biết cậu chủ đang vì những lời nói của Long Bình Sinh trước khi chết nói ra mà tức giận, cho nên cũng không có nhiều lời.
"Cái đầm nước này ngược lại là có chút kỳ lạ."
Ngay khi Tô Thương chuẩn bị rời đi, đột nhiên chú ý tới ngọn lửa đỏ cuồn cuộn trong cái đầm ở bên cạnh, ánh mắt anh liền bị thu hút.
"Cậu chủ, Long Bình Sinh nói, đây là Nhật Đàm, đã tồn tại vài vạn năm rồi."
Lưu Huy giới thiệu nói: "Nghe nói cái Nhật Đàm này, có chứa nguồn năng lượng khổng lồ, đối với công pháp võ học tu luyện chí thuần chí dương có rất nhiều chỗ tốt."