Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Xã hội đen?"  

<

"M* nó chứ."  

Advertisement

"Còn nhỏ không lo học hành, lại muốn làm xã hội đen."  

Tô Thương tức khí chửi ầm lên, sau đó lại nhớ ra một chuyện bèn hỏi: "Đúng rồi, nó đã là cảnh giới tông sư rồi còn cướp cường khí đan làm gì chứ?"  

"Tôi và Vương Trại núp trong bóng tối, đại khái nghe nói là Tinh Hà thiếu gia dường như không phải cho mình dùng, mà giúp cô gái tên Lý Kỳ Kỳ cướp."  

Lưu Huy nói tiếp: "Cậu ấy gọi Kỳ Kỳ là chị gái, muốn giúp Kỳ Kỳ tấn cấp hóa kình."  

"Mà điều kiện trao đổi chính là Kỳ Kỳ sẽ giới thiệu cho cậu ấy cô bạn thân xinh đẹp của mình để làm vợ của Tinh Hà thiếu gia."  

Lưu Huy tủm tỉm cười nói: "Đại...đại khái là như vậy, Tinh Hà thiếu gia và Kỳ kỳ đã đi xa rồi, chắc là về đến nhà rồi."  

"Ừm, được rồi, tôi biết rồi."  

Tô Thương gật gật đầu, sau đó cúp điện thoại, sắc mặt vô cùng khó coi.  

"Đáng ghét mà, ông đây một đời anh hùng, lại bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, xã hội đen cái đầu nhà mày!" Tô Thương nghiến răng, chiếc điện thoại sắp bị anh bóp nát bét rồi.  

Lúc nãy khi nói chuyện điện thoại với Lưu Huy, Lý Nguyệt đều ở bên cạnh, nội dung cuộc nói chuyện cô đều nghe thấy rõ ràng hết.  

Giờ phút này nhìn thấy Tô Thương tức giận như vậy, Lý Nguyệt không khỏi cười nói: "Ha ha, Tô Thương, một đời anh hùng của anh, xem như được rồi nhé."  

"Chẳng trách Tô Tinh Hà còn nhỏ như vậy, mà mưu ma chước quỷ cũng nhiều ghê, thì ra là con trai của anh, coi như cũng hiểu rồi nha, cha nào con nấy mà." Lý Nguyệt cười trêu chọc nói.  

"Vợ à, em nói mấy lời này không có ý nghĩa gì hết trơn."  

Tô Thương đen sầm mặt lại, sau đó ngồi xuống bên cạnh Lý Nguyệt, ôm Lý Nguyệt vào lòng rồi tò mò hỏi: "Vợ à, em biết Tô Tinh Hà là con trai của anh mà em không tức giận sao?"  

"Em tức giận gì chứ?"  

Lý Nguyệt vén mấy sợi tóc trước trán, mỉm cười nói: "Em đã chấp nhận Tuyết nhi rồi, cũng đã tiếp nhận Du Du, vậy thì đương nhiên cũng có thể chấp nhận Tinh Hà."  

"Tinh Hà là Tuyết nhi mạo hiểm cả mạng sống để sinh con ra cho anh, cứ coi như anh không cần nó, thì em vẫn cần!"  

Lý Nguyệt cười nói tiếp: "Lần đầu tiên em gặp Tinh Hà, em đã cảm thấy tên nhóc này rất vừa mắt, ha ha, không ngờ nó lại là anh trai của Du Du."  

"Tô Thương, con trai khá nghịch ngợm, Tinh Hà từ nhỏ đã không có cha dạy bảo, nó biến thành bộ dạng như bây giờ, anh cũng có một phần trách nhiệm đó."  

Lý Nguyệt dựa vào lòng của Tô Thương, ngẩng đầu lên nhìn Tô Thương, nghiêm túc căn dặn: "Cho nên, Tô Thương, đợi lát nữa nó về rồi, anh đừng đánh nó, nói chuyện đàng hoàng với nó, kiên nhẫn dạy bảo, nó còn nhỏ, sau này sẽ còn thay đổi."

“Ừ, anh biết rồi.”  

Tô Thương cúi đầu, hôn lên trán của Lý Nguyệt, cảm động nói: “Vợ à, không ngờ em lại thấu tình đạt lý đến vậy, anh…”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK