<
"Tuyệt, mặc dù tôi không biết thân thể tôi có thể tốt như thế nào, nhưng Tô đại thiếu gia à, tôi tin lời cậu nói."
Vương Phú Quý vòng tay ôm cổ Tô Thương vui vẻ hứa: "Tô đại thiếu gia, đừng lo lắng, sau này tôi mạnh lên, tôi sẽ bảo vệ cậu, cậu chỉ xếp sau mấy em chân dài của tôi tôi, chúng ta là anh em tốt, tôi sẽ không bao giờ bỏ mặc cậu đâu."
Advertisement
"Hừm."
Tô Thương trợn mắt nhìn Vương Phú Quý, sau đó nói: "Còn chưa làm được gì mà đã lên mặt, cậu sẽ phải choáng váng cho mà xem."
"Haha."
Vương Phú Quý thoải mái cười to rồi nói: "Tô đại thiếu gia, tôi bây giờ cũng là người tu luyện. Khi nào cậu cho tôi binh khí gì đó."
"Chuyện này đơn giản, tôi có thể chế luyện binh khí, có dịp tôi sẽ chế luyện cho cậu một thanh kiếm dài." Tô Thương cười nói.
"Thanh kiếm sao?"
"Tôi không có hứng thú với kiếm."
Vương Phú Quý lắc đầu nghiêm túc nói: "Tô đại thiếu gia, cậu có thể chế luyện cho tôi một cái kèn Xô-na không, kỹ năng thổi kèn của tôi là đỉnh cao đấy, đôi tay này của tôi sinh ra cũng để cầm kèn Xô-na."
"Kèn Xô-na sao?"
Tô Thương ngẩn cả người, không thể kết hợp kèn Xô-na với một kiếm đạo tinh anh được.
"Được, tôi sẽ làm kèn Xô-na."
Vương Phú Quý nghiêm túc, sau đó nói: "Tôi thật là lợi hại, tôi phải đổi tên mới được,..."
"Tên của tôi phải bá đạo một chút mới được, Vương Thất Nguyệt? Vương Bắc Huyền? Vương Thương Lan?"
Vương Phú Quý dò hỏi: "Tô đại thiếu gia, cậu cảm thấy tên nào thì phù hợp với tôi nhất?"
"Tôi cảm thấy cái tên Vương Bá cũng không tồi, cậu hợp với cái tên đó đây." Tô Thương cười nói.
"Vương Bá sao?"
Vương Phú Quý lẩm nhẩm một câu, còn chưa kịp phản ứng lại thì Tô Thương đã rời khỏi phòng khách rồi.
"Vương đại thiếu gia, tôi đến trang viên Lý gia tìm Lý Nguyệt đây, không rảnh luyên thuyên với cậu đâu. Nhớ kỹ là đừng nói với bất cứ ai là cậu đã trở thành người tu luyện đấy."
"Mẹ kiếp, Tô đại thiếu gia, cậu dám mắng người sao? Còn không chịu giúp tôi."
Vương Phú Quý tỉnh táo lại, Tô Thương đã đi xa, anh ấy nói nhỏ: "Không phải là chỉ là tìm con dâu thôi sao, cậu có, tôi cũng có, tôi đi tìm Lưu Sở Điềm của tôi đây."
"Nha đầu bạo dâm chết tiệt, cô dám đánh tôi, hôm nay tôi sẽ cho cô biết thế nào là lễ hội!"
Với ý nghĩ này, Vương Phú Quý nghiến răng nghiến lợi rời khỏi biệt thự ven song.
Khoảng hai mươi phút sau.
Ở trang viên Lý gia.