*勉励: động viên
"Diệp Miễn?"
"Ừm."
Người đàn ông mặc áo xanh gật đầu nói: "Tất cả Thiên Đạo Ý Chí đều là người tu hành chí cường, có người tu chân, có người luyện võ cổ đại."
"Những điều này tôi sẽ không nói quá nhiều, Tô Thương, tôi biết lai lịch của cậu, hai kiếp trước của cậu đều rất tài giỏi xuất chúng, hơn nữa còn nhận được lời mời của tôi."
Người đàn ông mặc áo xanh nhìn về phía Tô Thương, khẽ cười nói: "Tôi muốn khiến cho bọn họ tiếp nhận tôi, trở thành Thiên Đạo Ý Chí, nhưng đáng tiếc, bọn họ đều không đồng ý."
"Bây giờ, tôi muốn mời cậu thêm một lần nữa. Tô Thương, cậu có bằng lòng thay thế tôi không?" Người đàn ông mặc áo xanh nghiêm túc nói.
"Tôi có bằng lòng hay không thì cũng không có ý nghĩa gì, vì ông đã tìm được người thay thế rồi." Tô Thương bình tĩnh nói, anh có thể cảm nhận được sự chênh lệch giữa anh và Diệp Miễn, cho nên anh không dám liều lĩnh ra tay.
"Người cậu nói là Vương Dương Minh đúng chứ."
Thiên Đạo Ý Chí Diệp Miễn nghe anh nói vậy, thì lắc đầu nói: "Người kia mang tâm tư quá nặng, tôi không thích chút nào."
"Tô Thương, trên trái đất có vô số thiên tài, nhưng người có thể được tôi lựa chọn, lại chỉ có cậu."
Diệp Miễn cười nói: "Hơn nữa, có thể được tôi chọn đã là vinh hạnh của cậu, kiếp này, cậu, có đồng ý hay không?”
Đồng ý không?
Nghe Diệp Miễn nói, Tô Thương rơi vào trầm mặt, trong đầu hiện lên vô số suy nghĩ.
Anh đã từ chối mấy lần, cho dù là Tổ Long đời thứ nhất, hay là Huyền Thiên tiên đế đời thứ hai, đều không đồng ý.
Kiếp này, dựa theo tính cách của anh thì sao có thể từ bỏ đây?
Nhưng mà.
Tô Thương hiểu rất rõ, một khi anh từ chối, rất có thể sẽ bị Thiên Đạo Ý Chí xóa sổ.
Mà mình lại không hề có sức đánh trả, dù sao cảnh giới của đối phương cũng cao hơn Đế cảnh, sức mạnh vượt xa anh.
"Tô Thương, cậu không cần trả lời, tôi đã biết suy nghĩ trong lòng cậu rồi."
Diệp Miễn thấy vậy, nhẹ nhàng cười nói: "Tổ Long không đồng ý, Huyền Thiên tiên đế cũng không đồng ý, mà cậu, Tô Thương, chắc chắn cũng sẽ không đồng ý."
"Nhưng mà, tôi muốn nói cho cậu biết, cậu chỉ có hai lựa chọn, hoặc là chết, hoặc là sống."
"Tiếp nhận tôi, trở thành Thiên Đạo Ý Chí, ngang hàng với tôi, sau này chúng ta chính là đồng nghiệp với nhau, cậu sẽ có được tuổi thọ vô hạn."
Diệp Miễn nói tiếp: "Lựa chọn thứ hai, chính là từ chối tôi. Cậu cứ yên tâm, rằng tôi sẽ không giết cậu, nhưng Vương Dương Minh thì không chắc."
"Hôm nay, tôi chắc chắn phải chọn ra một người kế nhiệm, nếu cậu không đồng ý, tôi đành phải lựa chọn Vương Dương Minh."
"Tôi có thể nhìn ra, cậu đã đặt chân vào Đế cảnh hậu kỳ rồi, với sức mạnh trước mắt của Vương Dương Minh, muốn xóa sổ cậu thì có hơi tốn sức, nhưng ông ta vẫn có thể làm được."
Diệp Miễn cười nói: "Nếu như tôi mở ra Thiên Môn, giúp ông ta đặt chân lên Đế cảnh, vậy ông ta giết cậu sẽ là chuyện vô cùng dễ dàng."
"Đến cuối cùng, kết cục của cậu chỉ có một con đường chết, không có khả năng nào khác."
"Là sống hay chết, tôi cho cậu thêm một cơ hội lựa chọn nữa, hy vọng cậu không khiến tôi thất vọng." Diệp Miễn bình tĩnh nói, đồng thời biểu cảm cũng trở nên nghiêm túc.
"Nếu tôi tiếp nhận ông, trở thành Thiên Đạo Ý Chí, vậy thì những người thân và bạn bè của tôi có thể thoát khỏi được sự sụp đổ của kỷ nguyên hay không?" Lúc này, Tô Thương hỏi.
"Không thể."
Diệp Miễn nghiêm túc trả lời: "Kỷ nguyên sụp đổ, cho dù ai cũng không tránh được. Và đương nhiên, cậu với tư cách là Thiên Đạo Ý Chí, là người khởi động cho kỷ nguyên sụp đổ, cậu có thể sống."