Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô chính là Nam Cung Ấu Vi, lúc này đang tu luyện, hai tay nắm ngọc thạch, từng luồng linh khí không ngừng tràn vào cơ thể cô.  

"Cậu chủ, đây là Nam Cung Ấu Vi, khả năng tu luyện thiên phú, ở gia tộc Nam Cung không ai bằng."  

Advertisement

Nam Cung Ngự giới thiệu: "Trước đó không lâu, tiểu nữ đã hoàn thành một lần đánh vỡ Kim đan, bây giờ ở vào cảnh giới giả đan nhất chuyển."  

"Tôi biết cô ấy, lúc ở núi Võ Đang, cô ấy và Đông Phương Minh Nhật của gia tộc Đông Phương đứng chung một chỗ, tôi cũng từng gặp qua một lần."  

Advertisement

Tô Thương cười cười, sau đó ánh mắt nhìn vào Nam Cung Ấu Vi, nhất thời tỏ vẻ cực kỳ hứng thú, bắt đầu nghiêm túc đánh giá.  

"Cậu chủ."  

Nam Cung Ngự thấy vậy, nhất thời hưng phấn, tác hợp nói: "Nếu như cậu có hứng thú với con bé, đêm nay có thể cho nó phục vụ cậu."  

"Con bé chưa đính hôn, chưa từng kết hôn, vẫn đang trong sạch đó." Nam Cung Ngự nói thêm.  

Tô Thương nghe nói như thế, thu lại ánh mắt, cũng không trả lời lại chuyện hầu hạ, chỉ nói: "Nam Cung Ngự, cô ấy không phải con gái ông, hai người cũng không có cùng huyết thống."  

"Quả nhiên không thể lừa được cậu chủ."  

Nam Cung Ngự nói thật: "Là thế này, cậu chủ, Nam Cung Ấu Vi là đứa trẻ do cha Nam Cung Dận của tôi nhặt về, từ nhỏ lớn lên tại gia tộc Nam Cung, trên danh nghĩa là con gái của tôi."  

"Cách đó không lâu, Phong Khê thiếu đến gia tộc Nam Cung, liếc một chút liền chọn trúng Ấu Vi, thậm chí còn nói khi từ núi Cửu Phong trở về thì sẽ cưới Ấu Vi."  

Nam Cung Ngự nói tiếp: "Có điều, bây giờ cậu chủ ra tay, Phong Khê thiếu gia chắc chắn phải chết, tất nhiên không cưới được Ấu Vi rồi, nếu cậu chủ không chê, có thể đưa về phòng, coi như đây là hiếu kính chút tâm ý của gia tộc Nam Cung chúng tôi."  

"Không cần phải thế."  

Tô Thương khoát khoát tay, sau đó cười nói: "Cái tên Phong Khê thiếu gia này, quả nhiên độc ác thật nha, chắc là nhìn ra được Nam Cung Ấu Vi không phải tầm thường, có nên mới muốn có được cô ấy."  

"Không tầm thường?" Nam Cung Ngự nghi ngờ nói: "Cậu chủ, xin chỉ giáo?"  

"Người con gái này, không phải người bình thường, nếu tôi không nhìn nhầm, thì cô ấy thậm chí...không phải là người."  

Tô Thương vừa dò xét Nam Cung Ấu Vi, vừa nói: "Cô ấy là một khối ngọc thạch, sinh ra được ý thức, hấp thụ tinh hoa của trời đất vì thế mới có thể biến thành hình người."  

"Nam Cung Ngự, gia tộc Nam Cung các ông, có phải có loại chí bảo ngọc thạch phải không?" Tô Thương đột nhiên hỏi.  

"Cái này...vâng!"  

Nam Cung Ngự không giấu diếm mà nói thật: "Gia tộc Nam Cung chúng tôi, quả thực có một chí bảo, gọi là  m dương song ngư."  

"Chí bảo này, vẫn luôn do cha Nam Cung Dận của tôi giữ nó, khoảng nửa năm trước, sau khi giới luyện võ biến đổi, Thập đại cổ tộc tổ chức hội nghị, cùng bàn bạc chuyện đối phó với giới luyện võ."  

"Cha tôi đại diện cho gia tộc Nam Cung đi tham dự, vẫn luôn không thấy trở về, sau đó chúng tôi phát hiện ra xác của ông ấy, không biết bị kẻ nào hãm hại."  

Nam Cung Ngự nghĩ Tô Thương muốn  m dương song ngư, liền nói: "Chí bảo  m dương song ngư của gia tộc Nam Cung, cũng biến mất theo rồi, không biết tung tích."  

"Sau khi giới luyện võ biến đổi?" 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK