"Ông nội Tô, ông khách sáo quá đi."
Advertisement
Đầu dây bên kia điện thoại cười nói: "Có lẽ đêm nay cháu đến Giang Bắc rồi, ông nội Tô, sau chín giờ chúng ta gặp nhau đi, cháu muốn đi tiêu diệt nhà họ Tô trước."
"Tiểu Hải."
Advertisement
Tô Thương nghe vậy, liền nói: "Chuyện nhà họ Tô bị tiêu diệt không phải là chuyện nhỏ thôi hay sao, cháu cứ đến tìm ông nội Tô trước, ông nội Tô ở sơn trang Y Vân, đêm nay ông quyết định lấy vòng tay lưu trữ đem tặng cho cháu."
"Hả, ông nội Tô, chuyện này, chuyện này...Chuyện này quá sớm rồi, xương cốt ông cường tráng như vậy, để thêm mấy năm nữa rồi giao cho cháu cũng không muộn mà." Đoan Mộc Hải được sủng ái mà lo sợ nói, trong giọng nói tràn đầy chờ mong.
"Aiya, ông nội Tô của cháu đã già rồi, xương cốt ngày càng kém, đưa cho cháu sớm hơn một chút, thì ông mới yên tâm được."
Tô Thương ra vẻ tức giận nói: "Sao hả, Tiểu Hải, chẳng lẽ cháu không muốn kề thừa vòng tay lưu trữ của ông nội Tô hay sao?"
"Hừm, uổng công ông xem cháu như cháu trai tốt của mình, chờ sau khi ông chết đi, cháu có thể bảo vệ cho con cháu đời sau của ông, không ngờ rằng, cháu lại không có hứng thú đối với tài sản của ông, aiya, thôi, thôi..."
"Ông nội Tô!"
Đoan Mộc Hải nhất thời gấp gáp, vội vàng nói: "Có hứng thú, cháu thấy có hứng thú mà, ông ở sơn trang Y Vân chờ cháu, khoảng 8 giờ cháu có thể đến đó!"
"Ừm, thế này còn tạm được, ông nội Tô này chờ cháu nha, không gặp không về."
"Được."
Đoan Mộc Hải trả lời, sau đó liền cúp điện thoại, cùng lúc đó Tô Thương cũng cất điện thoại di động vào.
**Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Sau đó
Đoan Mộc Hải cười cười nói: "Ha ha, ông nội Tô thật tốt với mình, không ngờ sớm như vậy mà đã đem vòng tay lưu trữ cho mình rồi."
"Vòng tay lưu trữ của ông ấy, mình lấy chắc được, có điều, còn về người nhà của ông ấy thì..."
Nghĩ đến đây, Đoan Mộc Lưu lộ ra một nụ cười độc ác: "Sau khi lợi ích nằm trong tay mình rồi, ai còn quản đến sống chết của bọn họ nữa chứ, ha ha ha."
"Chuyến đi giang Bắc này, mình vốn định tiêu diệt nhà họ Tô, diệt trừ bọn Huyết Đồ quỷ dị, lại không ngờ rằng, còn có niềm vui ngoài ý muốn này."
"Ông nội Tô ơi là ông nội Tô, ông có phải quá ngây thơ rồi không, thật sự cho rằng lấy tiền tài của ông, thì nhất định phải trừ họa cho ông sao?"
Đoan Mộc Hải cười nhẹ một tiếng, sau đó tiến lên hành trình đi vào Giang Bắc.
...
Lúc trước tại nước D, Tô Thương không nhìn được thực thực của Đoan Mộc Hải, chỉ cảm thấy đối phương không kém gì Trương Trọng Ngu, chắc là bán Thần tông.
Đối với Đoan Mộc Hải, Tô Thương cũng không thèm để ý, bây giờ át chủ bài của mình đông đảo, giết ông ta là một vấn đề không lớn gì.
Có điều.
Tô Thương vẫn đang đi giải quyết chuyện của Dược Vương Điện, sợ ông ta đến trang viên nhà họ Tô làm loạn.