Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chúng ta cứ núp ở phía sau, nếu như giới luyện võ không chịu nổi một đòn thì không còn gì tốt hơn, nhưng nếu giới luyện võ khủng bố quá mức thì chúng ta có thể trực tiếp mời Kiếm Thần đại nhân ra tay."  

Đông Phương Diệu nói: "Dù sao Kiếm Thần đại nhân cũng chỉ là muốn tìm hiểu giới luyện võ, ai ra mặt cũng giống nhau cả."  

"Ông nói có lý."    

Nam Cung Dận gật đầu, sau đó nói: "Mười mấy ngày trước, biểu hiện của Minh Nhật và Ấu Vi ở núi Võ Đang khiến tôi vô cùng không hài lòng, tụi nó vậy mà chưa chiến đấu đã bỏ đi, thật sự khiến cổ tộc quá mất mặt, cũng nên để chúng nó biết được cái gọi là gió tanh mưa máu đi."  

Đông Phương Diệu nghe đến lời này, khẽ nhếch miệng lên cười, liếc nhìn Nam Cung Dận với một chút ý tứ sâu xa, dường như ông ta đã nhìn thấu điều gì đó, nhưng ông ta cũng không nói nhiều.  

"Ông chủ Đông Phương, nếu như mà đã quyết định như vậy thì tôi trở về trước đây, sắp xếp ổn thỏa mọi việc xong, thì sau đó tôi cũng sẽ bế quan tu luyện." Nam Cung Dận nói.  

"Cung tiễn tiền bối."  

Đông Phương Diệu và Hạ Hầu Ấn đồng thời mở miệng nói, tiếp đó tiễn đưa Nam Cung Dận rời khỏi phòng hội nghị.  

"Kỳ lạ, tiền bối Nam Cung bình thường vô cùng cao ngạo, nghiêm túc thận trọng, cũng không nói nhiều, hôm nay sao lại giải thích nhiều như vậy, hơn nữa lại vô cùng hòa nhã, gần gũi."  

Sau khi tiễn Nam Cung Dận đi, Hạ Hầu Ấn nghi hoặc nói.  

"Ha ha!"  

Đông Phương Diệu lại mỉm cười, nhỏ tiếng nói: "Đều không phải là một người, thái độ đương nhiên cũng phải khác rồi."  

“Có ý gì?” Hạ Hầu Ấn nhíu mày, khó hiểu hỏi.  

“Nam Cung Dận này, cũng không phải là Nam Cung Dận!”  

Đông Phương Diệu nhẹ nói: “Nam Cung Dận chân chính, đã chết ở núi Võ Đang rồi!”  

“Cái gì!”  

Hạ Hầu Ấn chấn động nói: “Chuyện này không thể nào, có thể phân thân được sao? Làm sao ông ta có thể mạo hiểm đến núi Võ Đang?”  

“Mạo hiểm?”  

Khóe miệng Đông Phương Diệu cong lên nói: “Lúc ấy không có ai biết là mạo hiểm, bởi vì từ xưa đến nay, cổ tộc chúng ta đều có thể nắm được giới luyện võ.”  

“Tôi đoán Nam Cung Dận cảm thấy cổ tộc đã ổn định, cho nên mới đích thân tới đó.”  

Đông Phương Diệu nói tiếp: “Kết quả không ngờ, núi Võ Đang lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bản thể của ông ta đã bị giết chết, hoàn toàn biến mất.”   

“Không thể nào.”   

Hạ Hầu Ấn lắc đầu nói: “Nam Cung Dận chân chính ít nhất là cảnh giới Giả Đan ngũ chuyển, núi Võ Đang ai có thể giết ông ta được chứ?”  

“Theo tin tức tôi nghe được, Tây Dao của nhà họ Tây cũng đến núi Võ Đang, nhưng cho dù là Tây Dao có ra tay thì Nam Cung Dận cũng có khả năng chạy thoát, không thể bị giết được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK