Tô Thần Binh nghe đến lời này, lập tức im bặt, không có cách gì phản bác lại, cha mình nói có lý quá mà.
Nhưng mà sau đó Tô Thần Binh lại nhỏ giọng nói: "Nếu như ông nội Tô Vô Kỵ có ở đây thì tốt rồi, cha, chênh lệch giữa cha và ông nội..."
Advertisement
"Con còn dám mạnh miệng hả!"
Tô Kiền Khôn có chút xấu hổ, bèn bổ xuống đầu của Tô Thần Binh một tràng hành động thể hiện "tình cảm cha con nồng ấm", Tô Thần Binh đau đớn hét lên.
Mọi người ở nơi đó nhìn thấy cảnh tượng này đều nhao nhao lên bật cười, không khí nhẹ nhàng đi không ít.
Tô Thương cũng không xen vào việc giữa Tô Thần Binh và Tô Kiền Khôn, dù sao một người là cha, một người là ông nội, giúp ai cũng không hợp lý.
Lúc này.
Tô Thương nhìn sang Tô Thanh Y, mở miệng nói: "Tô Thanh Y, cảm thấy thế nào rồi?"
Lúc nãy, Tô Thương đã cứu được mạng sống của Tô Thanh Y, nhưng ông ấy đã mất đi tay chân của mình, đã không tìm lại được nữa rồi, cho nên cũng không có cách gì nối lại được.
Còn nữa.
Thực lực của Tô Thanh Y cũng thật không còn sót lại chút gì, ông ấy đã trở lại thành một người bình thường.
"Tiểu thiếu gia, cám ơn cứu mạng của cậu, tôi bây giờ cảm thấy rất tốt, chỉ là..."
Tô Thanh Y nằm trên đất, nhìn chân tay của mình đã cụt lủn, biểu cảm có chút phức tạp, thở dài một hơi thật sâu.
"Ông đừng suy nghĩ nhiều, cũng đừng lo lắng, tôi có cách giúp ông hồi phục lại trạng thái đỉnh phong của mình."
Tô Thương trấn an nói: "Ông đã vì nhà họ Tô bỏ ra quá nhiều rồi, bảo vệ Côn Luân hơn 100 năm, từ nay về sau, đến phiên nhà họ Tô bảo vệ cho ông."
"Tiểu thiếu gia..."
Tô Thanh Y vô cùng cảm động, nước mắt từ hốc mắt chảy ra, cắn răng nói: "Nhưng tôi không muốn như vậy, cậu vừa nói, có thể khiến tôi hồi phục lại trạng thái đỉnh phong của mình là thật sao?"
"Ừm."
Tô Thương gật đầu nói: "Chỉ cần tìm được tay chân thích hợp, cộng thêm ít dược liệu thì có thể giúp ông trở thành người bình thường rồi."
"Vốn dĩ tôi cũng định dùng cái cơ thể kia của Trường Phong, ông ta là người tu chân cảnh giới nguyên anh sơ kỳ, cũng khá là phù hợp, sau khi nối lên thì ông sẽ càng mạnh hơn."
"Chỉ là, cơ thể của lão già kia có chút khô queo rồi, xấu quá đi mất, tôi sợ ảnh hưởng đến phong thái nho nhã của ông, sau này không thuận tiện cho ông kiếm vợ, cho nên tôi mới thôi đi." Tô Thương cười nói.
"Ha ha."
Nghe đến lời này, tâm trạng của Tô Thanh Y trở nên tốt hơn rất nhiều, vui vẻ cười lớn.