<
Hai chiếc trực thăng bay lên bầu trời, cắt xuyên qua những đám mây, bay trên bầu trời đêm. Đêm nay đã định không yên bình.
Advertisement
Bố cục của chiến trường biên giới phía Nam chắc chắn sẽ trải qua những thay đổi nghiêng trời lệch đất do sự xuất hiện của Tô Thương!
Triệu Thiên Sách đi trước, Tô Thương liền dẫn theo những thành viên Huyết Đồ theo sát phía sau.
Trước khi đi, Tô Thương đã dặn dò Trương Trọng Ngu, để ông ấy cẩn thận đề phòng, nhất định phải bảo vệ tốt cha và ông nội.
Không bao lâu sau, khi Tô Thương đi, tại trang viên nhà họ Tô.
Bây giờ trang viên nhà họ Tô còn một số người làm, hoàn toàn có thể chăm sóc cho Tô Thần Binh và Tô Kiền Khôn những sinh hoạt, ăn uống hàng ngày.
Lại có thêm trụ cột của Dược Vương Điện là Trương Trọng Ngu ở đây, trang viên nhà họ Tô có thể nói là không có chút sơ hở nào.
Lúc này.
Mật thất dưới đất.
Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh nhìn thấy Trương Trọng Ngu, ba người vẫn đang nói chuyện.
"Trương thần y, tôi quên hỏi, em trai Tô Huyền Thiên của tôi lần trước ra tay hóa giải nguy cơ cho nhà họ Tô, xóa sổ hai người Đoàn Tứ Hải, có bị thương không?" Lúc này, Tô Kiền Khôn ân cần hỏi.
Trương Trong Ngu vuốt vuốt sợi râu, khẽ cười nói: "Ha ha, chỉ là một chút vết thương nhỏ mà thôi, Điện chủ đã khỏi hẳn rồi, anh Tô không cần lo lắng đâu."
"Vậy là tốt rồi."
Tô Kiền Khôn thở dài một hơi, đối với một tiếng "anh Tô" này, trong lòng lại có chút tự hào.
Kinh đô thánh thủ Trương Trọng Ngu, tiếng tăm lừng lẫy, trong giới luyện võ có địa vị cực cao.
Nhân vật như vậy, thế mà xưng anh gọi em với mình, quá xem trọng mình rồi.
Có điều.
Trong lòng Tô Kiền Khôn biết rõ, tất cả điều này đều nhờ vào em kết nghĩa của mình, nếu như không phải do Tô Huyền Thiên thì Trương Trọng Ngu sẽ không đối xử với mình khách sáo như vậy.
"Anh Trương."
Tô Kiền Khôn cũng thuận theo để sửa đổi lại xưng hô với Trương Trọng Ngu, thân thiện cười nói: "Em trai Tô Huyền Thiên của tôi, mấy ngày nay có bận rộn không."
"Điện chủ ngày bình thường không hỏi đến chuyện của Dược Vương Điện, mọi chuyện đều là cấp dưới của tôi là Trương Khổ Mộc quản lý, vì thế cậu ấy cũng không quá bận rộn." Trương Trọng Ngu cười nói.
"Ha ha ha, em trai kết nghĩa của tôi tuổi còn trẻ mà đã có được thực lực cao thâm như vậy, chắc chắn thời gian đều dùng để tu luyện rồi, không có thời gian rảnh để quản lý chuyện của Dược Vương Điện, chuyện này có thể thông cảm được."
Sau một hồi nói chuyện sáo rỗng, Tô Kiền Khôn đi thẳng vào chủ đề chính nói: "Anh Trương, Tô Thương cháu của tôi, đêm nay đi theo chiến thần Thiên Sách đến biên giới phía Nam, chuyện này ông biết không?"
Trương Trọng Ngu gật đầu nói: "Tất nhiên là biết rồi, tôi được mệnh lệnh của điện chủ, mấy hôm nay phải luôn ở trang viên, nên có tận mắt nhìn thấy Tô thiếu gia rời khỏi nhà họ Tô mà."