Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Quỷ Ảnh nghe vậy, không kìm được cơn giận nói: “Được, chàng trai, nếu cậu đã không biết sống chết ra sao, thì để tôi thành toàn cho cậu!”  

Vừa nói xong, Quỷ Ảnh liền nghiêng người, thử xem trình độ của Tô Thương như thế nào.  

Advertisement

Cho dù không phát hiện ra cảnh giới của người bỗng dưng xuất hiện này, nhưng anh ta đã kết luận người này cũng không mạnh lắm.   

Thiếu sơn chủ đã từng nói, tốt nhất là giết Thạch Cửu Thiên, cho nên Quỷ Ảnh mới không muốn cứ vậy mà chạy thoát.   

Anh ta chuẩn bị thăm dò trước một chút, nếu như người thanh niên cầm thanh kiếm trong tay kia, không phải là cao thủ, thì ngay lập tức anh ta giết giết hai người này cùng một lúc luôn.   

Advertisement

Nếu như đối phương có thể chống lại được mình, vậy mình sẽ chạy thoát.   

Dù sao Thạch Cửu Thiên đã chịu một đòn, bị thương nặng rồi, chắc chắn sẽ không thể nào tham gia đại hội võ thuật của các tông phái vào ngày mai được.nhiệm vụ của mình coi như đã hoàn thành.  

“Muốn tới gần tôi sao?”  

Tô Thương thấy vậy, liền đứng yên tại chỗ, sau đó cầm kiếm Thương Khung trong tay, nhanh chóng phi ra kiếm khí màu vàng.   

Vèo!  

Vèo!  

Vèo!  

Trong chốc lát, vô số những tia kiếm khí như hình trăng lưỡi liềm được phi ra, tập kích về phía Quỷ Ảnh, ép Quỷ Ảnh lui về sau.  

“Kiếm khí mạnh thật!”   

“Cậu thanh niên này, thực lực cũng không mạnh lắm, nhưng nhát kiếm này, lại không giống bình thường!”   

“Thanh kiếm này, có thể tăng thêm sức chiến đấu, nếu mình có được nó, thực lực chắc chắn sẽ tăng lên!”  

Quỷ Ảnh nhìn một cái là thấy được sự siêu phàm của thanh kiếm Thương Khung kiếm bất phàm, lòng dạ bỗng thay đổi.   

Thế là.  

Anh ta dốc hết sức lực, định phân cao thấp với Tô Thương, trong nháy mắt cơ thể liền biến thành một làn khói màu đen, biến mất trong không trung.    

“Ha ha, loại thủ đoạn tàn hình này, ở trước mặt tôi cũng chỉ là mấy trò vặt vãnh hèn mọn mà thôi.”    

Tô Thương liên tục cười một cách lạnh lùng. cười lạnh liên tục.  

Anh ấy có được linh hồn của Tiên Đế, nên cảm nhận rất khác người, dù Quỷ Ảnh có biến thành một đám sương mù, thì anh ấy vẫn có thể đoán ra chính xác được vị trí của đối phương.   

Vèo!  

Vèo!  

Vèo!  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK