Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Chỉ có điều, tôi vẫn luôn không có cửa để bước ra, sau khi giới luyện võ biến đổi, tôi như là khai mở cảnh cửa của chính mình, cảnh giới lên như chẻ tre, hai tháng trước cũng đã đặt chân đến bán Võ thánh rồi."  

***Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

Trương Trọng Ngu vuốt vuốt sợi râu, nói tiếp: "Bây giờ, tôi bất kỳ lúc nào cũng có thể lấy đặt chân đến cảnh giới Võ thánh chân chính, chỉ là tôi không muốn nóng vội mà thôi, vì thế nên mới từ từ đột phá tiếp."  

"Rất được đó nha."  

Tô Thương hài lòng gật đầu, vội nói tiếp: "Tư chất của ông rất tốt, tích lũy sử dụng lâu dài, đoán chừng sau khi đặt chân đến cảnh giới Võ thánh, thì việc đặt chân đến cảnh giới Võ thần không phải là việc khó."  

"Điện chủ phán đoán không sai, tôi cũng có loại cảm giác này."  

Trương Trọng Ngu gật gật đầu, sau đó cười nói: "Nhưng so với Điện chủ, còn kém xa tít tắp, Vũ thánh chỉ cùng lắm có thể so với Nguyên Anh, tôi còn không phải Võ thánh, cậu chủ đã có thể gạt bỏ được Nguyên Anh đỉnh phong rồi."  

"Chờ lúc tôi đặt chân Võ thần, Điện chủ chẳng phải là có thể giết cao thủ độ kiếp bên trên Hóa Thần rồi sao?" Trương Trọng Ngu nịnh bợ nói.  

Tô Thương bây giờ đang rất lo lắng đến chị gái mình, vô tình nghe thấy người khác nịnh bợ, liền trực tiếp hỏi: "Trương Trọng Ngu, thầy thuốc ở Dược Vương điện thầy thuốc, có hay không Vân Cương, có thể hay không giúp ta hỏi thăm một chút, trong núi lớn ở Vân Cương, có cái gì quỷ dị hay sao?"  

"Điện chủ muốn hỏi, có phải là chuyện có người vô cớ mất tích ở ngọn núi nổi tiếng gần Vân Cương phải không?" Trương Trọng Ngu dừng một chút, dò hỏi.  

"Đúng."  

Tô Thương nhíu mày nói: "Sao ông biết, chẳng lẽ ngươi nghe nói qua sự kiện kia?"  

"Ừm!"  

Trương Trọng Ngu nói thật: "Chuyện này động tĩnh ồn ào rất lớn, Dược Vương Điện có hai thầy thuốc, cũng là người địa phương Vân Cương, cũng vì hiếu kỳ mà hai người đó từ khi trở về Vân Cương đến nay, kết quả đến nay chưa quay lại."  

"Tôi sai người hỏi thăm một chút, hình như có liên quan trực tiếp đến đương kim hoàng thượng Long Hành Thiên, bởi vì Long Hành Thiên gom rất nhiều đá năng lượng cùng dược tài, đưa đến núi lớn Vân Cương."  

Trương Trọng Ngu nói ra suy đoán của  chính mình: "Trong núi lớn này, hình như có cao thủ tồn tại, mà không phải là cao thủ thực sự, căn cứ vào suy đoán của tôi, có lẽ người dẫn đầu là... là tu luyện tà pháp!"  

"Long Hành Thiên cùng cái người tu luyện tà pháp kia, tất nhiên có liên quan với nhau, nếu không sẽ không đưa tặng tư nguyên như thế!"  

Trương Trọng Ngu tiếp tục nói: "Bây giờ núi lớn Vân Cương đã bị liệt là cấm địa, có binh lính trấn giữ, người bình thường không có cách nào tiến vào, nếu như có một số người luyện võ hay người tu chân nào không nghe lệnh mà tiến vào tìm hiểu, kết quả đều không ngoại lệ, toàn bộ đều mai danh ẩn tích, có ít hài cốt của người còn được đưa đến dưới chân núi lớn."  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK