Tô Thương khẽ cười nói: "Đừng nói là cảnh giới Nguyên anh, dù là ông có đặt chân đến Hóa thần, Độ kiếp, chỉ cần ông dám có ý đồ không tốt với tôi, chỉ cần một ý nghĩ trong đầu tôi thôi, cũng khiến cho ông hồn phi phách tán như cũ."
Advertisement
"Tiểu nhân không dám." Nam Cung Ngự nơm nớp lo sợ nói.
"Tốt nhất là như thế."
Advertisement
Tô Thương cời cười, sau khi nói chuyện, liền tự lẩm bẩm: "Sức mạnh pháp tắc ở trái đất, là có tồn tại, trước đó mình đặt chân đến cảnh giới Nguyên anh, sở dĩ không có lôi kiếp là vì mình ở bên trong trận pháp bảo vệ, ngăn cách lôi kiếp, nhưng vì sao Nam Cung Ngự đột phá đến cảnh giới Nguyên anh, cũng không sinh ra lôi kiếp chứ?"
Nghĩ đến đây, Tô Thương nhìn thoáng qua Nam Cung Ấu Vi đang tu luyện, nhất thời như hiểu ra.
"Lôi kiếp có tới, có điều đã bị cô ấy hấp thụ hết...lôi kiếp cũng được tính là sức mạnh của trời đất, m dương song ngư, thứ này thật không đơn giản nha."
"Cho dù ở Huyền thiên tiên vực, m dương song ngư cũng được coi là thứ cực kỳ tối cao, thành tựu trong tương lai của cô ấy, chắc chắn kinh người, hy vọng có thể trở thành trợ thủ để đối phó với Tiên đế ngoại vực."
Tô Thương nhẹ nhàng cười một tiếng, sau đó liền mở miệng nói: "Nam Cung Ngự, chúng ta đi thôi, qua núi Cửu Phong."
"Vâng!"
Nam Cung Ngự cung kính đồng ý.
"Thạch nữ, chờ mong cô xuất quan, có duyên gặp lại, đến lúc đó nhớ kỹ phải để tôi xem rốt cuộc cô có trơn hay không trơn nha."
Trước khi đi, Tô Thương không quên trêu chọc Nam Cung Ấu Vi...
"Tô Thương!"
Nam Cung Ấu Vi mặc dù đang tu luyện, nhưng nghe đến những lời trêu chọc của Tô Thương lập tức nổi giận đến phát run, hận không thể ăn tươi nuốt sống Tô Thương ngay được.
"Hử?"
Nhưng tiếp theo đó, Nam Cung Ấu Vi bỗng nhiên phát hiện ra, tâm cảnh của mình bị ảnh hưởng vậy mà lại được nâng cao lên rồi.
"Bao lâu nay, lòng mình vẫn bình lặng như mặt nước, cho dù là Phong Khê thiếu gia có buông lời muốn cướp lấy sức mạnh của trong cơ thể của mình thì mình vẫn thản nhiên như không, bởi vì anh ta không hề dám ra tay."
"Mình chính là cháu gái cưng của Nam Cung Diệu, cha mình lại là con gái của ông chủ Nam Cung Ngự của gia tộc Nam Cung, từ nhỏ đến lớn không ai dám hỗn láo với mình."
Nam Cung Ấu Vi nói: "Lại thêm, mình lại còn có một trái tim bằng đá, cho nên cảm xúc của mình ít khi bị làm cho dao động, do đó tâm cảnh càng khó để cải thiện được."
"Vừa nãy bị Tô Thương chọc giận, thì tâm cảnh của mình lại có chút buông lỏng xuống rồi!"
Nam Cung Ấu Vi không nhịn được đoán: "Lẽ nào là Tô Thương đã sớm nhìn ra được con người thật của mình, cho nên mới mở miệng trêu chọc, mục đích là muốn giúp mình tu luyện sao?"
Nghĩ đến đây, biểu cảm của Nam Cung Ấu Vi có chút phức tạp, bỗng nhiên cô ta cảm thấy có chút áy náy.
Tô Thương giúp mình như vậy, nhưng lúc nãy mình còn hận không thể giết chết được anh ta, chuyện này... Haiz, mình không nên như vậy mà.
"Tô Thương, tôi nợ anh một ân tình."
"Nam Cung Ấu Vi tôi có ơn tất báo, chờ tôi xuất quan rồi thì nhất định sẽ báo đáp anh."