"Mặc dù cậu thua, nhưng lại nhận được lời khen của tôi, tuy bại nhưng mà rất vinh dự đó."
"Bạch Khởi tiền bối, bây giờ nói thắng thua, có phải là quá sớm hay không?"
Tô Thương khóe miệng nhếch lên một vị nụ cười, sau đó nói ra: “Đừng quên, tôi có thể vận dụng chí bảo, còn anh thì không thể."
"Thì sao chứ?"
Bạch Khởi nhẹ nhàng cười một tiếng, không thèm quan tâm nói: "Với cảnh giới của cậu, có thể có vũ khí cường đại gì chứ, cho dù có sử dụng, cũng không làm gì được tôi."
"Chi bằng cậu thủ động chịu trói, thành thành thật thật để tôi đánh một trận, có lẽ tôi sẽ cân nhắc đến chuyện vì cậu biết chủ động, mà ra tay nhẹ một chút." Bạch Khởi thoải mái cười nói, rõ ràng hôm nay chính là muốn đánh Tô Thương.
"Nhìn vậy nhưng không phải vậy nha."
"Nhìn chí bảo của tôi đây, tháp Hư Không!"
Tô Thương nhếch miệng lên, sau đó vừa động suy nghĩ, liền lấy ra tháp Hư Không.
Vù!
Tháp Hư Không vừa ra, trong chốc lát, liền có hàng vạn ánh sáng chiếu xuống, bao trùm lấy Tô Thương.
Cái này ánh sáng, chính là mẫu khí của vạn vật, vạn pháp bất xâm, tản ra uy thế kinh khủng.
"Cái gì!"
Sau khi nhìn thấy tháp Hư Không, Bạch Khởi đột nhiên sắc mặt biến đổi, khiếp sợ nói ra: "Đế khí của vị thông thiên đại nhân kia, vậy mà trong tay cậu sao!"
"Ha ha, Bạch Khởi tiền bối, xem ra tin tức liên quan tới tôi, anh nghe được vẫn là quá ít, nếu không chắc chắn phải biết lá bài tẩy của tôi là tháp Hư Không chứ."
Tô Thương cười cười, sau đó nói tiếp: "Có điều, tôi còn có một cái chí bảo, trước đó vô tình lấy được, bởi vì tôi chưa tìm hiểu được lai lịch của nó, nên đã lâu lắm không sử dụng rồi."
"Bạch Khởi tiền bối, anh thật có phúc, hôm nay tôi cũng sẽ đem nó ra, để để anh thưởng thức một chút."
Vừa nói xong, Tô Thương liền động suy nghĩ, nói ra: "Chìa khóa của Đông phủ, ra đi!"
Vù!
Trong lúc đó, một chí bảo cùng loại phóng ra từ trong cơ thể Tô Thương, lơ lửng giữa không trung, tản ra uy thế kinh khủng, làm người sợ hãi.
"Cái...cái gì, chí bảo cường đại như thế, thế mà cậu không chỉ có một cái thôi sao!"