“Đại thiếu gia, pháp trận do ngài bố trí thực sự mạnh như vậy sao?” Lúc này, Tiêu Đình tò mò hỏi.
“Ừm.”
Tô Thương gật đầu, sau đó nhìn về phía Tiêu Đình, khẽ cười nói: “Sau này nếu có người đột nhập, cậu sẽ biết sức mạnh của Cửu m Cửu Dương trận.”
Vừa nói, ngón tay Tô Thương vừa niết quyết, đưa một tia sáng vào trong đầu Tiêu Đình, sau đó nói: “Tôi đã gửi cho cậu phương pháp mở trận pháp, nếu có kẻ địch tấn công, hãy trực tiếp mở nó ra.”
“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, bán bộ Thần tông sẽ tới cũng phải đẫm máu nuốt hận.”
“Vâng!” Tiêu Đình vô cùng kích động, ánh mắt nhìn Tô Thương đầy cung kính.
“Ừm.” Tô Thương nhẹ gật đầu, đưa mắt nhìn về hướng một giờ, ở đó không có cái gì, anh lại đối mặt với không khí nhẹ giọng nói: “Trương Trọng Ngu.”
Trước đó, Tô Thương đã phân phó cho Trương Trọng Ngu bảo vệ trang viên nhà họ Tô, Trương Trọng Ngu không từ chối.
Lúc này, Trương Trọng Ngu đang ẩn ở trong bóng tối, không bị lộ ra hơi thở.
“Không phải Điện chủ không tìm được tung tích của tôi sao, tại sao bây giờ lại đoán ra vị trí của tôi, chẳng lẽ là đoán ra sao?”
Trương Trọng Ngu trong bóng tối đầy tò mò, quyết định không hiện thân, để xem Điện chủ sẽ phản ứng như thế nào.
“Trương Trọng Ngu.” Tô Thương vẫn nhìn chằm chằm phương hướng một giờ, có chút bất mãn: “Nếu còn không đi ra, tôi sẽ tức giận.”
“Điện chủ bớt giận.”
Trương Trọng Ngu lập tức xuất hiện, cười khổ nói: “Điện chủ, không phải ngài không thể phát hiện ra tôi sao, vì sao lần này lại biết tôi ẩn thân ở đâu?”
“Ha ha, ai nói tôi không phát hiện ra ông?” Tô Thương nở một nụ cười đầy ẩn ý, cũng không giải thích quá nhiều.
Thực ra, sau khi bước lên Luyện Khí tầng chín, anh có thể cảm nhận được sự tồn tại của Trương Trọng Ngu. Chẳng qua lúc trước, anh cố ý nói mình không phát hiện ra, chỉ là đang thử Trương Trọng Ngu mà thôi.
Nếu Trương Trọng Ngu chiếu lệ với mình, không ở trong trang viên nhà họ Tô vào lúc này, thì tiếp theo Tô Thương phải cân nhắc xem có nên nâng cao năng lực của Trương Trọng Ngu hay không.
Bây giờ xem ra Trương Trọng Ngu đã nghe theo mệnh lệnh của mình, cho thấy ông ta vẫn đặt thân phận Điện chủ của mình ở trong lòng, cho nên Tô Thương tương đối hài lòng.
“Trương Trọng Ngu, tôi phải ra ngoài một chuyến, bảo vệ trang viên cho tốt, còn Tiêu Đình, thời khắc mấu chốt nhớ khởi động trận pháp.”
Lúc này Tô Thương bỏ lại một câu, rời khỏi trang viên nhà họ Tô.
Bản thân bế quan tu luyện sáu ngày, khôi phục thực lực lại mất một ngày, không liên lạc với Lý Nguyệt suốt bảy ngày, cũng không biết vợ như thế nào rồi. Còn có nhóc con Tô Tinh Hà kia, không biết có gây chuyện hay không, cho nên Tô Thương quyết định đi xem thử.
“Chào Điện chủ.”