Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Con trai ơi, con ngốc như vậy, một cộng một cũng không biết bằng mấy, cái này không ổn rồi.”   

Tô Thương lập tức dạy đếm ngay tại đó, đầu tiên là đưa cho Tô Tinh Hà một viên, sau đó lại đưa cho cậu bé một viên nữa, sau đó dùng giọng điệu hướng dẫn nói: “Trong tay con có một viên bách thảo đan, cha lại cho con một viên nữa, vậy trong tay con bây giờ có mấy viên?”  

Advertisement

“Hai viên.”  

Tô Tinh Hà liếc mắt nhìn Tô Thương một cái, đồng thời cũng nắm chặt Bách Thảo đan trong tay, sợ bị Tô Thương cướp đi.  

Giỏi lắm!  

Còn biết là có hai viên!  

Xem ra thằng con trai này cũng không phải kẻ ngốc!  

Hôm nay, anh nhất định phải để con trai hiểu rõ bài toán này!  

Tô Thương vô cùng vui vẻ, sau đó cười hỏi: “Con trai à, vậy thì, một cộng một bằng mấy?”  

“Con không biết.” Vẻ mặt Tô Tinh Hà mù mờ trả lời anh.  

“Mẹ kiếp!”  

Tô Thương không nhịn nổi nữa, giơ tay búng trán Tô Tinh Hà một cái, hét lên:  “Con nhìn lại xem trong tay mình có mấy viên Bách Thảo đan!”  

“Dạ hai viên.”  

Tô Tinh Hà ôm đầu, lẩm bẩm nói: “Trong tay con có mấy viên Bách Thảo đan thì liên quan gì tới một cộng một bằng mấy chứ?”  

“Cha…”  

Tô Thương đứng đó cứng họng, cuối cùng anh chỉ đành bất lực thở dài một hơi, ném trả bình lưu ly lại cho Tô Tinh Hà.  

Thôi quên đi.  

Xem ra chuyện dạy con trai học toán giống như gánh thì nặng mà đường thì xa, quả là một nhiệm vụ gian truân đầy vất vả, sau này tính tiếp.  

“Cha ơi.”  

Tô Tinh Hà lấy được cả bình Bách Thảo đan nên vui sướng muốn chết, sau đó cậu bé nhìn quanh bốn phía, hai mắt sáng ngời nói: “Đây là chỗ nào vậy ạ, tại sao lại có nhiều dược liệu, đan dược và các thứ linh tinh khác vậy ạ. Kho nhà con còn chẳng nhiều bảo bối bằng ở đây đâu.”  

“Bảo khố của cung thành nước D.”  

Tô Thương vừa đáp lại vừa thu thập đồ vật ở tầng hai bảo khố, cất vào trong vòng lưu trữ.  

Chỉ thấy tay anh vung lên một cái thì sẽ có một vật phẩm biến mất, sau đó nó sẽ xuất hiện bên trong vòng lưu trữ.  

“Cung thành nước D ạ?”  

Tô Tinh Hà dường như nghĩ tới chuyện gì đó, cậu bé lẩm bẩm tự nói: “Con nghe nói nước D có một vị cao thủ đã đạt tới cảnh giới Thần tông, thực lực của ông ta không chênh lệch nhiều lắm so với thực lực thật sự của ba thế lực lớn, đã sống gần ba trăm năm rồi.”  

“Vị cao thủ đó thành lập nước D chỉ là để cướp đoạt vật tư giúp ông ta mà thôi.”  

“Ông ta cho xây dựng một toà bảo khố dưới lòng đất, chuyên môn dùng nơi đó để chứa đồ. Nghe nói vật tư bên trong ngay cả ba thế lực lớn cũng phải ghen tị mà thèm nhỏ dãi, không ngờ là…”  

Tô Tinh Hà đang nói, kết quả thấy được động tác của Tô Thương thì nghi hoặc nói: “Cha ơi, cha đang làm gì thế?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK