Mục lục
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Vậy thì tốt.”  

Tô Dực Cân gật đầu nói: “Em trai, cha và ông nội vẫn đang ở dưới mật thất tu luyện, em đi chào tạm biệt bọn họ chứ?”  

Advertisement

“Vốn dĩ em cũng muốn đi, nhưng giờ nghĩ lại, vẫn thôi đi vậy, tránh làm cho bọn họ lo lắng.”  

Tô Thương khẽ cười nói: “Đợi em trở về rồi, lại gặp bọn họ, chị, chị giữ bí mật giúp em nhé.”  

Advertisement

“Được, dù sao bọn họ biết rồi, cũng không giúp được gì.” Tô Dực Cân khẽ gật đầu, sau đó hiếu kỳ hỏi: “Em trai, tiện nói cho chị biết át chủ bài của em là gì không, vậy mà lại có thể khiến cho em tự tin đến vậy, thậm chí còn khiến em có thể khiêu chiến với toàn bộ giới luyện võ luôn.”  

“Ha ha.”  

Tô Thương không hề giấu diếm, thành thực nói: “Chị, tối hôm trước, ở Giang Bắc xảy ra hiện tượng sấm sét, chị có biết không?”  

“Ừm, chị có xem trực tiếp, quá đáng sợ rồi, ở trong tầng sấm sét đó hình như còn có một con hồ ly đang độ kiếp.”  

Tô Dực Cân nói tiếp: “Nhưng mà, nhà chức trách đã tuyên bố rồi, nói đó chỉ là ảo ảnh gây ra bởi khúc xạ ánh sáng mà thôi, tất cả chỉ là ảo ảnh, trên thực tế không có tầng sấm sét nào cả, cũng không có cái gọi là hồ tiên.”  

“Không.”  

Tô Thương lắc đầu nói: “Chị, đó là thật đó, hồ ly độ kiếp chính là do em nuôi, bây giờ cô ấy đã là trúc cơ thành công rồi, lực chiến đấu có thể trấn áp được thần tông, có cô ấy, em mới dám trực diện đối mặt với tất cả tông phái trong giới luyện võ!”  

“Chuyện này…”  

Tô Dực Cân bán tín bán nghi nói: “Em trai, em đang đùa phải không, trên thế giới làm sao có thể có hồ tiên, quá phi lý rồi.”  

“Ha ha, chị, để chị yên tâm, em sẽ cho chị thấy.”  

Tô Thương mỉm cười, sau đó dặn dò nói: “A Ly, ra đi, để chị gái tôi gặp cô.”  

“Vâng.”  

Vừa dứt lời, thì trong đầu của Tô Thương vang lên giọng nói của A Ly.  

Tiếp theo đó, lóa mắt cái bóng dáng của A Ly đã xuất hiện ở ngay phòng khách.  

A Ly lúc này đã cởi bỏ trang phục y tá, mặc một bộ đồ da bó người màu bạc, trên đó còn có một hình trái tim.  

Bộ đồ da bó sát người, làm tôn lên dáng người chuẩn của cô ấy, càng cho thấy vẻ đẹp lung linh, ma mị.  

Ngoài ra, tóc của cô ấy cũng biến thành màu vàng, cực kỳ hợp với bộ đồ da màu bạc, tổng thể nhìn vô cùng quyến rũ người khác.  

Lúc này.  

A Ly với bàn tay trắng hồng, nhìn vô cùng đáng yêu, cũng rất là quyến rũ.  

Hấp dẫn người khác nhất chính là cô ấy còn cố ý để lộ ra một cái đuôi trắng, đung đưa qua lại.  

Bức tranh trước mặt có thể gi3t chết bất kỳ người đàn ông nào ở trên thiên hạ, e rằng mấy lão già trên núi Bồ đề khi nhìn thấy cô ấy cũng khó mà thiền định được.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK