Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Thần Binh đang nói, bỗng nhiên nhận ra được một chuyện, đột nhiên vui vẻ nói: "Tô Thương, con có thể xuống giường được, vết thương của con đã khỏi hẳn rồi sao?"  

<

"Ừm."  

Advertisement

Tô Thương gật đầu, sau đó nửa đùa nửa thật nói: "Cha, nhưng mà con có nghe nói, bây giờ cha trở thành người tàn phế rồi, có thể là cả đời nằm trên giường, cha lại độc ác với con, cẩn thận con rút ông dưỡng khí ra, dù là bác sĩ nói cha còn có thể cấp cứu thì con cũng nhất định sẽ rút."  

"Này, thằng nhóc khốn nạn kia, uổng công ông đây nuôi dưỡng mày lớn như thế!” Khuôn mặt Tô Thần Binh tối sầm lại nói.  

"Ha ha, cha yêu à, con đùa với cha thôi, Hoa thần y đã tìm được phương pháp chữa bệnh cho cha và ông nội rồi, hai người sẽ rất nhanh chóng có thể đứng dậy được thôi."  

Tô Thương vừa cười vừa nói: "Hai người vui vẻ lên chút, đừng có mà sầu não uất ức nữa."  

Từ đầu đến cuối, anh ấy vẫn luôn tin mình có thể luyện chế thành công Sinh xương đan, để chữa bệnh cho cha và ông nội.  

Vì thế, Tô thương nhìn thấy cha và ông nội nằm ở trên giường, không khí có chút bi thương, mới có thể mở miệng nói đùa, xua tan không khí bi thương bên trong mật thất.  

"Thật sao?" Tô Thần Binh nghe được lời Tô thương nói, đột nhiên cực kỳ vui sướng.  

Tô Kiền Khôn kích động, đồng thời nói: "Tô Thương, chuyện này là thật sao?"  

"Vâng."  

Tô Thương cười cười nói: "Hoa thần y đã đi thu thập dược liệu rồi, việc hai người đứng dậy được chỉ là sớm muộn mà thôi."  

"Ha ha, quá tốt rồi!"  

Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh nhận được câu trả lời, thi nhau nở nụ cười, cảm xúc rõ ràng chuyển biến tốt đẹp hơn.  

"Cha, ông nội, người đêm hôm đó, rốt cuộc là ai, khi con đến đó, sao lại thấy tên kia muốn giết hai người chứ?" Lúc này, Tô Thương hỏi lại.  

Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh nghe vậy, hai người nhìn nhau, sau đó đều lựa chọn im lặng.  

Sau khi dừng lại khoảng vài giây, Tô Kiền Khôn mở miệng nói: "Tô Thương, chuyện này sớm muộn gì con cũng phải biết, có điều, cũng không biết con có dũng khí để nghe hay không?"  

"Có!"  

Tô thương nghiêm túc nói: "Là một phần tử của nhà họ Tô, con muốn cùng nhà họ Tô tồn vong!"  

"Huồng hồ bây giờ, con đã là người luyện võ rồi, mà lại đang tiến bộ thần tốc đây.”  

Vừa nói, Tô Thương phóng ra một luồng chân khí, ngụy trang cho bản thân mình trở thành hóa kình đỉnh phong, sau đó tiếp tục nói: "Ông nội, ông nhìn xem, cháu đã đặt chân đến hóa kình đỉnh phong rồi."  

"Thật sự là hóa kình đỉnh phong!”  

"Ha ha, tốt tốt tốt, không hổ là cháu trai của ông, đã không tu luyện thì thôi, vừa tu luyện thì đã tiến bộ kinh người rồi!"  

Tô Kiền Khôn quan sát Tô Thương một lúc, lộ ra vẻ cực kỳ vui sướng, sau đó đưa ra quyết định: "Thế này đi, một tuần sau là đến ngày giỗ của mẹ cháu, đến lúc đó, ông sẽ để cho Thần Binh nói rõ hết tất cả mọi chuyện cho cháu biết."  

"Cha!" Tô Thần Binh nghe vậy, thoáng nhìn sang Tô Kiền Khôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK