<
Hoa Thời Mạc cười khổ nói: "Mặc dù Dược Vương Điện nắm trong tay đa số các y sư trong thiên hạ, nhưng khổ nỗi không có cao thủ chí cường trấn giữ, thế cho nên chỉ đành cúi đầu làm hài lòng các tông phái lớn."
Advertisement
"Ông chủ."
Nói đến đây, Hoa Thời Mạc nhìn Tô Thương không nhịn được nói: "Lúc trước tôi đã từng nói với ngài, sở dĩ địa điểm tổ chức đại hội y sư lần này là ở Giang Bắc, chính là vì ngài."
"Điện chủ Trương Nhược Mộc muốn đưa ngài nhập môn bồi dưỡng thật tốt, hy vọng tương lai không xa ngài có thể trưởng thành, phá vỡ tình thế bế tắc như bây giờ."
Hoa Thời Mạc nói tiếp: "Cho nên chỉ cần ngài xác minh thân phận, điện chủ chắc chắn sẽ đối xử lễ nghĩa với ngài, dù ngài muốn mai rùa nghìn năm cũng sẽ dễ dàng lấy được."
"Ừm."
Tô Thương nghe vậy, gật đầu nói: "Ta biết rồi, xem tình trước đã, có cơ hội ta sẽ tự xác minh."
"À, ông chủ."
Hoa Thời Mạc cười nói: "Ngài không cần tự xác minh đâu, bây giờ ngài đã dịch dung thành Tô Huyền Thiên, mà ảnh chụp của ngài đã sớm truyền khắp Dược Vương Điện, điện chủ và đại đa số y sư đều có thể nhận ra ngài."
"Thế à."
Tô Thương suy nghĩ sau đó thản nhiên cười nói: "Nếu đã như vậy ta cũng không giấu diếm làm gì, bọn họ biết thì cứ biết. Chúng ta đi thôi, đi xem thử đại hội y sư náo nhiệt ra sao."
"Vâng."
Hoa Thời Mạc cung kính trả lời, sau đó ông ấy nhìn tới Hứa Sơn Cư, tò mò hỏi: "Sư phụ, vị này là?"
"Cấp dưới của ta." Tô Thương thuận miệng trả lời.
Cấp dưới sao?
Hoa Thời Mạc cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ chắc Hứa Sơn Cư rất mạnh, nếu không sư phụ sẽ không cho ông ta theo bên cạnh.
Cứ như vậy, ba người cùng nhau đi tới sảnh chính sơn trang Y Vân.
Trong sảnh chính lúc này.
Không gian ở đây rất lớn, giống như phòng tập thể dục, khoảng hơn một ngàn mét vuông.
Sảnh chính lúc này vô cùng đông, có tới mấy trăm y sư tập hợp ở đây.
Trong số họ có cả nam cả nữ, có già có trẻ, ăn mặc cũng khác nhau, có một nhóm người mặc trang phục của dân tộc thiểu số.